Lahar couldn't help but tap his fingers in agitation. He understood th dịch - Lahar couldn't help but tap his fingers in agitation. He understood th Việt làm thế nào để nói

Lahar couldn't help but tap his fin

Lahar couldn't help but tap his fingers in agitation. He understood the importance of letting Doranbolt compose himself before discussing work-related matters, but Lahar had never claimed to be a patient man, by any stretch of the imagination.

Well, if Lahar was being completely honest with himself, the reason for his impatience stemmed from a tiny bit of anxiety. In truth, he regretted his earlier words, spoken with such unabashed cruelty. The guilt was clawing at him, and he dreaded seeing the other man's face. Although his words were true, they did not need to be said to blatantly.

Lahar sighed, dragging his fingers through the limp black strands that hung loosely around his face. In his haste to escape his junior, he had forgotten to put his hair up in its trademark bun. It seemed that Doranbolt made everything more difficult. Oh well. Maybe Lahar needed a little disorder in his otherwise perfectionistic life.

Lahar shook his head at the stray thought. He had worked his whole life to get to this point. One chaotic, mentally injured man could ruin it all.

Or, just maybe, his unpredictability could fill the constant void inside Lahar's chest. At that thought, Lahar couldn't stop the scoff that escaped his lips. There was no way that Doranbolt could do anything for Lahar. He couldn't even keep his sanity without a large dose of alcohol numbing his senses.

As if Lahar's thoughts had summoned him, Doranbolt chose that moment to enter the breakfast area. He looked terrible, although his attempt to clean himself up was apparent. It wasn't simply the disarray of his clothes that made him look horrible, it was his eyes. They looked dull, as if all emotion had been drained from his cerulean gaze. Seeing Doranbolt look broken and weak had Lahar's chest painfully spasming, as if trying to feel the pain that Doranbolt felt.

Doranbolt sat down at the table, eyes boring relentlessly into Lahar's. He didn't get food from the buffet area; he didn't even spare it a glance. All that he did was stare listlessly into Lahar's eyes, as if expecting an answer to his unanswered questions.

It made Lahar feel uneasy. He wasn't used to people looking in the eye. Most of the people he dealt with were either criminals or other council members, both of which refused to maintain steady eye contact with him. Doranbolt especially fell into the latter category. Especially after Tenroujimma, Doranbolt had diligently avoided his gaze, refusing to let the hatred and anger towards Lahar show in his eyes. Lahar knew of it, of course. He rarely missed the small nuances that afflicted his subordinates. He had simply let the distain slide, thinking that with time, the anger would fade.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lahar couldn't help but tap his fingers in agitation. He understood the importance of letting Doranbolt compose himself before discussing work-related matters, but Lahar had never claimed to be a patient man, by any stretch of the imagination.Well, if Lahar was being completely honest with himself, the reason for his impatience stemmed from a tiny bit of anxiety. In truth, he regretted his earlier words, spoken with such unabashed cruelty. The guilt was clawing at him, and he dreaded seeing the other man's face. Although his words were true, they did not need to be said to blatantly.Lahar sighed, dragging his fingers through the limp black strands that hung loosely around his face. In his haste to escape his junior, he had forgotten to put his hair up in its trademark bun. It seemed that Doranbolt made everything more difficult. Oh well. Maybe Lahar needed a little disorder in his otherwise perfectionistic life.Lahar shook his head at the stray thought. He had worked his whole life to get to this point. One chaotic, mentally injured man could ruin it all.Or, just maybe, his unpredictability could fill the constant void inside Lahar's chest. At that thought, Lahar couldn't stop the scoff that escaped his lips. There was no way that Doranbolt could do anything for Lahar. He couldn't even keep his sanity without a large dose of alcohol numbing his senses.As if Lahar's thoughts had summoned him, Doranbolt chose that moment to enter the breakfast area. He looked terrible, although his attempt to clean himself up was apparent. It wasn't simply the disarray of his clothes that made him look horrible, it was his eyes. They looked dull, as if all emotion had been drained from his cerulean gaze. Seeing Doranbolt look broken and weak had Lahar's chest painfully spasming, as if trying to feel the pain that Doranbolt felt.Doranbolt sat down at the table, eyes boring relentlessly into Lahar's. He didn't get food from the buffet area; he didn't even spare it a glance. All that he did was stare listlessly into Lahar's eyes, as if expecting an answer to his unanswered questions.It made Lahar feel uneasy. He wasn't used to people looking in the eye. Most of the people he dealt with were either criminals or other council members, both of which refused to maintain steady eye contact with him. Doranbolt especially fell into the latter category. Especially after Tenroujimma, Doranbolt had diligently avoided his gaze, refusing to let the hatred and anger towards Lahar show in his eyes. Lahar knew of it, of course. He rarely missed the small nuances that afflicted his subordinates. He had simply let the distain slide, thinking that with time, the anger would fade.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bùn núi lửa không thể không gõ ngón tay của mình trong kích động. Ông hiểu tầm quan trọng của phép Doranbolt soạn bản thân trước khi thảo luận các vấn đề liên quan đến công việc, nhưng bùn núi lửa đã bao giờ nhận là một người kiên nhẫn, bởi bất kỳ căng của trí tưởng tượng. Vâng, nếu bùn núi lửa đã là hoàn toàn trung thực với chính mình, lý do cho sự thiếu kiên nhẫn của mình bắt nguồn từ một chút lo lắng. Thật ra, anh hối hận vì lời nói trước đó của ông, nói với sự tàn ác như vậy không nao núng. Tội lỗi đã cào mạnh vào anh, và anh sợ nhìn thấy gương mặt người đàn ông khác. Mặc dù lời nói của mình là đúng, họ không cần phải nói đến cách trắng trợn. bùn núi lửa thở dài, kéo ngón tay của mình thông qua các sợi đen khập khiễng mà treo lỏng lẻo xung quanh khuôn mặt của mình. Trong sự vội vàng của mình để thoát khỏi cơ sở của mình, ông đã quên đặt mái tóc của mình lên trong bun thương hiệu của mình. Dường như tất cả mọi thứ Doranbolt làm khó khăn hơn. Oh tốt. Có lẽ bùn núi lửa đang rất cần một rối loạn nhỏ trong cuộc sống nếu không perfectionistic mình. bùn núi lửa lắc đầu với ý nghĩ đi lạc. Ông đã từng làm việc toàn bộ cuộc sống của mình để có được đến thời điểm này. Một hỗn loạn, tinh thần thương người đàn ông có thể làm hỏng tất cả. Hoặc, chỉ có thể, không thể tiên đoán của ông có thể lấp đầy khoảng trống không đổi trong lồng ngực của dòng bùn núi lửa. Với suy nghĩ rằng, bùn núi lửa không thể ngăn được chế giễu rằng thoát khỏi môi của mình. Không có cách nào mà Doranbolt có thể làm mọi điều cho bùn núi lửa. Ông thậm chí còn không thể giữ được sự tỉnh táo của mình mà không cần một liều lượng lớn rượu tê giác quan của mình. Như nếu suy nghĩ của bùn núi lửa đã triệu tập ông, Doranbolt chọn thời điểm đó để nhập vào khu vực ăn sáng. Ông nhìn khủng khiếp, mặc dù nỗ lực của ông để làm sạch mình lên thấy rõ. Nó không phải chỉ đơn giản là tình trạng hỗn loạn của quần áo của mình mà làm cho anh ta trông khủng khiếp, đó là đôi mắt của mình. Họ nhìn ngu si đần độn, như thể tất cả cảm xúc đã được thoát khỏi ánh mắt màu thiên thanh của mình. Thấy Doranbolt trông gãy và yếu có ngực bùn núi lửa của đau đớn spasming, như thể cố gắng để cảm thấy nỗi đau mà Doranbolt cảm. Doranbolt ngồi xuống bàn, mắt nhàm chán không ngừng vào bùn núi lửa của. Ông đã không nhận được thức ăn từ các khu vực tự chọn; anh thậm chí không tha cho nó một cái nhìn. Tất cả những gì ông đã làm được nhìn chằm chằm vào đôi mắt bơ phờ bùn núi lửa, như thể mong đợi một câu trả lời cho những câu hỏi chưa được trả lời của mình. Nó làm cho bùn núi lửa cảm thấy không thoải mái. Ông đã không được sử dụng cho những người tìm trong mắt. Hầu hết những người anh xử lý hoặc là tội phạm hoặc các thành viên hội đồng khác, cả hai đều từ chối để duy trì ổn định bằng mắt với anh ta. Doranbolt đặc biệt là rơi vào thể loại này. Đặc biệt là sau Tenroujimma, Doranbolt đã siêng năng tránh ánh mắt của anh, từ chối để cho sự thù hận và tức giận đối với chương bùn núi lửa trong mắt anh. Bùn núi lửa đã biết về nó, tất nhiên. Ông hiếm khi bỏ qua những sắc thái nhỏ mà bị ảnh hưởng cấp dưới của mình. Ông đã chỉ đơn giản là để cho slide distain, nghĩ rằng với thời gian, sự giận dữ sẽ mờ dần.













đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: