Ấy là hào kêu kỳ bí của thí hè; trong nắng chói chang, thí hè thét lên những tiếng lửa. Nhưng hòa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vừa vui, mới thực là nỗi niềm bông phượng. Một làn gió hẩy tới; phần đợt sóng rào rào trên dưới hòa... Người ta hay trồng phượng ngoài thành và trong thành; và người ta hay trồng phượng trong các sân trường. Vì sao? Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có bọn học sinh yêu và hiểu hoa phượng nhất. Hoa phượng là hóa học trò. Còn ai quen với phượng cho tỉnh bọn cắp sách đến trường một ngày hai buổi! Còn ai có linh hồn tươi thăm tiếng quan hòai cùng với phượng thắm tươi?Thí xuân, phượng ra lá. Lá xanh um, mát rượi, ngon lành như lá tôi phòng không. Lá ban đầu xếp lại, còn e; bài bài xòe ra cho gió đưa đẩy. Lòng học trò phơi phới làm sao! Cậu chăm lo học hành, rồi lâu cũng vô tâm quên màu lá phượng.
đang được dịch, vui lòng đợi..