Jiyong woke up earlier than usual. Even though he only fell asleep at  dịch - Jiyong woke up earlier than usual. Even though he only fell asleep at  Việt làm thế nào để nói

Jiyong woke up earlier than usual.

Jiyong woke up earlier than usual. Even though he only fell asleep at 5am and woke up at 8am, he felt more refreshed than usual. Maybe because he had not had such a good sleep in a long time. He woke up feeling energized, purposeful and everything seemed good.

He decided that’s no time like now to start on the journey to look for himself. Whether it’s to seek or to heal, he’s open to all the possibilities. He decided to leave Youngbae a note since he’s usually the one who wakes up the earliest so they would not be worried. He slid the note under Youngbae’s door and left the dorm.

To: Youngbae
I’m starting on my journey to the past today. Don’t worry, you can still get me on the phone. I would be back this evening. Just thought I leave you a note in case you guys start panicking thinking that I left without a word too. ^^
See you later!!
From: Ji

Though he had no idea where he was going to go, he got into his car and started driving. After 30 minutes, he stopped at a familiar building and he smiled.

It was the old YGE building. Compared to the new spunky building, this one was a little closer to heart. Although YGE don’t use this building anymore but the building still belongs to YG. He got out of his car and went to the front of the building. He saw the old security guard and said his greetings.

“Aigoo~ If it isn’t our Jiyongie! It’s been a long time since we last saw you in this neighborhood. How have you been? Are you here alone? Where’s Youngbae?”

“Min Yi ahjussi, I’m here alone today. Have you been well? Do take care of yourself. The weather is still cold. Have you been eating well?”

Jiyong was a little worried about the old man because he has been living alone for the last decade after his wife passed away. The trainees used to take turn bringing him food and visiting him once in a while.

Speaking of which, I can’t remember the last time I visited…

“Don’t worry about me. I have been well. Chaerin visits me every 2 weeks with home-cooked food. Yang sajangnim also comes here once in a while and he would bring me to the BBQ shop. What about you? Jiyong ah, you are becoming more and more skinny. And did you make our Chaerin angry? Because the last time she was here 2 days ago, she said she was leaving and won’t be back for a while. Son, listen to me, you have to catch her before it’s too late.”

“Chaerin was here 2 days ago?”

“Yes, she had her luggage with her. I asked her where she was going but she didn’t tell me. Her eyes were sad, Jiyong ah… Chaerin never had such sad eyes, not even when…”

“Not even when?”

“Every single time you got attached to a new girl, she would come back here and go to the practice room that all of you used to train in together. During those times, her eyes would be sadder than usual. She would sing herself hoarse, dance till her legs can’t hold her up anymore. It was as if she was trying to make herself so tired so she couldn’t feel anymore. It pained my heart to see her do that to herself. A few times, I told her to just give up on you, you know what she would say?”

Jiyong was conflicted. He didn’t know if he really wanted to hear it.

“What would she say?”

The words came out before he could stop himself.

“‘Min Yi ahjussi, are you telling me to cut out half of my heart?’ That’s what she would always say to me. But Jiyong, when I saw her 2 days ago, it really seemed like she had done just that. Other than the sadness, there was a quiet calm in her eyes, the kind of calm that only dead people has.”

The pang of pain that hit him in his heart was like no other that he had felt before. He remembered how he would always tell her in joy when he got attached to a new girl. Never once did she show her weakness to him but instead she would smile and congratulate him.

You never saw the desolate figure when she walked away from you.
Because you were too busy…
Too busy looking at all the substitutes you got to replace her.

“Jiyong?”

“I never knew…”

“That was one thing we were very worried about, that you don’t seem to know or realize the pain that you were inflicting on her. I don’t know whether to be happy that she has finally given up on you or…”

Seeing the pained look that Jiyong had on his face caused the elderly man to stop mid-sentence.

“Oh! Look at me go on and on. Chaerin asked me to pass something to you if you ever come round. Where did I put it…”

Jiyong’s head snapped up when he heard that Chaerin had left something for him.

“Ah! Here it is. Jiyong ah, here, this belongs to you.”

When Jiyong opened the envelope and saw what was inside, he couldn’t help the tears that had forced their way out again.

It was the dream card that YG had them write when they were trainees.

“Chaerin told me that she found this on the floor of the locker room. It seemed to have fallen out of your locker and somehow ended up wedged between the lockers. She said this was very important to you. I told her if it was this important, then she should keep it and pass it to you when she sees you. She just gave me a sad smile and told me she has lost her rights to pass this to you because she was leaving you.”

“Ahjussi, I’m just going to go and sit inside for a while.”

The elderly man nodded and didn’t say a word more. He knew that Jiyong was hurting as well.

Boy, I hope you’d heal and then go find your heart soon…

Jiyong walked into the practice room where he had shed tears, sweat and blood. He went and sat in his favorite corner. He took out the dream card and saw how Chaerin had painstakingly smoothened out the creases.

Chaerin had lied to the old man. She didn’t pick the card from the floor.

She had picked it up from the rubbish bin in the locker room.

Jiyong remembered that fateful day clearly. It was the day when YG told him that he was going to debut as part of a group and he felt all his dreams had been dashed by that single announcement.
—————————————————————————————–
January 2006

“F*&K F*&K F*&K F*&K F*&K!! I didn’t train my butt off for 8 years to debut as a boyband!! This is total bullshit!!!!”

“Jiyong oppa, calm down. I’m sure there’s a good reason…”

“Lee Chaerin, just go away! Don’t try to console me! I’m just not good enough to be a solo artiste!”

At that point, he kicked the locker cabinet and his dream card dropped from the locker. He picked it up, looked at it one last time and gave a mock laugh. Then he crushed it and threw it inside the rubbish bin.

He walked out of YGE building and never came back until 3 days later.

Chaerin knew that he was acting out because his dreams have been dashed. Or so he thought. She walked over to the rubbish bin, picked up Jiyong’s dream card and smoothed out the creases. She looked at what he had written on his card.

Oppa, you would accomplish all these dreams one day, I believe in you.

Without anyone’s knowledge, she took the card home, placed it in between some books to straighten it. When the creases were not as obvious, Chaerin had it laminated.

Oppa, I will keep this on your behalf for now. I will be by your side to make sure that you will achieve these dreams of yours. Have faith in yourself.

—————————————————————————————–
Jiyong looked at the laminated card that Chaerin had placed in an envelope. He took out the dream card and that was when he realized there was a note inside. He quickly took the note out and saw that it was Chaerin’s handwriting.

His eyes devoured the familiar handwriting hungrily. For a minute, he just stared at the note because he realized that Chaerin did leave him something.

Finally, he read the note.

To: My dearest Jingyo oppa…

Oppa, if you are reading this note, it probably meant that you have come searching for something. I do not know if this is what you are searching for but I want to tell you one thing:

OPPA! ALL YOUR DREAMS HAVE COME TRUE!

Sometimes, when things do not happen the way we want them to, we become angry and then lose sight of what we are working for. I believe you are very lucky to have Youngbae oppa, Seunghyun oppa, Daesung oppa and that crazy panda to keep you in line and showed you that you could still achieve your dreams even if it was not done your way. Please, always be thankful for them.

I was privileged enough to witness you working towards your dreams even when you didn’t realize it. And that motivated me to run towards my own dreams too. Thank you for taking me along on this journey. You were and continue to be an inspiration to many. Everyday, you are inspiring more dreams. So be proud of yourself too!

Now, I must leave you, maybe for a short while, maybe for a longer time and I believe this dream card should go back to its rightful owner.

Stay healthy, stay crazy, stay passionate!

I’d be watching from afar.

Love,
Chaerin

“LEE CHAERIN! WHO SAID YOU CAN LEAVE? WHO SAID YOU CAN WATCH FROM AFAR? YOU ARE SUPPOSED TO STAY BY MY SIDE!! YOU PROMISED!! HOW COULD YOU LEAVE ME ALONE?!! COME BACK… COME BACK…”

Jiyong held the note and his dream card close to his heart and sat there in a foetal position. He was trying to contain the pain and not let it spread.

But it was not working. The words in the note kept coming back to him. He thought he had finally come to terms with Chaerin leaving. But the note just reminded him of how he had acted out in anger, in denial. He had pushed Chaerin further and further away with every new girlfriend that he got, with all the atrocious drinking and involvement with drugs. He had no idea that these actions were his way of coping, his way of compensating his own heart for not being brave enough to seek out his other half.

The other half of his heart, Lee Chaerin.

Jiyong stayed in the practice room for the whole morning and only got up because his phone was ringing. Looking at the caller ID, he knew he had to pick up the call.

“Youngbae, what’s up?”

“Ji, are you ok? You
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Jiyong tỉnh dậy sớm hơn thường lệ. Mặc dù ông chỉ rơi vào giấc ngủ lúc 5 và thức dậy lúc 8, ông cảm thấy làm mới hơn bình thường. Có lẽ vì ông đã không có một giấc ngủ tốt trong một thời gian dài. Ông tỉnh dậy cảm thấy tràn đầy sinh lực, có mục đích và tất cả mọi thứ có vẻ tốt.Ông đã quyết định đó là không có thời gian như bây giờ để bắt đầu cuộc hành trình để tìm cho mình. Cho dù đó là để tìm kiếm hoặc để chữa bệnh, ông được mở cho tất cả các khả năng. Ông quyết định rời khỏi Youngbae một lưu ý kể từ khi ông thường là một trong những người thức dậy lên sớm nhất vì vậy họ sẽ không phải lo lắng. Ông trượt ghi chú dưới của Youngbae cửa và để lại ký túc xá.Để: YoungbaeTôi bắt đầu trên hành trình của tôi quá khứ vào ngày hôm nay. Đừng lo lắng, bạn vẫn có thể nhận được tôi trên điện thoại. Tôi sẽ trở lại điều này buổi tối. Chỉ cần nghĩ tôi để lại bạn một lưu ý trong trường hợp bạn guys bắt đầu panicking suy nghĩ tôi trái mà không có một từ quá. ^^Hẹn gặp lại!!Từ: JiMặc dù ông không có ý tưởng nơi ông sẽ đi, ông đã nhận ra xe hơi của mình và bắt đầu lái xe. Sau 30 phút, ông dừng lại tại một tòa nhà quen thuộc và ông mỉm cười.Đó là tòa nhà YGE cũ. So với việc xây dựng mới can đam, điều này là một chút gần gũi hơn với trái tim. Mặc dù YGE không sử dụng tòa nhà này nữa nhưng tòa nhà vẫn còn thuộc về YG. Ông đã nhận ra khỏi xe hơi của mình và đã đi đến phía trước của tòa nhà. Ông thấy nhân viên bảo vệ cũ và nói lời chào của mình."Aigoo ~ nếu nó không phải là Jiyongie của chúng tôi! Nó đã là một thời gian dài kể từ khi chúng tôi cuối thấy bạn trong khu phố. Làm thế nào có bạn? Các bạn ở đây một mình? Ở đâu là Youngbae?"“Min Yi ahjussi, I’m here alone today. Have you been well? Do take care of yourself. The weather is still cold. Have you been eating well?”Jiyong was a little worried about the old man because he has been living alone for the last decade after his wife passed away. The trainees used to take turn bringing him food and visiting him once in a while.Speaking of which, I can’t remember the last time I visited…“Don’t worry about me. I have been well. Chaerin visits me every 2 weeks with home-cooked food. Yang sajangnim also comes here once in a while and he would bring me to the BBQ shop. What about you? Jiyong ah, you are becoming more and more skinny. And did you make our Chaerin angry? Because the last time she was here 2 days ago, she said she was leaving and won’t be back for a while. Son, listen to me, you have to catch her before it’s too late.”“Chaerin was here 2 days ago?”“Yes, she had her luggage with her. I asked her where she was going but she didn’t tell me. Her eyes were sad, Jiyong ah… Chaerin never had such sad eyes, not even when…”“Not even when?”“Every single time you got attached to a new girl, she would come back here and go to the practice room that all of you used to train in together. During those times, her eyes would be sadder than usual. She would sing herself hoarse, dance till her legs can’t hold her up anymore. It was as if she was trying to make herself so tired so she couldn’t feel anymore. It pained my heart to see her do that to herself. A few times, I told her to just give up on you, you know what she would say?”Jiyong was conflicted. He didn’t know if he really wanted to hear it.“What would she say?”The words came out before he could stop himself.“‘Min Yi ahjussi, are you telling me to cut out half of my heart?’ That’s what she would always say to me. But Jiyong, when I saw her 2 days ago, it really seemed like she had done just that. Other than the sadness, there was a quiet calm in her eyes, the kind of calm that only dead people has.”The pang of pain that hit him in his heart was like no other that he had felt before. He remembered how he would always tell her in joy when he got attached to a new girl. Never once did she show her weakness to him but instead she would smile and congratulate him.You never saw the desolate figure when she walked away from you.Because you were too busy…Too busy looking at all the substitutes you got to replace her.“Jiyong?”“I never knew…”
“That was one thing we were very worried about, that you don’t seem to know or realize the pain that you were inflicting on her. I don’t know whether to be happy that she has finally given up on you or…”

Seeing the pained look that Jiyong had on his face caused the elderly man to stop mid-sentence.

“Oh! Look at me go on and on. Chaerin asked me to pass something to you if you ever come round. Where did I put it…”

Jiyong’s head snapped up when he heard that Chaerin had left something for him.

“Ah! Here it is. Jiyong ah, here, this belongs to you.”

When Jiyong opened the envelope and saw what was inside, he couldn’t help the tears that had forced their way out again.

It was the dream card that YG had them write when they were trainees.

“Chaerin told me that she found this on the floor of the locker room. It seemed to have fallen out of your locker and somehow ended up wedged between the lockers. She said this was very important to you. I told her if it was this important, then she should keep it and pass it to you when she sees you. She just gave me a sad smile and told me she has lost her rights to pass this to you because she was leaving you.”

“Ahjussi, I’m just going to go and sit inside for a while.”

The elderly man nodded and didn’t say a word more. He knew that Jiyong was hurting as well.

Boy, I hope you’d heal and then go find your heart soon…

Jiyong walked into the practice room where he had shed tears, sweat and blood. He went and sat in his favorite corner. He took out the dream card and saw how Chaerin had painstakingly smoothened out the creases.

Chaerin had lied to the old man. She didn’t pick the card from the floor.

She had picked it up from the rubbish bin in the locker room.

Jiyong remembered that fateful day clearly. It was the day when YG told him that he was going to debut as part of a group and he felt all his dreams had been dashed by that single announcement.
—————————————————————————————–
January 2006

“F*&K F*&K F*&K F*&K F*&K!! I didn’t train my butt off for 8 years to debut as a boyband!! This is total bullshit!!!!”

“Jiyong oppa, calm down. I’m sure there’s a good reason…”

“Lee Chaerin, just go away! Don’t try to console me! I’m just not good enough to be a solo artiste!”

At that point, he kicked the locker cabinet and his dream card dropped from the locker. He picked it up, looked at it one last time and gave a mock laugh. Then he crushed it and threw it inside the rubbish bin.

He walked out of YGE building and never came back until 3 days later.

Chaerin knew that he was acting out because his dreams have been dashed. Or so he thought. She walked over to the rubbish bin, picked up Jiyong’s dream card and smoothed out the creases. She looked at what he had written on his card.

Oppa, you would accomplish all these dreams one day, I believe in you.

Without anyone’s knowledge, she took the card home, placed it in between some books to straighten it. When the creases were not as obvious, Chaerin had it laminated.

Oppa, I will keep this on your behalf for now. I will be by your side to make sure that you will achieve these dreams of yours. Have faith in yourself.

—————————————————————————————–
Jiyong looked at the laminated card that Chaerin had placed in an envelope. He took out the dream card and that was when he realized there was a note inside. He quickly took the note out and saw that it was Chaerin’s handwriting.

His eyes devoured the familiar handwriting hungrily. For a minute, he just stared at the note because he realized that Chaerin did leave him something.

Finally, he read the note.

To: My dearest Jingyo oppa…

Oppa, if you are reading this note, it probably meant that you have come searching for something. I do not know if this is what you are searching for but I want to tell you one thing:

OPPA! ALL YOUR DREAMS HAVE COME TRUE!

Sometimes, when things do not happen the way we want them to, we become angry and then lose sight of what we are working for. I believe you are very lucky to have Youngbae oppa, Seunghyun oppa, Daesung oppa and that crazy panda to keep you in line and showed you that you could still achieve your dreams even if it was not done your way. Please, always be thankful for them.

I was privileged enough to witness you working towards your dreams even when you didn’t realize it. And that motivated me to run towards my own dreams too. Thank you for taking me along on this journey. You were and continue to be an inspiration to many. Everyday, you are inspiring more dreams. So be proud of yourself too!

Now, I must leave you, maybe for a short while, maybe for a longer time and I believe this dream card should go back to its rightful owner.

Stay healthy, stay crazy, stay passionate!

I’d be watching from afar.

Love,
Chaerin

“LEE CHAERIN! WHO SAID YOU CAN LEAVE? WHO SAID YOU CAN WATCH FROM AFAR? YOU ARE SUPPOSED TO STAY BY MY SIDE!! YOU PROMISED!! HOW COULD YOU LEAVE ME ALONE?!! COME BACK… COME BACK…”

Jiyong held the note and his dream card close to his heart and sat there in a foetal position. He was trying to contain the pain and not let it spread.

But it was not working. The words in the note kept coming back to him. He thought he had finally come to terms with Chaerin leaving. But the note just reminded him of how he had acted out in anger, in denial. He had pushed Chaerin further and further away with every new girlfriend that he got, with all the atrocious drinking and involvement with drugs. He had no idea that these actions were his way of coping, his way of compensating his own heart for not being brave enough to seek out his other half.

The other half of his heart, Lee Chaerin.

Jiyong stayed in the practice room for the whole morning and only got up because his phone was ringing. Looking at the caller ID, he knew he had to pick up the call.

“Youngbae, what’s up?”

“Ji, are you ok? You
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Jiyong thức dậy sớm hơn thường lệ. Mặc dù anh chỉ ngủ thiếp đi lúc 5 giờ sáng và thức dậy lúc 8 giờ sáng, anh cảm thấy làm mới hơn so với bình thường. Có lẽ bởi vì anh ta đã không có một giấc ngủ tốt như vậy trong một thời gian dài. Anh thức dậy cảm thấy tràn đầy sinh lực, có mục đích và tất cả mọi thứ có vẻ tốt. Ông quyết định rằng không có thời gian như bây giờ để bắt đầu chuyến hành trình để tìm kiếm chính mình. Cho dù đó là để tìm kiếm hoặc để chữa bệnh, anh ta mở cửa cho tất cả các khả năng. Ông quyết định rời Youngbae một lưu ý kể từ khi ông thường là một trong những người thức dậy sớm nhất vì vậy họ sẽ không phải lo lắng. Anh trượt lưu ý dưới cửa Youngbae và rời khỏi ký túc xá. Để: Youngbae tôi bắt đầu cuộc hành trình của tôi để qua ngày hôm nay. Đừng lo lắng, bạn vẫn có thể nhận được điện thoại cho tôi. Tôi sẽ trở lại vào tối nay. Chỉ cần nghĩ rằng tôi để lại cho bạn một lưu ý trong trường hợp các bạn bắt đầu hoảng loạn suy nghĩ rằng tôi không còn có một từ quá. ^^ Hẹn gặp lại sau !! Từ: Ji Mặc dù anh không biết mình đang đi đâu để đi, ông vào chiếc xe của mình và bắt đầu lái xe. Sau 30 phút, anh dừng lại tại một tòa nhà quen thuộc và anh mỉm cười. Nó là tòa nhà YGE cũ. So với các tòa nhà can đảm mới, điều này một lần gần gũi hơn một chút để trái tim. Mặc dù YGE không sử dụng tòa nhà này nữa nhưng tòa nhà vẫn thuộc về YG. Ông bước ra khỏi xe và đi vào phía trước của tòa nhà. Ông thấy các nhân viên bảo vệ cũ và nói lời chúc mừng của mình. "Aigoo ~ Nếu nó không phải là Jiyongie của chúng tôi! Nó được một thời gian dài kể từ khi chúng tôi cuối cùng đã nhìn thấy bạn trong khu phố này. Làm thế nào bạn có được? Bạn ở đây một mình? Nơi Youngbae là? "" Min Yi ahjussi, tôi ở đây một mình ngày hôm nay. Bạn đã từng tốt? Do chăm sóc bản thân. Thời tiết vẫn còn lạnh. Bạn đã từng ăn uống tốt? "Jiyong là một chút lo lắng về ông già vì ông đã sống một mình trong thập kỷ qua sau khi vợ ông qua đời. Các học viên được sử dụng để lấy biến mang ông ấy ăn và thăm ông một lần trong một thời gian. Nói về đó, tôi không thể nhớ lần cuối cùng tôi đến thăm ... "Đừng lo lắng về tôi. Tôi đã là tốt. Chaerin thăm tôi mỗi 2 tuần với thức ăn nấu ở nhà. Yang sajangnim cũng đến đây một lần trong một lúc và anh sẽ mang cho tôi đến cửa hàng BBQ. Thế còn bạn? Jiyong ah, bạn đang ngày càng trở nên gầy hơn. Và bạn đã làm cho Chaerin của chúng tôi tức giận? Bởi vì lần cuối cùng cô đã ở đây 2 ngày trước đây, cô cho biết cô đã để lại và sẽ không trở lại trong một thời gian. Sơn, lắng nghe tôi, bạn phải bắt cô ấy trước khi quá muộn. "" Chaerin đã ở đây 2 ngày cách đây? "" Vâng, cô đã có hành lý của mình với cô ấy. Tôi hỏi cô, nơi cô đã được đi nhưng cô ấy không nói với tôi. Đôi mắt cô buồn, Jiyong ah ... Chaerin không bao giờ có đôi mắt buồn như vậy, thậm chí không phải khi ... "" Không, ngay cả khi nào? "" Mỗi lần duy nhất bạn đã gắn liền với một cô gái mới, cô sẽ trở lại đây và đi đến phòng tập mà tất cả các bạn sử dụng để đào tạo ở cùng nhau. Trong những thời điểm, đôi mắt của cô sẽ buồn hơn so với bình thường. Cô sẽ hát mình khàn, múa cho đến chân của cô không thể giữ cô ấy lên nữa. Đó là nếu như cô đã cố gắng để làm cho mình mệt quá nên cô không thể cảm nhận được nữa. Nó đau đớn trái tim tôi nhìn thấy cô ấy làm điều đó với chính mình. Một vài lần, tôi nói với cô ấy để chỉ cho lên trên bạn, bạn biết những gì cô ấy sẽ nói gì? "Jiyong là mâu thuẫn. Anh không biết nếu anh thực sự muốn nghe nó. "Những gì cô ấy sẽ nói gì?" Những lời nói đó ra trước khi ông có thể ngăn mình lại. "" Min Yi ahjussi, bạn đang nói với tôi để cắt ra một nửa trái tim tôi? ' Đó là những gì cô ấy sẽ luôn luôn nói với tôi. Nhưng Jiyong, khi tôi nhìn thấy cô ấy 2 ngày trước, nó thực sự có vẻ như cô ấy đã làm được điều đó. Khác với những nỗi buồn, có một bình tĩnh yên tĩnh trong mắt cô ấy, các loại bình tĩnh mà chỉ có những người chết có. "Các nhói đau đã đụng ông ta trong trái tim anh ấy như không có khác rằng ông đã cảm thấy trước đây. Hắn nhớ lại, ông sẽ luôn luôn nói với cô ấy trong niềm vui khi ông đã gắn liền với một cô gái mới. Không bao giờ một lần nào cô thấy điểm yếu của mình với anh ấy nhưng thay vào đó cô sẽ mỉm cười và chúc mừng anh. Bạn không bao giờ nhìn thấy các con số hoang vắng khi cô ấy bước đi từ bạn. Bởi vì bạn đã quá bận rộn ... Quá bận rộn tìm kiếm ở tất cả các sản phẩm thay thế bạn có để thay thế cô. "Jiyong?" "Tôi không bao giờ biết ..." "Đó là một điều chúng tôi đã rất lo lắng, rằng bạn dường như không biết hoặc nhận ra nỗi đau mà bạn đã gây ra với cô. Tôi không biết liệu có được hạnh phúc mà cô cuối cùng đã từ bỏ bạn hay ... "Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ mà Jiyong đã có trên khuôn mặt của mình gây ra những người đàn ông lớn tuổi để dừng giữa chừng." Oh! Nhìn tôi đi và về. Chaerin hỏi tôi để vượt qua một cái gì đó cho bạn nếu bạn đã từng đi vòng. Tôi đã đặt ở đâu đó ... "đầu Jiyong chộp khi nghe Chaerin đã để lại một cái gì đó cho anh ta." Ah! Ở đây nó được. Jiyong ah, ở đây, điều này thuộc về bạn. "Khi Jiyong mở phong bì và nhìn thấy những gì ở bên trong, ông không thể giúp những giọt nước mắt đã xông ra một lần nữa. Đó là thẻ giấc mơ rằng YG đã cho họ khi họ đã viết học viên. "Chaerin nói với tôi rằng cô ấy thấy điều này trên sàn của phòng thay đồ. Nó dường như đã rơi ra khỏi tủ đựng đồ của bạn và bằng cách nào đó đã kết thúc đệm nằm giữa các tủ khóa. Cô cho biết đây là rất quan trọng với bạn. Tôi nói với cô ấy nếu nó là quan trọng này, sau đó cô nên giữ nó và vượt qua nó cho bạn khi cô ấy nhìn thấy bạn. Cô chỉ cho tôi một nụ cười buồn và nói với tôi rằng cô ấy đã bị mất quyền lợi của mình để vượt qua điều này với bạn vì cô ấy đã để lại cho bạn. "" Ahjussi, tôi chỉ cần đi để đi và ngồi bên trong một thời gian. "Ông già gật đầu và không nói một lời nào nữa. Ông biết rằng Jiyong đã làm tổn thương là tốt. Boy, tôi hy vọng bạn sẽ chữa lành và sau đó đi tìm trái tim của bạn sớm ... Jiyong bước vào phòng tập, nơi ông đã rơi nước mắt, mồ hôi và máu. Ông đã đi và ngồi trong góc yêu thích của mình. Ông lấy ra thẻ giấc mơ và thấy cách Chaerin đã cặm cụi làm phẳng ra các nếp nhăn. Chaerin đã nói dối với ông già. Cô đã không chọn thẻ từ sàn nhà. Cô đã nhặt nó lên từ thùng rác trong phòng thay đồ. Jiyong nhớ cái ngày định mệnh rõ ràng. Đó là ngày khi YG nói với ông rằng ông sẽ ra mắt như là một phần của một nhóm và anh cảm thấy tất cả những giấc mơ của mình đã bị dập tắt bởi đó đơn 2006 "F * F & K & K * F * F & K & K * F * & K !! Tôi đã không tập luyện mông của tôi ra cho 8 năm debut như một nhóm nhạc !! Đây là tổng nhảm nhí !!!! "" Jiyong oppa, bình tĩnh lại. Tôi chắc rằng có một lý do chính đáng ... "" Lee Chaerin, chỉ cần đi đi! Đừng cố gắng an ủi tôi! Tôi chỉ là không đủ tốt để được một nghệ sĩ solo! "Vào thời điểm đó, anh đá tủ locker và thẻ giấc mơ của mình giảm từ locker. Anh cầm nó lên, nhìn vào nó một lần cuối cùng và đã đưa ra một tiếng cười nhạo báng. Sau đó ông bị nghiền nát nó và ném nó vào trong thùng rác. Anh bước ra khỏi tòa nhà YGE và không bao giờ trở lại cho đến 3 ngày sau đó. Chaerin biết rằng ông đã hành động ra vì giấc mơ của mình đã bị dập tắt. Hoặc vì vậy anh nghĩ. Cô bước tới thùng rác, nhặt thẻ giấc mơ của Jiyong và làm mịn các nếp nhăn. Cô nhìn vào những gì ông đã viết trên thẻ. Mình Oppa, bạn sẽ thực hiện tất cả những giấc mơ một ngày nào đó, tôi tin vào bạn. Nếu không có kiến thức của bất cứ ai, cô đã về nhà thẻ, đặt nó ở giữa một số sách để thẳng nó. Khi các nếp nhăn là không rõ ràng, Chaerin đã có nó ép. Oppa, tôi sẽ giữ điều này trên danh nghĩa của bạn bây giờ. Tôi sẽ được ở bên cạnh bạn để chắc chắn rằng bạn sẽ đạt được những ước mơ của bạn. Có niềm tin vào nhìn vào thẻ nhiều lớp mà Chaerin đã được đặt trong một phong bì. Ông lấy ra thẻ giấc mơ và đó là lúc anh nhận ra có một lưu ý bên trong. Ông nhanh chóng lấy nốt ra ngoài và thấy rằng đó là chữ viết tay của Chaerin. Đôi mắt anh nuốt chữ viết tay quen thuộc một cách thèm khát. Trong một phút, anh chỉ nhìn chằm chằm vào các lưu ý bởi vì ông nhận ra rằng Chaerin đã để lại cho ông một cái gì đó. Cuối cùng, ông đã đọc các ghi chú. To: My Jingyo oppa thân yêu nhất ... Oppa, nếu bạn đang đọc note này, nó có thể có nghĩa rằng bạn đã đi tìm kiếm một cái gì đó. Tôi không biết nếu điều này là những gì bạn đang tìm kiếm nhưng tôi muốn nói với bạn một điều: OPPA! TẤT CẢ NHỮNG ƯỚC MƠ CỦA BẠN ĐÃ COME TRUE! Đôi khi, khi mọi việc không xảy ra theo cách chúng ta mong muốn, chúng ta trở nên giận dữ và sau đó đánh mất những gì chúng tôi đang làm việc cho. Tôi tin rằng bạn đang rất may mắn khi có Youngbae oppa, Seung Hyun oppa, Daesung oppa và panda điên để giữ cho bạn trong dòng và chỉ cho bạn biết rằng bạn vẫn có thể đạt được ước mơ của bạn ngay cả khi nó không được làm theo cách của bạn. Xin vui lòng, luôn luôn biết ơn đối với họ. Tôi đã đủ đặc quyền để chứng kiến bạn làm việc hướng tới những giấc mơ của bạn ngay cả khi bạn đã không nhận ra nó. Và điều đó đã thúc đẩy tôi chạy về phía những giấc mơ của riêng mình. Cảm ơn bạn đã dành cho tôi cùng vào cuộc hành trình này. Bạn đã và tiếp tục là một nguồn cảm hứng cho nhiều người. Mỗi ngày, bạn đang tạo hứng khởi cho những giấc mơ. Vì vậy, hãy tự hào về bản thân mình quá! Bây giờ, tôi phải để lại cho bạn, có thể trong một thời gian ngắn, có thể trong một thời gian dài và tôi tin thẻ giấc mơ này nên trở về chủ sở hữu hợp pháp của nó. Giữ sức khỏe, lại điên, lại đam mê! Tôi muốn được quan sát từ xa. Tình yêu, Chaerin "LEE Chaerin! WHO NÓI BẠN CÓ THỂ ĐỂ LẠI? WHO NÓI BẠN CÓ THỂ XEM từ xa? BẠN THÌ ở bên cạnh anh !! BẠN ĐÃ HỨA!! LÀM THẾ NÀO BẠN CÓ THỂ LEAVE ME ALONE? !! COME TRỞ LẠI ... ĐẾN LẠI ... "Jiyong tổ chức các ghi chú và thẻ giấc mơ của mình gần với trái tim của mình và ngồi đó trong một bào thai. Ông đã cố gắng để có những đau đớn và không để cho nó lây lan. Nhưng nó không được làm việc. Những từ trong các lưu ý không ngừng nhắc tới anh ta. Ông nghĩ rằng ông cuối cùng đã đi đến thỏa thuận với Chaerin lại. Nhưng lưu ý chỉ nhắc anh về làm thế nào ông đã hành động trong sự tức giận, phủ nhận. Ông đã đẩy Chaerin xa hơn và xa với tất cả các bạn gái mới mà ông nhận được, với tất cả sự tàn bạo và tham gia uống với thuốc. Ông không có ý tưởng rằng những hành động này là cách ông đối phó, theo cách của mình bù đắp trái tim của chính mình vì không có đủ dũng cảm để tìm kiếm một nửa của mình. Nửa còn lại của trái tim mình, Lee Chaerin. Jiyong ở lại trong phòng thực hành cho các cả buổi sáng và chỉ đứng dậy vì điện thoại của anh đổ chuông. Nhìn vào ID người gọi, anh biết anh đã phải nhận cuộc gọi. "Youngbae, có chuyện gì thế?" "Ji, là bạn ok? Bạn








































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: