Eurocentrism is a political term coined in the 1980s, referring to the dịch - Eurocentrism is a political term coined in the 1980s, referring to the Việt làm thế nào để nói

Eurocentrism is a political term co

Eurocentrism is a political term coined in the 1980s, referring to the notion of European exceptionalism, a worldview centered on Western civilization, as it had developed during the height of the European colonial empires since the Early Modern period.

The term Eurocentrism itself dates to the late 1980s and became prevalent in the discourse of political correctness and cultural relativism during the 1990s, especially in the context decolonization and development aid and humanitarian aid offered by industrialised countries ("First World") to developing countries ("Third World").
The term Eurocentrism (French eurocentrisme) was coined in 1988, by Samir Amin, a French-educated Marxian economist from Egypt, director of the Institut Africain de Développement Économique et de Planification from 1980.

The earlier adjective Europe-centric came into use in the early 20th century. The term appears in precisely this form in the writings of the right-wing German writer Karl Haushofer during the 1920s. For instance, in Haushofer's 'Geo-Politics of the Pacific Space' (Geopolitik des pazifischen Ozeans), Haushofer contrasts this Pacific space in terms of global politics to the 'European' and 'Europe-centric' (europa-zentrisch)(pp. 11–23, 110-113, passim).

The term Europocentrism appears in the 1970s, through the Marxist writings of Samir Amin as part of a global, core-periphery or dependency model of capitalist development. 'Eurocentrism' appears only by 1988, in the titles of Amin books as the definition of an ideology.

European exceptionalism
During the European colonial era encyclopedias under the lemma "Europe" often sought to give a rationale for the predominance of European rule during the colonial period by referring to a special position taken by Europe compared to the other continents.

Thus, Johann Heinrich Zedler in 1741 wrote that "even though Europe is the smallest of the world's four continents, it has for various reasons a position that places it before all others ... its inhabitants have excellent customs, they are courteous and erudite in both sciences and crafts."

The Brockhaus Enzyklopädie (Conversations-Lexicon) of 1847 still has an ostensibly Eurocentric approach, claiming that Europe "due to its geographical situation and its cultural and political significance is clearly the most important of the five continents, over which it has gained a most influential government both in material and even more so in cultural aspects."

European exceptionalism is widely reflected in popular genres of literature, especially literature for young adults (for example Rudyard Kipling's Kim) and adventure literature in general. Portrayal of European colonialism in such literature has been analysed in terms of "Eurocentrism" in retrospect, e.g. as presenting idealized and often exaggeratedly masculine Western heroes who conquered 'savage' peoples in the remaining 'dark spaces' of the globe.

Early Eurocentrism can be traced to the Renaissance, during which the revival of learning based on classical sources were focused on the ancient Greek and Roman civilizations, due to their being a significant source of contemporary European civilization.

The effects of the verity of European superiority increased during the period of European imperialism, which started slowly in the 15th century, accelerated by the Scientific Revolution, the Commercial Revolution, and the rise of colonial empires in the "Great Divergence" of the Early Modern period, and reached its zenith in the 18th to 19th century with the Industrial Revolution and a Second European colonization wave.

The progressively mechanised character of European culture was contrasted with traditional hunting, farming, and herding societies in many of the areas of the world being newly conquered and colonised by Europeans, such as the Americas, Asia, Africa, and later the Pacific and Australasia. Many European writers of this time construed the history of Europe as paradigmatic for the rest of the world. Other cultures were identified as having reached a stage through which Europe itself had already passed—primitive hunter-gatherer; farming; early civilisation; feudalism; and modern liberal-capitalism. Only Europe was considered to have achieved the last stage.

For some writers, such as Karl Marx, the centrality of Europe to an understanding of world history did not imply any innate European superiority, but he nevertheless assumed that Europe provided a model for the world as a whole. Others looked forward to the expansion of modernity throughout the world through trade, imperialism or both.

The colonising period involved the widespread settlement of the Americas and Australasia with European people, and the establishment of outposts and colonial administrations in Africa and parts of Asia. As a result, the majority populations of the Americas, Australia, and New Zealand typically trace their ancestry to Europe.

The longitude meridians of world maps based on the prime meridian, placing Greenwich, London in the centre, has been in use since 1851. Various other prime meridians were in use during the Age of Exploration. The current prime meridian has the advantage that it places the International Date Line in the Pacific, inconveniencing the smallest number of people.

"European miracle" – a term coined by Eric Jones in 1981 – refers to the surprising rise of Europe during the Early Modern period. During the 15th to 18th centuries, a "great divergence" took place, comprising the European Renaissance, age of discovery, the formation of the colonial empires, the Age of Reason, and the associated leap forward in technology, and the development of capitalism and early industrialisation. The result was that by the 19th century, European powers dominated world trade and world politics.

Early anticolonialism
Even in the 19th century, anti-colonial movements had developed claims about national traditions and values that were set against those of Europe. In some cases, as with China, where local ideology was even more exclusionist than the Eurocentric one, Westernisation did not overwhelm long-established Chinese attitudes to its own cultural centrality, although some would state this idea itself is a rather desperate attempt to cast Europe in a good light by comparison.
The traditional Mercator projection distorts areas further from the equator, making the Arctic and the Antarctic, but to a lesser degree also Europe and North America and Northern Asia, appear disproportionately large compared to areas closer to the equator, such as Africa or Central America. The Peters World Map seeks to present a more realistic depiction of the continents' relative sizes.

The Eurocentrism debate since the 1990s
Further information: White privilege, white guilt, Afrocentrism, Sociology of race and ethnic relations, Cultural relativism, Multiculturalism and Race in the United States
In treatises on historical or contemporary Eurocentrism that appeared since the 1990s, Eurocentrism is mostly cast in terms of dualisms such as civilized/barbaric or advanced/backward, developed/undeveloped, core/periphery, implying “evolutionary schemas through which societies inevitably progress” supposedly with a remnant of an “underlying presumption of a [supposedly] superior white Western self as referent of analysis” (640[clarification needed]).Eurocentrism, and the dualistic properties it labels on non-European countries, cultures, and persons, has often been criticized in the political discourse of the 1990s and 2000s, particularly in the greater context of "political correctness", race in the United States and affirmative action.

There has been some debate on whether historical Eurocentrism qualifies as "just another ethnocentrism" as it is found in most of the world's cultures, and especially in cultures with imperial aspirations, as in the Sinocentrism in China; in the Empire of Japan (c. 1868-1945), or during the American Century. James M. Blaut (2000) argued that Eurocentrism did indeed go beyond other ethnocentrisms, in the sense that the scale of European colonial expansion was historically unprecedented and resulted in the formation of a "colonizer's model of the world".

Eurocentrism has been a particularly important concept in development studies. Supposed Eurocentrism has been criticized as a form of cultural relativism, claiming the universal desirability of concepts like "development", democracy, human rights, technological progress, etc., while ignoring potentially beneficial concepts and knowledge found in non-Western society. Thus, proponents of political Islam have proposed a notion of Human Rights in Islam, subject to Islamic law, as a challenge to the supposed universality of human rights as based in European Humanism. Proponents of political Hinduism have posited a notion of Integral Humanism based on specifically Hindu values as transcending the western dichotomy of capitalism vs. communism. The notion of cultural relativism, questioning the ultimate subjectivity of the Western tradition of academia that developed alongside the scientific revolution, has become widely popular within western academia itself by the later part of the 20th century, and became part of the discourse of postmodernism. Brohman (1995) argued that Eurocentrism "perpetuated intellectual dependence on a restricted group of prestigious Western academic institutions that determine the subject matter and methods of research". Gülalp (1998) argues that The position of Eurocentrism at the top of development studies means that certain ideas do not get attention if not supported by Eurocentric scholars.[clarification needed]

The separation of Eurasia into Europe and Asia criticized as Eurocentric by Lewis and Wigen (1997): "In physical, cultural and historical diversity, China and India are comparable to the entire European landmass, not to a single European country. A better (if still imperfect) analogy wo
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Eurocentrism là một thuật ngữ chính trị đặt ra trong thập niên 1980, đề cập đến các khái niệm của châu Âu exceptionalism, một worldview Trung tâm trên nền văn minh phương Tây, như nó đã phát triển trong chiều cao của các đế quốc thuộc địa châu Âu kể từ thời kỳ đầu hiện đại.Thuật ngữ Eurocentrism chính nó từ cuối thập niên 1980 và đã trở thành phổ biến trong discourse chính trị đúng đắn và văn hóa quan niệm tương đối trong thập niên 1990, đặc biệt là trong bối cảnh giải thực và viện trợ phát triển và viện trợ nhân đạo được cung cấp bởi nước công nghiệp hóa ("First World") cho các nước đang phát triển ("thế giới thứ ba").Thuật ngữ Eurocentrism (tiếng Pháp eurocentrisme) được đặt ra vào năm 1988, bởi Samir Amin, một giáo dục Pháp nhà kinh tế Marxian từ Ai Cập, giám đốc của Institut Africain de Développement Économique et de Planification từ năm 1980.Tính từ trước đó Europe Trung tâm bắt đầu được sử dụng trong đầu thế kỷ 20. Thuật ngữ xuất hiện trong chính xác này hình thức trong các tác phẩm của nhà văn người cánh Đức Karl Haushofer trong thập kỷ 1920. Ví dụ, trong chính trị của Haushofer' địa lý của không gian Thái Bình Dương' (Geopolitik des pazifischen Ozeans), tương phản Haushofer không gian này Thái Bình Dương trong điều khoản của các chính trị toàn cầu để 'Châu Âu' và 'Europe-Trung tâm' (europa-zentrisch) (trang 11-23, 110-113, nêu).Thuật ngữ Europocentrism xuất hiện trong những năm 1970, thông qua các tác phẩm chủ nghĩa Marx của Samir Amin như một phần của một mô hình toàn cầu, ngoại vi lõi hoặc phụ thuộc của tư bản phát triển. 'Eurocentrism' xuất hiện chỉ bởi năm 1988, trong các tiêu đề của Amin sách như định nghĩa của hệ tư tưởng.Thông châu ÂuTrong thời kỳ thuộc địa châu Âu Bách khoa toàn thư dưới bổ đề "Châu Âu" thường tìm cách để cung cấp cho một lý do để ưu thế của châu Âu quy tắc trong thời kỳ thuộc địa bằng cách giới thiệu đến một vị trí đặc biệt thực hiện của châu Âu so với các châu lục khác.Vì vậy, Johann Heinrich Zedler vào năm 1741 đã viết rằng "mặc dù Châu Âu là nhỏ nhất của thế giới bốn lục địa, nó có vì nhiều lý do một vị trí mà đặt nó trước khi tất cả những người khác... cư dân của nó có tuyệt vời Hải quan, họ là lịch sự và Uyên bác trong cả khoa học và thủ công Mỹ nghệ."Brockhaus Enzyklopädie (cuộc hội thoại-Lexicon) năm 1847 vẫn còn có một cách tiếp cận bề ngoài là Eurocentric, tuyên bố rằng Europe "do tình hình địa lý của nó và ý nghĩa văn hóa và chính trị của nó là rõ ràng nhất quan trọng của năm châu lục, trong đó nó đã đạt được một chính phủ có ảnh hưởng nhất cả về vật chất và thậm chí nhiều hơn như vậy trong khía cạnh văn hóa." Châu Âu thông rộng rãi được phản ánh trong các thể loại phổ biến của văn học, đặc biệt là văn học cho thanh niên (ví dụ của Rudyard Kipling Kim) và cuộc phiêu lưu văn học nói chung. Vai của chủ nghĩa thực dân châu Âu trong tài liệu như vậy đã được phân tích trong điều khoản của "Eurocentrism" khi nhìn lại, ví dụ như trình bày lý tưởng và thường exaggeratedly nam tính anh hùng phía tây người chinh phục các dân tộc 'hoang dã' trong không còn lại 'dark gian' trên thế giới.Đầu Eurocentrism có thể được truy nguồn từ thời phục hưng, trong đó sự hồi sinh của học tập dựa trên nguồn cổ điển đã được tập trung vào các cổ đại Hy Lạp và La Mã nền văn minh, do họ là một nguồn đáng kể của nền văn minh châu Âu hiện đại.Những ảnh hưởng của verity của ưu thế trên châu Âu tăng lên trong giai đoạn của Đế quốc châu Âu, bắt đầu từ từ vào thế kỷ 15, tăng tốc của cuộc cách mạng khoa học, cuộc cách mạng thương mại, và sự trỗi dậy của các đế quốc thuộc địa trong phân kỳ tuyệt vời"" của thời kỳ hiện đại đầu tiên, và đạt đến đỉnh cao của nó vào thế kỷ 18 đến 19 với cách mạng công nghiệp và một thứ hai châu Âu thuộc địa hóa làn sóng.Dần dần quân nhân vật văn hóa châu Âu tương phản với săn truyền thống, nông nghiệp, và chăn gia súc xã hội tại nhiều khu vực của thế giới được vừa được chinh phục và thành bởi người châu Âu, chẳng hạn như Americas, Châu á, Châu Phi, và sau đó Thái Bình Dương và Australasia. Nhiều nhà văn châu Âu thời gian này hiểu lịch sử của châu Âu như paradigmatic cho phần còn lại của thế giới. Nền văn hóa khác được xác định là đã đạt đến một giai đoạn mà Châu Âu chính nó đã đã qua — nguyên thủy lượm; nông nghiệp; văn minh sớm; chế độ phong kiến; và hiện đại tự do chủ nghĩa tư bản. Chỉ Europe được coi là đã đạt được giai đoạn cuối.Đối với một số nhà văn, chẳng hạn như Karl Marx, trí trung tâm của châu Âu đến một sự hiểu biết về lịch sử thế giới không bao hàm bất kỳ ưu thế trên châu Âu bẩm sinh, nhưng ông Tuy nhiên giả định rằng Europe cung cấp một mô hình cho thế giới như một toàn thể. Những người khác trông mong được sự mở rộng của hiện đại trên khắp thế giới thông qua thương mại, chủ nghĩa đế quốc hoặc cả hai.Giai đoạn colonising liên quan đến việc giải quyết phổ biến rộng rãi của châu Mỹ và Australasia với những người châu Âu, và thiết lập các tiền đồn và các chính quyền thuộc địa ở châu Phi và Châu á. Kết quả là, các quần thể phần lớn của châu Mỹ, Úc và New Zealand thường dấu vết tổ tiên của họ đến châu Âu.Kinh tuyến kinh độ của bản đồ thế giới dựa trên kinh tuyến gốc, đặt Greenwich, London năm trung tâm, đã sử dụng từ năm 1851. Các kinh tuyến nguyên tố khác đã sử dụng trong tuổi thăm dò. Hiện tại kinh tuyến gốc có lợi thế nó đặt đường đổi ngày quốc tế trong Thái Bình Dương, dẫu nhỏ nhất số người."Châu Âu miracle"-một thuật ngữ đặt ra bởi Eric Jones năm 1981-đề cập đến sự gia tăng đáng ngạc nhiên của châu Âu trong giai đoạn đầu hiện đại. Trong thế kỷ 15 đến 18, một sự phân kỳ lớn"" diễn ra, bao gồm châu Âu thời phục hưng, tuổi của phát hiện, sự hình thành của các đế quốc thuộc địa, lý do của tuổi, và những bước nhảy vọt về phía trước trong công nghệ liên quan, và sự phát triển của chủ nghĩa tư bản và công nghiệp sớm. Kết quả là rằng thế kỷ 19, cường quốc châu Âu thống trị thế giới thương mại và chính trị thế giới.Đầu anticolonialismNgay cả trong thế kỷ 19, phong trào chống thực dân đã phát triển tuyên bố về quốc gia truyền thống và các giá trị đã được thiết lập chống lại những người châu Âu. Trong một số trường hợp, như với Trung Quốc, nơi các tư tưởng địa phương là hơn exclusionist so với Eurocentric, Westernisation không áp đảo lâu Thái độ Trung Quốc để trí trung tâm văn hóa riêng của mình, mặc dù một số sẽ nhà nước này ý tưởng chính nó là một nỗ lực tuyệt vọng khá để đúc Europe trong một ánh sáng tốt bằng cách so sánh.Phép chiếu Mercator truyền thống distorts khu vực hơn nữa từ đường xích đạo, làm cho Bắc cực và Nam cực, nhưng để một mức độ thấp hơn cũng Châu Âu và Bắc Mỹ và miền bắc châu á, xuất hiện disproportionately lớn so với khu vực gần xích đạo, chẳng hạn như châu Phi hay Trung Mỹ. Bản đồ thế giới Peters nhằm mục đích trình bày một mô tả thực tế hơn kích thước tương đối của các lục địa.Các cuộc tranh luận Eurocentrism từ những năm 1990Xem thêm thông tin: trắng đặc quyền, trắng tội lỗi, Afrocentrism, xã hội học của chủng tộc và dân tộc quan hệ, quan niệm tương đối văn hóa, đa văn hóa và chủng tộc ở Hoa KỳTrong chuyên luận trên Eurocentrism lịch sử hoặc đương đại xuất hiện từ những năm 1990, Eurocentrism chủ yếu là diễn viên trong điều khoản của dualisms chẳng hạn như văn minh/dã man hoặc nâng cao/lạc hậu, phát triển/không phát triển, lõi/ngoại vi, ngụ ý "tiến hóa lược đồ thông qua mà xã hội không thể tránh khỏi tiến bộ" được cho là với một dấu tích của một "cơ bản giả định của một tự Tây trắng [giả] vượt trội như referent phân tích" (640 [cần giải thích]).Eurocentrism, và các thuộc tính nhất nguyên nhãn châu Âu phòng không quốc gia, nền văn hóa và người, đã thường xuyên bị chỉ trích trong discourse chính trị của thập niên 1990 và thập niên 2000, đặc biệt là trong bối cảnh lớn hơn "đúng đắn chính trị", các chủng tộc ở Hoa Kỳ và khẳng định hành động.Đã có một số cuộc tranh luận trên cho dù lịch sử Eurocentrism đủ điều kiện như là "chỉ là một ethnocentrism" như nó được tìm thấy trong hầu hết các nền văn hóa của thế giới, và đặc biệt là trong nền văn hóa với nguyện vọng đế quốc, như trong Sinocentrism tại Trung Quốc; Đế quốc Nhật bản (khoảng năm 1868-1945), hoặc từ thế kỷ Mỹ. James M. Blaut (2000) lập luận rằng Eurocentrism đã thực sự đi ngoài khác ethnocentrisms, trong ý nghĩa rằng quy mô của sự mở rộng thuộc địa châu Âu là chưa từng có trong lịch sử và kết quả trong sự hình thành của một "colonizer của mô hình của thế giới".Eurocentrism đã là một khái niệm đặc biệt quan trọng trong nghiên cứu phát triển. Nghĩa Eurocentrism đã bị chỉ trích như là một hình thức quan niệm tương đối văn hóa, tuyên bố những mong muốn phổ quát của những khái niệm như "phát triển", dân chủ, nhân quyền, công nghệ tiến bộ, vv, trong khi bỏ qua khả năng có thể mang lại lợi ích khái niệm và kiến thức tìm thấy trong xã hội Tây. Vì vậy, những người ủng hộ chính trị Hồi giáo đã đề xuất một khái niệm nhân quyền trong đạo hồi, tùy thuộc vào luật Hồi giáo, như là một thách thức để universality quyền con người như trụ sở tại châu Âu nhân văn, nghĩa. Những người ủng hộ chính trị Ấn Độ giáo đã ấn định một khái niệm không thể thiếu nhân văn dựa trên đặc biệt Hindu giá trị như vượt sự chia hai phía tây của chủ nghĩa tư bản so với chủ nghĩa cộng sản. Khái niệm văn hóa quan niệm tương đối, đặt câu hỏi cuối cùng chủ quan của truyền thống phương Tây của học viện phát triển cùng với cuộc cách mạng khoa học, đã trở thành phổ biến rộng rãi trong học viện Tây chính nó bởi phần sau của thế kỷ 20, và trở thành một phần của bài thuyết trình của hậu. Brohman (1995) lập luận rằng Eurocentrism "kéo dài sự phụ thuộc sở hữu trí tuệ trên một nhóm giới hạn của các tổ chức học thuật có uy tín Tây xác định chủ đề và các phương pháp nghiên cứu". Gülalp (1998) lập luận rằng vị trí của Eurocentrism ở trên cùng của nghiên cứu phát triển có nghĩa là rằng ý tưởng nhất định không nhận được sự chú ý nếu không được hỗ trợ bởi Eurocentric học giả.[cần giải thích]Sự chia tách á-Âu vào châu Âu và á chỉ trích là Eurocentric bởi Lewis và Wigen (1997): "trong vật lý, văn hóa và lịch sử đa dạng, Trung Quốc và Ấn Độ được so sánh toàn bộ lục địa châu Âu, không để một quốc gia châu Âu duy nhất. Một tốt hơn (nếu vẫn không hoàn hảo) tương tự wo
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Eurocentrism là một thuật ngữ chính trị đặt ra trong năm 1980, đề cập đến khái niệm về ngoại lệ châu Âu, một thế giới quan tâm về nền văn minh phương Tây, như nó đã được phát triển trong suốt chiều cao của đế quốc thực dân châu Âu từ thời kỳ hiện đại sớm. Các Eurocentrism hạn bản thân ngày đến cuối những năm 1980 và trở thành phổ biến trong các bài thuyết trình về chính trị đúng đắn và thuyết tương đối văn hóa trong những năm 1990, đặc biệt là trong bối cảnh tiến trình giải thực và viện trợ phát triển và cung cấp viện trợ nhân đạo của các nước công nghiệp phát triển ("thế giới thứ nhất") cho các nước đang phát triển ("thế giới thứ ba"). Các hạn Eurocentrism (eurocentrisme Pháp) được đặt ra vào năm 1988, Samir Amin, một nhà kinh tế của Marx Pháp học từ Ai Cập, giám đốc của Viện Africain de Développement et de Planification lý kinh tế từ năm 1980. Tính từ châu Âu làm trung tâm trước đó đưa vào sử dụng vào đầu thế kỷ 20. Thuật ngữ này xuất hiện trong chính hình thức này trong các tác phẩm của cánh nhà văn Đức Karl Haushofer trong những năm 1920. Ví dụ, trong Haushofer của 'Geo-Chính trị của không gian Thái Bình Dương (Geopolitik des pazifischen Ozeans), Haushofer tương phản không gian Thái Bình Dương này về chính trị toàn cầu của châu Âu "và" châu Âu làm trung tâm "(europa-zentrisch) (pp. 11-23, 110-113, những chỗ khác). Các Europocentrism hạn xuất hiện trong những năm 1970, thông qua các tác phẩm của chủ nghĩa Mác Samir Amin là một phần của toàn cầu, cốt lõi ngoại biên hay mô hình phụ thuộc của sự phát triển tư bản chủ nghĩa. 'Eurocentrism' chỉ xuất hiện vào năm 1988, trong danh sách Amin là định nghĩa của một ý thức hệ. ngoại lệ châu Âu Trong bách khoa toàn thư thời kỳ thuộc địa Châu Âu theo bổ đề "Châu Âu" thường tìm cách đưa ra một lý do cho sự thống trị của chế độ thực dân châu Âu trong thời gian bằng cách tham khảo một vị trí đặc biệt được thực hiện bởi châu Âu so với các châu lục khác. Do đó, Johann Heinrich Zedler năm 1741 đã viết rằng "ngay cả khi châu Âu là nhỏ nhất của bốn lục địa trên thế giới, nó có vì nhiều lý do một vị trí mà đặt nó trước khi tất cả những người khác ... cư dân của nó có hải quan xuất sắc, họ lịch sự và uyên bác trong cả khoa học và thủ công. " Các Brockhaus Enzyklopädie (Conversations-Lexicon) năm 1847 vẫn có một cách tiếp cận vẻ mải tập trung, tuyên bố rằng châu Âu "do tình hình địa lý của nó và nó ý nghĩa văn hóa và chính trị rõ ràng là quan trọng nhất của năm châu lục, trong đó nó đã đạt được một chính phủ có ảnh hưởng nhất cả về vật chất và thậm chí nhiều hơn như vậy ở khía cạnh văn hóa. " ngoại lệ châu Âu được phản ánh rộng rãi trong thể loại phổ biến của văn học, đặc biệt là văn học cho trẻ người lớn (ví dụ Kim của Rudyard Kipling) và văn học phiêu lưu nói chung. Chân dung của chủ nghĩa thực dân châu Âu trong văn học như đã được phân tích về "Eurocentrism" khi nhìn lại, ví dụ như trình bày anh hùng lý tưởng phương Tây và thường quá đáng người đàn ông chinh phục các dân tộc 'man rợ' trong phần còn lại "không gian tối" của thế giới. Eurocentrism sớm có thể được bắt nguồn từ thời kỳ Phục hưng, trong đó sự hồi sinh của học tập dựa trên các nguồn cổ điển đã được tập trung vào những nền văn minh Hy Lạp và La Mã cổ đại, do bị của họ một nguồn quan trọng của nền văn minh châu Âu đương đại. Ảnh hưởng của các verity ưu châu Âu tăng trong thời gian chủ nghĩa đế quốc châu Âu, bắt đầu từ từ trong thế kỷ 15, tăng tốc bằng cuộc cách mạng khoa học, cách mạng thương mại, và sự nổi lên của đế quốc thực dân trong "Great Divergence" của thời kỳ hiện đại sớm, và đạt tới đỉnh cao của nó trong 18 đến thế kỷ 19 với Cách mạng công nghiệp và một làn sóng thực dân châu Âu lần thứ hai. Nhân vật cơ giới dần dần của nền văn hóa châu Âu đã tương phản với săn bắn, trồng trọt, chăn gia súc và các xã hội truyền thống ở nhiều nơi trên thế giới được mới chinh phục và thuộc địa của người châu Âu, chẳng hạn như Mỹ, Châu Á , Châu Phi, và sau đó là Thái Bình Dương và Úc. Nhiều nhà văn châu Âu thời gian này hiểu lịch sử của châu Âu như mẫu cho phần còn lại của thế giới. Nền văn hóa khác đã được xác định là đã đạt đến một giai đoạn mà qua đó chính châu Âu đã thông qua nguyên thủy săn bắn hái lượm; nông nghiệp; nền văn minh sớm; chế độ phong kiến; và hiện đại tự do chủ nghĩa tư bản. Chỉ châu Âu được xem là đã đạt được giai đoạn cuối cùng. Đối với một số nhà văn, như Karl Marx, tính trung tâm của châu Âu đến sự hiểu biết về lịch sử thế giới đã không bao hàm bất kỳ ưu thế bẩm sinh châu Âu, nhưng ông vẫn cho rằng châu Âu cung cấp một mô hình cho thế giới như một toàn thể. Những người khác mong muốn mở rộng hiện đại trên toàn thế giới thông qua thương mại, chủ nghĩa đế quốc hoặc cả hai. Thời kỳ thực dân liên quan đến việc giải quyết phổ biến của các nước châu Mỹ và châu Úc với những người châu Âu, và thiết lập các tiền đồn và chính quyền thuộc địa ở châu Phi và một phần của châu Á. Kết quả là, dân số đa số các nước châu Mỹ, Australia, và New Zealand thường nguồn gốc tổ tiên của họ sang châu Âu. Các kinh tuyến kinh độ của bản đồ thế giới dựa trên kinh tuyến gốc, đặt Greenwich, London ở trung tâm, đã được sử dụng từ năm 1851. Nhiều kinh tuyến chính khác đã được sử dụng trong thời đại của thăm dò. Kinh tuyến gốc hiện nay có lợi thế mà nó đặt đường đổi ngày quốc tế ở Thái Bình Dương, inconveniencing số nhỏ nhất của người dân. "phép lạ châu Âu" - một thuật ngữ được đặt ra bởi Eric Jones vào năm 1981 - đề cập đến sự gia tăng đáng ngạc nhiên của châu Âu trong thời gian sớm hiện đại thời kỳ. Trong 15 đến thế kỷ 18, một "đại phân kỳ" đã diễn ra, bao gồm thời kỳ Phục hưng châu Âu, tuổi khám phá, sự hình thành của đế quốc thực dân, thời đại của Lý do, và những bước nhảy vọt về phía trước liên quan trong công nghệ và sự phát triển của chủ nghĩa tư bản và công nghiệp hóa sớm. Kết quả là vào thế kỷ 19, cường quốc châu Âu thống trị thế giới chính trị và thương mại thế giới. anticolonialism sớm Ngay cả trong những tuyên bố thế kỷ 19, phong trào chống thực dân đã phát triển về truyền thống dân tộc và các giá trị đã được thiết lập chống lại những người châu Âu. Trong một số trường hợp, như với Trung Quốc, nơi mà tư tưởng địa phương thậm chí còn exclusionist hơn một mải tập trung, westernisation không lấn át thái độ lâu đời của Trung Quốc trung tâm văn hóa riêng của mình, mặc dù một số người nêu ý tưởng này chính là một nỗ lực tuyệt vọng để thay đúc Châu Âu trong một ánh sáng tốt bằng cách so sánh. Việc dự báo truyền thống Mercator làm biến dạng khu vực xa đường xích đạo, làm cho Bắc Cực và Nam Cực, nhưng ở mức độ thấp cũng Âu và Bắc Mỹ và Bắc Á, xuất hiện quá lớn so với các khu vực gần đường xích đạo, chẳng hạn như châu Phi hay Trung Mỹ. Các Peters Bản đồ thế giới tìm cách để trình bày một mô tả thực tế hơn về kích thước tương đối của các châu lục. Các cuộc tranh luận Eurocentrism từ những năm 1990 Thông tin thêm: trắng đặc ân, cảm giác tội lỗi trắng, Afrocentrism, Xã hội học của chủng tộc và quan hệ dân tộc, chủ nghĩa tương đối văn hóa, đa văn hóa và chủng tộc trong các Hoa Kỳ Trong luận về Eurocentrism lịch sử đương đại đã xuất hiện từ những năm 1990, chủ yếu là đúc Eurocentrism về nhị nguyên như văn minh / dã man hoặc cao / lạc hậu, phát triển / kém phát triển, cốt lõi / ngoại vi, ngụ ý "lược đồ tiến hóa thông qua đó xã hội chắc chắn tiến bộ "được cho là có một phần còn lại của một" giả định cơ bản của tự phương Tây trắng [được cho là] cao như ám chỉ phân tích "(640 [làm rõ cần thiết]). Eurocentrism, và các thuộc tính nhị nguyên nó trên nhãn không quốc gia châu Âu, nền văn hóa, và người , thường bị chỉ trích trong các tranh luận chính trị trong những năm 1990 và 2000, đặc biệt trong bối cảnh lớn hơn của "chính trị đúng đắn", chủng tộc ở Mỹ và hành động khẳng định. Hiện đã có một số cuộc tranh luận về việc liệu lịch sử Eurocentrism đủ điều kiện là "chỉ là một chủ nghĩa vị chủng "như nó được tìm thấy ở hầu hết các nền văn hóa trên thế giới, và đặc biệt là trong các nền văn hóa với khát vọng đế quốc, như trong Sinocentrism ở Trung Quốc; trong Đế quốc Nhật Bản (c. 1868-1945), hoặc trong thế kỷ Mỹ. James M. Blaut (2000) lập luận rằng Eurocentrism đã thực sự vượt qua ethnocentrisms khác, theo nghĩa là quy mô mở rộng thuộc địa châu Âu là lịch sử chưa từng có và dẫn đến sự hình thành của một "mô hình thực dân của thế giới". Eurocentrism đã là một đặc biệt khái niệm quan trọng trong việc nghiên cứu phát triển. Eurocentrism cho là đã bị chỉ trích như một hình thức của thuyết tương đối văn hóa, tuyên bố mong muốn phổ quát của các khái niệm như "phát triển", dân chủ, nhân quyền, tiến bộ công nghệ, vv, trong khi bỏ qua khái niệm có khả năng mang lại lợi ích và kiến thức được tìm thấy trong xã hội không phải phương Tây. Vì vậy, những người ủng hộ chính trị của Hồi giáo đã đề xuất một khái niệm về quyền con người trong đạo Hồi, theo luật Hồi giáo, như là một thách thức đối với tính phổ quát cho là các quyền con người là có trụ sở tại nghĩa nhân văn châu Âu. Những người ủng hộ chính trị Ấn Độ giáo đã thừa nhận một khái niệm về chủ nghĩa nhân văn tích hợp dựa trên các giá trị đặc biệt như Ấn Độ giáo vượt qua sự phân đôi phía tây của chủ nghĩa tư bản so với chủ nghĩa cộng sản. Khái niệm tương đối văn hóa, đặt câu hỏi về tính chủ quan cuối cùng của truyền thống phương Tây của học viện đã phát triển cùng với cuộc cách mạng khoa học, đã trở nên phổ biến rộng rãi trong giới học thuật phương Tây tự do phần sau của thế kỷ 20, và trở thành một phần của bài giảng của hậu hiện đại. Brohman (1995) lập luận rằng Eurocentrism "tồn phụ thuộc vào trí tuệ vào một nhóm hạn chế của các trường đại học phương Tây có uy tín để xác định các vấn đề và phương pháp nghiên cứu". Gülalp (1998) lập luận rằng Vị trí của Eurocentrism ở đầu nghiên cứu phát triển có nghĩa là ý tưởng nhất định không nhận được sự chú ý nếu không được hỗ trợ bởi các học giả chỉ mải tập trung. [Làm rõ cần thiết] Sự tách biệt giữa Âu Á vào châu Âu và châu Á bị chỉ trích là chỉ mải tập trung Lewis và Wigen (1997): "Trong sự đa dạng về thể chất, văn hóa và lịch sử, Trung Quốc và Ấn Độ có thể so sánh với toàn bộ vùng đất rộng châu Âu, không một quốc gia châu Âu duy nhất một tốt hơn (nếu vẫn không hoàn hảo) tương tự wo.











































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: