If you go first to a corrida in Madrid you can go down into the ring a dịch - If you go first to a corrida in Madrid you can go down into the ring a Việt làm thế nào để nói

If you go first to a corrida in Mad

If you go first to a corrida in Madrid you can go down into the ring and walk about before the fight[2]. The gates into the corrals and the patio de caballos are open and there in the courtyard you will see the line of horses against the wall, and the picadors arriving on the horses they have ridden in from town, these horses having been ridden from the bull ring by the red-bloused monos or bull-ring servants to the lodgings in the town where the picadors live, so the picador, dressed in his white shirt, narrow black four-in-hand tie, brocaded jacket, wide sash, bowl-topped hat with the pompom on the side and the thick buckskin trousers that cover the steel leaf armor over the right leg, may mount and ride through the streets and in the traffic along the carretera de Aragon out to the ring; the mono sometimes riding behind his saddle, sometimes on another horse he has led out; these few horsemen in the stream of carriages, carts, taxis and motor cars serving to advertise the bullfights, to tire the horses ridden, and to spare the matador from having to provide room for the picador in his coach or motor. As you ride toward the ring the best way to go is on one of the horse-drawn busses that leave the Puerta del Sol. You can sit on the top and see all the other people who are going and if you watch the crowd of vehicles you will see a motor car pass packed full of bullfighters in their costumes. All you will see will be their heads with the flat black-topped hats, their gold or silver brocade covered shoulders and their faces. If, in one car, there are several men in silver or dark jackets and only one in gold and while the others may be laughing, smoking and joking, his face is still, he is the matador and the others are his cuadrilla. The ride to the ring is the worst part of the day for the matador. In the morning the fight is still a long way off. After lunch it is still a long way off, then, before the car is ready or the carriage comes, there is the preoccupation of dressing. But once in the car or the carriage the fight is very near and there is nothing he can do about it during all that closely packed ride to the ring. It is closely packed because the upper part of a bullfighter's jacket is heavy and thick at the shoulders and the matador and his banderilleros, now that they ride in the motor car, crowd each other tightly when they are dressed in their fighting clothes. There are some that smile and recognize friends on the ride, but nearly all are still-faced and detached. The matador, from living every day with death, becomes very detached, the measure of his detachment of course is the measure of his imagination and always on the day of the fight and finally during the whole end of the season, there is a detached something in their minds that you can almost see. What is there is death and you cannot deal in it each day and know each day there is a chance of receiving it without having it make a very plain mark. It makes this mark on every one. The banderilleros and the picadors are different. Their danger is relative. They are under orders; their responsibility is limited; and they do not kill. They are under no great strain before a fight. Ordinarily though, if you wish to see a study in apprehension see an ordinarily cheerful and careless picador after he has been to the corrals, or the sorting of the bulls, and seen that these are really very big and powerful. If I could draw I would make a picture of a table at the caf'e during a feria with the banderilleros sitting before lunch reading the papers, a boot-black at work, a waiter hurrying somewhere and two returning picadors, one a big brown-faced, dark-browed man usually very cheerful and a great joker, the other a gray-haired, neat, hawknosed, trim-waisted little man, both of them looking the absolute embodiment of gloom and depression.
"Qu'e tal?" asks one of the banderilleros.
"Son grandes," says the picador.
"Grandes?"
"Muy grandes!"
There is nothing more to be said. The banderilleros know everything that is in the picador's mind. The matador may be able to assassinate the big bull, if he swallows his pride and puts away his honor, as easily as any small bull. The veins of the neck are in the same place and as easily reached with the point of the sword. There is no greater chance of a banderillero's being caught if the bull is big. But there is nothing the picador can do to help himself. After the bulls are above a certain age and weight, when they hit the horse it means the horse goes up into the air and perhaps he comes down with the picador under him, perhaps the picador is thrown against the barrier and pinned under the horse, or if they lean forward gallantly, put their weight on the vara and try to punish the bull during the encounter it means they fall between the bull and the horse when the horse goes and must lie there, with the bull looking for them with the horn, until the matador can take the bull away. If the bulls are really big, each time they hit the horse the picador will fall and he knows this and his apprehension when "they are big" is greater than any the matador, unless he is a coward, can feel. There is always something the matador can do if he keeps his nerve. He may sweat ink, but there is a way to fight each bull no matter how difficult. The picador has no recourse. All he can do is turn down the customary bribe from the horse contractor for accepting an undersized mount and insist on a good strong horse, tall enough to keep him above the bull at the start, try to peg him well once and hope for not the worst.
By the time you see the matadors standing in the opening of the patio de caballos their worst time of apprehension is over. The crowd around them has removed that loneliness of the ride with people who know them all too well, and the crowd restores their characters. Nearly all bullfighters are brave. Some are not. This seems impossible since no man who was not brave would get into the ring with a bull, but in certain special cases natural ability and early training, commencing the training with calves where there is no danger, have made bullfighters of men with no natural courage. There are only about three of these. I will go into their cases later and they are among the most interesting phenomenons of the ring, but the usual bullfighter is a very brave man, the most common degree of bravery being the ability temporarily to ignore possible consequences. A more pronounced degree of bravery, which comes with exhilaration, is the ability not to give a damn for possible consequences; not only to ignore them but to despise them. Nearly all bullfighters are brave and yet nearly all bullfighters are frightened at some moment before the fight begins.
The crowd starts to thin in the patio de caballos, the bullfighters line up, the three matadors abreast, their banderilleros and picadors behind them. The crowd goes from the ring, leaving it empty. You go to your seat and, if you are in a barrera, you buy a cushion from the vender below, sit on it, and with your knees pressing the wood look out across the ring to the doorway of the patio you have just left with the three matadors, the sun shining on the gold of their suits, standing in the doorway, the other bullfighters, on foot and mounted, making a mass behind them. Then you see the people around you looking up above them toward a box. It is the president coming in. He takes his seat and waves a handkerchief. If he is on time there is a burst of clapping; if he is late there is a storm of whistling and booing. A trumpet blows and from the patio two mounted men in the costume of the time of Philip II ride out across the sand.
They are the aguacils or mounted bailiffs and it is through them that all orders by the president who represents the constituted authority are transmitted. They gallop across the ring, doff their hats, bow low before the president and presumably having received his authorization gallop back to place. The music starts, and from the opening in the courtyard of the horses comes the procession of the bullfighters; the paseo or parade. The three, if there are six bulls, four, if there are eight, matadors walk abreast, their dress capes are furled and wrapped around their left arms, their right arms balance, they walk with a loose-hipped stride, their arms swinging, their chins up, their eyes on the president's box. In single file behind each matador comes his cuadrilla of banderilleros and his picadors in the order of their seniority. So they come across the sand in a column of three or four. As the matadors come in front of the president's box they bow low and remove their black hats or monteras — the bow is serious or perfunctory depending on their length of service or degree of cynicism. At the start of their careers all are as devoutly ritual as altar boys serving a high mass and some always remain so. Others are as cynical as night club proprietors. The devout ones are killed more frequently. The cynical ones are the best companions. But the best of all are the cynical ones when they are still devout; or after; when having been devout, then cynical, they become devout again by cynicism. Juan Belmonte is an example of the last stage.
After they have bowed to the president they replace their hats, settling them carefully, and go to the barrera. The procession breaks up as, all having saluted, the matadors remove their heavy gold brocaded and jewelled parade capes and send them or pass them to friends or admirers to spread along the front of the wall protecting the first rows of seats, or, sometimes, send them by the sword handler to some one, usually a singer, a dancer, a quack doctor, an aviator, a cinema actor, a politician or some one notorious in the news of the day who happens to be in a box. Very young matadors or very cynical ones send their capes to bullfight impresarios from other towns who may be in Madrid, or to the bullfight critics. The
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nếu bạn đi đầu tiên để một corrida tại Madrid, bạn có thể đi vào vòng và đi bộ về trước khi chiến đấu [2]. Cổng vào các corrals và patio de caballos được mở và có trong sân, bạn sẽ thấy dòng của con ngựa vào tường, và picadors đến trên những con ngựa họ có ridden theo từ thị trấn, những con ngựa có được ridden từ bull ring bởi bloused đỏ monos hoặc công chức Bullring để phòng cho mướn trong thị trấn nơi sinh sống của các picadors , do đó, picador, mặc áo trắng, thu hẹp đen four-in-hand tie, brocaded jacket, rộng sash, bát-đứng đầu mũ với pompom trên mặt và quần buckskin dày bao gồm vỏ giáp thép lá trên chân phải, có thể gắn kết và đi qua các đường phố và lưu lượng truy cập dọc theo carretera de Aragon trong vòng; mono đôi khi ngựa phía sau yên xe của mình, đôi khi trên một con ngựa ông đã dẫn ra; những vài kị binh trong dòng của toa, xe, taxi và xe hơi phục vụ để quảng cáo bullfights, để lốp xe ngựa đi trên, và để phụ tùng matador phải cung cấp chỗ cho picador trong huấn luyện viên hay động cơ của ông. Khi bạn đi về hướng chiếc nhẫn con đường tốt nhất để đi là trên một của ngựa kéo xe buýt để lại quảng trường Puerta del Sol. Bạn có thể ngồi trên đầu trang và xem tất cả những người đang có và nếu bạn xem đám đông của xe, bạn sẽ thấy một chiếc xe mô tô vượt qua đóng gói đầy đủ của bullfighters trong trang phục của họ. Tất cả các bạn sẽ thấy sẽ là đầu với mũ đen đứng đầu phẳng, Thổ cẩm vàng hay bạc của họ bảo hiểm vai và khuôn mặt của họ. Nếu, trong một chiếc xe, có rất nhiều người đàn ông trong áo jacket bạc hoặc tối và chỉ một trong vàng và trong khi những người khác có thể cười, hút thuốc và nói đùa, khuôn mặt của mình là Tuy nhiên, ông là matador và những người khác là cuadrilla của mình. Đi xe đến vòng là phần tồi tệ nhất trong ngày cho matador. Vào buổi sáng cuộc đấu tranh vẫn còn là một chặng đường dài ra. Sau khi ăn trưa nó vẫn còn là một chặng đường dài đi, sau đó, trước khi chiếc xe đã sẵn sàng hoặc vận chuyển đến, đó là sự lo lắng mặc quần áo. Nhưng một lần trong xe hoặc vận chuyển cuộc chiến là rất gần và không có gì ông có thể làm gì về nó trong thời gian đóng gói chặt chẽ tất cả những gì đi đến vòng. Nó được chặt chẽ đóng gói bởi vì trên một phần của một người đấu bò áo là nặng và dày ở vai và matador và banderilleros của mình, bây giờ mà họ đi xe trong xe động cơ, đám đông nhau chặt chẽ khi họ đang mặc quần áo trong quần áo chiến đấu của họ. Có là một số nụ cười và nhận ra bạn bè trên xe, nhưng hầu hết vẫn còn phải đối mặt và tách ra. Matador, từ cuộc sống mỗi ngày với cái chết, trở nên rất tách ra, các biện pháp của đội mình tất nhiên là các biện pháp của trí tưởng tượng của mình và luôn luôn vào ngày đầu của cuộc chiến và cuối cùng vào cuối mùa giải toàn bộ, là một tách ra một cái gì đó trong tâm trí của họ mà bạn gần như có thể nhìn thấy. Những gì đang có là cái chết và bạn không thể đối phó trong đó mỗi ngày và biết mỗi ngày là một cơ hội nhận được nó mà không cần nó làm cho một nhãn hiệu rất đơn giản. Nó làm cho nhãn hiệu này trên mỗi một. Các banderilleros và picadors các là khác nhau. Nguy hiểm của họ là tương đối. Họ đang theo đơn đặt hàng; trách nhiệm của họ là giới hạn; và họ không giết. Họ đang không có căng thẳng lớn trước khi một cuộc chiến. Thông thường mặc dù, nếu bạn muốn xem một nghiên cứu ở apprehension xem một picador thường vui vẻ và bất cẩn sau khi ông đã các corrals, hoặc phân loại của bò, và thấy rằng đây là những thực sự rất lớn và mạnh mẽ. Nếu tôi có thể rút ra tôi sẽ làm cho một hình ảnh của một bảng tại Café trong một feria với banderilleros ngồi trước khi ăn trưa đọc các giấy tờ, một màu đen khởi động tại nơi làm việc, một bồi bàn hurrying một nơi nào đó và hai trở về picadors, một một lớn brown-faced, mày tối người đàn ông thường rất vui vẻ và một ga lớn, khác một màu xám-haired, gọn gàng, hawknosed, người đàn ông nhỏ trim waisted , cả hai người trong số họ tìm kiếm hiện thân tuyệt đối của gloom và trầm cảm."Sách tal?" yêu cầu một trong các banderilleros."Con trai grandes," nói picador."Grandes?""Muy grandes!"Không còn gì nữa để nói. Các banderilleros biết tất cả mọi thứ trong tâm trí của picador. Matador có thể ám sát con đầu đàn, nếu anh ta nuốt niềm tự hào của mình và đặt đi để vinh danh ông, dễ dàng như bất kỳ con bò nhỏ. Các tĩnh mạch của cổ trong cùng một vị trí và như là một cách dễ dàng đạt được với điểm của thanh kiếm. Có là không có cơ hội lớn hơn một banderillero bị bắt nếu bull là lớn. Nhưng không có gì picador có thể làm để giúp mình. Sau khi bò đang ở trên một độ tuổi nhất định và trọng lượng, khi họ nhấn ngựa nó có nghĩa là ngựa đi lên vào không khí và có lẽ ông đi xuống với picador theo anh ta, có lẽ picador ném chống lại các rào cản và pinned dưới ngựa, hoặc nếu họ nạc chuyển tiếp dũng, đặt trọng lượng của họ trên vara và cố gắng để trừng phạt các bull trong cuộc gặp gỡ nó có nghĩa là họ rơi vào giữa các bull và ngựa khi các Cưỡi đi và phải nằm ở đó, với bull tìm kiếm cho họ với sừng, cho đến khi matador có thể lấy các bull đi. Nếu bò thực sự lớn, mỗi khi họ nhấn ngựa picador sẽ rơi và ông biết điều này và ông e ngại khi "họ đang lớn" là lớn hơn bất kỳ matador, trừ khi ông là một kẻ hèn nhát, có thể cảm thấy. Có luôn luôn là một cái gì đó matador có thể làm nếu ông giữ dây thần kinh của mình. Ông có thể đổ mồ hôi mực, nhưng có một cách để chống lại mỗi bull không có vấn đề khó khăn như thế nào. Picador đã không tin tưởng. Tất cả các ông có thể làm là chối hối lộ phong tục từ các nhà thầu ngựa cho việc chấp nhận một núi nhỏ hơn cở thường và nhấn mạnh vào một con ngựa tốt mạnh mẽ, đủ cao để giữ anh ta trên bull lúc bắt đầu, cố gắng peg anh ta một lần tốt và hy vọng cho không tồi tệ nhất.Khi bạn thấy matadors đứng trong mở patio de caballos của thời gian tồi tệ nhất của apprehension là hơn. Đám đông xung quanh họ đã gỡ bỏ đó cô đơn của đi xe với những người biết họ tất cả quá tốt, và đám đông phục hồi nhân vật của họ. Gần như tất cả bullfighters được dũng cảm. Một số là không. Điều này có vẻ không thể kể từ khi không có người đàn ông người đã không dũng cảm sẽ nhận được vào vòng với một con bò, nhưng trong một số trường hợp đặc biệt khả năng tự nhiên và đào tạo đầu, bắt đầu đào tạo với con bê nơi có nguy cơ không có, đã thực hiện bullfighters của người đàn ông với không lòng dũng cảm tự nhiên. Có những chỉ về 3 trong số đó. Tôi sẽ đi vào trường hợp của mình sau đó và họ là một trong phenomenons thú vị nhất của chiếc nhẫn, nhưng người đấu bò thông thường là một người đàn ông rất dũng cảm, mức độ phổ biến nhất là khả năng tạm thời để bỏ qua các hậu quả có thể dũng cảm. Một chi tiết phát âm là mức độ của dũng cảm, mà đi kèm với niềm vui, là khả năng không cung cấp cho một damn cho hậu quả có thể; không chỉ để bỏ qua chúng, nhưng để khinh khi họ. Gần như tất cả bullfighters có can đảm và được gần như tất cả bullfighters được sợ hãi ở một số thời điểm trước khi cuộc chiến bắt đầu.Đám đông bắt đầu mỏng ở patio de caballos, bullfighters lên, matadors ba dòng ngang nhau, của banderilleros và picadors phía sau họ. Đám đông đi từ vòng, để lại nó có sản phẩm nào. Bạn đi đến chỗ ngồi của bạn và, nếu bạn đang ở trong một barrera, bạn mua một đệm từ vender dưới đây, ngồi trên nó, và với đầu gối của bạn nhấn gỗ nhìn ra trên vòng để cửa hàng hiên bạn có chỉ còn lại với ba matadors, mặt trời chiếu vào vàng của họ phù hợp với, đứng ở cửa vào , bullfighters khác, bộ và gắn kết, làm cho một khối lượng phía sau họ. Sau đó, bạn nhìn thấy những người xung quanh bạn nhìn lên trên chúng hướng tới một hộp. Đó là tổng thống sắp tới tại. Ông mất ghế và sóng của mình một khăn tay. Nếu ông là vào thời gian có là một burst của vỗ tay; Nếu ông là muộn có một cơn bão của huýt sáo và booing. Một trumpet thổi và từ Hiên nhà hai người đàn ông được gắn kết trong trang phục đó của Philip II đi trên cát.Họ là aguacils hoặc bailiffs gắn kết và nó là thông qua họ tất cả các đơn đặt hàng do Tổng thống người đại diện cho các cơ quan không được truyền. Họ chạy mau trên chiếc nhẫn, doff mũ của họ, cúi thấp trước khi Tổng thống và có lẽ là có nhận được phi nước đại ủy quyền của mình trở lại để đặt. Âm nhạc bắt đầu, và từ việc mở cửa trong sân của những con ngựa đi rước của bullfighters; paseo hoặc cuộc diễu hành. Ba, nếu có là sáu con bò, bốn, nếu không có tám, matadors đi bộ ngang nhau của mũi đất ăn được furled và quấn quanh cánh tay trái của mình, sự cân bằng bên phải cánh tay của họ, họ đi với một nhóm rời stride, cánh tay của họ, swinging, của chins lên, mắt của họ trên hộp của tổng thống. Trong tập tin duy nhất đằng sau mỗi matador nói của mình cuadrilla của banderilleros và picadors của ông trong thứ tự của thâm niên của họ. Vì vậy, họ đi ngang qua cát trong một cột ba hoặc bốn. Khi matadors các đi ở phía trước của tổng thống hộp họ cúi thấp và loại bỏ mũ đen hoặc monteras của họ-mũi là nghiêm trọng hoặc làm cho có lệ tùy thuộc vào chiều dài của dịch vụ hoặc mức độ hoài nghi. Khi bắt đầu sự nghiệp của họ tất cả đều là sùng đạo Cơ đốc nghi lễ là chàng trai bàn thờ phục vụ một khối lượng cao và một số luôn luôn vẫn như vậy. Những người khác là hoài nghi như proprietors câu lạc bộ đêm. Những người sùng đạo bị giết thường xuyên hơn. Những người hoài nghi là người bạn tốt nhất. Nhưng tốt nhất của tất cả những người hoài nghi khi họ vẫn còn mộ đạo; hoặc sau; khi có được sùng đạo, sau đó hoài nghi, họ trở thành người sùng đạo một lần nữa bởi cynicism. Juan Belmonte là một ví dụ về giai đoạn cuối.After they have bowed to the president they replace their hats, settling them carefully, and go to the barrera. The procession breaks up as, all having saluted, the matadors remove their heavy gold brocaded and jewelled parade capes and send them or pass them to friends or admirers to spread along the front of the wall protecting the first rows of seats, or, sometimes, send them by the sword handler to some one, usually a singer, a dancer, a quack doctor, an aviator, a cinema actor, a politician or some one notorious in the news of the day who happens to be in a box. Very young matadors or very cynical ones send their capes to bullfight impresarios from other towns who may be in Madrid, or to the bullfight critics. The
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nếu bạn đi đầu tiên để một corrida ở Madrid, bạn có thể đi xuống vào vòng và đi bộ về trước khi chiến đấu [2]. Các cổng vào bãi quây và patio de caballos được mở và có trong sân, bạn sẽ thấy những dòng ngựa vào tường, và picadors đến trên những con ngựa họ cưỡi trong thị trấn, những con ngựa đã được cưỡi từ những con bò nhẫn bởi các monos đỏ bloused hoặc công chức bull-ring cho chỗ ở tại các thị trấn nơi picadors sống, vì vậy các Picador, mặc áo sơ mi trắng, hẹp đen bốn trong tay cà vạt, áo thêu, khung kính rộng, bowl- đứng đầu đội mũ với pompom trên mặt và quần da hoẳng thuộc dày bao phủ giáp lá thép trên chân phải, có thể gắn kết và đi xe qua các đường phố và trong giao thông dọc theo Carretera de Aragon ra chiếc nhẫn; mono đôi khi cưỡi phía sau yên xe của mình, đôi khi trên một con ngựa ông đã dẫn ra; những vài kỵ binh trong dòng xe đẩy, xe đẩy, xe taxi và xe ô tô phục vụ quảng cáo các trận đấu bò, mệt ngựa cưỡi, và để phụ tùng các Matador việc phải cung cấp chỗ cho các Picador trong huấn luyện viên hoặc động cơ của mình. Khi bạn đi xe về phía chiếc nhẫn là cách tốt nhất để đi là một trong những bus ngựa kéo mà rời khỏi quảng trường Puerta del Sol. Bạn có thể ngồi trên đầu và nhìn thấy tất cả những người khác, những người đang đi và nếu bạn xem đám đông của xe bạn sẽ thấy một đường chuyền động cơ xe hơi đóng gói đầy đủ của bullfighters trong trang phục của họ. Tất cả các bạn sẽ thấy sẽ được người đứng đầu của họ với những chiếc mũ màu đen đứng đầu phẳng, thổ cẩm bao phủ vai vàng hoặc bạc và khuôn mặt của họ. Nếu, trong một chiếc xe, có một số người đàn ông trong màu bạc hoặc áo jacket đen và chỉ có một bằng vàng và trong khi những người khác có thể được cười, hút thuốc và nói đùa, khuôn mặt của ông vẫn được, anh là Matador và những người khác là cuadrilla mình. Chuyến đi đến vòng là phần tồi tệ nhất của ngày hôm nay cho các Matador. Trong buổi sáng, cuộc chiến vẫn còn là một chặng đường dài. Sau khi ăn trưa nó vẫn còn là một chặng đường dài, sau đó, trước khi chiếc xe đã sẵn sàng hoặc vận chuyển đến, có những mối bận tâm mặc quần áo. Nhưng một khi trong xe hoặc vận chuyển các cuộc chiến là rất gần và không có gì anh có thể làm gì về nó trong tất cả mà đi đóng gói chặt chẽ với các vòng là. Nó được đóng gói chặt chẽ vì phần trên của áo khoác của một dũng sĩ đấu bò là nặng và dày ở vai và Matador và banderilleros của mình, bây giờ mà họ đi xe trong xe có động cơ, đám đông chặt nhau khi họ đang mặc quần áo chiến đấu của họ. Có một số mà mỉm cười và nhận diện bạn bè trên xe, nhưng gần như tất cả vẫn còn có khuôn mặt và tách ra. The Matador, từ sống mỗi ngày với cái chết, trở nên rất tách ra, các biện pháp về đội của mình tất nhiên là thước đo của trí tưởng tượng của mình và luôn trong ngày của cuộc chiến và cuối cùng trong toàn bộ mùa giải kết thúc, có một cái gì đó tách ra trong tâm trí của họ mà bạn gần như có thể nhìn thấy. Chết gì là có, và bạn không thể đối phó trong nó mỗi ngày và biết mỗi ngày có một cơ hội nhận được nó mà không cần phải thực hiện một nhãn rất đơn giản. Nó làm điều này đánh dấu trên mỗi một. Các banderilleros và picadors là khác nhau. Nguy hiểm của họ là tương đối. Họ đang theo đặt hàng; trách nhiệm của họ bị hạn chế; và họ không giết. Họ là không chịu áp lực lớn trước mỗi trận đấu. Thông thường mặc dù, nếu bạn muốn xem một nghiên cứu trong lo âu nhìn thấy một người cởi ngựa đấu với bò mộng bình thường vui vẻ và bất cẩn sau khi ông đã đến các bãi, hoặc việc phân loại các con bò đực, và thấy rằng đây là thực sự rất lớn và mạnh mẽ. Nếu tôi có thể rút ra tôi sẽ làm cho một hình ảnh của một bảng ở caf'e trong một Feria với banderilleros ngồi trước bữa trưa có đọc báo, một khởi động-đen tại nơi làm việc, một người bồi bàn vội vã đâu đó và hai picadors trở về, một màu nâu lớn -faced, người đàn ông tối trán thường rất vui vẻ và một ga lớn, một là, hawknosed, cắt eo ít người đàn ông tóc bạc, gọn gàng, cả hai người họ nhìn hiện thân tuyệt đối u ám và trầm cảm.
"Qu'e tal? " yêu cầu một trong các banderilleros.
"grandes Sơn," các Picador nói.
"Grandes?"
"Muy grandes!"
Không có gì nhiều để nói là. Các banderilleros biết tất cả mọi thứ mà là trong tâm trí của người cởi ngựa đấu với bò mộng. The Matador có thể ám sát con bò lớn, nếu ông nuốt niềm tự hào của mình và đưa đi danh dự của mình, dễ dàng như bất kỳ con bò nhỏ. Các tĩnh mạch ở cổ là ở cùng một vị trí và dễ dàng đạt được với các điểm của thanh kiếm. Không có cơ hội lớn hơn con một của banderillero bắt nếu con bò là lớn. Nhưng không có gì là Picador có thể làm gì để giúp đỡ chính mình là. Sau khi các con bò đực đang ở trên một độ tuổi nhất định và trọng lượng, khi họ đánh con ngựa đó có nghĩa là con ngựa đi lên vào không khí và có lẽ anh đi xuống với Picador theo anh ta, có lẽ là người cởi ngựa đấu với bò mộng được ném vào các rào cản và đè dưới ngựa, hoặc nếu họ nghiêng về phía trước dũng, đặt trọng lượng của họ trên vara và cố gắng để trừng phạt con bò trong cuộc gặp gỡ đó có nghĩa là họ rơi vào giữa con bò và ngựa khi ngựa đi và phải nằm ở đó, với con bò tơ tìm kiếm chúng với chiếc sừng , cho đến khi Matador có thể mất con bò đi. Nếu các con bò đực đang thực sự lớn, mỗi khi họ nhấn ngựa Picador sẽ rơi và anh biết điều này và lo âu của mình khi "họ là lớn" là lớn hơn bất kỳ các Matador, trừ khi anh ta là một kẻ hèn nhát, có thể cảm thấy. Luôn luôn có cái gì đó các Matador có thể làm gì nếu anh giữ thần kinh của mình. Anh ta có thể đổ mồ hôi mực, nhưng có một cách để chiến đấu mỗi con bò đực không có vấn đề khó khăn như thế nào. Các Picador không có truy đòi. Tất cả anh có thể làm là quay xuống hối lộ phong tục của nhà thầu ngựa để chấp nhận việc gắn kết cở và nhấn mạnh vào một con ngựa tốt mạnh, cao lớn, đủ để giữ anh ta ở trên con bò lúc bắt đầu, cố gắng để peg ông cũng một lần và hy vọng cho không tồi tệ nhất.
Bởi thời gian bạn thấy matadors đứng trong việc mở ra sân hiên de caballos thời gian tồi tệ nhất của lo âu của họ là hơn. Đám đông xung quanh họ đã loại bỏ mà nỗi cô đơn của chuyến đi với những người biết tất cả quá tốt, và đám đông khôi phục nhân vật của mình. Gần như tất cả bullfighters là dũng cảm. Một số không. Điều này có vẻ như không thể vì không có người đàn ông đã không dũng cảm sẽ được vào vòng đấu với một con bò, nhưng trong một số trường hợp đặc biệt khả năng tự nhiên và đào tạo ban đầu, bắt đầu đào tạo với bê mà không có nguy hiểm, đã thực hiện bullfighters của người đàn ông không có can đảm tự nhiên . Chỉ có khoảng ba trong số này. Tôi sẽ đi vào trường hợp của họ sau đó và chúng chính là những hiện tượng thú vị nhất của chiếc nhẫn, nhưng dũng sĩ đấu bò thông thường là một người đàn ông rất dũng cảm, mức độ phổ biến nhất của lòng dũng cảm là khả năng tạm thời bỏ qua những hậu quả có thể. Một mức độ rõ rệt hơn của lòng dũng cảm, mà đi kèm với niềm vui, là khả năng không để give a damn về hậu quả có thể; không chỉ bỏ qua họ, nhưng mà coi thường họ. Gần như tất cả bullfighters là dũng cảm nhưng gần như tất cả bullfighters sợ hãi ở một số thời điểm trước khi cuộc chiến bắt đầu.
Đám đông bắt đầu mỏng trong patio de caballos, các bullfighters xếp hàng, ba matadors ngang nhau, banderilleros và picadors phía sau họ của họ. Đám đông khán giả đi từ chiếc nhẫn, để lại nó trống rỗng. Bạn đi đến chỗ ngồi của bạn, và nếu bạn đang ở trong một Barrera, bạn mua một chiếc đệm từ vender dưới đây, ngồi trên đó, và với đầu gối đè gỗ nhìn ra ngoài qua các vòng đến ngưỡng cửa của patio bạn chỉ mới vừa rời với ba matadors, mặt trời chiếu vào vàng của bộ quần áo của họ, đứng ở cửa, các bullfighters khác, trên bàn chân và gắn kết, thực hiện một khối lượng phía sau họ. Sau đó, bạn nhìn thấy những người xung quanh bạn nhìn lên phía trên họ hướng tới một hộp. Nó là tổng thống sắp tới. Anh mất ghế và sóng của mình một chiếc khăn tay. Nếu ông là vào thời gian đó là sự bùng nổ của tiếng vỗ tay; nếu anh là muộn có một cơn bão huýt sáo và la ó. Một thổi trumpet và từ sân hai người đàn ông gắn kết trong các trang phục của thời gian của Philip II đi xe ra trên cát.
Họ là những aguacils hoặc gắn kết chấp hành viên và thông qua họ rằng tất cả các đơn đặt hàng của các tổng thống đại diện cho các cơ quan thành lập được truyền . Họ phi nước đại trên chiếc nhẫn, lột nón mũ, cúi thấp trước khi Tổng thống và có lẽ đã nhận được phi nước đại ủy quyền của ông trở lại vị trí. Âm nhạc bắt đầu, và từ việc mở cửa trong sân của những con ngựa đến rước của bullfighters; Paseo hoặc diễu hành. Ba, nếu có sáu con bò đực, bốn, nếu có tám, matadors đi ngang nhau, ăn mặc áo choàng của họ được cuốn lại và quấn quanh cánh tay trái của họ, cân bằng cánh tay phải của họ, họ đi bộ với một bước rộng phiền muộn, đong đưa cánh tay của mình, cằm lên, đôi mắt của họ trên hộp của tổng thống. Trong tập tin duy nhất đằng sau mỗi Matador đến cuadrilla của ông banderilleros và picadors của mình theo thứ tự thâm niên của họ. Vì vậy, họ đi trên cát trong một cột có ba hoặc bốn. Khi matadors đến trước mặt hộp của tổng thống họ cúi thấp và loại bỏ mũ hoặc monteras đen của họ - các cung là nghiêm trọng hoặc chiếu lệ tùy thuộc vào độ dài của họ về dịch vụ hoặc mức độ hoài nghi. Khi bắt đầu sự nghiệp của họ tất cả đều là thành kính lễ nghi như bàn thờ con trai phục vụ một khối lượng cao và một số vẫn luôn như vậy. Những người khác là như hoài nghi là chủ sở hữu câu lạc bộ đêm. Những người mộ đạo đang giết chết thường xuyên hơn. Những người hoài nghi là những bạn đồng hành tốt nhất. Nhưng tốt nhất của tất cả là những người hoài nghi khi họ vẫn còn mộ đạo; hoặc sau; khi đã được thuần thành, sau đó hoài nghi, họ trở nên sùng đạo một lần nữa bởi sự hoài nghi. Juan Belmonte là một ví dụ về các giai đoạn cuối cùng.
Sau khi họ đã cúi chào tổng thống mà họ thay thế mũ của họ, giải quyết chúng một cách cẩn thận, và đi đến Barrera. Đám rước vỡ như, tất cả đã chào, các matadors xóa thêu và diễu hành nạm áo choàng vàng nặng của họ và gửi chúng hoặc truyền cho bạn bè hoặc người hâm mộ để lây lan dọc theo phía trước của bức tường bảo vệ hàng đầu của ghế ngồi, hoặc, đôi khi, gửi qua xử lý thanh kiếm vào một số một, thường là một ca sĩ, một vũ công, một bác sĩ lang băm, một phi công, một diễn viên điện ảnh, một chính trị gia hay một số một khét tiếng trong các tin tức trong ngày người sẽ xảy ra trong một hộp. Matadors rất trẻ hoặc những người rất hoài nghi gửi áo choàng của họ để impresarios trận đấu bò từ các thị trấn khác, những người có thể ở Madrid, hoặc để các nhà phê bình trận đấu bò. Các
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: