Asami hung up and put the phone away. He lit a Dunhill. “Kei, what do  dịch - Asami hung up and put the phone away. He lit a Dunhill. “Kei, what do  Việt làm thế nào để nói

Asami hung up and put the phone awa

Asami hung up and put the phone away. He lit a Dunhill. “Kei, what do you think of him.”

Kirishima glanced in the rearview mirror at his boss before answering. “Good student, promising future, smart.”

“Yes, he is all that,” said Asami. He sounded like some combination of bored and restless.

“Will you see him again?” asked Kirishima though he knew what the answer was going to be.

“No, of course not. He wouldn’t be able to handle…anything, even with my best efforts,” said Asami before he took a drag on his cigarette. “None of them can, not even the most fiery ones. He would fold and buckle when things got difficult. It’s not even worth the effort.”

Kirishima glanced at his boss again. Asami was looking out the car window, tracing his finger along the bottom of the glass. He knew he shouldn’t ask the next question but he couldn’t resist.

“Is that what you’re looking for? Someone who can handle things?”

His boss didn’t answer at first. “Maybe. I didn’t think so but maybe I am searching for someone. Being rough with them helps. They’re only worth a night or two of my time if they can’t handle a little fear, pain, and pleasure.” Kirishima said nothing. It was rare for Asami to be this open about what he was thinking, much less feeling, though Kirishima knew he was probably the only person Asami opened up to in any way.

“I would never have the same feelings for this person as…before but I do wonder if there’s someone out there.”
"Kirishima didn’t bother looking in the rearview mirror. In the last year since the situation with Jin, Asami had gone from being a passionate man, though still in complete control of himself and the organization at all times, to a cold, hard person with a stony exterior. Even Kirishima was surprised at how expressionless Asami had become. No one knew what he was thinking and he never showed his feelings to anyone. The organization had thrived and Asami’s reputation and abilities had become legendary. He had gained an unprecedented reputation for utter ruthlessness after they destroyed Andou’s organization, not once but twice. He had furthered this reputation by removing and eliminating all obstacles if he couldn’t negotiate with them, and he did so quickly and efficiently."

Asami had gone through many young men over the last year. He’d started by picking them up, seducing them, then letting them go but in the last few months he seemed to be moving more and more towards kidnapping, forcibly seducing, and breaking them. He knew Asami enjoyed these games and most of the time it was merely a diversion for him, a pleasurable break in the long work hours. None of the young men gave them trouble afterwards. If they did, it would be an easy enough situation to take care of.

Kirishima was only a little worried about him. He could see his boss was completely devoted to the organization and to his men. As long as kept his personal feelings at bay everything would be fine. Kirishima didn’t want to think of what would happen if Asami did find someone who could “handle things.” Still, he had to be prepared in case that ever happened. He knew what Asami had meant by being able to “handle things.” The young man would not only have to be able to deal with the dangers of everyday life in the Japanese underworld as Asami’s lover, and the attendant risk involved, but he would also have to be able to handle being with Asami himself. Kirishima was well aware that Asami was not only extraordinarily attractive but also almost unbearably domineering. It would take someone with enormous strength to gain his trust and affection and to be able to live an ordinary day-to-day life with him. Or at least as ordinary as could be expected.

Kirishima pulled the car to a stop in front of Asami’s offices. He went around the car and opened the door for him. A valet approached quickly but unobtrusively. Kirishima handed the valet the car keys and followed Asami in to the building. They got into the private elevator, all steel and mirrors.

“What are you thinking about, Kei? Are you worried about me again?” The elevator moved upwards, barely making any noise.

“No, of course not. You haven’t given me any reason to worry,” he said.

“Even when I talk about finding someone?”

“I’m not worried about that either. When the time comes, we’ll take all the necessary steps.”

Asami pressed the elevator stop button. The car shuddered gently to a stop. He turned towards Kirishima.

“You understand when that time comes that person’s safety will become far more important than my own.”

“Yes, Asami-sama, of course. That’s what I meant by all necessary steps,” he said. He took a deep breath and looked directly into his boss’ piercing eyes. “I promise you on my life and the lives of our men that nothing will be more important.” Kirishima took another deep breath. This was the first time they’d discussed the issue since Asami’s return after Jin’s suicide.

Asami was holding his gaze. “And what about you, Kei?”

“What do you mean, Asami-sama?”

“How are you doing?” Asami was watching him closely. Kirishima shifted uncomfortably. At that moment, Asami reminded him of Maseo. He’d gotten very good at ignoring the similarities between the two and pushing away the feelings that came with recognition but sometimes he was taken by surprise.

“Security here, is there a problem?” The security guard’s voice was coming through the intercom.

“No, everything is fine. Thank you for calling,” said Kirishima pressing the intercom button. He released it. “I don’t know what you mean, Asami-sama.”

“I’m well aware you’re a human being, Kei, and a passionate one at that.”

Kirishima took a sharp, involuntary breath and he felt a blush creeping into his face. It had taken a long time but he was able to go for longer and longer periods of time without thinking about Maseo. He made no reply and was relieved when Asami turned back to the elevator doors.

Asami pressed the stop button again and the elevator continued upwards. The doors opened and the two men walked out. Kirishima watched Asami’s back, as he always did, and followed him into the office.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Asami hung up and put the phone away. He lit a Dunhill. “Kei, what do you think of him.”Kirishima glanced in the rearview mirror at his boss before answering. “Good student, promising future, smart.”“Yes, he is all that,” said Asami. He sounded like some combination of bored and restless.“Will you see him again?” asked Kirishima though he knew what the answer was going to be.“No, of course not. He wouldn’t be able to handle…anything, even with my best efforts,” said Asami before he took a drag on his cigarette. “None of them can, not even the most fiery ones. He would fold and buckle when things got difficult. It’s not even worth the effort.”Kirishima glanced at his boss again. Asami was looking out the car window, tracing his finger along the bottom of the glass. He knew he shouldn’t ask the next question but he couldn’t resist.“Is that what you’re looking for? Someone who can handle things?”His boss didn’t answer at first. “Maybe. I didn’t think so but maybe I am searching for someone. Being rough with them helps. They’re only worth a night or two of my time if they can’t handle a little fear, pain, and pleasure.” Kirishima said nothing. It was rare for Asami to be this open about what he was thinking, much less feeling, though Kirishima knew he was probably the only person Asami opened up to in any way.“I would never have the same feelings for this person as…before but I do wonder if there’s someone out there.”"Kirishima didn’t bother looking in the rearview mirror. In the last year since the situation with Jin, Asami had gone from being a passionate man, though still in complete control of himself and the organization at all times, to a cold, hard person with a stony exterior. Even Kirishima was surprised at how expressionless Asami had become. No one knew what he was thinking and he never showed his feelings to anyone. The organization had thrived and Asami’s reputation and abilities had become legendary. He had gained an unprecedented reputation for utter ruthlessness after they destroyed Andou’s organization, not once but twice. He had furthered this reputation by removing and eliminating all obstacles if he couldn’t negotiate with them, and he did so quickly and efficiently."Asami had gone through many young men over the last year. He’d started by picking them up, seducing them, then letting them go but in the last few months he seemed to be moving more and more towards kidnapping, forcibly seducing, and breaking them. He knew Asami enjoyed these games and most of the time it was merely a diversion for him, a pleasurable break in the long work hours. None of the young men gave them trouble afterwards. If they did, it would be an easy enough situation to take care of.Kirishima was only a little worried about him. He could see his boss was completely devoted to the organization and to his men. As long as kept his personal feelings at bay everything would be fine. Kirishima didn’t want to think of what would happen if Asami did find someone who could “handle things.” Still, he had to be prepared in case that ever happened. He knew what Asami had meant by being able to “handle things.” The young man would not only have to be able to deal with the dangers of everyday life in the Japanese underworld as Asami’s lover, and the attendant risk involved, but he would also have to be able to handle being with Asami himself. Kirishima was well aware that Asami was not only extraordinarily attractive but also almost unbearably domineering. It would take someone with enormous strength to gain his trust and affection and to be able to live an ordinary day-to-day life with him. Or at least as ordinary as could be expected.Kirishima pulled the car to a stop in front of Asami’s offices. He went around the car and opened the door for him. A valet approached quickly but unobtrusively. Kirishima handed the valet the car keys and followed Asami in to the building. They got into the private elevator, all steel and mirrors.“What are you thinking about, Kei? Are you worried about me again?” The elevator moved upwards, barely making any noise.“No, of course not. You haven’t given me any reason to worry,” he said.“Even when I talk about finding someone?”“I’m not worried about that either. When the time comes, we’ll take all the necessary steps.”Asami pressed the elevator stop button. The car shuddered gently to a stop. He turned towards Kirishima.“You understand when that time comes that person’s safety will become far more important than my own.”“Yes, Asami-sama, of course. That’s what I meant by all necessary steps,” he said. He took a deep breath and looked directly into his boss’ piercing eyes. “I promise you on my life and the lives of our men that nothing will be more important.” Kirishima took another deep breath. This was the first time they’d discussed the issue since Asami’s return after Jin’s suicide.Asami was holding his gaze. “And what about you, Kei?”“What do you mean, Asami-sama?”“How are you doing?” Asami was watching him closely. Kirishima shifted uncomfortably. At that moment, Asami reminded him of Maseo. He’d gotten very good at ignoring the similarities between the two and pushing away the feelings that came with recognition but sometimes he was taken by surprise.“Security here, is there a problem?” The security guard’s voice was coming through the intercom.“No, everything is fine. Thank you for calling,” said Kirishima pressing the intercom button. He released it. “I don’t know what you mean, Asami-sama.”“I’m well aware you’re a human being, Kei, and a passionate one at that.”Kirishima took a sharp, involuntary breath and he felt a blush creeping into his face. It had taken a long time but he was able to go for longer and longer periods of time without thinking about Maseo. He made no reply and was relieved when Asami turned back to the elevator doors.Asami pressed the stop button again and the elevator continued upwards. The doors opened and the two men walked out. Kirishima watched Asami’s back, as he always did, and followed him into the office.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Asami treo lên và đặt điện thoại đi. Ông châm một Dunhill. "Kei, những gì bạn nghĩ về anh ta." Kirishima liếc nhìn vào gương chiếu hậu ở ông chủ của mình trước khi trả lời. "Good sinh viên, tương lai đầy hứa hẹn, thông minh." "Vâng, anh ấy là tất cả những gì," Asami nói. Ông có vẻ như một số sự kết hợp của buồn chán và không ngừng nghỉ. "Bạn sẽ gặp lại anh?" hỏi Kirishima dù anh biết câu trả lời đã có được. "Không, tất nhiên là không. Anh ta sẽ không có khả năng xử lý ... bất cứ điều gì, ngay cả với những nỗ lực tốt nhất của tôi, "Asami nói trước khi ông mất một kéo về thuốc lá của mình. "Không ai trong số họ có thể, thậm chí là những người bốc lửa nhất. Ông sẽ gấp và khóa khi mọi thứ trở nên khó khăn. Nó thậm chí còn không có giá trị. " Kirishima liếc nhìn ông chủ của mình một lần nữa. Asami nhìn ra ngoài cửa sổ xe, truy tìm ngón tay của mình dọc theo phía dưới của kính. Anh biết anh không nên hỏi những câu hỏi tiếp theo, nhưng ông không thể cưỡng lại. "Đó là những gì bạn đang tìm kiếm? Một người nào đó có thể xử lý mọi thứ? " Ông chủ không trả lời đầu tiên. "Có Lẽ. Tôi không nghĩ như vậy nhưng có lẽ tôi đang tìm kiếm một người nào đó. Là thô với họ sẽ giúp. Chúng chỉ có giá trị một hoặc hai đêm thời gian của tôi nếu họ không thể xử lý một chút sợ hãi, đau đớn, và niềm vui. "Kirishima không nói gì. Đó là hiếm đối với Asami được điều này cởi mở về những gì ông đã suy nghĩ, cảm giác ít hơn nhiều, mặc dù Kirishima biết ông có lẽ là người duy nhất Asami mở ra để bằng mọi cách. "Tôi sẽ không bao giờ có cảm giác tương tự cho người này là ... trước nhưng tôi tự hỏi, nếu có ai đó ra khỏi đó. " "Kirishima không buồn nhìn vào gương chiếu hậu. Trong năm qua kể từ khi tình hình với Jin, Asami đã không còn là một người đàn ông đam mê, mặc dù vẫn kiểm soát hoàn toàn của chính mình và tổ chức ở tất cả các lần, cảm lạnh, người cứng với một bên ngoài lạnh lùng. Ngay cả Kirishima đã rất ngạc nhiên biểu lộ cảm xúc Asami đã trở thành. Không ai biết những gì ông đã suy nghĩ và anh không bao giờ bày tỏ cảm xúc của mình cho bất cứ ai. Các tổ chức đã phát triển mạnh và Asami của uy tín và khả năng đã trở thành huyền thoại. Ông đã giành được một danh tiếng chưa từng có cho sự tàn nhẫn hoàn toàn sau khi họ bị phá hủy tổ chức Andou, không phải một lần mà là hai lần. Ông đã đẩy mạnh danh tiếng này bằng cách loại bỏ và loại trừ tất cả những trở ngại nếu ông không thể thương lượng với họ, và ông đã làm một cách nhanh chóng và hiệu quả. " Asami đã trải qua rất nhiều thanh niên trong năm vừa qua. Ông đã bắt đầu bằng cách chọn chúng lên, dụ dỗ họ, sau đó cho phép chúng đi nhưng trong vài tháng qua, ông dường như được di chuyển nhiều hơn và nhiều hơn nữa đối với vụ bắt cóc, cưỡng bức dụ dỗ, và phá vỡ chúng. Ông biết Asami thích những trò chơi và phần lớn thời gian nó chỉ đơn thuần là một dòng cho anh ta, nghỉ ngơi thú vị trong giờ làm việc dài. Không ai trong số những người đàn ông trẻ tuổi đã cho họ gặp rắc rối về sau. Nếu họ đã làm, nó sẽ là một tình huống dễ dàng, đủ để chăm sóc. Kirishima chỉ là một chút lo lắng về anh ta. Anh có thể thấy ông chủ của mình là hoàn toàn dành cho tổ chức và để người đàn ông của mình. Miễn là giữ cảm xúc cá nhân của mình tại vịnh tất cả mọi thứ sẽ tốt đẹp. Kirishima không muốn nghĩ về những gì sẽ xảy ra nếu Asami đã tìm thấy một người có thể "xử lý mọi thứ." Tuy nhiên, ông đã được chuẩn bị trong trường hợp đó bao giờ xảy ra. Ông biết những gì Asami đã có nghĩa là bằng việc có thể "xử lý mọi thứ." Người đàn ông trẻ tuổi sẽ không chỉ có để có thể đối phó với những nguy hiểm của cuộc sống hàng ngày trong thế giới ngầm Nhật Bản là người yêu Asami, và nguy cơ tiếp viên liên quan, nhưng ông sẽ cũng có để có thể xử lý được với Asami mình. Kirishima đã nhận thức rõ rằng Asami là không chỉ cực kỳ hấp dẫn nhưng cũng gần như không thể chịu nổi độc đoán. Nó sẽ mất một ai đó với sức mạnh to lớn để giành sự tin tưởng và tình cảm của mình và để có thể sống một cuộc sống bình thường ngày-to-ngày với anh ta. Hoặc ít nhất là bình thường như có thể được mong đợi. Kirishima kéo chiếc xe dừng lại trước cửa văn phòng của Asami. Ông đã đi xung quanh chiếc xe và mở cửa cho anh ta. Một valet tiếp cận một cách nhanh chóng nhưng kín đáo. Kirishima trao valet chìa khóa xe và đi theo Asami vào tòa nhà. Họ bước vào thang máy riêng, tất cả thép và gương. "Anh đang nghĩ gì, Kei? Bạn có lo lắng về tôi nữa? "Các thang máy di chuyển lên trên, hầu như không đưa ra bất kỳ tiếng ồn. "Không, tất nhiên là không. Bạn đã không cho tôi bất kỳ lý do gì để lo lắng, "ông nói. "Ngay cả khi tôi nói chuyện về việc tìm kiếm một người nào đó?" "Tôi không lo lắng về điều đó cả. Khi thời gian đến, chúng tôi sẽ thực hiện tất cả các bước cần thiết. " Asami nhấn nút thang máy dừng lại. Chiếc xe rùng mình nhẹ nhàng đến một điểm dừng. Ông quay về phía Kirishima. "Bạn hiểu khi thời gian mà đến an toàn của người đó sẽ trở nên quan trọng hơn nhiều so với của riêng tôi." "Vâng, Asami-sama, tất nhiên. Đó là những gì tôi có nghĩa của tất cả các bước cần thiết, "ông nói. Anh hít một hơi thật sâu và nhìn thẳng vào ông chủ của mình 'xỏ lỗ mắt. "Tôi hứa với bạn về cuộc sống của tôi và cuộc sống của người đàn ông của chúng tôi rằng sẽ không có gì là quan trọng hơn." Kirishima mất một hơi thật sâu. Đây là lần đầu tiên họ đã thảo luận về vấn đề này sau khi trở về Asami sau khi tự tử của Jin. Asami đang cầm cái nhìn của mình. "Và những gì về bạn, Kei?" "Ý anh là gì, Asami-sama"? "Làm thế nào bạn đang làm gì?" Asami đã xem anh ta chặt chẽ. Kirishima chuyển không thoải mái. Tại thời điểm đó, Asami nhắc anh nhớ Maseo. Anh đã nhận được rất tốt tại bỏ qua những điểm tương đồng giữa hai người và đẩy đi những cảm xúc đi kèm với sự công nhận nhưng đôi khi anh đã bị bất ngờ. "An ninh ở đây, là có một vấn đề?" Giọng nói của nhân viên bảo vệ đã đến thông qua hệ thống liên lạc. "Không, mọi thứ đều tốt. Cảm ơn bạn đã gọi điện thoại, "nói Kirishima nhấn nút máy liên lạc. Ông phát hành nó. "Tôi không biết những gì bạn có nghĩa là, Asami-sama." "Tôi cũng nhận thức bạn là một con người, Kei, và một đam mê ở đó." Kirishima hít vào một hơi thở không tự nguyện sắc nét và anh cảm thấy đỏ mặt leo vào khuôn mặt của mình. Phải mất một thời gian dài nhưng anh đã có thể đi trong thời gian dài hơn và dài hơn thời gian mà không cần suy nghĩ về Maseo. Ông không trả lời và cảm thấy nhẹ nhõm khi Asami quay trở lại cửa thang máy. Asami nhấn nút dừng lại và thang máy tiếp tục lên. Những cánh cửa mở ra và hai người đàn ông bước ra ngoài. Kirishima xem lại Asami, như ông vẫn thường làm, và theo anh vào văn phòng.





















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: