Johann Gottlieb Fichte: To the German Nation, 1806 ___________________ dịch - Johann Gottlieb Fichte: To the German Nation, 1806 ___________________ Việt làm thế nào để nói

Johann Gottlieb Fichte: To the Germ

Johann Gottlieb Fichte:
To the German Nation, 1806
________________________________________
Johann Gottlieb Fichte (1762¬-1814) was a German philosopher, a reformer and a supporter of the French Revolution and its ideals. But when France, under Napoleon, took control of Germany along with much of the rest of Europe, he rethought his position and made series of Addresses to the German Nation (1806), in French¬ occupied Berlin.
The first, original, and truly natural boundaries of states are beyond doubt their internal boundaries. Those who speak the same language are joined to each other by a multitude of invisible bonds by nature herself, long before any human art begins; they understand each other and have the power of continuing to make themselves understood more and more clearly; they belong together and are by nature one and an inseparable whole. Such a whole, if it wishes to absorb and mingle with itself any other people of different descent and language, cannot do so without itself becoming confused, in the beginning at any rate, and violently disturbing the even progress of its culture. From this internal boundary, which is drawn by the spiritual nature of man himself, the marking of the external boundary by dwelling place results as a consequence; and in the natural view of things it is not because men dwell between certain mountains and rivers that they are a people, but, on the contrary, men dwell together-and, if their luck has so arranged it, are protected by rivers and mountains-because they were a people already by a law of nature which is much higher.
Thus was the German nation placed-sufficiently united within itself by a common language and a common way of thinking, and sharply enough severed from the other peoples-in the middle of Europe, as a wall to divide races not akin ....
That things should remain thus did not suit the selfishness of foreign countries, whose calculations did not look more than one moment ahead. They found German bravery useful in waging their wars and German hands useful to snatch the booty from their rivals. A means had to be found to attain this end, and foreign cunning won an easy victory over German ingenuousness and lack of suspicion. It was foreign countries which first made use of the division of mind produced by religious disputes in Germany-Germany, which presented on a small scale the features of Christian Europe as a whole-foreign countries, I say, made use of these disputes to break up the close inner unity of Germany into separate and disconnected parts....
. . . They knew how to present each of these separate states that had thus arisen in the lap of the one nation-which had no enemy except those foreign countries themselves, and no concern except the common one of setting itself with united strength against their seductive craft and cunning-foreign countries, I say, knew how to present each of these states to the others as a natural enemy, against which each state must be perpetually on its guard. On the other hand, they knew how to make themselves appear to the German states as natural allies against the danger threatening them from their own countrymen-as allies with whom alone they would themselves stand or fall, and whose enterprises they must in turn support with all their might. It was only because of this artificial bond that all the disputes which might arise about any matter whatever in the Old World or the New became disputes of the German races in their relation to each other. Every war, no matter what its cause, had to be fought out on German soil and with German blood; every disturbance of the balance had to be adjusted in that nation to which the whole fountainhead of such relationships was unknown; and the German states, whose separate existence was in itself contrary to all nature and reason, were compelled, in order that they might count for something, to act as makeweights to the chief forces in the scale of the European equilibrium, whose movement they followed blindly and without any will of their own. Just as in many states abroad the citizens are designated as belonging to this or that foreign party, or voting for this or that foreign alliance, but no name is found for those who belong to the party of their own country, so it was with the Germans; for long enough they belonged only to some foreign party or other, and one seldom came across a man who supported the party of the Germans and was of the opinion that this country ought to make an alliance with itself.
Now, at last, let us be bold enough to look at the deceptive vision of a universal monarchy, which people are beginning to hold up for public veneration in place of that equilibrium which for some time has been growing more and more preposterous, and let us perceive how hateful and contrary to reason that vision is. Spiritual nature was able to present the essence of humanity in extremely diverse gradations in individuals and in individuality as a whole, in peoples. Only when each people, left to itself, develops and forms itself in accordance with its own peculiar quality, and only when in every people each individual develops himself in accordance with that common quality, as well as in accordance with his own peculiar quality-then, and then only, does the manifestation of divinity appear in its true mirror as it ought to be; and only a man who either entirely lacks the notion of the rule of law and divine order, or else is an obdurate enemy thereto, could take upon himself to want to interfere with that law, which is the highest law in the spiritual world!
Only in the invisible qualities of nations, which are hidden from their own eyes-qualities as the means whereby these nations remain in touch with the source of original life-only therein is to be found the guarantee of their present and future worth, virtue, and merit. If these qualities are dulled by a mixture and worn away by friction, the flatness that results will bring about a separation from spiritual nature, and this in its turn will cause all men to be fused together in their uniform and collective destruction.
Johann Gottlieb Fichte, Thirteenth Address, Addresses to the Gerrnan Nation, ed. George A. Kelly (New York: Harper Torch Books, 1968), pp. 190¬91,193¬94,197¬98.


Giuseppe Mazzini:
On Nationality, 1852
________________________________________
Giuseppe Mazzini (1805¬1872), the founder (1831) of Young Italy, was perhaps the leading figure in liberal nationalism. He saw the creation of a democratic Italian state as crucial to Italy's development.
Europe no longer possesses unity of faith, of mission, or of aim. Such unity is a necessity in the world. Here, then, is the secret of the crisis. It is the duty of every one to examine and analyse calmly and carefully the probable elements of this new unity. But those who persist in perpetuating, by violence or by Jesuitical compromise, the external observance of the old unity, only perpetuate the crisis, and render its issue more violent.
There are in Europe two great questions; or, rather, the question of the transformation of authority, that is to say, of the Revolution, has assumed two forms; the question which all have agreed to call social, and the question of nationalities. The first is more exclusively agitated in France, the second in the heart of the other peoples of Europe. I say, which all have agreed to call social, because, generally speaking, every great revolution is so far social, that it cannot be accomplished either in the religious, political, or any other sphere, without affecting social relations, the sources and the distribution of wealth; but that which is only a secondary consequence in political revolutions is now the cause and the banner of the movement in France. The question there is now, above all, to establish better relations between labour and capital, between production and consumption, between the workman and the employer.
It is probable that the European initiative, that which will give a new impulse to intelligence and to events, will spring from the question of nationalities. The social question may, in effect, although with difficulty, be partly resolved by a single people; it is an internal question for each, and the French Republicans of 1848 so understood it, when, determinately abandoning the European initiative, they placed Lamartine's [Note: A French poet and politician] manifesto by the side of their aspirations towards the organisation of labour. The question of nationality can only be resolved by destroying the treaties of 1815, and changing the map of Europe and its public Law. The question of Nationalities, rightly understood, is the Alliance of the Peoples; the balance of powers based upon new foundations; the organisation of the work that Europe has to accomplish.
. . .
It was not for a material interest that the people of Vienna fought in 1848; in weakening the empire they could only lose power. It was not for an increase of wealth that the people of Lombardy fought in the same year; the Austrian Government had endeavoured in the year preceding to excite the peasants against the landed proprietors, as they had done in Gallicia; but everywhere they had failed. They struggled, they still struggle, as do Poland, Germany, and Hungary, for country and liberty; for a word inscribed upon a banner, proclaiming to the world that they also live, think, love, and labour for the benefit of all. They speak the same language, they bear about them the impress of consanguinity, they kneel beside the same tombs, they glory in the same tradition; and they demand to associate freely, without obstacles, without foreign domination, in order to elaborate and express their idea; to contribute their stone also to the great pyramid of history. It is something moral which they are seeking; and this moral something is in fact, even politically speaking, the most important question in the present state of things. It is the orga
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Johann Gottlieb Fichte: To the German Nation, 1806 ________________________________________Johann Gottlieb Fichte (1762¬-1814) was a German philosopher, a reformer and a supporter of the French Revolution and its ideals. But when France, under Napoleon, took control of Germany along with much of the rest of Europe, he rethought his position and made series of Addresses to the German Nation (1806), in French¬ occupied Berlin. The first, original, and truly natural boundaries of states are beyond doubt their internal boundaries. Those who speak the same language are joined to each other by a multitude of invisible bonds by nature herself, long before any human art begins; they understand each other and have the power of continuing to make themselves understood more and more clearly; they belong together and are by nature one and an inseparable whole. Such a whole, if it wishes to absorb and mingle with itself any other people of different descent and language, cannot do so without itself becoming confused, in the beginning at any rate, and violently disturbing the even progress of its culture. From this internal boundary, which is drawn by the spiritual nature of man himself, the marking of the external boundary by dwelling place results as a consequence; and in the natural view of things it is not because men dwell between certain mountains and rivers that they are a people, but, on the contrary, men dwell together-and, if their luck has so arranged it, are protected by rivers and mountains-because they were a people already by a law of nature which is much higher. Thus was the German nation placed-sufficiently united within itself by a common language and a common way of thinking, and sharply enough severed from the other peoples-in the middle of Europe, as a wall to divide races not akin .... That things should remain thus did not suit the selfishness of foreign countries, whose calculations did not look more than one moment ahead. They found German bravery useful in waging their wars and German hands useful to snatch the booty from their rivals. A means had to be found to attain this end, and foreign cunning won an easy victory over German ingenuousness and lack of suspicion. It was foreign countries which first made use of the division of mind produced by religious disputes in Germany-Germany, which presented on a small scale the features of Christian Europe as a whole-foreign countries, I say, made use of these disputes to break up the close inner unity of Germany into separate and disconnected parts.... . . . They knew how to present each of these separate states that had thus arisen in the lap of the one nation-which had no enemy except those foreign countries themselves, and no concern except the common one of setting itself with united strength against their seductive craft and cunning-foreign countries, I say, knew how to present each of these states to the others as a natural enemy, against which each state must be perpetually on its guard. On the other hand, they knew how to make themselves appear to the German states as natural allies against the danger threatening them from their own countrymen-as allies with whom alone they would themselves stand or fall, and whose enterprises they must in turn support with all their might. It was only because of this artificial bond that all the disputes which might arise about any matter whatever in the Old World or the New became disputes of the German races in their relation to each other. Every war, no matter what its cause, had to be fought out on German soil and with German blood; every disturbance of the balance had to be adjusted in that nation to which the whole fountainhead of such relationships was unknown; and the German states, whose separate existence was in itself contrary to all nature and reason, were compelled, in order that they might count for something, to act as makeweights to the chief forces in the scale of the European equilibrium, whose movement they followed blindly and without any will of their own. Just as in many states abroad the citizens are designated as belonging to this or that foreign party, or voting for this or that foreign alliance, but no name is found for those who belong to the party of their own country, so it was with the Germans; for long enough they belonged only to some foreign party or other, and one seldom came across a man who supported the party of the Germans and was of the opinion that this country ought to make an alliance with itself. Now, at last, let us be bold enough to look at the deceptive vision of a universal monarchy, which people are beginning to hold up for public veneration in place of that equilibrium which for some time has been growing more and more preposterous, and let us perceive how hateful and contrary to reason that vision is. Spiritual nature was able to present the essence of humanity in extremely diverse gradations in individuals and in individuality as a whole, in peoples. Only when each people, left to itself, develops and forms itself in accordance with its own peculiar quality, and only when in every people each individual develops himself in accordance with that common quality, as well as in accordance with his own peculiar quality-then, and then only, does the manifestation of divinity appear in its true mirror as it ought to be; and only a man who either entirely lacks the notion of the rule of law and divine order, or else is an obdurate enemy thereto, could take upon himself to want to interfere with that law, which is the highest law in the spiritual world! Only in the invisible qualities of nations, which are hidden from their own eyes-qualities as the means whereby these nations remain in touch with the source of original life-only therein is to be found the guarantee of their present and future worth, virtue, and merit. If these qualities are dulled by a mixture and worn away by friction, the flatness that results will bring about a separation from spiritual nature, and this in its turn will cause all men to be fused together in their uniform and collective destruction.Johann Gottlieb Fichte, Thirteenth Address, Addresses to the Gerrnan Nation, ed. George A. Kelly (New York: Harper Torch Books, 1968), pp. 190¬91,193¬94,197¬98.


Giuseppe Mazzini:
On Nationality, 1852
________________________________________
Giuseppe Mazzini (1805¬1872), the founder (1831) of Young Italy, was perhaps the leading figure in liberal nationalism. He saw the creation of a democratic Italian state as crucial to Italy's development.
Europe no longer possesses unity of faith, of mission, or of aim. Such unity is a necessity in the world. Here, then, is the secret of the crisis. It is the duty of every one to examine and analyse calmly and carefully the probable elements of this new unity. But those who persist in perpetuating, by violence or by Jesuitical compromise, the external observance of the old unity, only perpetuate the crisis, and render its issue more violent.
There are in Europe two great questions; or, rather, the question of the transformation of authority, that is to say, of the Revolution, has assumed two forms; the question which all have agreed to call social, and the question of nationalities. The first is more exclusively agitated in France, the second in the heart of the other peoples of Europe. I say, which all have agreed to call social, because, generally speaking, every great revolution is so far social, that it cannot be accomplished either in the religious, political, or any other sphere, without affecting social relations, the sources and the distribution of wealth; but that which is only a secondary consequence in political revolutions is now the cause and the banner of the movement in France. The question there is now, above all, to establish better relations between labour and capital, between production and consumption, between the workman and the employer.
It is probable that the European initiative, that which will give a new impulse to intelligence and to events, will spring from the question of nationalities. The social question may, in effect, although with difficulty, be partly resolved by a single people; it is an internal question for each, and the French Republicans of 1848 so understood it, when, determinately abandoning the European initiative, they placed Lamartine's [Note: A French poet and politician] manifesto by the side of their aspirations towards the organisation of labour. The question of nationality can only be resolved by destroying the treaties of 1815, and changing the map of Europe and its public Law. The question of Nationalities, rightly understood, is the Alliance of the Peoples; the balance of powers based upon new foundations; the organisation of the work that Europe has to accomplish.
. . .
It was not for a material interest that the people of Vienna fought in 1848; in weakening the empire they could only lose power. It was not for an increase of wealth that the people of Lombardy fought in the same year; the Austrian Government had endeavoured in the year preceding to excite the peasants against the landed proprietors, as they had done in Gallicia; but everywhere they had failed. They struggled, they still struggle, as do Poland, Germany, and Hungary, for country and liberty; for a word inscribed upon a banner, proclaiming to the world that they also live, think, love, and labour for the benefit of all. They speak the same language, they bear about them the impress of consanguinity, they kneel beside the same tombs, they glory in the same tradition; and they demand to associate freely, without obstacles, without foreign domination, in order to elaborate and express their idea; to contribute their stone also to the great pyramid of history. It is something moral which they are seeking; and this moral something is in fact, even politically speaking, the most important question in the present state of things. It is the orga
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Johann Gottlieb Fichte:
Để các quốc gia Đức, 1806
________________________________________
Johann Gottlieb Fichte (1762¬-1814) là một nhà triết học người Đức, một nhà cải cách và là người ủng hộ cuộc Cách mạng Pháp và lý tưởng của nó. Nhưng khi Pháp, dưới Napoleon, nắm quyền kiểm soát của Đức cùng với nhiều phần còn lại của châu Âu, ông xem xét lại vị trí của mình và thực hiện hàng loạt các địa chỉ để các quốc gia Đức (1806), trong French¬ chiếm Berlin.
Việc đầu tiên, ban đầu, và thật sự ranh giới tự nhiên của các quốc gia nằm ngoài ranh giới nghi ngờ nội bộ của họ. Những người nói cùng một ngôn ngữ được nối với nhau bởi vô số trái phiếu vô hình bởi chất mình, rất lâu trước khi con người bắt đầu bất kỳ nghệ thuật; họ hiểu nhau và có sức mạnh của việc tiếp tục để làm cho mình hiểu hơn và rõ ràng hơn; họ thuộc về nhau và về bản chất là một và toàn bộ không thể tách rời. Một toàn bộ như vậy, nếu có nhu cầu tiếp nhận và hòa mình với chính nó bất kỳ người nào khác có nguồn gốc khác nhau và ngôn ngữ, không thể làm như vậy mà không tự nó trở nên bối rối, trong đầu ở mức nào, và bạo lực làm ảnh hưởng đến tiến độ thậm chí văn hóa của nó. Từ ranh giới nội bộ này, được rút ra bởi các chất tinh thần của chính con người thì việc đánh dấu ranh giới bên ngoài bởi ở kết quả diễn ra như một hậu quả; và trong quan điểm tự nhiên của sự vật đó không phải là vì những người đàn ông sống giữa một số sông núi rằng họ là một người, nhưng, ngược lại, những người đàn ông ở chung nhau, và nếu may mắn họ đã để sắp xếp nó, được bảo vệ bởi các con sông và núi -because họ là một dân tộc đã theo một quy luật tự nhiên là cao hơn nhiều.
Như vậy là nước Đức đặt-đủ hợp trong bản thân bằng một ngôn ngữ phổ biến và là một cách phổ biến của tư duy, và đủ mạnh cắt đứt từ khác các dân tộc trong các giữa châu Âu, như một bức tường phân chia chủng tộc không giống ....
Đó là những điều nên vẫn do đó không phù hợp với tính ích kỷ của nước ngoài, có những tính toán không nhìn nhiều hơn một thời điểm trước. Họ tìm thấy sự dũng cảm của Đức tiến hành cuộc chiến tranh hữu ích trong họ và tay Đức hữu ích để cướp chiến lợi phẩm của các đối thủ của họ. Một phương tiện đã được tìm ra để đạt được mục đích này, và xảo quyệt nước ngoài đã giành được một chiến thắng dễ dàng hơn ingenuousness Đức và thiếu sự nghi ngờ. Đó là những nước đầu tiên đã sử dụng các bộ phận của tâm sản xuất bởi các tranh chấp tôn giáo ở Đức-Đức, trong đó trình bày trên một quy mô nhỏ các tính năng của châu Âu Kitô giáo như là một quốc gia toàn bộ nước ngoài, tôi nói, lợi dụng những tranh chấp này để phá vỡ lên sự thống nhất bên trong thân của Đức thành phần riêng biệt và ngắt kết nối
...... . Họ biết làm thế nào để trình bày từng bang riêng biệt vì thế mà đã nảy sinh trong lòng của một trong những quốc gia mà không có kẻ thù ngoại trừ những người nước ngoài chính mình, và không có mối quan tâm ngoại trừ phổ biến một trong những thiết lập chính nó với sức mạnh đoàn kết chống lại thủ công quyến rũ của họ và nước xảo quyệt nước ngoài, tôi nói, biết làm thế nào để trình bày mỗi của các nước này với những người khác như một kẻ thù tự nhiên, dựa vào đó mỗi tiểu bang cần phải vĩnh viễn trên canh chừng. Mặt khác, họ biết cách làm cho mình xuất hiện để các bang Đức là đồng minh tự nhiên chống lại các mối nguy hiểm đe dọa họ từ riêng của họ đồng hương-là đồng minh với một mình người mà bản thân họ sẽ đứng hoặc giảm, và có doanh nghiệp họ phải hỗ trợ lần lượt với tất cả sức mạnh của họ. Đó là chỉ vì trái phiếu nhân tạo này mà tất cả các tranh chấp có thể phát sinh về bất cứ vấn đề gì trong thế giới cũ hoặc mới trở thành tranh chấp của các dân tộc Đức trong mối quan hệ của họ với nhau. Mỗi chiến tranh, không có vấn đề gì nguyên nhân của nó, đã được chiến đấu trên đất Đức và máu Đức; mọi xáo trộn của sự cân bằng đã được điều chỉnh trong đó dân tộc mà cả Fountainhead của các mối quan hệ như vậy là không rõ; và các bang của Đức, mà sự tồn tại riêng biệt là của riêng mình trái với tất cả tính chất và lý do, đã buộc, để họ có thể đếm cho một cái gì đó, để hoạt động như makeweights cho các lực lượng chính trong quy mô của các trạng thái cân bằng châu Âu, mà phong trào họ tiếp một cách mù quáng và không có bất kỳ ý muốn của riêng mình. Cũng như ở nhiều tiểu bang ở nước ngoài các công dân đang được xem như thuộc này hoặc bên ngoài, hoặc có quyền biểu quyết cho hay rằng liên minh nước ngoài, nhưng không có tên được tìm thấy cho những người thuộc đảng của đất nước của họ, do đó, nó đã được với Đức; cho đủ lâu họ chỉ thuộc về một số bên ngoài hoặc khác, và một ít khi bắt gặp một người đàn ông người đã ủng hộ các đảng của người Đức và đã có ý kiến rằng nước này nên làm cho một liên minh với chính nó.
Bây giờ, cuối cùng, chúng ta hãy được in đậm, đủ để nhìn vào tầm nhìn lừa đảo của một chế độ quân chủ phổ quát, mà mọi người đang bắt đầu để giữ cho sự tôn kính nào ở vị trí của trạng thái cân bằng đó mà trong một thời gian đã được phát triển nhiều hơn và lố bịch hơn, và cho chúng tôi cảm nhận như thế nào hận thù và ngược lại Vì lý do đó là tầm nhìn. Chất tinh thần đã có thể trình bày bản chất của nhân loại trong tỷ lệ hao hụt rất đa dạng ở các cá nhân và cá tính như một toàn thể, trong các dân tộc. Chỉ khi mỗi người, trái với bản thân, phát triển và hình thức mình phù hợp với đặc thù chất lượng riêng của nó, và chỉ khi trong mỗi người mỗi cá nhân phát triển bản thân theo đó chất lượng phổ biến, cũng như phù hợp với đặc thù riêng của mình chất lượng-then , và sau đó chỉ, không những biểu hiện của thần thánh xuất hiện trong gương thật sự của nó như nó nên được; và chỉ có một người đàn ông hoặc là hoàn toàn thiếu các khái niệm về các nguyên tắc của luật pháp và trật tự thiêng liêng, hoặc người nào khác là kẻ thù cứng rắn kèm, có thể mất khi mình muốn can thiệp của pháp luật rằng, đó là luật cao nhất trong thế giới tâm linh!
Chỉ trong những phẩm chất vô hình của các quốc gia, được ẩn từ riêng đôi mắt, phẩm chất của họ như là phương tiện nhờ đó mà các quốc gia này vẫn còn liên lạc với các nguồn gốc sự sống chỉ trong đó có thể tìm thấy sự bảo đảm của giá trị hiện tại và tương lai, đức hạnh của họ, và công đức. Nếu những phẩm chất được dulled bởi một hỗn hợp và mòn đi bởi ma sát, độ phẳng rằng kết quả sẽ đem lại một tách từ bản chất tinh thần, và điều này đến lượt nó sẽ gây ra cho mọi người được hợp nhất với nhau trong bộ đồng phục của họ và hủy diệt tập thể.
Johann Gottlieb Fichte , Thirteenth Địa chỉ, địa chỉ để các Gerrnan Nation, ed. George A. Kelly (New York: Harper Torch Books, 1968), pp 190¬91,193¬94,197¬98.. Giuseppe Mazzini: Ngày Quốc tịch năm 1852 ________________________________________ Giuseppe Mazzini (1805¬1872), người sáng lập (1831) của trẻ Ý, có lẽ là nhân vật hàng đầu trong dân tộc tự do. Ông đã thấy sự sáng tạo của một nhà nước dân chủ Ý là rất quan trọng cho sự phát triển của Italia. Châu Âu không còn chiếm hữu hiệp nhất của đức tin, của nhiệm vụ, hoặc các mục đích. Sự thống nhất như vậy là một điều cần thiết trong thế giới. Do đó, đây là bí mật của cuộc khủng hoảng. Đây là nhiệm vụ của mỗi người để kiểm tra và phân tích một cách bình tĩnh và cẩn thận các yếu tố có thể xảy ra của sự thống nhất mới này. Nhưng những người kiên trì trong việc duy trì, bởi bạo lực hoặc bằng cách thỏa hiệp Jesuitical, việc chấp bên ngoài của sự thống nhất cũ, chỉ làm kéo dài cuộc khủng hoảng, và làm cho vấn đề của nó dữ dội hơn. Có ở châu Âu hai câu hỏi lớn; hoặc, đúng hơn, câu hỏi về sự chuyển đổi của cơ quan, đó là để nói, của Cách mạng, đã thừa nhận hai hình thức; các câu hỏi mà tất cả đã đồng ý gọi xã hội, và các vấn đề quốc tịch. Việc đầu tiên là độc quyền hơn giao động ở Pháp, lần thứ hai trong trái tim của các dân tộc khác ở châu Âu. Tôi nói, mà tất cả đã đồng ý gọi xã hội, bởi vì, nói chung, tất cả các cuộc cách mạng lớn là cho đến nay xã hội, mà nó không thể được thực hiện hoặc trong các tôn giáo, chính trị, hay bất kỳ hình cầu, mà không ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội, các nguồn và các phân phối của cải; nhưng điều đó mà chỉ là một hệ quả thứ cấp trong các cuộc cách mạng chính trị đang là nguyên nhân và các biểu ngữ của phong trào ở Pháp. Câu hỏi hiện nay là, trên tất cả, để thiết lập mối quan hệ tốt hơn giữa lao động và vốn, giữa sản xuất và tiêu dùng, giữa thợ và chủ nhân. Có thể là sáng kiến châu Âu, mà sẽ cung cấp cho một xung mới về trí thông minh và sự kiện , mọc lên từ những câu hỏi về quốc tịch. Các vấn đề xã hội có thể, có hiệu lực, mặc dù rất khó khăn, một phần được giải quyết bởi một người duy nhất; nó là một câu hỏi nội bộ cho từng, và đảng Cộng hòa Pháp năm 1848 để hiểu nó, khi nào, determinately bỏ sáng kiến châu Âu, họ đặt [Lưu ý: Một nhà thơ và chính trị gia Pháp] Lamartine của bản tuyên ngôn của các bên của những khát vọng của họ đối với việc tổ chức lao động . Các câu hỏi về quốc tịch chỉ có thể được giải quyết bằng cách tiêu diệt các điều ước quốc tế của năm 1815, và thay đổi bản đồ của châu Âu và Luật công của nó. Các câu hỏi của Dân tộc, đúng hiểu, là liên minh của các dân tộc; cán cân quyền lực dựa trên cơ sở mới; tổ chức các công việc mà châu Âu phải thực hiện... . Đó không phải là một lợi ích vật chất mà người dân Vienna chiến đấu vào năm 1848; trong việc làm suy yếu đế chế họ chỉ có thể bị mất điện. Đó là không phải cho một gia tăng của cải mà người dân Lombardia đã chiến đấu trong cùng một năm; Chính phủ Áo đã cố gắng trong năm trước để kích thích nông dân chống lại các chủ sở hữu hạ cánh, như họ đã làm trong Gallicia; nhưng ở khắp mọi nơi họ đã thất bại. Họ đấu tranh, họ vẫn còn đấu tranh, cũng như Ba Lan, Đức, Hungary và, cho đất nước và tự do; cho một lời ghi trên một biểu ngữ, tuyên bố với thế giới rằng họ cũng sống, suy nghĩ, tình yêu, và lao động vì lợi ích của tất cả. Họ nói cùng một ngôn ngữ, họ phải chịu về họ gây ấn tượng của quan hệ bà con, họ quỳ xuống bên cạnh những ngôi mộ, họ vinh quang trong cùng một truyền thống; và họ yêu cầu tự do hội họp, không có trở ngại, mà không cần sự thống trị của nước ngoài, để xây dựng và thể hiện ý tưởng của mình; góp phần đá của họ cũng để các kim tự tháp vĩ đại của lịch sử. Nó là cái gì đạo đức mà họ đang tìm kiếm; và cái gì đạo đức này là trong thực tế, thậm chí nói về chính trị, câu hỏi quan trọng nhất trong tình trạng hiện tại của sự vật. Nó là Orga










đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: