Unlikely Boomtowns: The World's Hottest CitiesMegacities like London,  dịch - Unlikely Boomtowns: The World's Hottest CitiesMegacities like London,  Việt làm thế nào để nói

Unlikely Boomtowns: The World's Hot

Unlikely Boomtowns: The World's Hottest Cities

Megacities like London, New York and Tokyo loom large in our imaginations. They are still associated with fortune, fame and the future. They can dominate national economies and politics. The last fifty years has been their era, as the number of cities with more than ten million people grew from two to twenty. But with all respect to the science-fiction novelists who have envisioned a future of urban giants, their day is over. The typical growth rate of the population within a megacity has slowed from more than eight per cent in the 1980s to less than half that over the last five years, and numbers are expected to be static in the next quarter century. Instead, the coming years will belong to a smaller, far humbler relation - the Second City.
Within a few years, more people will live in cities than in the countryside for the first time in human history. But increasingly, the urban core itself is downsizing. Already, half the city dwellers in the world live in metropolises with fewer than half-a-million residents. Second Cities - from exurbs, residential areas outside the suburbs of a town, to regional centres - are booming. Between 2000 and 2015, the world's smallest cities (with under 500,000 people) will grow by 23 per cent, while the next smallest (one million to five million people) will grow by 27 per cent. This trend is the result of dramatic shifts, including the global real-estate bubble; increasing international migration; cheaper transport; new technologies, and the fact that the baby-boom generation is reaching retirement age.
The emergence of Second Cities has flowed naturally (if unexpectedly) from the earlier success of the megacities. In the 1990s, megacities boomed as global markets did. This was particularly true in areas with high-tech or 'knowledge-based' industries like finance. Bonuses got bigger, bankers got richer and real-estate prices in the world's most sought-after cities soared. The result has been the creation of what demographer William Frey of the Washington-based Brookings Institute calls 'gated regions' in which both the city and many of the surrounding suburbs have become unaffordable for all but the very wealthy. 'Economically, after a city reaches a certain size its productivity starts to fall,' notes Mario Pezzini, head of the regional-competitiveness division of the OECD. He puts the tipping point at about six million people, after which costs, travel times and the occasional chaos 'create a situation in which the centre of the city may be a great place, but only for the rich, and the outlying areas become harder to live and work in'.
One reaction to this phenomenon is further sprawl - high prices in the urban core and traditional suburbs drive people to distant exurbs with extreme commutes into big cities. As Frey notes, in the major US metropolitan areas, average commuting times have doubled over the last fifteen years.
Why does one town become a booming Second City while another fails? The answer hinges on whether a community has the wherewithal to exploit the forces pushing people and businesses out of the megacities. One key is excellent transport links, especially to the biggest commercial centres. Though barely a decade old, Goyang is South Korea's fastest-growing city in part because it is 30 minutes by subway from Seoul.
Another growth driver for Second Cities is the decentralization of work, driven in large part by new technologies. While more financial deals are done now in big capitals like New York and London than ever before, it is also clear that plenty of booming service industries are leaving for 'Rising Urban Stars' like Dubai, Montpellier and Cape Town. These places have not only improved their Internet backbones, but often have technical institutes and universities that turn out the kinds of talent that populate growth industries.
Consider Montpellier, France, a case study in urban decentralization. Until the 1980s, it was like a big Mediterranean village, but one with a strong university, many lovely villas and an IBM manufacturing base. Once the high-speed train lines were built, Parisians began pouring in for weekend breaks. Some bought houses, creating a critical mass of middle-class professionals who began taking advantage of flexible working systems to do three days in Paris, and two down South, where things seemed less pressured. Soon, big companies began looking at the area; a number of medical-technology and electronics firms came to town, and IBM put more investment into service businesses there. To cater to the incoming professionals, the city began building amenities: an opera house, a tram line to discourage cars in the city centre. The result, says French urban-planning expert Nacima Baron, is that 'the city is now full of cosmopolitan business people. It's a new society'.
All this means that Second Cities won't stay small. Indeed some countries are actively promoting their growth. Italy, for example, is trying to create tourist hubs of towns close to each other with distinctive buildings and offering different yet complementary cultural activities. Devolution of policymaking power is leaving many lesser cities more free than ever to shape their destinies. To them all: this is your era. Don't blow it.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Unlikely Boomtowns: The World's Hottest CitiesMegacities like London, New York and Tokyo loom large in our imaginations. They are still associated with fortune, fame and the future. They can dominate national economies and politics. The last fifty years has been their era, as the number of cities with more than ten million people grew from two to twenty. But with all respect to the science-fiction novelists who have envisioned a future of urban giants, their day is over. The typical growth rate of the population within a megacity has slowed from more than eight per cent in the 1980s to less than half that over the last five years, and numbers are expected to be static in the next quarter century. Instead, the coming years will belong to a smaller, far humbler relation - the Second City.Within a few years, more people will live in cities than in the countryside for the first time in human history. But increasingly, the urban core itself is downsizing. Already, half the city dwellers in the world live in metropolises with fewer than half-a-million residents. Second Cities - from exurbs, residential areas outside the suburbs of a town, to regional centres - are booming. Between 2000 and 2015, the world's smallest cities (with under 500,000 people) will grow by 23 per cent, while the next smallest (one million to five million people) will grow by 27 per cent. This trend is the result of dramatic shifts, including the global real-estate bubble; increasing international migration; cheaper transport; new technologies, and the fact that the baby-boom generation is reaching retirement age.The emergence of Second Cities has flowed naturally (if unexpectedly) from the earlier success of the megacities. In the 1990s, megacities boomed as global markets did. This was particularly true in areas with high-tech or 'knowledge-based' industries like finance. Bonuses got bigger, bankers got richer and real-estate prices in the world's most sought-after cities soared. The result has been the creation of what demographer William Frey of the Washington-based Brookings Institute calls 'gated regions' in which both the city and many of the surrounding suburbs have become unaffordable for all but the very wealthy. 'Economically, after a city reaches a certain size its productivity starts to fall,' notes Mario Pezzini, head of the regional-competitiveness division of the OECD. He puts the tipping point at about six million people, after which costs, travel times and the occasional chaos 'create a situation in which the centre of the city may be a great place, but only for the rich, and the outlying areas become harder to live and work in'.
One reaction to this phenomenon is further sprawl - high prices in the urban core and traditional suburbs drive people to distant exurbs with extreme commutes into big cities. As Frey notes, in the major US metropolitan areas, average commuting times have doubled over the last fifteen years.
Why does one town become a booming Second City while another fails? The answer hinges on whether a community has the wherewithal to exploit the forces pushing people and businesses out of the megacities. One key is excellent transport links, especially to the biggest commercial centres. Though barely a decade old, Goyang is South Korea's fastest-growing city in part because it is 30 minutes by subway from Seoul.
Another growth driver for Second Cities is the decentralization of work, driven in large part by new technologies. While more financial deals are done now in big capitals like New York and London than ever before, it is also clear that plenty of booming service industries are leaving for 'Rising Urban Stars' like Dubai, Montpellier and Cape Town. These places have not only improved their Internet backbones, but often have technical institutes and universities that turn out the kinds of talent that populate growth industries.
Consider Montpellier, France, a case study in urban decentralization. Until the 1980s, it was like a big Mediterranean village, but one with a strong university, many lovely villas and an IBM manufacturing base. Once the high-speed train lines were built, Parisians began pouring in for weekend breaks. Some bought houses, creating a critical mass of middle-class professionals who began taking advantage of flexible working systems to do three days in Paris, and two down South, where things seemed less pressured. Soon, big companies began looking at the area; a number of medical-technology and electronics firms came to town, and IBM put more investment into service businesses there. To cater to the incoming professionals, the city began building amenities: an opera house, a tram line to discourage cars in the city centre. The result, says French urban-planning expert Nacima Baron, is that 'the city is now full of cosmopolitan business people. It's a new society'.
All this means that Second Cities won't stay small. Indeed some countries are actively promoting their growth. Italy, for example, is trying to create tourist hubs of towns close to each other with distinctive buildings and offering different yet complementary cultural activities. Devolution of policymaking power is leaving many lesser cities more free than ever to shape their destinies. To them all: this is your era. Don't blow it.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Boomtowns khó: Các thành phố Hottest Thế giới của thành phố lớn như London, New York và Tokyo ghi đậm trong trí tưởng tượng của chúng tôi. Họ vẫn còn được kết hợp với tài, danh vọng và tương lai. Họ có thể thống trị nền kinh tế và chính trị quốc gia. Năm mươi năm qua là thời đại của họ, như số lượng các thành phố với hơn mười triệu người lớn 2-20. Nhưng với tất cả sự tôn trọng với những tiểu thuyết gia khoa học viễn tưởng người đã hình dung ra một tương lai của đại gia đô thị, ngày của họ là hơn. Tốc độ tăng trưởng tiêu biểu của dân số trong vòng một siêu đô thị đã giảm từ hơn tám phần trăm trong năm 1980 để giảm một nửa trong vòng năm năm qua, và con số này được dự kiến sẽ được tĩnh trong tư thế kỷ tiếp theo. Thay vào đó, những năm tới sẽ thuộc về một mối quan hệ xa khiêm tốn và nhỏ hơn -. Thành phố thứ hai trong vòng một vài năm, nhiều người sẽ sống ở các thành phố hơn ở nông thôn lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại. Nhưng càng ngày, lõi đô thị tự nó được thu hẹp. Hiện tại, một nửa cư dân thành phố trên thế giới sống ở các đô thị lớn với ít hơn một nửa-một-triệu cư dân. Các thành phố thứ hai - từ exurbs, khu dân cư bên ngoài vùng ngoại ô của một thành phố, các trung tâm khu vực - đang bùng nổ. Giữa năm 2000 và 2015, các thành phố nhỏ nhất thế giới (với dưới 500.000 người) sẽ tăng trưởng 23 phần trăm, trong khi nhỏ nhất tiếp theo (1.000.000-5.000.000 người) sẽ tăng trưởng 27 phần trăm. Xu hướng này là kết quả của sự thay đổi sâu, bao gồm cả các bong bóng bất động sản toàn cầu; tăng di cư quốc tế; vận chuyển rẻ; các công nghệ mới, và thực tế là thế hệ baby-boom đang đến tuổi nghỉ hưu. Sự xuất hiện của các thành phố thứ hai đã chảy tự nhiên (nếu bất ngờ) từ thành công trước đó của các thành phố lớn. Trong những năm 1990, các thành phố lớn đã bùng nổ khi các thị trường toàn cầu đã làm. Điều này đặc biệt đúng ở các khu vực có công nghệ cao, 'tri thức' ngành công nghiệp như tài chính. Tiền thưởng đã lớn hơn, các ngân hàng đã phong phú hơn và giá bất động sản trong thế giới săn lùng nhiều nhất thành phố tăng vọt. Kết quả là sự sáng tạo của những nhà nhân khẩu học William Frey của Viện Brookings ở Washington cuộc gọi 'vùng gated' trong đó cả các thành phố và nhiều vùng lân cận đã trở thành khả năng chi trả cho tất cả nhưng rất giàu có. 'Về kinh tế, sau khi một thành phố đạt đến một kích thước nhất định năng suất của nó bắt đầu rơi xuống,' chú Mario Pezzini, người đứng đầu bộ phận khu vực-cạnh tranh của OECD. Ông đặt các điểm tới hạn khoảng sáu triệu người, sau đó chi phí, thời gian đi lại và sự hỗn loạn không thường xuyên 'tạo ra một tình huống trong đó các trung tâm của thành phố có thể là một nơi tuyệt vời, nhưng chỉ dành cho người giàu, và các khu vực xa xôi hẻo lánh trở thành khó khăn hơn . để sống và làm việc trong 'Một phản ứng với hiện tượng này là sự mở rộng hơn nữa - giá cao trong lõi đô thị và vùng ngoại ô truyền thống hướng mọi người đến exurbs xa với đi lại cực vào các thành phố lớn. Như ghi chú Frey, tại các khu vực đô thị lớn của Mỹ, số lần đi lại trung bình đã tăng gấp đôi trong mười lăm năm qua. Tại sao một thị trấn trở thành một thành phố đang bùng nổ thứ hai trong khi người khác không? Câu trả lời xoay quanh việc liệu một cộng đồng có đủ tiền để khai thác các lực lượng đẩy người dân và các doanh nghiệp ra khỏi các thành phố lớn. Một chính là kết nối giao thông tuyệt vời, đặc biệt là các trung tâm thương mại lớn nhất. Mặc dù hầu như không một thập kỷ cũ, Goyang là thành phố phát triển nhanh nhất của Hàn Quốc trong một phần vì nó là 30 phút đi tàu điện ngầm từ Seoul. Một động lực tăng trưởng cho các thành phố thứ hai là việc phân cấp công việc, thúc đẩy một phần lớn bằng công nghệ mới. Trong khi giao dịch tài chính khác đang làm bây giờ ở các thủ đô lớn như New York và London hơn bao giờ hết, nó cũng rõ ràng là rất nhiều ngành công nghiệp dịch vụ đang bùng nổ đang để lại cho "Rising Stars đô thị 'như Dubai, Montpellier và Cape Town. Những nơi này đã không chỉ cải thiện hệ thống Internet, nhưng thường chỉ có các trường kỹ thuật và các trường đại học mà hóa ra các loại năng lực mà cư công nghiệp tăng trưởng. Hãy xem xét Montpellier, Pháp, một nghiên cứu trường hợp trong phân cấp quản lý đô thị. Cho đến những năm 1980, nó giống như một ngôi làng lớn Địa Trung Hải, nhưng một trong những trường đại học với một mạnh mẽ, nhiều biệt thự xinh xắn và một cơ sở sản xuất IBM. Sau khi các tuyến tàu cao tốc được xây dựng, người dân Paris đã bắt đầu đổ vào cho nghỉ ngơi cuối tuần. Một số ngôi nhà đã mua, tạo ra một số lượng lớn các chuyên gia trung lưu, vốn đã bắt đầu lợi dụng hệ thống làm việc linh hoạt để làm ba ngày ở Paris, và hai xuống miền Nam, nơi mà mọi thứ dường như ít bị áp lực. Ngay sau đó, các công ty lớn đã bắt đầu tìm kiếm tại khu vực; một số y tế-công nghệ và thiết bị điện tử công ty đã đến thành phố, và IBM đã đầu tư nhiều hơn vào các doanh nghiệp dịch vụ ở đó. Để phục vụ cho các chuyên gia đến, thành phố bắt đầu xây dựng tiện nghi: một nhà hát opera, một tuyến tàu điện để ngăn cản xe ở trung tâm thành phố. Kết quả, theo chuyên gia đô thị quy hoạch Pháp Nacima Baron, là "thành phố bây giờ là đầy đủ của những người kinh doanh quốc tế. Đó là một xã hội mới ". Tất cả điều này có nghĩa là thành phố thứ hai sẽ không ở lại nhỏ. Thực tế một số nước đang tích cực thúc đẩy sự phát triển của họ. Italy, ví dụ, đang cố gắng để tạo ra các trung tâm du lịch của thị trấn gần nhau với các tòa nhà đặc biệt và cung cấp cho các hoạt động văn hóa chưa bổ sung khác nhau. Chuyển giao quyền lực hoạch định chính sách là để lại nhiều thành phố ít tự do hơn bao giờ hết để định hình số phận của họ. Đối với họ tất cả: đây là kỷ nguyên của bạn. Đừng để lỡ nó.








đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: