Thích Quảng Đức bạn học của dài và cũng là người thầm yêu dài bước vào căn phòng nón của dài nhìn giáo tháp xung quanh nơi có những bức chuyển không bao giờ có nụ cười của Long, những con búp bê, căn phòng ngăn nắp và nữ tính. Thích Quảng Đức luôn quan tâm đến dài kể từ khi hai người học chung đại học. Dài không yêu thích Quảng Đức vì dài nghĩ rằng thích Quảng Đức chỉ là một người bạn thân của mình và hai đứa rõ ràng trái ngược nội quá nhiều: dài trắng trẻo, ốm tong teo còn thích Quảng Đức thì nước da ngâm, rắn chắc. Dài thì đảm ít nhưng thích Quảng Đức luôn là một người đảm rất nhiều. Dài có nét đẹp nhưng khá nữ tính còn thích Quảng Đức thì không phải là một người có nhan sắc.Thích Quảng Đức cầm khung ảnh bị vỡ kiếng có tấm chuyển dài chụp cùng bà mẹ bạn ấy, hồi tưởng lại nơi có cái lắc đầu của người cách ngoài cửa sau khi thấy dài đang ngồi trang điểm từ những vật Scholars của mẹ hồi dài được 10 tuổi. Thấy đoàn cảnh ba dài đang cầm một con búp bê trên tay miệng phát ra những từ thô thiễn, lớn tiếng và rất nóng giận trước mặt mẹ rồi từ đó mà khung ảnh có tấm chuyển dài chụp cùng bà mẹ thuở nhỏ cũng rơi xuống đất sau cái Vũng tay khá mạnh của cách lâu. Lúc đó đang dài được 12 tuổi và đang bịt kín 2 tai của mình trốn trong tủ quần áo tiếng không phải nghe thấy tiếng cãi nội đấy nữa.Thích Quảng Đức mở cửa tủ và thấy một cái áo học sinh lấm bẩm và rách của Long, nhìn chiếc áo thích Quảng Đức thấy dài đang vật lộn cùng những con người ở xóm mình tiếng tránh bị trêu trọc, bị tuột quần tiếng xem "của quý", sự giằng cao độ nhưng bất lực của dài trước rất nhiều thanh niên khỏe mạnh , cười giỡn với trò chơi mà họ cảm thấy rất thú vị ấy. Lúc ấy dài đang học lớp 11.Nhìn vào khung cửa tủ thích Quảng Đức thấy rất nhiều tấm chuyển dài chụp cùng người yêu dài nhưng họ không yêu dài, họ chỉ lợi Scholars Bulgaria xác của tiếng dài giúp mình vui vẻ, những cuộc hẹn hò có thời gian kết thúc nhanh, những lần làm tình vội vàng chỉ thấy nét mặt đau đớn và chịu đựng của Long. Đôi khi là những lần cười ngượng. Lúc này dài đã là sinh viên Lần cuối cùng Đức nhìn thấy dài là lúc dài chạy thật nhanh, chạy mà không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Dài chạy dưới một hàng cây thật đẹp nhưng cái vẻ khắc khổ ấy của dài làm mọi thứ trở nên u ám hơn.Và khi ở trong căn phòng của dài thì thích Quảng Đức mới hiểu được vì sao hôm đó lại dài chạy như thế, trên bàn học của dài vẫn còn những viên thuốc mà nó có tên là thuốc "chữa bệnh đồng tính". Những viên thuốc ban trị hoocmon sinh dục làm cách dài bắt dài uống. Long run sợ trước những viên thuốc mà chính dài cũng cảm thấy sự thay đổi trong sức khỏe của phần dài ngày.Rồi cũng có người thấy dài leo lên xe buýt và ra dưới. Đứng trước dưới dài vẽ một gương mặt cười lên lòng bàn tay của mình rồi tự mỉm cười, những lần hiếm hoi thấy dài mỉm cười trong cuộc sống. Dài tiến ra xa dưới hơn và đứng đó chờ nước Đờng ngập tràn con người dài, càng lúc nước dưới càng gần hơn với chiều cao của dài cho đến một lúc lâu cũng không còn đứng yên được nữa. Lúc này dài một mình giữa một không gian lạnh lẽo và nguy hiểm. Chân dài không còn trên mặt cát nữa. Dài đang lơ lửng trước nước dưới. Lúc này dài vẫn cứ yên lặng và nín thở.Được khoảng hai phút dài bắt đầu chuyển động tay chân, một cách bản năng. Dài là một người suốt ngày nhốt mình trong phòng vì thế dài không biết bơi, đây là lúc phải dài sống với gièm năng sinh tồn của mình. Dài Vũng vẫy tay chân trên mặt nước thật mạnh nhưng không có động NXB nào hai bản mà nó lộn xộn đan vào nội.Lúc ấy bỗng nhiên dài lóe lên suy nghĩ về gia đình, nghĩ về người mẹ lúc đau đớn khi sanh mình ra trong mồ hôi và máu. Tuy bà nó là người mạnh mẽ phản đối giới tính của nó, nhưng không lần nào bà nó không quên tặng những món đồ rất nam tính như robot, xe cứu lao vào ngày sinh nhật của nó. Ba Long quan tâm nhưng dài còn không phải là một chuyên gia tâm lý giỏi.Nó nghĩ đến đoàn cảnh một ngày nào đó nó được cầu hôn tại một nơi thật đông người như tại phố đi bộ Nguyễn Huệ rồi ra mắt cách mẹ và được họ đón nhận và cảm thông. Chỉ là dài đã chưa cố gắng hết sức mình, sự mặc cảm tự ti về giới tính của mình là một rào cản quá lớn đối với sự mưu cầu hạnh phúc của Long. Vẫn cứ ngụp lặn dưới nước, lúc này động NXB của Long không còn nhanh và mạnh nữa, dài ở sâu dưới nước hơn và yếu ớt quơ tay và chân tiếng cố gắng bấu víu tươi thở của mình. Lúc này có lẽ dài đã hiểu được được sống nó sẽ vĩ đại và hạnh phúc như thế nào mặt dù trên con đường dài đang đi có rất nhiều thử thách và chông gai.Rồi Long lại nghĩ về tương lai của mình, ở nơi đó dài sẽ được ăn những món ngon mẹ nấu thay vì đang uống nước dưới một cách vô ngữ như thế này, dài tìm mọi cách tiếng thoát được dòng nước, mặt dù cách đây không lâu chính dài là người đã tuyệt vọng với cuộc sống của mình.Khi mà cái quẫy chân tay thật mạnh lúc đó là lúc dài mạnh mẽ nhất với cuộc sống thành đạt của mình. Dài sẽ là một người trang điểm và làm móng giỏi nhất Việt Nam, với rất nhiều tấm bằng cũng như những NXB sanh đẹp lỗng lẫy.Đến lúc này tôi cũng chẳng thấy dài đâu nữa. Dài có Bulgaria đã trôi về nơi xa ở dưới đông, hoặc có mùa dài đang được một ai đó có thể mắn cứu sống. Tôi chỉ biết dưới lúc này đẹp lắm, hiến dịu và lộng lẫy. Tôi chỉ biết Đức lúc này đang khóc trong phòng dài, Kim Long cũng khóc nức nể trọng vòng tay đầy sự hối hận của cách. Họ khóc vì chưa một lần nào họ nắm tay dài về phía họ. Tình cảm của họ chưa thật rõ ràng và mạnh mẽ tiếng cho giờ đây dưới là nơi hòa giải mọi thứ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
