Published on Alternet (http://www.alternet.org)Home > Why We Have to G dịch - Published on Alternet (http://www.alternet.org)Home > Why We Have to G Việt làm thế nào để nói

Published on Alternet (http://www.a


Published on Alternet (http://www.alternet.org)
Home > Why We Have to Go Back to a 40-Hour Work Week to Keep Our Sanity

AlterNet [1] / By Sara Robinson [2]
comments_image
Why We Have to Go Back to a 40-Hour Work Week to Keep Our Sanity



If you’re lucky enough to have a job right now, you’re probably doing everything possible to hold onto it. If the boss asks you to work 50 hours, you work 55. If she asks for 60, you give up weeknights and Saturdays, and work 65.
Odds are that you’ve been doing this for months, if not years, probably at the expense of your family life, your exercise routine, your diet, your stress levels, and your sanity. You’re burned out, tired, achy, and utterly forgotten by your spouse, kids and dog. But you push on anyway, because everybody knows that working crazy hours is what it takes to prove that you’re “passionate” and “productive” and “a team player” — the kind of person who might just have a chance to survive the next round of layoffs.
This is what work looks like now. It’s been this way for so long that most American workers don’t realize that for most of the 20th century, the broad consensus among American business leaders was that working people more than 40 hours a week was stupid, wasteful, dangerous, and expensive — and the most telling sign of dangerously incompetent management to boot.
It’s a heresy now (good luck convincing your boss of what I’m about to say), but every hour you work over 40 hours a week is making you less effective and productive over both the short and the long haul. And it may sound weird, but it’s true: the single easiest, fastest thing your company can do to boost its output and profits -- starting right now, today -- is to get everybody off the 55-hour-a-week treadmill, and back onto a 40-hour footing.
Yes, this flies in the face of everything modern management thinks it knows about work. So we need to understand more. How did we get to the 40-hour week in the first place? How did we lose it? And are there compelling bottom-line business reasons that we should bring it back?
The Making of the 40-Hour Week
The most essential thing to know about the 40-hour work-week is that, while it was the unions that pushed it, business leaders ultimately went along with it because their own data convinced them this was a solid, hard-nosed business decision.
Unions started fighting for the short week in both the UK and US in the early 19th century. By the latter part of the century, it was becoming the norm in an increasing number of industries. And a weird thing happened: over and over -- across many business sectors in many countries -- business owners discovered that when they gave into the union and cut the hours, their businesses became significantly more productive and profitable. As Tom Walker of the Work Less Institute puts it in his Prosperity Covenant
[3]:
That output does not rise or fall in direct proportion to the number of hours worked is a lesson that seemingly has to be relearned each generation. In 1848, the English parliament passed the ten-hours law and total output per-worker, per-day increased. In the 1890s employers experimented widely with the eight hour day and repeatedly found that total output per-worker increased. In the first decades of the 20th century, Frederick W. Taylor, the originator of "scientific management" prescribed reduced work times and attained remarkable increases in per-worker output.
By 1914, emboldened by a dozen years of in-house research, Henry Ford famously took the radical step of doubling his workers’ pay, and cut shifts in Ford plants from nine hours to eight. The National Association of Manufacturers criticized him bitterly for this — though many of his competitors climbed on board in the next few years when they saw how Ford’s business boomed as a result. In 1937, the 40-hour week was enshrined nationwide as part of the New Deal. By that point, there were a solid five decades of industrial research that proved, beyond a doubt, that if you wanted to keep your workers bright, healthy, productive, safe, and efficient over a sustained stretch of time, you kept them to no more than 40 hours a week and eight hours a day.
Evan Robinson, a software engineer with a long interest in programmer productivity (full disclosure: our shared last name is not a coincidence) summarized this history in a white paper [4] he wrote for the International Game Developers’ Association in 2005. The original paper contains a wealth of links to studies conducted by businesses, universities, industry associations, and the military that supported early-20th-century leaders as they embraced the short week. “Throughout the '30s, '40s, and '50s, these studies were apparently conducted by the hundreds,” writes Robinson; “and by the 1960s, the benefits of the 40-hour week were accepted almost beyond question in corporate America. In 1962, the Chamber of Commerce even published a pamphlet extolling the productivity gains of reduced hours.”

What these studies showed, over and over, was that industrial workers have eight good, reliable hours a day in them. On average, you get no more widgets out of a 10-hour day than you do out of an eight-hour day. Likewise, the overall output for the work week will be exactly the same at the end of six days as it would be after five days. So paying hourly workers to stick around once they’ve put in their weekly 40 is basically nothing more than a stupid and abusive way to burn up profits. Let ‘em go home, rest up and come back on Monday. It’s better for everybody.
As time went on and the unions made disability compensation and workplace safety into bigger and bigger issues, another set of concerns further buttressed the wisdom of the short week. A growing mountain of data was showing that catastrophic accidents [5] — the kind that disable workers, damage capital equipment, shut down the lines, open the company to lawsuits, and upset shareholders — were far more likely to occur when workers were working overtime and overtired.
That sealed the deal: for most businesses, the potential human, capital, legal, and financial risks of going over 40 hours a week simply weren’t worth taking. By World War II, the consensus was clear and widespread: even (or especially!) under the extreme demands of wartime, overworking employees is counterproductive and dangerous, and no competent workplace should ever attempt to push its people beyond that limit.
The Overtime Exception
There was one exception to this rule. Research by the Business Roundtable [6] in the 1980s found that you could get short-term gains by going to 60- or 70-hour weeks very briefly — for example, pushing extra hard for a few weeks to meet a critical production deadline. However, there were a few serious caveats attached to this which used to be well-known, but have mostly been forgotten.

One is that increasing a team’s hours in the office by 50 percent (from 40 to 60 hours) does not result in 50 percent more output (as Henry Ford could have told them). Most modern-day managers assume there will be a direct one-to-one correlation between extra hours and extra output, but they’re almost always wrong about this. In fact, the numbers may typically be something closer to 25-30 percent more work in 50 percent more time.
Here's why. By the eighth hour of the day, people's best work is usually already behind them (typically turned in between hours
2 and 6). In Hour 9, as fatigue sets in, they're only going to deliver a fraction of their usual capacity. And with every extra hour beyond that, the workers’ productivity level continues to drop, until at around 10 or 12 hours they hit full exhaustion.
Another is that overtime is only effective over very short sprints. This is because (as Sidney Chapman showed in 1909 [7]) daily productivity starts falling off in the second week, and declines rapidly with every successive week as burnout sets in. Without adequate rest, recreation, nutrition, and time off to just be, people get dull and stupid. They can't focus. They spend more time answering e-mail and goofing off than they do working. They make mistakes that they'd never make if they were rested; and fixing those mistakes takes longer because they're fried. Robinson writes that he’s seen overworked software teams descend into a negative-progress mode, where they are actually losing ground week over week because they're so mentally exhausted that they're making more errors than they can fix.
The Business Roundtable study found that after just eight 60-hour weeks, the fall-off in productivity is so marked that the average team would have actually gotten just as much done and been better off if they’d just stuck to a 40-hour week all along. And at 70- or 80-hour weeks, the fall-off happens even faster: at 80 hours, the break-even point is reached in just three weeks.
And finally: these death marches take a longer-term productivity toll as well. Once the crisis has passed and that 60-houra-week team gets to go back to its regular 40, it can take several more weeks before the burnout begins to lift enough for them to resume their typical productivity level. So, for a while, you’ll get significantly less than a full 40 out of them.

Wise managers who understand this will a) avoid requiring overtime crunches, because they're acutely aware of the serious longer-term productivity hit that inevitably follows; b) keep the crunches as short as possible when they are necessary; and c) give their teams a few days off -- one to two comp days per overtime week worked is about right -- at the end of a hard sprint. This downtime enables them recuperate more quickly and completely. It's much more productive to have them gone for the next week — and then back on the job, rested and ready to work — than have them at their workstations but too fried to get anything useful done for the next month.
So, to summarize: Adding more hours to the
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Được đăng trên Alternet (http://www.alternet.org)Trang chủ > lý do tại sao chúng ta phải quay trở lại làm việc 40 giờ một tuần để giữ Sanity của chúng tôi AlterNet [1] / By Sara Robinson [2]comments_imageTại sao chúng ta phải quay trở lại làm việc 40 giờ một tuần để giữ Sanity của chúng tôi Nếu bạn là may mắn, đủ để có một công việc ngay bây giờ, bạn có thể làm mọi thứ có thể để giữ chặt nó. Nếu ông chủ yêu cầu bạn làm việc 50 giờ, bạn làm việc 55. Nếu cô hỏi 60, bạn bỏ weeknights và thứ bảy, và làm việc 65. Tỷ lệ cược là rằng bạn đã làm điều này trong vài tháng, nếu không phải hàng năm, có lẽ tại các chi phí cuộc sống gia đình của bạn, thói quen tập thể dục của bạn, chế độ ăn uống của bạn, mức độ căng thẳng của bạn và sanity của bạn. Bạn đang đốt cháy trên, mệt mỏi, đau nhức, và hoàn toàn quên bởi vợ/chồng, trẻ em và chó của bạn. Nhưng bạn đẩy anyway, vì mọi người đều biết rằng điên giờ làm việc là những gì nó cần để chứng minh rằng bạn là "đam" và "hiệu quả" và "một cầu thủ đội" — loại người sử dụng có thể chỉ có một cơ hội để tồn tại trong vòng tiếp theo của sa thải.Đây là công việc những gì trông giống như bây giờ. Nó đã là theo cách này cho rất dài rằng công nhân đặt Mỹ không nhận ra rằng trong hầu hết thế kỷ 20, sự đồng thuận rộng giữa các lãnh đạo doanh nghiệp người Mỹ đã là làm việc đó người dân hơn 40 giờ một tuần là ngu ngốc, lãng phí, nguy hiểm, và tốn kém- và các dấu hiệu nhất kể nguy hiểm không đủ năng lực quản lý khởi động.Nó là một tà giáo bây giờ (chúc may mắn thuyết phục ông chủ của bạn của những gì tôi là về để nói), nhưng mỗi giờ bạn làm việc trên 40 giờ một tuần là làm cho bạn ít hiệu quả và hiệu quả hơn cả ngắn và haul dài. Và nó có thể âm thanh lạ, nhưng đó là sự thật: điều duy nhất dễ dàng nhất, nhanh nhất công ty của bạn có thể làm để tăng sản lượng của nó và lợi nhuận - bắt đầu ngay bây giờ, ngày nay - là để có được tất cả mọi người ra khỏi máy chạy bộ 55 giờ một tuần, và trở lại vào một chân 40 giờ.Có, điều này bay trong khuôn mặt của tất cả mọi thứ quản lý hiện đại nghĩ nó biết về công việc. Vì vậy, chúng ta cần phải hiểu nhiều hơn nữa. Làm thế nào chúng tôi đã có thể tuần 40 giờ tại địa điểm đầu tiên? Làm thế nào chúng tôi đã làm mất nó? Và có hấp dẫn lý do kinh doanh dưới cùng-Line mà chúng ta nên mang nó trở lại?Sự hình thành của tuần 40 giờĐiều quan trọng nhất để biết về 40 giờ làm việc tuần là, trong khi nó đã là các đoàn thể đẩy nó, lãnh đạo doanh nghiệp cuối cùng đã đi cùng với nó bởi vì dữ liệu của họ thuyết phục họ đây là một quyết định kinh doanh rắn, nosed.Công đoàn bắt đầu chiến đấu trong tuần ngắn ở cả Anh và Mỹ trong đầu thế kỷ 19. Bởi phần sau của thế kỷ, nó đã trở thành chuẩn mực trong một số lượng ngày càng tăng của ngành công nghiệp. Và một điều kỳ lạ đã xảy ra: hơn và hơn--trên nhiều lĩnh vực kinh doanh tại nhiều quốc gia--chủ doanh nghiệp phát hiện ra rằng khi họ đã vào lãnh thổ và cắt những giờ, kinh doanh của họ đã trở thành một cách đáng kể hơn năng suất và lợi nhuận. Như Tom Walker của tác phẩm viện ít đặt nó trong giao ước sự thịnh vượng của mình[3]:Đầu ra mà không tăng hoặc mùa thu ở tỷ lệ trực tiếp tới số lượng giờ làm việc là một bài học mà dường như đã được relearned mỗi thế hệ. Năm 1848, nghị viện Anh thông qua luật mười giờ và tổng cộng sản lượng một-công nhân, mỗi ngày tăng. Trong những năm 1890 sử dụng lao động thử nghiệm rộng rãi với ngày tám giờ và liên tục tìm thấy rằng tổng cộng sản lượng một-người lao động tăng lên. Trong những thập niên đầu tiên của thế kỷ 20, Frederick W. Taylor, những người khởi của "khoa học quản lý" quy định việc giảm thời gian và đạt được tăng đáng kể trong đầu ra cho mỗi công nhân.Đến năm 1914, khuyến khích tin tưởng một chục năm trong nhà nghiên cứu, Henry Ford nổi tiếng đã bước cực đoan của tăng gấp đôi công nhân của mình trả tiền, và cắt thay đổi trong Ford nhà máy từ chín giờ lên tám. Hiệp hội quốc gia của nhà sản xuất chỉ trích ông cay đắng cho điều này-mặc dù nhiều đối thủ cạnh tranh của ông leo lên trên tàu trong kế tiếp vài năm khi họ thấy làm thế nào doanh nghiệp của Ford bùng nổ như vậy. Vào năm 1937, 40 giờ tuần được tôn trọng trên toàn quốc như một phần của thỏa thuận mới. Bởi thời điểm đó, đã có một rắn năm thập kỷ của nghiên cứu công nghiệp chứng minh, ngoài một nghi ngờ, rằng nếu bạn muốn giữ cho nhân viên của bạn tươi sáng, khỏe mạnh, sản xuất, an toàn và hiệu quả trên một căng bền vững của thời gian, bạn giữ chúng không quá 40 giờ một tuần và tám giờ một ngày.Evan Robinson, một kỹ sư phần mềm với một quan tâm lâu dài trong lập trình viên năng suất (full tiết lộ: chia sẻ tên cuối cùng của chúng tôi không phải là một sự trùng hợp) tóm tắt lịch sử này trong một giấy trắng [4] ông đã viết cho các nhà phát triển quốc tế trò chơi Hiệp hội năm 2005. Giấy ban đầu có một sự giàu có của các liên kết để nghiên cứu tiến hành bởi các doanh nghiệp, trường đại học, Hiệp hội ngành công nghiệp và quân đội hỗ trợ các nhà lãnh đạo đầu 20 thế kỷ như họ chấp nhận tuần ngắn. "Trong suốt ' 30, 40 và 50, các nghiên cứu đã được rõ ràng thực hiện bởi hàng trăm," viết Robinson; "và bởi những năm 1960, những lợi ích của tuần 40 giờ được chấp nhận gần như vượt ra ngoài câu hỏi trong công ty Mỹ. Năm 1962, Phòng thương mại thậm chí xuất bản một cuốn sách nhỏ tán dương tăng năng suất giảm giờ." Các nghiên cứu cho thấy, hơn và hơn, là công nhân công nghiệp có tám giờ tốt, đáng tin cậy một ngày trong đó. Trung bình, bạn nhận được không có vật dụng thêm ra khỏi một ngày 10-giờ hơn bạn ra tám giờ một ngày. Tương tự như vậy, sản lượng tổng thể cho tuần làm việc sẽ là chính xác giống nhau ở phần cuối của sáu ngày vì nó sẽ làm sau năm ngày. Vì vậy trả tiền người lao động theo giờ để lại một khi họ đã đặt trong của 40 lượt về cơ bản là không có gì khác hơn là một cách ngu ngốc và lạm dụng để đốt cháy lợi nhuận. Để chúng về nhà, phần còn lại lên và trở lại vào thứ hai. Nó là tốt hơn cho tất cả mọi người.Như thời gian đã đi vào và các đoàn thể thực hiện bồi thường người Khuyết tật và nơi làm việc an toàn vào các vấn đề lớn hơn và lớn hơn, một tập hợp các mối quan tâm hơn nữa xây sự khôn ngoan của tuần ngắn. Một ngọn núi ngày càng tăng của dữ liệu cho thấy rằng thảm họa tai nạn [5] — các loại mà vô hiệu hóa công nhân, làm hỏng thiết bị vốn, đóng cửa đường, mở công ty đến vụ án, và buồn bã cổ đông — đã thêm rất nhiều khả năng xảy ra khi người lao động đã là làm việc thêm giờ và overtired.Mà kín các đối phó: cho hầu hết các doanh nghiệp, tiềm năng con người, vốn, rủi ro pháp lý và tài chính đi hơn 40 giờ một tuần chỉ đơn giản là không có giá trị tham gia. Bởi chiến tranh thế giới thứ hai, sự đồng thuận là rõ ràng và phổ biến rộng rãi: thậm chí (hoặc đặc biệt!) theo nhu cầu cực của chiến tranh, overworking nhân viên là phản tác dụng và nguy hiểm, và không có nơi làm việc có thẩm quyền nên bao giờ cố gắng để đẩy người dân của nó vượt quá giới hạn đó.Ngoại lệ ngoài giờCó là một ngoại lệ cho quy tắc này. Nghiên cứu của bàn tròn kinh doanh [6] trong những năm 1980 thấy rằng bạn có thể nhận được lợi ích ngắn hạn bằng cách đi đến 60 hoặc 70-giờ tuần một thời gian rất ngắn — ví dụ, đẩy thêm khó khăn cho một vài tuần để đáp ứng một hạn chót quan trọng sản xuất. Tuy nhiên, đã có một vài hãy cẩn thận nghiêm trọng gắn liền với điều này được sử dụng để được nổi tiếng, nhưng chủ yếu là đã bị lãng quên. Một là rằng tăng đội một giờ tại văn phòng bằng 50 phần trăm (từ 40 đến 60 giờ) không dẫn đến 50 phần trăm sản lượng (như Henry Ford có thể đã nói với họ). Hầu hết các nhà quản lý ngày nay cho rằng sẽ có một sự tương quan trực tiếp-một giữa thêm giờ và phụ đầu ra, nhưng chúng hầu như luôn luôn sai về việc này. Trong thực tế, những con số thường có thể là một cái gì đó gần gũi hơn với 25-30 phần trăm làm việc nữa trong 50 phần trăm thêm thời gian.Đây là lý do tại sao. Theo thứ tám giờ trong ngày, công việc tốt nhất của người đang thường phía sau họ (thường bật giữa giờ2 và 6). Trong 9 giờ, như mệt mỏi bộ trong, họ chỉ sẽ cung cấp một phần nhỏ của năng lực bình thường của mình. Và với mỗi giờ phụ ngoài đó, lao động năng suất cấp tiếp tục giảm, cho đến khi xung quanh 10 hoặc 12 giờ họ trúng đầy đủ kiệt sức.Một là rằng tăng ca là chỉ có hiệu quả hơn rất ngắn chạy nước rút. Điều này là bởi vì (như Sidney Chapman đã cho thấy năm 1909 [7]) năng suất hàng ngày bắt đầu rơi xuống trong tuần thứ hai, và từ chối nhanh chóng với mỗi tuần kế tiếp như burnout bộ trong. Mà không đầy đủ nghỉ ngơi, giải trí, dinh dưỡng, và thời gian chỉ được, những người được ngu si đần độn và ngu ngốc. Họ không thể tập trung. Họ dành nhiều thời gian trả lời e-mail và goofing ra hơn là làm việc. Họ làm cho những sai lầm mà họ sẽ không bao giờ thực hiện nếu họ được nghỉ ngơi; và sửa chữa những sai lầm mất nhiều thời gian bởi vì họ đang chiên. Robinson viết rằng ông đã nhìn thấy phần mềm overworked đội hạ xuống thành một chế độ tiến bộ tiêu cực, nơi họ đang thực sự mất đất tuần qua tuần bởi vì họ là như vậy tinh thần cạn kiệt rằng họ đang làm cho lỗi nhiều hơn họ có thể sửa chữa.Hội nghị bàn tròn kinh doanh nghiên cứu cho thấy rằng sau khi chỉ tám 60 giờ tuần, mùa thu-ra năng suất để đánh dấu rằng đội trung bình đã có thực sự nhận được cũng giống như nhiều thực hiện và tốt hơn nếu họ chỉ có khó khăn đến 40 giờ một tuần tất cả cùng. Và lúc 70 hay 80 giờ tuần, mùa thu-off sẽ xảy ra nhanh hơn: 80 giờ, điểm hòa vốn đạt đến chỉ trong ba tuần.Và cuối cùng: những cái chết theo mùa có một số điện thoại năng suất dài hạn là tốt. Sau khi cuộc khủng hoảng đã trôi qua và rằng đội 60-houra-tuần được để trở lại của nó 40 thường xuyên, nó có thể mất vài tuần nữa trước khi burnout bắt đầu nâng đủ cho họ để tiếp tục cấp năng suất điển hình của họ. Vì vậy, cho một thời gian, bạn sẽ nhận được một cách đáng kể ít hơn 40 đầy đủ ra khỏi chúng. Khôn ngoan quản lý những người hiểu điều này sẽ một) tránh đòi hỏi phải tăng ca crunches, bởi vì họ đang sâu sắc nhận thức của năng suất dài hạn nghiêm trọng nhấn rằng chắc chắn sau; b) giữ crunches càng ngắn càng tốt khi họ đang cần thiết; và c) cho đội của họ một vài ngày tắt--một đến hai comp ngày / thời gian bù giờ tuần làm việc là về quyền--ở phần cuối của một nước rút cứng. Này cho phép thời gian chết họ recuperate nhanh hơn và hoàn toàn. Nó là nhiều hơn nữa hiệu quả để chúng đi cho tuần tới- và sau đó trở lại vào công việc, nghỉ và sẵn sàng để làm việc — hơn có tại của máy trạm làm việc nhưng quá chiên để có được bất cứ điều gì hữu ích mà làm cho tháng tiếp theo.Vì vậy, để tóm tắt: thêm thêm giờ để các
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Được đăng trên Alternet (http://www.alternet.org)
Trang chủ> Tại sao chúng tôi phải quay trở lại để một 40-Hour Tuần làm việc để Giữ Sanity của chúng tôi AlterNet [1] / By Sara Robinson [2] comments_image Tại sao chúng tôi có để Go trở lại một tuần làm việc 40-Hour để Giữ Sanity của chúng tôi Nếu bạn đủ may mắn để có một công việc ngay bây giờ, có lẽ bạn đang làm mọi thứ có thể để giữ được nó. Nếu sếp yêu cầu bạn làm việc 50 giờ, bạn làm việc 55. Nếu cô ấy hỏi 60, bạn bỏ buổi tối cuối tuần và các ngày thứ Bảy, và làm việc 65. Odds được rằng bạn đã làm điều này trong nhiều tháng, nếu không phải năm, có lẽ vào chi phí của cuộc sống gia đình của bạn, thói quen tập thể dục của bạn, chế độ ăn uống của bạn, mức độ căng thẳng của bạn, và sự tỉnh táo của bạn. Bạn bị kiệt sức, mệt mỏi, đau nhức, và hoàn toàn bị lãng quên bởi người phối ngẫu của bạn, trẻ em và chó. Nhưng bạn đẩy vào anyway, bởi vì mọi người đều biết rằng làm việc giờ điên là những gì nó cần để chứng minh rằng bạn đang "đam mê" và "sản xuất" và "một cầu thủ đội" - những loại người chỉ có thể có một cơ hội để tồn tại vòng tiếp theo của sa thải. Đây là những gì công việc có vẻ như bây giờ. Đó là cách đây rất lâu rằng hầu hết người lao động Mỹ không nhận ra rằng đối với hầu hết các thế kỷ 20, sự đồng thuận rộng rãi giữa các nhà lãnh đạo doanh nghiệp Mỹ là những người làm việc hơn 40 giờ một tuần là ngu ngốc, lãng phí, nguy hiểm, và đắt tiền - và các dấu hiệu đáng chú ý nhất của quản lý nguy hiểm không đủ năng lực để khởi động. Đó là một dị giáo bây giờ (may mắn thuyết phục ông chủ của bạn về những gì tôi sắp nói), nhưng mỗi giờ bạn làm việc hơn 40 giờ một tuần là làm cho bạn kém hiệu quả và năng suất hơn cả ngắn hạn và lâu dài. Và nó nghe có vẻ lạ, nhưng đó là sự thật: dễ dàng nhất, điều duy nhất nhanh nhất công ty của bạn có thể làm để tăng sản lượng và lợi nhuận của nó - bắt đầu ngay bây giờ, hôm nay - là để có được tất cả mọi người ra khỏi máy chạy 55 giờ một tuần, và trở lại vào một nền tảng 40-giờ. Có, điều này trái ngược với tất cả mọi thứ của quản lý hiện đại cho rằng nó biết về công việc. Vì vậy, chúng ta cần phải hiểu thêm. Làm thế nào mà chúng ta có được đến tuần 40 giờ ở nơi đầu tiên? Làm thế nào mà chúng ta mất nó? Và có lý do kinh doanh dưới dòng thuyết phục rằng chúng ta nên mang nó trở lại? The Making of 40-Hour tuần Các điều cần thiết nhất để biết về 40 giờ làm việc trong tuần là, trong khi nó đã được các công đoàn đã đẩy nó, lãnh đạo doanh nghiệp cuối cùng đã đi cùng với nó, vì dữ liệu của họ đã thuyết phục họ đây là một quyết định kinh doanh cứng rắn rắn. Công đoàn bắt đầu chiến đấu cho tuần ngắn ở cả Anh và Mỹ trong những năm đầu thế kỷ 19. Bởi phần sau của thế kỷ, nó đã trở thành chuẩn mực trong một số ngày càng tăng của ngành công nghiệp. Và một điều kỳ lạ đã xảy ra: hơn và hơn - trên nhiều lĩnh vực kinh doanh tại nhiều quốc gia - chủ doanh nghiệp phát hiện ra rằng khi họ đã cho vào các công đoàn và cắt giảm giờ, các doanh nghiệp của họ trở nên đáng kể năng suất cao hơn và có lợi nhuận. Như Tom Walker của Ít Viện làm việc đặt nó trong sự thịnh vượng ước của mình [3]: sản lượng đó không tăng hoặc giảm tỷ lệ thuận với số giờ làm việc là một bài học mà dường như có được học lại mỗi thế hệ. Năm 1848, người Anh quốc hội đã thông qua mười giờ pháp luật và tổng sản lượng mỗi nhân viên, mỗi ngày tăng lên. Trong những năm 1890, sử dụng lao động thử nghiệm rộng rãi với các ngày tám giờ và liên tục phát hiện ra rằng tổng sản lượng mỗi công nhân tăng lên. Trong những thập kỷ đầu của thế kỷ 20, Frederick W. Taylor, người khởi của "quản lý khoa học" quy định giảm thời gian làm việc và đạt được tăng lên đáng kể trong sản lượng mỗi công nhân. Bởi năm 1914, khuyến khích bởi một chục năm trong nhà nghiên cứu, Henry Ford nổi tiếng mất những bước căn bản của tăng gấp đôi lương công nhân của mình ", và cắt ca trong nhà máy của Ford từ chín giờ đến tám. Hiệp hội quốc gia các nhà sản xuất đã chỉ trích ông cay đắng cho điều này - cho dù rất nhiều đối thủ cạnh tranh của mình leo lên trên tàu trong vài năm tới khi họ nhìn thấy cách thức kinh doanh của Ford bùng nổ như một kết quả. Năm 1937, tuần 40 giờ được cất giữ trên toàn quốc như là một phần của New Deal. Vào thời điểm đó, đã có một rắn năm thập niên nghiên cứu công nghiệp đã chứng minh rằng, không còn nghi ngờ, rằng nếu bạn muốn giữ công nhân của bạn tươi sáng, khỏe mạnh, năng suất cao, an toàn và hiệu quả trên một đoạn duy trì thời gian, bạn giữ chúng để không hơn 40 giờ một tuần và tám tiếng một ngày. Evan Robinson, một kỹ sư phần mềm với một suất dài trong năng suất lập trình (công bố đầy đủ: tên cuối cùng được chia sẻ của chúng tôi không phải là một sự trùng hợp) tóm tắt lịch sử này trong một tờ giấy trắng [4], ông đã viết cho Hiệp hội các nhà phát triển game quốc tế "vào năm 2005. Các giấy bản gốc có chứa một sự giàu có của các liên kết đến các nghiên cứu được tiến hành bởi các doanh nghiệp, các trường đại học, các hiệp hội ngành công nghiệp, và quân đội đã hỗ trợ các nhà lãnh đạo đầu thế kỷ 20 khi họ chấp nhận các tuần ngắn. "Trong suốt những năm 30, thập niên 40, và 50, những nghiên cứu được tiến hành bởi dường như hàng trăm," viết Robinson; "Và đến những năm 1960, những lợi ích của tuần 40 giờ được chấp nhận hầu như nằm ngoài câu hỏi trong các công ty Mỹ. Trong năm 1962, Phòng Thương mại thậm chí xuất bản một cuốn sách nhỏ tán dương việc tăng năng suất giờ giảm. "Những gì mà các nghiên cứu cho thấy, hơn và hơn, là công nhân công nghiệp có tám tốt, đáng tin cậy giờ một ngày trong đó. Tính trung bình, bạn không nhận được các vật dụng nhiều hơn ngoài một ngày 10 giờ hơn bạn làm ra của một ngày tám giờ. Tương tự như vậy, sản lượng tổng thể cho tuần làm việc sẽ được chính xác giống vào cuối sáu ngày vì nó sẽ là sau năm ngày. Vì vậy, trả lương công nhân hàng giờ để thanh xung quanh khi họ đã đặt hàng tuần của họ 40 về cơ bản là không có gì nhiều hơn một cách ngu ngốc và lạm dụng để ghi lên lợi nhuận. Hãy để 'em về nhà, nghỉ ngơi và trở lại vào thứ hai. Nó tốt hơn cho tất cả mọi người. Thời gian trôi qua và các đoàn thể thực hiện bồi thường thương tật và an toàn nơi làm việc vào các vấn đề lớn hơn và lớn hơn, một nhóm quan ngại hơn nữa củng cố thêm sự khôn ngoan của tuần ngắn. Một núi ngày càng tăng của dữ liệu đã cho thấy tai nạn thảm khốc [5] - loại mà vô hiệu hóa công nhân, thiết bị vốn thiệt hại, tắt đường, mở công ty để khởi kiện và các cổ đông khó chịu - là có nhiều khả năng xảy ra khi công nhân đã làm việc thêm giờ và quá mệt. Đó giấu kín rất nhiều: đối với hầu hết các doanh nghiệp, các nhân tiềm năng, vốn, pháp lý, tài chính và rủi ro đi hơn 40 giờ một tuần chỉ đơn giản là không đáng là bao. Thế chiến II, sự đồng thuận rõ ràng và phổ biến rộng rãi. Thậm chí (! Hoặc đặc biệt) theo nhu cầu khắc nghiệt của thời kỳ chiến tranh, làm việc quá sức lao động là phản tác dụng và nguy hiểm, và không có nơi làm việc có thẩm quyền bao giờ nên cố gắng đẩy người của mình vượt ra ngoài giới hạn đó The Exception làm thêm giờ Có một ngoại lệ cho quy tắc này. Nghiên cứu bởi các [6] Hội nghị bàn tròn kinh doanh trong năm 1980 thấy rằng bạn có thể nhận được lợi ích ngắn hạn bằng cách vào 60- hoặc 70 giờ một tuần, rất ngắn gọn - ví dụ, đẩy thêm khó khăn cho một vài tuần để đáp ứng thời hạn sản xuất quan trọng. Tuy nhiên, đã có một vài một vài vấn đề thuộc này mà sử dụng để được nổi tiếng, nhưng đã chủ yếu là bị lãng quên. Một là tăng giờ của một đội bóng trong văn phòng bằng 50 phần trăm (40-60 giờ) không kết quả trong 50 phần trăm sản lượng nhiều hơn (như Henry Ford đã có thể nói với họ). Hầu hết các nhà quản lý hiện đại cho rằng sẽ có một sự tương quan trực tiếp một-một giữa giờ thêm và sản lượng thêm, nhưng họ hầu như luôn luôn sai về việc này. Trong thực tế, những con số có thể thường được một cái gì đó gần gũi hơn với công việc nhiều hơn 25-30 phần trăm trong 50 phần trăm nhiều thời gian. Đây là lý do tại sao. Vào giờ thứ tám trong ngày, tốt nhất công việc của người dân thường đã đứng đằng sau chúng là (thường lại giữa giờ 2 và 6). Trong Hour 9, mệt mỏi được ấn định, họ sẽ chỉ cung cấp một phần công suất bình thường của họ. Và với mỗi giờ thêm ngoài đó, mức năng suất của người lao động tiếp tục giảm, cho đến khoảng 10 hoặc 12 giờ họ nhấn toàn kiệt sức. Một là làm thêm giờ là chỉ có hiệu quả hơn chạy nước rút rất ngắn. Điều này là bởi vì (như Sidney Chapman cho thấy vào năm 1909 [7]) năng suất hàng ngày bắt đầu rơi xuống trong tuần thứ hai, và giảm nhanh chóng với mỗi tuần liên tiếp như burnout đặt trong. Nếu không có nghỉ ngơi đầy đủ, vui chơi giải trí, dinh dưỡng, và thời gian tắt để chỉ là , người ta ngu si đần độn và ngu ngốc. Họ không thể tập trung. Họ dành nhiều thời gian trả lời e-mail và rảnh rang hơn những họ làm việc. Họ làm cho những sai lầm mà họ sẽ không bao giờ làm nếu họ được nghỉ ngơi; và sửa chữa những sai lầm phải mất lâu hơn bởi vì họ đang chiên. Robinson viết rằng ông đã thấy đội phần mềm làm việc quá tải bị rơi vào một chế độ tiêu cực, tiến bộ, nơi họ đang thực sự mất mặt đất trong tuần qua tuần vì chúng rất tinh thần kiệt sức mà họ đang làm cho nhiều lỗi hơn là họ có thể sửa chữa. Các nghiên cứu Business Roundtable thấy rằng chỉ sau tám 60 giờ một tuần, mùa thu-off suất được gắn liền với việc đội bóng trung bình sẽ thực sự nhận được chỉ là càng nhiều và thực hiện được tốt hơn nếu họ chỉ bị mắc kẹt vào một tuần 40 giờ tất cả cùng. Và tại 70- hoặc 80 giờ một tuần, mùa thu-off sẽ xảy ra nhanh hơn: 80 giờ, các điểm break-thậm chí đạt được trong chỉ ba tuần. Và cuối cùng: những cuộc tuần hành chết mất một số suất dài hạn là tốt. Khi cuộc khủng hoảng đã trôi qua và khi đội 60-houra tuần trở đi trở lại thường xuyên 40 của nó, nó có thể mất nhiều tuần trước khi bắt đầu kiệt sức để nâng đủ để họ trở lại mức năng suất điển hình của họ. Vì vậy, trong một thời gian, bạn sẽ nhận được ít hơn một đầy đủ 40 trong số họ đáng kể. Quản lý khôn ngoan những người hiểu điều này sẽ a) tránh đòi hỏi crunches thêm giờ, bởi vì họ nhận thức sâu sắc của hit suất dài hạn nghiêm trọng mà chắc chắn sau ; b) giữ crunches càng ngắn càng tốt khi họ là cần thiết; và c) cung cấp cho các đội của họ một vài ngày off - 01:59 ngày comp mỗi giờ làm thêm trong tuần làm việc là về bên phải - ở cuối của một nước rút cứng. Thời gian chết này cho phép họ hồi phục nhanh hơn và hoàn toàn. . Đó là nhiều hơn nữa hiệu để họ đi cho các tuần tiếp theo - và sau đó trở lại công việc, nghỉ ngơi và sẵn sàng để làm việc - hơn có họ ở máy trạm của họ nhưng quá chiên để có được bất cứ điều gì hữu ích làm cho các tháng tiếp theo Vì vậy, để tóm tắt: Thêm nhiều giờ để các


































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: