Precisely because it is so easy, adverse possession is also very commo dịch - Precisely because it is so easy, adverse possession is also very commo Việt làm thế nào để nói

Precisely because it is so easy, ad

Precisely because it is so easy, adverse possession is also very common. Although the popular conception of a squatter is that of a homeless person who takes over an empty house (for whom there is understandable sympathy) the much more typical case in practice is the landowner with an eye to the main chance who encroaches on his or her neighbour’s land.

Again, no statistical or even anecdotal evidence is provided to substantiate any of these assertions – i.e. that adverse possession is easy and very common, and that the typical squatter is a ‘landowner with an eye to the main chance’. In fact, an acquain-tance with recent case law – a poor substitute for empirical research – would suggest that, if anything, the popular conception of the typical squatter is probably nearer the mark than that of the Land Registry/Law Commission. An electronic database search (in Westlaw) reveals 44 adverse possession cases decided in the years 2000 and onwards. On a very rough categorisation, 6 of these concerned a ‘landowner with an eye to the main chance’ who encroached on to his neighbour’s land. One could perhaps add to this group another two cases which appeared to involve casual trespass by strangers (as opposed to neighbours), taking over derelict land for their own use. 10 cases, on the other hand, concerned a ‘homeless person taking over an empty house’, and another 17 concerned occupiers whose possession either was or had been authorised at some stage (former tenants, prospective purchasers, relatives living in houses owned by a deceased whose estate had never been administered, directors or their relatives living in company owned property, a co-owner, and a former owner whose title had been divested by compulsory purchase). Four more appeared to arise out of genuine disagreement over boundaries, and another four arose where a parcel of land had been wrongly included in or excluded from a conveyance.5 All of this of course proves nothing, in the absence of evidence of how often adverse possession in each category results in litigation (we know, for example that many local authorities have procedures for regularising squatting in empty residential property by granting licences or tenancies to established squatters), and evidence that this sample is representative. It does, however, perhaps leave the onus on the Land Registry and the Law Commission to explain how they arrived at their model of the typical squatter as the neighbouring landowner ‘with an eye to the main chance’.

However, resting on this assumption, in paragraph 2.71 of the 2001 Report the Law Commission and Land Registry then question the soundness of the policy against allowing stale claims and allowing owners to sleep on their rights:

. . . it is possible for a squatter to acquire title by adverse possession without the owner realising it. This may be because the adverse possession is either clandestine or not readily apparent.6 It may be because the owner has more land than he or she can realistically police. Many public bodies fall into this category. A local authority, for example, cannot in practice keep an eye on every single piece of land that it owns to ensure that no one is encroaching on it.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chính xác vì nó là dễ dàng như vậy, bất lợi sở hữu là cũng rất phổ biến. Mặc dù quan niệm phổ biến của một thượng là một người vô gia cư phải mất hơn một căn nhà trống (mà là có dễ hiểu cảm) trường hợp điển hình nhiều hơn trong thực tế là địa chủ hệ cơ hội chính người encroaches trên đất liền của mình hàng xóm.Again, no statistical or even anecdotal evidence is provided to substantiate any of these assertions – i.e. that adverse possession is easy and very common, and that the typical squatter is a ‘landowner with an eye to the main chance’. In fact, an acquain-tance with recent case law – a poor substitute for empirical research – would suggest that, if anything, the popular conception of the typical squatter is probably nearer the mark than that of the Land Registry/Law Commission. An electronic database search (in Westlaw) reveals 44 adverse possession cases decided in the years 2000 and onwards. On a very rough categorisation, 6 of these concerned a ‘landowner with an eye to the main chance’ who encroached on to his neighbour’s land. One could perhaps add to this group another two cases which appeared to involve casual trespass by strangers (as opposed to neighbours), taking over derelict land for their own use. 10 cases, on the other hand, concerned a ‘homeless person taking over an empty house’, and another 17 concerned occupiers whose possession either was or had been authorised at some stage (former tenants, prospective purchasers, relatives living in houses owned by a deceased whose estate had never been administered, directors or their relatives living in company owned property, a co-owner, and a former owner whose title had been divested by compulsory purchase). Four more appeared to arise out of genuine disagreement over boundaries, and another four arose where a parcel of land had been wrongly included in or excluded from a conveyance.5 All of this of course proves nothing, in the absence of evidence of how often adverse possession in each category results in litigation (we know, for example that many local authorities have procedures for regularising squatting in empty residential property by granting licences or tenancies to established squatters), and evidence that this sample is representative. It does, however, perhaps leave the onus on the Land Registry and the Law Commission to explain how they arrived at their model of the typical squatter as the neighbouring landowner ‘with an eye to the main chance’.However, resting on this assumption, in paragraph 2.71 of the 2001 Report the Law Commission and Land Registry then question the soundness of the policy against allowing stale claims and allowing owners to sleep on their rights:. . . it is possible for a squatter to acquire title by adverse possession without the owner realising it. This may be because the adverse possession is either clandestine or not readily apparent.6 It may be because the owner has more land than he or she can realistically police. Many public bodies fall into this category. A local authority, for example, cannot in practice keep an eye on every single piece of land that it owns to ensure that no one is encroaching on it.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chính vì nó là dễ dàng như vậy, sở hữu bất lợi cũng rất phổ biến. Mặc dù quan niệm phổ biến của một người ngồi xổm là của một người vô gia cư phải mất hơn một căn nhà trống (cho ai có thiện cảm dễ hiểu) các trường hợp nhiều điển hình trong thực tế là các chủ sở hữu đất với một mắt để các cơ hội chính người lấn vào mình . đất của hàng xóm Một lần nữa, không có bằng chứng thống kê hoặc thậm chí giai thoại được cung cấp để chứng minh bất kỳ của những khẳng định - tức là sở hữu bất lợi là dễ dàng và rất phổ biến, và rằng người ngồi xổm điển hình là một "địa chủ với một mắt để các cơ hội chính '. Trong thực tế, một acquain-tầm với trường hợp pháp luật gần đây - một thay thế nghèo nàn cho nghiên cứu thực nghiệm - sẽ đề nghị rằng, nếu bất cứ điều gì, quan niệm phổ biến của người ngồi xổm điển hình có lẽ là gần mốc so với Registry / Ủy ban Luật Đất đai. Một tìm kiếm cơ sở dữ liệu điện tử (trong Westlaw) cho thấy 44 trường hợp sở hữu bất lợi quyết định trong những năm 2000 và trở đi. Trên một phân loại rất thô, 6 trong số đó liên quan đến một 'địa chủ với một mắt để các cơ hội chính' người lấn chiếm đất đai hàng xóm. Một lẽ có thể thêm vào nhóm này hai trường hợp khác mà dường như liên quan đến bình thường xâm nhập của người lạ (như trái ngược với các nước láng giềng), tiếp quản đất vô chủ để sử dụng riêng của họ. 10 trường hợp, mặt khác, liên quan đến một "người vô gia cư khi tiếp quản một ngôi nhà trống", và 17 khách thuê quan tâm mà sở hữu hoặc đã được hoặc đã được ủy quyền tại một số giai đoạn (người thuê nhà cũ, mua tương lai, người thân sống trong những ngôi nhà thuộc sở hữu của một chết mà bất chưa bao giờ được quản lý, giám đốc hoặc người thân ở công ty sở hữu tài sản, một đồng chủ sở hữu, và cựu chủ nhân có tiêu đề đã thoái vốn bằng cách mua bắt buộc). Bốn hơn xuất hiện để phát sinh ra bất đồng chính hãng qua ranh giới, và bốn khác lại xuất hiện nơi một thửa đất đã được sai vào trong hoặc loại trừ khỏi một conveyance.5 Tất cả điều này tất nhiên không có gì chứng minh, trong trường hợp không có bằng chứng về cách thường bất lợi sở hữu trong mỗi loại kết quả trong vụ kiện (chúng ta biết, ví dụ mà nhiều chính quyền địa phương có các thủ tục cho regularizing ngồi xổm trong bất động sản nhà trống bằng cách cấp giấy phép hoặc hợp đồng thuê nhà để lấn chiếm đất thành lập), và bằng chứng cho thấy mẫu này là đại diện. Nó hiện, tuy nhiên, có lẽ rời khỏi nhiệm vụ trên Registry Đất đai và các Uỷ ban pháp luật để giải thích làm thế nào họ đến mô hình của họ trong những người ngồi xổm điển hình như chủ đất nước láng giềng 'với một mắt để các cơ hội chính'. Tuy nhiên, nghỉ ngơi trên giả định này, trong đoạn 2.71 của năm 2001 Báo cáo của Ủy Ban Luật và Land Registry sau đó đặt câu hỏi về tính đúng đắn của chính sách chống phép và yêu cầu cũ và cho phép chủ sở hữu để ngủ trên quyền lợi của mình:. . . nó có thể cho một người ngồi xổm để có được danh hiệu bằng cách sở hữu bất lợi mà không có chủ sở hữu nhận ra nó. Điều này có thể là do việc sở hữu bất lợi hoặc là bí mật hoặc không dễ dàng apparent.6 Nó có thể là do các chủ sở hữu có nhiều đất hơn người đó thực tế có thể cảnh sát. Nhiều cơ quan nhà nước rơi vào thể loại này. Một chính quyền địa phương, ví dụ, có thể trong thực tế không giữ một mắt trên mỗi mảnh đất mà nó sở hữu để đảm bảo rằng không ai được xâm hại đến nó.





đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: