Chapter 9: The Gringotts MysteryHarry and Draco sat side by side in th dịch - Chapter 9: The Gringotts MysteryHarry and Draco sat side by side in th Việt làm thế nào để nói

Chapter 9: The Gringotts MysteryHar

Chapter 9: The Gringotts Mystery




Harry and Draco sat side by side in the front row of the dungeon potions classroom (on the Slytherin side, of course). It was fairly early in their very first day, and they'd only had Transfigurations class so far. McGonagall had not been pleasant, but even Harry had to admit that watching her turn herself into a cat, then back into a human, and then transfigure random objects all around the room into other, drastically different things was a bit entertaining.

After they'd been dismissed, they'd all tromped down to Slytherin territory, the dungeons, and watched happily as the Gryffindors became a bit nervous, whispering to each other that Snape was rumored to be strict and that their older siblings had told horror stories about him.

Both Harry and Draco grinned as the classroom door was abruptly flung open, hitting the wall with an extremely loud bang that echoed throughout the room and made most of the Gryffindors start. Professor Severus Snape stormed in, robes billowing out behind him. A large, light tan and black dog with alert ears, a bushy tail, and bright grey eyes trailed behind him, sniffing the floor and wagging its tail slightly.

Severus leaned back against his desk, managing to look threatening without even moving. The grey eyed dog meandered around the room, avoiding the Gryffindor side even though some of the girls reached out to pet her.

"You are here to learn the subtle science of potion making," the dark eyed professor began quietly. His voice was no louder than a whisper, but the whole class could hear him. The Gryffindors seemed to be getting intimidated, while the Slytherins listened attentively, completely calm. Strict as he was, it was no secret that Professor Snape blatantly favored his own House and therefore never took points from any Slytherin during his class, no matter how horribly they bungled a potion. On the other hand, when in the dungeons, it was open season on Gryffindors, who were routinely insulted, belittled, and severely punished for mistakes.

"As there is little foolish wand waving here," he continued, "many of you will hardly believe this is magic. I don't expect you will really understand the beauty of the softly simmering cauldron with its shimmering fumes, the delicate power of liquids that creep through the human veins, bewitching the mind, ensnaring the senses . . . I can teach you how to bottle frame, brew glory, even stopper death-if you aren't as big a bunch of dunderheads as I usually have to teach."

Most of the Gryffindors exchanged bemused glances, while Harry got the impression that Hermione would've just loved that speech had she been present.

Snape suddenly snapped a question at an unlucky Gryffindor by the name of Dean Thomas: "Mr. Thomas, what would I get if I added powdered root of asphodel to an infusion of wormwood?"

The Gryffindor looked a bit shocked, then befuddled. "I - I don't know, s- sir."

"Hmm. It seems that bravery does not necessarily equal brains."

The Slytherins snickered, earning them glares from the other side of the room.

"Weasley!" Snape snapped.

A Gryffindor redheaded boy gulped. "Yes, P- Professor?"

"If I told you to find me a bezoar, where would you look?"

The boy seemed to grasp for words, while Snape tapped his booted foot against the stone floor impatiently.

"I- I'm not sure," was Weasley's eventual reply.

"Well, well, well. We seem to have a bit of a trend here. What is the difference, Patil, between monkshood and wolfsbane?"

Parvati Patil was yet another Gryffindor. She bit her lip for a few seconds before stuttering out, "I- I'm not sure of the difference, sir."

Snape tsk- tsk- tsked. "Does anyone know the answers to my questions?"

Harry glanced at Draco, smirking. His arm found its way to a vertical position. Draco rolled his eyes.

"Yes, Mister Riddle?"

"Powdered root of asphodel and an infusion of wormwood make a sleeping potion so powerful that it's known as the Draught of Living Death. A bezoar is a stone found in the stomach of a goat that will save you from most poisons. Monkshood and wolfsbane are the same plant, otherwise known as aconite."

"Very good. Twenty points to Slytherin for your willingness to open a book." Almost as an afterthought, Snape glanced around in disdain. "Well? Why aren't you writing any of this down?"

Everyone scrambled to get a quill and parchment.


"Flying lessons with the Gryffindors, oh joy," Draco muttered. "I think I might have preferred the Hufflepuffs."

Harry glanced over at him. "This is a momentous day. Draco Lucius Malfoy, pureblood extraordinaire, pride of Slytherin house, actually wants to take a class with Hufflepuffs."

"Stick out your right hand over your broom," their instructor, Madam Hooch, barked over their whispers. "And say 'Up!'"

Harry calmly stuck his hand out over the broom and shouted, "Up!" The worn school broom jumped almost immediately into his hand, after hesitating for a few seconds. Draco's flew halfway up but dropped back down. Pansy Parkinson's rolled around on the ground and Blaise Zabini's barely rose a centimeter. Similar reactions were happening with the Gryffindors as well.

Madam Hooch showed them how to mount their brooms so that they wouldn't end up sliding off the end in midair and plummeting to their deaths. She walked up and down the rows correcting their grips. Harry couldn't contain a snort when she told Draco that he'd been doing it wrong for years. The blond glared at him.

"Now, when I blow my whistle, everyone kick off from the ground," she called to them, "Make sure to keep your brooms steady, rise a few feet, and then come straight back down by leaning forward slightly. On my whistle - three - two - one -" Madam Hooch blew the whistle loudly. Harry and Draco both pushed off without a hitch, as did most of the other Slytherins and Gryffindors.

An unfortunate Slytherin by the name of Daphne Greengrass, however, was not so lucky. The poor girl was rising straight up uncontrollably.

"Come back, girl!" Madam Hooch screeched, waving her arms about.

Suddenly, the broom seemed to spin out of control to a horrifying extent. It zipped, it zoomed, it ducked, it curved, it spun . . . Harry had to admire the girl for not getting sick all over herself.

Finally, the broom jolted to a halt, sliding Daphne off the handle and onto the ground. She collided with the grass with a sickening crack.

Madam Hooch bent over her, muttering something about a broken arm. The grey haired instructor led the poor Slytherin girl away to the hospital wing.

No sooner were they out of ear shot when a few Gryffindors burst into laughter.

"Did you see her face, the baby? Where's her sly and cunning now?"

"Shut up," Harry snapped.

"Oh, and who would you be?" a redhead, Weasley, asked. "Must be a Death Eater brat, I guess, since you already seem to be Malfoy's little lackey."

Harry bristled. "My name is Harry Riddle. I'd ask who you were, but there's no need. Red hair and hand-me-downs: it must be a Weasley. But which one are you? All the Weasleys have more children than they can afford. What was the grand total? Twelve? Fifteen, perhaps?"

The Weasley's face flushed as red as his hair in anger. "At least I'm a pureblood," he spat at Harry. "I don't recognize your name at all. Your father must be a muggle."

Harry was fairly certain he had never been so insulted in his entire life, nor so angry. The rest of the Slytherins even looked quite a bit insulted for him.

He tried to keep the rage hidden, instead settling for a raised an eyebrow. "Oh, what's this? A Weasley . . . bragging about being a pureblood? I thought they didn't do that! Your parents must be ashamed. But, they have so many of you . . . they've probably lost track. From what I hear, they don't even buy you new school supplies. You have your brother's old wand, another one of your brother's old robes, and yet another brother's old rat. My boots are probably worth more than your house."

Ron didn't reply, but the reddening of his face said enough.

"What?" Harry pushed. "Embarrassed that you don't have a knut to your name?"

Ron glanced at Crabbe and Goyle, both of whom were standing behind Harry and Draco. "I bet you wouldn't run your mouth as much if your bodyguards weren't here."

Harry snorted. "I'll take you on any time on my own. How about tonight? Wizard's duel. Wands only - no contact. Draco's my second. Who's yours? Or will no one volunteer because they don't want to fight for the loosing team?"

"I'm his second!" Seamus Finnigan growled.

"Fine then. Midnight in the trophy room; that door's always unlocked."

"You better show up," Seamus hissed.

"Oh, we will. I just hope you don't back out at the last minute. Time to demonstrate that Gryffindor bravery."

The boys all glared at each other until Madam Hooch came back.


Harry shifted impatiently from foot to foot before leaning over to hiss in Draco's ear: "I thought Care of Magical Creatures was optional and began in third year!"

"No. The Governors changed it last year. Father didn't say why. Now it's mandatory and begins in first year."

Harry disgustedly rolled his eyes.

"It's not that bad, Harry," Hermione chimed in. Ravenclaw had Care of Magical Creatures with the Slytherins instead of with the Hufflepuffs, though Harry couldn't fathom why. He had thought it was mandatory that the Slytherins and Gryffindors be in class together, so as to incessantly feud and not learn anything.

"I read my course book on it and it seems really easy," she continued eagerly.

"I know it's easy but-"

"Mister Riddle!" a loud voice boomed. Harry glanced up at Professor Hagrid with a blasé look on his face. Truthfully, he'd been very surprised to find out Hagrid was an actual teacher, but he supposed it didn't take much brain to talk about animals all day long.

"Yes, Professor?" he asked dutifully.

"Stop talkin' an' pay attention! Since you seem to know so much abou' magical creatures that ya don't think
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 9: Những bí ẩn GringottsHarry và Draco ngồi cạnh nhau trước hàng lớp học potions dungeon (trên bên Slytherin, tất nhiên). Nó đã khá sớm trong ngày đầu tiên của họ, và họ đã có chỉ có Transfigurations lớp cho đến nay. McGonagall đã không được dễ chịu, nhưng thậm chí Harry đã phải thừa nhận rằng xem cô chuyển mình thành một con mèo, sau đó trở thành một con người, và sau đó transfigure các đối tượng ngẫu nhiên tất cả xung quanh phòng vào khác, đáng kể khác nhau đã giải trí một chút.Sau khi họ đã bị bác bỏ, họ có tất cả tromped xuống lãnh thổ Slytherin, dungeon, và theo dõi hạnh phúc như là Gryffindors đã trở thành một chút lo lắng, thì thầm với nhau rằng Snape được đồn đại là nghiêm ngặt và của chị đã nói với câu chuyện kinh dị về anh ta.Harry và Draco grinned như cửa lớp học đột ngột bao la mở, nhấn các bức tường với một bang rất lớn lặp lại trong suốt phòng và làm cho hầu hết bắt đầu Gryffindors. Giáo sư Severus Snape khi, áo choàng billowing ra phía sau anh ta. Một lớn, ánh sáng màu đen và tan chó với cảnh báo tai, một đuôi rậm rạp và mắt màu xám sáng kéo phía sau anh ta, sniffing đáy và vẫy đuôi của nó một chút.Severus cúi quay lại chống lại bàn của mình, quản lý để nhìn đe dọa mà không cần thậm chí di chuyển. Con chó mắt màu xám bay lòng vòng quanh phòng, tránh phía Gryffindor mặc dù một số của các cô gái đạt ra cho vật nuôi của mình."Bạn đang ở đây để tìm hiểu khoa học tinh tế của Pháp dược làm," giáo sư mắt tối bắt đầu nhẹ nhàng. Tiếng nói của ông là không to hơn so với một tiếng thì thầm, nhưng cả lớp có thể nghe thấy anh ta. Các Gryffindors dường như được nhận được đe dọa, trong khi các Slytherins nghe chăm chú, hoàn toàn bình tĩnh. Nghiêm ngặt như ông là, nó là không có bí mật rằng giáo sư Snape blatantly ủng hộ nhà mình và do đó không bao giờ lấy điểm từ Slytherin bất kỳ trong lớp học của mình, không có vấn đề làm thế nào khủng khiếp họ bungled một lọ thuốc. Mặt khác, khi trong dungeon, đó là mở mùa vào Gryffindors, người đã được thường xuyên xúc phạm, đã, và bị trừng phạt cho những sai lầm."Khi không có chút ngu si cây đũa phép vẫy tay chào ở đây," ông tiếp tục, "nhiều bạn sẽ hầu như không tin rằng đây là kỳ diệu. Tôi không mong đợi bạn sẽ thực sự hiểu vẻ đẹp của cauldron nhẹ nhàng sôi nổi với các shimmering khói, lực đẩy tinh tế của chất lỏng leo qua tĩnh mạch của con người, bewitching tâm, ensnaring các giác quan... Tôi có thể dạy cho bạn làm thế nào để nấu vinh quang chai khung, thậm chí stopper cái chết-nếu bạn không lớn như một loạt các dunderheads như tôi thường phải dạy. "Hầu hết các Gryffindors đã trao đổi bemused glances, trong khi Harry có ấn tượng rằng Hermione nào đã chỉ yêu bài phát biểu rằng cô ấy đã được trình bày.Snape đột nhiên gãy một câu hỏi ở một Gryffindor không may mắn bởi tên của Dean Thomas: "Ông Thomas, nào tôi được gì nếu tôi thêm vào bột gốc của asphodel một truyền của cây ngải?"Gryffindor trông một chút sốc, sau đó befuddled. "Tôi - tôi không biết, s-sir.""Hmm. Có vẻ như rằng dũng cảm không nhất thiết phải bằng với não."Các Slytherins snickered, thu nhập họ glares từ phía bên kia của căn phòng."Weasley!" Snape bị gãy.Một cậu bé ú Gryffindor gulped. "Vâng, P-giáo sư?""Nếu tôi nói với bạn để tìm thấy tôi một bezoar, nơi nào bạn nhìn?"Thằng nhóc có vẻ để nắm bắt từ, trong khi Snape khai thác chân booted chống lại tầng đá impatiently."Tôi-tôi không chắc chắn," là trả lời cuối cùng của Weasley."Tốt, tốt, tốt. Chúng tôi dường như có một chút của một xu hướng ở đây. Những gì là sự khác biệt, Patil, giữa monkshood và wolfsbane?"Parvati Patil đã được thêm một Gryffindor. Cô chút môi của cô cho một vài giây trước khi nói lắp trong, "tôi-tôi không chắc chắn về sự khác biệt, thưa ngài."Snape tsk - tsk - tsked. "Không ai biết câu trả lời cho câu hỏi của tôi?"Harry glanced tại Draco, smirking. Cánh tay của mình tìm thấy con đường của nó đến một vị trí thẳng đứng. Draco cán mắt của ông."Vâng, Mister câu đố?""Bột gốc của asphodel và một truyền Mugwort thực hiện một lọ thuốc ngủ rất mạnh mẽ rằng nó được biết đến như là dự thảo sống chết. Bezoar một là một hòn đá được tìm thấy trong dạ dày của một con dê đó sẽ giúp bạn tiết kiệm từ hầu hết các chất độc. Monkshood và wolfsbane là cùng một cây, còn được gọi là aconite.""Rất tốt. Hai mươi điểm đến Slytherin cho sẵn sàng của bạn để mở một cuốn sách." Gần như là một suy nghĩ lại, Snape liếc nhìn xung quanh trong Thái độ khinh. "Vâng? Tại sao không phải là bạn viết này?"Tất cả mọi người tranh giành để có được một quill và giấy làm từ da."Bay bài học với Gryffindors, oh niềm vui," Draco muttered. "Tôi nghĩ rằng tôi có thể có thể ưa thích các Hufflepuffs."Harry liếc nhìn qua nó. "Đây là một ngày trọng. Draco Lucius Malfoy, pureblood extraordinaire, niềm tự hào của Slytherin house, thực sự muốn tham gia một lớp học với Hufflepuffs.""Thanh trong tay phải của bạn trên cây chổi của bạn," hướng dẫn của họ, Madam Hooch, barked hơn thì thầm của họ. "Và nói 'Lên!'"Harry bình tĩnh khó khăn tay ra trên chổi và hét lên, "Lên!" Chổi mòn trường gần như ngay lập tức nhảy vào bàn tay của mình, sau khi do dự trong một vài giây. Draco của bay nửa chừng lên nhưng bị bỏ lại. Pansy Parkinson của cuộn quanh trên mặt đất và Blaise Zabini hầu như không tăng một cm. Phản ứng tương tự như đã xảy ra với Gryffindors là tốt.Madam Hooch cho thấy họ làm thế nào để gắn kết các cây chổi của họ do đó họ sẽ không kết thúc trượt ra khỏi cuối trên không và sụt giảm xuống. Cô đi lên và xuống các hàng sửa chữa hiểu thấu của họ. Harry không thể chứa snort một khi cô ấy nói với Draco rằng ông đã làm nó sai cho năm. Tóc vàng glared vào anh ta."Bây giờ, khi tôi thổi còi của tôi, tất cả mọi người tung ra từ mặt đất," cô ấy gọi là cho họ, "Hãy chắc chắn để giữ cho cây chổi của bạn ổn định, tăng một vài feet, và sau đó đi thẳng trở lại xuống bởi nghiêng về phía trước một chút. Ngày của tôi còi - ba-hai - một-"Madam Hooch thổi còi lớn tiếng. Harry và Draco cả hai đẩy mà không có một xô, như đã làm hầu hết các Slytherins và Gryffindors.An unfortunate Slytherin by the name of Daphne Greengrass, however, was not so lucky. The poor girl was rising straight up uncontrollably."Come back, girl!" Madam Hooch screeched, waving her arms about.Suddenly, the broom seemed to spin out of control to a horrifying extent. It zipped, it zoomed, it ducked, it curved, it spun . . . Harry had to admire the girl for not getting sick all over herself.Finally, the broom jolted to a halt, sliding Daphne off the handle and onto the ground. She collided with the grass with a sickening crack.Madam Hooch bent over her, muttering something about a broken arm. The grey haired instructor led the poor Slytherin girl away to the hospital wing.No sooner were they out of ear shot when a few Gryffindors burst into laughter."Did you see her face, the baby? Where's her sly and cunning now?""Shut up," Harry snapped."Oh, and who would you be?" a redhead, Weasley, asked. "Must be a Death Eater brat, I guess, since you already seem to be Malfoy's little lackey."Harry bristled. "My name is Harry Riddle. I'd ask who you were, but there's no need. Red hair and hand-me-downs: it must be a Weasley. But which one are you? All the Weasleys have more children than they can afford. What was the grand total? Twelve? Fifteen, perhaps?"The Weasley's face flushed as red as his hair in anger. "At least I'm a pureblood," he spat at Harry. "I don't recognize your name at all. Your father must be a muggle."Harry was fairly certain he had never been so insulted in his entire life, nor so angry. The rest of the Slytherins even looked quite a bit insulted for him.He tried to keep the rage hidden, instead settling for a raised an eyebrow. "Oh, what's this? A Weasley . . . bragging about being a pureblood? I thought they didn't do that! Your parents must be ashamed. But, they have so many of you . . . they've probably lost track. From what I hear, they don't even buy you new school supplies. You have your brother's old wand, another one of your brother's old robes, and yet another brother's old rat. My boots are probably worth more than your house."Ron didn't reply, but the reddening of his face said enough."What?" Harry pushed. "Embarrassed that you don't have a knut to your name?"Ron glanced at Crabbe and Goyle, both of whom were standing behind Harry and Draco. "I bet you wouldn't run your mouth as much if your bodyguards weren't here."Harry snorted. "I'll take you on any time on my own. How about tonight? Wizard's duel. Wands only - no contact. Draco's my second. Who's yours? Or will no one volunteer because they don't want to fight for the loosing team?""I'm his second!" Seamus Finnigan growled."Fine then. Midnight in the trophy room; that door's always unlocked.""You better show up," Seamus hissed."Oh, we will. I just hope you don't back out at the last minute. Time to demonstrate that Gryffindor bravery."The boys all glared at each other until Madam Hooch came back.Harry shifted impatiently from foot to foot before leaning over to hiss in Draco's ear: "I thought Care of Magical Creatures was optional and began in third year!""No. The Governors changed it last year. Father didn't say why. Now it's mandatory and begins in first year."Harry disgustedly rolled his eyes."It's not that bad, Harry," Hermione chimed in. Ravenclaw had Care of Magical Creatures with the Slytherins instead of with the Hufflepuffs, though Harry couldn't fathom why. He had thought it was mandatory that the Slytherins and Gryffindors be in class together, so as to incessantly feud and not learn anything."I read my course book on it and it seems really easy," she continued eagerly."I know it's easy but-""Mister Riddle!" a loud voice boomed. Harry glanced up at Professor Hagrid with a blasé look on his face. Truthfully, he'd been very surprised to find out Hagrid was an actual teacher, but he supposed it didn't take much brain to talk about animals all day long."Yes, Professor?" he asked dutifully."Stop talkin' an' pay attention! Since you seem to know so much abou' magical creatures that ya don't think
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: