​At the beginning of 2011, I was still a single person. I had no relat dịch - ​At the beginning of 2011, I was still a single person. I had no relat Việt làm thế nào để nói

​At the beginning of 2011, I was st

​At the beginning of 2011, I was still a single person. I had no relationship since I broke up with my ex-girlfriend in 2010. In February 2011, my friend, Cuong Nguyen, tried to introduce his cousin, Linh Tran, to me. Linh has been living in Oklahoma. I forgot what city she came from. I met her during her trip to visit California. Linh and I talked to each other for awhile, probably three months. I thought I had a crush on Linh. She was a beautiful and young lady, she was well educated; however, there was something that stopped me from going any further with her than being just a friend. I could not tell what stopped me. Then we continued talking to each other by phone, and chatting to each other on facebook. The amount of time that I communicated with Linh decreased over time because I found no further interest in this young lady.
​Until June 5th 2011, the day that completely changed my life, Lê Trịnh Công Luân, whose facebook name is Luan Le, and who is currently my wife, sent me a friend request on facebook. On facebook, Luan and I have a mutual friend, Trung Vu, who is also my cousin. At first, I had no impress on her. Normally, I did not accept friend requests by strangers. Then I realized that we made comments on my cousin’s posts sometimes. She made funny and interesting comments. By curiosity, I visited her personal homepage on facebook and I found that her personal homepage was kind of interesting. Then I accepted her friend request.
My hobby is growing orchids; orchids are parts of my life. I have many female orchid friends on facebook. Luan was just a lady like any other lady to me. I thought she added me because she wanted to enjoy my flower pictures on facebook. Luan and I did not have any private conversation for nearly a month since the day she added me on facebook. We just made comments on each other’s posts. Sometimes, we were keyboard-fighting by making comments. I thought that I was living in US, she was living in Vietnam; so even we were keyboard-fighting, it was not going to hurt anybody. By that time, it was my summer time. I used to stay up very late to watch movies and chat with my friends on facebook. Luan was online very often as well. We continued doing so for almost a month. Little by little, I was attracted by the way she made comments. Also, her pretty and rounded face attracted me as well. It came to the point that every time I made comments, I was waiting for her to respond. I felt that being online on facebook everyday with her made my life more meaningful. I felt disappointed when I was online and she was not online.
Until July 4th 2011, she started a private conversation with me. She asked me what my nickname is on Yahoo Messenger so we can chat sometimes. I gave her my Yahoo Messenger nickname which is babythanhtung. Then, we shared information about our hobbies, work, time-change in the US, and everyday life. We chatted on Yahoo everyday for about three days. I was impressed by the way she talked. It was very straight forward. She was funny as well. Then we asked each other for phone number so we can contact easier. She called me right away. I still remember by that moment, I could not even talk after a couple sentences. I was just frozen because that was my first long distance direct phone call; and I did not think she was the one that called me first. I still remember the first time I heard her voice. It sounded like a young girl. Then, she told me that she was three years older than me. Of course, I did not believe because according to what I saw on facebook, she looked much younger than that. To make me believe, she sent me a picture of her ID. I was shocked because she really looked much younger than her age.
​We continued talking to each other on Yahoo and on the phone every day. We talked about everyday life, weather, orchids, birds, and the games that we used to play when we were little. Those phone conversations often last for two hours at least. On July 17th, I had a BBQ outdoor party with my friends. On the same day, Luan and I also had a very long phone conversation (about 5 hours). She was calling me directly. I will never forget that day. Because of that phone call and the previous phone calls, I had to pay an over $700 phone bill. My mother was all mad and upset at me. Luan also had to pay a big phone bill. However, that was not a problem. After that, we started using Skype to keep in touch. By using Skype, we had more time to talk. Additionally, the more important thing was the fact I could see her real face, her real beings, and the house where she lived. During the time we talked, I found out Luan is a very strong woman, especially the way she makes decision. Also, she was a funny person. I really admired the way she talked. Also, she knows how to share interest with other people. We really enjoyed our time sharing our interests and hobbies. A couple times during our conversation, I asked her if she had a boyfriend yet. Every time I asked that question, I received the same answer, which is “I am a divorced woman.” I was half believed, half not. On July 20th, I asked her to become my girlfriend. She asked me if I really wanted to become her boyfriend. I was debating so much with myself. Back then, I never wanted to get in a relationship or go too far with any divorced lady; and I got in this situation. Deep inside me, I knew that I liked her; I was very sure she felt the same. On July 25th 2011, I decided not to care about her past anymore, and we started an oversea relationship. We both hoped this relationship would have a happy ending. I promised her I would go back to Vietnam to visit her by Christmas 2011.
​By that time, I was still a student at California State Polytechnic University, Pomona. I was working part time at Consolidated Medical Bio-Analysis Laboratory, Inc. With that part-time income, I would never afford an airplane ticket for a flight back to Vietnam. In August 2011, I was still on summer break. To start my plan of going back to Vietnam, I went out to look for another job so I could save enough money for an airplane ticket. Then, I started working at Fifth Avenue Bagelry. That was a horrible job I had ever worked at. Starting from 3 AM until 3 PM or 4 PM, I had to do that every day. I was still working part-time at the lab. Monday was the day that two jobs overlapped schedules. After I was done at the lab, I went straight to the bagel store to work. I did not get to sleep in between Monday and Tuesday. I was completely tired. However, every time I received her text message, those tired feelings disappeared; I felt happier, and the work was much easier. I worked there for two months. Then, In September 2011, I stopped working there and went back to school. Also, I saved enough for an airplane ticket. I booked an airplane ticket to go to Vietnam in December 2011 to spend Christmas time with her.
​In the following days, I went to school and still kept the job at the lab; she was still working as regularly. Every time we talked, we planned ahead what we would do during my trip back to Vietnam. Even though it was just planning, I was so excited. I just wanted to fly right back to Vietnam with her. At this time, my family also knew about me having a girlfriend in Vietnam. Also, my parents knew about my plan of going back to Vietnam in December to visit her. At first, my parents were worried because I never went back to Vietnam alone. They were not happy because I planned to go back to Vietnam just to see a friend that I met on facebook and Skype. They were afraid that I would be trapped. However, they did not interfere in my plan. On the other hand, my mother called my aunts and uncles in Vietnam to let them know about my trip back to Vietnam and asked them to check my wife’s background and personality.
​I took off on December 11th and arrived at Tân Sơn Nhất international airport on December 13th in the morning. I still remember the first time I saw her. She was not as I imagined. She was a little shorter than I thought. She went to the airport alone to pick me up. Other than her height, she was totally as I thought. She was an active and funny lady. We took a taxi to my uncle’s house where is in the Third District in Ho Chi Minh City. In the afternoon on the same day, I came to her house. Her parents were about the same ages with my parents. I did not have any trouble communicating with her parents. The first place that we went out together was the coffee shop near my uncle’s house. Then two days later, we went to Vung Tau, which is a beach city locates about 100 km from Hồ Chí Minh City. We stayed at Valley Mountain Hotel for one night. It was a beautiful hotel on the hill. It had swimming pool and very romantic decoration. In my opinion, it was the best fit for any new couple. We got there in the week days; so it was not too crowded. It seemed like we were the only two guests on that day. We really enjoyed our time swimming, playing pool, drinking, and having dinner together. Other than that, we also rented a bicycle for couple to go around the city. We were just like a new married couple on honeymoon.
​After two days in Vung Tau, we came back to Hồ Chí Minh City. Then I asked her parents for permission to take her to my mother’s hometown Long An to visit my aunt and uncle. In fact, I had to take her to see my aunt because my mother asked me to do so. My mother wanted my aunt to check if Luan was a good lady. My mother was a traditional Vietnamese; so this was very important to her. Then we went to Long An on the next weekend. Luan was very funny, truthful, open minded, and very respectful to my aunt. So my aunt really liked Luan. That was a good signal to me because if my aunt liked Luan, that meant my parents would like Luan as well and accept our relationship. Needless to say, the happiest person was me. In the following weekend, we went to Củ Chi, which is Luan’s hometown, to see her aunt. I had no problem com
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Vào đầu năm 2011, tôi vẫn còn là một người duy nhất. Tôi đã có không có mối quan hệ vì tôi chia tay với bạn gái cũ của tôi trong năm 2010. Trong tháng 2 năm 2011, người bạn của tôi, Anh Cường Nguyễn, đã cố gắng để giới thiệu người Anh em họ của ông, Linh Tran, cho tôi. Linh đã sống trong Oklahoma. Tôi quên gì thành phố cô đến từ. Tôi gặp cô ấy trong chuyến đi của cô đến California. Linh và tôi đã nói chuyện với nhau cho một lúc, có lẽ ba tháng. Tôi nghĩ rằng tôi có một lòng Linh. Cô là một lady xinh đẹp và trẻ, cô đã được giáo dục tốt; Tuy nhiên, đã có một cái gì đó mà dừng lại cho tôi từ đi bất kỳ xa hơn với nó hơn là chỉ là một người bạn. Tôi không có thể cho biết những gì dừng lại tôi. Sau đó chúng tôi tiếp tục nói chuyện với nhau qua điện thoại, và trò chuyện với nhau trên facebook. Số lượng thời gian mà tôi thông báo với Linh giảm theo thời gian bởi vì tôi thấy không có quan tâm thêm ở phụ nữ trẻ này.Cho đến tháng 5 năm 2011, ngày hoàn toàn thay đổi cuộc sống của tôi, Lê Trịnh Công Luân, có tên facebook là Luan Le, và những người hiện nay là vợ tôi, gửi cho tôi một yêu cầu kết bạn trên facebook. Trên facebook, Luân và tôi có một người bạn lẫn nhau, Trung Vu, những người cũng là em họ của tôi. Lúc đầu, tôi đã có không có ấn tượng về cô ấy. Thông thường, tôi không chấp nhận yêu cầu kết bạn của người lạ. Sau đó tôi nhận ra rằng chúng tôi làm cho ý kiến về bài viết của người Anh em họ của tôi đôi khi. Cô đã bình luận funny và thú vị. Bởi sự tò mò, tôi truy cập trang chủ cá nhân của mình trên facebook và tôi thấy rằng trang chủ cá nhân của mình là loại thú vị. Sau đó, tôi chấp nhận yêu cầu kết bạn của cô.Sở thích của tôi phát triển Hoa Lan; Hoa Lan là một phần của cuộc sống của tôi. Tôi có nhiều bạn bè phái nữ phong lan trên facebook. Luan là chỉ một người phụ nữ giống như bất kỳ phụ nữ khác với tôi. Tôi nghĩ bà nói thêm tôi vì cô muốn tận hưởng hình ảnh Hoa của tôi trên facebook. Luân và tôi không có bất kỳ cuộc trò chuyện riêng cho gần một tháng kể từ ngày bà nói thêm tôi trên facebook. Chúng tôi chỉ làm cho ý kiến về bài viết của nhau. Đôi khi, chúng tôi đã chiến đấu bàn phím bằng cách bình luận. Tôi nghĩ rằng tôi đang sống ở Mỹ, cô sống ở Việt Nam; Vì vậy, ngay cả khi chúng tôi đã chiến đấu bàn phím, nó đã không có ai thương. Bởi thời gian đó, nó là thời gian mùa hè của tôi. Tôi đã sử dụng để ở lại lên rất muộn để xem phim ảnh và trò chuyện với bạn bè của tôi trên facebook. Luân đã trực tuyến rất thường là tốt. Chúng tôi tiếp tục làm như vậy cho gần một tháng. Dần dần, tôi đã thu hút bằng cách cô làm cho ý kiến. Ngoài ra, khuôn mặt xinh đẹp và tròn của cô thu hút tôi là tốt. Nó đã đến điểm mà mỗi khi tôi làm cho ý kiến, tôi đã chờ đợi cho cô ấy để đáp ứng. Tôi cảm thấy rằng đang trực tuyến trên facebook hàng ngày với cô ấy làm cho cuộc sống của tôi có ý nghĩa hơn. Tôi cảm thấy thất vọng khi tôi đã được trực tuyến và cô đã không trực tuyến.Cho đến ngày 04 2011, cô bắt đầu một cuộc trò chuyện riêng với tôi. Cô hỏi tôi những gì biệt hiệu của tôi là trên Yahoo Messenger để chúng tôi có thể trò chuyện đôi khi. Tôi đã cho cô biệt hiệu Yahoo Messenger của tôi là babythanhtung. Sau đó, chúng tôi chia sẻ thông tin về sở thích của chúng tôi, làm việc, thời gian-thay đổi ở Mỹ, và cuộc sống hàng ngày. Chúng tôi chatted trên Yahoo hàng ngày cho khoảng ba ngày. Tôi đã rất ấn tượng bằng cách cô ấy nói chuyện. Nó đã rất thẳng về phía trước. Cô là funny là tốt. Sau đó chúng tôi yêu cầu mỗi khác cho số điện thoại để chúng tôi có thể liên lạc dễ dàng hơn. Cô gọi cho tôi ngay lập tức. Tôi vẫn còn nhớ bởi thời điểm đó, tôi có thể không thậm chí nói chuyện sau khi một vài câu. Tôi chỉ đông lạnh vì đó là của tôi cuộc gọi điện thoại đường dài trực tiếp đầu tiên; và tôi không nghĩ rằng cô là một trong đó gọi tôi lần đầu tiên. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên tôi nghe giọng nói của cô. Nghe có vẻ giống như một cô gái trẻ. Sau đó, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã là ba năm lớn tuổi hơn tôi. Tất nhiên, tôi không tin bởi vì theo những gì tôi đã thấy trên facebook, nó trông trẻ hơn. Để làm cho tôi tin rằng, cô gửi cho tôi một hình ảnh của cô. Tôi đã bị sốc bởi vì nó thực sự trông trẻ hơn tuổi của cô. ​We continued talking to each other on Yahoo and on the phone every day. We talked about everyday life, weather, orchids, birds, and the games that we used to play when we were little. Those phone conversations often last for two hours at least. On July 17th, I had a BBQ outdoor party with my friends. On the same day, Luan and I also had a very long phone conversation (about 5 hours). She was calling me directly. I will never forget that day. Because of that phone call and the previous phone calls, I had to pay an over $700 phone bill. My mother was all mad and upset at me. Luan also had to pay a big phone bill. However, that was not a problem. After that, we started using Skype to keep in touch. By using Skype, we had more time to talk. Additionally, the more important thing was the fact I could see her real face, her real beings, and the house where she lived. During the time we talked, I found out Luan is a very strong woman, especially the way she makes decision. Also, she was a funny person. I really admired the way she talked. Also, she knows how to share interest with other people. We really enjoyed our time sharing our interests and hobbies. A couple times during our conversation, I asked her if she had a boyfriend yet. Every time I asked that question, I received the same answer, which is “I am a divorced woman.” I was half believed, half not. On July 20th, I asked her to become my girlfriend. She asked me if I really wanted to become her boyfriend. I was debating so much with myself. Back then, I never wanted to get in a relationship or go too far with any divorced lady; and I got in this situation. Deep inside me, I knew that I liked her; I was very sure she felt the same. On July 25th 2011, I decided not to care about her past anymore, and we started an oversea relationship. We both hoped this relationship would have a happy ending. I promised her I would go back to Vietnam to visit her by Christmas 2011.​By that time, I was still a student at California State Polytechnic University, Pomona. I was working part time at Consolidated Medical Bio-Analysis Laboratory, Inc. With that part-time income, I would never afford an airplane ticket for a flight back to Vietnam. In August 2011, I was still on summer break. To start my plan of going back to Vietnam, I went out to look for another job so I could save enough money for an airplane ticket. Then, I started working at Fifth Avenue Bagelry. That was a horrible job I had ever worked at. Starting from 3 AM until 3 PM or 4 PM, I had to do that every day. I was still working part-time at the lab. Monday was the day that two jobs overlapped schedules. After I was done at the lab, I went straight to the bagel store to work. I did not get to sleep in between Monday and Tuesday. I was completely tired. However, every time I received her text message, those tired feelings disappeared; I felt happier, and the work was much easier. I worked there for two months. Then, In September 2011, I stopped working there and went back to school. Also, I saved enough for an airplane ticket. I booked an airplane ticket to go to Vietnam in December 2011 to spend Christmas time with her.Trong những ngày sau, tôi đã đi đến trường và vẫn giữ công việc tại Phòng thí nghiệm; cô ấy vẫn đã làm việc như thường xuyên. Mỗi khi chúng tôi nói chuyện, chúng tôi đã lên kế hoạch trước những gì chúng tôi sẽ làm trong chuyến đi của tôi về Việt Nam. Mặc dù nó đã chỉ lập kế hoạch, tôi đã rất vui mừng. Tôi chỉ muốn bay quay lại ngay đến Việt Nam với cô ấy. Tại thời điểm này, gia đình của tôi cũng biết về tôi có một bạn gái tại Việt Nam. Ngoài ra, cha mẹ tôi biết về kế hoạch của tôi đi trở lại Việt Nam trong tháng mười hai đến thăm cô ấy. Lúc đầu, cha mẹ tôi đã lo lắng bởi vì tôi không bao giờ đi trở lại Việt Nam một mình. Họ đã không hạnh phúc vì tôi dự định sẽ trở lại Việt Nam chỉ để xem một người bạn mà tôi đã gặp trên facebook và Skype. Họ đã sợ rằng tôi sẽ bị mắc kẹt. Tuy nhiên, họ đã không can thiệp vào kế hoạch của tôi. Mặt khác, mẹ tôi gọi là cô và người chú tại Việt Nam của tôi để cho họ biết về chuyến đi của tôi quay trở lại Việt Nam và yêu cầu họ kiểm tra nền và cá tính của vợ tôi.Tôi đã diễn ra vào ngày 11 tháng 12 và đi đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất vào ngày 13 tháng 12 vào buổi sáng. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên tôi thấy cô ấy. Cô đã không như tôi tưởng tượng. Cô là một chút ngắn hơn tôi nghĩ. Cô đã đi đến sân bay một mình để chọn cho tôi lên. Khác hơn so với chiều cao của cô, cô ấy đã hoàn toàn như tôi nghĩ. Cô là một lady hoạt động và vui nhộn. Chúng tôi đã lấy một xe taxi đến ngôi nhà của tôi chú nơi là thứ ba, thuộc thành phố Hồ Chí Minh. Trong buổi chiều cùng ngày, tôi đi đến nhà cô ấy. Cha mẹ cô đã về cùng lứa tuổi với cha mẹ tôi. Tôi không có bất kỳ vấn đề giao tiếp với cha mẹ. Nơi đầu tiên mà chúng tôi đã đi ra với nhau là quán cà phê gần chú của tôi nhà. Sau đó hai ngày sau đó, chúng tôi đã đi đến Vũng tàu, mà là một thành phố beach tọa lạc khoảng 100 km từ thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi ở lại tại Valley Mountain Hotel trong một đêm. Nó là một khách sạn đẹp trên đồi. Huyện này có hồ bơi và trang trí rất lãng mạn. Theo tôi, đó là phù hợp nhất cho bất kỳ cặp vợ chồng mới. Chúng tôi đã có trong những ngày tuần; do đó, nó đã không quá đông đúc. Nó có vẻ như chúng tôi đã là các khách hàng chỉ có hai ngày hôm đó. Chúng tôi thật sự rất thích bơi lội thời gian của chúng tôi, chơi hồ bơi, uống, và ăn tối với nhau. Ngoài ra, chúng tôi cũng thuê một chiếc xe đạp cho cặp vợ chồng để đi xung quanh thành phố. Chúng tôi đã giống như một cặp vợ chồng kết hôn mới tuần trăng mật.​After two days in Vung Tau, we came back to Hồ Chí Minh City. Then I asked her parents for permission to take her to my mother’s hometown Long An to visit my aunt and uncle. In fact, I had to take her to see my aunt because my mother asked me to do so. My mother wanted my aunt to check if Luan was a good lady. My mother was a traditional Vietnamese; so this was very important to her. Then we went to Long An on the next weekend. Luan was very funny, truthful, open minded, and very respectful to my aunt. So my aunt really liked Luan. That was a good signal to me because if my aunt liked Luan, that meant my parents would like Luan as well and accept our relationship. Needless to say, the happiest person was me. In the following weekend, we went to Củ Chi, which is Luan’s hometown, to see her aunt. I had no problem com
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Vào đầu năm 2011, tôi vẫn là một người duy nhất. Tôi không có mối quan hệ kể từ khi tôi chia tay với người bạn gái cũ của tôi trong năm 2010. Trong tháng Hai năm 2011, một người bạn của tôi, Cường Nguyễn, đã cố gắng để giới thiệu anh em họ của mình, Linh Trần, với tôi. Linh đã sống ở Oklahoma. Tôi đã quên mất cô đến từ thành phố. Tôi gặp cô ấy trong suốt chuyến đi của cô đến thăm California. Linh và tôi đã nói chuyện với nhau một thời gian, có thể là ba tháng. Tôi nghĩ rằng tôi đã có một lòng Linh. Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp và trẻ, cô đã được giáo dục tốt; Tuy nhiên, có một điều gì đó ngăn tôi đi thêm nữa với cô hơn là chỉ là một người bạn. Tôi không thể nói những gì ngăn tôi lại. Sau đó chúng tôi tiếp tục nói chuyện với nhau qua điện thoại, và trò chuyện với nhau trên facebook. Lượng thời gian mà tôi liên lạc với Linh giảm theo thời gian vì tôi thấy không có sự quan tâm hơn nữa trong cô gái trẻ này.
Cho đến ngày 05 Tháng Sáu 2011, ngày mà hoàn toàn thay đổi cuộc sống của tôi, Lê Trịnh Công Luân, tên facebook là Luan Le, và người hiện đang là vợ của tôi, gửi cho tôi một yêu cầu kết bạn trên facebook. Trên facebook, Luân và tôi có một người bạn chung, Trung Vũ, người cũng là anh em họ của tôi. Lúc đầu, tôi không có ấn tượng về cô. Thông thường, tôi không chấp nhận yêu cầu kết bạn của người lạ. Sau đó, tôi nhận ra rằng chúng tôi đưa ra nhận xét ​​về bài viết anh em họ của tôi đôi khi. Nàng có bình luận hài hước và thú vị. Bởi sự tò mò, tôi đến thăm trang chủ cá nhân của mình trên facebook và tôi thấy rằng trang web cá nhân của cô là loại thú vị. Sau đó, tôi chấp nhận yêu cầu kết bạn của mình.
Sở thích của tôi là hoa lan ngày càng tăng; hoa lan là một phần của cuộc sống của tôi. Tôi có nhiều bạn bè lan nữ trên facebook. Luân chỉ là một người phụ nữ giống như bất kỳ người phụ nữ khác với tôi. Tôi nghĩ rằng cô ấy đưa tôi bởi vì cô muốn thưởng thức hình ảnh hoa của tôi trên facebook. Luân và tôi không có bất kỳ cuộc nói chuyện riêng trong gần một tháng kể từ ngày cô đưa tôi trên facebook. Chúng tôi chỉ đưa ra nhận xét ​​về bài viết của nhau. Đôi khi, chúng tôi đã bàn phím cháy bằng cách làm cho ý kiến. Tôi nghĩ rằng tôi đang sống ở Mỹ, cô đang sống tại Việt Nam; vì vậy ngay cả chúng tôi đã bàn phím cháy, nó sẽ không làm tổn thương bất cứ ai. Vào thời điểm đó, nó đã được thời gian mùa hè của tôi. Tôi sử dụng để ở lại rất muộn để xem phim và trò chuyện với bạn bè của tôi trên facebook. Luan đã online rất thường xuyên là tốt. Chúng tôi tiếp tục làm như vậy trong gần một tháng. Từng chút một, tôi bị thu hút bởi cách cô ấy đưa ra nhận xét. Ngoài ra, khuôn mặt xinh đẹp và tròn của cô thu hút tôi là tốt. Nó đã đến mức mà mỗi khi tôi thực hiện ý kiến, tôi đã chờ đợi cô trả lời. Tôi cảm thấy được trực tuyến trên facebook hàng ngày với cô ấy làm cho cuộc sống của tôi có ý nghĩa hơn. Tôi cảm thấy thất vọng khi tôi đã online và cô ấy không online.
Cho đến khi 04 tháng bảy 2011, cô bắt đầu một cuộc trò chuyện riêng với tôi. Cô ấy hỏi tôi những gì nickname của tôi là trên Yahoo Messenger vì vậy chúng tôi có thể trò chuyện đôi khi. Tôi đưa cho cô nickname Yahoo Messenger của tôi mà là babythanhtung. Sau đó, chúng tôi chia sẻ thông tin của chúng tôi về sở thích, công việc, thời gian thay đổi ở Mỹ, và cuộc sống hàng ngày. Chúng tôi trò chuyện trên Yahoo hàng ngày trong khoảng ba ngày. Tôi đã rất ấn tượng bởi cách cô ấy nói chuyện. Nó đã rất thẳng về phía trước. Cô ấy vui là tốt. Sau đó, chúng tôi hỏi nhau cho số điện thoại để chúng tôi có thể liên hệ dễ dàng hơn. Cô gọi tôi ngay lập tức. Tôi vẫn còn nhớ khoảnh khắc đó, tôi thậm chí không thể nói chuyện sau một vài câu. Tôi chỉ đóng băng, vì đó là đường dài đầu tiên gọi điện thoại trực tiếp của tôi; và tôi không nghĩ rằng cô ấy là người đã gọi điện cho tôi đầu tiên. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên tôi nghe thấy giọng nói của cô. Nó nghe có vẻ giống như một cô gái trẻ. Sau đó, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy lớn hơn tôi ba năm. Tất nhiên, tôi không tin, vì theo những gì tôi thấy trên facebook, cô trông có vẻ trẻ hơn nhiều đó. Để làm cho tôi tin rằng, cô đã gửi cho tôi một bức tranh về cước của bà. Tôi đã bị sốc vì cô ấy thực sự trông trẻ hơn nhiều so với tuổi của mình.
Chúng tôi tiếp tục nói chuyện với nhau trên Yahoo và trên điện thoại mỗi ngày. Chúng tôi đã nói chuyện về cuộc sống hàng ngày, thời tiết, hoa lan, chim, và các trò chơi mà chúng tôi sử dụng để chơi khi chúng tôi còn nhỏ. Những cuộc đàm thoại thường kéo dài hai giờ ít nhất. Ngày 17 tháng 7, tôi đã có một bữa tiệc BBQ ngoài trời với bạn bè của tôi. Cùng ngày, Luân và tôi cũng đã có một cuộc trò chuyện điện thoại rất lâu (khoảng 5 giờ). Cô đã gọi điện thoại trực tiếp cho tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm đó. Bởi vì các cuộc gọi điện thoại và các cuộc gọi điện thoại trước đó, tôi đã phải trả một hóa đơn điện thoại hơn 700 $. Mẹ tôi là tất cả tức giận và khó chịu với tôi. Luân cũng đã phải trả một hóa đơn điện thoại lớn. Tuy nhiên, đó không phải là một vấn đề. Sau đó, chúng tôi bắt đầu sử dụng Skype để giữ liên lạc. Bằng cách sử dụng Skype, chúng tôi đã có nhiều thời gian để nói chuyện. Ngoài ra, điều quan trọng hơn là thực tế, tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của cô thực sự, con thực sự của mình, và ngôi nhà nơi cô sống. Trong thời gian chúng tôi nói chuyện, tôi phát hiện ra Luân là một phụ nữ rất mạnh mẽ, đặc biệt là cách cô ấy làm cho quyết định. Ngoài ra, cô ấy là một người hài hước. Tôi thực sự ngưỡng mộ cách cô ấy nói chuyện. Ngoài ra, cô biết làm thế nào để chia sẻ lợi ích với người khác. Chúng tôi thực sự rất thích thời gian của chúng tôi chia sẻ mối quan tâm và sở thích của chúng tôi. Một vài lần trong suốt cuộc trò chuyện của chúng tôi, tôi hỏi cô ấy nếu cô ấy đã có bạn trai chưa. Mỗi lần tôi hỏi câu hỏi đó, tôi nhận được câu trả lời giống nhau, đó là "Tôi là một người phụ nữ đã ly dị." Tôi nửa tin, nửa không. Vào ngày 20, tôi hỏi cô ấy trở thành bạn gái của tôi. Cô hỏi tôi nếu tôi thực sự muốn trở thành bạn trai của cô. Tôi đã tranh luận rất nhiều với bản thân mình. Lúc đó, tôi không bao giờ muốn để có được trong một mối quan hệ hoặc đi quá xa với bất kỳ người phụ nữ ly dị; và tôi đã nhận trong tình huống này. Sâu bên trong tôi, tôi biết rằng tôi thích cô ấy; Tôi đã rất chắc chắn cô ấy cảm thấy như vậy. Ngày 25 Tháng Bảy năm 2011, tôi quyết định không quan tâm đến quá khứ của cô nữa, và chúng tôi bắt đầu một mối quan hệ ở nước ngoài. Cả hai chúng tôi hy vọng mối quan hệ này sẽ có một kết thúc hạnh phúc. Tôi đã hứa với cô ấy tôi sẽ quay trở lại Việt Nam để thăm cô vào dịp Giáng sinh năm 2011.
Vào thời điểm đó, tôi vẫn còn là một sinh viên tại Đại học bách khoa bang California, Pomona. Tôi đã làm việc bán thời gian tại Phòng thí nghiệm sinh học phân tích Consolidated Medical, Inc. Với thu nhập bán thời gian, tôi sẽ không bao giờ đủ tiền vé máy bay cho một chuyến bay trở về Việt Nam. Trong tháng 8 năm 2011, tôi vẫn là về nhà nghỉ hè. Để bắt đầu kế hoạch của tôi sẽ trở lại Việt Nam, tôi đi ra ngoài để tìm kiếm một công việc khác để tôi có thể tiết kiệm đủ tiền cho một vé máy bay. Sau đó, tôi bắt đầu làm việc tại Fifth Avenue Bagelry. Đó là một công việc khủng khiếp mà tôi đã từng làm việc tại. Bắt đầu từ 03:00 đến 03:00 hoặc 4:00, tôi đã phải làm điều đó mỗi ngày. Tôi vẫn đang làm việc bán thời gian tại các phòng thí nghiệm. Thứ hai là ngày mà hai công việc chồng chéo lịch. Sau khi tôi đã được thực hiện tại các phòng thí nghiệm, tôi đã đi thẳng đến cửa hàng bánh mì tròn để làm việc. Tôi đã không được ngủ ở giữa thứ hai và thứ ba. Tôi đã hoàn toàn mệt mỏi. Tuy nhiên, mỗi khi tôi nhận được tin nhắn văn bản của mình, những cảm giác mệt mỏi biến mất; Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn, và công việc được dễ dàng hơn nhiều. Tôi làm việc ở đó trong hai tháng. Sau đó, Vào tháng Chín năm 2011, tôi ngừng làm việc ở đó và đã đi học trở lại. Ngoài ra, tôi đã lưu đủ cho một vé máy bay. Tôi đặt một vé máy bay để đi đến Việt Nam trong tháng 12 năm 2011 để dành nhiều thời gian Giáng sinh với cô ấy.
Trong những ngày tiếp theo, tôi đã đi đến trường và vẫn giữ được công việc tại phòng thí nghiệm; cô vẫn làm việc như thường xuyên. Mỗi lần chúng tôi nói chuyện, chúng tôi lên kế hoạch trước những gì chúng ta sẽ làm gì trong chuyến đi của tôi trở lại Việt Nam. Mặc dù nó đã được chỉ quy hoạch, tôi đã rất vui mừng. Tôi chỉ muốn bay về quyền Việt Nam với cô ấy. Tại thời điểm này, gia đình tôi cũng biết về việc tôi có một người bạn gái ở Việt Nam. Ngoài ra, cha mẹ tôi biết về kế hoạch của tôi sẽ trở lại Việt Nam vào tháng tới thăm cô. Lúc đầu, cha mẹ tôi đã lo lắng bởi vì tôi không bao giờ quay trở lại Việt Nam một mình. Họ không phải là hạnh phúc vì tôi đã lên kế hoạch quay trở lại Việt Nam chỉ để xem một người bạn mà tôi đã gặp trên facebook và Skype. Họ sợ rằng tôi sẽ bị mắc kẹt. Tuy nhiên, họ đã không can thiệp vào kế hoạch của tôi. Mặt khác, mẹ tôi gọi cô dì chú bác ở Việt Nam của tôi để cho họ biết về chuyến đi của tôi trở lại Việt Nam và yêu cầu họ kiểm tra lý lịch của vợ tôi và cá tính.
Tôi cởi trên 11 tháng 12 và đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất trên 13 tháng 12 vào buổi sáng. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy. Cô ấy không như tôi tưởng tượng. Cô ấy là một chút ngắn hơn tôi nghĩ. Cô đã đi đến sân bay một mình để đón tôi. Khác so với chiều cao của mình, cô đã hoàn toàn như tôi nghĩ. Cô là một người phụ nữ năng động và hài hước. Chúng tôi đón taxi đến nhà chú tôi ở đâu là ở quận Ba tại thành phố Hồ Chí Minh. Vào buổi chiều cùng ngày, tôi đã đến nhà cô. Cha mẹ cô đã được về lứa tuổi cùng với cha mẹ tôi. Tôi không có bất kỳ vấn đề truyền thông với cha mẹ. Nơi đầu tiên mà chúng tôi đã đi ra ngoài cùng nhau là quán cà phê gần nhà chú tôi. Sau đó, hai ngày sau đó, chúng tôi đã đi đến Vũng Tàu, đó là một thành phố biển nằm khoảng 100 km từ thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi ở Valley Mountain Hotel cho một đêm. Đó là một khách sạn tuyệt đẹp trên đồi. Nó đã hồ bơi và trang trí rất lãng mạn. Trong quan điểm của tôi, nó là phù hợp nhất đối với bất kỳ cặp vợ chồng mới. Chúng tôi đã đến đó trong những ngày trong tuần; do đó, nó không quá đông đúc. Dường như chúng tôi đã chỉ có hai khách vào ngày hôm đó. Chúng tôi thật sự rất thích bơi lội thời đại chúng ta, chơi bi, uống và ăn tối với nhau. Khác hơn thế, chúng tôi cũng thuê một chiếc xe đạp cho cặp vợ chồng để đi xung quanh thành phố. Chúng tôi chỉ giống như một cặp vợ chồng mới về tuần trăng mật.
Sau hai ngày ở Vũng Tàu, chúng tôi trở lại thành phố Hồ Chí Minh. Sau đó, tôi hỏi cha mẹ cho phép đưa cô đến quê hương của mẹ tôi Long An đến thăm dì và chú của tôi. Trong thực tế, tôi phải đưa cô ấy để xem dì của tôi vì mẹ tôi hỏi tôi phải làm như vậy. Mẹ tôi muốn dì của tôi để kiểm tra xem Luan là một phụ nữ tốt. Mẹ tôi là một người Việt Nam truyền thống; vì vậy đây là rất quan trọng với cô. Sau đó, chúng tôi đã đi đến Long An vào cuối tuần tới. Luan rất vui nhộn, trung thực, cởi mở, và rất tôn trọng dì của tôi. Vì vậy, dì của tôi thực sự thích Luan. Đó là một tín hiệu tốt đối với tôi bởi vì nếu cô tôi thích Luan, đó có nghĩa là cha mẹ tôi muốn Luan như là tốt và chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi. Không cần phải nói, người hạnh phúc nhất là tôi. Trong tuần sau, chúng tôi đã đi tới Củ Chi, đó là quê hương của Luan, để xem người dì. Tôi không có vấn đề com
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: