Question 1 (b)In order to form an agreement which is enforceable in la dịch - Question 1 (b)In order to form an agreement which is enforceable in la Việt làm thế nào để nói

Question 1 (b)In order to form an a

Question 1 (b)
In order to form an agreement which is enforceable in law, the following elements must be present:
1. Proposal – This signifies the willingness of the party making the proposal to be in a contractual relationship with the other party, whenever the terms of the contract are agreed upon by the acceptor. A proposal made to a specific person means it can only be accepted by that person and no other persons. The proposal must be clear and communicated to the other party.

Section 6 Contracts Act 1950 provides, the proposal may be revoked “where the acceptor fails to fulfill a condition precedent to acceptance.”

2. Acceptance – An acceptance is the agreement by the person to whom the proposal is made to on the terms contained in the proposal made by the proposer. It is important the acceptance be a positive act of acceptance and must be communicated to the proposer in the usual and reasonable manner.

3. Consideration – This is the price paid by the acceptor to buy the promise or act of the other person. Explanation 2 of Section 26, Contracts Act 1950 provides, adequacy of consideration is immaterial as long as the agreement has been entered into by the parties with free consent.

4. Intention to Create Legal Relations – For contracts entered into in business or commercial agreements, the parties are presumed to have intention to create legal relations.

5. Capacity to Contract – In order to form a valid contract, it is important the parties entering into a contract have reached the age of majority and not of unsound mind.

6. Free Consent to Contract – To determine the legality of the contract, the parties to the contract must have entered into it with free consent. One factor which may negate the free consent is “misrepresentation”.

The Contract Act 1950 provides when all of the above elements are present in a contract then there is a valid contract enforceable in law.
From the facts of the case provided in question 2 (b) there appears to be proposal from Ahmad, to enter into a contract for the purchase of an antique watch from Farisham. It also appears Farisham has given his acceptance in the usual and reasonable manner to Ahmad. Ahmad as consideration for Farisham promising to sell the antique watch to him has provided him with a deposit of RM10, 000. The parties to the contract had intention to create legal relations with each other. I shall also assume they had capacity to contract. However when it comes to matter of “free consent” there is a hitch.
Farisham, has made an innocent misrepresentation when he made a statement in “good faith” describing the antiquity of the watch to Ahmad who relied upon the statement made in order to enter into the contract.
The misrepresentation under Section 18, Contracts Act 1950 is one made with no intention to deceit. “The party making such a statement honestly believes in the truth of the statement, or negligently or innocently makes such statement which is untrue or causes another to make a mistake of fact”. It is important the statement be one of fact and not a mere opinion as in the case of Bisset v. Wilkinson[1927] AC 177. In this case the representation by the seller as to how many sheeps the land could carry was made on the sellers own estimate. It was held by the courts that this was a statement of opinion and the claim to rescind the contract failed.

In law the effect of misrepresentation is to render the contract voidable. This means the contract is construed to be valid between the parties unless and until it is set aside by the representee – referring to the party to whom the misrepresentation was made to. This proposition is supported by the case of Newbigging v. Adam [1886] 3 Ch D 582 at 592. The law states, when the representee discovers the misrepresentation, the representee may make an election; to affirm or to rescind the contract (Segar Oil Palm Estate SdnBhd v TayTho Bok [1997]4 CLJ 158). Once the representee makes it clear, that the representee refuses to be bound by the contract then the contract in question is terminated ab initio as if it never existed. This statement is also supported by the case law Travelsight (M) SdnBhd v. Atlas Corporation SdnBhd, High Court Malay, Kuala Lumpur[2003].
Lord Atkinson in Abram SS Co. v. Westville Shipping Co. Ltd [1923] AC 773 at 781:
“Where one party to a contract expresses by word or act in an unequivocal manner that by reason of fraud or essential error of a material kind inducing him to enter into thecontract he has resolved to rescind it, and refuses to be bound by it, the expression of his election, if justified by the facts, terminates the contract, puts the parties is status quoante and restores things, as between them, to the position in which they stood beforethe contact was entered into.”
It is crucial once the representee decides to rescind the contract, the representee must communicate his decision to the representor within a reasonable span of time. This is to enable the representor to know the exact position pertaining to the contract because the representor is entitled to treat the contract as subsisting unless he is duly informed of its termination (Car and Universal Finance Co Ltd v Caldwell [1965] 1 QB 525,, [1964] 1 All ER 290). It is the court that pronounces recession. Once the representee elects to terminate the contract it would effectively destroy the contractual link between him and the representor (Abram SS Co. v. Westville Shipping Co. Ltd (supra)). And when the contract is wholly performed, as in the case of Travelsight where the plaintiff had paid the full purchase price, the defendant was asked to pay him back the full purchase price with interest at a rate determined by the courts.
In the case of Lam Gow&Anor v. Maju-TeknoSdnBhd&Anor [1994] 3 CLJ 783. there was a reduction of 25.19% in the sizeof the land, the plaintiffs who were the purchasers of the land had the right to rescind the contract because the “difference would not give the purchasers substantially what they bargained for”. The judge allowed the recession and the judge ordered the defendants to refund with interest at the rate of 8% and costs the sum paid by the plaintiffs. The courts also held the plaintiffs be entitled to damages on account of the non-fulfillment of the agreement.
Another important point to note is the decision by the representee to either rescind or continue with the contract should be communicated within a reasonable time. In this case Ahmad had made known his intention not to continue with the contract on 6 March which was two days after the contract was entered into between both parties.
Based on the facts provided I come to the following conclusions:
1. There is a representation of good faith on the part of Farisham. Farisham made “positive assertion” of an information on the age of the watch, claiming it be a 100 year old antique. Farisham honestly believed in the truth of his statement to Ahmad and there was no malicious intent.

2. Farisham’s representation was made to an antique collector, Ahmad. Being an antique collector, it is reasonable to expect Ahmad to have an expert knowledge to value and to assess on the authenticity of claims made by a third party on an item before making a purchase.

In the case of Attwood v Small the judge refused to grant the contract voidable at the option of the party claiming he was misrepresented. This was because he had relied on his own experts before making the decision to purchase.

Thus being an antique collector the courts may be doubtful as to believe Ahmad’s claim that he was misrepresented to by Farisham as to the age of the watch.

3. Ahmad’s decision to rescind the contract is based on Yatt’s claim that she sold an antique watch inherited from her father to Farisham and that the watch was bought by her father on Malaysia’s Independence Day. It is important to determine:
• Date of manufacture of the watch. Although Yatt’s father bought the watch on Independence Day, it ispossible it was manufactured in 1914, thereby making the claim it’s a 100 year old watch valid.
• Whether the watch Ahmad purchased from Farisham and the watch Yatt is referring to are one and the same. It is possible they are not talking about the same watch in which case Farisham could be correct on the age of the watch he sold to Ahmad. However if they are talking about the same watch then, as mentioned above, the date of manufacture of the watch must be determined.

4. Ahmad in his email to Farisham, intends to terminate the contract on the ground there was misrepresentation of fact.
There was no element of fraud in Farisham’s statement and applying the case of Bisset v. Wilkinson [1927] AC 177, it is possible the courts may decide Farisham’s statement was only his opinion.
5. Another important matter is the degree of reliance on the misrepresentation by Ahmad. In Attwood v. Small[1838]6 Cl & Fin 232, the courts held there was no material reliance on the misrepresented statement as Small had used his own experts to assess the land. Thus it is possible the courts to reconsider Ahmad’s claim of misrepresentation as it is reasonable to presume of Ahmad’s expertise in valuing an antique.

Inconclusion, the worst case scenario for Farisham would be Ahmad can claim for misrepresentation under Section 18, Contracts Act 1950, in which case the contract between the parties would be voidable at Ahmad’s option. Once the courts declare rescission of the contract, Farisham would have to refund the RM10, 000 deposit as well as pay any interest decided to by the courts. Ahmad would also be entitled to damages on account of the non-fulfillment of the agreement. This amount would also be determined by the courts.
It is also possible for the courts to look at the fact that Ahmad being an antique collector should be an expert on assessing authenticity of purchases he makes. Applying Attwood v Small[1838]6 Cl & Fin 232, case the courts m
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Câu hỏi 1 (b)Để tạo thành một thỏa thuận được thực thi trong pháp luật, các yếu tố sau đây phải có mặt:1. đề nghị-điều này có nghĩa là sự sẵn lòng của bên thực hiện đề nghị để trong một mối quan hệ hợp đồng với bên khác, bất cứ khi nào các điều khoản của hợp đồng được thỏa thuận bằng cách tìm. Một đề xuất được thực hiện cho một người cụ thể có nghĩa là nó chỉ có thể được chấp nhận bởi người đó và không có những người khác. Đề xuất phải được rõ ràng và truyền đạt đến bên kia. Phần 6 hợp đồng luật năm 1950 cung cấp, đề nghị có thể được thu hồi "nơi tìm không hoàn thành một tiền lệ điều kiện để chấp nhận."2. chấp nhận-một sự chấp nhận là thoả thuận của người mà đề nghị được thực hiện để vào các điều khoản chứa trong đề xuất được thực hiện bởi proposer. Nó là quan trọng sự chấp nhận là một tích cực hành động chấp nhận và phải được truyền đạt đến proposer cách thông thường và hợp lý.3. xem xét-đây là mức giá được trả bởi tìm mua lời hứa hoặc hành động của người khác. Giải thích 2 phần 26, hợp đồng đạo luật năm 1950 cung cấp, tính đầy đủ của xem xét là vô quan hệ miễn là Hiệp định đã được nhập vào bởi các bên với sự đồng ý miễn phí.4. ý định tạo ra quan hệ pháp lý-cho các hợp đồng nhập vào doanh nghiệp hoặc thỏa thuận thương mại, các bên được coi là có ý định để tạo ra quan hệ pháp lý.5. khả năng để hợp đồng-để tạo thành một hợp đồng hợp lệ, điều quan trọng là các bên tham gia vào một hợp đồng đã đạt đến tuổi thành niên và không của unsound tâm trí.6. miễn phí chấp thuận hợp đồng-để xác định tính hợp pháp của hợp đồng, các bên tham gia hợp đồng phải đã nhập vào nó với sự đồng ý miễn phí. Một yếu tố mà có thể phủ nhận sự đồng ý miễn phí là "misrepresentation".Năm 1950 đạo luật hợp đồng cung cấp khi tất cả các yếu tố trên có mặt trong một hợp đồng sau đó có là một hợp đồng hợp lệ thực thi trong pháp luật.Từ sự thật của vụ án cung cấp trong câu hỏi 2 (b) dường như là đề nghị từ Ahmad, để tham gia vào một hợp đồng để mua một chiếc đồng hồ cổ từ Farisham. Nó cũng xuất hiện Farisham đã được chấp nhận của mình theo cách thông thường và hợp lý đến Ahmad. Ahmad như xem xét cho Farisham hứa hẹn để bán chiếc đồng hồ cổ cho anh ta đã cung cấp cho anh ta một khoản tiền gửi của RM10, 000. Các bên tham gia hợp đồng này có ý định để tạo ra các quan hệ pháp lý với nhau. Tôi cũng sẽ cho họ có khả năng để hợp đồng. Tuy nhiên khi nói đến vấn đề của "miễn phí sự đồng ý" là có một xô. Farisham, đã thực hiện một misrepresentation vô tội khi ông thực hiện một tuyên bố "thiện" mô tả thời cổ đại của chiếc đồng hồ để Ahmad người dựa vào các báo cáo thực hiện để tham gia vào hợp đồng.Misrepresentation dưới phần 18, hợp đồng đạo luật năm 1950 là một thực hiện với không có ý định lừa dối. "Bên làm cho một tuyên bố thành thật tin tưởng vào sự thật của báo cáo, hoặc negligently hoặc innocently làm cho tuyên bố như vậy đó là sai sự thật hoặc nguyên nhân khác để làm cho một sai lầm của thực tế". Nó là quan trọng các báo cáo là một thực tế và không phải là một ý kiến chỉ trong trường hợp Bisset v. Wilkinson [1927] AC 177. Trong trường hợp này đại diện bởi người bán như bao nhiêu cừu đất có thể mang được thực hiện trên ước tính của người bán. Nó được tổ chức bởi các tòa án này đã là một tuyên bố của ý kiến và yêu cầu bồi thường để hủy bỏ hợp đồng không thành công. Trong pháp luật có hiệu lực của misrepresentation là để render hợp đồng voidable. Điều này có nghĩa là hợp đồng hiểu được giá trị giữa các bên trừ khi và cho đến khi nó được đặt sang một bên bởi representee-đề cập đến Đảng mà misrepresentation đã được thực hiện để. Đề xuất này được hỗ trợ bởi trường hợp của Newbigging v. Adam [1886] 3 Ch D 582 tại 592. Các luật tiểu bang, khi representee phát hiện ra misrepresentation, representee có thể làm cho một cuộc bầu cử; để khẳng định hoặc hủy bỏ hợp đồng (Segar dầu Palm động sản SdnBhd v TayTho Bok [1997] 4 CLJ 158). Một khi representee làm cho nó rõ ràng, mà representee từ chối bị ràng buộc bởi hợp đồng sau đó hợp đồng trong câu hỏi chấm dứt ab initio như thể nó không bao giờ tồn tại. Tuyên bố này cũng được hỗ trợ bởi trường hợp pháp luật Travelsight (M) SdnBhd v. Atlas Tổng công ty SdnBhd, tòa án tối cao Malay, Kuala Lumpur [2003].Chúa Atkinson Abram SS co. v. Westville vận chuyển công ty TNHH [1923] AC 773 tại 781:"Trong trường hợp một bên để một hợp đồng thể hiện bởi từ hoặc hành động một cách rõ ràng rằng vì lý do gian lận hoặc lỗi cần thiết của một loại vật liệu gây ra nó để tham gia vào thecontract ông đã quyết định hủy bỏ nó, và từ chối để bị ràng buộc bởi nó, sự biểu hiện của cuộc bầu cử của mình, nếu chứng minh bởi các dữ kiện, chấm dứt hợp đồng, đặt các bên là tình trạng quoante và khôi phục lại những điều giữa chúng, để vị trí trong đó họ đã đứng cầu liên hệ được nhập vào. "Nó là rất quan trọng sau khi representee quyết định hủy bỏ hợp đồng, representee phải giao tiếp nhằm representor trong vòng một khoảng hợp lý của thời gian. Điều này là để cho phép representor để biết vị trí chính xác liên quan đến hợp đồng bởi vì representor được quyền để điều trị hợp đồng như tồn trừ khi ông là hợp lệ thông báo chấm dứt của nó (xe hơi và Universal tài chính công ty TNHH v Caldwell [1965] 1 QB 525,, [1964] 1 tất cả ER 290). Nó là tòa án pronounces suy thoái kinh tế. Một khi representee bầu để chấm dứt hợp đồng sẽ có hiệu quả tiêu diệt kết hợp đồng giữa Anh và representor (Abram SS công v. Westville vận chuyển công ty TNHH (siêu)). Và khi hợp đồng được hoàn toàn thực hiện, như trong trường hợp của Travelsight nơi nguyên đơn đã trả giá mua đầy đủ, bị đơn đã được yêu cầu để trả cho anh ta trở lại giá mua đầy đủ với lãi suất tỷ giá được xác định bởi các tòa án.Trong trường hợp của Lam Gow & Anor v. Maju-TeknoSdnBhd & Anor [1994] 3 CLJ 783. đã có một giảm 25.19% trong sizeof đất, các nguyên đơn đã mua đất có quyền hủy bỏ hợp đồng vì những "sự khác biệt sẽ không cung cấp cho người mua các đáng kể những gì họ bargained cho". Thẩm phán cho phép suy thoái kinh tế và các thẩm phán đã ra lệnh các bị cáo để hoàn trả lại với lãi suất ở mức 8% và chi phí số tiền được trả bởi các nguyên đơn. Các tòa án cũng tổ chức các nguyên đơn được quyền thiệt hại trên tài khoản không thực hiện thỏa thuận.Một điểm quan trọng cần lưu ý là quyết định của representee để hủy bỏ hoặc tiếp tục với hợp đồng nên được truyền đạt trong một thời gian hợp lý. Trong trường hợp này Ahmad đã làm nổi tiếng ý định không tiếp tục với hợp đồng vào ngày 6 tháng 3 là hai ngày sau khi hợp đồng được bắt đầu vào được từ cả hai bên. Dựa trên các dữ kiện cung cấp tôi đến kết luận sau đây:1. có là một đại diện của Đức tin tốt trên một phần của Farisham. Farisham thực hiện "khẳng định tích cực" một thông tin về tuổi của xem, tuyên bố nó có một cổ 100 năm tuổi. Farisham trung thực tin vào sự thật của tuyên bố của ông để Ahmad và đã có không có độc hại intent. 2. Farisham đại diện được thực hiện để một nhà sưu tập cổ, Ahmad. Là một nhà sưu tập cổ, nó là hợp lý để mong đợi Ahmad có một kiến thức chuyên môn để giá trị và để đánh giá về tính xác thực của khiếu nại được thực hiện bởi một bên thứ ba trên một mục trước khi thực hiện mua hàng. Trong trường hợp của Attwood v nhỏ các thẩm phán từ chối cấp hợp đồng voidable lựa chọn của các bên tuyên bố ông misrepresented. Điều này là bởi vì ông đã dựa vào các chuyên gia của mình trước khi đưa ra quyết định mua.Do đó là một nhà sưu tập cổ các tòa án có thể được nghi ngờ là để tin rằng yêu cầu bồi thường của Ahmad ông được misrepresented cho bởi Farisham như tuổi đồng hồ.3. Ahmad quyết định hủy bỏ hợp đồng dựa trên yêu cầu bồi thường Yatt của nó bán một chiếc đồng hồ cổ thừa hưởng từ cha cô để Farisham và đồng hồ đã được mua bởi cha cô vào ngày độc lập của Malaysia. Nó là quan trọng để xác định:• Ngày sản xuất của đồng hồ. Mặc dù Yatt của cha đã mua chiếc đồng hồ trên Independence Day, nó ispossible nó được sản xuất năm 1914, do đó làm cho yêu cầu bồi thường nó là một hợp lệ chiếc đồng hồ 100 năm tuổi.• Việc xem Ahmad mua từ Farisham và xem Yatt đề cập đến là một và giống nhau. Có thể họ không nói về chiếc đồng hồ tương tự trong đó trường hợp Farisham có thể được chính xác về độ tuổi xem ông bán cho Ahmad. Tuy nhiên nếu họ đang nói về chiếc đồng hồ tương tự sau đó, như đã đề cập ở trên, ngày sản xuất đồng hồ phải được xác định.4. Ahmad trong email của mình để Farisham, dự định để chấm dứt hợp đồng trên mặt đất đã có misrepresentation của thực tế. Có là không có nguyên tố của các gian lận trong tuyên bố của Farisham và áp dụng trường hợp của Bisset v. Wilkinson [1927] AC 177, có thể các tòa án có thể quyết định tuyên bố của Farisham đã là chỉ là ý kiến của mình.5. một vấn đề quan trọng khác là mức độ của sự phụ thuộc vào misrepresentation bởi Ahmad. Ở Attwood v. nhỏ [1838] 6 Cl vây 232, các tòa án tổ chức có là không có tài liệu sự phụ thuộc vào các báo cáo misrepresented như nhỏ có sử dụng các chuyên gia của mình để đánh giá đất. Do đó ta có thể các tòa án để xem xét lại yêu cầu bồi thường của Ahmad của misrepresentation vì nó là hợp lý để đoán của Ahmad chuyên môn trong định giá một cổ.Inconclusion, kịch bản trường hợp xấu nhất cho Farisham sẽ là Ahmad có thể yêu cầu bồi thường cho misrepresentation dưới phần 18, hợp đồng đạo luật năm 1950, trong đó trường hợp hợp đồng giữa các bên sẽ voidable Ahmad của lựa chọn. Một khi các tòa án tuyên bố huỷ bỏ hợp đồng, Farisham sẽ phải hoàn trả lại RM10, 000 gửi tiền cũng như phải trả lãi suất được quyết định bởi các tòa án. Ahmad cũng sẽ được hưởng các thiệt hại trên tài khoản không thực hiện thỏa thuận. Số tiền này cũng có thể được xác định bởi các tòa án.Nó cũng có thể cho tòa án để xem xét một thực tế rằng Ahmad là một nhà sưu tập cổ nên là một chuyên gia về đánh giá tính xác thực của ông làm cho mua hàng. Áp dụng Attwood v nhỏ [1838] 6 Cl & vây 232, trường hợp tòa án m
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Câu hỏi 1 (b)
Để hình thành một thỏa thuận có hiệu lực tại pháp luật, các yếu tố sau đây phải được trình bày:
1. Proposal - Điều này thể hiện sự sẵn sàng của các bên thực hiện các đề xuất được trong một mối quan hệ hợp đồng với các bên khác, bất cứ khi nào các điều khoản của hợp đồng được thoả thuận của người chấp nhận. Một đề xuất thực hiện cho một người cụ thể có nghĩa là nó chỉ có thể được chấp nhận bởi người đó và không có người khác. Đề xuất phải được rõ ràng và thông báo cho các bên khác. Phần 6 Hợp đồng Act 1950 cung cấp, đề nghị có thể bị thu hồi ", nơi người chấp nhận không thực hiện một điều kiện tiên quyết để chấp nhận." 2. Chấp nhận - Sự chấp nhận là thỏa thuận của người mà đề xuất đưa ra để trên các điều khoản có trong các đề xuất của người đề xuất. Điều quan trọng là sự chấp nhận là một hành động tích cực của sự chấp nhận và phải được thông báo cho người đề nghị theo cách thông thường và hợp lý. 3. Xem xét - Đây là cái giá phải trả của người chấp nhận mua các lời hứa hay hành động của người khác. Giải thích 2 Mục 26, Hợp đồng Act 1950 cung cấp, sự cân nhắc phù là không quan trọng miễn là thỏa thuận đã được ký kết bởi các bên với sự đồng ý miễn phí. 4. Ý định để tạo quan hệ pháp lý - Đối với hợp đồng ký kết trong các hiệp định kinh doanh hay thương mại, các bên được coi là có ý định để tạo ra các mối quan hệ pháp lý. 5. Năng lực Hợp đồng - Để hình thành một hợp đồng hợp lệ, điều quan trọng là các bên giao kết hợp đồng đã đạt đến tuổi trưởng thành và không tâm không lành mạnh. 6. Đồng ý miễn Hợp đồng - Để xác định tính hợp pháp của hợp đồng, các bên của hợp đồng phải đã nhập vào nó với sự đồng ý miễn phí. Một yếu tố có thể phủ nhận sự tự nguyện là "xuyên tạc". Đạo luật Hợp đồng cung cấp 1950 khi tất cả các yếu tố trên có mặt trong một hợp đồng sau đó có một hợp đồng có hiệu lực thi hành tại pháp luật. Từ sự thật của vụ án được cung cấp trong câu hỏi 2 ( b) dường như có đề nghị từ Ahmad, để tham gia vào một hợp đồng để mua một chiếc đồng hồ cổ từ Farisham. Nó cũng xuất hiện Farisham đã được chấp nhận của mình theo cách thông thường và hợp lý để Ahmad. Ahmad như xem xét cho Farisham hứa hẹn sẽ bán chiếc đồng hồ cổ để anh ta đã cung cấp cho ông một khoản tiền gửi của RM10, 000. Các bên tham gia hợp đồng có ý định để tạo ra các mối quan hệ pháp lý với nhau. Tôi cũng sẽ cho rằng họ có năng lực để ký hợp đồng. Tuy nhiên khi nói đến vấn đề của "tự nguyện" có một xô. Farisham, đã thực hiện một trình bày sai lạc vô tội khi ông đưa ra một tuyên bố trong "thiện ý" mô tả các cổ của đồng hồ để Ahmad người dựa vào những tuyên bố được thực hiện để ký kết hợp đồng. Các trình bày sai lạc theo Mục 18, Hợp đồng Act 1950 là một trong những thực hiện với ý định không lừa dối. "Đảng làm cho một tuyên bố như vậy thành thật tin tưởng vào sự thật của bản tuyên bố, hoặc vô ý hoặc vô tình làm cho tuyên bố như vậy là không đúng sự thật hoặc nguyên nhân khác để thực hiện một sai lầm của thực tế". Điều quan trọng là tuyên bố là một trong những thực tế và không phải là một ý kiến đơn thuần như trong trường hợp của Bisset v. Wilkinson [1927] AC 177. Trong trường hợp này, đại diện của người bán như thế nào nhiều cừu đất có thể mang theo được thực hiện trên người bán sở hữu ước tính. Nó được tổ chức bởi các tòa án rằng đây là một tuyên bố về quan điểm và tuyên bố huỷ bỏ hợp đồng thất bại. Trong luật ảnh hưởng của khai gian là để làm cho hợp đồng voidable. Điều này có nghĩa là hợp đồng được hiểu là giá trị giữa các bên, trừ khi và cho đến khi nó được đặt sang một bên bởi các representee - đề cập đến bên người mà trình bày sai lệch được thực hiện cho. Đề xuất này được hỗ trợ bằng trường hợp của Newbigging v Adam [1886] 3 Ch D 582 tại 592. Các quốc gia pháp luật, khi phát hiện ra representee trình bày sai lệch, các representee có thể làm cho một cuộc bầu cử. để xác nhận hoặc huỷ bỏ hợp đồng (Segar dầu Palm động sản SdnBhd v TayTho Bok [1997] 4 CLJ 158). Khi representee làm cho nó rõ ràng, rằng representee từ chối và không bị ràng buộc bởi hợp đồng thì hợp đồng chấm dứt trong câu hỏi là ab initio như thể nó chưa từng tồn tại. Tuyên bố này cũng được hỗ trợ bởi các Travelsight trường hợp pháp luật (M) SdnBhd v. Atlas Corporation SdnBhd, Tòa án tối cao Malaysia, Kuala Lumpur [2003]. Chúa Atkinson trong Abram SS ty v. Westville Shipping Co. Ltd [1923] AC 773 tại 781: "Trong trường hợp một bên tham gia hợp đồng thể hiện bằng lời nói hoặc hành động một cách rõ ràng rằng vì lý do gian lận hoặc sai sót quan trọng của một loại vật liệu gây anh nhập vào thecontract ông đã quyết tâm hủy bỏ nó, và từ chối và không bị ràng buộc bởi nó , biểu thức của cuộc bầu cử của mình, nếu biện minh bằng các sự kiện, chấm dứt hợp đồng, đặt bên là tình trạng quoante và phục hồi mọi thứ, như giữa họ, đến vị trí mà ở đó họ đứng beforethe xúc đã được nhập vào. " Nó là rất quan trọng khi representee quyết định huỷ bỏ hợp đồng, các representee phải thông báo quyết định của mình để các representor trong một khoảng thời gian hợp lý. Điều này là để cho phép các representor để biết vị trí chính xác liên quan đến hợp đồng vì representor có quyền để điều trị các hợp đồng như đang tồn trừ khi anh ta là hợp lệ thông báo về việc chấm dứt của nó (ô tô và Universal ty Tài chính TNHH v Caldwell [1965] 1 QB 525, , [1964] 1 Tất cả ER 290). Nó là tòa án rằng pronounces suy thoái. Khi representee bầu để chấm dứt hợp đồng đó có hiệu quả sẽ phá hủy các liên kết hợp đồng giữa anh và representor (Abram SS ty v. Westville Shipping Co. Ltd (siêu)). Và khi hợp đồng được hoàn toàn thực hiện, như trong trường hợp của Travelsight nơi nguyên đơn đã trả giá mua đầy đủ, các bị cáo đã được yêu cầu phải trả lại anh với giá mua đầy đủ với lãi suất được xác định bởi các tòa án. Trong trường hợp của Lam Gow & Anor v. Maju-TeknoSdnBhd & Anor [1994] 3 CLJ 783. đã có được giảm 25,19% trong sizeof đất, các nguyên đơn là người mua đất có quyền huỷ bỏ hợp đồng vì "sự khác biệt sẽ không cung cấp cho người mua đáng kể những gì họ trả giá cho ". Các thẩm phán cho phép suy thoái kinh tế và thẩm phán ra lệnh cho các bị cáo phải hoàn trả với lãi suất 8% và chi phí hoàn trả số tiền do các nguyên đơn. Tòa án cũng đã tổ chức các nguyên đơn được bồi thường thiệt hại về tài khoản của các phi toàn bộ thoả thuận. Một điểm quan trọng cần lưu ý là quyết định của representee để hoặc hủy bỏ hay tiếp tục với các hợp đồng nên được truyền trong vòng một thời gian hợp lý. Trong trường hợp này Ahmad đã làm cho biết ý định của mình không tiếp tục hợp đồng trên 06 tháng 3 mà là hai ngày sau khi hợp đồng được ký kết giữa hai bên. Dựa trên các dữ kiện được cung cấp tôi đi đến kết luận sau đây: 1. Có một đại diện của đức tin tốt trên một phần của Farisham. Farisham đã "khẳng định tích cực" của một thông tin về tuổi tác của đồng hồ, nói rằng đó là một cổ 100 năm tuổi. Farisham thành thật tin vào chân lý của tuyên bố của ông Ahmad và không có ý đồ xấu. 2. Đại diện Farisham đã được thực hiện cho một nhà sưu tập đồ cổ, Ahmad. Là một nhà sưu tập đồ cổ, nó là hợp lý để mong đợi Ahmad phải có một kiến thức chuyên môn để định giá và đánh giá về tính xác thực của tuyên bố của một bên thứ ba trên một item trước khi quyết định mua hàng. Trong trường hợp của Attwood v nhỏ các thẩm phán từ chối cấp hợp đồng voidable theo lựa chọn của các bên tuyên bố ông đã bóp méo. Điều này là bởi vì ông đã dựa vào các chuyên gia của mình trước khi đưa ra quyết định mua hàng. Như vậy là một nhà sưu tập đồ cổ các tòa án có nghi ngờ như tin vào rao Ahmad rằng ông đã trình bày sai đến bởi Farisham như tuổi của đồng hồ. 3. Quyết định Ahmad để huỷ bỏ hợp đồng được dựa trên yêu cầu của Yatt rằng cô đã bán một chiếc đồng hồ cổ thừa kế từ cha mình để Farisham và rằng chiếc đồng hồ đã được mua bởi cha cô vào ngày quốc khánh của Malaysia. Điều quan trọng để xác định là: • Ngày sản xuất của đồng hồ. Mặc dù cha Yatt đã mua những chiếc đồng hồ vào ngày quốc khánh, nó ispossible nó đã được sản xuất vào năm 1914, do đó làm cho tuyên bố đó là một chiếc đồng hồ 100 tuổi hợp lệ. • Cho dù đồng hồ Ahmad mua từ Farisham và đồng hồ Yatt được đề cập đến là một và giống nhau . Có thể họ không nói về chiếc đồng hồ tương tự trong trường hợp đó Farisham có thể đúng vào độ tuổi của đồng hồ để bán cho Ahmad. Tuy nhiên nếu họ đang nói về chiếc đồng hồ cùng lúc đó, như đã đề cập ở trên, ngày sản xuất của đồng hồ phải được xác định. 4. Ahmad trong email của mình để Farisham, dự định chấm dứt hợp đồng trên mặt đất đã có trình bày sai lệch thực tế. Không có yếu tố gian lận trong báo cáo Farisham và áp dụng các trường hợp Bisset v. Wilkinson [1927] AC 177, có thể tòa án có thể quyết định tuyên bố Farisham là chỉ là ý kiến của mình. 5. Một vấn đề quan trọng là mức độ phụ thuộc vào trình bày sai lệch bởi Ahmad. Trong Attwood v. Nhỏ [1838] 6 Cl & Fin 232, tòa án tổ chức không có sự phụ thuộc nguyên liệu trên báo cáo đã trình bày sai như nhỏ đã sử dụng các chuyên gia của mình để đánh giá đất. Như vậy có thể các tòa án để xem xét lại yêu cầu bồi thường Ahmad của trình bày sai lạc vì nó là hợp lý để đoán của các chuyên gia Ahmad trong việc định giá một cổ xưa. Inconclusion, trường hợp kịch bản xấu nhất cho Farisham sẽ là Ahmad có thể yêu cầu bồi thường trình bày sai lạc theo Mục 18, Hợp đồng Act năm 1950, trong trường hợp hợp đồng giữa các bên sẽ được voidable tùy theo lựa chọn của Ahmad. Sau khi tòa án tuyên bố hủy bỏ hợp đồng, Farisham sẽ phải hoàn trả lại RM10, 000 tiền gửi cũng như trả lãi suất quyết định của tòa án. Ahmad cũng sẽ được bồi thường thiệt hại về tài khoản của các phi toàn bộ thoả thuận. Số tiền này cũng sẽ được xác định bởi các tòa án. Nó cũng có thể cho các tòa án để nhìn vào thực tế rằng Ahmad là một nhà sưu tập đồ cổ phải là một chuyên gia về đánh giá tính xác thực của việc mua anh làm cho. Áp dụng Attwood v nhỏ [1838] 6 Cl & Fin 232, trường hợp Toà án m










































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: