The mercenary looked at me sharply, his eyes searching mine as a flick dịch - The mercenary looked at me sharply, his eyes searching mine as a flick Việt làm thế nào để nói

The mercenary looked at me sharply,

The mercenary looked at me sharply, his eyes searching mine as a flicker of interest showed on his face. "What do you mean" he asked. The princess also looked interested, though her face still showed dejection.

"Using the money from the prince, we can enter the tournament ourselves" I explained.

The mercenary shook his head, "We don't have a army, the money will not stretch towards that and the fees for entering"

I grinned, "That's not true. I'm a army"

He looked at me disdainfully, "You are nothing like a army". But I smiled gleefully "Yes I am"

The princess leaned back against her chair and sighed, she clearly didn't have hope in me. The mercenary looked at me with scorn in his eyes, thinking I was trying to be a hero.

Rolling my eyes, I said "Meet upstairs"

The mercenary grunted as they reluctantly followed me, the princess had a curious expression on her face with her misery temporarily forgotten. Standing in a semi-circle, we gathered in the princess's room.

"Take out your sword" I instructed the mercenary.

The mercenary looked at me with disdain as he realized my plan "You are not invincible". Looking at him with narrowed eyes, I could see he wasn't going to budge easily and sighed in defeat. "Fine, we'll do something else then"

I had taken to picking up stones from the roads as we travelled, using two of my slots to build up a collection. Small stones in one slot, larger stones in another. 198 stones, the maximum I could carry in two slots. Taking out a fist sized stone, I held it and cast a Gravity Cloak on the stone.

The mass was turned up to the maximum as the gravity was turned down to the minimum, the stone held in my palm as it slowly pressed down. It was extremely heavy, even with gravity turned down to the lowest I could. But with my strength I could easily hold it up, even though I wouldn't be able to throw it.

Taking my hand away from the large stone, it slowly started to drift down to the floor. "Catch it" I told him. He looked at me for a second, then reluctantly placed his hands under the stone to pick it up. His grunt and strained arms told me everything, even as the stone still fell.

In this world, everyone I *Examine*'d had human levels of strength, even the people with high levels had stats that bordered on normal. The one man I saw with 18 STR, his AGI had been lowered to 8 as a consequence. In this world, their levels were judged on their skills which made up for their lack of stats.

Grunting and heaving at the stone, he tried in vain to prevent the stone from falling to the floor, and yet.. It still sunk lower and lower through the air until he released the stone sweating from the exertion. He looked on in wonder as the stone touched the wooden floor, then crunched and started to sink through. I released the spell at that stage and picked it up.

A deep impact was created in the floor, cracks lining the floorboards. The room was placed on ground level, else I wouldn't have allowed the spell to progress this far. I had picked this example to demonstrate the staggering power I controlled.

"Take out your sword" I instructed, the princess now looked very interested. Her face delightfully brightening up from the dejection she had been displaying. The mercenary considered, then reluctantly drew his sword.

Taking out the tent canvas, I placed it beneath me as I drew the sleeves on my arm upward. The princess and mercenary began to grow sick as they realized what I had planned. Looking at them, I said "Don't worry. Attack my arm" as I held my bare arm over the canvas.

The mercenary hesitated as he looked into my eyes, then instead of the swing I had demanded he nicked me with the blade. He had to use more force than he planned, my END prevented the blade from penetrating. As his sword pricked me and I felt a twinge of pain, a tiny amount of blood welled up.

HP -1

Less than a second later, my HP was back at full. I wiped away the blood with a thumb and they looked at my unblemished skin with a small expression of shock.

"Attack my arm" I instructed.

The mercenary still looked very reluctant, then placed his sword back down. "You've proved your point. What are you trying to get at" he exasperatedly said. His expression clearly saying he wasn't going to attack me. Not I minded, I hadn't been looking forwards to the pain.

As I packed the tent canvas away, I repeated my earlier statement. "I'm an army".

The mercenary looked semi-thoughtful as the princess considered my words, then they realized what I was trying to get at.

"No. No way in hell" the mercenary spoke, his face scowling at me. "She's not going to be part of a fight"

We argued with the mercenary trying to shut me down until at last the princess spoke thoughtfully "Well, it could work". The mercenary ceased arguing with me for a second, then began arguing with her.

"Come on" I pleaded, "The second you think her life is in danger, you surrender".

She had to be on the battlefield, the rules were clear on that. The ruler of the kingdom is the commander of the army. The mercenary continued to protest, but the combined efforts of the princess and I eventually wore him down.

Then he addressed another issue. "You may win the first two fights, but can you defend us if they ignore you?" and I smiled, "I've already thought of that" as I explained my idea.

When they heard my plan, they were disgusted with it. The princess begged for me to reconsider. But after confronting them and asking for a better plan they gain in. The mercenary could only admit that it was the best plan they had.

He wanted me to show my claims of being physically strong which I demonstrated by holding the heavy stone. He didn't quite believe I wasn't using magic for this, but he couldn't find another way to test it at that point of time.

I felt glad that they knew not what a real fight was, the true horror of the plan I proposed. If they knew what it was like, they would be saying no. But I was banking that they were naive, that by the time they realize what I have done, they have invested too heavily.

We hashed out the details in the rest of the night, and our sleep was restless. The excitement was high. We gathered the next morning with the princess dressed in fine clothes with our first stop being the prince's mansion.

The guards at the courtyard recognised us and sent a messenger in, however the prince didn't come out. Communicating through the messenger, he soon walked out with a bag of gold. Two guards escorting the messenger as we stood outside the gate.

"The debt has been repaid" the messenger spoke politely as I took the gold. The second the bag was in my hands, I dropped it as the bag collapsed empty on the ground.

We didn't say anything and just left, the guards and messenger gaping at the disappearance of the money. The princess and mercenary had been informed of this earlier, and they gleefully approved. A display of power, a step in the plan and disdain in our actions.

We then walked to the Noble's Court where the princess demanded a meeting with the War Adviser and reluctantly was given one.

She sat at the table on the chair across from Oliver who looked at her with some interest. She was pretty enough to attract interest, and her poise said that she was a noble. The princess didn't drag things out, instead politely saying "I have come to register in the tournament"

Oliver's eyebrows rose, but he didn't say anything as he straightened the papers in front of him. Sorting through the papers in front of him, he took out a document and asked "Representing?" as he scanned through the list on it.

"Princess Lily and two warriors"

His brows furrowed, "Your army size?"

"Two warriors" she repeated. Oliver coughed, "I'm not sure I'm hearing you correctly. You are saying that your entire army consists of two people and you?"

To her credit, Lily didn't crack a smile. "Yes"

She sounded very sure in her statement, and Oliver could see that she meant it. "Princess of which kingdom?" he inquired.

"We have the funds" she ignored his question. "We are entering the tournament"

Oliver shook his head, "This is most irregular" he complained but Lily broke in. "This is well within the rules".

"Yes but-" Oliver spoke but the princess broke back in "Are you refusing me entry?"

Oliver stuttered, at loss for words until he found his voice. "Do you have the fees?"

"Yes"

"Entry is 600 gold, commander is 400 gold and soldiers are 10 gold each" he spoke, quickly adding it together. He finished with "The fee for entry is a 1020 gold"

Lily smiled at him "Where do we pay?". Oliver pulled over his assistant and spoke into his ear, nodding the assistant pulled away as Oliver started to get up from his chair.

"Follow me" Oliver spoke, he sounded reluctant to entertain this madness but still followed procedure.

Walking through the building, the four of us attracted interested stares as people realized that we seemed to be entering the tournament. The simplicity of our clothes grew gossip as we moved through the building. Standing before a door, Oliver unlocked it and gestured us in.

He moved behind his desk and sat down, mounds of papers on one side of his desk. "My assistant will return shortly" he spoke with a sigh. "Are you able to pay the fees in the next three days?" he inquired.

Lily nodded, "We have the money on us now". Oliver closed his eyes and took a deep breath, releasing it slowly. He thought us insane. None of us wore baggy clothing or anything that seemed similar to a purse.

The assistant walked through the door, another short man following behind him. He had glasses on and looked bookish, and as he saw us he blinked in surprise.

Tulip lv. 2 Treasurer

Oliver spoke politely and firmly "This is a treasurer of the kingdom. The funds if you may?"

Lily looked pointedly at me, and I then spoke. "Is there a container we can use?". I regretted leaving the bag behind at the prince's house.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Các lính đánh thuê nhìn tôi mạnh, mắt tìm kiếm tôi như một flicker quan cho thấy trên khuôn mặt của mình. "Những gì làm bạn có nghĩa là", ông hỏi. Công chúa cũng xem xét quan tâm, mặc dù khuôn mặt của cô vẫn cho thấy dejection."Bằng cách sử dụng tiền từ hoàng tử, chúng tôi có thể nhập vào các giải đấu bản thân" tôi đã giải thích.Các lính đánh thuê lắc đầu, "chúng tôi không có một đội quân, tiền sẽ không kéo dài theo hướng đó và các chi phí để nhập"Tôi grinned, "đó là không đúng. Tôi là một đội quân"Ông nhìn tôi disdainfully, "Bạn là không có gì giống như một đội quân". Nhưng tôi cười gleefully "Vâng tôi là"Công chúa cúi quay lại chống lại ghế của mình và thở dài, nó rõ ràng không có hy vọng trong tôi. Các lính đánh thuê nhìn tôi với khinh miệt trong đôi mắt của mình, suy nghĩ tôi đã cố gắng để là một anh hùng.Cán mắt của tôi, tôi đã nói "Đáp ứng ở tầng trên"Các lính đánh thuê càu như họ miễn cưỡng sau tôi, công Chúa có một tò mò biểu hiện trên khuôn mặt của cô với đau khổ của cô quên tạm thời. Chúng tôi đứng trong một nửa vòng tròn, tập hợp trong phòng của công chúa."Đưa ra thanh kiếm của bạn" tôi hướng dẫn các lính đánh thuê.Các lính đánh thuê nhìn tôi với thái độ khinh khi ông nhận ra kế hoạch của tôi "Mày không bất khả chiến bại". Nhìn vào anh ta với thu hẹp mắt, tôi có thể thấy ông sẽ không budge dễ dàng và thở dài trong thất bại. "Tốt, chúng tôi sẽ làm một cái gì đó khác sau đó"Tôi đã thực hiện để chọn lên đá từ những con đường như chúng tôi đi, bằng cách sử dụng hai khe cắm của tôi để xây dựng một bộ sưu tập. Nhỏ đá trong một khe cắm, lớn hơn các đá khác. 198 đá, tối đa tôi có thể thực hiện trong hai khe. Đưa ra khỏi một nắm tay có kích thước đá, tôi đã tổ chức nó và đúc một chiếc áo choàng lực hấp dẫn trên đá.Khối lượng được bật lên để tối đa như lực hấp dẫn đã từ chối để tối thiểu, đá được tổ chức tại palm của tôi như nó chậm ép xuống. Nó là vô cùng nặng nề, ngay cả với các lực hấp dẫn để thấp nhất mà tôi có thể từ chối. Nhưng với sức mạnh của tôi tôi có thể dễ dàng giữ nó lên, mặc dù tôi sẽ không thể để ném nó.Nó lấy bàn tay của tôi ra khỏi hòn đá lớn, từ từ bắt đầu trôi dạt xuống sàn nhà. "Nắm bắt nó" tôi nói với anh ta. Ông nhìn tôi cho một thứ hai, sau đó miễn cưỡng đặt bàn tay của mình dưới đá để nhặt nó lên. Grunt và căng thẳng cánh tay của ông nói với tôi tất cả mọi thứ, ngay cả khi đá vẫn còn rơi.Trong thế giới này, tất cả mọi người tôi * kiểm tra * đã có các cấp độ của con người của sức mạnh, ngay cả những người có mức độ cao có số liệu thống kê biên giới với bình thường. Một người tôi thấy với 18 STR, AGI của ông đã được hạ xuống đến 8 như một hệ quả. Trong thế giới này, mức độ của họ được đánh giá trên các kỹ năng mà làm cho họ thiếu số liệu thống kê.Grunting và heaving tại đá, ông cố gắng vô ích để ngăn chặn đá rơi xuống sàn nhà, và được nêu ra... Nó vẫn còn đánh chìm thấp hơn và thấp hơn thông qua không khí cho đến khi ông phát hành đá ra mồ hôi từ sự sử dụng. Ông nhìn trong tự hỏi như đá chạm vào sàn nhà bằng gỗ, sau đó crunched và bắt đầu chìm thông qua. Tôi phát hành chính tả ở giai đoạn mà và chọn nó lên.Một tác động sâu sắc được tạo ra tại sàn, vết nứt lót các sàn. Phòng đã được đặt trên mặt đất, khác tôi sẽ không có phép chính tả để tiến bộ này đến nay. Tôi đã chọn này ví dụ để chứng minh sức mạnh đáng kinh ngạc tôi kiểm soát."Đưa ra thanh kiếm của bạn" tôi hướng dẫn, công chúa bây giờ trông rất quan tâm đến. Khuôn mặt của cô delightfully sáng từ dejection cô đã hiển thị. Các lính đánh thuê được coi là, sau đó một cách miễn cưỡng đã thu hút thanh kiếm của mình.Đưa ra khỏi lều vải, tôi đặt nó bên dưới tôi như tôi đã vẽ tay áo trên cánh tay của tôi trở lên. Công chúa và lính đánh thuê bắt đầu phát triển bệnh như họ nhận ra những gì tôi đã có kế hoạch. Nhìn vào chúng, tôi đã nói "Đừng lo lắng. Tấn công cánh tay của tôi"như tôi đã tổ chức cánh tay trần của tôi trên vải.Các lính đánh thuê do dự khi ông nhìn vào mắt tôi, sau đó thay vì swing tôi đã yêu cầu ông nicked tôi với lưỡi. Ông đã phải sử dụng lực lượng hơn so với ông lập kế hoạch, cuối cùng của tôi sẽ ngăn ngừa các lưỡi thâm nhập. Khi thanh kiếm của mình pricked tôi và tôi cảm thấy một twinge đau, một số lượng nhỏ của máu welled.HP -1Ít hơn một giây sau, HP của tôi là trở lại ở đầy đủ. Tôi lau đi máu với một ngón tay cái và họ nhìn da không có vết xấu của tôi với một biểu hiện nhỏ của sốc."Tấn công cánh tay của tôi" tôi hướng dẫn.Các lính đánh thuê vẫn trông rất miễn cưỡng, sau đó đặt thanh kiếm của mình trở lại xuống. "Bạn đã chứng minh điểm của bạn. Những gì bạn đang cố gắng để có được"ông exasperatedly nói. Biểu hiện của mình rõ ràng nói rằng ông không phải tấn công tôi. Tôi không chủ tâm, tôi đã không tìm cách chuyển tiếp để cơn đau.Khi tôi đóng gói lều vải đi, tôi lặp lại báo cáo trước đó của tôi. "Tôi là một đội quân".Các lính đánh thuê nhìn bán chu đáo như công Chúa được coi là lời nói của tôi, sau đó họ nhận ra những gì tôi đã cố gắng để có được lúc."Số Không có cách nào trong địa ngục"các lính đánh thuê nói, khuôn mặt của mình scowling vào tôi. "Nó không phải là một phần của một cuộc chiến"Chúng tôi lập luận với cố gắng lính đánh thuê để đóng tôi cho đến khi cuối cùng công chúa thoughtfully nói "Vâng, nó có thể làm việc". Các lính đánh thuê không còn tranh cãi với tôi cho một thứ hai, sau đó bắt đầu tranh cãi với cô ấy."Come on" tôi kêu gọi, "thứ hai bạn nghĩ rằng cuộc sống của cô đang gặp nguy hiểm, bạn đầu hàng".Cô phải trên chiến trường, các quy tắc đã được rõ ràng về điều đó. Vua của Vương quốc là tư lệnh quân đội. Các lính đánh thuê tiếp tục để phản đối, nhưng những nỗ lực kết hợp của công chúa và tôi cuối cùng mặc anh ta.Sau đó ông giải quyết một vấn đề. "Bạn có thể giành chiến thắng đầu tiên hai đấu, nhưng bạn có thể bảo vệ cho chúng tôi nếu họ bỏ qua bạn?" và tôi cười, "tôi đã suy nghĩ về điều đó" như tôi đã giải thích ý tưởng của tôi.Khi họ nghe kế hoạch của tôi, họ đã được disgusted với nó. Công chúa begged cho tôi để xem xét lại. Nhưng sau khi phải đối phó với họ và yêu cầu cho một kế hoạch tốt hơn họ đạt được trong. Các lính đánh thuê chỉ có thể thừa nhận rằng đó là kế hoạch tốt nhất họ có.Ông muốn tôi để hiển thị của tôi tuyên bố được thể chất mạnh mẽ mà tôi đã chứng minh bằng cách giữ mưa đá. Ông khá không tin rằng tôi đã không sử dụng ma thuật cho điều này, nhưng ông không thể tìm thấy một cách để kiểm tra nó ở thời điểm đó.Tôi cảm thấy vui mừng rằng họ biết không những gì một cuộc chiến thực sự là, kinh dị đúng kế hoạch tôi đề xuất. Nếu họ biết những gì nó đã như thế, họ sẽ nói rằng không có. Nhưng tôi ngân hàng rằng họ đã là ngây thơ, rằng khi họ nhận ra những gì tôi đã làm, họ đã đầu tư quá nhiều.Chúng tôi băm ra chi tiết trong phần còn lại của đêm, và chúng tôi ngủ được bồn chồn. Sự phấn khích là cao. Chúng tôi thu thập vào sáng hôm sau với công chúa mặc quần áo tốt với chúng tôi dừng chân đầu tiên là dinh thự của hoàng tử.Bộ đội tại sân công nhận chúng tôi và đã gửi một messenger trong, Tuy nhiên hoàng tử đã không đi ra. Ông giao tiếp thông qua messenger, sớm đi ra với một túi vàng. Hai vệ sĩ hộ tống messenger như chúng tôi đã đứng bên ngoài cửa."Các khoản nợ đã được hoàn trả" messenger nói một cách lịch sự khi tôi lấy vàng. Thứ hai túi là ở bàn tay của tôi, tôi bỏ nó như túi sụp đổ sản phẩm nào trên mặt đất.Chúng tôi không nói bất cứ điều gì và chỉ còn lại, các vệ sĩ và messenger gaping lúc sự biến mất của tiền. Công chúa và lính đánh thuê đã được thông báo về điều này trước đó, và họ gleefully chấp thuận. Một màn hình của sức mạnh, một bước trong kế hoạch và Thái độ khinh trong hành động của chúng tôi.Sau đó chúng tôi đi đến tòa án của Noble nơi công Chúa yêu cầu một cuộc họp với các cố vấn chiến tranh và được miễn cưỡng một.Cô ngồi tại bàn trên ghế nằm đối diện với Oliver những người nhìn vào cô ấy với một số lợi ích. Cô ấy đã khá đủ để thu hút quan tâm, và đĩnh đạc của cô nói rằng cô ấy là một quý tộc. Công Chúa đã không kéo những điều trên, thay vào đó một cách lịch sự nói rằng "Tôi đã đến để đăng ký trong giải đấu"Lông mày của Oliver tăng, nhưng ông không nói bất cứ điều gì như ông thẳng các giấy tờ ở phía trước của anh ta. Phân loại thông qua các giấy tờ ở phía trước của anh ta, ông đã ra một tài liệu và hỏi "Representing?" như ông quét qua danh sách trên nó."Công chúa Lily và hai chiến binh"Lông mày của mình nhăn, "Của bạn kích thước quân đội?""Hai chiến binh" cô lặp lại. Oliver ho, "tôi không chắc chắn tôi nghe bạn một cách chính xác. Bạn đang nói rằng toàn bộ quân đội của bạn bao gồm hai người, và bạn?"Để tín dụng của mình, Lily không crack một nụ cười. "Có"Cô ấy có vẻ rất chắc chắn trong tuyên bố của mình, và Oliver có thể thấy rằng cô có nghĩa là nó. "Công chúa của Vương Quốc mà?" Hốt Tất Liệt hỏi."Chúng tôi có tiền" cô bỏ qua câu hỏi của ông. "Chúng tôi đang đi vào các giải đấu"Oliver lắc đầu, "Đây là đặt bất thường" ông phàn nàn nhưng Lily đã phá vỡ in "Đây là tốt trong các quy tắc"."Có nhưng" Oliver nói nhưng công Chúa đã phá vỡ trở lại trong "bạn từ chối tôi nhập?"Oliver stuttered, mất đi từ cho đến khi ông tìm thấy giọng nói của mình. "Bạn có có các khoản phí?""Có""Mục nhập là 600 vàng, chỉ huy là 400 vàng và binh sĩ là 10 mỗi vàng" mà ông nói, một cách nhanh chóng thêm nó với nhau. Ông đã hoàn thành với "lệ phí nhập cảnh là một vàng 1020"Lily cười lúc anh ta "nơi làm chúng tôi trả tiền?". Oliver kéo qua trợ lý của mình và nói vào tai của mình, gật đầu trợ lý kéo đi như Oliver bắt đầu để có được từ ghế của mình."Theo tôi" Oliver nói, ông có vẻ miễn cưỡng để giải trí này điên rồ nhưng vẫn theo thủ tục.Đi bộ qua tòa nhà, bốn người trong chúng ta thu hút quan tâm đến nhìn như mọi người nhận ra rằng chúng tôi dường như nhập vào các giải đấu. Sự đơn giản của quần áo của chúng tôi đã tăng trưởng gossip như chúng tôi di chuyển qua tòa nhà. Đứng trước một cánh cửa, Oliver mở khóa nó và gestured chúng tôi trong.Ông chuyển phía sau bàn làm việc của mình và ngồi xuống, Gò giấy tờ ở một bên của bàn của mình. "Trợ lý của tôi sẽ trở lại một thời gian ngắn" ông đã nói chuyện với một sigh. "Là bạn có thể phải trả các chi phí trong ba ngày tiếp theo?", ông hỏi.Lily gật đầu, "Chúng tôi có tiền vào chúng tôi bây giờ". Oliver nhắm mắt của mình và lấy một hơi thở sâu, phát hành nó từ từ. Ông nghĩ chúng tôi điên. Không ai trong số chúng tôi mặc quần áo baggy hoặc bất cứ điều gì mà dường như tương tự như một ví.Trợ lý đi qua cửa, một người đàn ông ngắn sau phía sau anh ta. Ông đã có kính trên và nhìn bookish, và khi ông thấy chúng tôi ông blinked trong bất ngờ.Tulip lv. 2 thủ quỹOliver nói một cách lịch sự và chắc chắn "đây là một thủ quỹ của Vương Quốc. Các khoản tiền nếu bạn có thể?"Lily nhìn chua cay vào tôi, và tôi thì nói. "Có một thùng chứa chúng tôi có thể sử dụng?". Tôi hối tiếc bỏ túi tại prince's house.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Các lính đánh thuê nhìn tôi mạnh, đôi mắt anh tìm kiếm tôi như một tia quan tâm hiện rõ trên khuôn mặt của mình. "Ý anh là gì?" Anh hỏi. Công chúa cũng nhìn quan tâm, mặc dù khuôn mặt cô vẫn cho thấy sự thất vọng. "Sử dụng tiền của hoàng tử, chúng ta có thể nhập các giải đấu chính mình" tôi giải thích. Các lính đánh thuê lắc đầu, "Chúng tôi không có một đội quân, tiền sẽ không căng theo hướng đó và lệ phí nhập " Tôi cười, "Đó không phải là sự thật. Tôi là một đội quân" Anh nhìn tôi với vẻ khinh khỉnh, "Bạn đang không có gì giống như một đội quân". Nhưng tôi mỉm cười hân hoan "Yes I am" Những nàng công chúa tựa lưng vào chiếc ghế của mình và thở dài, cô ấy rõ ràng đã không có hy vọng trong tôi. Các lính đánh thuê nhìn tôi với sự khinh miệt trong mắt anh, suy nghĩ tôi đã cố gắng để trở thành một anh hùng. Lăn mắt của tôi, tôi nói "Gặp gỡ trên lầu" Các lính đánh thuê càu nhàu như họ miễn cưỡng đi theo tôi, công chúa đã có một biểu hiện kỳ lạ trên khuôn mặt của mình với cô ấy đau khổ tạm thời bị lãng quên. Đứng trong một vòng tròn bán, chúng tôi tụ tập trong phòng của cô công chúa. "Đi ra thanh kiếm của bạn" Tôi hướng dẫn các lính đánh thuê. Các lính đánh thuê nhìn tôi với thái độ khinh khi nhận ra kế hoạch của tôi "Bạn không phải là bất khả chiến bại". Nhìn anh với đôi mắt nheo lại, tôi có thể thấy anh ta sẽ không nhúc nhích một cách dễ dàng và thở dài trong thất bại. "Được rồi, chúng tôi sẽ làm điều gì đó khác sau đó" Tôi đã thực hiện để nhặt viên đá từ những con đường như chúng tôi đi du lịch, sử dụng hai khe của tôi để xây dựng một bộ sưu tập. Viên đá nhỏ trong một khe, tảng đá lớn hơn ở nơi khác. 198 viên đá, tối đa tôi có thể thực hiện trong hai khe. Đi ra một hòn đá cỡ nắm tay, tôi giữ nó và ném Trọng lực Cloak trên đá. Khối lượng đã được chuyển lên đến tối đa là lực hấp dẫn đã được chuyển xuống đến mức tối thiểu, các tổ chức đá trong lòng bàn tay của tôi như nó từ từ ép xuống. Nó là vô cùng nặng nề, thậm chí với lực hấp dẫn trở xuống đến mức thấp nhất có thể. Nhưng với sức mạnh của tôi, tôi có thể dễ dàng giữ nó lên, mặc dù tôi sẽ không thể để ném nó. Lấy tay ​​tôi ra từ các tảng đá lớn, nó từ từ bắt đầu trôi dạt xuống sàn. "Bắt nó" Tôi nói với anh ta. Anh nhìn tôi trong một giây, sau đó miễn cưỡng đặt tay dưới đá để nhặt nó lên. Grunt và cánh tay căng thẳng nói với tôi tất cả mọi thứ, ngay cả khi đá vẫn giảm. Trong thế giới này, tất cả mọi người tôi * Kiểm tra *: D có mức nhân của sức mạnh, ngay cả những người có trình độ cao có số liệu thống kê mà giáp bình thường. Một người đàn ông tôi đã thấy với 18 STR, AGI của ông đã bị hạ xuống đến 8 như một hệ quả. Trong thế giới này, mức độ của họ đã được đánh giá dựa trên các kỹ năng của họ mà làm cho họ thiếu số liệu thống kê. rên và lô nhô ở đá, ​​ông đã cố gắng trong vô vọng để ngăn đá rơi xuống sàn nhà, và chưa .. Nó vẫn chìm dưới và thấp hơn trong không khí cho đến khi ông phát hành đá đổ mồ hôi từ khi gắng sức. Anh nhìn vào trong ngạc nhiên như đá chạm vào sàn nhà bằng gỗ, sau đó co rút và bắt đầu chìm qua. Tôi đã phát hành các chính tả ở giai đoạn đó và nhặt nó lên. Một tác động sâu sắc đã được tạo ra ở nhà sàn, các vết nứt dọc theo sàn. Các phòng đã được đặt trên mặt đất, nếu không tôi sẽ không cho phép các phép thuật để tiến xa này. Tôi đã chọn ví dụ này để chứng minh sức mạnh đáng kinh ngạc tôi kiểm soát. "Đi ra thanh kiếm của bạn" Tôi hướng dẫn, công chúa bây giờ nhìn rất quan tâm. Khuôn mặt của cô thú vị sáng lập từ chán nản, cô đã được hiển thị. Các lính đánh thuê xem xét, sau đó miễn cưỡng rút gươm ra. Đi ra tấm bạt lều, tôi đặt nó dưới chân tôi như tôi đã vẽ tay trên cánh tay của tôi lên. Công chúa và lính đánh thuê bắt đầu phát triển bệnh khi họ nhận ra những gì tôi đã có kế hoạch. Nhìn vào họ, tôi nói "Đừng lo lắng. Tấn công cánh tay của tôi" như tôi đã tổ chức cánh tay trần của tôi trên canvas. Các lính đánh thuê do dự khi anh nhìn vào mắt tôi, sau đó thay vì swing Tôi đã yêu cầu ông mẻ tôi với lưỡi dao . Ông đã phải sử dụng nhiều lực hơn ông lên kế hoạch, END của tôi khiến lưỡi dao xâm nhập. Như gươm đâm tôi và tôi cảm thấy nhức nhối đau đớn, một lượng nhỏ máu trào ra. HP -1 Chưa đầy một giây sau đó, HP của tôi đã trở lại đầy đủ. Tôi quệt máu với một ngón tay cái và họ nhìn vào làn da không tì vết của tôi với một biểu hiện nhỏ của sốc. "Tấn công cánh tay của tôi" Tôi hướng dẫn. Các lính đánh thuê vẫn trông rất miễn cưỡng, sau đó đặt thanh kiếm của mình xuống. "Bạn đã chứng minh quan điểm của bạn. Bạn đang cố gắng để có được tại", ông exasperatedly nói. Biểu hiện của anh nói rõ là anh sẽ không để tấn công tôi. Tôi không phiền, tôi đã không được nhìn về phía trước để nỗi đau. Khi tôi đóng gói vải lều đi, tôi lặp đi lặp lại tuyên bố trước đây của tôi. "Tôi là một quân đội". Các lính đánh thuê nhìn semi-chu đáo như công chúa coi lời nói của tôi, sau đó họ nhận ra những gì tôi đã cố gắng để có được. "Không, không cách nào ở địa ngục" lính đánh thuê đã nói, gương mặt anh cau có nhìn tôi. "Cô ấy sẽ không phải là một phần của một cuộc chiến" Chúng tôi đã tranh cãi với lính đánh thuê đang cố gắng đóng cho tôi xuống cho đến khi cuối cùng công chúa nói trầm ngâm "Vâng, nó có thể làm việc". Các lính đánh thuê không còn tranh cãi với tôi trong một giây, sau đó bắt đầu tranh cãi với cô. "Thôi nào" Tôi cầu xin, "Thứ hai bạn nghĩ rằng cuộc sống của mình đang gặp nguy hiểm, bạn đầu hàng". Cô đã có được trên chiến trường, các quy định đã rõ ràng trên đó. Việc cai trị vương quốc là chỉ huy của quân đội. Các lính đánh thuê tiếp tục biểu tình, nhưng những nỗ lực kết hợp của các công chúa và cuối cùng tôi đã mặc anh ta xuống. Sau đó, ông đề cập một vấn đề khác. "Bạn có thể giành chiến thắng trong hai trận đánh đầu tiên, nhưng bạn có thể bảo vệ chúng ta nếu họ bỏ qua không?" và tôi mỉm cười, "Tôi đã nghĩ về điều đó", như tôi đã giải thích ý tưởng của tôi. Khi họ nghe kế hoạch của tôi, họ đã chán với nó. Những nàng công chúa xin cho tôi để xem xét lại. Nhưng sau khi đối đầu với họ và yêu cầu cho một kế hoạch tốt hơn mà họ đạt được trong. Các lính đánh thuê chỉ có thể thừa nhận rằng đó là phương án tốt nhất mà họ có. Anh muốn tôi chỉ cho khiếu nại của tôi có được thể chất mạnh mẽ mà tôi đã chứng minh bằng cách giữ hòn đá nặng nề. Ông đã không hoàn toàn tin rằng tôi đã không sử dụng phép thuật cho điều này, nhưng anh không thể tìm một cách khác để kiểm tra nó tại thời điểm đó. Tôi cảm thấy rất vui vì mình chưa hề biết những gì một cuộc chiến thực sự là, sự kinh khủng thực sự của Tôi có kế hoạch đề xuất. Nếu họ biết những gì nó đã như thế, họ sẽ nói không. Nhưng tôi đã được ngân hàng mà họ ngây thơ, rằng khi họ nhận ra những gì tôi đã làm, họ đã đầu tư quá nhiều. Chúng tôi băm ra các chi tiết trong phần còn lại của đêm, và giấc ngủ của chúng tôi đang rất hồi hộp. Sự phấn khích cao. Chúng tôi tập trung vào sáng hôm sau với công chúa mặc quần áo tốt với điểm dừng đầu tiên của chúng tôi là lâu đài của hoàng tử. Các lính canh ở các sân nhận ra chúng tôi và gửi một sứ giả trong, tuy nhiên hoàng tử đã không đi ra. Giao tiếp thông qua các sứ giả, ông đã sớm bước ra với một túi vàng. Hai vệ sĩ hộ tống sứ giả như chúng tôi đứng ngoài cổng. "Các khoản nợ đã được thanh toán" sứ giả nói một cách lịch sự như tôi lấy vàng. Thứ hai túi là trong tay của tôi, tôi đã đánh rơi nó như túi sập trống trên mặt đất. Chúng tôi đã không nói bất cứ điều gì và chỉ còn lại, các lính canh và nhắn hổng ở sự biến mất của các tiền. Công chúa và lính đánh thuê đã được thông báo trước đây, và họ hân hoan chấp thuận. Một màn hình hiển thị của sức mạnh, một bước trong kế hoạch và thái độ khinh thị trong các hành động của chúng tôi. Chúng tôi sau đó đi đến Tòa án Nhân Noble nơi công chúa yêu cầu một cuộc họp với các cố vấn chiến tranh và bất đắc dĩ đã được đưa ra một. Cô ngồi ở bàn trên ghế đối diện với Oliver người nhìn cô với một số quan tâm. Cô đã đủ xinh đẹp để thu hút sự quan tâm, và tư thế đĩnh đạc của cô nói rằng cô là một quý tộc. Những nàng công chúa đã không kéo những điều trên, thay vì lịch sự nói: "Tôi đã đến đăng ký trong giải đấu" lông mày Oliver đã tăng, nhưng ông đã không nói bất cứ điều gì khi hắn duỗi các giấy tờ trước mặt anh. Phân loại thông qua các giấy tờ trước mặt ông, ông lấy ra một tài liệu và hỏi "Đại diện?" khi quét qua danh sách trên nó. "Công chúa Lily và hai chiến binh" lông mày của ông nhíu lại, "kích thước quân đội của bạn?" "Hai chiến binh" cô lặp lại. Oliver ho, "Tôi không chắc là tôi đang nghe bạn một cách chính xác. Bạn đang nói rằng toàn bộ đội quân của bạn gồm có hai người và bạn?" Để tín dụng của mình, Lily không crack một nụ cười. "Có" Cô ấy có vẻ rất chắc chắn trong tuyên bố của mình, và Oliver có thể thấy rằng cô ấy có ý đó. "Công chúa của vương quốc mà?" ông hỏi. "Chúng tôi có tiền", cô phớt lờ câu hỏi của mình. "Chúng ta đang bước vào giải đấu" Oliver lắc đầu, "Đây là bất thường nhất", ông phàn nàn nhưng Lily đã phá vỡ. "Đây cũng là trong các quy tắc". "Có nhưng-" Oliver nói nhưng công chúa đã phá vỡ trở lại trong "Bạn từ chối nhập cảnh tôi? " Oliver nói lắp bắp, ít tổn thất cho các từ cho đến khi ông tìm thấy tiếng nói của mình. "Bạn có đóng được không?" "Có" "Entry là 600 vàng, chỉ huy trưởng là 400 gold và binh sĩ là 10 vàng mỗi" ông nói, nhanh chóng thêm nó lại với nhau. Anh kết thúc với "Lệ phí nhập cảnh là một vàng 1020" Lily mỉm cười với anh "Nơi nào chúng tôi phải trả?". Oliver kéo qua trợ lý của ông và nói vào tai anh, gật trợ kéo đi như Oliver bắt đầu đứng lên khỏi ghế của mình. "Hãy theo tôi" Oliver nói, ông nghe có vẻ miễn cưỡng để giải trí điên rồ này mà vẫn còn tiếp tục. Đi bộ qua các tòa nhà, bốn chúng tôi đã thu hút ánh mắt quan tâm như mọi người nhận ra rằng chúng ta dường như là bước vào giải đấu. Sự đơn giản của quần áo của chúng tôi đã tăng trưởng đồn như chúng ta chuyển trong tòa nhà. Đứng trước một cánh cửa, Oliver mở khóa nó, và ra hiệu cho chúng tôi tại. Ông di chuyển phía sau bàn của mình và ngồi xuống, đống giấy tờ trên một mặt bàn. "Trợ lý của tôi sẽ trở lại trong thời gian ngắn", ông nói với một tiếng thở dài. "Bạn có thể trả lệ phí trong ba ngày tiếp theo?" ông hỏi. Lily gật đầu, "Chúng tôi có tiền về cho chúng tôi ngay bây giờ". Oliver nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, thả nó ra từ từ. Ông nghĩ chúng tôi điên. Không ai trong chúng mặc quần áo rộng thùng thình hoặc bất cứ điều gì mà có vẻ tương tự như một chiếc ví. Các trợ lý bước qua cánh cửa, một người đàn ông ngắn theo sau. Ông đã có kính trên và nhìn sách vở, và khi nhìn thấy chúng tôi, ông chớp mắt ngạc nhiên. Tulip lv. 2 Thủ quỹ Oliver nói một cách lịch sự và vững chắc "Đây là một thủ quỹ của vương quốc. Các quỹ nếu bạn có thể?" Lily nhìn châm chọc vào tôi, và sau đó tôi đã nói. "Có một container chúng ta có thể sử dụng?". Tôi hối hận vì bỏ túi đằng sau nhà của hoàng tử.























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: