After the Hufflepuff table had settled down, Professor McGonagall look dịch - After the Hufflepuff table had settled down, Professor McGonagall look Việt làm thế nào để nói

After the Hufflepuff table had sett



After the Hufflepuff table had settled down, Professor McGonagall looked down to announce the next student's name, but the words died on her lips. Her already pale face went as white as a sheet and her eyes moved back and forth over the same line several times. Finally, she stuttered out, "R- R- Riddle, Harry!"

Harry smirked. She seemed to have recognized his last name already. His father had mentioned something about them attending Hogwarts at the same time, though he could truthfully say that his father looked very much younger than her. He strutted up to the stool and sat down, forcing himself to look as confident as he possibly could.

Professor McGonagall placed the Sorting Hat on his head with trembling hands. It slid down over his eyes, blocking out his view of the Great Hall.

Hello, a little voice whispered in his head. Why, if it isn't Harry Morfin Riddle. It has been a long, long time since I've sorted a Riddle. Did you like my song?

Let me guess. I'm the 'most cryptic riddle of all'? You could have been a bit more subtle about it. And it didn't really make sense, either.

My, my, my. You are like your father. Intelligent, immensely so. You have a thirst to prove yourself, yet you don't care what people think of you. There's talent, oh yes, there's so much talent. Hmm. You have a sense of justice, however odd, but I doubt you would do any good in Hufflepuff. To irascible.

Thank Merlin.

And while you are undeniably smart, you dislike studying, don't you? You prefer spending your time doing other things. You could get by in Ravenclaw, but it isn't the house for you.

That's fine by me.

Now here is the real challenge. You're brave, fairly honorable, in a bit of a strange way, daring, passionate, bold, and adventurous. You'd do Godric Gryffindor himself proud if it weren't for the darker facets of your personality.

What? NO!

On the other hand, you're cunning, manipulative, sly, a bit cautious, and a Parseltongue. Your father was a Slytherin, and sons usually follow in their father's footsteps.

As you said, I'm a lot like my father.

But your mother was a Gryffindor. You are a lot like her, as well.

I highly doubt that.

You do, do you? Hmm, you must remember I Sorted her, too. You'd fit in well with the Gryffindors, if you could get past your dislike of them. Getting sorted into that House may expand your horizons a bit.

All my friends are in Slytherin! My family is Slytherin. I'm the heir of Slytherin!

This is not based on friends or even family, dear Harry. It's personality. An heir of Slytherin could be a Gryffindor, just like an heir of Gryffindor could be a Slytherin. It's the individual, not the blood.

My personality is of a Slytherin.

Yes, but it's also like a Gryffindor.

I'm more Slytherin than Gryffindor.

The Hat was silent for a minute. You will be very important in the coming years, young Harry. Very, very important. I think, while you'd do well in both of the aforementioned houses, you would, in the end, fit in the best in SLYTHERIN!

Harry heard the Hat shout the last out to the rest of the hall. Relief like he had never felt before flooded through his body, making him weak in the knees, but he managed to smile widely and hand the ancient thing back to McGonagall, who was still pale.

Stepping down from the stool, he glanced over his shoulder at the head table. Most of the teachers (Severus included, but Harry knew it was just acting so as to stay on Dumbledore's good side) wore the same look of shock, concern, and, most of all, fear.

How he loved to inspire fear. Another family trait.

Harry's green eyes met the Headmaster's blue ones. The eleven year old smirked maliciously.

Head held high, Harry strode over to the cheering Slytherin Table and sat down beside Draco.

"Told you you'd be Slytherin," Draco said haughtily.

Harry scowled at his arrogant tone. "At least I have some semblance of a complex personality," he snapped back. "The Hat actually had to debate a bit."

"Hey, I have a-!"

Harry cut him off with loud clapping. Blaise had gotten sorted into Slytherin.

Dumbledore rose to his feet. He wore a disarming, dotty smile, but he seemed to be keeping one eye on the Slytherin Table. On one particular person at the Slytherin Table.

"Welcome to a new year at Hogwarts! Before we begin our banquet, I would like to say a few words. And they are: Nitwit! Blubber! Oddment! Tweak! Thank you!"

He sat back down. Harry remained staring at the spot he had been occupying for a few seconds before turning to Draco.

"That is the only wizard my father ever feared? Does my father have some sort of problem with the part of his brain that controls that particular emotion?"

Draco shrugged. "He's powerful. I mean, he defeated Grindelwald. And who knows? Maybe he's not as insane as he'd like us to believe. Potatoes?"

Harry glanced down. The food had appeared already. He piled a bit of everything onto his plate and began to eat, taking small bites. Harry had always been rather short and small boned (another thing he got from that mudblood mother of his, as his father was very tall), and he had never liked eating very much.

"That does look appetizing, " a hollow voice groaned. Harry slowly stilled, his fork halfway to his mouth, and cautiously glanced over his shoulder. He almost cringed.

A ghost, covered in silver blood and looking like something out of a nightmare, was staring directly back at him.

"Hello . . ." Harry said hesitantly. He tilted his head slightly. His father had told him about the Bloody Baron, the Slytherin House ghost, but the spirit was a bit more . . . off-putting than he'd made it sound.

The ghost looked Harry up and down. "You look familiar. What is your name?"

"Harry Riddle," he answered slowly.

"Riddle? I believe recognize the name . . ."

"Well . . . my father was a Slytherin. Tom Riddle."

"Oh, yes, Tom Riddle. I remember him. Talented, if I recall correctly. It was many years ago."

Harry smirked quickly, suddenly happy the ghost had approached him. This was the best chance he was ever going to get to find out just how many years his father had taken away from his appearance with whatever youth potions he took. "When did he attend Hogwarts, exactly?"

The Baron paused for a moment. ". . . 1938 . . . to 1945, if I recall correctly. Yes, it was during the War with Grindelwald, yes, I'm sure of that . . ."

Harry raised an eyebrow. His father was quite a bit older than he had originally thought.

"You seem to be a good asset to Slytherin," continued the Baron. "We have won the House Cup six years in a row now- I don't intend for our victorious streak to end. Especially to those dreadful Gryffindors." He glared over at the Gryffindor table, where another ghost was hovering, this one with his head hanging limply by a strip of transparent flesh to his stump of a neck.

Somehow, Harry found him less intimidating than the Baron.

"Yes," Harry forced out, "it would be shameful for the Gryffindors to win."

Seemingly pleased with his response, the Baron floated off towards the older Slytherins.

"You found out how old your father is?" Draco asked in between shoveling bites of food into his mouth. Harry quickly calculated the date and answered, "Sixty-four or sixty-five."

Draco made a face. "He looks thirty, doesn't he?"

When everyone had eaten as much as they could, the remains of the food faded away, leaving the plates sparkling clean. Seconds later, the desserts appeared.

Harry sighed - he was rather full - but for the spirit of things he dug in anyway.

"Who's that?" Draco asked, pointedly looking towards the front of the Great Hall. Harry followed the direction of Draco's gaze up to the Head Table, where it landed on a man in a turban.

"He's Professor Quirrell. Dad told me a bit about him. He'll be teaching Defense Against the Dark Arts and he's new this year. I hear that he's rather pathetic, though. Scared of the students, scared of his shadow, of his own subject . . ." Harry trailed off.

"He looks like an idiot," Draco muttered under his breath. "Why do they always hire incompetents for the Defense position?"

Several minutes later, the desserts, like the main meal, disappeared. Dumbledore rose to his feet again and the entire Hall fell silent.

"Ahem - just a few more words now that we are all fed and watered. I have a few start-of-term notices to give you.

"First years should note that the forest on the grounds is forbidden to all pupils, thus the name Forbidden Forest. A few of our older students would do well to remember that as well."

Harry saw Dumbledore glance pointedly at the redheaded twins, who tried, in turn, to look innocent and failed horribly.

"I have also been asked by Mr. Filch, the caretaker, to remind you all that no magic should be used between classes in the corridors."

Harry scowled at the mention of Filch. His father had warned him about the man and his menace of a cat, Mrs. Norris. He was already plotting ways that the cat could meet her untimely end all the while looking like an accident. He had a few good ideas, most involving binding spells and candles.

"Quidditch trials will be held in the second week of the term. Anyone interested in playing for their House teams should contact Madam Hooch.

"And finally, I must tell you that this year, the third floor corridor on the right-hand side is out of bounds to everyone who does not wish to die a very painful death."

Harry raised an eyebrow.

"He can't be serious," Draco muttered.

"I think he is," Harry replied.

"And now, before we go to bed, let us sing the school song!"

Harry grimaced, along with the rest of Slytherin table and most of the students in the Great Hall. His father had especially warned him about this . . .

"Everyone pick your favorite tune and off we go!"

The school bellowed:

"Hogwarts, Hogwarts, Hoggy Warty Hogwarts,

Teach us something please,

Whether we be old and bald

Or young with scabby knees,

Our heads could do with filling

With some in
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Sau khi bảng Hufflepuff đã định cư xuống, giáo sư McGonagall nhìn xuống để công bố tên của học sinh tiếp theo, nhưng các từ chết trên đôi môi của mình. Khuôn mặt của cô đã nhạt đi như trắng như một tờ và đôi mắt của cô chuyển trở lại và ra trên các dòng cùng một vài lần. Cuối cùng, cô stuttered ra, "R - R-Riddle, Harry!"Harry cười. Cô ấy dường như đã công nhận tên Naur đã. Cha ông đã đề cập đến một cái gì đó về họ tham dự trường Hogwarts cùng một lúc, mặc dù ông có thể trung thực nói rằng cha mình trông trẻ hơn rất nhiều so với cô ấy. Ông strutted đến phân và ngồi xuống, buộc chính mình để tìm tự tin như ông có thể có thể.Giáo sư McGonagall đặt phân loại mũ trên đầu với rung tay. Nó trượt xuống qua đôi mắt của mình, chặn ra quan điểm của ông của hội trường lớn.Xin chào, một giọng nói nhỏ thì thầm trong đầu của mình. Tại sao, nếu nó không phải là Harry Morfin Riddle. Nó đã là một thời gian dài kể từ khi tôi đã sắp xếp một câu đố. Bạn có thích bài hát của tôi?Hãy để tôi đoán. Tôi là 'câu đố khó hiểu nhất của tất cả'? Bạn có thể đã hơn một chút tinh tế về nó. Và nó không thực sự làm cho tinh thần, hoặc là.Của tôi, của tôi, của tôi. Bạn đang giống như cha của bạn. Thông minh, do đó vô cùng. Bạn có một khát để chứng minh bản thân bạn, nhưng bạn không quan tâm những gì mọi người nghĩ về bạn. Đó là tài năng, oh yeah, có rất nhiều tài năng. Hmm. Bạn có một cảm giác của tư pháp, Tuy nhiên lạ, nhưng tôi nghi ngờ bạn sẽ làm bất kỳ tốt ở Hufflepuff. Để vị. Cảm ơn Merlin.Và trong khi bạn đang thông minh không thể phủ nhận, bạn không thích học tập, không bạn? Bạn thích chi tiêu thời gian của bạn làm những thứ khác. Bạn có thể nhận được Ravenclaw, nhưng nó không phải là nhà cho bạn.Đó là tiền phạt bởi tôi.Bây giờ đây là thách thức thật sự. Bạn đang dũng cảm, khá danh, một chút của một cách kỳ lạ, táo bạo, đam mê, đậm, và mạo hiểm. Bạn sẽ làm gì Godric Gryffindor mình tự hào nếu nó không cho sẫm màu hơn các khía cạnh của cá tính của bạn.Cái gì? Không!Mặt khác, bạn đang xảo quyệt, manipulative, sly, một chút thận trọng, và một Parseltongue. Cha của bạn là một Slytherin, và con trai thường làm theo bước chân của cha mình.Như bạn đã nói, tôi là rất nhiều giống như cha tôi.Nhưng mẹ của bạn là một Gryffindor. Bạn đang rất nhiều như cô ấy là tốt.Tôi rất nghi ngờ mà.Bạn làm, làm bạn? Hmm, bạn phải nhớ tôi sắp xếp của mình, quá. Bạn sẽ phù hợp tốt với Gryffindors, nếu bạn có thể nhận được trong quá khứ của bạn không thích của họ. Nhận được sắp xếp vào căn nhà đó có thể mở rộng tầm nhìn của bạn một chút.Tất cả các bạn bè của tôi trong Slytherin! Gia đình tôi là Slytherin. Tôi là người thừa kế của Slytherin!Điều này không dựa vào bạn bè hoặc ngay cả gia đình, kính Harry. Cá tính của nó. Người thừa kế của Slytherin có thể là một Gryffindor, giống như một người thừa kế của Gryffindor có thể là một Slytherin. Nó là cá nhân, không có máu.Tính cách của tôi là của Slytherin một.Có, nhưng nó cũng giống như một Gryffindor.Tôi thêm Slytherin hơn Gryffindor. Mũ được im lặng trong một phút. Bạn sẽ rất quan trọng trong những năm tới, Harry trẻ. Rất, rất quan trọng. Tôi nghĩ rằng, trong khi bạn sẽ làm tốt trong cả hai nhà nói trên, bạn sẽ, cuối cùng, phù hợp với ở tốt nhất trong SLYTHERIN!Harry nghe kêu la Hat cuối cùng ra để phần còn lại của hội trường. Cứu trợ như ông đã không bao giờ cảm thấy trước khi ngập nước thông qua cơ thể của mình, làm cho anh ta yếu ở đầu gối, nhưng ông quản lý để nụ cười rộng rãi và bàn tay điều cổ trở lại để McGonagall, những người đã được vẫn còn nhạt.Ông bước xuống từ phân, liếc nhìn qua vai của mình ở đầu bảng. Hầu hết các giáo viên (Severus bao gồm, nhưng Harry biết nó đã chỉ hành động để ở lại trên mặt tốt của Dumbledore) mặc cùng một dáng vẻ của sốc, mối quan tâm, và, hầu hết tất cả, sợ hãi.Làm thế nào anh yêu để truyền cảm hứng cho sợ hãi. Một đặc điểm gia đình.Đôi mắt màu xanh lá cây của Harry đáp ứng của hiệu trưởng cái màu xanh. Mười một tuổi cười cố.Đầu được tổ chức cao, Harry strode trên bảng Slytherin cổ vũ và ngồi xuống bên cạnh Draco."Nói với bạn bạn sẽ là Slytherin," Draco nói hãnh.Harry scowled lúc giai điệu kiêu ngạo của ông. "Ít tôi có một số semblance của một cá tính phức tạp," ông gãy trở lại. "Mũ thực sự đã phải tranh luận một chút.""Hey, tôi có một-!"Harry cắt nó ra với vỗ tay lớn. Blaise đã nhận được sắp xếp vào Slytherin.Giáo sư Dumbledore đã tăng lên đôi chân của mình. Ông mặc một nụ cười giải giáp, dotty, nhưng ông dường như giữ một mắt trên bảng Slytherin. Trên một người cụ thể tại bảng Slytherin."Chào mừng đến với năm mới tại Hogwarts! Trước khi chúng tôi bắt đầu tổ Dạ tiệc của chúng tôi, tôi muốn nói một vài từ. Và họ là: ngu đần! Nhàu! Oddment! Tinh chỉnh! Cảm ơn bạn!"Ông ngồi trở lại xuống. Harry ở lại nhìn chằm chằm nơi ông đã chiếm đóng trong một vài giây trước khi chuyển sang Draco."Đó là duy nhất wizard cha tôi bao giờ sợ? Cha tôi có một số loại vấn đề với các phần của não điều khiển cảm xúc cụ thể đó không?"Draco shrugged. "Ông là mạnh mẽ. Tôi có nghĩa là, ông đã đánh bại Grindelwald. Và những người hiểu biết? Có lẽ ông không phải là điên như ông muốn chúng tôi tin tưởng. Khoai tây?"Harry liếc nhìn xuống. Các thực phẩm đã xuất hiện đã. Ông chồng chất một chút của tất cả mọi thứ lên tấm của mình và bắt đầu ăn, lấy nhỏ cắn. Harry đã luôn luôn là khá ngắn và nhỏ boned (một điều ông nhận từ đó Malfoy mẹ của mình, như cha ông là rất cao), và ông đã không bao giờ thích ăn rất nhiều."Mà trông ngon," một giọng nói rỗng groaned. Harry từ từ ngừng, ngã ba của mình nửa chừng để miệng của mình, và thận trọng liếc nhìn qua vai của mình. Ông gần như cringed.Một con ma, bao phủ trong máu bạc và trông như một cái gì đó ra khỏi một cơn ác mộng, trực tiếp trở lại nhìn chằm chằm vào anh ta."Xin chào..." Harry nói hesitantly. Ông nghiêng đầu hơi. Cha đã nói với ông về Nam tước đẫm máu, Ma Slytherin House, nhưng tinh thần là nhiều hơn một chút... off-putting hơn ông đã làm cho nó âm thanh.Những con ma nhìn Harry lên và xuống. "Bạn nhìn quen thuộc. Điều gì sẽ là tên của bạn?""Harry Riddle," ông trả lời chậm."Bí ẩn? Tôi tin rằng nhận ra tên... ""Vâng... cha tôi là một Slytherin. Tom Riddle.""Oh, có, Tom Riddle. Tôi nhớ anh. Tài năng, nếu tôi nhớ chính xác. Đó là nhiều năm trước đây."Harry cười một cách nhanh chóng, đột nhiên hạnh phúc ma đã tiếp cận anh ta. Đây là cơ hội tốt nhất ông bao giờ sẽ nhận được để tìm ra chỉ cần bao nhiêu tuổi, cha ông đã lấy đi từ xuất hiện của mình với bất cứ điều gì thanh niên potions ông lấy. "Khi đã làm ông tham dự trường Hogwarts, chính xác?"The Baron tạm dừng cho một thời điểm. ". . . năm 1938... đến năm 1945, nếu tôi nhớ chính xác. Có, nó là trong cuộc chiến tranh với Grindelwald, có, tôi chắc chắn rằng... "Harry nâng lên một lông mày. Cha ông là khá một chút lớn hơn ông có nghĩ ban đầu."Bạn có vẻ là một tài sản tốt để Slytherin," tiếp tục Nam tước. "Chúng tôi đã chiến thắng nhà Cup sáu năm trong một hàng bây giờ-tôi không có ý định cho chúng tôi chiến thắng streak để kết thúc. Đặc biệt là cho những Gryffindors đáng sợ." Ông glared qua tại bảng Gryffindor, nơi một linh lơ lửng, điều này với đầu treo limply bởi một dải của xác thịt trong suốt của ông gốc của một cổ.Bằng cách nào đó, Harry tìm thấy anh ta ít đáng sợ hơn nam tước."Vâng," Harry buộc ra, "nó sẽ là đáng xấu hổ cho Gryffindors để giành chiến thắng."Dường như hài lòng với phản ứng của mình, Nam tước lưu hành ra đối với các Slytherins lớn."Bạn phát hiện ra là cha của bạn bao nhiêu tuổi?" Draco hỏi ở giữa đào các vết cắn của thực phẩm vào miệng của mình. Harry nhanh chóng tính toán ngày và trả lời, "sáu mươi bốn hay sáu mươi lăm."Draco thực hiện một khuôn mặt. "Ông có vẻ ba mươi, không ông?"Khi tất cả mọi người đã ăn càng nhiều càng tốt, họ có thể, phần còn lại của thực phẩm phai mờ, để lại các mảng lấp lánh sạch. Vài giây sau, các món tráng miệng xuất hiện.Harry thở dài - ông là khá đầy đủ - nhưng cho tinh thần của những điều ông đào anyway."Là ai?" Draco hỏi, chua cay tìm hướng về phía trước của hội trường lớn. Harry theo hướng của Draco chiêm ngưỡng lên đến đầu bảng, nơi nó đã đổ bộ lên một người đàn ông trong một khăn xếp."Ông là giáo sư Quirrell. Cha nói với tôi một chút về anh ta. Ông sẽ giảng dạy Quốc phòng chống lại the Dark Arts và của ông mới trong năm nay. Tôi nghe rằng ông là khá pathetic, mặc dù. Sợ hãi của các sinh viên, sợ hãi của bóng tối của mình, của chủ đề riêng của mình... " Harry kéo."Ông trông giống như một idiot," Draco muttered theo hơi thở của mình. "Tại sao làm họ luôn cho thuê incompetents cho vị trí phòng thủ?"Vài phút sau đó, các món tráng miệng, như các bữa ăn chính, biến mất. Giáo sư Dumbledore đã tăng lên đôi chân của mình một lần nữa và hội trường toàn bộ đã im lặng."Ahem - chỉ một số ít hơn từ bây giờ chúng tôi là tất cả cho ăn và tưới nước. Tôi có một vài thông báo bắt đầu của thuật ngữ để cung cấp cho bạn."Năm đầu nên lưu ý rằng rừng trên các căn cứ bị cấm cho tất cả học sinh, do đó các rừng Cấm tên. Một vài trong số sinh viên cũ của chúng tôi sẽ làm gì cũng phải nhớ rằng là tốt."Harry thấy Dumbledore lướt qua chua cay sinh đôi ú, người đã cố gắng, lần lượt, để nhìn vô tội và thất bại khủng khiếp."Tôi cũng đã được yêu cầu của ông Filch, người chăm sóc, để nhắc nhở bạn tất cả những phép thuật không nên được sử dụng giữa các lớp học trong hành lang."Harry scowled tại đề cập đến Filch. Cha ông đã cảnh báo ông về người đàn ông và ông mối đe dọa của một con mèo, bà Norris. Ông đã vẽ cách mèo có thể đáp ứng của cô kết thúc không hợp thời trong khi nhìn giống như một tai nạn. Ông đã có một vài ý tưởng tốt, đặt liên quan đến phép thuật ràng buộc và nến."Thử nghiệm Quidditch sẽ được tổ chức trong tuần thứ hai của thuật ngữ. Bất cứ ai quan tâm đến chơi cho đội nhà của họ nên liên lạc với bà Hooch."Và cuối cùng, tôi phải cho bạn biết rằng năm nay, hành lang tầng thứ ba trên bên phải là out of bounds to tất cả những người không muốn chết một cái chết rất đau đớn."Harry nâng lên một lông mày."Ông không thể nghiêm trọng," Draco muttered."Tôi nghĩ rằng ông là," Harry trả lời."Và bây giờ, trước khi đi ngủ, hãy cho chúng tôi hát bài học!"Harry grimaced, cùng với phần còn lại của Slytherin bảng và hầu hết các sinh viên trong hội trường lớn. Cha ông đã đặc biệt là cảnh báo ông về việc này..."Tất cả mọi người chọn giai điệu yêu thích của bạn và tắt rồi!"Các trường học bellowed:"Hogwarts, Hogwarts, Hoggy Warty Hogwarts,Dạy cho chúng tôi một cái gì đó vui lòng,Cho dù chúng tôi là cũ và hóiHoặc nhỏ với đầu gối scabby,Đầu của chúng tôi có thể làm với điềnVới một số trong
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


Sau khi bảng Hufflepuff đã lắng xuống, giáo sư McGonagall nhìn xuống để thông báo tên của học sinh tới, nhưng những lời chết trên môi cô. Cô đã đi khuôn mặt nhợt nhạt trắng như một tờ và đôi mắt của cô chuyển qua lại trên cùng một dòng nhiều lần. Cuối cùng, cô lắp bắp ra, "R- R- Riddle, Harry!" Harry cười. Cô dường như đã nhận ra tên họ của mình đã. Cha ông đã đề cập đến một cái gì đó về họ theo học trường Hogwarts cùng một lúc, mặc dù ông trung thực có thể nói rằng cha của ông trông rất trẻ hơn nhiều so với cô. Ông hiên ngang đi đến chiếc ghế đẩu và ngồi xuống, buộc mình nhìn như tự tin như anh có thể. Giáo sư McGonagall đặt chiếc nón phân loại vào đầu của mình với bàn tay run rẩy. Nó trượt xuống mắt, ngăn chặn hiện quan điểm của ông về Đại lễ. Xin chào, một giọng nói nhỏ thì thầm trong đầu. Tại sao, nếu nó không phải là Harry Morfin Riddle. Nó đã được một thời gian dài kể từ khi tôi đã sắp xếp một Riddle. Bạn đã thích bài hát của tôi? Hãy để tôi đoán. Tôi là 'bí ẩn khó hiểu nhất của tất cả'? Bạn có thể có được tinh tế hơn một chút về nó. Và nó đã không thực sự có ý nghĩa, một trong hai. My, của tôi, của tôi. Bạn đang giống như cha của mình. Thông minh, vô cùng như vậy. Bạn có một khát để chứng minh bản thân, nhưng bạn không quan tâm những gì mọi người nghĩ về bạn. Có tài năng, oh yes, có rất nhiều tài năng. Hmm. Bạn có một ý thức về công lý, tuy nhiên kỳ lạ, nhưng tôi nghi ngờ bạn sẽ làm bất kỳ tốt trong Hufflepuff. Để có tánh nóng nảy. Cảm ơn Merlin. Và trong khi bạn không thể phủ nhận là thông minh, bạn không thích học, không bạn? Bạn thích dành thời gian của mình làm những việc khác. Bạn có thể nhận được bởi trong Ravenclaw, nhưng nó không phải là ngôi nhà cho bạn. Đó là tốt bởi tôi. Bây giờ là những thách thức thực sự. Bạn đang dũng cảm, khá đáng kính, trong một chút của một cách kỳ lạ, táo bạo, nồng nàn, táo bạo, và mạo hiểm. Bạn muốn làm Godric Gryffindor mình tự hào nếu nó không được cho các khía cạnh đen tối trong tính cách của bạn. Những gì? NO! Mặt khác, bạn là xảo quyệt, lôi cuốn, tinh quái, một chút thận trọng, và một Xà ngữ. Cha của bạn là một Slytherin, và con trai thường làm theo bước chân của cha mình. Như bạn nói, tôi rất giống cha tôi. Nhưng mẹ của bạn là một Gryffindor. Bạn là một người rất giống cô, là tốt. Tôi rất nghi ngờ điều đó. Bạn làm gì, đúng không? Hmm, bạn phải nhớ tôi Sắp xếp cô. Bạn sẽ rất phù hợp với các nhà Gryffindor, nếu bạn có thể vượt qua không thích bạn của họ. Bắt được sắp xếp vào đó nhà có thể mở rộng tầm nhìn của bạn một chút. Tất cả bạn bè của tôi đang ở Slytherin! Gia đình tôi là Slytherin. Tôi là người thừa kế của Slytherin! Đây không phải là dựa vào bạn bè hoặc thậm chí gia đình, thân Harry. Đó là cá tính. Người thừa kế của Slytherin có thể là một Gryffindor, giống như một người thừa kế của nhà Gryffindor có thể là một Slytherin. Đó là các cá nhân, không phải là máu. Tính cách của tôi là một Slytherin. Có, nhưng nó cũng giống như một Gryffindor. Tôi đang có nhiều hơn Gryffindor Slytherin. Các Hat im lặng trong một phút. Bạn sẽ rất quan trọng trong những năm tới, trẻ Harry. Rất, rất quan trọng. Tôi nghĩ rằng, khi bạn muốn làm tốt cả trong những ngôi nhà nói trên, bạn sẽ, cuối cùng, phù hợp trong những tốt nhất trong Slytherin! Harry nghe Hat hét cuối cùng ra khỏi phần còn lại của hội trường. Relief như anh chưa bao giờ cảm thấy trước khi bị ngập nước trong cơ thể anh, khiến anh yếu ở đầu gối, nhưng ông cố gắng mỉm cười rộng rãi và bàn điều cổ xưa trở lại McGonagall, người vẫn còn tái nhợt. Khi vừa bước xuống từ chiếc ghế đẩu, anh liếc qua vai ở đầu bàn. Hầu hết các giáo viên (bao gồm Severus, nhưng Harry biết nó chỉ là diễn xuất như vậy là để ở trên mặt tốt của cụ Dumbledore) mặc cùng cái nhìn của sốc, mối quan tâm, và, hầu hết tất cả, lo sợ. Làm thế nào anh ta yêu để truyền cảm hứng cho sự sợ hãi. Một đặc điểm gia đình. Đôi mắt xanh của Harry gặp những màu xanh của Hiệu trưởng. Mười một năm cũ cười ác ý. Head tổ chức cao, Harry sải bước đến cổ vũ Slytherin Bảng và ngồi xuống bên cạnh Draco. "Đã nói với bạn bạn muốn được Slytherin," Draco nói ngạo nghễ. Harry cau mày nhìn điệu kiêu ngạo của mình. "Ít nhất tôi cũng có một số hình dáng của một nhân cách phức tạp," ông trả lời trở lại. "The Hat thực sự đã phải tranh luận một chút." "Hey, tôi có a-!" Harry ngắt lời anh với tiếng vỗ tay lớn. Blaise đã nhận được sắp xếp vào Slytherin. Dumbledore đứng dậy. Ông mặc một giải giáp, nụ cười hơi điên, nhưng ông dường như được giữ một mắt trên Slytherin Table. . Trên một người cụ thể ở Slytherin Bảng "! Chào mừng bạn đến một năm mới tại Hogwarts Trước khi chúng ta bắt đầu bữa tiệc của chúng tôi, tôi muốn nói một vài lời Và họ là:.!!!!! đần độn mỡ Oddment Tweak Cảm ơn bạn" Ông ngồi xuống. Harry vẫn nhìn chằm chằm vào chỗ ông đang chiếm đóng trong một vài giây trước khi quay sang Draco. "Đó là những pháp sư chỉ có cha tôi bao giờ sợ? Liệu cha của tôi có một số loại vấn đề với một phần của bộ não của mình điều khiển rằng cảm xúc đặc biệt? " Draco nhún vai. "Anh ấy mạnh mẽ. Ý tôi là, anh đã đánh bại Grindelwald. Và ai biết được? Có lẽ anh không phải như điên như anh muốn chúng ta tin. Khoai tây?" Harry nhìn xuống. Các thực phẩm đã xuất hiện rồi. Ông chồng chất một chút của tất cả mọi thứ vào đĩa của mình và bắt đầu ăn, lấy một miếng nhỏ. Harry đã luôn luôn là khá ngắn và nhỏ xương vừa (một điều mà ông nhận được từ mẹ Máu bùn của mình, như cha của ông là rất cao), và ông chưa bao giờ thích ăn rất nhiều. "Điều đó không trông ngon miệng," một giọng nói rỗng rên rỉ. Harry chậm rãi yên, nửa đường ngã ba lên miệng, và thận trọng liếc qua vai mình. Ông gần như co rúm lại. Một bóng ma, người đầy máu bạc và trông như một cái gì đó ra khỏi một cơn ác mộng, nhìn chằm chằm lại thẳng vào anh ta. "Xin chào..." Harry ngập ngừng nói. Anh nghiêng đầu một chút. Cha ông đã nói với ông về Bloody Baron, con ma nhà Slytherin House, nhưng tinh thần đã được nhiều hơn một chút. . . off-đặt hơn anh đã làm cho nó âm thanh. Con ma nhìn Harry lên và xuống. "Bạn trông quen thuộc. Tên của bạn là gì?" "Harry Riddle", ông chậm rãi trả lời. "Riddle? Tôi tin nhận dạng tên..." "Vâng... Cha tôi là một Slytherin. Tom Riddle." "Oh, yes, Tom Riddle. Tôi nhớ anh ấy. Tài năng, nếu tôi nhớ chính xác. Đó là cách đây nhiều năm. " Harry mỉm cười một cách nhanh chóng, đột nhiên hạnh phúc con ma đã tiếp cận ông. Đây là cơ hội tốt nhất mà ông đã bao giờ sẽ nhận được để tìm ra chỉ là bao nhiêu năm cha ông đã lấy đi từ sự xuất hiện của mình với bất cứ điều gì trẻ potions ông mất. "Khi anh ấy tham dự Hogwarts, chính xác?" The Baron dừng lại một chút. "... Năm 1938... Đến năm 1945, nếu tôi nhớ chính xác. Vâng, đó là trong cuộc chiến tranh với Grindelwald, vâng, tôi chắc chắn về điều đó..." Harry nhướn mày. Cha ông là khá một chút già hơn anh ta đã suy nghĩ ban đầu. "Anh có vẻ là một tài sản tốt để Slytherin," tiếp tục Baron. "Chúng tôi đã giành được Cup Nhà sáu năm liên tiếp Now Tôi không có ý định cho chiến thắng streak của chúng tôi để kết thúc. Đặc biệt là đối với những nhà Gryffindor khủng khiếp." Anh trừng mắt nhìn qua tại bảng Gryffindor, nơi con ma khác đã lơ lửng, cái này có đầu treo ẻo lả bởi một dải thịt trong suốt đối với cánh tay cụt của một cổ. Bằng cách nào đó, Harry thấy anh ít đáng sợ hơn Baron. "Vâng," Harry buộc phải ra ngoài, "nó sẽ là đáng xấu hổ cho nhà Gryffindor để giành chiến thắng." Dường như hài lòng với phản ứng của ông, Baron trôi đi về phía Slytherin cũ. "Bạn phát hiện ra bao nhiêu tuổi cha của bạn là?" Draco hỏi ở giữa xúc cắn thức ăn vào miệng. Harry nhanh chóng tính toán ngày tháng và đã trả lời, "Sáu mươi bốn hoặc sáu mươi lăm." Draco nhăn mặt. "Anh ấy trông ba mươi, ông ấy không?" Khi tất cả mọi người đã ăn nhiều như họ có thể, hài cốt của các thực phẩm đã bị mờ đi, để lại những tấm lấp lánh sạch. Vài giây sau, các món tráng miệng xuất hiện. Harry thở dài - anh khá đầy đủ -. nhưng đối với tinh thần của những điều anh đào trong anyway "Ai vậy?" Draco hỏi, châm chọc nhìn về phía trước của hội trường lớn. Harry đi theo hướng ánh mắt của Draco đến Head Bảng, nơi nó đáp xuống một người đàn ông trong khăn xếp. "Ông giáo sư Quirrell. Bố nói với tôi một chút về anh ấy. Anh ấy sẽ dạy Phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám và anh ấy mới này năm. Tôi nghe nói rằng anh ấy là cái ngưỡng, mặc dù. Sợ hãi của các sinh viên, sợ cái bóng của mình, các chủ đề của riêng mình... " Harry dần. "Anh ấy trông như một thằng ngốc," Draco lẩm bẩm. "Tại sao họ luôn luôn thuê incompetents cho các vị trí phòng thủ?" Vài phút sau, các món tráng miệng, giống như bữa ăn chính, biến mất. Dumbledore đứng dậy một lần nữa và toàn bộ hội trường im lặng. "Ahem - chỉ là một vài từ hơn bây giờ mà tất cả chúng ta ăn và tưới nước tôi có một vài khởi động của hạn thông báo để cung cấp cho bạn.. "năm đầu tiên nên lưu ý rừng trên các căn cứ Cấm tất cả các em học sinh, do đó tên Forbidden Forest. Một vài trong số các sinh viên cũ của chúng tôi sẽ làm tốt để nhớ rằng là tốt. " Harry nhìn thấy Dumbledore cái nhìn cay cặp sinh đôi tóc đỏ, người đã cố gắng, lần lượt, nhìn vô tội và thất bại khủng khiếp. "Tôi cũng đã được hỏi bởi ông Filch, người chăm sóc, để nhắc nhở tất cả các bạn rằng không có phép thuật nên được sử dụng giữa các lớp trong các hành lang. " Harry cau mày khi đề cập đến Filch. Cha của ông đã cảnh báo ông về người đàn ông và mối đe dọa của ông về một con mèo, bà Norris. Anh đã âm mưu cách mà mèo có thể gặp kết thúc không đúng lúc cô tất cả các trong khi tìm kiếm như một tai nạn. Ông đã có một vài ý tưởng tốt, hầu hết liên quan đến phép thuật ràng buộc và nến. "thử nghiệm Quidditch sẽ được tổ chức vào tuần thứ hai của nhiệm kỳ. Bất cứ ai quan tâm đến chơi cho đội nhà của họ nên liên hệ với Madam Hooch. "Và cuối cùng, tôi phải nói với bạn rằng trong năm nay, hành lang tầng ba ở phía bên tay phải là ngoài giới hạn cho tất cả mọi người không muốn chết một rất đau đớn cái chết. " Harry nhướn mày. "Anh không thể nghiêm trọng," Draco lẩm bẩm. "Tôi nghĩ rằng ông là," Harry trả lời. "Và bây giờ, trước khi chúng ta đi ngủ, chúng ta hãy hát những bài hát của trường!" Harry nhăn mặt , cùng với phần còn lại của bảng Slytherin và hầu hết các sinh viên tại Đại lễ đường. Cha ông đã đặc biệt cảnh báo ông về việc này. . . "! Mọi người đều chọn giai điệu yêu thích của bạn và chúng tôi đi" Trường gầm lên: "Hogwarts, Hogwarts, Hoggy Warty Hogwarts, dạy cho chúng tôi một cái gì đó vui lòng, dù chúng ta có tuổi và hói Hoặc trẻ với đầu gối ghẻ, người đứng đầu của chúng tôi có thể làm bằng cách điền Với một số trong





























































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: