As asseverated by nihilists, objective morality does not exist, and no dịch - As asseverated by nihilists, objective morality does not exist, and no Việt làm thế nào để nói

As asseverated by nihilists, object

As asseverated by nihilists, objective morality does not exist, and no action is logically preferable to any other in regard to the moral value of one action over another. Though such a notion may seem extremely dark, harsh, and gloomy towards life, Vicky Cristina Barcelona, Woody Allen's 43rd time in the director's chair, his fourth straight film outside of the U.S. skillfully presents it, through beauty and humor, in an endurable way. After exploring the secrets of human nature, Vicky Cristina Barcelona we’ll learn that life may be either hard or short, love either flawed or doomed. Yet lovely distractions occasionally bless us. It also poses a question about following society's rules or boldly breaking them.


Centered on their Barcelona summer vacation of two American girls Vicky (Rebecca Hall) is engaged to be married and supposedly works on finishing a thesis on Catalan culture, while Cristina (Scarlett Johansson) has just broken up with a boyfriend and is looking for some healing from a man she isn't quite sure of what he is, but a man she is sure of who he isn't. Staying with Judy and (Patricia Clarkson) Mark (Kevin Dunn), Vicky and Cristina engage in an adventurous weekend with local painter Juan Antonio (Javier Bardem) with an offer to come out to a distant town in order to enjoy the view of a sculpture, some wine, a little music, and “lovemaking” -- between the three of them. What happens that weekend guides the rest of the story as Vicky finds herself a changed woman, no longer able to quite fit in to the mold she once embraced, and Cristina becomes the object of Jose's attention. Vicky and Maria Elena (Penelope Cruz), Juan’s ex-wife, complicate a love quadrangle that becomes even more complicated each passing day. In the end, everybody finishes their summer a little wiser.


To a certain extent, this flick is a departure for Allen, both geographically and stylishly by borrowing a few pages from Francois Truffaut's style in Jules et Jim. Truffaut veteran may spot his quoted references in the film in a various ways, especially via the deadpan voice-over (narrated by Christopher Evan Welch). It brings yet another element of complex perspective to the story's multiple love triangles probably because love is an embarrassing, difficult, unpleasant, and even complex issue. A cynical individual would express that relationships is and never will be perfect. While this flick is light-hearted, at their core is the issue of the meaning of life. Throughout the movie, we are constantly asked where that meaning is to be found. Juan makes a remark that sums up the issue: "The trick is to enjoy life, even though it has no meaning." When Juan Antonio enters their story, he brings new possibilities to both of these women. They both respond to him in completely opposite ways, just as he responds to both women.


Bardem, Hall, and Johansson are wonderful in their own right, each playing a unique character from the other. Because the story is definitely told from point of view of the women, what Juan is thinking is left to viewers’ imagination most of the time. Bardem’s passionate and womanizing artist makes for an ideal counterpart to Doug (Chris Messina). He demonstrates new shades of humor and romantic appeal with his seductive, intelligent, and beguiling monotone approach and style of acting seems to elevate his character in this case. As a result, he brings Juan, a genial lady-killer, just as hypnotic yet benign in his candor. When Vicky asks him why they would make love with a stranger, he tells them, "Life is short. Life is dull. Life is full of pain."




Vicky and Cristina are the temperamental and philosophical opposites. Between her uncertainty toward her fiancé and her infatuation with Juan, Hall, launched as a young actress of rare maturity and intelligence, gets her film's best scenes with her pensive, thoughtful expressions, anchoring the story with a quiet sadness. Her slightly neurotic character gives her a lot of room to act as Vicky begins to question the path in life she has chosen. She oozes confidence and concern at the same time with a hint of wonderment and delivers the most down-to-earth performance. She makes us wonder if she can taste of the passion that she finds in Juan Antonio and still be happy in a traditional marriage. After the trip, a pure partnership in love, the romantic dyad, is probably never adequate for her. Vicky doesn't want to be like Judy who is stuck in a loveless marriage with a man that made a certain sense at the time. It’s Vicky's love affair with Juan that gives the film its emotional resonance. Perhaps Vicky's scholarship is sublimation and what she is really looking for in her studies is what Jose Antonio represents in the substance. Vicky will never be satisfied with the bourgeois life that lay ahead for her, but maybe she has learned ways to escape that. The voice-over concludes “Vicky returned home with Doug to have her grand wedding. To the house they both planned to settle in. And to the life she envisioned for herself before that summer in Barcelona. Cristina continued searching... certain only, of what she didn't want.”




Johansson, in her third Allen’s picture, plays, as the polar opposite of Vicky, a boldly impetuous but adrift woman deflecting in and out of affairs (She tells Juan “I'll go to your room, but you'll have to seduce me”). She seems to mature and the role seems to almost have been written for her, so much to the point that it is hard to find any hitch in her performance. Comparing the performances, what Johansson does with a big dramatic plot and what Hall does with a quiet one. Apparently, she doesn't have a clue what she wants from love, but she only knows what she doesn't want. Here, she explores the needy, nervous underside of her sweltering attributes. As Cristina finds out, just because what she has isn't all she wants or needs, what she pursues may not be either. Cristina yet manages to find a happy balance, but at her core, it's just not enough to sustain her, and we wonder if anything really could. She makes us wonder if Cristina can find fulfillment in the bohemian lifestyle that she finds with Juan Antonio and his ex-wife. However, the film doesn't allow viewers to be comfortable with Cristina's approach of an almost reckless abandon into a wilder life. The story leaves us with a question of whether either way leads to happiness, fulfillment, or meaning.




While Bardem, Hall, and Johansson are fantastic, the revelation is Cruz, whose stardom makes sense all of a sudden. The fourth constituent in this eccentric yet romantic reverie has never been better in an American film. Entertaining and unpredictable, although her character doesn't show up until midway into the story, she is the best thing in the story, hysterically hilarious, abandoned, passionate, explosive, wonderful, and above all poignant. With Cruz' fine touch, she absolutely contents viewers with lighting up the screen, acting at full throttle here, an exquisite force of nature. Crazed and suicidal painter herself, she is a tempestuous yet gifted diva and jealous if not neurotic ex-wife who constitutes a highly volatile character with a screw loose by handling drama and comedy equally well and having the funniest lines. Her performance is full of shading and wide in range at various levels of sophistication.
The four characters remind us of the following questions: 1.) If one forsakes his or her desire in favor of a more traditional life, will the person find happiness? 2.) If one abandons conformist ways to find the freedom of a moral anarchy, will the person find happiness as well?


Incredibly prolific Allen once again scores with Vicky Cristina Barcelona, arguably one of the funniest romantic comedy flicks of the year. It is, save Match Point, his best in some time, though it isn't completely covering ground that he has done before. In this typical of a lot of his mid-range work, life is meaningless, and, thus, there is no point in morality and Allen's addresses this latest sermon from that perspective. He invites us to join in his discussion about the meaning of life, or about whether there is any meaning. It ends very much like its beginning and it deconstructs love in all its maddening irony only to end just as romantically as it began. This beautifully shot, sexy summer romance develops a romantic dialogue driven drama that feels just as real as it does.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Như asseverated của nihilists, mục tiêu đạo Đức tồn tại, và không có hành động là một cách hợp lý thích hợp hơn với bất kỳ khác liên quan đến giá trị đạo đức của một hành động khác hơn. Mặc dù một khái niệm có vẻ cực kỳ tối, khắc nghiệt và ảm đạm đối với đời sống, Vicky Cristina Barcelona, thời gian thứ 43 của Woody Allen giám đốc của ghế, bộ phim của mình thẳng thứ tư bên ngoài Hoa Kỳ khéo léo trình bày nó, thông qua các vẻ đẹp và hài hước, trong một cách dẻo dai. Sau khi khám phá những bí mật của bản chất con người, Vicky Cristina Barcelona chúng tôi sẽ tìm hiểu rằng cuộc sống có thể là khó khăn hay ngắn, tình yêu hoặc thiếu sót hoặc doomed. Nhưng đáng yêu phiền nhiễu thỉnh thoảng ban phước cho chúng tôi. Nó cũng đặt ra một câu hỏi về theo quy tắc của xã hội hoặc mạnh dạn phá vỡ chúng.


Trung tâm của Barcelona kỳ nghỉ hè của hai cô gái Mỹ Vicky (Rebecca Hall) tham gia để được kết hôn và được cho là làm việc trên hoàn thành một luận án về Catalan văn hóa, trong khi Cristina (Scarlett Johansson) có chỉ cần chia tay với bạn trai và đang tìm kiếm một số chữa bệnh từ một người đàn ông cô ấy là không khá chắc chắn của ông là gì, nhưng một người đàn ông cô ấy là chắc chắn của những người ông không phải là. Ở lại với Judy và (Patricia Clarkson) Mark (Kevin Dunn), Vicky và Cristina tham gia vào một ngày cuối tuần mạo hiểm với họa sĩ địa phương Juan Antonio (Javier Bardem) với một lời đề nghị để đi ra đến thị trấn xa xôi để thưởng thức quan điểm của một tác phẩm điêu khắc, một số rượu vang, một chút nhạc và "lovemaking"--giữa ba của họ. Điều gì xảy ra cuối tuần hướng dẫn phần còn lại của câu chuyện là Vicky thấy mình là một người phụ nữ đã thay đổi, không còn có thể khá phù hợp để khuôn cô chấp nhận một lần, và Cristina sẽ trở thành đối tượng của sự chú ý của Jose. Vicky và Maria Elena (Penelope Cruz), của Juan ex-vợ, phức tạp một tứ giác tình yêu đó trở nên phức tạp hơn mỗi ngày qua đi. Cuối cùng, Tất cả mọi người kết thúc của mùa hè một chút khôn ngoan.


đến một mức độ nhất định, flick này là một sự khởi đầu cho Allen, cả về mặt địa lý và phong cách bởi vay mượn một vài trang từ Francois Truffaut phong cách trong Jules et Jim. Truffaut cựu chiến binh có thể quan sát của ông trích dẫn tài liệu tham khảo trong bộ phim trong một cách khác nhau, đặc biệt là thông qua deadpan voice-over (narrated Christopher Evan Welch). Nó mang lại thêm một yếu tố phức tạp quan đến những câu chuyện nhiều tình yêu tam giác có lẽ vì tình yêu là một vấn đề đáng xấu hổ, khó khăn, khó chịu, và thậm chí phức tạp. Một cá nhân hoài nghi nào nhận rằng mối quan hệ và không bao giờ sẽ được hoàn hảo. Trong khi flick này là nhẹ nhàng, cốt lõi của họ là vấn đề về ý nghĩa của cuộc sống. Trong suốt bộ phim, chúng tôi liên tục hỏi nơi đó có nghĩa là để được tìm thấy. Juan làm cho một nhận xét rằng khoản tiền lên các vấn đề: "các trick là để tận hưởng cuộc sống, mặc dù nó đã không có ý nghĩa." Khi Juan Antonio vào câu chuyện của họ, ông đã mang đến khả năng mới cho cả hai của những phụ nữ này. Cả hai đều đáp ứng với anh ta theo cách hoàn toàn ngược lại, cũng giống như ông đáp ứng phụ nữ cả.


Bardem, Hall, và Johansson đều tuyệt vời trong riêng của họ, chơi một nhân vật duy nhất từ khác. Bởi vì câu chuyện chắc chắn được kể từ điểm nhìn của phụ nữ, Juan nghĩ gì còn lại để trí tưởng tượng của người xem hầu hết thời gian. Bardem của nghệ sĩ đam mê và womanizing làm cho một đối tác lý tưởng để Doug (Chris Messina). Ông đã chứng tỏ các sắc thái mới của hài hước và lãng mạn kháng cáo với ông quyến rũ, thông minh, và beguiling cách tiếp cận đơn điệu và phong cách của hành động có vẻ để nâng cao nhân vật của mình trong trường hợp này. Kết quả là, ông đã mang Juan, một lady-killer genial, cũng giống như thôi miên chưa lành tính trong thẳng thắn của ông. Khi Vicky sẽ hỏi ông tại sao họ sẽ làm cho tình yêu với một người lạ, ông nói với họ, "cuộc sống là ngắn. Cuộc sống là ngu si đần độn. Cuộc sống là đầy đủ của đau."



Vicky và Cristina là thất thường và triết học được cặp. Giữa của mình không chắc chắn về chồng chưa cưới của cô và cô say mê với Juan, Hall, đưa ra như là một nữ diễn viên trẻ của hiếm sự trưởng thành và trí tuệ, được cảnh tốt nhất của bộ phim của cô với biểu thức của mình suy nghi, chu đáo, thả neo câu chuyện với một nỗi buồn yên tĩnh. Nhân vật một chút thần kinh của cô cho cô rất nhiều phòng để hành động khi Vicky bắt đầu cho câu hỏi của đường dẫn trong cuộc sống mà cô đã chọn. Cô oozes sự tự tin và mối quan tâm cùng một lúc với một gợi ý của kinh dị và mang lại hiệu suất đặt down-to-earth. Cô làm cho chúng tôi tự hỏi nếu cô ấy có thể hương vị của niềm đam mê mà cô tìm thấy trong Juan Antonio và vẫn còn được hạnh phúc trong một cuộc hôn nhân truyền thống. Sau chuyến đi, một quan hệ đối tác tinh khiết trong tình yêu, lãng mạn dyad, có lẽ không bao giờ là đủ cho cô ấy. Vicky không muốn như Judy người bị mắc kẹt trong một cuộc hôn nhân loveless với một người đàn ông thực hiện một nghĩa nào đó vào lúc đó. Đó là mối tình của Vicky với Juan cung cấp cho bộ phim cộng hưởng tình cảm của mình. Có lẽ, học bổng của Vicky là thăng hoa và những gì cô đang thực sự tìm kiếm trong các nghiên cứu của mình là gì Jose Antonio đại diện cho chất. Vicky sẽ không bao giờ được hài lòng với cuộc sống tư sản nằm ở phía trước cho cô ấy, nhưng có lẽ cô đã học được cách để thoát ra khỏi đó. Bằng giọng nói trên kết luận "Vicky trở về với Doug phải cưới lớn của cô. Đến nhà, cả hai đều lên kế hoạch để giải quyết. Và với cuộc sống cô hình dung ra cho mình trước khi vào mùa hè ở Barcelona. Cristina tiếp tục tìm kiếm... một số duy nhất, của những gì cô ấy không muốn."




Johansson, hình ảnh của cô thứ ba của Allen, đóng vai, như là đối diện cực của Vicky, một người phụ nữ mạnh dạn impetuous nhưng adrift deflecting trong và ngoài giao (cô nói với Juan "tôi sẽ đi đến phòng của bạn, nhưng bạn sẽ có để dụ dỗ tôi"). Cô ấy có vẻ để trưởng thành và vai trò dường như hầu như đã được viết cho cô ấy, rất nhiều đến độ rằng thật khó để tìm bất kỳ trong hoạt động của mình. So sánh các buổi biểu diễn, Johansson làm gì với một cốt truyện lớn đáng kể và Hall những gì không với một yên tĩnh. Rõ ràng, cô ấy không có một đầu mối những gì mình muốn từ tình yêu, nhưng cô chỉ biết những gì cô ấy không muốn. Ở đây, cô khám phá cho người nghèo, thần kinh dưới của thuộc tính sweltering của cô. Như Cristina phát hiện ra, chỉ vì những gì cô đã không phải là tất cả cô muốn hoặc nhu cầu, những gì cô theo đuổi có thể không có một trong hai. Cristina được quản lý để tìm một sự cân bằng hạnh phúc, nhưng cốt lõi của mình, nó chỉ không phải là đủ để duy trì nó, và chúng tôi tự hỏi nếu bất cứ điều gì thực sự có thể. Cô làm cho chúng tôi tự hỏi nếu Cristina có thể tìm thấy thực hiện trong lối sống bohemian cô thấy với Juan Antonio và vợ cũ. Tuy nhiên, bộ phim không cho phép người xem để được thoải mái với cách tiếp cận của Cristina của một thiếu thận trọng gần như bỏ vào một cuộc sống wilder. Câu chuyện lá chúng tôi với một câu hỏi cho dù một trong hai cách dẫn đến hạnh phúc, thực hiện, hoặc ý nghĩa.



trong khi Bardem, Hall, và Johansson là tuyệt vời, sự mặc khải là Cruz, ngôi sao mà làm cho tinh thần tất cả của một bất ngờ. Các thành phần thứ tư trong sự mơ tưởng lập dị nhưng lãng mạn này chưa bao giờ tốt hơn trong một bộ phim Mỹ. Giải trí và không thể đoán trước, mặc dù nhân vật của cô không xuất hiện cho đến midway vào câu chuyện, cô ấy là điều tốt nhất trong câu chuyện, hysterically hilarious, bị bỏ rơi, đam mê, nổ, Tuyệt vời, và trên tất cả cay. Với Cruz' liên lạc tốt, cô hoàn toàn nội dung người xem với ánh sáng lên màn hình, hoạt động tại ga đầy đủ ở đây, một lực lượng tinh tế của thiên nhiên. Họa sĩ điên rồ và tự tử cô là một diva thuộc về bao tố nhưng có năng khiếu và ghen tuông nếu không thần kinh ex-vợ người cấu thành một nhân vật rất dễ bay hơi với một vít lỏng bằng cách xử lý kịch và hài hước tốt như nhau và có những dòng funniest. Hiệu suất của mình là đầy đủ của bóng và rộng trong phạm vi ở các cấp độ khác nhau của tinh tế.
bốn nhân vật nhắc nhở chúng ta về các câu hỏi sau: 1.) Nếu một trong những forsakes mong muốn của mình trong lợi của một cuộc sống truyền thống hơn, sẽ là người tìm thấy hạnh phúc? 2.) nếu một từ bỏ conformist cách để tìm kiếm sự tự do của tình trạng hỗn loạn đạo Đức, sẽ là người tìm thấy hạnh phúc cũng?


vô cùng prolific Allen một lần nữa phổ với Vicky Cristina Barcelona, cho là một trong phim hài lãng mạn flicks hài hước nhất của năm. Đó là, lưu phù hợp với điểm, tốt nhất của mình trong một thời gian, mặc dù nó không phải là hoàn toàn nằm trên mặt đất mà ông đã làm trước. Trong điển hình của rất nhiều tác phẩm tầm trung, cuộc sống là vô nghĩa, và, do đó, có là không có điểm trong đạo Đức và Allen của địa chỉ này bài giảng mới nhất từ quan điểm đó. Ông mời chúng tôi để tham gia trong thảo luận của ông về ý nghĩa của cuộc sống, hoặc về việc liệu có bất kỳ ý nghĩa. Nó kết thúc rất nhiều giống như đầu của nó và nó deconstructs tình yêu trong tất cả của nó irony sự giận dư chỉ kết thúc cũng giống như lãng mạn khi nó bắt đầu. Điều này thật đẹp bắn, sexy mùa hè lãng mạn phát triển một cuộc đối thoại lãng mạn hướng kịch mà cảm thấy chỉ cần như thật như nó.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Như asseverated bởi hư vô chủ nghĩa, đạo đức khách quan không tồn tại, và không có hành động là hợp lý thích hợp hơn để bất kỳ khác liên quan đến các giá trị đạo đức của một hành động hơn khác. Mặc dù là một khái niệm như vậy có thể có vẻ cực kỳ đen tối, khắc nghiệt, và ảm đạm đối với cuộc sống, Vicky Cristina Barcelona, ​​43 thời gian của Woody Allen trong ghế đạo diễn, bộ phim thứ tư của mình bên ngoài nước Mỹ khéo léo trình bày nó, thông qua vẻ đẹp và sự hài hước, một cách dẻo dai . Sau khi khám phá những bí mật của bản chất con người, Vicky Cristina Barcelona, ​​chúng tôi sẽ học được rằng cuộc sống có thể là cứng hoặc ngắn, tình yêu hoặc thiếu sót hoặc bị tiêu diệt. Tuy nhiên, phiền nhiễu đáng yêu đôi khi chúc lành cho chúng ta. Nó cũng đặt ra một câu hỏi về theo các quy tắc của xã hội hoặc mạnh dạn phá vỡ chúng. Trung tâm trên Barcelona kỳ nghỉ hè của họ về hai cô gái Mỹ Vicky (Rebecca Hall) được đính hôn và được cho là hoạt động trên hoàn thành một luận án về văn hóa xứ Catalan, trong khi Cristina (Scarlett Johansson ) vừa chia tay với bạn trai và đang tìm kiếm một số chữa bệnh từ một người đàn ông cô không phải là khá chắc chắn của anh là gì, nhưng một người đàn ông cô chắc chắn của ông không phải là người. Ở lại với Judy và (Patricia Clarkson) Mark (Kevin Dunn), Vicky và Cristina tham gia vào một cuối tuần phiêu lưu với họa sĩ địa phương Juan Antonio (Javier Bardem) với một đề nghị để đi ra đến một thị trấn xa xôi để ngắm nhìn một tác phẩm điêu khắc , một số rượu vang, một chút âm nhạc, và "làm tình" - giữa ba người. Những gì xảy ra vào cuối tuần hướng dẫn phần còn lại của câu chuyện như Vicky thấy mình một người phụ nữ đã thay đổi, không còn có thể khá phù hợp vào khuôn cô đã từng chấp nhận, và Cristina trở thành đối tượng của sự chú ý Jose. Vicky và Maria Elena (Penelope Cruz), vợ cũ của Juan, phức tạp một tứ giác tình yêu trở nên phức tạp hơn mỗi ngày trôi qua. Cuối cùng, tất cả mọi người kết thúc mùa hè của họ một chút khôn ngoan hơn. Đến một mức độ nhất định, bộ phim này là một sự khởi đầu cho Allen, cả về mặt địa lý và thời trang bằng cách vay mượn một vài trang từ phong cách Francois Truffaut trong Jules et Jim. Truffaut kỳ cựu có thể phát tài liệu tham khảo trích dẫn trong bộ phim trong một cách khác nhau, đặc biệt là thông qua deadpan bằng giọng nói trên (kể bởi Christopher Evan Welch). Nó mang lại thêm một yếu tố quan điểm phức tạp với nhiều hình tam giác tình yêu của câu chuyện có lẽ bởi vì tình yêu là một lúng túng, khó khăn, khó chịu, và thậm chí phức tạp vấn đề. Một cá nhân hoài nghi sẽ thể hiện rằng mối quan hệ đang và sẽ không bao giờ được hoàn hảo. Trong khi bộ phim này là nhẹ nhàng, cốt lõi của họ là vấn đề về ý nghĩa của cuộc sống. Trong suốt bộ phim, chúng tôi không ngừng hỏi nơi ý nghĩa đó là được tìm thấy. Juan làm cho một nhận xét ​​rằng tổng kết vấn đề này: ". Bí quyết là để tận hưởng cuộc sống, mặc dù nó không có ý nghĩa" Khi Juan Antonio đi vào câu chuyện của họ, anh mang những khả năng mới cho cả hai người phụ nữ. Cả hai đều đáp ứng với anh ấy một cách hoàn toàn ngược lại, cũng giống như ông phản ứng với cả phụ nữ. Bardem, Hall, và Johansson là tuyệt vời ở bên phải của riêng mình, mỗi vai một nhân vật độc đáo từ khác. Bởi vì câu chuyện chắc chắn là nói theo quan điểm của những người phụ nữ, những gì Juan là suy nghĩ để cho trí tưởng tượng của người xem hầu hết thời gian. Đam mê và lăng nhăng nghệ sĩ của Bardem làm cho một đối tác lý tưởng để Doug (Chris Messina). Ông chứng minh sắc thái mới của sự hài hước và hấp dẫn lãng mạn với quyến rũ, thông minh, và hấp dẫn để tiếp cận đơn điệu và phong cách diễn xuất của mình dường như để nâng cao nhân vật của mình trong trường hợp này. Kết quả là, ông mang đến cho Juan, một phụ nữ vui tính-kẻ giết người, cũng giống như thôi miên nhưng lành tính trong thẳng thắn của mình. Khi Vicky hỏi anh ta tại sao họ sẽ làm tình với một người lạ, ông nói với họ, "Cuộc sống là ngắn. Cuộc sống là ngu si đần độn. Cuộc sống đầy đau đớn." Vicky và Cristina là đối lập thường và triết học. Giữa sự không chắc chắn về phía chồng chưa cưới và say mê của cô với Juan, Hall, đưa ra như là một nữ diễn viên trẻ trưởng thành và trí thông minh hiếm có, được những cảnh hay nhất bộ phim của cô với trầm ngâm, biểu hiện chu đáo của mình, neo đậu các câu chuyện với một nỗi buồn yên tĩnh. Nhân vật hơi loạn thần kinh của mình cho cô rất nhiều phòng để hoạt động như Vicky bắt đầu đặt câu hỏi về con đường trong cuộc sống mà cô đã chọn. Cô chảy tự tin và mối quan tâm cùng một lúc với một chút ngạc nhiên và mang lại hiệu quả nhất down-to-earth. Cô làm cho chúng ta tự hỏi, nếu cô ấy có thể hương vị của niềm đam mê mà cô tìm thấy ở Juan Antonio và vẫn có hạnh phúc trong hôn nhân truyền thống. Sau chuyến đi, quan hệ đối tác tinh khiết trong tình yêu, nhị nguyên lãng mạn, có lẽ là không bao giờ đủ cho cô ấy. Vicky không muốn giống như Judy đang bị mắc kẹt trong một cuộc hôn nhân không tình yêu với một người đàn ông đã làm cho một ý nghĩa nào đó vào thời điểm đó. Đó là tình yêu của Vicky với Juan cung cấp cho các bộ phim cộng hưởng cảm xúc của mình. Có lẽ học bổng của Vicky là thăng hoa và những gì cô ấy thực sự đang tìm kiếm trong các nghiên cứu của mình là những gì Jose Antonio đại diện trong chất. Vicky sẽ không bao giờ được hài lòng với cuộc sống tư sản mà nằm phía trước cho cô ấy, nhưng có lẽ cô đã học được cách để thoát khỏi đó. Các giọng nói qua kết luận "Vicky trở về nhà với Doug để có đám cưới lớn của cô. Đến nhà cả hai đều lên kế hoạch để giải quyết nhập Và với cuộc sống cô hình dung ra cho mình trước khi mùa hè ở Barcelona. Cristina tiếp tục tìm kiếm ... nhất định chỉ, những gì cô ấy không muốn. " Johansson, trong hình ảnh của Allen thứ ba của cô, đóng, như là đối cực của Vicky, một người phụ nữ mạnh dạn bốc đồng nhưng trôi dạt làm chệch hướng vào và ra khỏi các vấn đề (Cô nói Juan: "Tôi sẽ đi đến phòng của bạn, nhưng bạn sẽ phải dụ dỗ tôi"). Cô ấy có vẻ trưởng thành và vai trò dường như gần như đã được viết cho cô ấy, vì vậy nhiều đến mức rất khó để tìm thấy bất kỳ vướng mắc trong hoạt động của mình. So sánh các màn trình diễn, những gì Johansson làm với một cốt truyện đầy kịch tính lớn và những gì trường không bằng một yên tĩnh. Rõ ràng, cô ấy không có một đầu mối những gì cô ấy muốn từ tình yêu, nhưng cô chỉ biết những gì cô ấy không muốn. Ở đây, cô khám phá những người thiếu thốn, dưới thần kinh của các thuộc tính ngột ngạt của mình. Như Cristina phát hiện ra, chỉ vì những gì cô đã không phải là tất cả các cô ấy muốn hay nhu cầu, những gì cô theo đuổi có thể không hoặc. Cristina chưa quản lý để tìm một sự cân bằng hạnh phúc, nhưng cốt lõi của mình, nó chỉ là không đủ để duy trì của mình, và chúng tôi tự hỏi, nếu bất cứ điều gì thực sự có thể. Cô làm cho chúng ta tự hỏi, nếu Cristina có thể tìm thấy sự thỏa mãn trong lối sống phóng túng mà cô tìm thấy với Juan Antonio và người vợ cũ. Tuy nhiên, bộ phim không cho phép người xem cảm thấy thoải mái với cách tiếp cận của một Cristina gần như liều lĩnh từ bỏ một cuộc sống hoang dã. Những câu chuyện lá chúng tôi với một câu hỏi liệu một trong hai cách dẫn đến hạnh phúc, thỏa mãn, hoặc ý nghĩa. Trong khi Bardem, Hall, và Johansson là tuyệt vời, sự mặc khải là Cruz, mà trở thành ngôi sao có ý nghĩa bất ngờ. Thành phần thứ tư trong ảo tưởng này lập dị nhưng lãng mạn chưa bao giờ được tốt hơn trong một bộ phim của Mỹ. Giải trí và không thể đoán trước, mặc dù nhân vật của mình không hiển thị cho đến khi giữa chừng vào câu chuyện, cô ấy là điều tốt nhất trong những câu chuyện, điên dại vui nhộn, bị bỏ rơi, đam mê, bùng nổ, tuyệt vời, và trên tất cả sâu sắc. Với cảm ứng tốt Cruz, cô hoàn toàn nội dung người xem với ánh sáng lên màn hình, diễn xuất tại ga đầy đủ ở đây, một lực lượng tinh tế của thiên nhiên. Điên cuồng và họa sĩ tự sát chính mình, cô là một diva đầy bão tố nào có năng khiếu và ghen tuông nếu không thần kinh vợ cũ người tạo thành một nhân vật rất dễ bay hơi với một ốc vít lỏng lẻo bằng cách xử lý phim truyền hình và phim hài tốt như nhau và có các dòng hài hước nhất. Diễn xuất của cô có đầy đủ các che và rộng trong phạm vi ở các cấp độ khác nhau của sự tinh tế. Bốn nhân vật nhắc nhở chúng ta về những câu hỏi sau đây: 1.) Nếu một lìa bỏ mong muốn của mình trong lợi của một cuộc sống truyền thống, người sẽ tìm thấy hạnh phúc? 2.) Nếu một từ bỏ cách conformist để tìm sự tự do của một tình trạng hỗn loạn luân lý, người sẽ tìm thấy hạnh phúc không? Cực sung mãn Allen một lần nữa điểm số với Vicky Cristina Barcelona, ​​được cho là một trong những bộ phim hài lãng mạn hài hước nhất trong năm. Đó là, tiết kiệm Match Point, tốt nhất của mình trong một thời gian, mặc dù nó không phải là hoàn toàn bao phủ mặt đất mà ông đã làm trước đó. Trong này điển hình của rất nhiều công việc tầm trung của mình, cuộc sống là vô nghĩa, và, do đó, không có điểm trong đạo đức và địa chỉ của Allen bài giảng mới nhất này từ quan điểm đó. Ngài mời gọi chúng ta tham gia vào cuộc thảo luận của ông về ý nghĩa của cuộc sống, hoặc về việc liệu có bất kỳ ý nghĩa. Nó kết thúc rất giống đầu của nó và nó dựng lại tình yêu trong tất cả sự mỉa mai điên của nó chỉ kết thúc cũng giống như tình cảm khi nó bắt đầu. Bắn đẹp, gợi cảm lãng mạn trong mùa hè này phát triển một cuộc đối thoại hướng phim truyền hình lãng mạn mà cảm thấy giống như thực như nó.



























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: