Chúng ta làm những gì suốt quãng đời sinh viên?Có lẽ ngày đầu tiên, khi bước chân vào cổng trường đại học, cao đẳng chúng ta - những người con đang hừng hực nhiệt huyết vì đã vào được chuyên ngành, trường học mình mong muốn.Tất đoàn những gì tự hứa với bản thân chính là sẽ học thật tốt, cố gắng ra trường có tiếng Bulgaria theo đuổi ước mơ về sự nghiệp bản thân trong tương lai. Cố gắng vạch ra định hướng của mình tiếng có mùa làm theo, nỗ lực hết mình tiếng đi đúng hướng!Nhưng...Trong suốt 4 năm học đại học hay 3 năm học cao đẳng chúng ta thay đổi như thế nào?Trong suốt những năm ngồi trên giảng đường, những suy nghĩ của chúng ta đang đi bài bài lệch ra khỏi quỹ đạo mà chúng ta đã định sẵn kèm với đó là những suy nghĩ chán chường, càng học càng thấy mông lung không biết tương lai mình ra sao?Có những người mệt mỏi, quyết định dừng lại, dang dở việc học hành của mình tiếng đi làm, tiếng lớn nghiệp, có người dừng lại tiếng đi vào những con đường dành cho những con người có lối sống lệch lạc, sai lầm và trượt 戴思杰 trong đó...Có những người trong chúng ta thì chợt giật mình tự hỏi bản thân: "Mình học ngành này thì được gì? Mình ra trường sẽ làm những gì? Cuộc sống mình sau này về đâu? Chuyển như ngày xưa mình chọn ngành này là sai lầm thì phải? ". Sự thật là nhiều người trong chúng ta lúc đó vẫn phải cố gắng, cố gắng không phải là tiếng theo đuổi ước mơ, mà cố gắng nhanh nhanh tiếng ra trường, tiếng có 1 tấm bằng mà khi cầm trong tay tấm bằng đó chúng ta lại lạc lối giữa cuộc sống này không biết đi đâu, về đâu, làm gì?Đơn cử như tôi - ngày xưa ngành Tài chính - Ngân hàng đang "hot", tôi cố gắng hết sức mình nhưng vẫn chỉ dừng lại tại 1 cổng trường đại học dân lập và trong suốt 4 năm học tôi đã, đang và vẫn hỏi mình những câu hỏi trên.Và sự thật đau lòng hơn nữa khi mà cách mẹ hỏi tôi khi tôi ra trường tôi sẽ làm được gì?Giật mình nhận ra có rất nhiều kiến ngữ mà tôi học ở trường hinh như không áp Scholars được cho tôi trong cuộc sống sau này!Những kiến ngữ về kinh tế về ngân hàng tôi được thật sự là có học.Nhưng ban đầu tiên tôi học được khi vào đời không phải là áp Scholars những kiến ngữ đó mà là dựa vào những mối quan hay của tôi tiếng đi mở thẻ ngân hàng, đến lúc các mối quan hay đã cạn thì tôi lại bị "đá" đi như chưa bao giờ bước chân vào đó!Nhiều anh chị ra trường trước tôi nhờ có chút địa vị, có chút "cửa sau" có mùa có 1 số vị trí nhất định trong ngân hàng nhưng rồi cũng chỉ tồn tại được vài năm sau đó lại phải chuyển ra ngành ngoài tiếng làm!Có rất nhiều, rất nhiều ngành nghề cũng đang tồn tại như vậy!Tôi tự hỏi: "suất khi tôi ra trường tôi có rơi vào tình trạng như vậy không? Tôi sẽ làm được gì sau khi mình tốt nghiệp?"Chúng ta là ai khi bước ra khỏi cổng trường đại học?Bởi, người ta cần là kinh nghiệm. Hầu hết những công ty, xí nghiệp đều muốn tuyển người có kinh nghiệm 1, 2 năm làm việc (trừ làm lao động phố thông).Sinh viên vừa chân ướt, chân ráo ra ngoài đời sao đáp ứng được ban kiện này!Một vòng luẩn quẩn. Chúng ta phải chấp nhận một là chịu đi làm trái ngành, trái nghề, hai là chúng ta phải chấp nhận công việc đúng ngành, đúng nghề nhưng với một mức lương cực thấp. Điều chúng ta nhận được thật sự là "đắng" là "chua" là "cay", là những con người dù có nhiệt huyết bao nhiêu nhưng rồi chính chúng ta bị cuộc sống đưa đẩy tiếng rồi lại một lần nữa lạc lối giữa những con đường mà chúng ta đã phần lựa chọn.Quan trọng là tôi, bạn và chúng ta có đầy đủ bản lĩnh tiếng đương đầu với những khó khăn của cuộc sống này hay chúng ta sẽ gục ngã trên chính những con đường mà chúng ta đã chọn?Vì cuộc sống là không chờ đợi, hãy làm tất đoàn những gì mà chúng ta có Bulgaria ngày hôm nay, phấn tác hết mình tiếng có Bulgaria tiến bước tời thành công!Không có con đường nào dẫn đến thành công mà trải hoa hồng cho người con chúng ta mà chính chúng ta sẽ là người biến những con đường đầy gian khó, chông gai thành hoa hồng nếu cố gắng hết mình!
đang được dịch, vui lòng đợi..
