It was good to see the girls again. It didn’t surprise me that Lauren  dịch - It was good to see the girls again. It didn’t surprise me that Lauren  Việt làm thế nào để nói

It was good to see the girls again.

It was good to see the girls again. It didn’t surprise me that Lauren didn’t come to the airport to pick me up with the others. I didn’t really expect her to. I’m sure she is really upset with me at the moment. I think that is probably for the best because I don’t know how long I could last here with her if she was trying to talk to me every second. It’s best if she is avoiding me. I could barely stand being in the same room with her throwing me those pitying looks before, and I definitely can’t run away again. I had to be a grown up about this because we had work to do. The girls were relying on me and I’ll be damned if I let them down.

Lauren hadn’t tried to contact me again after I sent that text to her. I guess I got what I wanted. That doesn’t mean that a part of me didn’t hope it was her every time my phone chimed.

I told the girls that I wanted to go straight to bed when we got back to the hotel. Dinah told me that she had taken the last of my belongings from the room that I shared with Lauren and had moved them into her own room. I loved Dinah all the more for that; I knew how much her space meant to her having grown up with not a lot of it to herself. I was a little concerned by the way she said it though…like she knew what had happened with Lauren…like she knew Lauren was the reason that I had left. I had told them that I was feeling run down and needed time to recuperate, but I guess that had seen through that because no one mentioned Lauren once the whole ride back to the hotel.

Dinah was catching me up on all the antics that she had been engaged in during my absence. I wish I had been here with her for those.

“I really missed my partner in crime.” she revealed sincerely.

“I missed you too D-Mac,” I responded quietly, “so, so much.” I continued as I leant my head on her shoulder and grasped her hand. She smiled at me before giving me a quick kiss on the forehead. Dinah always knew how to make me smile.

As we walked down the hall of the hotel, I couldn’t help but remember that this was the last place I had seen Lauren, the last time that I had spoken to her face to face. I couldn’t help but remember that I had pushed her, and yelled at her. Yes, she had really, really freaking hurt me, but that type of behaviour was just not me. My face turned pink in embarrassment as I remembered standing over her after she landed on the ground with a thud. It gave me an odd satisfaction to look down at her for once. She had looked up at me in hurt and confusion, like she didn’t quite comprehend what was happening. I just spat out some spiteful words and left her there on the ground.

I saw Dinah’s eyes flicker from my eyes to the door of the room Lauren and I had shared. I resisted the urge to do the same. It’s just Lauren’s room now, I reminded myself. I wonder if Keaton stays in there with her now she isn’t stuck with a roommate? I shook my head to remove the image that causes my heart to ache.

I rolled my suitcase passed my old room and stopped in front of Dinah’s (now mine too I guess) just across the hall. My heart throbbed, knowing she was so close. If I opened that door, I could see her. If I walked in a bit further, maybe I could touch her. I couldn’t go to her though. Not again. I need distance. Distance is safe.

30 minutes later saw me tucked up in bed. Dinah’s soft snores let me know that she’d already slipped into sleep. I was so tired after travelling today, I thought I would fall right asleep as soon as I lay down. I should have known it wouldn’t work out that way. I can’t relax knowing she is so close. I know she is mere metres away, and I haven’t seen her in two whole weeks. It might not seem like much, but when you are used to seeing someone all day every day for months on end two weeks is a lifetime.

My heart was telling me to go to her. Just to make sure she was ok. My head was telling me that my heart was a freaking idiot. I couldn’t help it though, I was drawn to her. My body moved on its own volition. I slipped out of bed and tiptoed over to the door. I cracked the door open slowly, listening for any sounds of movement from Dinah. I only opened the door enough to slip out of it; I didn’t want the light waking my slumbering roommate.

I entered the hall and stood in front of her door. The door to the room we used to share. The hall was quiet. I was thankful for that because I was frozen. I wanted to see her, but I didn’t want to hurt anymore. I took a few more steps toward her. I could hear her inside. She was crying. Someone was comforting her in a low tone. It was her mom I think.

I wanted to see her, I wanted to help her, but I needed to help myself first. I needed to protect myself this time. I can’t let her hurt me anymore.

I was sorry for hurting her now. I shouldn’t have lied to her. I don’t hate her, not by a long shot. I love her. I’m in love with her…unfortunately. But I still can’t go to her. This time I needed to put myself first. I’m not that naïve little kid anymore
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
It was good to see the girls again. It didn’t surprise me that Lauren didn’t come to the airport to pick me up with the others. I didn’t really expect her to. I’m sure she is really upset with me at the moment. I think that is probably for the best because I don’t know how long I could last here with her if she was trying to talk to me every second. It’s best if she is avoiding me. I could barely stand being in the same room with her throwing me those pitying looks before, and I definitely can’t run away again. I had to be a grown up about this because we had work to do. The girls were relying on me and I’ll be damned if I let them down.Lauren hadn’t tried to contact me again after I sent that text to her. I guess I got what I wanted. That doesn’t mean that a part of me didn’t hope it was her every time my phone chimed.I told the girls that I wanted to go straight to bed when we got back to the hotel. Dinah told me that she had taken the last of my belongings from the room that I shared with Lauren and had moved them into her own room. I loved Dinah all the more for that; I knew how much her space meant to her having grown up with not a lot of it to herself. I was a little concerned by the way she said it though…like she knew what had happened with Lauren…like she knew Lauren was the reason that I had left. I had told them that I was feeling run down and needed time to recuperate, but I guess that had seen through that because no one mentioned Lauren once the whole ride back to the hotel.Dinah was catching me up on all the antics that she had been engaged in during my absence. I wish I had been here with her for those.“I really missed my partner in crime.” she revealed sincerely.“I missed you too D-Mac,” I responded quietly, “so, so much.” I continued as I leant my head on her shoulder and grasped her hand. She smiled at me before giving me a quick kiss on the forehead. Dinah always knew how to make me smile.As we walked down the hall of the hotel, I couldn’t help but remember that this was the last place I had seen Lauren, the last time that I had spoken to her face to face. I couldn’t help but remember that I had pushed her, and yelled at her. Yes, she had really, really freaking hurt me, but that type of behaviour was just not me. My face turned pink in embarrassment as I remembered standing over her after she landed on the ground with a thud. It gave me an odd satisfaction to look down at her for once. She had looked up at me in hurt and confusion, like she didn’t quite comprehend what was happening. I just spat out some spiteful words and left her there on the ground.I saw Dinah’s eyes flicker from my eyes to the door of the room Lauren and I had shared. I resisted the urge to do the same. It’s just Lauren’s room now, I reminded myself. I wonder if Keaton stays in there with her now she isn’t stuck with a roommate? I shook my head to remove the image that causes my heart to ache.I rolled my suitcase passed my old room and stopped in front of Dinah’s (now mine too I guess) just across the hall. My heart throbbed, knowing she was so close. If I opened that door, I could see her. If I walked in a bit further, maybe I could touch her. I couldn’t go to her though. Not again. I need distance. Distance is safe.30 minutes later saw me tucked up in bed. Dinah’s soft snores let me know that she’d already slipped into sleep. I was so tired after travelling today, I thought I would fall right asleep as soon as I lay down. I should have known it wouldn’t work out that way. I can’t relax knowing she is so close. I know she is mere metres away, and I haven’t seen her in two whole weeks. It might not seem like much, but when you are used to seeing someone all day every day for months on end two weeks is a lifetime.My heart was telling me to go to her. Just to make sure she was ok. My head was telling me that my heart was a freaking idiot. I couldn’t help it though, I was drawn to her. My body moved on its own volition. I slipped out of bed and tiptoed over to the door. I cracked the door open slowly, listening for any sounds of movement from Dinah. I only opened the door enough to slip out of it; I didn’t want the light waking my slumbering roommate.I entered the hall and stood in front of her door. The door to the room we used to share. The hall was quiet. I was thankful for that because I was frozen. I wanted to see her, but I didn’t want to hurt anymore. I took a few more steps toward her. I could hear her inside. She was crying. Someone was comforting her in a low tone. It was her mom I think.I wanted to see her, I wanted to help her, but I needed to help myself first. I needed to protect myself this time. I can’t let her hurt me anymore.I was sorry for hurting her now. I shouldn’t have lied to her. I don’t hate her, not by a long shot. I love her. I’m in love with her…unfortunately. But I still can’t go to her. This time I needed to put myself first. I’m not that naïve little kid anymore
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nó là tốt để xem các cô gái một lần nữa. Nó không làm tôi ngạc nhiên rằng Lauren đã không đến sân bay để đón tôi với những người khác. Tôi đã không thực sự mong đợi cô. Tôi chắc rằng cô ấy thực sự là khó chịu với tôi vào lúc này. Tôi nghĩ rằng có lẽ là điều tốt nhất vì tôi không biết bao lâu tôi có thể kéo dài ở đây với cô ấy nếu cô ấy đã cố gắng để nói chuyện với tôi mỗi giây. Tốt nhất là nếu cô ấy tránh tôi. Tôi hầu như không thể chịu đựng được ở cùng phòng với cô ấy ném cho tôi những thương hại nhìn trước, và tôi chắc chắn không thể bỏ chạy một lần nữa. Tôi đã có được một lớn lên về điều này bởi vì chúng tôi đã có công việc để làm. Các cô gái đã dựa vào tôi và tôi sẽ bị nguyền rủa nếu tôi để cho họ xuống.

Lauren đã không cố gắng liên hệ với tôi một lần nữa sau khi tôi đã gửi văn bản đó cho cô ấy. Tôi đoán tôi có những gì tôi muốn. Điều đó không có nghĩa là một phần của tôi đã không hy vọng nó là của mình mỗi khi điện thoại của tôi rung.

Tôi nói với cô gái mà tôi muốn đi thẳng vào giường khi chúng tôi trở về khách sạn. Dinah nói với tôi rằng cô ấy đã lấy người cuối cùng của đồ đạc của tôi từ phòng mà tôi chia sẻ với Lauren và đã di chuyển chúng vào phòng riêng của cô. Tôi yêu tất cả các Dinah hơn cho rằng; Tôi biết bao nhiêu không gian của mình có nghĩa là cô đã lớn lên với không nhiều của nó với chính mình. Tôi là một chút lo lắng bởi cách cô ấy nói nó mặc dù ... như cô ấy biết những gì đã xảy ra với Lauren ... như cô biết Lauren là lý do mà tôi đã để lại. Tôi đã nói với họ rằng tôi đã cảm thấy chạy xuống và cần thời gian để hồi phục, nhưng tôi đoán rằng đã nhìn thấu rằng vì không ai đề cập Lauren một lần toàn bộ đi xe trở về khách sạn.

Dinah đã bắt tôi lên trên tất cả những trò hề mà cô đã được tham gia trong lúc tôi vắng mặt. Tôi ước tôi đã ở đây với cô ấy cho những người.

"Tôi thực sự bỏ qua đối tác của tôi trong tội ác." Cô tiết lộ chân thành.

"Anh nhớ em quá D-Mac," tôi trả lời lặng lẽ, "rất, rất nhiều." Tôi tiếp tục như tôi nghiêng đầu lên vai cô ấy và nắm lấy tay cô. Cô mỉm cười với tôi trước khi đem lại cho tôi một nụ hôn nhanh lên trán. Dinah luôn biết cách làm cho tôi mỉm cười.

Khi chúng tôi đi xuống đại sảnh của khách sạn, tôi không thể giúp đỡ, nhưng hãy nhớ rằng đây là nơi cuối cùng tôi đã nhìn thấy Lauren, lần cuối cùng mà tôi đã nói với khuôn mặt của mình để đối mặt. Tôi không thể giúp đỡ, nhưng hãy nhớ rằng tôi đã đẩy mình, và hét vào mặt cô. Có, cô ấy đã thực sự, thực sự Freaking làm tổn thương tôi, nhưng mà loại hành vi đã được chỉ là không phải tôi. Mặt tôi biến hồng trong bối rối như tôi nhớ đã từng đứng trên của cô sau khi cô hạ cánh trên mặt đất với một tiếng uỵch. Nó đã cho tôi một sự hài lòng lẻ để nhìn xuống nàng một lần. Cô ngước lên nhìn tôi trong nỗi đau và sự nhầm lẫn, giống như cô ấy không hoàn toàn hiểu những gì đã xảy ra. Tôi chỉ nhổ ra một số lời nói hằn học và để cô có trên mặt đất.

Tôi thấy đôi mắt nhấp nháy Dinah từ đôi mắt của tôi vào cửa phòng Lauren và tôi đã chia sẻ. Tôi chống lại các yêu cầu để làm như vậy. Nó chỉ là phòng Lauren bây giờ, tôi nhắc nhở bản thân mình. Tôi tự hỏi nếu Keaton vẫn ở đó với cô bây giờ cô ấy không bị mắc kẹt với một người bạn cùng phòng? Tôi lắc đầu để loại bỏ các hình ảnh đó gây ra trái tim tôi để đau.

Tôi cuộn va li của tôi qua phòng cũ của tôi và dừng lại trước của Đi-na (bây giờ tôi cũng vậy, tôi đoán) chỉ qua đại sảnh. Trái tim tôi đập mạnh, biết cô đã rất gần. Nếu tôi mở cánh cửa đó, tôi có thể nhìn thấy cô ấy. Nếu tôi bước vào một chút nữa, có lẽ tôi có thể chạm vào cô. Tôi không thể đi với cô ấy mặc dù. Không lập lại. Tôi cần khoảng cách. Khoảng cách an toàn.

30 phút sau đó nhìn thấy tôi nhét lên trên giường. Ngáy mềm Dinah của cho tôi biết rằng cô đã rơi vào giấc ngủ. Tôi đã quá mệt mỏi sau chuyến đi ngày hôm nay, tôi nghĩ tôi sẽ rơi ngay vào giấc ngủ ngay sau khi tôi nằm xuống. Tôi nên đã biết nó sẽ không làm việc ra theo cách đó. Tôi không thể thư giãn biết cô rất gần. Tôi biết cô ấy chỉ mét, và tôi đã không thấy cô trong suốt hai tuần. Nó có thể không có vẻ như nhiều, nhưng khi bạn đang sử dụng để nhìn thấy một người nào đó tất cả các ngày mỗi ngày cho tháng cuối hai tuần là một đời.

Trái tim tôi đã nói với tôi để đi với cô ấy. Chỉ cần chắc chắn rằng cô ấy là ok. Đầu tôi đã nói với tôi rằng, trái tim của tôi là một thằng ngốc freaking. Tôi không thể giúp nó mặc dù, tôi đã rút ra cho mình. Cơ thể của tôi đã chuyển về tự nguyện riêng của mình. Tôi trượt khỏi giường và nhón chân đi về phía cửa. Tôi bị nứt cánh cửa mở từ từ, lắng nghe bất cứ âm thanh của phong trào từ Dinah. Tôi chỉ mở cửa đủ để trượt ra khỏi nó; Tôi không muốn ánh sáng thức dậy bạn cùng phòng say ngủ của tôi.

Tôi bước vào phòng và đứng trước cửa nhà cô. Cánh cửa phòng chúng tôi sử dụng để chia sẻ. Cả hội trường im lặng. Tôi rất biết ơn vì điều đó bởi vì tôi đã bị đóng băng. Tôi muốn nhìn thấy cô ấy, nhưng tôi không muốn làm tổn thương nữa. Tôi lấy một vài bước nữa về phía cô. Tôi có thể nghe thấy cô ấy ở bên trong. Cô đã khóc. Một người nào đó đã an ủi cô bằng một giọng thấp. Đó là mẹ tôi nghĩ.

Tôi muốn nhìn thấy cô ấy, tôi muốn giúp đỡ cô ấy, nhưng tôi cần thiết để giúp bản thân mình đầu tiên. Tôi cần thiết để bảo vệ bản thân mình thời gian này. Tôi không thể để cô ấy làm tổn thương tôi nữa.

Tôi đã xin lỗi vì làm tổn thương cô ấy bây giờ. Tôi không nên nói dối. Tôi không ghét cô ấy, không phải bằng một cú sút xa. Tôi yêu cô ấy. Tôi yêu cô ấy ... không may. Nhưng tôi vẫn không thể đi với cô ấy. Lần này tôi cần phải đặt bản thân mình đầu tiên. Tôi không phải là đứa trẻ ngây thơ nữa
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: