“Haha, I see, this really is ‘Diamond Dust,’ huh,” said Iuli as the fr dịch - “Haha, I see, this really is ‘Diamond Dust,’ huh,” said Iuli as the fr Việt làm thế nào để nói

“Haha, I see, this really is ‘Diamo

“Haha, I see, this really is ‘Diamond Dust,’ huh,” said Iuli as the fragments drifted through the air, reflected the sunlight it received and giving off a strange light in return. Within the center of this faint, fragile light was the commanding visage of Kuhouin Yukiha who looked like a goddess of war.
“Beautiful,” said Iuli, letting the words pass his lips without even meaning to.
“Indeed. As far as how it looks are concerned, I like it as well. Many people call it beau-”
“That’s not what I meant. I meant you.”
“Ah! The-There you go again!” retorted Yukiha, whose shoulders shook in anger but soon, regained her composure after taking a deep breath. Now ready for battle there was no doubt that she would not be swayed by his words again.
“Even if it looks beautiful you must not let your guard down. Contrary to its beauty, ‘Diamond Dust’ is an exceedingly brutal magic weapon.”
“You mean like ‘every rose has its thorns’?”
“Exactly,” answered Yukiha as she took up her stance with her slender sword, the countless ice crystals then starting to revolve around her.
“Here I come,” said Yukiha as she raised her sword and swung it down. With this, the blades of ice followed the sword’s path right to Iuli and assaulted him like a wall of ice. Kuhouin Yukiha was strong. Her being ranked 1st at Seishun Academy wasn’t just for show.
Ever since she was young she had shown signs of being as brilliant as any mage and by the time she joined the middle school section she had acquired all the points she needed to become an A-Rank mage. Right as she entered into the high school section she took part in the ranking matches and had virtually no trouble in attaining the highest score. As a result, she was able to accomplish something that most first years could never hope to accomplish: gaining the rank of 1st. To all she was the most beautiful fighting mage, “Persephone.” Such was how everyone referred to her now that she was 1st in the academy. What with her specializing in ice and snow magic it was probably for that very reason that her Artifact, “Diamond Dust,” greatly resembled falling snow on a winter’s day. The fragments that drifted through the air, that were both both metallic and ice in nature, could be both controlled by her as well as used for both offense and defense as well. These devilish fragments that filled the air could cut through flesh with a single touch. If
she had them converge she would be able to create a vortex that no one would be able to escape from. Kuhouin Yukiha was strong, but:
“I can’t help but smile,” thought Iuli for though she was strong he was even stronger than her. His strength was so immense that the idea of comparing his to hers would be nothing short of absurd.
“Let’s just see how you will dodge my blades,” thought Yukiha. Being a universal and very powerful weapon, “Diamond Dust” was capable of attacking from all angles if its wielder so wished it. It was able to chop up its targets as well as “isolate” its targets so they wouldn’t be able to move a single inch. To Yukiha she was strong but conceited as a result as well. She thought that regardless who it was, even if it was Asagami Iuli, that he would not be able to dodge her blades. Now that she knew of his ridiculous strength she thought that, if she fought him at her best, she was sure to at least scratch him once or twice. However, this was just conceitedness on her part. Against someone like Asagami Iuli, who was “irrationality” incarnate, she did nothing but underestimate him.
“It can’t be, I did not expect him to not dodge them at all,” Yukiha thought to herself. Against a weapon he could not hope to dodge and that could attack him from all angles the decision he made then was: to walk. Despite being in the midst of what seemed like a raging storm of destruction Iuli walked right out of it, calmly and without any sense of urgency whatsoever, just shaking off the blades as he walked. Although thrust her sword out and made her “Javelin” from countless ice crystals so too did they also start spinning like a drill. It was then as this was still going on that the javelin then headed straight for Iuli.
An abnormal sound could then be heard. In the instant the javelin made contact with his stomach all the blades that were brought together were then forcibly broken apart. It was almost as if it came into contact with something abnormally hard. The boy had sustained no damage and his walk was not hampered by it at all.
“Kuu,” grunted Yukiha as she contorted her face but was quick in making her next attack. She then focused her mana into the very core of her slender sword, the very heart of her magic implement, and started forming a magic circle.
“Come forth! Frost Pillars,!” It was a Fourth Level Ice and Snow Magic called, “Ice Coffin.” From the base of Yukiha’s feet came columns of frost that shot out of the ground and headed straight for Iuli, eroding everything in its path. Anyone who touched these frost pillars as they crawled across the ground will find themselves frozen in ice in an instant. Iuli, on the other hand, wasn’t daunted by this in the slightest and continued walking on. A frost pillar then sprung forth from the stone slab and hit his right foot. In that instant, the boy’s body was completely encased in a coffin of ice.
“Concentrate,” thought Yukiha to herself as she then started condensing her mana. Now that it was condensed, she then used it to increase the density of the ice, make it as cold as she possibly could and then went about making a mountainous prison of ice. However:
“Wha-?!” panicked Yukiha as she saw the ice cracking. The mountain of ice did not last even a second as it started to collapse. Iuli was still walking as though nothing had gotten in his way.
“So that was no good either, hm.” It was all so absurd and all very irregular. Yukiha then found herself looking back to the day she fought the black dragon that was Lucia’s pet. She may not have been a match for an upper level magic being like a dragon but she thought that if she fought with no consideration for her own life that she would at least be able to kill the dragon along with herself. Even if she was backed into a corner there was at least a faint hope she could fall back on. However, it was completely different now. There was no hope at all. If anything there was
nothing but despair. The very embodiment of despair was closing on her with every step. That being said, though, she did not feel threatened by him at all. He was as peaceful as a gentle breeze which, on the contrary, gave him a very eerie vibe.
“Kuu… Stop,” commanded Yukiha as she waved her slender sword like a conductor’s baton and all the ice fragments in the air struck down upon him and attempt to cut him apart. However, regardless of her attack, he could not stop him from walking towards her.
“Stop!”
“Yukiha, you get it now, don’t you?” Before she knew it, Iuli had closed the distance between them.
“Let’s wrap this up already. I’m not good with the cold,” said the boy in front of her as he acted as casually as he always did. He had no intention of fighting her and yet was able to defend himself against each and every one of her attacks. Her true abilities were not enough to even make him break out in a cold sweat. This very truth left a blemish on her pride as a warrior.
“I’m going to hit you. You better prepare yourself,” said Iuli as he declared what he was going to do next and pulled back his hand. Ignoring the ice that was on his body and extended his arm as the ice on him cracked.
“I don’t like that composure of yours!” Thought Yukiha from the bottom of her heart as her feelings of being unable to stand this situation began to swell within her.
“Hm? Hu-Huh?” said Iuli, looking surprised as he found his outstretched arm shaking the air and the image of the girl in front of him, Kuhouin Yukiha, start to warp and become misshapen.
“That’s a mirror image,” said Yukiha. Combining the metal and ice properties of her sword she was able to refract the sun’s light, diffuse reflect it and bring about optical illusions within the atmosphere. What stood before Iuli right now was nothing more than an illusion, a mirror image of her. The true Yukiha was right behind him. She then poured as much mana as she could muster into her slender sword and the ice fragments surrounding her. She would not wait for her opponent to turn around. She would hit him from behind with everything she had.
“Oh king of the ocean, oh fanged beast of demonic ice, use your ruthless fangs to devour him whole!” In that instant, countless pillars of ice appeared in the air as well as countless pillars of frost appeared out of the ground. A second later, a gigantic block of ice harboring a piercing light then appeared. Ice spears that filled the sky appeared that formed an upper jaw appeared. A lower jaw of ice spears that formed a lower jaw appeared on the ground as well resulting in a mouth made of ice. The mouth was just so large that when it started to open it made Iuli image of the giant monsters that appeared in mythology. This was a Sixth Level Ice and Snow Magic known as “Leviathan.” It was a large-scale annihilation magic that required vast amounts of mana as well as precise control. Once the prison of absolute zero closed everything inside it would be broken to pieces.
“Close,” Yukiha screamed as she swung her slender sword down and, acting in accordance with her words, the mouth of ice began to move. The pillars of ice began to come down from the sky and the pillars of frost began to rise up almost like a giant beast closing its mouth. The many spears of ice were forming burying themselves into their target’s flesh with a chomp. It was almost like some extravagant chandelier had come crashing down. Now all that filled the air were small, solemn sounds.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Haha, tôi thấy, điều này thực sự là 'Bụi kim cương,'," cho biết Iuli như các mảnh vỡ trôi dạt qua không khí, phản ánh ánh sáng mặt trời nó nhận được và đưa ra một ánh sáng lạ trong trở lại. Trong Trung tâm của ánh sáng mờ nhạt, dễ vỡ này là bộ mặt chỉ huy của Kuhouin Yukiha người trông giống như một nữ thần của chiến tranh. "Beautiful," nói Iuli, cho phép các từ đôi môi của mình mà không cần ngay cả ý nghĩa để vượt qua. "Thực sự. Xa như nó trông như thế nào có liên quan, tôi thích nó là tốt. Nhiều người gọi nó là beau-" "Đó là không phải là những gì tôi có nghĩa. Tôi có nghĩa là bạn." "Ah! The-có bạn đi một lần nữa!"retorted Yukiha, vai mà lắc trong sự tức giận nhưng ngay sau đó, lấy lại giư bình tỉnh của mình sau khi uống một hơi thở sâu. Bây giờ đã sẵn sàng cho trận chiến đã có không có nghi ngờ rằng cô sẽ không được swayed bởi từ ngữ của mình một lần nữa. "Ngay cả khi nó có vẻ đẹp bạn phải không để cho guard của bạn xuống. Trái ngược với vẻ đẹp của nó, 'Bụi kim cương' là một vũ khí ma thuật vượt tàn bạo." "Bạn có nghĩa là như 'hoa hồng mỗi có gai của nó'?" "Chính xác," trả lời Yukiha như cô đã lập trường của mình với thanh kiếm mảnh của cô, các tinh thể nước đá vô số, sau đó bắt đầu xoay xung quanh cô. "Ở đây tôi đến," cho biết Yukiha như cô lớn lên thanh kiếm của cô và đu nó xuống. Với điều này, các lưỡi kiếm của băng theo con đường của thanh kiếm ngay để Iuli và tấn công anh ta giống như một bức tường đá. Kuhouin Yukiha là mạnh mẽ. Cô được xếp hạng 1st tại học viện Seishun không chỉ cho hiển thị. Kể từ khi cô còn nhỏ chỉ cho bố thấy dấu hiệu của đang như rực rỡ là pháp sư bất kỳ và khi nó gia nhập phần học trung học, bà đã có tất cả các điểm cô cần thiết để trở thành một pháp sư A-xếp hạng. Đúng như nó đi vào thành phần trung học cô tham gia vào các trận đấu bảng xếp hạng và đã hầu như không gặp khó khăn trong việc đạt được điểm số cao nhất. Kết quả là, cô đã có thể thực hiện một cái gì đó mà đặt đầu tiên năm có thể không bao giờ hy vọng để thực hiện: đạt được cấp bậc 1. Cho tất cả các cô ấy đã là chiến đấu mage đẹp nhất, "Persephone." Đó là làm thế nào tất cả mọi người gọi cho cô ấy bây giờ mà cô ấy là 1 trong học viện. Những gì với cô chuyên về nước đá và tuyết kỳ diệu, nó đã có lẽ vì vậy rất Artifact của cô, "Bụi kim cương," rất giống với tuyết rơi vào mùa đông của một ngày. Các mảnh vỡ trôi dạt qua không khí, mà là cả cả kim loại và băng trong tự nhiên, có thể được cả hai kiểm soát của mình cũng như được sử dụng cho cả hai phạm và quốc phòng là tốt. Những mảnh vỡ devilish đầy không khí có thể cắt giảm thông qua xác thịt với một liên lạc duy nhất. Nếu cô đã có chúng hội tụ cô sẽ có thể tạo ra một xoáy không ai sẽ có thể để thoát khỏi. Kuhouin Yukiha là mạnh mẽ, nhưng: "Tôi không thể giúp đỡ, nhưng nụ cười," nghĩ rằng Iuli cho dù bà chỉ là mạnh mẽ ông là thậm chí mạnh mẽ hơn so với cô ấy. Sức mạnh của mình là như vậy bao la rằng ý tưởng của so sánh mình với cô ấy sẽ không có gì ngắn của ngớ ngẩn. "Để xem làm thế nào bạn sẽ tránh lưỡi của tôi," nghĩ Yukiha. Là một vũ khí rất mạnh mẽ và phổ quát, "Bụi kim cương" là có khả năng tấn công từ mọi góc độ nếu wielder của nó vì vậy đã ước điều đó. Nó đã có thể cắt mục tiêu của mình cũng như "cô lập" mục tiêu của mình do đó họ sẽ không thể di chuyển một inch duy nhất. Để Yukiha nó là hợp pháp nhưng conceited do là tốt. Cô nghĩ đó bất kể người đó là, ngay cả khi nó đã là Asagami Iuli, rằng ông sẽ không thể né tránh lưỡi của mình. Bây giờ mà cô ấy biết của sức mạnh vô lý của cô nghĩ rằng, nếu cô ấy đã chiến đấu anh ta lúc tốt nhất của mình, cô đã chắc chắn ít đầu anh ta một lần hoặc hai lần. Tuy nhiên, điều này đã là chỉ conceitedness trên một phần của mình. Đối với một người như Asagami Iuli, những người đã là "irrationality" bé, cô đã không làm gì nhưng đánh giá thấp Anh ta. "Nó không thể là, tôi đã không mong đợi anh ta để không né tránh cho họ ở tất cả," Yukiha nghĩ đến mình. Đối với một vũ khí, ông có thể không hy vọng để né tránh và đó có thể tấn công anh ta từ mọi góc độ quyết định ông thực hiện, sau đó là: để đi bộ. Mặc dù là ở giữa những gì có vẻ như một cơn bão hoành hành hủy diệt Iuli đi ngay ra khỏi nó, bình tĩnh và không có bất kỳ ý nghĩa khẩn cấp nào, chỉ cần lắc ra lưỡi khi ông đi. Mặc dù lực đẩy thanh kiếm của cô ra và thực hiện của mình "Javelin" từ vô số các tinh thể nước đá như vậy quá đã làm họ cũng bắt đầu quay giống như một buổi diễn tập. Nó đã sau đó vì đây là vẫn còn đi trên đó javelin sau đó đứng đầu thẳng cho Iuli. Sau đó được lắng nghe một âm thanh bất thường. Thì javelin thực hiện liên lạc với dạ dày của mình tất cả các cánh hoa đã được mang lại với nhau đã được sau đó buộc phải chia apart. Nó đã là gần như là nếu nó đến tiếp xúc với một cái gì đó bất thường khó khăn. Cậu bé chịu đựng không có thiệt hại và đi bộ của mình được không bị cản trở bởi nó ở tất cả. "Kuu," càu Yukiha như cô contorted khuôn mặt của cô nhưng đã nhanh chóng trong việc đưa ra của cô tấn công tiếp theo. Cô sau đó tập trung mana của mình vào rất cốt lõi của thanh kiếm mảnh của cô, Trung tâm của cô thực hiện ma thuật, và bắt đầu hình thành một vòng tròn ma thuật. "Đi ra! Frost cột,!" Nó là một thứ tư cấp băng và tuyết ma thuật được gọi là, "Ice quan tài." Từ các cơ sở của Yukiha feet đến cột của sương giá mà bắn ra khỏi mặt đất và đứng đầu thẳng cho Iuli, ăn mòn tất cả mọi thứ trong con đường của nó. Bất cứ ai chạm vào những trụ cột sương giá khi họ thu thập thông tin trên mặt đất sẽ thấy mình đông lạnh trong nước đá ngay lập tức. Iuli, mặt khác, không phải là thoái bằng cách này trong những nhỏ nhất và tiếp tục đi bộ trên. Một trụ cột sương giá sau đó bung ra từ các tấm sàn đá và nhấn chân phải của ông. Trong đó ngay lập tức, cơ thể của cậu bé hoàn toàn bọc trong một quan tài của băng. "Tập trung," nghĩ Yukiha mình như cô sau đó bắt đầu ngưng tụ mana của mình. Bây giờ mà nó đã được ngưng tụ, cô sau đó dùng nó để tăng mật độ của nước đá, làm cho nó lạnh như cô có thể có thể và sau đó đã đi về làm cho một nhà tù núi băng. Tuy nhiên: "Cái gì-?!" hoảng sợ Yukiha khi cô thấy nứt băng. Núi băng không cuối thậm chí một lần thứ hai khi nó bắt đầu sụp đổ. Iuli đã đi bộ vẫn còn là mặc dù không có gì đã nhận được theo cách của mình. "Do đó là không tốt cả hai, hm." Nó đã được tất cả ngớ ngẩn như vậy và tất cả rất bất thường. Yukiha sau đó thấy mình nhìn lại ngày cô chiến đấu con rồng màu đen là con vật cưng của Lucia. Cô có thể không có là một trận đấu cho một ma thuật cấp trên đang như một con rồng nhưng cô nghĩ rằng nếu cô ấy đã chiến đấu với không có xem xét cho cuộc sống riêng của mình rằng cô sẽ ít có thể giết con rồng cùng với mình. Ngay cả khi cô ấy đã được sao lưu vào một góc có là ít nhất một hy vọng mờ nhạt, cô có thể rơi trở lại vào. Tuy nhiên, nó là hoàn toàn khác nhau bây giờ. Có là không có hy vọng ở tất cả. Nếu bất cứ điều gì có không có gì nhưng tuyệt vọng. Hiện thân rất tuyệt vọng đóng cửa ngày của cô với từng bước. Điều đó đang được nói, Tuy nhiên, nó không cảm thấy bị đe dọa bởi anh ta ở tất cả. Ông là hề yên bình như một gió nhẹ nhàng mà, ngược lại, cho ông một vibe rất kỳ lạ. "Kuu... Stop,"chỉ huy Yukiha như cô ấy vẫy thanh kiếm mảnh của cô như một dây dẫn baton và tất cả các mảnh vỡ băng trong không khí tấn công khi anh ta và cố gắng cắt nhau. Tuy nhiên, bất kể cuộc tấn công của mình, ông không thể dừng lại anh ta từ đi bộ về phía cô. "Stop!" "Yukiha, bạn nhận được nó bây giờ, không bạn?" Trước khi bà biết nó, Iuli đã đóng cửa khoảng cách giữa chúng. "Hãy bọc này lên đã. Tôi không tốt với lạnh,"cho biết cậu bé ở phía trước của cô khi ông hoạt động tình cờ như mọi khi. Ông không có ý định chiến đấu của mình và được đã có thể để bảo vệ mình chống lại mỗi và mỗi một trong các cuộc tấn công của cô. Khả năng thật sự của mình đã không đủ để thậm chí làm cho anh ta thoát ra khỏi một mồ hôi lạnh. Sự thật rất này còn lại một blemish trên niềm tự hào của cô như một chiến binh. "Tôi sẽ trúng bạn. Bạn tốt hơn chuẩn bị cho mình,"cho biết Iuli như ông tuyên bố những gì ông sẽ làm gì tiếp theo và kéo trở lại bàn tay của mình. Bỏ qua băng trên cơ thể của mình và mở rộng cánh tay của mình như băng về anh ta nứt. "Tôi không thích rằng giư bình tỉnh của bạn!" Nghĩ Yukiha từ dưới cùng của trái tim của cô như là cảm xúc của mình là không thể đứng này tình hình bắt đầu sưng lên trong cô. "Hm? Hu-Huh?"nói Iuli, tìm kiếm ngạc nhiên khi ông tìm thấy tay dang ra lắc không khí và hình ảnh của các cô gái ở phía trước của anh ta, Kuhouin Yukiha, bắt đầu cong và trở thành misshapen. "Đó là một hình ảnh phản chiếu," ông Yukiha. Kết hợp các thuộc tính kim loại và băng của thanh kiếm của cô, cô đã có thể refract mặt trời của ánh sáng, khuếch tán phản ánh nó và đem lại những ảo tưởng quang trong khí quyển. Những gì đã đứng trước khi Iuli ngay bây giờ là gì khác hơn là một ảo ảnh, hình ảnh phản chiếu của cô ấy. Yukiha đúng là ngay phía sau anh ta. Cô sau đó đổ mana nhiều như cô có thể tập hợp vào thanh kiếm mảnh của cô và các mảnh vỡ đá xung quanh cô. Cô sẽ không chờ đợi cho đối thủ của mình để biến xung quanh. Cô ta sẽ đập anh ta từ phía sau với tất cả mọi thứ cô đã có. "Oh vua của đại dương, oh nanh thú quỷ băng, sử dụng của bạn răng nanh tàn nhẫn để săn tìm anh ta cả!" Trong đó ngay lập tức, vô số trụ cột của băng đã xuất hiện trong không khí cũng như vô số trụ cột của sương giá xuất hiện ra khỏi mặt đất. Sau đó, một khối khổng lồ băng chứa chấp một xuyên ánh sáng sau đó xuất hiện. Băng spears có đầy bầu trời xuất hiện hình thành một hàm trên xuất hiện. Một hàm dưới của spears băng hình thành một hàm dưới xuất hiện trên mặt đất cũng dẫn đến một miệng bằng băng. Miệng chỉ rất lớn mà khi nó bắt đầu để mở nó thực hiện Iuli hình ảnh của những con quái vật khổng lồ xuất hiện trong thần thoại. Đây là một thứ sáu cấp băng và tuyết ma thuật được gọi là "Leviathan." Đó là một phép thuật quy mô lớn hủy diệt mà yêu cầu một lượng lớn các của mana và kiểm soát chính xác. Sau khi đóng cửa các nhà tù của không tuyệt đối tất cả mọi thứ bên trong nó sẽ được chia thành từng mảnh. "Close," Yukiha gào lên như cô đu cô mảnh mai thanh kiếm xuống và hành động phù hợp với từ của cô, miệng băng bắt đầu di chuyển. Các trụ cột đá bắt đầu đi xuống từ bầu trời và trụ cột của sương giá bắt đầu tăng lên gần như giống như một con thú khổng lồ đóng cửa. Spears nhiều băng đã hình thành chôn mình vào mục tiêu của xác thịt với một chomp. Nó là gần như giống như một số đèn chùm lộng lẫy đã đến rơi xuống. Bây giờ tất cả những gì đầy không khí đã là nhỏ, long trọng âm thanh.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Haha, tôi thấy, đây thực sự là" Diamond Dust, 'huh, "Iuli nói như những mảnh vỡ trôi qua không khí, phản ánh ánh sáng mặt trời nó nhận và tỏa ra một ánh sáng kỳ lạ trong trở lại. Trong trung tâm của mờ nhạt, ánh sáng mỏng manh này là gương mặt chỉ huy của Kuhouin Yukiha người trông giống như một nữ thần của chiến tranh.
"Beautiful", Iuli nói, để cho những lời nói qua đôi môi của mình mà không hề ý nghĩa cho.
"Thật vậy. Như xa như thế nào có vẻ có liên quan, tôi thích nó là tốt. Nhiều người gọi nó beau-
"" Đó không phải là những gì tôi muốn nói. Tôi có nghĩa là bạn.
"" Ah! The-Có bạn đi một lần nữa! "Vặn lại Yukiha, có vai lắc trong sự tức giận nhưng nhanh chóng, lấy lại bình tĩnh sau khi hít một hơi thật sâu. Bây giờ đã sẵn sàng cho trận chiến không có nghi ngờ rằng cô sẽ không bị lung lay bởi những lời nói của mình một lần nữa.
"Ngay cả nếu nó trông đẹp bạn không phải mất cảnh giác của bạn xuống. Trái ngược với vẻ đẹp của nó, "Diamond Dust" là một vũ khí ma thuật cực kỳ tàn bạo.
"" Bạn có nghĩa là giống 'mỗi bông hồng có gai của nó?
"" Chính xác, "Yukiha trả lời khi cô đã lên lập trường của mình với thanh kiếm mảnh mai của cô, băng vô số tinh thể sau đó bắt đầu xoay quanh cô.
"Ở đây tôi đến," Yukiha nói khi cô lớn lên thanh kiếm của mình và vung nó xuống. Với điều này, các cánh của băng theo con đường của thanh kiếm quyền Iuli và hành hung anh ta giống như một bức tường băng. Kuhouin Yukiha mạnh. Cô được xếp hạng 1 tại Seishun Học viện là không chỉ cho hiển thị.
Kể từ khi cô còn nhỏ, cô đã thể hiện dấu hiệu bị như rực rỡ như bất kỳ pháp sư và do thời gian cô tham gia vào phần trung học, cô đã mua lại tất cả các điểm mà cô cần để trở thành một pháp sư A-Rank. Ngay khi cô nhập vào phần trung học, cô đã tham gia vào các trận đấu xếp hạng và có hầu như không gặp khó khăn trong việc đạt được số điểm cao nhất. Kết quả là, cô đã có thể thực hiện một cái gì đó mà hầu hết các năm đầu tiên không bao giờ có thể hy vọng đạt được: đạt cấp bậc 1. Để tất cả các cô là pháp sư chiến đấu đẹp nhất, "Persephone." Đó là cách mà mọi người gọi cô bây giờ cô là 1 trong các học viện. Gì với cô ấy chuyên về băng tuyết ma thuật nó có lẽ vì lý do đó mà rất Artifact của cô, "Diamond Dust", rất giống như tuyết rơi vào một ngày mùa đông. Các mảnh vỡ trôi qua không khí, mà là cả hai cả hai kim loại và đá trong tự nhiên, có thể là sự kiểm soát của mình cũng như sử dụng cho cả phạm và quốc phòng là tốt. Những mảnh vỡ hiểm hóc đầy không khí có thể cắt qua thịt với một lần chạm. Nếu
cô có họ converge cô sẽ có thể tạo ra một cơn lốc mà không ai có thể thoát khỏi. Kuhouin Yukiha là mạnh mẽ, nhưng:
"Tôi không thể giúp đỡ, nhưng nụ cười," nghĩ Iuli cho dù cô ấy đã mạnh mẽ ông thậm chí còn mạnh hơn mình. Sức mạnh của anh đã quá bao la mà các ý tưởng của mình so sánh với cô ấy sẽ không có gì ngắn của vô lý.
"Hãy xem làm thế nào bạn sẽ tránh lưỡi của tôi," nghĩ Yukiha. Là một vũ khí phổ quát và rất mạnh mẽ, "Diamond Dust" là có khả năng tấn công từ mọi góc độ, nếu chủ nhân của nó nên muốn nó. Nó đã có thể cắt ra mục tiêu của mình cũng như "cô lập" các mục tiêu của mình vì vậy họ sẽ không thể di chuyển một inch duy nhất. Để Yukiha cô mạnh mẽ nhưng kiêu ngạo như vậy là tốt. Cô nghĩ rằng đó là bất kể ai, ngay cả khi nó đã Asagami Iuli, rằng anh sẽ không thể né tránh lưỡi của cô. Bây giờ cô biết sức mạnh vô lý của mình, cô nghĩ rằng, nếu cô ấy đã chiến đấu anh lúc tốt nhất của cô, cô đã chắc chắn ít nhất xước anh ấy một lần hoặc hai lần. Tuy nhiên, đây chỉ là conceitedness về phần mình. Chống lại một người như Asagami Iuli, một kẻ "bất hợp lý" nhập thể, cô đã làm gì, nhưng đánh giá thấp anh ấy.
"Nó không thể được, tôi không hy vọng anh ta không phải né tránh họ ở tất cả," Yukiha nghĩ đến bản thân mình. Chống lại một thứ vũ khí ông không thể hy vọng để né tránh và có thể tấn công anh ta từ mọi góc độ các quyết định mà ông thực hiện sau đó là: đi bộ. Mặc dù đang ở giữa những gì có vẻ như một cơn bão hoành hành hủy diệt Iuli bước thẳng ra khỏi nó, một cách bình tĩnh và không có bất kỳ cảm giác khẩn cấp nào, chỉ lắc ra khỏi lưỡi khi anh đi. Mặc dù lực đẩy thanh kiếm của mình ra ngoài và làm cho cô ấy "Javelin" từ vô số những tinh thể băng như vậy quá sao họ cũng bắt đầu quay như một mũi khoan. Đó là sau đó như thế này vẫn xảy ra mà các phóng lao rồi hướng thẳng Iuli.
Một âm thanh bất thường sau đó có thể được lắng nghe. Trong chốc lát javelin đã liên lạc với dạ dày của mình tất cả các lưỡi dao đã mang lại với nhau sau đó được buộc tan vỡ. Đó là gần như là nếu nó đã tiếp xúc với một cái gì đó bất thường cứng. Cậu bé đã gặp phải không có thiệt hại và đi bộ của mình đã không bị cản trở bởi nó ở tất cả.
"Kuu," càu nhàu Yukiha khi cô méo mặt cô, nhưng đã nhanh chóng trong việc tấn công tiếp theo của cô. Sau đó, cô tập trung mana của mình vào cốt lõi của thanh kiếm mảnh mai của cô, trái tim của ma thuật của cô thực hiện, và bắt đầu hình thành một vòng tròn ma thuật.
"Hãy ra khỏi đó! Pillars Frost ,! "Đó là một cấp Ice Thứ tư và Snow ma thuật gọi là" Ice Coffin. "Từ những cơ sở của chân Yukiha của đến cột của sương giá mà bắn ra khỏi mặt đất và tiến thẳng về Iuli, làm xói mòn tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. Bất cứ ai chạm vào những trụ cột băng giá khi họ thu thập thông tin trên mặt đất sẽ tìm thấy chính mình trong nước đá lạnh ngay lập tức. Iuli, mặt khác, là không daunted bởi điều này một chút nào và tiếp tục bước đi trên. Một trụ cột frost sau đó bung ra từ các phiến đá và nhấn chân phải. Trong khoảnh khắc đó, cơ thể của cậu bé đã hoàn toàn được bọc trong một chiếc quan tài của nước đá.
"Concentrate," nghĩ Yukiha với chính mình khi cô bắt đầu ngưng tụ sau đó mana. Bây giờ nó đã được cô đặc, cô sau đó sử dụng nó để tăng mật độ của băng, làm cho nó lạnh như cô ấy có thể và sau đó đã đi về làm cho một nhà tù miền núi băng. Tuy nhiên:
"Cái- ?!" hoảng sợ Yukiha khi cô nhìn thấy vết nứt băng. Các núi băng đó không kéo dài ngay cả một giây khi nó bắt đầu sụp đổ. Iuli vẫn đang đi như thể chưa có chuyện gì nhận được theo cách của mình.
"Vì vậy, đó là không tốt, hoặc, hm." Đó là tất cả quá vô lý và tất cả đều rất bất thường. Yukiha sau đó thấy mình nhìn lại ngày cô chiến đấu với con rồng đen đó là con vật cưng của Lucia. Cô ấy có thể không phải là một trận đấu cho một phép thuật cấp cao hơn là giống như một con rồng nhưng cô nghĩ rằng nếu cô ấy đã chiến đấu không có xem xét cho cuộc sống riêng của mình rằng cô ít nhất sẽ có thể giết chết con rồng cùng với mình. Ngay cả khi cô ấy đã lùi vào một góc phòng, có ít nhất một hy vọng mờ nhạt cô có thể rơi trở lại. Tuy nhiên, nó hoàn toàn khác bây giờ. Không có hy vọng gì cả. Nếu bất cứ điều gì là có
gì, nhưng tuyệt vọng. Các hiện thân rất tuyệt vọng đã được đóng cửa vào cô với mỗi bước đi. Điều đó đang được nói, tuy nhiên, cô không cảm thấy bị đe dọa bởi anh ta cả. Ông đã là hòa bình như một làn gió nhẹ nhàng mà, trái lại, đưa cho anh một sự rung cảm rất kỳ quái.
"Kuu ... Dừng lại", chỉ huy Yukiha khi cô vẫy tay ​​thanh kiếm mảnh mai của cô như dùi cui của một dây dẫn và tất cả các mảnh băng trong không khí đánh xuống anh ta và cố gắng tách mình ra xa nhau. Tuy nhiên, bất kể cuộc tấn công của mình, ông không thể ngăn anh đi về phía cô.
"Dừng lại!"
"Yukiha, bạn sẽ có được nó ngay bây giờ, phải không?" Trước khi cô ấy biết điều đó, Iuli đã đóng cửa khoảng cách giữa chúng.
"Hãy quấn này đã. Tôi không tốt với cái lạnh, "cậu bé trước mặt của cô khi anh hành động như là tình cờ như ông luôn luôn làm cho biết. Ông không có ý định chiến đấu của mình và chưa có khả năng tự bảo vệ mình chống lại nhau và mỗi một trong những cuộc tấn công của mình. Khả năng thật của mình là không đủ để làm cho anh ta thậm chí phá vỡ ra trong một mồ hôi lạnh. Sự thật này rất trái một nhược điểm trên niềm tự hào của cô như một chiến binh.
"Tôi sẽ đánh bạn. Bạn tốt hơn chính mình chuẩn bị, "Iuli nói khi ông tuyên bố những gì ông sẽ làm gì tiếp theo và kéo tay lại. Bỏ qua băng đó là trên cơ thể của mình và mở rộng cánh tay của mình khi băng vào ông nứt.
"Tôi không thích cái sự điềm tĩnh của anh!" Tư tưởng Yukiha từ tận đáy lòng mình như tình cảm của mình vì không thể đứng tình trạng này bắt đầu sưng lên trong cô.
"Hm? Hu-Huh? "Iuli nói, nhìn ngạc nhiên khi thấy cánh tay dang rộng của ông run rẩy không khí và hình ảnh của các cô gái ở phía trước của anh ta, Kuhouin Yukiha, bắt đầu làm cong và trở nên xấu
xí." Đó là một hình ảnh phản chiếu, "Yukiha nói. Kết hợp các tính chất kim loại và băng của thanh kiếm của cô, cô đã có thể khúc xạ ánh sáng của mặt trời, khuếch tán phản ánh nó và mang về những ảo ảnh quang học trong khí quyển. Điều gì đứng trước Iuli ngay bây giờ là gì khác hơn là một ảo ảnh, một hình ảnh phản chiếu của mình. Các Yukiha đúng là ngay phía sau anh ta. Sau đó, cô đổ nhiều mana như cô có thể tập hợp thành thanh kiếm mảnh mai của cô và những mảnh đá xung quanh cô. Cô ấy sẽ không chờ đợi đối thủ của mình để quay lại. Cô sẽ đánh anh từ phía sau với tất cả mọi thứ cô có.
"Oh vua của đại dương, oh con thú răng nanh của băng ma quỷ, hãy sử dụng những chiếc răng nanh tàn nhẫn của bạn để ăn tươi nuốt sống anh ta cả!" Trong khoảnh khắc đó, vô số trụ cột của băng xuất hiện trong không khí cũng như vô số trụ cột của băng giá xuất hiện ra khỏi mặt đất. Một giây sau, một khối khổng lồ của băng chứa chấp một ánh sáng xuyên sau đó xuất hiện. Spears băng đầy trời xuất hiện mà hình thành một hàm trên xuất hiện. Một hàm dưới của spears băng hình thành một hàm dưới xuất hiện trên mặt đất cũng dẫn đến một cái miệng làm bằng băng. Miệng chỉ là quá lớn nên khi nó bắt đầu để mở nó làm Iuli hình ảnh của những con quái vật khổng lồ xuất hiện trong thần thoại. Đây là một Ice Sixth Cấp và Snow ma thuật được gọi là "Leviathan." Đó là một quy mô lớn tiêu diệt ma thuật mà yêu cầu một lượng lớn mana cũng như điều khiển chính xác. Một khi nhà tù không độ tuyệt đối đóng tất cả mọi thứ bên trong nó sẽ bị giập nát.
"Close", Yukiha hét lên khi cô vung lưỡi kiếm mảnh mai của cô xuống và hành động theo lời nói của cô, miệng của băng bắt đầu di chuyển. Các trụ cột của băng bắt đầu đi xuống từ bầu trời và những trụ cột của băng giá bắt đầu tăng lên gần giống như một con thú khổng lồ đóng cửa miệng của nó. Nhiều giáo của băng đã hình thành vùi mình vào da thịt mục tiêu của họ với một cú ngoạm. Nó gần giống như một số đèn chùm lộng lẫy đã rơi nhanh xuống. Bây giờ tất cả những gì lấp đầy không khí thì nhỏ, âm thanh trang nghiêm.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: