Home About us » Articles » Contacts » Photographic galleries » Product dịch - Home About us » Articles » Contacts » Photographic galleries » Product Việt làm thế nào để nói

Home About us » Articles » Contacts



Home About us » Articles » Contacts » Photographic galleries » Products » Purchase » News Utility » Italiano

Articles > Brief history of ancient garden >








GARDENS: ALLEGORY OF THE SUN, METONYMY OF THE DARKNESS



Share

By Gabriella Cetorelli Schivo and Alfredo Corrao

Introduction Ancient gardens
The roman gardens The Garden as Paradise
The Cloistered Garden The Garden in the Renaissance


“Nature, wild nature, is outside…”
…Of Sun, Water, Wind and Stone
Made of sun, water, wind and stone: the origins of gardens have continually communicated the evolution of matter moulded by Nature, of Nature moulded by matter and mankind.
Gardens have always been a stimulus for human beings to dedicate themselves to introspection of their own deep roots, to the searching for an intimate and secret dialogue with an adaptable and benign nature, ready to caress and soothe, to raise men’s spirits from the hard work of everyday life, often exhausting and suffered. Or also, gardens amaze and involve the soul in a sequence of lively fantasy games of stones, water and wind going up and down, as well as of wooden inventions.
To create a garden, glorification of beauty and ingenuity of design are the two fundamental components.
To these it is also added the idea of templum, a sacred place where universal symbols, references to the harmony governing the Heaven, or to the myth, the extraordinary, the idyllic landscape can come together.

“Unnatural arrangement of geometric and fantastic models, aiming at an aesthetic result”.

These few but meaningful words are Giulio Carlo Argan’s definition of the most intense expression of garden. An expression of a term and a concept – garden – that is essentially “modern”. As a matter of fact, in ancient times gardens were a display of practical skills; the moral and philosophical aspects of the garden were taken into consideration only later on.





Florence seen from the Boboli gardens. P. Chevalier (part.)


Ancient Gardens

The most representative pictures of the garden in antiquity are the peaceful and liquid neatness of the waterscape in Egyptian gardens, where sycamores, palm trees, lotuses and pergolas add joy to images of flowing rivers. Also, the bloom of the splendid Assyro-Babylonian gardens, as narrated in the accounts of enraptured admiration of ancient historians who tried incredulously to describe one of the World’s Marvels – the Hanging Gardens of Babylon, wanted by Nebuchadnezzar – as a blaze of joyful colours, perfumes and coolness…
Expression of the East, it is mostly a delimited space containing a particularly lush vegetation, rich in ornamental plants and surrounded by an outer environment that appears – in contrast – more hostile and opposing.
These are the places for the perfect attainment of relax and spiritual enjoyment: the garden, already from antiquity, is essence of life.
The most ancient source about gardens handed down to us is the Bible.
In fact, the Genesis (2:8-9) tells of a garden where everything grows spontaneously and perfectly, with the Tree of Knowledge of Good and Evil in the middle ("Now the Lord God had planted a garden in the east, in Eden; and there he put the man he had formed.").
It is the place of regret par excellence, where God’s love for his creatures is opposed to the sin of pride and disobedience of Adam and Eve, who are eventually forced to enter the dramatic reality of human condition.



The Ninive palace







Two imaginative reconstructions of the gardens of Babylon









Hieronymus Bosch: The Garden of Delights Masaccio. Adamo ed Eva (part.)
Cattedrale di Otranto. 1163

Floor Mosaic with the Tree of Life


While the Bible assails the cult of the feminine figure as a begetter (let’s consider Isaiah, for example), because the sole and exclusive Creator is God, in the Egypt of the Bronze Age – and other cultures as well – vegetation is sometimes identified as the woman (the tree bestows life, just like the woman does). In the Egyptian world two elements prevail in the gardens: the water and the “fence”.
Here, in contrast with the biblical tradition that puts the tree of Eden in the center of the garden, we can find at its place the coolness of a water basin surrounded by a lush vegetation that, for it to survive, needed an efficient irrigation system.
On the other hand, Persian gardens, also named pardes o paradeisos, are full “of every good and beautiful thing that the earth can offer”: animals, flowers, plants… Water, trees, and a regular layout are their distinctive marks.
In these gardens the Persians acclimatized all the plants taken from the far places conquered by them. Xenophon describes the park ordered by Cyrus at Sardis, where the four parts of the world were portrayed, represented by the areas comprised between two perpendicular channels and a central mountain, symbolized by a pavilion where the channels intersected each other, according to the Persian concept of the universe.
It is then the barren land of Greece that give us an evidence of the concept of garden, firstly with Odysseus wandering through orchards, vineyards, olive trees and brackish bushes burnt by the sun, and eventually arriving at the point of turning the wild nature into a sweet place of relax and embellishment of gymnasia, stadia, templi, schools. Epicurus named his own school “Garden” as a tribute to the importance of the secluded place where the studies took place. Plato called his Academy after the name of a hero, Academus; the central space was devoted to the green, underlined by an elegant arcade.
The Greeks were among the first peoples to study and describe plants.
Theophrastus wrote a nine-tome work on them, and Pedanius Dioscorides analyzed plants in a superb treatise that over the centuries turned out to be a source for research and an influential reference.
The Persian Garden

Yet, the modern concept of garden as a decoration of city structure was born with the Romans, as a sumptuous companion of Patrician villas, where tree-lined paths, statues, fountains, hermai and oscilla and other stony ornaments alternated with terraces, aviaries, nymphaea, small temples and astronomical observatories. All this has led the art of gardens to become that incomparable equilibrium between nature and architecture that will constitute its most intrinsic meaning in the years to come, and as still represented nowadays.

Oscillum (front / rear) from the Archeological Museum of the Abbey of Grottaferrata. Photo by A. Corrao




“Verum ubi iam puro discrimine pectita tellus
deposito squalore nitens sua semina poscet,
pingite tunc varios, terrestria sidera, flores,
candida leucoia, et flaventia lumina caltae,
narcissique comas, et hiantis saeva leonis
ora feri, calathisque virentia lilia canis,
nec non vel niveos vel caeruleos hyacinthos.
Tum quae pallet humi, quae frondens purpurat auro,
ponatur viola, et nimium rosa plena pudoris”

(L. Columella - De Re rustica, X)


Roman Gardens, Outlines of a “Dishevelled Nature”



From the Republican Rome, a society that moved to the towns and whose relationship with the countryside, plants and flowers was very strong, together with the Roman villa, fulcrum of the agricultural production system and foundation of the Roman world, three essential elements emerge: topiary art, that is landscape shaping and creation, the skilful use of water, and the study of landscape. The latter was considered the prime synthesis of the first two elements.
Cicero gives us detailed descriptions of the Greek fashion that around 60 B.C. involved Rome: the habit of creating and appreciating gardens, calling them “of delights”, thus changing the concept that the Roman world had about the garden. In fact, up to that moment the Latin language did not distinguish between “garden” and “orchard”.
Romans didn’t like to be dominated by the nature, so they moulded it according to their needs. (However, religious precepts prohibited to interfere with the woods, because they were sacred and untouchable.)
The gardens of the Romans, where from the 1st century B.C. the vegetation was not permitted to grow spontaneously, reflected this concept and traced (in a smaller scale) the same “rectangular” structure used to build their cities.





VILLA DELLA FARNESINA
CUBICOLO B
Palazzo Massimo alle Terme, Roma

Alcove, back wall, base with advanced plinth decorated with vegetable elements.

(You can enjoy this photo in detail by clicking on it.
To better understand how to use this feature click HERE)
From the Imperial age and on, these cities have tree-lined avenues, porticoes, baths, gardens and gymnasia inside their precinct. The houses as well, divided in two areas – public and private – have luxuriant gardens and porticoes that connected them to the abode. They are mostly peristyle gardens, a natural evolution from the simple horti of the Italic tradition.
In the new mentality, by now pertaining more to townsmen than countryman, the Roman walls marked the boundary between the hostile space, usually represented by forests and woods, perceived as places absolutely sinister and sullen, and the friendly and familiar places.
The skill of the Romans of shaping the scape depends mainly on their ability in hydraulic engineering: carrying, canalizing, warming and using the water, making it available to anybody, promotes and makes the construction of green spaces easier.
An example of this can be seen in the renowned villas of the Pompeian zone. These are an expression from a provincial point of view of the models taken from the Capital, reproducing practical usages together with the displacement of plants and flowers, as well as small trees from where one can pick up tasty fruits to accompany the delight of otium. And again hedges, expertly treated in order to reproduce ideally the Garden of the Hesperides or rather one of the lush pairidaeza of the Babylonian world, or a
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!


Trang chủ giới thiệu» bài viết» liên hệ» phòng trưng bày hình ảnh» sản phẩm» mua» Tiện ích tin tức» Italiano

bài viết > giới thiệu tóm tắt lịch sử của Sân vườn cổ >






GARDENS: ALLEGORY của mặt trời, hoán dụ OF THE DARKNESS



chia sẻ

bởi Gabriella Cetorelli Schivo và Alfredo Corrao

giới thiệu cổ vườn
La Mã khu vườn The Garden là thiên đường
Cloistered Sân vườn The vườn trong thời phục hưng


"Bản chất thiên nhiên hoang dã, là bên ngoài..."
...Của mặt trời, nước, gió và đá
thực hiện của mặt trời, nước, gió và đá: nguồn gốc của khu vườn đã liên tục truyền đạt sự tiến triển của vấn đề thùng bởi thiên nhiên, của thiên nhiên thùng bằng vật chất và nhân loại.
Khu vườn đã luôn luôn là một kích thích cho con người để dành bản thân để mẫn của riêng của họ rễ sâu, để tìm kiếm một cuộc đối thoại thân mật và bí mật với một thiên nhiên thích nghi và lành tính, sẵn sàng để Âu yếm và làm dịu, để nâng cao tinh thần của người đàn ông từ công việc khó khăn của cuộc sống hàng ngày, thường hết và phải chịu đựng. Hoặc ngoài ra, khu vườn ngạc nhiên và liên quan đến linh hồn trong một chuỗi các trò chơi tưởng tượng sống động của đá, nước và gió đi lên và xuống, cũng như của sáng chế gỗ.
để tạo ra một khu vườn, ca ngợi vẻ đẹp và sự khéo léo của thiết kế là thành phần hai cơ bản.
này nó cũng thêm ý tưởng của templum, một nơi thiêng liêng nơi phổ quát biểu tượng, tài liệu tham khảo để sự hài hòa quản thiên đường, hoặc để huyền thoại, bất thường, phong cảnh thôn dã có thể đến với nhau.

"Không tự nhiên sắp xếp của các mô hình hình học và tuyệt vời, hướng tới một kết quả thẩm Mỹ".

những vài từ có ý nghĩa nhưng là Giulio Carlo Argan định nghĩa của biểu thức căng thẳng nhất của khu vườn. Một biểu hiện của một thuật ngữ và khái niệm-vườn-đó là về cơ bản "hiện đại". Thực tế trong thời cổ đại có khu vườn là một màn hình hiển thị các kỹ năng thực tế; Các khía cạnh đạo Đức và triết học của khu vườn đã được đưa vào xem xét chỉ sau trên.




Florence nhìn từ khu vườn Boboli. P. Chevalier (một phần).


Cổ Gardens

hình ảnh đại diện nhất của khu vườn trong thời cổ đại là sự lanh tay yên bình và chất lỏng của waterscape Ai Cập giữa những khu vườn, nơi sycamores, cây cọ, lotuses và Giàn che thêm niềm vui cho hình ảnh của con sông chảy. Ngoài ra, nở của những khu vườn Assyro-Babylon lộng lẫy, như được thuật lại trong tài khoản của enraptured ngưỡng mộ của nhà sử học cổ đã cố gắng incredulously để mô tả một trong những tuyệt tác của thế giới-vườn treo Babylon, truy nã Nebuchadrezzar-như một ngọn lửa màu sắc vui tươi, nước hoa và mát...
Biểu hiện của phía đông, nó là chủ yếu là một không gian delimited có một thảm thực vật tươi tốt đặc biệt là, nhiều cây và bao quanh bởi môi trường bên ngoài xuất hiện-trái ngược-hơn thù địch và đối lập.
đây là địa điểm cho đạt được hoàn hảo của thư giãn và thưởng thức tinh thần: vườn, đã từ thời cổ đại, là bản chất của cuộc sống.
Nguồn cổ xưa nhất về khu vườn truyền lại cho chúng tôi là kinh thánh.
trong thực tế, nguồn gốc (2:8-9) kể về một khu vườn mà tất cả mọi thứ phát triển một cách tự nhiên và hoàn hảo, với cây nhận thức tốt và cái ác ở giữa ("bây giờ Thiên Chúa Chúa đã trồng một khu vườn ở phía đông, ở Eden; và có những người đàn ông ông đã thành lập.").
Đây là nơi rất tiếc tuyệt hảo, nơi tình yêu của Thiên Chúa cho sinh vật của ông trái ngược với những tội lỗi của niềm tự hào và bất tuân của Adam và Eve, người cuối cùng bị buộc phải nhập thực tế đáng kể của con người điều kiện.



The Ninive palace






hai tái tạo trí tưởng tượng của những khu vườn của Babylon








Hieronymus Bosch: The Garden của mê Masaccio. Adamo ed Eva (phần)
Cattedrale di Otranto. 1163

Sàn khảm với Tree of Life


trong khi the Bible assails sùng bái nhân vật nữ tính như một begetter (chúng ta hãy xem xét ê-sai, ví dụ), bởi vì tác giả duy nhất là Thiên Chúa, ở Ai Cập của thời đại đồ đồng- và nền văn hóa khác-những thảm thực vật thỉnh thoảng được như người phụ nữ (cây bestows cuộc sống, cũng giống như người phụ nữ nào). Trên thế giới Ai Cập hai yếu tố ưu tiên áp dụng trong các khu vườn: nước và "hàng rào".
ở đây, ngược lại với truyền thống kinh thánh đặt cây Eden ở giữa vườn, chúng tôi có thể tìm thấy tại vị trí của nó mát một lưu vực nước bao quanh bởi một thảm thực vật tươi tốt đó, cho nó để tồn tại, cần một hệ thống hiệu quả thủy lợi.
mặt khácVườn ba tư, cũng có tên là pardes o paradeisos, có đầy đủ "của tất cả tốt và đẹp mà trái đất có thể cung cấp": động vật, Hoa, cây... Nước, cây, và một cách bố trí thường xuyên là của nhãn hiệu đặc biệt.
trong những khu vườn ba tư di thực tất cả các nhà máy thực hiện từ những nơi xa bị chinh phục bởi họ. Xenophon mô tả công viên đã ra lệnh của Cyrus tại Sardis, nơi bốn phần của thế giới đã được miêu tả, đại diện bởi các lĩnh vực bao gồm giữa hai vuông góc kênh và một ngọn núi Trung, biểu tượng của một gian hàng nơi các kênh giao nhau lẫn nhau, theo khái niệm ba tư của vũ trụ.
nó sau đó là các vùng đất cằn cỗi của Hy Lạp mà cung cấp cho chúng tôi một bằng chứng của khái niệm của khu vườn, trước hết với Odysseus lang thang qua vườn cây, vườn nho, cây ô liu và nước lợ bụi cây bị cháy của mặt trời, và cuối cùng đến tại điểm biến thiên nhiên hoang dã thành một ngọt nơi thư giãn và chỉnh trang chuẩn, Sân vận động, templi, trường học. Epicurus tên riêng của mình "vườn trường" như một tưởng nhớ đến tầm quan trọng của nơi hẻo lánh nơi các nghiên cứu đã diễn ra. Plato gọi là học viện của mình theo tên của một anh hùng, Academus; không gian trung tâm được dành để màu xanh lá cây, nhấn mạnh bởi một thanh lịch arcade.
The người Hy Lạp cũng nằm trong số các dân tộc đầu tiên để nghiên cứu và mô tả cây.
Theophrastus đã viết một tác phẩm chín-tome vào chúng, và phân tích Pedanius Dioscorides cây trong một tác phẩm tuyệt vời mà trong thế kỷ bật ra là một nguồn cho nghiên cứu và một tài liệu tham khảo có ảnh hưởng. Sân vườn ba tư


được nêu ra, khái niệm hiện đại về Sân vườn như một trang trí của thành phố cấu trúc được sinh ra với những người La Mã, như là một đồng hành xa hoa của biệt thự Patrician, nơi con đường rợp bóng cây, bức tượng nhỏ, suối, hermai và oscilla và các đồ trang trí stony xen kẽ với sân hiên, aviaries, nymphaea, ngôi đền nhỏ và đài quan sát thiên văn. Tất cả điều này đã dẫn nghệ thuật vườn để trở thành rằng cân bằng không thể so sánh giữa thiên nhiên và kiến trúc mà sẽ tạo thành của nó đặt nội tại có nghĩa là trong những năm tới, và như là đại diện cho vẫn còn ngày nay.

Oscillum (trước / sau) từ Archeological Museum of Abbey Grottaferrata. Ảnh bởi A. Corrao




"Verum ubi iam puro discrimine pectita tellus
deposito squalore nitens sua HT poscet,
pingite tunc varios, terrestria sidera, flores,
candida leucoia, et flaventia lumina caltae,
narcissique comas, et hiantis saeva leonis
ora feri, calathisque virentia lilia canis,
NEC vel phòng không niveos vel caeruleos hyacinthos.
Tum quae pallet humi, quae frondens purpurat auro,
ponatur viola, et nimium rosa Pla pudoris "

(L. Columella - De Re rustica, X)


khu vườn La Mã, phác thảo của một"Dishevelled thiên nhiên"



từ the Đảng Cộng hòa La Mã, một xã hội mà di chuyển đến các thị trấn và có mối quan hệ với các vùng nông thôn, thực vật và Hoa đã rất mạnh, cùng với các biệt thự La Mã, điểm tựa của hệ thống sản xuất nông nghiệp và nền tảng của thế giới La Mã, ba yếu tố thiết yếu xuất hiện: sự tia cây nghệ thuật, đó là cảnh quan hình và sáng tạo, việc sử dụng khéo léo của nước, và nghiên cứu của cảnh quan. Sau này được coi là nguyên tố tổng hợp của các yếu tố đầu tiên hai.
Cicero cung cấp cho chúng tôi các mô tả chi tiết của thời trang Hy Lạp khoảng 60 TCN liên quan đến Rome: thói quen của việc tạo ra và đánh giá đúng vườn, gọi điện cho họ "của mê", do đó thay đổi khái niệm thế giới La Mã đã có về khu vườn. Trong thực tế, đến thời điểm đó tiếng Latin đã không phân biệt giữa "vườn" và "orchard".
người La Mã đã không muốn được chi phối bởi bản chất, Vì vậy họ thùng nó theo nhu cầu của họ. (Tuy nhiên, giới luật tôn giáo bị cấm để can thiệp với rừng, bởi vì họ đã được thiêng liêng và không thể chạm.)
Những khu vườn của người La Mã, nơi từ thế kỷ 1 TCN thảm thực vật không được phép để phát triển một cách tự nhiên, khái niệm này phản ánh và truy tìm (trong một quy mô nhỏ hơn) cùng cấu trúc "hình chữ nhật" được sử dụng để xây dựng các thành phố của.





VILLA DELLA FARNESINA
CUBICOLO B
Palazzo Massimo alle Terme, Roma

Alcove, bức tường, căn cứ với nâng cao chân được trang trí với rau yếu tố.

(You can enjoy this photo in detail by clicking on it.
To better understand how to use this feature click HERE)
từ thời đế quốc và trên, các thành phố có con đường rợp bóng cây, porticoes, Phòng tắm, khu vườn và chuẩn bên trong khu vực của họ. Những ngôi nhà là tốt, chia thành hai khu vực công cộng và tư nhân-có khu vườn um tùm và porticoes kết nối chúng với nơi ở. Họ là chủ yếu là peristyle gardens, một sự tiến hóa tự nhiên từ horti đơn giản của các truyền thống nghiêng.
trong tâm lý mới, bởi bây giờ liên quan hơn để townsmen hơn countryman, Roman walls đánh dấu ranh giới giữa không gian thù địch, thường đại diện bởi rừng và rừng, coi là địa điểm hoàn toàn sinister và mật, và những nơi quen thuộc và thân thiện.
Kỹ năng của người La mã của việc hình thành scape phụ thuộc chủ yếu vào khả năng của mình trong công trình thuỷ lợi: mang, canalizing, sự nóng lên và sử dụng nước, làm cho nó có sẵn cho bất kỳ ai, khuyến khích và làm cho việc xây dựng không gian màu xanh lá cây dễ dàng hơn.
Một ví dụ về điều này có thể được nhìn thấy trong các biệt thự nổi tiếng của vùng cung. Đây là một biểu hiện từ một quan điểm tỉnh của các mô hình chụp từ thủ đô, tái tạo các tập quán thực tế cùng với trọng lượng rẽ nước của cây và Hoa, cũng như các cây thân gỗ nhỏ từ nơi một có thể nhận loại trái cây ngon để đi cùng với các thỏa thích của otium. Và một lần nữa hedges, chuyên nghiệp được điều trị để tái sản xuất lý tưởng Sân vườn của các Hesperides hoặc thay vì một trong pairidaeza tươi tốt của thế giới Babylon, hoặc một
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


Trang chủ Giới thiệu »Bài viết» Liên hệ »phòng trưng bày ảnh» Sản phẩm »mua» Tin tức Tiện ích »Italiano viết> Giới thiệu tóm tắt lịch sử của khu vườn cổ> VƯỜN: câu chuyện ngụ ngôn của mặt trời, hoán dụ trong bóng tối Chia sẻ bởi Gabriella Cetorelli Schivo và Alfredo Corrao Giới thiệu khu vườn cổ đại The vườn roman The Garden Paradise Các tu viện Vườn The Garden trong thời kỳ Phục hưng "Tự nhiên, thiên nhiên hoang dã, là bên ngoài ..." ... Tất Sun, nước, gió và đá xứ của mặt trời, nước, gió và đá: nguồn gốc của khu vườn đã liên tục truyền đạt sự phát triển của vấn đề đúc bởi thiên nhiên, thiên nhiên đúc bằng vật chất và nhân loại. Vườn đã luôn luôn là một kích thích kinh tế cho con người hiến thân cho mẫn của rễ sâu riêng của họ, để các tìm kiếm cho một cuộc đối thoại thân mật và bí mật với một khả năng thích ứng và lành tính bản chất, sẵn sàng để vuốt ve và làm dịu, nâng cao tinh thần của người đàn ông từ công việc khó khăn của cuộc sống hàng ngày, thường xuyên mệt mỏi và đau khổ. Hoặc cũng có, vườn ngạc nhiên và liên quan đến các linh hồn trong một chuỗi các trò chơi tưởng tượng sống động của đá, nước và gió đi lên và xuống, cũng như sáng chế gỗ. Để tạo một khu vườn, tôn vinh vẻ đẹp và sự khéo léo của thiết kế là hai cơ bản các thành phần. Để những nó cũng được thêm vào các ý tưởng của templum, một nơi thiêng liêng, nơi biểu tượng phổ quát, tài liệu tham khảo đến sự hài hòa quản lý việc trên thiên đường, hoặc huyền thoại, bất thường, cảnh quan thôn dã có thể đến với nhau. "sắp xếp không tự nhiên của hình học và tuyệt vời mô hình, nhằm một kết quả thẩm mỹ ". Những số nhưng có ý nghĩa từ này là định nghĩa của biểu thức cường độ cao nhất của khu vườn Giulio Carlo Argan của. Một biểu hiện của một thuật ngữ và khái niệm - vườn - đó là cơ bản "hiện đại". Như một vấn đề của thực tế, trong thời cổ đại vườn là một màn hình hiển thị các kỹ năng thực tế; các khía cạnh đạo đức và triết học của khu vườn được xem xét chỉ sau này. Florence nhìn từ các khu vườn Boboli. P. Chevalier (part.) cổ Gardens Những hình ảnh tiêu biểu nhất của khu vườn trong thời cổ là hòa bình và ngăn nắp chất lỏng của waterscape trong khu vườn của Ai Cập, nơi Sycamores, cây cọ, hoa sen và pergolas thêm niềm vui cho hình ảnh của con sông chảy. Ngoài ra, sự nở hoa của các khu vườn Assyro-Babylon lộng lẫy, như thuật lại trong tài khoản của ngưỡng mộ mê mẩn của các sử gia cổ đại đã cố gắng hoài nghi để mô tả một trong những tuyệt tác của thế giới - Vườn treo Babylon, muốn bởi Nebuchadnezzar - như một ngọn lửa màu sắc vui tươi , nước hoa và mát ... Biểu hiện của phương Đông, nó là chủ yếu là một không gian giới hạn có chứa một thảm thực vật tươi tốt đặc biệt, phong phú về cây cảnh và được bao quanh bởi một môi trường bên ngoài xuất hiện - ngược lại -. thù địch và đối lập Đây là những địa điểm hoàn hảo đạt được thư giãn và hưởng thụ tinh thần: vườn, đã từ thời cổ đại, là bản chất của cuộc sống. Các nguồn cổ xưa nhất về khu vườn truyền lại cho chúng ta là Kinh Thánh. Trong thực tế, Genesis (2:8-9) kể về một khu vườn nơi tất cả mọi thứ phát triển một cách tự nhiên và hoàn hảo, với Cây biết điều thiện và ác ở giữa ("Bây giờ Đức Chúa Trời đã trồng một khu vườn ở phía đông, trong Eden;. và ở đó ông đưa người đàn ông ông đã hình thành"). Đó là nơi hối tiếc tuyệt hảo, nơi mà tình yêu Thiên Chúa dành cho tạo vật của Ngài là trái ngược với tội kiêu ngạo và sự bất tuân của Adam và Eva, những người cuối cùng buộc phải nhập thực tế ấn tượng của con người. Các Ninive cung điện Hai tái tạo trí tưởng tượng của các khu vườn của Babylon Hieronymus Bosch: Vườn Delights Masaccio. Adamo ed Eva (part.) Cattedrale di Otranto. 1163 Tầng Mosaic với Tree of Life Trong khi Kinh Thánh assails sự sùng bái của các con số phụ nữ như một begetter (chúng ta hãy xem xét Isaiah, ví dụ), vì Đấng Tạo Hóa duy nhất và độc quyền là Thiên Chúa, trong Ai Cập của thời đại đồ đồng - và các nền văn hóa khác cũng - thực vật đôi khi được xác định là người phụ nữ (cây ban sự sống, giống như người phụ nữ nào). Trong thế giới Ai Cập hai yếu tố chiếm ưu thế trong các khu vườn. Nước và "hàng rào" Ở đây, trái ngược với truyền thống kinh thánh mà đặt cây của Eden ở trung tâm của khu vườn, chúng ta có thể tìm thấy ở vị trí của nó mát của một . lưu vực nước bao quanh bởi một thảm thực vật tươi tốt mà, cho nó để tồn tại, cần một hệ thống thủy lợi hiệu quả Mặt khác, khu vườn Ba Tư, cũng có tên là Pardes o paradeisos, có đầy đủ "của mọi điều tốt đẹp và rằng trái đất có thể cung cấp": động vật, hoa, cây ... nước, cây xanh, và bố trí thường xuyên là dấu hiệu đặc biệt của họ. Trong những khu vườn Ba Tư được di thực tất cả các nhà máy lấy từ những nơi xa chinh phục của họ. Xenophon mô tả các công viên theo yêu cầu của Cyrus tại Sardis, nơi bốn nơi trên thế giới đã được miêu tả, đại diện bởi các lĩnh vực bao gồm giữa hai kênh vuông góc và một ngọn núi trung tâm, biểu tượng là một gian hàng nơi các kênh giao nhau mỗi khác, theo khái niệm Ba Tư của vũ trụ. Đó là sau đó các vùng đất cằn cỗi của Hy Lạp mà cung cấp cho chúng tôi một bằng chứng của khái niệm vườn, trước hết là với Odysseus lang thang qua vườn cây ăn trái, vườn nho, cây ô liu và cây bụi lợ đốt của mặt trời, và cuối cùng đến tại thời điểm chuyển thiên nhiên hoang dã vào một nơi ngọt ngào của thư giãn và tôn tạo gymnasia, sân vận động, Templi, trường học. Epicurus đặt tên cho trường của mình "Garden" là một cống nạp cho tầm quan trọng của các nơi hẻo lánh nơi mà các nghiên cứu đã diễn ra. Plato gọi là Học viện của mình sau khi tên của một anh hùng, Academus;. Không gian trung tâm được dành cho màu xanh lá cây, được nhấn mạnh bởi giải trí thanh lịch . Người Hy Lạp là những người đầu tiên nghiên cứu và mô tả các nhà máy Theophrastus đã viết một tác phẩm chín cuốn vào chúng , và Pedanius Dioscorides phân tích các nhà máy trong một luận tuyệt vời mà qua nhiều thế kỷ hóa ra là một nguồn nghiên cứu và tài liệu tham khảo có ảnh hưởng. Ba Tư Vườn Tuy nhiên, khái niệm hiện đại của khu vườn như một trang trí của cấu trúc thành phố được sinh ra với những người La Mã, như một đồng xa hoa của biệt thự Patrician, nơi con đường rợp bóng cây, tượng, đài phun nước, hermai và oscilla và đồ trang trí đá khác xen kẽ với ruộng bậc thang, chuồng, Nymphaea, ngôi đền nhỏ và đài quan sát thiên văn. Tất cả điều này đã dẫn đến việc nghệ thuật của khu vườn để trở thành trạng thái cân bằng đó không thể so sánh giữa thiên nhiên và kiến trúc sẽ tạo nên ý nghĩa nội tại nhất của nó trong những năm tới, và như vẫn còn đại diện hiện nay. Oscillum (trước / sau) từ khảo cổ học Bảo tàng Tu viện Grottaferrata. Ảnh: A. Corrao "verum ubi iam puro discrimine pectita Tellus deposito squalore nitens sua semina poscet, pingite Tunç varios, terrestria Sidera, flores, candida leucoia, et flaventia Lumina caltae, narcissique hôn ​​mê, et hiantis saeva Leonis ora Feri, calathisque virentia lilia canis, . được phân vào đâu không vel niveos vel caeruleos Hyacinthos Tum quae pallet Humi, quae frondens purpurat Auro, ponatur viola, et nimium rosa Plena pudoris " (L. Columella - De Re Rustica, X) La Mã Gardens, Đề cương của một "Thiên nhiên Dishevelled" từ đảng Cộng hòa Roma, một xã hội chuyển đến các thị trấn và có mối quan hệ với các vùng nông thôn, cây và hoa rất mạnh mẽ, cùng với các biệt thự La Mã, điểm tựa của hệ thống sản xuất nông nghiệp và nền tảng của thế giới La Mã, ba yếu tố cần thiết xuất hiện: nghệ thuật cây cảnh, đó là tạo hình cảnh quan và sáng tạo, sử dụng thành thạo nước, và các nghiên cứu về cảnh quan. Sau này được coi là sự tổng hợp chính của hai yếu tố đầu tiên. Cicero cho chúng ta mô tả chi tiết của thời trang Hy Lạp có khoảng 60 BC tham gia Rome: thói quen của việc tạo ra và đánh giá cao khu vườn, gọi họ là "của thú vui", làm thay đổi quan niệm rằng các thế giới La Mã đã về vườn. Trong thực tế, cho đến thời điểm đó các ngôn ngữ Latin không phân biệt giữa "vườn" và "vườn". La Mã không thích bị thống trị bởi bản chất, do đó, họ đúc nó theo nhu cầu của họ. (Tuy nhiên, giới luật tôn giáo bị cấm can thiệp vào rừng, bởi vì họ là thiêng liêng và bất khả xâm.) Những khu vườn của người La Mã, nơi mà từ thế kỷ thứ 1 trước Công nguyên thực vật không được phép phát triển một cách tự nhiên, phản ánh khái niệm này và truy tìm (trong một nhỏ hơn quy mô) cùng một cấu trúc "hình chữ nhật" được sử dụng để xây dựng các thành phố của họ. VILLA DELLA FARNESINA CUBICOLO B Palazzo Massimo alle Terme, Roma Alcove, lại bức tường, cơ sở với chân tiên tiến được trang trí với các yếu tố thực vật. (Bạn có thể thưởng thức hình ảnh này một cách chi tiết bằng cách nhấp vào nó. Để hiểu rõ hơn cách sử dụng tính năng này, click ĐÂY) Từ tuổi Imperial và về, các thành phố có những con đường rợp bóng cây, mái cổng, phòng tắm, khu vườn và gymnasia bên trong khuôn viên của họ. Những ngôi nhà là tốt, chia thành hai khu vực - công và tư nhân - có khu vườn um tùm, mái cổng mà kết nối chúng với nơi ở. Họ chủ yếu là vườn Peristyle, một sự tiến hóa tự nhiên của HORTI đơn giản của truyền thống nghiêng. Trong tâm lý mới, bây giờ liên quan nhiều đến đàn ông thành thị hơn đồng hương, các bức tường La Mã đánh dấu ranh giới giữa không gian thù địch, thường đại diện bởi rừng và rừng, . coi là nơi hoàn toàn nham hiểm và ủ rũ, và những nơi thân thiện và quen thuộc Các kỹ năng của người La Mã của việc hình thành scape phụ thuộc chủ yếu vào khả năng của họ trong kỹ thuật thủy lực: ghi sổ, canalizing, sự nóng lên và sử dụng nước, làm cho nó có sẵn cho bất cứ ai, thúc đẩy và làm cho việc xây dựng không gian xanh dễ dàng hơn. Một ví dụ này có thể được nhìn thấy trong các biệt thự nổi tiếng của vùng Pompeian. Đây là một biểu hiện từ một điểm của tỉnh xem các mô hình lấy từ vốn, tái tạo tập quán thực tế cùng với sự dịch chuyển của cây và hoa, cũng như cây nhỏ từ đâu ai có thể nhận các loại trái cây ngon để đi cùng với niềm vui của otium. Và một lần nữa hedges, chuyên nghiệp được xử lý để tái sản xuất lý tưởng vườn của Hesperides hay đúng hơn là một trong những pairidaeza tươi tốt của thế giới Babylon, hoặc một

































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: