To many observers, organizing urban design projects to be carried out  dịch - To many observers, organizing urban design projects to be carried out  Việt làm thế nào để nói

To many observers, organizing urban

To many observers, organizing urban design projects to be carried out buildingby-building, and landscape-by-landscape by a number of developers according to an overall conceptual design is thecore of urban design work. Many architects see all-of-a-piece urban design as inferior to total urban design because it is less a work of individual art. They believe projects would be better if dreamt of and designed by one hand as in Le Corbusier’s design for the capital complex in Chandigarh or Oscar Niemeyer’s work in Brasília. Others, however, believe that it is only through all-of-a-piece urban design that both a unity and variety can be captured in large project design today. Procedurally, all all-of-a-piece designs are similar following approximately the structure shown in Figure 2.6. The degree of control over what is to be designed, however, varies considerably from highly controlled designs to those in which considerable freedom of action is given to the developers and designers of the various components of a scheme. The products of all-of-a-piece urban design run the gamut of design types: new towns, new precincts and urban renewal schemes. Few all-of-a-piece urban designs are as ‘theatrical’ as many total urban designs although Haussmann did very well in Paris! Their focus of attention depends on the nature of a culture and the nature of the priorities established by the stakeholders concerned. Each of the schemes described in this chapter focuses on some of the functions of the built environment identified in Figure 1.6 more than others. In each a number of concerns arise that are not characteristic of total urban design. The source of funding is always a concern but a special set of issues arises with all-of-a-piece urban design in capitalist countries. How are the pieces going to be implemented? Is the infrastructure to be built by the public sector? Or by the developer of the overall project? Or by the developers of individual sites? Is the public sector to subsidize the work? Who is to oversee the development? Some public authorities or a private developer? All-of-a-piece urban designs vary considerably in dealing with all the concerns implicit in these questions. The second issue deals with a series of design questions about the conceptual design or master plan. Are there some buildings that are to be regarded as foreground buildings and others as background? What is to be the degree of design control over the work of an individual developer or architect and/or landscape architect? Is it to be an ordered scheme or a chaotic one? There is considerable experience in doing the former, very little in dealing with the latter. How does one write guidelines to ensure well-functioning organized chaos? The nature of the design guidelines used to shape an urban design scheme is central to all-of-a-piece urban design work.
Design Guidelines Clare Cooper Marcus (1986) has written about design guidelines as a link between research and practice. The most general such urban design guidelines are contained in the directives established by Christopher Alexander and his colleagues in their pattern language (Alexander et al., 1977). Such guidelines are generic statements that specify the goals, the design pattern for achieving them and the evidence supporting the linkage between goal and pattern. In all-of-a-piece urban design the concern is with writing directives that ensure that the intent of the conceptual design is met. The focus here is thus on project-specific guidelines, or what have been called ‘design directives’ for completing the components of an all-of-a-piece urban design. The fundamental nature of design guidelines has changed little over the centuries. Façade guidelines prescribing the nature of fenestration to be incorporated on new buildings can, for instance, be traced back at least to fourteenth century Italy. What has changed and will no doubt change in the future are the perceptions of the mechanisms that achieve the design goals and the types of guidelines that are used to ensure those mechanisms are incorporated in a design. There are three types of design guidelines used to implement urban design objectives: prescriptive, performance and advisory. They may be specifications for open spaces – that is streets and squares – and/or for the buildings that frame them. Prescriptive guidelines describe the pattern that a building complex, building, or building component must take (e.g. all buildings must have purple stringcourses of brickwork at every 5 metres of height). Performance guidelines specify how a building should work (e.g. no shadows can be cast on a particular open space during the hours 11.00 a.m. to 2.00 p.m. at the winter solstice). Property developers overwhelmingly prefer the first because they state the design forms required without any ambiguity. It is easier to create enforceable guidelines when a public authority has a legal stake in the development (e.g. is a land holder or is contributing to the project’s financing), or by creating covenants or other requirements in giving property developers permission to build. Advisory guidelines are suggestive in nature whereas prescriptive and performance are mandatory if they are adopted into law for specific constitutionally acceptable purposes. There is no legal requirement to comply with advisory guidelines. The three types of guidelines are often used together. The case of the Dallas Arts District is outlined in Figure 8.1. The conceptual diagram is illustrated in Figure 8.1a. The guidelines in Figure 8.1b are of three types: prescriptive (the building envelope), performance (setback for two rows of trees) and advisory (‘suggested two levels of retail’). The solar access diagram shown in Figure 8.2 may specify a performance but it is highly prescriptive. The façade guidelines in Figure 8.3 are clearly advisory but had considerable clout in the way they were administered. Guidelines that can be defended in court contain three parts: the objective, the pattern required to achieve it and the argument for the pattern based on empirical evidence (Stamps, 1994). If they do not, they are easy to challenge and to be dismissed in the courts and administrative tribunals of democratic societies. All all-of-a-piece urban designs involve the specification for individual buildings to some extent. The most global requirement is for building uses but many other factors can be stipulated for building and open-space design (see Figure 8.4a). One application of a number of guidelines is shown in Figure 8.4b. The degree to which building designs should be controlled is open to debate. The urban design objective has been to define the character of the public realm – streets, squares and other open spaces – and to obtain a sense of unity and/or diversity.
The Case SThe case studies focus almost entirely on precinct design. It is at this level that the nature of urban designing is clearest. The one new town that is included,Seaside, is smaller than many of the precincts studied here. The cases cover a wide variety of product types and have been organized in approximately the same sequences as those in the previous chapter on total urban design. A large number of projects on green-field and cleared brown-field sites in a number of countries have been included. Developed at various times during the past half-century they reveal a wide array of attitudes towards ways of life and aesthetics. The schemes are all well known. The two urban renewal schemes – Charles Center and Central Glendale – are fine examples of their type although many other projects in countries other than the United States of America could have been selected to demonstrate the same concerns. Two types of campuses – a university and a business centre – illustrate two very different aesthetic philosophies while the one housing case study – Stadtvillen an der Rauchstrasse – stands in strong contrast to both of them and to Pruitt-Igoe and Raleigh Park. The final case study included is an example of urban renewal but is classified here as an example of a festival market development. As such it is a descendant of Baltimore Inner Harbor.



0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Để nhiều nhà quan sát nhất, tổ chức đô thị thiết kế dự án được thực hiện buildingby xây dựng, và cảnh quan của cảnh quan một số nhà phát triển theo một tổng thể các khái niệm thiết kế là thecore làm việc thiết kế đô thị. Nhiều kiến trúc sư thấy tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị như là kém hơn so với thiết kế đô thị tất cả bởi vì nó là ít hơn một tác phẩm nghệ thuật cá nhân. Họ tin rằng dự án sẽ là tốt hơn nếu luôn mơ ước và được thiết kế bởi một tay như trong Le Corbusier thiết kế cho thủ đô phức tạp trong công việc Chandigarh hoặc Oscar Niemeyer tại Brasília. Những người khác, Tuy nhiên, tin rằng nó là chỉ thông qua tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị rằng một sự thống nhất và đa dạng có thể được chụp trong thiết kế dự án lớn vào ngày hôm nay. Procedurally, tất cả tất cả-trong-một mảnh thiết kế được tương tự như sau khoảng cấu trúc Hiển thị trong hình 2.6. Mức độ kiểm soát những gì là được thiết kế, Tuy nhiên, thay đổi đáng kể từ cao điều chỉnh thiết kế cho những người trong đó đáng kể quyền tự do hành động được trao cho các nhà phát triển và nhà thiết kế của các thành phần khác nhau của một chương trình. Các sản phẩm của tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị chạy âm giai của thiết kế loại: new trấn, khu vực mới và đề án đổi mới đô thị. Vài thiết kế đô thị tất cả-trong-một mảnh như 'sân khấu' như nhiều người trong tổng số thiết kế đô thị mặc dù Haussmann đã làm rất tốt ở Paris! Tập trung sự chú ý của phụ thuộc vào bản chất của một nền văn hóa và bản chất của các ưu tiên được thành lập bởi các bên liên quan có liên quan. Mỗi người trong số các chương trình được mô tả trong chương này tập trung vào một số chức năng của identified môi trường xây dựng hình 1.6 hơn những người khác. Trong mỗi một số mối quan tâm phát sinh mà không phải là đặc trưng của tất cả các thiết kế đô thị. Nguồn kinh phí luôn luôn là một mối quan tâm, nhưng một tập đặc biệt các vấn đề phát sinh với tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị quốc gia tư bản. Làm thế nào các mảnh sẽ được thực hiện? Là cơ sở hạ tầng được xây dựng bởi các khu vực? Hoặc bởi các nhà phát triển của dự án tổng thể? Hoặc bởi các nhà phát triển của các trang web cá nhân? Là khu vực để trợ cấp cho công việc? Ai là giám sát sự phát triển? Một số cơ quan công cộng hoặc một nhà phát triển riêng? Tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị thay đổi đáng kể trong việc đối phó với tất cả các mối quan tâm tiềm ẩn trong những câu hỏi này. Vấn đề thứ hai thoả thuận với một loạt các thiết kế câu hỏi về ý tưởng thiết kế hoặc kế hoạch tổng thể. Có một số tòa nhà phải được coi là nền trước tòa nhà và những người khác như là nền tảng? Là mức độ kiểm soát công việc của nhà phát triển cá nhân một hoặc kiến trúc sư và/hoặc cảnh kiến trúc sư thiết kế là gì? Là nó là một chương trình đã ra lệnh hoặc một hỗn loạn? Chúng ta có nhiều kinh nghiệm trong khi làm điều cũ, rất ít trong việc đối phó với sau này. Làm thế nào does một viết hướng dẫn để đảm bảo sự hỗn loạn tổ chức hoạt động? Bản chất của các nguyên tắc thiết kế được sử dụng để hình thành một đề án thiết kế đô thị là trung tâm của tất cả-trong-một mảnh thiết kế làm việc.Design Guidelines Clare Cooper Marcus (1986) has written about design guidelines as a link between research and practice. The most general such urban design guidelines are contained in the directives established by Christopher Alexander and his colleagues in their pattern language (Alexander et al., 1977). Such guidelines are generic statements that specify the goals, the design pattern for achieving them and the evidence supporting the linkage between goal and pattern. In all-of-a-piece urban design the concern is with writing directives that ensure that the intent of the conceptual design is met. The focus here is thus on project-specific guidelines, or what have been called ‘design directives’ for completing the components of an all-of-a-piece urban design. The fundamental nature of design guidelines has changed little over the centuries. Façade guidelines prescribing the nature of fenestration to be incorporated on new buildings can, for instance, be traced back at least to fourteenth century Italy. What has changed and will no doubt change in the future are the perceptions of the mechanisms that achieve the design goals and the types of guidelines that are used to ensure those mechanisms are incorporated in a design. There are three types of design guidelines used to implement urban design objectives: prescriptive, performance and advisory. They may be specifications for open spaces – that is streets and squares – and/or for the buildings that frame them. Prescriptive guidelines describe the pattern that a building complex, building, or building component must take (e.g. all buildings must have purple stringcourses of brickwork at every 5 metres of height). Performance guidelines specify how a building should work (e.g. no shadows can be cast on a particular open space during the hours 11.00 a.m. to 2.00 p.m. at the winter solstice). Property developers overwhelmingly prefer the first because they state the design forms required without any ambiguity. It is easier to create enforceable guidelines when a public authority has a legal stake in the development (e.g. is a land holder or is contributing to the project’s financing), or by creating covenants or other requirements in giving property developers permission to build. Advisory guidelines are suggestive in nature whereas prescriptive and performance are mandatory if they are adopted into law for specific constitutionally acceptable purposes. There is no legal requirement to comply with advisory guidelines. The three types of guidelines are often used together. The case of the Dallas Arts District is outlined in Figure 8.1. The conceptual diagram is illustrated in Figure 8.1a. The guidelines in Figure 8.1b are of three types: prescriptive (the building envelope), performance (setback for two rows of trees) and advisory (‘suggested two levels of retail’). The solar access diagram shown in Figure 8.2 may specify a performance but it is highly prescriptive. The façade guidelines in Figure 8.3 are clearly advisory but had considerable clout in the way they were administered. Guidelines that can be defended in court contain three parts: the objective, the pattern required to achieve it and the argument for the pattern based on empirical evidence (Stamps, 1994). If they do not, they are easy to challenge and to be dismissed in the courts and administrative tribunals of democratic societies. All all-of-a-piece urban designs involve the specification for individual buildings to some extent. The most global requirement is for building uses but many other factors can be stipulated for building and open-space design (see Figure 8.4a). One application of a number of guidelines is shown in Figure 8.4b. The degree to which building designs should be controlled is open to debate. The urban design objective has been to define the character of the public realm – streets, squares and other open spaces – and to obtain a sense of unity and/or diversity.The Case SThe case studies focus almost entirely on precinct design. It is at this level that the nature of urban designing is clearest. The one new town that is included,Seaside, is smaller than many of the precincts studied here. The cases cover a wide variety of product types and have been organized in approximately the same sequences as those in the previous chapter on total urban design. A large number of projects on green-field and cleared brown-field sites in a number of countries have been included. Developed at various times during the past half-century they reveal a wide array of attitudes towards ways of life and aesthetics. The schemes are all well known. The two urban renewal schemes – Charles Center and Central Glendale – are fine examples of their type although many other projects in countries other than the United States of America could have been selected to demonstrate the same concerns. Two types of campuses – a university and a business centre – illustrate two very different aesthetic philosophies while the one housing case study – Stadtvillen an der Rauchstrasse – stands in strong contrast to both of them and to Pruitt-Igoe and Raleigh Park. The final case study included is an example of urban renewal but is classified here as an example of a festival market development. As such it is a descendant of Baltimore Inner Harbor.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhiều nhà quan sát, tổ chức các dự án thiết kế đô thị được thực hiện buildingby xây dựng, và cảnh quan-by-cảnh quan của một số nhà phát triển theo một thiết kế khái niệm tổng thể là thecore của công việc thiết kế đô thị. Nhiều kiến trúc sư xem tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị là thấp kém hơn so với tổng số thiết kế đô thị vì nó là ít hơn một tác phẩm nghệ thuật cá nhân. Họ tin rằng dự án sẽ tốt hơn nếu mơ ước và được thiết kế bởi một tay như trong thiết kế của Le Corbusier cho phức tạp vốn trong Chandigarh hoặc làm việc Oscar Niemeyer tại Brasília. Những người khác, tuy nhiên, tin rằng nó chỉ là thông qua tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị mà cả một sự thống nhất và đa dạng có thể được chụp trong thiết kế dự án lớn hiện nay. Procedurally, tất cả tất cả-trong-một mảnh thiết kế tương tự như sau khoảng cấu trúc thể hiện trong hình 2.6. Mức độ kiểm soát những gì đang được thiết kế, tuy nhiên, thay đổi đáng kể từ các thiết kế kiểm soát chặt chẽ để những người trong đó tự do đáng kể các hành động được trao cho các nhà phát triển và thiết kế của các thành phần khác nhau của một chương trình. Các sản phẩm của tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị chạy âm giai của các loại thiết kế: các đô thị mới, phường mới và đề án đổi mới đô thị. Vài tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị là như như nhiều tổng thiết kế đô thị 'sân khấu' mặc dù Haussmann đã làm rất tốt trong Paris! Trọng tâm của sự chú ý phụ thuộc vào bản chất của một nền văn hóa và bản chất của những ưu tiên thành lập bởi các bên liên quan có liên quan. Mỗi phòng trong số các chương trình được mô tả trong chương này tập trung vào một số chức năng của việc xây dựng môi trường identi fi ed trong hình 1.6 nhiều hơn những người khác. Trong mỗi một số mối quan tâm phát sinh mà không phải là đặc trưng của thiết kế tổng thể đô thị. Nguồn kinh phí luôn là một mối quan tâm nhưng một tập đặc biệt về các vấn đề phát sinh với tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị ở các nước tư bản chủ nghĩa. Làm thế nào thì các mảnh sẽ được thực hiện? Là cơ sở hạ tầng được xây dựng bởi các khu vực công? Hoặc bởi các nhà phát triển của các dự án tổng thể? Hoặc bởi các nhà phát triển của các trang web cá nhân? Là khu vực công để trợ cấp cho công việc? Ai là để giám sát sự phát triển? Một số cơ quan công quyền hoặc một nhà phát triển tư nhân? All-của-một mảnh thiết kế đô thị thay đổi đáng kể trong việc đối phó với tất cả những mối quan tâm tiềm ẩn trong những câu hỏi này. Vấn đề thứ hai đề với một loạt các câu hỏi thiết kế về thiết kế ý tưởng, kế hoạch tổng thể. Có một số tòa nhà đó sẽ được coi là tòa nhà foreground và những người khác như là nền tảng? Là những gì để có mức độ kiểm soát thiết kế trên công việc của một nhà phát triển cá nhân hay kiến trúc sư và / hoặc kiến trúc sư cảnh quan? Là nó là một chương trình đặt hàng hoặc một hỗn loạn? Có kinh nghiệm đáng kể trong việc thực hiện trước đây, rất ít trong việc đối phó với sau này. Làm thế nào để hướng dẫn một ghi để đảm bảo hoạt động tốt hỗn loạn có tổ chức? Bản chất của các nguyên tắc thiết kế được sử dụng để hình thành một kế hoạch thiết kế đô thị là trung tâm của tất cả-trong-một-mảnh làm việc thiết kế đô thị.
Hướng dẫn thiết kế Clare Cooper Marcus (1986) đã viết về hướng dẫn thiết kế như là một liên kết giữa nghiên cứu và thực hành. Chung nhất như hướng dẫn thiết kế đô thị được chứa trong các chỉ thị thành lập bởi Christopher Alexander và các đồng nghiệp của mình trong ngôn ngữ mô hình của họ (Alexander et al., 1977). Các hướng dẫn như là báo cáo chung chung mà xác định các mục tiêu, các mẫu thiết kế để đạt được chúng và các bằng chứng về mối liên hệ giữa mục tiêu và mô hình. Trong tất cả-trong-một mảnh thiết kế đô thị mối quan tâm là với văn bản chỉ thị đó đảm bảo rằng ý định của thiết kế khái niệm được đáp ứng. Trọng tâm ở đây là như vậy, về nguyên tắc fi c dự án đặc hiệu, hay những gì đã được gọi là "chỉ thị thiết kế 'để hoàn thành các thành phần của một thiết kế đô thị tất cả-trong-một-mảnh. Các tính chất cơ bản của hướng dẫn thiết kế đã thay đổi rất ít trong nhiều thế kỷ. Hướng dẫn việc mặt tiền quy định bản chất của fenestration được kết hợp trên các tòa nhà mới có thể, ví dụ, được truy trở lại ít nhất đến thế kỷ thứ mười bốn Italy. Nhận thức của các cơ chế mà đạt được các mục tiêu thiết kế và các loại nguyên tắc được sử dụng để đảm bảo những cơ chế này được kết hợp trong một thiết kế những gì đã thay đổi và sẽ không nghi ngờ gì thay đổi trong tương lai là. Có ba loại hướng dẫn thiết kế sử dụng để thực hiện các mục tiêu thiết kế đô thị: quy tắc, thực hiện và tư vấn. Họ có thể là các cation fi Speci cho không gian mở - đó là đường phố, quảng trường - và / hoặc cho các tòa nhà mà chỉnh nó. Hướng dẫn quy tắc mô tả các mô hình mà một tòa nhà phức tạp, xây dựng, hoặc thành phần xây dựng phải thực hiện (ví dụ như tất cả các tòa nhà phải có stringcourses tím của gạch cứ 5 mét chiều cao). Hướng dẫn thực hiện cụ thể như thế nào một tòa nhà nên làm việc (ví dụ như không có bóng có thể được đúc vào một không gian mở đặc biệt trong giờ 11:00-02:00 tại đông chí). Các nhà phát triển bất động sản áp đảo thích đầu tiên fi vì họ nêu các hình thức thiết kế yêu cầu mà không cần bất kỳ sự mơ hồ. Nó là dễ dàng hơn để tạo ra các hướng dẫn thực thi khi một cơ quan công quyền có cổ phần hợp pháp trong phát triển (ví dụ như là một chủ đất hoặc đang đóng góp vào fi nancing của dự án), hoặc bằng cách tạo ra các điều khoản hoặc các yêu cầu khác cho phép để xây dựng các nhà phát triển bất động sản. Hướng dẫn tư vấn là gợi ý trong tự nhiên trong khi quy tắc và thực hiện là bắt buộc nếu chúng được thông qua thành luật cho fi Speci c mục đích hiến pháp chấp nhận được. Không có yêu cầu pháp lý để thực hiện theo hướng dẫn tư vấn. Ba loại hướng dẫn thường được sử dụng cùng nhau. Trường hợp của Quận Dallas thuật được trình bày trong hình 8.1. Các sơ đồ khái niệm được minh họa trong hình 8.1a. Các hướng dẫn trong hình 8.1b là ba loại: quy tắc (phong bì xây dựng), hiệu suất (trở ngại cho hai hàng cây) và tư vấn ('đề nghị hai mức bán lẻ). Biểu đồ truy cập năng lượng mặt trời thể hiện trong hình 8.2 có thể chỉ định một hiệu suất, nhưng nó là rất cao quy tắc. Các hướng dẫn mặt tiền trong Hình 8.3 rõ ràng là cố vấn nhưng có ảnh hưởng đáng kể trong cách mà họ đã dùng. Hướng dẫn có thể được bảo vệ tại tòa án có ba phần: mục tiêu, mô hình cần thiết để đạt được nó và các đối số cho các mô hình dựa trên các bằng chứng thực nghiệm (Tem, 1994). Nếu họ không làm, họ dễ dàng để thử thách và bị sa thải ở các tòa án và tài phán hành chính của các xã hội dân chủ. Tất cả tất cả-of-a-mảnh thiết kế đô thị bao gồm các cation fi Speci cho các tòa nhà riêng lẻ ở một mức độ. Các yêu cầu toàn cầu nhất là để xây dựng sử dụng nhưng nhiều yếu tố khác có thể được quy định để xây dựng và thiết kế không gian mở (xem hình 8.4a). Một ứng dụng của một số chủ trương được thể hiện trong hình 8.4b. Mức độ mà các thiết kế xây dựng phải được kiểm soát là mở ra tranh luận. Mục tiêu thiết kế đô thị đã được de fi ne đặc tính của các lĩnh vực công cộng - đường phố, quảng trường và không gian mở khác -. Và để có được một cảm giác của sự đoàn kết và / hoặc sự đa dạng
các nghiên cứu trường hợp Trường hợp SThe hầu như tập trung hoàn toàn vào thiết kế khu vực bầu cử. Nó là ở cấp độ này là bản chất của thiết kế đô thị là rõ ràng nhất. Một trong những thị trấn mới được bao gồm, Seaside, nhỏ hơn nhiều của các phường nghiên cứu ở đây. Các trường hợp bao gồm một loạt các loại sản phẩm và đã được tổ chức trong khoảng các trình tự tương tự như những người trong các chương trước về thiết kế tổng thể đô thị. Một số lượng lớn các dự án trên lĩnh green- fi và xóa các trang web lĩnh fi nâu ở một số quốc gia đã được bao gồm. Được phát triển tại thời điểm khác nhau trong suốt nửa thế kỷ qua họ tiết lộ một mảng rộng các thái độ đối với lối sống và thẩm mỹ. Các đề án được tất cả nổi tiếng. Hai đề án đổi mới đô thị - Trung tâm Charles và Trung Glendale - là những ví dụ ne fi loại của họ mặc dù nhiều dự án khác tại các nước khác ngoài Hoa Kỳ có thể đã được chọn để chứng minh mối quan tâm tương tự. Hai loại cơ sở - một trường đại học và một trung tâm thương mại - minh họa hai triết lý thẩm mỹ rất khác nhau trong khi các nghiên cứu trường hợp một nhà ở - Stadtvillen an der Rauchstrasse - đứng trong tương phản mạnh mẽ với cả hai và để Pruitt-Igoe và Raleigh Park. Các nghiên cứu trường hợp fi nal bao gồm là một ví dụ về đổi mới đô thị nhưng là phân loại fi ed ở đây như là một ví dụ về một thị trường phát triển lễ hội. Như vậy nó là một hậu duệ của Baltimore Inner Harbor.



đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: