What was Great about Into the WoodsThe film was beautiful with an all- dịch - What was Great about Into the WoodsThe film was beautiful with an all- Việt làm thế nào để nói

What was Great about Into the Woods

What was Great about Into the Woods

The film was beautiful with an all-star cast: Johnny Depp, Meryl Streep, Emily Blunt, James Corden, Anna Kendrick, Chris Pine, and Tracey Ullman. It’s a film adaptation of the 1987 Broadway musical “Into the Woods.” I ain’t gonna lie. When Chris Pine did his musical number on the waterfall, I was laughing and loving it. It reminded me of something from my favorite musical: Pirates of Penzance.

I was so into the film that at one point I even thought to myself, “This is great. I should buy stock in Disney. This is so well done!” The music was fun and fantastic. The story moved quickly and held my attention. I wasn’t getting up to go the bathroom.

From a story-telling point of view, the musical weaves together various classic fairytales into one giant meta-narrative so that each character was interconnected. And at last, all the happier ever after’s happened. The Prince married Cinderella. Little Red Riding Hood lived. The baker’s wife had a baby. The witch was appeased. Rapunzel got her man, too. Jack kleptoed the giant’s gold and chopped the beanstalk to kill him.

But then the pernicious twist…

What was Wrong about Into the Woods

For 60 years Disney has made beautiful “happily ever after” cartoons. I don’t know if it’s feminism or just Western jadedness, but “happily ever after” is just soooo not cool anymore. Moreover, it’s now fashionable to reveal the prince as evil and the princess as romantically frozen or emotionally tangled. There can be no love at first sight. Oh, and if there is, it will be crushed. The wounded girl will go on to become a maleficent benevolent heroine.

I get it. Happy endings can be more like the aftermath of Helm’s Deep. Life is messy. Not everything is “A Dream is a Wish that Your Heart Makes.”

So Into the Woods creatively deconstructs the “happily” narrative of each story. At one point Cinderella’s prince-husband (?) begins to seduce the baker’s wife who just had a baby. One of my daughters leans over and says, “Daddy, what is happening?” I lean in and say, “The Prince is trying to commit adultery with her.” Yikes. This was not the delicately whispered conversation that I had hoped to have during a holiday trek to the the cinema. All I can say, “It’s a good thing we’ve gone over the 10 Commandments as a family.” I have explained the elusive “Thou shalt not commit adultery” as “When you try to marry someone who is not your husband/wife.” Now we have a kids movie to help us understand it more deeply. Thanks Disney!

Into the Woods as a Secular Sermonizing

So, yeah, there was the awkward Baker’s wife and Prince kiss scene and then the wife’s perplexity over it. But that’s not really what made me dislike the film.

I’m a philosopher. I’m a prof. That’s my trade. So it was the not-so-subtle sermon at the end of the film that got my goat.

There is a final scene in which all the characters play the blame game. They each take turn blaming the others for the unhappy ending in which they find themselves. The witch finally reveals that finding blame is unhelpful. Everybody makes mistakes. Everybody screwed up. Everybody is to blame. So just move on with your life. Pick up the pieces and try to make something of it.

Into the Woods as Philosophical Nominalism

Ultimately, Into the Woods is an apologetic for the philosophical school of nominalism – an error going back before the days of Socrates and Plato. Nominalism holds that there is not real essence or form out there in the world. There is no real substance or nature out there. Instead, we humans create and apply the names (nomina in Latin, hence nominalism) to things and actions out there.

With nominalism, there is ultimately no meaning. There is no purpose. There is only the meaning and purpose that we create in our own hearts. There is no such thing as natural law. We can decide what we want things to be. If we want to change the nomen or definition of “marriage” than we can do so. If we want to change the nomen or definition of good and evil, we can do that, too.

Here’s the final (nominalist) sermon from Into the Woods. I wanted to cover the ears of my dear children when I heard these words sung to a beautiful melody:

“Wrong things, right things …

Who can say what’s true? …

Do things, fight things …

You decide, but …

You are not alone …

Witches can be right.

Giants can be good.

You decide what’s right. You decide what’s good.”
This is the final answer to the pain of the characters. “You decide what’s good.” But that’s the problem. All the bad guys are already playing that game. They have decided what is “right for me” and they are hurting you.

Out of the Woods: Let’s Turn from Nominalism Back to Realism

The opposite of nominalism is realism. Realism holds that there are absolute, non-changing forms, substances, and ideas in the universe. There are natural, pre-established laws that are real and not man-made. Humans don’t get make up their own definitions. There is no “You decide what’s right. You decide what’s good.” Instead, human persons must discover the true definitions within the fabric of a real world. We don’t create meaning and purpose. We discover what was already real before we showed up.

If you’ve jumped ahead of me and have concluded that Nominalism leads to secularism and atheism and that Realism leads to religion and theism, you are very intelligent. You can see past the meta-narrative of Into the Woods.

So let’s get “out of the woods.” The nominalist worldview of the woods that proclaims, “You decide what’s right. You decide what’s good,” is ultimately bleak. It leaves you with the feeling that I had walking out of that movie theatre with my kids.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Những gì là tuyệt vời về vào rừngBộ phim đã được đẹp với một diễn viên all-star: Johnny Depp, Meryl Streep, Emily Blunt, James Corden, Anna Kendrick, Chris Pine và Tracey Ullman. Nó là một thích ứng phim của năm 1987 Broadway âm nhạc "vào rừng." Tôi sẽ không nói dối. Khi Chris Pine đã làm số âm nhạc của mình trên các thác nước, tôi đã cười và yêu thương nó. Nó nhắc nhở tôi về một cái gì đó từ âm nhạc yêu thích của tôi: Pirates of Penzance. Tôi đã là như vậy vào phim rằng tại một thời điểm tôi thậm chí nghĩ đến bản thân mình, "đây là tuyệt vời. Tôi nên mua cổ phần trong Disney. Điều này là như vậy cũng được thực hiện!" Âm nhạc là thú vị và tuyệt vời. Câu chuyện di chuyển một cách nhanh chóng và tổ chức sự chú ý của tôi. Tôi đã không nhận được đến phòng tắm.Từ một câu chuyện kể quan điểm trên, cho vở nhạc kịch weaves cùng fairytales cổ điển khác nhau vào một khổng lồ meta-narrative nỗi mỗi nhân vật được nối liền với nhau. Và cuối cùng, tất cả các hạnh phúc bao giờ sau khi đã xảy ra. Hoàng tử kết hôn với cô bé Lọ Lem. Little Red Riding Hood sống. Baker's vợ đã có một em bé. Các phù thủy là nguôi giận. Rapunzel có người đàn ông của mình, quá. Jack kleptoed người khổng lồ vàng và xắt nhỏ esfadia để giết anh ta.Nhưng sau đó twist nguy hiểm...Những gì là sai về vào the WoodsTrong 60 năm Disney đã đẹp "hạnh phúc mãi mãi" phim hoạt hình. Tôi không biết nếu đó là nữ quyền hoặc chỉ phía tây jadedness, nhưng "hạnh phúc mãi mãi" là chỉ nên không mát mẻ nữa. Hơn nữa, nó là bây giờ thời trang để lộ Hoàng tử là cái ác và công Chúa như mối đông lạnh hoặc tình cảm rối. Có thể có không có tình yêu ngay lần đầu tiên. Oh, và nếu có, nó sẽ được nghiền nát. Các cô gái người bị thương sẽ đi để trở thành một nữ anh hùng maleficent tốt bụng.Tôi nhận được nó. Kết cục tốt đẹp có thể giống như những hậu quả của Helm của sâu. Cuộc sống là lộn xộn. Không phải tất cả mọi thứ là "Một giấc mơ là một mong muốn làm cho trái tim của bạn."Do đó, vào rừng một cách sáng tạo deconstructs câu chuyện "hạnh phúc" của mỗi câu chuyện. Tại một thời điểm cô bé Lọ Lem của hoàng tử-chồng (?) bắt đầu dụ dỗ baker's vợ người chỉ có một em bé. Con gái của tôi leans hơn và nói, "Daddy, những gì đang xảy ra?" Tôi nạc trong và nói, "Hoàng tử cố gắng để phạm tội ngoại tình với cô ấy." Yikes. Điều này đã không hội thoại thì thầm delicately tôi đã hy vọng để có trong một kỳ nghỉ đi bộ đến các rạp chiếu phim. Tất cả tôi có thể nói, "Đó là một điều tốt, chúng tôi đã đi qua 10 điều răn là một gia đình." Tôi đã giải thích những khó nắm bắt "Thou shalt không phạm tội ngoại tình" như là "khi bạn cố gắng để kết hôn với ai đó những người không phải là vợ/chồng của bạn." Bây giờ chúng tôi có một bộ phim trẻ em để giúp chúng tôi hiểu sâu hơn. Cảm ơn Disney!Vào rừng như một Sermonizing thế tụcSo, yeah, there was the awkward Baker’s wife and Prince kiss scene and then the wife’s perplexity over it. But that’s not really what made me dislike the film.I’m a philosopher. I’m a prof. That’s my trade. So it was the not-so-subtle sermon at the end of the film that got my goat.There is a final scene in which all the characters play the blame game. They each take turn blaming the others for the unhappy ending in which they find themselves. The witch finally reveals that finding blame is unhelpful. Everybody makes mistakes. Everybody screwed up. Everybody is to blame. So just move on with your life. Pick up the pieces and try to make something of it.Into the Woods as Philosophical NominalismUltimately, Into the Woods is an apologetic for the philosophical school of nominalism – an error going back before the days of Socrates and Plato. Nominalism holds that there is not real essence or form out there in the world. There is no real substance or nature out there. Instead, we humans create and apply the names (nomina in Latin, hence nominalism) to things and actions out there.With nominalism, there is ultimately no meaning. There is no purpose. There is only the meaning and purpose that we create in our own hearts. There is no such thing as natural law. We can decide what we want things to be. If we want to change the nomen or definition of “marriage” than we can do so. If we want to change the nomen or definition of good and evil, we can do that, too.Here’s the final (nominalist) sermon from Into the Woods. I wanted to cover the ears of my dear children when I heard these words sung to a beautiful melody:“Wrong things, right things …Who can say what’s true? …Do things, fight things …You decide, but …You are not alone …Witches can be right.Giants can be good.You decide what’s right. You decide what’s good.”This is the final answer to the pain of the characters. “You decide what’s good.” But that’s the problem. All the bad guys are already playing that game. They have decided what is “right for me” and they are hurting you.Out of the Woods: Let’s Turn from Nominalism Back to RealismThe opposite of nominalism is realism. Realism holds that there are absolute, non-changing forms, substances, and ideas in the universe. There are natural, pre-established laws that are real and not man-made. Humans don’t get make up their own definitions. There is no “You decide what’s right. You decide what’s good.” Instead, human persons must discover the true definitions within the fabric of a real world. We don’t create meaning and purpose. We discover what was already real before we showed up.If you’ve jumped ahead of me and have concluded that Nominalism leads to secularism and atheism and that Realism leads to religion and theism, you are very intelligent. You can see past the meta-narrative of Into the Woods.So let’s get “out of the woods.” The nominalist worldview of the woods that proclaims, “You decide what’s right. You decide what’s good,” is ultimately bleak. It leaves you with the feeling that I had walking out of that movie theatre with my kids.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Điều gì đã được Đại về Into the Woods là bộ phim đẹp với một dàn diễn viên toàn sao: Johnny Depp, Meryl Streep, Emily Blunt, James Corden, Anna Kendrick, Chris Pine, và Tracey Ullman. Đó là một bộ phim của năm 1987 Broadway nhạc kịch "Into the Woods." Tôi đâu có nói dối. Khi Chris Pine đã làm số lượng âm nhạc của mình trên thác nước, tôi đã cười và yêu thương nó. Nó nhắc nhở tôi về một cái gì đó từ âm nhạc yêu thích của tôi:. Cướp biển Penzance Tôi đã rất thành bộ phim mà tại một thời điểm tôi thậm chí còn nghĩ đến bản thân mình, "Điều này là rất tốt. Tôi nên mua cổ phiếu của Disney. Điều này là như vậy cũng làm! "Âm nhạc là niềm vui và tuyệt vời. Những câu chuyện di chuyển nhanh chóng và giữ sự chú ý của tôi. Tôi đã không nhận được dậy đi vào phòng tắm. Từ một điểm kể ​​chuyện của xem, vở nhạc kịch dệt câu chuyện cổ tích cổ điển với nhau khác nhau vào một meta-tường thuật khổng lồ để mỗi nhân vật đã được kết nối với nhau. Và cuối cùng, tất cả những hạnh phúc hơn bao giờ hết sau khi đã xảy ra. The Prince cưới Cinderella. Little Red Riding Hood sống. Vợ của thợ làm bánh đã có một em bé. Các phù thủy đã dịu dần. Rapunzel có người đàn ông của cô ấy. Jack kleptoed vàng của người khổng lồ và cắt nhỏ cây đậu để giết anh ta. Nhưng sau đó xoắn ác tính ... Điều gì là sai về Into the Woods Trong 60 năm Disney đã làm đẹp "hạnh phúc mãi mãi về sau" phim hoạt hình. Tôi không biết nếu đó là chủ nghĩa nữ quyền hoặc chỉ jadedness phương Tây, nhưng "hạnh phúc mãi mãi về sau" chỉ là soooo không mát nữa. Hơn nữa, bây giờ thời trang để lộ các hoàng tử như ác và công chúa như tình cảm lạnh hoặc cảm xúc rối. Có thể có tình yêu từ cái nhìn đầu tiên. Oh, và nếu có, nó sẽ bị nghiền nát. Các cô gái bị thương sẽ tiếp tục trở thành một nữ anh hùng nhân từ hay làm điều ác. Tôi nhận được nó. Chúc mừng kết thúc có thể được nhiều hơn như những hậu quả của sâu Helm. Cuộc sống là lộn xộn. Không phải mọi thứ là "A Dream là một mong muốn rằng Your Heart Makes." Vì vậy, Into the Woods sáng tạo deconstructs các "hạnh phúc" tường thuật của mỗi câu chuyện. Tại hoàng tử chồng một điểm của Cinderella (?) Bắt đầu dụ dỗ vợ người thợ làm bánh người chỉ có một em bé. Một trong những người con gái của tôi nghiêng người qua và nói: "Bố ơi, những gì đang xảy ra?" Tôi tựa vào và nói: "Thái tử đang cố gắng để phạm tội ngoại tình với cô ấy." Yikes. Đây không phải là chuyện tế nhị thì thầm rằng tôi đã hy vọng sẽ có trong một chuyến đi nghỉ ở các rạp chiếu phim. Tất cả tôi có thể nói, "Đó là một điều tốt, chúng tôi đã đi qua 10 điều răn như một gia đình." Tôi đã giải thích sự khó nắm bắt "Ngươi chớ phạm tội ngoại tình" là "Khi bạn cố gắng để kết hôn với một người không phải là chồng / vợ . "Bây giờ chúng tôi có một bộ phim trẻ em để giúp chúng ta hiểu nó sâu sắc hơn. Cảm ơn Disney! Into the Woods là một thế tục Sermonizing Vì vậy, yeah, đã có vợ và Prince cảnh nụ hôn vụng về của Baker và sau đó lúng túng của người vợ trên nó. Nhưng đó không phải là thực sự những gì làm tôi không thích bộ phim. Tôi là một nhà triết học. Tôi là một prof. Đó là thương mại của tôi. Vì vậy, nó là bài ​​giảng không-để-tinh tế ở phần cuối của bộ phim mà có con dê của tôi. Có một cảnh cuối cùng trong đó tất cả các nhân vật chơi trò chơi đổ lỗi. Họ từng luân phiên đổ lỗi cho những người khác cho kết thúc không hạnh phúc ở đó họ tìm thấy chính mình. Các phù thủy cuối cùng cũng tiết lộ rằng việc tìm kiếm đổ lỗi là vô ích. Mọi người đều làm cho những sai lầm. Mọi người hơi say lên. Tất cả mọi người là để đổ lỗi. Vì vậy, chỉ cần di chuyển về với cuộc sống của bạn. . Nhặt mảnh và cố gắng làm một cái gì đó của nó Into the Woods là triết học duy danh Cuối cùng, Into the Woods là một hối tiếc cho những trường phái triết học duy danh của - một lỗi sẽ trở lại trước khi ngày của Socrates và Plato. Duy danh cho rằng đó không phải là bản chất thực sự hay hình thành ra có trên thế giới. Không có thực chất hay chất hiện có. Thay vào đó, con người chúng ta tạo ra và áp dụng các tên (Nomina trong tiếng Latin, do đó duy danh) để điều hành và ra khỏi đó. Với duy danh, có cuối cùng là không có ý nghĩa. Không có mục đích. Chỉ có ý nghĩa và mục đích mà chúng ta tạo ra trong trái tim của chúng ta. Không có những điều như luật tự nhiên. Chúng tôi có thể quyết định những gì chúng tôi muốn mọi việc được. Nếu chúng ta muốn thay đổi Tên hoặc định nghĩa về "hôn nhân" hơn chúng ta có thể làm như vậy. Nếu chúng ta muốn thay đổi Tên hoặc định nghĩa của thiện và ác, chúng ta có thể làm điều đó, quá. Đây là trận chung kết (duy danh) bài giảng từ Into the Woods. Tôi muốn che tai của trẻ em thân yêu của tôi khi tôi nghe những lời hát một giai điệu đẹp: "những điều sai, điều đúng ... Ai có thể nói những gì là sự thật? ... Hãy làm những việc, chiến đấu thứ ... Bạn quyết định, nhưng ... Bạn không một mình ... Witches thể là đúng. Giants có thể được tốt. Bạn quyết định điều gì là đúng. Bạn quyết định những gì là tốt. " Đây là câu trả lời cuối cùng cho nỗi đau của các nhân vật. "Bạn quyết định những gì là tốt." Nhưng đó là vấn đề. Tất cả những kẻ xấu đã được chơi trò chơi đó. Họ đã quyết định "phù hợp với tôi" là gì và họ đang làm tổn thương bạn. Out of the Woods: Hãy Rẽ từ duy danh lại để Realism Sự đối lập với duy danh là chủ nghĩa hiện thực. Chủ nghĩa hiện thực cho rằng có là tuyệt đối, hình thức không thay đổi, các chất, và những ý tưởng trong vũ trụ. Có tự nhiên, pháp luật được thiết lập trước đó là có thật và không do con người thực hiện. Con người không được tạo nên định nghĩa của riêng họ. Không có "Bạn quyết định điều gì là đúng. Bạn quyết định những gì là tốt. "Thay vào đó, những con người phải khám phá các định nghĩa thực sự trong sợi vải của một thế giới thực. Chúng tôi không tạo ra ý nghĩa và mục đích. Chúng tôi khám phá những gì đã thực sự trước khi chúng xuất hiện. Nếu bạn đã nhảy trước tôi và đã kết luận rằng duy danh dẫn đến chủ nghĩa thế tục và chủ nghĩa vô thần và chủ nghĩa hiện thực dẫn đến tôn giáo và chủ thuyết hữu thần, bạn đang rất thông minh. Bạn có thể xem qua các meta-tường thuật của Into the Woods. Vì vậy, hãy "ra khỏi rừng." Các thế giới quan duy danh của rừng mà tuyên bố: "Bạn quyết định điều gì là đúng. Bạn quyết định những gì là tốt, "là cuối cùng ảm đạm. Nó để lại cho bạn những cảm giác mà tôi đã đi ra khỏi đó rạp chiếu phim với các con tôi.
























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: