"Then I'll make sure to always keep


"Then I'll make sure to always keep her close, pervert," Akihito mumbled with a smile. The baby shifted slightly in his lap and he raised his knees to compensate to prevent himself losing his grip on her.

"I know when to call, if I'm not too busy in the next two hours, which is her nap time, you'll be hearing from me," Asami answered, his voice taking on a slightly huskier tone.

Akihito squirmed. "Talk to Toya," he added quickly before putting the phone by the baby's ear. He didn't know what Asami said or if it was just the sound of his voice, but she suddenly started bouncing up and down in his lap, giggling madly and he had to tighten his grip on her once again. He pulled his hand with the phone back and returned it to his ear.

"Told you she misses you."

"I never disagreed," Asami chuckled. "I'll see you later then."

"Fine."

There was a moment of awkward silence between them before Akihito hung up, like he never wanted to stop hearing the man's voice. It sent a warmth and charm through him like no other and he knew he was head over heels for the surgeon. Whatever doubts he had about being in a relationship with an older man always disappeared whenever said man was near, he dared to hope their relationship would last a very long time. Asami seemed to genuinely care for him in a way he's never known before and it made him happy, like the love struck teenager that he was.

"Dada?"

Akihito smiled, he swore this baby was too perceptive for her own good. He decided to take her for a walk, putting her in her stroller before spending an hour and a half at the park. The weather was good, just slightly overcast but not threatening rain. He enjoyed the getaway from the house but returned when he knew she would be sleepy soon.

After reaching home, she suddenly started fussing and he looked at the clock on the wall to realize it was coming to her nap time. He took her up to her room and lay on the bed with her, giving her a bottle where she fell asleep after some miserable minutes crying. He had to rock her back and forth and hush her to calm her down before she could be moved to her crib.

With Toya out of the way for at least an hour and a half, he decided to start the prep work for dinner later. Asami's pantry and fridge was always stocked, and he looked over what was available before he made a decision on what would be cooked. He took Salmon and spinach from the fridge and soba noodles from the pantry, he would combine them to make a simple, delicious dish he's sure Asami and his guests would love. He decided home made Mochi would make a delicious desert and he made sure he had all the ingredients present to make it, it would to be done right before dinner for ultimate freshness.

******AxA******

Asami left work an hour early that day and when he came home it was to the sight of the two most important people to him sprawled lazily on the couch, watching TV. Akihito lay on his back with his head propped on the cushions, Toya face down on his stomach and his socked feet propped on the opposite arm-rest. They looked so good together, relaxed and comfortable and a small smile tugged at the corner of his lips, he could never get tired of seeing them together like this.

"Good evening, Akihito," Asami greeting while walking over to the two and both pairs of eyes looked at him happily after he spoke.

"Ryuichi."

"Dada!"

There was nothing like coming home to such smiling faces and knowing you were the cause of it. Asami could feel the slight warmth spreading through him at the thought. He walked over to his lover and gave him a welcoming peck on the cheek before the baby grabbed at him and jumped into his arms.

"You're home early…"

"I wanted to prepare for the dinner later, Feilong and his date will be here in an hour and a half," Asami answered while tickling Toya's nose. She closed her eyes before sneezing into his suit jacket and he grimaced at the amount of booger he imagined was now on the fabric, but he just held her while she clung to him tightly.

Akihito nodded in understanding. He was a little nervous about what he was about to do, but he stood on his tip toes and pecked Asami on the lips in greeting. "Welcome home."
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Then I'll make sure to always keep her close, pervert," Akihito mumbled with a smile. The baby shifted slightly in his lap and he raised his knees to compensate to prevent himself losing his grip on her."I know when to call, if I'm not too busy in the next two hours, which is her nap time, you'll be hearing from me," Asami answered, his voice taking on a slightly huskier tone.Akihito squirmed. "Talk to Toya," he added quickly before putting the phone by the baby's ear. He didn't know what Asami said or if it was just the sound of his voice, but she suddenly started bouncing up and down in his lap, giggling madly and he had to tighten his grip on her once again. He pulled his hand with the phone back and returned it to his ear."Told you she misses you.""I never disagreed," Asami chuckled. "I'll see you later then.""Fine."There was a moment of awkward silence between them before Akihito hung up, like he never wanted to stop hearing the man's voice. It sent a warmth and charm through him like no other and he knew he was head over heels for the surgeon. Whatever doubts he had about being in a relationship with an older man always disappeared whenever said man was near, he dared to hope their relationship would last a very long time. Asami seemed to genuinely care for him in a way he's never known before and it made him happy, like the love struck teenager that he was."Dada?"Akihito cười, anh đã thề là em bé này là quá sâu sắc cho tốt của riêng mình. Ông đã quyết định đưa cô ấy cho đi bộ một, đưa cô ấy trong xe đẩy của mình trước khi chi tiêu một giờ rưỡi tại công viên. Thời tiết đã tốt, chỉ cần một chút hơi nhưng không đe dọa mưa. Anh rất thích một nơi nghỉ ngơi từ nhà nhưng trở lại khi ông biết cô sẽ buồn ngủ sớm.Sau khi đến nhà, cô ấy đột nhiên bắt đầu fussing và ông nhìn đồng hồ trên tường để nhận ra nó đã đến thời gian ngủ của mình. Ông đưa cô ấy đến phòng của cô và nằm trên giường với cô ấy, đem lại cho cô một chai nơi cô rơi vào giấc ngủ sau một số phút đau khổ khóc. Ông đã đá cô ấy trở lại và ra và hush của mình để bình tĩnh xuống của mình trước khi cô có thể được chuyển đến nôi của cô.Với Toya trên con đường cho ít nhất một giờ rưỡi, ông đã quyết định bắt đầu làm việc chuẩn bị cho bữa ăn tối sau đó. Asami của phòng đựng thức ăn và tủ lạnh luôn luôn được thả, và ông nhìn qua những gì đã có sẵn trước khi ông thực hiện một quyết định về những gì sẽ được nấu chín. Ông đã cá hồi và rau bina từ tủ lạnh và soba mì từ phòng đựng thức ăn, ông sẽ kết hợp chúng để làm cho một món ăn đơn giản, ngon ông là chắc chắn Asami và khách của mình rất thích. Ông quyết định nhà làm Mochi sẽ làm cho ngon sa mạc và ông chắc rằng ông đã có tất cả các thành phần trình bày để làm cho nó, nó sẽ phải được thực hiện ngay trước khi ăn tối cho cuối cùng tươi.******AxA******Asami left work an hour early that day and when he came home it was to the sight of the two most important people to him sprawled lazily on the couch, watching TV. Akihito lay on his back with his head propped on the cushions, Toya face down on his stomach and his socked feet propped on the opposite arm-rest. They looked so good together, relaxed and comfortable and a small smile tugged at the corner of his lips, he could never get tired of seeing them together like this."Good evening, Akihito," Asami greeting while walking over to the two and both pairs of eyes looked at him happily after he spoke."Ryuichi.""Dada!"There was nothing like coming home to such smiling faces and knowing you were the cause of it. Asami could feel the slight warmth spreading through him at the thought. He walked over to his lover and gave him a welcoming peck on the cheek before the baby grabbed at him and jumped into his arms."You're home early…""I wanted to prepare for the dinner later, Feilong and his date will be here in an hour and a half," Asami answered while tickling Toya's nose. She closed her eyes before sneezing into his suit jacket and he grimaced at the amount of booger he imagined was now on the fabric, but he just held her while she clung to him tightly.Akihito nodded in understanding. He was a little nervous about what he was about to do, but he stood on his tip toes and pecked Asami on the lips in greeting. "Welcome home."
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

"Sau đó, tôi sẽ làm cho chắc chắn để luôn giữ gần, kẻ hư hỏng của cô," Akihito lầm bầm với một nụ cười. Em bé chuyển nhẹ trong lòng mình và ông đã nêu đầu gối của mình để bù đắp để ngăn mình mất độ bám trên mình. "Tôi biết khi gọi, nếu tôi không quá bận rộn trong hai giờ tiếp theo, đó là giờ ngủ trưa của mình, bạn sẽ được nghe từ tôi, "Asami trả lời, giọng nói của anh tham gia vào một giai điệu hơi khàn. Akihito quằn quại. "Nói chuyện với Toya," ông nói thêm một cách nhanh chóng trước khi đưa điện thoại bằng tai của em bé. Ông không biết những gì Asami nói hoặc nếu nó chỉ là những âm thanh của giọng nói của anh, nhưng cô đột nhiên bắt đầu nảy lên và xuống trong lòng anh, cười khúc khích điên cuồng và anh buộc phải thắt chặt va li trên mình một lần nữa. Ông kéo tay với điện thoại quay lại và trả lại nó vào tai của mình. "Đã nói với bạn cô ấy nhớ bạn." "Tôi không bao giờ đồng ý," Asami cười khúc khích. "Tôi sẽ gặp anh sau đó." "Được rồi." Có một khoảnh khắc của sự im lặng khó xử giữa chúng trước khi Akihito treo lên, giống như anh không bao giờ muốn dừng lại nghe được giọng nói của người đàn ông. Nó gửi một sự ấm áp và quyến rũ qua anh như không có khác và anh biết anh là người đứng đầu trên giày cao gót cho các bác sĩ phẫu thuật. Dù nghi ngờ ông đã về được trong một mối quan hệ với một người đàn ông lớn tuổi luôn luôn biến mất bất cứ khi nào cho biết người đàn ông đã gần, ông dám hy vọng mối quan hệ của họ sẽ kéo dài một thời gian rất dài. Asami dường như thực sự quan tâm cho anh ta trong cách mà anh chưa bao giờ biết đến trước đây và nó làm cho anh ta hạnh phúc, như tình yêu xảy ra thiếu niên mà ông được. "Dada?" Akihito mỉm cười, ông đã thề em bé này đã quá sâu sắc cho tốt của riêng mình. Ông quyết định đưa cô ấy đi dạo, đưa cô vào xe đẩy của cô trước khi chi tiêu một giờ và một nửa ở công viên. Của thời tiết tốt, chỉ hơi u ám nhưng không đe dọa mưa. Ông rất thích nơi nghỉ ngơi khỏi nhà, nhưng trở lại khi anh biết cô sẽ buồn ngủ sớm. Sau khi về đến nhà, cô đột nhiên bắt đầu rối lên và ông nhìn đồng hồ trên tường để nhận ra nó đã đến giờ ngủ trưa của cô. Anh đưa cô lên phòng và nằm trên giường với cô, cho cô một chai nơi cô ngủ thiếp đi sau một vài phút đau khổ khóc. Ông đã phải đá qua lại và hush của mình để cô bình tĩnh lại trước khi cô có thể được chuyển đến giường cũi của mình. Với Toya ra khỏi con đường cho ít nhất một giờ rưỡi, ông đã quyết định bắt đầu các công việc chuẩn bị cho bữa ăn tối sau đó. Pantry và tủ lạnh Asami người đã luôn luôn thả, và ông nhìn qua những gì đã có trước khi đưa ra quyết định về những gì sẽ được nấu chín. Ông Salmon và rau bina từ tủ lạnh và soba mì từ phòng đựng thức ăn, anh sẽ kết hợp chúng để thực hiện một, món ăn ngon đơn giản anh ta chắc chắn Asami và các quan khách rất thích. Ông quyết định nhà làm Mochi sẽ làm cho một sa mạc ngon và khẳng định rằng anh đã có tất cả các thành phần có mặt để làm cho nó, nó sẽ được thực hiện ngay trước bữa ăn tối cho tươi cuối cùng. ****** ****** AXA Asami còn lại làm việc một giờ sớm ngày hôm đó và khi ông trở về nhà đó là để khi nhìn thấy hai người quan trọng nhất với anh ta nằm dài uể oải trên ghế, xem TV. Akihito nằm trên lưng, đầu tựa vào đệm, Toya mặt xuống bụng và chân chìm mình gác trên ngược lại cánh tay còn lại. Họ trông rất tốt với nhau, thư giãn và thoải mái và một nụ cười nhỏ giật mạnh vào góc của đôi môi của mình, ông không bao giờ có thể cảm thấy mệt mỏi khi nhìn thấy chúng lại với nhau như thế này. "Chào buổi tối, Akihito," Asami lời chào trong khi đi bộ qua hai và cả hai cặp mắt nhìn anh hạnh phúc sau khi ông nói. "Ryuichi." "Dada!" Không có gì giống như trở về nhà để khuôn mặt tươi cười như vậy và biết bạn là nguyên nhân của nó. Asami có thể cảm thấy sự ấm áp nhẹ lan qua anh ở tư tưởng. Hắn bước đến người yêu của mình và trao cho anh một nụ hôn chào đón trên má trước khi em bé túm lấy anh và nhảy vào vòng tay của mình. "Anh về nhà sớm ..." "Tôi muốn chuẩn bị cho bữa ăn tối sau đó, Feilong và ngày mình sẽ được ở đây trong một giờ và một nửa, "Asami trả lời trong khi tickling mũi Toya của. Cô nhắm mắt lại trước khi hắt hơi vào áo khoác của mình và anh nhăn mặt số lượng booger anh tưởng tượng là bây giờ trên vải, nhưng anh chỉ ôm cô ấy trong khi cô bám lấy anh thật chặt. Akihito gật đầu trong sự hiểu biết. Ông là một chút lo lắng về những điều ông sắp làm, nhưng anh đứng trên ngón chân mũi của mình và mổ Asami trên môi trong những lời chào. "Chào mừng".






































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: