How do I describe Saigon? It is difficult to find words that will do i dịch - How do I describe Saigon? It is difficult to find words that will do i Việt làm thế nào để nói

How do I describe Saigon? It is dif

How do I describe Saigon? It is difficult to find words that will do it justice. I finally decided it would be best to simply tell you about some of the things I have seen over the past couple of days, so here goes:
In the midst of rush hour traffic a motorbike carrying a family of four (Mom, Dad, child about 3 years old and an infant about 18 months old) approaches the right hand side of my bus. As Dad maneuvers the bike so that her can cut in front of the bus with only inches of clearance, the infant gets restless so Mom helps him stand up on the motorcycle seat as they race by.
In 85-90 degree weather, Vietnamese girls on motorbikes cover every inch of their body as they motor through the day. In addition to long pants and a long sleeve shirt they add shoulder length gloves, a hat, and a scarf or face mask that covers the nose and mouth and is tied on top of the head over their hat. In most cases the only part of their bodies that is visible is their eyes and sometimes even those are covered by sunglasses. The story told by the tour guides is that the Vietnamese women covet white skin and cover themselves to avoid the sun’s rays.
I finally figured out how to cross a street on foot. You simply step out, regardless of the traffic and take slow, even steps, as the motorbikes and the occasional car or bus maneuvers around you. The trick is not to stop. I saw people do this all day long – even children of 6 and 7 years old. I did it myself when we arrived at the Chinese Market and had to cross a hugely busy intersection. It was very intimidating at first, but once you get the hang of it there’s really nothing to it.
Birdsnests of tangled electrical wires run above the streets in Saigon
Birdsnests of tangled electrical wires run above the streets in Saigon
This photo is for my father, who is a retired electrician. A bird’s nest of electrical wires hangs over every street. Apparently everything works fine until a typhoon comes along and rips it part.
Everything here is incredibly cheap. Last night my entire dinner was $2.25; lunch was $1.65. As I sat at a sidewalk table last night eating dinner, I watched as a parade of children, young girls, and older women, paraded along the sidewalk, selling everything from flowers to kitchen utensils. I just finished reading a book I brought along, so when a tiny woman walked by carrying a stack of paperback books taller than her, I beckoned her over. I negotiated hard and paid $3.12 for a non-fiction book about Vietnam. I probably overpaid, but even so the woman made a sorry face, as if I had robbed her and sadly walked away. My hotel rooms are about $25 per night, and you can go anywhere in town for a $2 taxi ride.
They carry anything and everything on their motorbikes in Vietnam
They carry anything and everything on their motorbikes in Vietnam
I have come to believe that this country is run on motorbikes. Not only do they carry entire families, but I have seen incredible things carried on motorbikes. In one instance, a man balanced a hunky old computer monitor on the back of his bike as he rode along. He steered with one hand and wrapped the other hand around his back, holding onto the monitor, which was not strapped down in any way. I have seen bikes that were carrying 5 or 6 hundred pound sacks full of some sort of grain, a set of chairs, 8 foot lengths of pipe (I kid you not), a box of 8 ten-foot high palm trees, racks of flowers for a funeral, etc. When the motorbike fails to be big enough to carry something, they improvise a hitch onto the back of the bike and attach a two-wheel cart or trailer.
Vietnamese lacquerware is stunning
Vietnamese lacquerware is stunning
Vietnamese Lacquerware – ahh, beautiful stuff. I toured two Lacqueware factories. If I had a house to decorate I would fill it with this stuff. The amazing thing is that this is an industry set up by the government to provide an income for their extensive handicapped population. While the spraying of Agent Orange during the Vietnam war did not harm those who were exposed, it did resulted in a generation of children with birth defects. Many were born without hands or legs and while I did not see any of these impaired individuals actually creating the art, I did indeed see many of these limbless folks on the factory sites performing administrative functions. As the government has provided means for their support, there does not seem to be a homeless problem here; I have yet to see the first beggar or street person!
Eating at a stall inside the Chinese Market
Eating at a stall inside the Chinese Market
Food, food FOOD! It is amazing here. Not just the prices, either. The tour I took on Wednesday stopped at the Chinese market, allowing us to shop for an hour. I am not in a shopping mode, as I hardly intend to carry stuff around the world for six months, but by the time we arrived at the Market I was famished because I had skipped breakfast. I went from stall to stall until I found something that looked good and just held out a wad of bills, allowing them to take what they needed to pay for my meal. I knew it was some kind of seafood – turned out to be a sort of Crawdad over rice with vegetables and hot sauce. They have the best hot sauce here! I perched on a small blue plastic stool as I wolfed down the food, while all the locals grinned and nodded at me.
Prayer coils are lit and hung from the ceiling in Buddhist temples in Vietnam
Prayer coils are lit and hung from the ceiling in Buddhist temples in Vietnam
I went to the most amazing Buddhist temple in Chinatown. The courtyard was filled with smoke from incense stuck in giant clay pots of sand and prayer coils hanging from the ceiling. The coils are like giant mosquito coils; the end is lit by the priest on behalf of the person who has a prayer request, then the coil is hung from the rafters, sending its smoke up and out the open roof in its journey to honor the ancestors and ask for their help. I fancy myself a Buddhist; at least it is the closest thing to what I believe, so I found this place incredibly moving and too a few moments to kneel in front of the Buddha altar and give thanks for all that I have been given.
Monks prepare for the ceremony at the Cao Dai temple in Tay Ninh
Monks prepare for the ceremony at the Cao Dai temple in Tay Ninh
Inside the Cao Dai temple, during one of two daily services
Inside the Cao Dai temple, during one of two daily services
Yesterday I took a second tour to locations in the countryside about 80 kilometers northwest of Saigon. Out first stop was the Cao Dai Temple, a sect that merges Buddhism, Confucianism, Taoism, traditional Vietnamese spiritual beliefs, and Catholicism. We arrived just as a worship service was beginning and were allowed into the upstairs galleries to view the procession. It is a most beautiful temple and I think the photos below speak far better than any words can describe.
A guide shows us how the Viet Cong disappeared into a tunnel during the war
A guide shows us how the Viet Cong disappeared into a tunnel during the war
In the afternoon we headed for the Cu Chi Tunnels. These are underground tunnels that were used by the Viet Cong during the war. Upon viewing the tunnels I began to have a greater appreciation for the enormity of the task that faced the US forces during the war. This tunnel complex is less that 50 miles from Saigon, which was the headquarters of the American forces during the war. Yet nearly 10,000 guerrillas lived in these tunnel complexes, undiscovered and unreachable. There was no way to know if the person sitting next to you in a cafe was a South Vietnamese supporter or a Viet Cong. There were many people in the South who did not support the war and they didn’t wear signs on their foreheads saying, “Look, I am the enemy.” It was so terribly futile. I had the opportunity to crawl through a section of the tunnel that was 30 meters long and I couldn’t wait to get out. It was hot, stifling, and so dark you couldn’t see your hand in front of your face. I inched along until I got to the first exit. Almost everyone in our group left at the 30 meter mark; only three hearty souls did the entire 100 meters.
The party line here (pun intended) is that the Vietnamese people never wanted the help of the Americans. In fact, before we were allowed into the tunnel site we were ushered into an auditorium and made to watch a God-awful propaganda film that vilified the actions of the Americans, featuring photos of mangled bodies and children maimed beyond recognition by chemical burns, etc. I walked out and refused to watch it. Instead, I sat on the steps and talked to our guide. I asked him where he is from and he told me he was born in Saigon. I then asked if he was here during the war, or if he was too young. He looked round furtively, then leaned over and whispered in my ear, “I was officer with South Vietnamese Air Force and they send me to US for specialized training in communications. That why my English OK.” He asked me why I wasn’t watching the film and I told him I didn’t need to watch his government’s propaganda about the Americans being baby killers. “What that word mean?” he asked. I explained that propaganda is a message that the government wants to put forth, regardless of its truth. He pulled out a notebook and asked me to write down the word so he could improve his English. At the bottom of a long list of words that had been written by tourists who had come before me, I added the word propaganda. He added “film” behind that and then wrote a note to himself in Vietnamese so he would remember what it means. I am quite sure that on his next tour he will incorporate some spiel about the “propaganda film” that everyone must watch before going into the tunnels.
One thing I must add, though. I don’t mean to suggest that any of this is done in an accusatory manner. Vietnamese love Americans and welcome us with open arms and easy smiles. It’s just that they were the v
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Làm thế nào để mô tả Saigon? Nó rất khó để tìm những từ mà sẽ làm điều đó công lý. Tôi cuối cùng đã quyết định nó sẽ là tốt nhất để chỉ cần nói cho bạn về một số trong những điều tôi đã thấy trong vòng vài ngày, vì vậy ở đây đi:Ở giữa giờ cao điểm giao thông xe máy mang một gia đình bốn (mẹ, cha, con khoảng 3 tuổi và một trẻ sơ sinh khoảng 18 tháng tuổi) phương pháp tiếp cận bên tay phải của xe buýt của tôi. Như cha diễn tập xe đạp vì vậy rằng cô ấy có thể cắt ở phía trước của xe buýt với chỉ inch của giải phóng mặt bằng, trẻ sơ sinh được bồn chồn, do đó, mẹ sẽ giúp anh ta đứng trên xe gắn máy chỗ như họ chủng tộc bởi.Trong 85-90 độ thời tiết, các cô gái Việt Nam trên xe máy bao gồm mỗi inch của cơ thể của họ khi họ động cơ thông qua ngày. Ngoài quần dài và áo sơ mi dài tay áo họ thêm vai chiều dài găng tay, mũ, và chiếc mặt nạ khăn hoặc mặt bao gồm mũi và miệng và được gắn trên đầu trang của người đứng đầu trên mũ của họ. Trong nhiều trường hợp là phần duy nhất của các cơ quan của họ đó là có thể nhìn thấy là đôi mắt của mình và đôi khi ngay cả những người được bao phủ bởi kính râm. Câu chuyện kể của hướng dẫn viên là phụ nữ Việt Nam thèm muốn làn da trắng và bao gồm bản thân mình để tránh tia của mặt trời.Cuối cùng tôi đã tìm hiểu làm thế nào để vượt qua một con đường đi bộ. Bạn chỉ đơn giản là bước ra, bất kể các lưu lượng truy cập và đi chậm, ngay cả bước, như các xe máy và xe hơi hoặc xe buýt thao tác thường xuyên xung quanh bạn. Bí quyết là không để ngăn chặn. Tôi thấy mọi người làm này tất cả các ngày dài-ngay cả các trẻ em của 6 và 7 tuổi. Tôi đã làm nó bản thân mình khi chúng tôi đi đến thị trường Trung Quốc và đã phải vượt qua một ngã tư cực kỳ bận rộn. Nó đã rất đáng sợ lúc đầu tiên, nhưng một khi bạn nhận được hang của nó có thực sự là không có gì để nó.Birdsnests rối dây điện chạy trên đường phố tại Sài GònBirdsnests rối dây điện chạy trên đường phố tại Sài GònHình ảnh này là dành cho cha tôi, những người là một thợ điện đã nghỉ hưu. Một con chim làm tổ của điện dây treo trên mỗi street. Dường như tất cả mọi thứ hoạt động tốt cho đến khi một cơn bão đến cùng và xẻ một phần.Tất cả mọi thứ ở đây là vô cùng rẻ. Tối qua các bữa ăn tối của tôi toàn bộ là $2,25; ăn trưa là $1,65. Khi tôi ngồi ở một bảng vỉa hè cuối đêm ăn bữa ăn tối, tôi đã xem như là một cuộc diễu hành của trẻ em, trẻ em gái và phụ nữ lớn tuổi, diễu hành dọc theo vỉa hè, bán tất cả mọi thứ từ Hoa để đồ dùng nhà bếp. Tôi chỉ cần hoàn thành đọc một cuốn sách tôi mang theo, do đó, khi một người phụ nữ nhỏ đi bằng cách thực hiện một chồng sách bìa mềm cao so với cô ấy, tôi beckoned cô ấy hơn. Tôi đã đàm phán cứng và trả tiền $3,12 cho một cuốn sách không phải tiểu thuyết về Việt Nam. Tôi có thể thừa, nhưng ngay cả như vậy người phụ nữ thực hiện một khuôn mặt xin lỗi, nếu như tôi đã bị cướp của cô và buồn bã đi bộ đi. Phòng khách sạn của tôi là khoảng $25 một đêm, và bạn có thể đi bất cứ nơi nào trong thành phố cho một đi xe taxi $2.Họ thực hiện bất cứ điều gì và tất cả mọi thứ trên xe máy của họ ở Việt NamHọ thực hiện bất cứ điều gì và tất cả mọi thứ trên xe máy của họ ở Việt NamTôi đã đến để tin rằng đất nước này chạy trên xe máy. Không chỉ làm họ thực hiện gia đình toàn bộ, nhưng tôi đã thấy điều lạ thường mang trên xe máy. Trong một ví dụ, một người đàn ông cân bằng một màn hình máy tính cũ hunky ở mặt sau của xe đạp của mình như ông đạp xe dọc theo. Ông chỉ đạo với một bàn tay và quấn mặt khác quanh lưng, đang nắm giữ lên màn hình không quai xuống trong bất kỳ cách nào. Tôi đã nhìn thấy xe đạp đã thực hiện 5 hoặc 6 pound trăm bao đầy đủ của một số loại ngũ cốc, một tập hợp các ghế, 8 chân chiều dài của ống (tôi kid bạn không), một hộp 8 cây mười-chân cao cọ, kệ Hoa cho một đám tang, vv. Khi xe gắn máy không được đủ lớn để thực hiện một cái gì đó, họ improvise một xô vào mặt sau của xe đạp và đính kèm một hai bánh xe giỏ hàng hoặc trailer.Việt Nam Sơn mài là cảnh quan tuyệt đẹpViệt Nam Sơn mài là cảnh quan tuyệt đẹpViệt Nam Sơn mài-ahh, đẹp stuff. Tôi đã đến thăm hai Lacqueware nhà máy. Nếu tôi đã có một ngôi nhà để trang trí tôi sẽ điền vào nó với công cụ này. Điều đáng ngạc nhiên là rằng đây là một ngành công nghiệp thiết lập bởi chính phủ để cung cấp một thu nhập cho người dân tàn tật rộng rãi. Trong khi phun chất độc da cam trong chiến tranh Việt Nam đã không làm hại những người đã được tiếp xúc, nó đã làm kết quả trong một thế hệ của trẻ em Khuyết tật bẩm sinh. Nhiều người đã được sinh ra mà không có bàn tay hoặc chân và mặc dù tôi đã không thấy bất kỳ của các cá nhân gặp khó khăn thực sự tạo ra nghệ thuật, tôi đã thực sự nhìn thấy nhiều người trong số các folks limbless trên các trang web nhà máy thực hiện chức năng hành chính. Chính phủ đã được cung cấp phương tiện cho hỗ trợ của họ, có không có vẻ là một vấn đề vô gia cư ở đây; Tôi chưa thấy là người đầu tiên người ăn xin hoặc đường phố!Ăn uống tại một gian hàng bên trong các thị trường Trung QuốcĂn uống tại một gian hàng bên trong các thị trường Trung QuốcThực phẩm, thực phẩm thực phẩm! Nó là tuyệt vời ở đây. Không chỉ là các mức giá, một trong hai. Các tour du lịch tôi đã diễn trên Thứ tư dừng lại tại thị trường Trung Quốc, cho phép chúng tôi để mua sắm cho một giờ. Tôi không ở chế độ mua sắm một, như tôi hầu như không có ý định để thực hiện công cụ trên khắp thế giới trong sáu tháng, nhưng khi chúng tôi đến thị trường tôi đã đói bởi vì tôi đã bỏ qua bữa ăn sáng. Tôi đã đi từ stall để gian hàng cho đến khi tôi tìm thấy một cái gì đó mà nhìn tốt và chỉ được tổ chức trong một wad hóa đơn, cho phép họ thực hiện những gì họ cần thiết để trả tiền cho bữa ăn của tôi. Tôi biết nó đã là một số loại hải sản-bật ra là một loại Crawdad trong gạo với rau và nước sốt nóng. Họ có tốt nhất nóng sốt ở đây! Tôi perched trên một phân nhựa nhỏ màu xanh như tôi wolfed xuống thực phẩm, trong khi tất cả người dân địa phương grinned và gật đầu vào tôi.Cuộn dây cầu nguyện được thắp sáng và treo từ trần nhà trong ngôi đền Phật giáo ở Việt NamCuộn dây cầu nguyện được thắp sáng và treo từ trần nhà trong ngôi đền Phật giáo ở Việt NamTôi đã đi đến ngôi đền Phật giáo tuyệt vời nhất trong khu phố tàu. Sân đã được lấp đầy với khói từ hương bị mắc kẹt trong khổng lồ đất sét chậu của cát và cầu nguyện cuộn dây treo từ trần nhà. Các cuộn dây như muỗi khổng lồ cuộn; cuối cùng được thắp sáng bởi các linh mục thay mặt cho người đã có một yêu cầu cầu nguyện, sau đó các cuộn dây treo từ các vì kèo, gửi khói của nó lên và ra mái nhà mở trong cuộc hành trình của nó để tôn vinh các tổ tiên và yêu cầu giúp đỡ của họ. Tôi ưa thích bản thân mình một Phật giáo; ít nhất nó là điều gần nhất với những gì tôi tin, vì vậy tôi tìm thấy nơi này vô cùng di chuyển và quá ít phút để quỳ trước bàn thờ Phật và tạ ơn cho tất cả những gì tôi đã được đưa ra.Nhà sư chuẩn bị cho buổi lễ tại đền thờ đạo Cao Đài trong Tây NinhNhà sư chuẩn bị cho buổi lễ tại đền thờ đạo Cao Đài trong Tây NinhBên trong ngôi đền đạo Cao Đài, trong một trong hai dịch vụ hàng ngàyBên trong ngôi đền đạo Cao Đài, trong một trong hai dịch vụ hàng ngàyHôm qua tôi lấy một tour du lịch thứ hai để các vị trí ở vùng nông thôn khoảng 80 km về phía tây bắc của Sài Gòn. Ra dừng chân đầu tiên là Cao Dai đền, một giáo phái mà hòa trộn Phật giáo, Khổng giáo, đạo giáo, truyền thống Việt Nam niềm tin tâm linh và Cơ đốc giáo. Chúng tôi đến cũng giống như một dịch vụ tôn thờ là bắt đầu và được phép vào phòng triển lãm tầng trên để xem cuộc diễu hành. Nó là một ngôi đền đẹp nhất và tôi nghĩ rằng các bức ảnh dưới đây nói tốt hơn nhiều so với bất kỳ từ nào có thể mô tả.Một hướng dẫn cho chúng ta thấy làm thế nào Việt cộng biến mất vào một đường hầm trong chiến tranhMột hướng dẫn cho chúng ta thấy làm thế nào Việt cộng biến mất vào một đường hầm trong chiến tranhVào buổi chiều chúng tôi đứng đầu cho Cu Chi Tunnels. Đây là hầm được sử dụng bởi Việt cộng trong chiến tranh. Sau khi xem các đường hầm, tôi bắt đầu để có một sự đánh giá cao hơn cho to lớn của công việc phải đối mặt với các lực lượng Hoa Kỳ trong chiến tranh. Đường ống này phức tạp là ít hơn 50 dặm từ Sài Gòn, trụ sở của người Mỹ buộc trong chiến tranh. Được gần 10.000 du kích sống trong những khu phức hợp đường hầm, chưa được khám phá và không thể kết nối. Có là không có cách nào để biết nếu những người ngồi bên cạnh bạn trong một quán cà phê đã là một người ủng hộ Nam hoặc một Việt cộng. Có nhiều người ở phía nam người không hỗ trợ chiến tranh và họ không mang dấu hiệu trên trán của họ nói, "Nghe này, tôi là kẻ thù." Nó là như vậy terribly vô ích. Tôi đã có cơ hội để thu thập dữ liệu thông qua một phần của đường hầm là 30 mét dài và tôi không thể chờ đợi để có được ra ngoài. Nó đã được nóng, stifling, và như vậy tối bạn không thể nhìn thấy bàn tay của bạn ở phía trước của khuôn mặt của bạn. Tôi inched dọc theo cho đến khi tôi nhận để thoát khỏi đầu tiên. Gần như tất cả mọi người trong nhóm của chúng tôi trái tại đánh dấu 30 mét; chỉ có ba linh hồn thịnh soạn đã làm toàn bộ 100 mét.The party line here (pun intended) is that the Vietnamese people never wanted the help of the Americans. In fact, before we were allowed into the tunnel site we were ushered into an auditorium and made to watch a God-awful propaganda film that vilified the actions of the Americans, featuring photos of mangled bodies and children maimed beyond recognition by chemical burns, etc. I walked out and refused to watch it. Instead, I sat on the steps and talked to our guide. I asked him where he is from and he told me he was born in Saigon. I then asked if he was here during the war, or if he was too young. He looked round furtively, then leaned over and whispered in my ear, “I was officer with South Vietnamese Air Force and they send me to US for specialized training in communications. That why my English OK.” He asked me why I wasn’t watching the film and I told him I didn’t need to watch his government’s propaganda about the Americans being baby killers. “What that word mean?” he asked. I explained that propaganda is a message that the government wants to put forth, regardless of its truth. He pulled out a notebook and asked me to write down the word so he could improve his English. At the bottom of a long list of words that had been written by tourists who had come before me, I added the word propaganda. He added “film” behind that and then wrote a note to himself in Vietnamese so he would remember what it means. I am quite sure that on his next tour he will incorporate some spiel about the “propaganda film” that everyone must watch before going into the tunnels.Một điều tôi phải thêm, mặc dù. Tôi không có nghĩa là để đề nghị rằng bất kỳ những điều này được thực hiện một cách accusatory. Việt Nam yêu người Mỹ và chào đón chúng tôi với tay mở và nụ cười dễ dàng. Đó là chỉ rằng họ đã là v
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Làm thế nào để mô tả Sài Gòn? Đó là khó khăn để tìm thấy những từ đó sẽ làm điều đó công lý. Cuối cùng tôi quyết định sẽ là tốt nhất để chỉ cho bạn biết về một số trong những điều tôi đã thấy trong vài ngày qua, ở đây đi:
Ở giữa giao thông giờ cao điểm một chiếc xe máy chở một gia đình bốn người (Mom, Dad, con khoảng 3 năm tuổi và một đứa bé khoảng 18 tháng tuổi) phương pháp tiếp cận phía bên tay phải của xe buýt của tôi. Như Dad diễn tập xe đạp để cô có thể cắt ở phía trước của xe buýt với chỉ inches giải phóng mặt bằng, những trẻ sơ sinh bị bồn chồn nên mẹ đã giúp anh đứng lên trên ghế xe máy khi họ chạy đua bằng.
Trong 85-90 độ thời tiết, các cô gái Việt trên xe máy bao gồm mọi inch của cơ thể của họ khi họ động cơ thông qua ngày. Ngoài quần dài và áo sơ mi dài họ thêm găng tay vai dài, một chiếc mũ và khăn quàng cổ hoặc mặt nạ che mũi và miệng và được gắn trên đỉnh đầu trên mũ của họ. Trong hầu hết các trường hợp chỉ một phần của cơ thể của họ mà có thể nhìn thấy là đôi mắt của họ và đôi khi ngay cả những người được bao phủ bởi kính mát. Câu chuyện được kể bởi các hướng dẫn viên du lịch là những người phụ nữ Việt thèm muốn làn da trắng và tự bảo vệ mình để tránh ánh nắng mặt trời.
Cuối cùng tôi đã tìm ra cách để vượt qua một con phố đi bộ. Bạn chỉ cần bước ra ngoài, bất kể giao thông và có chậm, thậm chí bước, như là xe máy và xe hơi hoặc xe buýt thường xuyên diễn tập xung quanh bạn. Bí quyết là không dừng lại. Tôi thấy mọi người làm điều này cả ngày - ngay cả trẻ em từ 6 đến 7 tuổi. Tôi đã làm điều đó bản thân mình khi chúng tôi đến thị trường Trung Quốc và phải băng qua một ngã tư cực kỳ bận rộn. Nó là rất đáng sợ lúc đầu, nhưng một khi bạn nhận được hang của nó có thực sự không có gì với nó.
Birdsnests dây điện rối chạy trên các đường phố ở Sài Gòn
Birdsnests dây điện rối chạy trên các đường phố ở Sài Gòn
ảnh này để cho cha tôi, người là một thợ điện về hưu. Một tổ chim của dây điện treo trên mỗi đường phố. Rõ ràng mọi thứ hoạt động tốt cho đến khi một cơn bão đến cùng và xẻ nó một phần.
Mọi thứ ở đây là vô cùng rẻ. Đêm qua toàn bộ bữa ăn tối của tôi là $ 2.25; trưa là $ 1,65. Khi tôi ngồi ở một cái bàn vỉa hè đêm qua ăn bữa ăn tối, tôi xem như là một cuộc diễu hành của trẻ em, các cô gái trẻ, và phụ nữ lớn tuổi, diễu hành dọc theo vỉa hè, bán tất cả mọi thứ từ hoa để đồ dùng nhà bếp. Tôi vừa đọc xong một cuốn sách tôi mang theo, do đó, khi một người phụ nữ nhỏ bé đi bằng cách mang theo một chồng sách bìa mềm cao hơn cô ấy, tôi vẫy tay ​​ra hiệu cô hơn. Tôi đã đàm phán khó khăn và trả $ 3,12 cho một cuốn sách phi hư cấu về Việt Nam. Tôi có thể nộp thừa, nhưng ngay cả như vậy người phụ nữ thực hiện một khuôn mặt xin lỗi, như thể tôi đã bị cướp của cô và buồn bã bỏ đi. Phòng khách sạn của tôi là khoảng $ 25 mỗi đêm, và bạn có thể đi bất cứ nơi nào trong thành phố cho một $ 2 taxi đi xe.
Họ mang theo bất cứ điều gì và tất cả mọi thứ trên xe của họ ở Việt Nam
Họ mang theo bất cứ điều gì và tất cả mọi thứ trên xe của họ ở Việt Nam
tôi đã đi đến chỗ tin rằng đất nước này đang chạy trên xe máy. Không chỉ làm họ mang theo toàn bộ gia đình, nhưng tôi đã thấy những điều không thể tin được chở trên xe máy. Trong một trường hợp, một người đàn ông cân một màn hình máy tính hunky cũ trên mặt sau của chiếc xe đạp của mình khi ông trên đường đi. Ông lái bằng một tay và vòng tay khác trên lưng, nắm giữ lên màn hình, mà đã không bị kẹt lại trong bất kỳ cách nào. Tôi đã nhìn thấy chiếc xe đạp được chở 5 hoặc 6 trăm bao tải bảng đầy đủ của một số loại ngũ cốc, một bộ ghế, 8 độ dài chân ống (Tôi kid bạn không), một hộp 8 mười chân cây cọ cao, kệ hoa cho một đám tang, vv Khi xe máy không đủ lớn để thực hiện một cái gì đó, họ cải có một xô lên phía sau của xe đạp và đính kèm một giỏ hàng hai bánh hoặc trailer.
sơn mài Việt là cảnh quan tuyệt đẹp
sơn mài Việt là cảnh quan tuyệt đẹp
sơn mài Việt - ahh, công cụ đẹp. Tôi đi thăm hai nhà máy Lacqueware. Nếu tôi có một căn nhà để trang trí tôi sẽ điền vào nó với công cụ này. Điều đáng ngạc nhiên là đây là một ngành công nghiệp được thành lập bởi chính phủ để cung cấp một thu nhập cho dân số khuyết tật phong phú của họ. Trong khi việc phun rải chất độc da cam trong chiến tranh Việt Nam không gây tổn hại cho những người bị phơi nhiễm, nó đã dẫn đến một thế hệ trẻ em bị dị tật bẩm sinh. Nhiều người đã được sinh ra không có tay hoặc chân và trong khi tôi không thấy bất kỳ của những cá nhân bị suy giảm thực sự tạo ra nghệ thuật, tôi đã thực sự thấy rất nhiều những người này không dịu dàng trên các trang web nhà máy thực hiện chức năng hành chính. Khi chính phủ đã cung cấp phương tiện để hỗ trợ họ, có vẻ không phải là một vấn đề vô gia cư ở đây; Tôi chưa thấy người ăn xin hoặc đường người đầu tiên!
Ăn tại một gian hàng bên trong các thị trường Trung Quốc
Ăn tại một gian hàng bên trong các thị trường Trung Quốc
thực phẩm, thực phẩm thực phẩm! Nó là tuyệt vời ở đây. Không chỉ là giá cả, hoặc. Các tour du lịch tôi mất vào thứ Tư dừng lại ở thị trường Trung Quốc, cho phép chúng tôi để mua sắm cho một giờ. Tôi không phải là trong một chế độ mua sắm, như tôi hầu như không có ý định thực hiện công cụ trên thế giới trong sáu tháng, nhưng do thời gian, chúng tôi đến thị trường tôi đang đói khát vì tôi đã bỏ qua bữa ăn sáng. Tôi đi từ gian hàng để gian hàng cho đến khi tôi tìm thấy một cái gì đó mà nhìn tốt và chỉ tổ chức ra một wad của dự án luật, cho phép họ thực hiện những gì họ cần phải trả tiền cho bữa ăn của tôi. Tôi biết đó là một số loại hải sản - hóa ra là một loại Crawdad cơm với rau và nước sốt nóng. Họ có sốt nóng tốt nhất ở đây! Tôi ngồi trên một cái ghế nhựa nhỏ màu xanh như tôi wolfed hủy thức ăn, trong khi tất cả những người dân địa phương cười và gật đầu với tôi.
cuộn dây Prayer được thắp sáng và treo từ trần nhà trong các đền thờ Phật giáo ở Việt Nam
cuộn Prayer được thắp sáng và treo từ trần nhà trong Phật giáo ngôi chùa ở Việt Nam
, tôi đã đi đến ngôi đền Phật giáo tuyệt vời nhất trong khu phố Tàu. Các sân đầy những khói từ hương bị mắc kẹt trong chậu đất sét khổng lồ của cát và cầu nguyện cuộn dây treo từ trần nhà. Các cuộn dây giống như cuộn muỗi khổng lồ; cuối cùng được thắp sáng bởi các linh mục thay mặt cho người có yêu cầu cầu nguyện, sau đó cuộn dây được treo trên xà nhà, gửi khói của nó lên và ra khỏi mái nhà mở trong cuộc hành trình của mình để tôn vinh tổ tiên và yêu cầu giúp đỡ của họ. Tôi yêu thích bản thân mình là một Phật tử; ít nhất đó là điều tốt nhất mà tôi tin, vì vậy tôi thấy nơi này vô cùng cảm động và quá một vài phút để quỳ trước bàn thờ Phật và tạ ơn cho tất cả những gì tôi đã được đưa ra.
Các nhà sư chuẩn bị cho buổi lễ tại nhà Tòa thánh Cao Đài Tây Ninh
Monks chuẩn bị cho buổi lễ tại Tòa thánh Cao Đài Tây Ninh
Bên trong Tòa thánh Cao Đài, trong khi một trong hai dịch vụ hàng ngày
Bên trong Tòa thánh Cao Đài, trong khi một trong hai dịch vụ hàng ngày
Hôm qua tôi đã tham quan thứ hai địa điểm ở nông thôn khoảng 80 km về phía tây bắc của Sài Gòn. Out dừng chân đầu tiên là Đền Cao Đài, một giáo phái mà hòa trộn Phật giáo, Khổng giáo, Lão giáo, tín ngưỡng tâm linh truyền thống Việt Nam, và Công giáo. Chúng tôi đến chỉ như một dịch vụ thờ phượng đã bắt đầu và được phép vào phòng trưng bày trên lầu để xem đám rước. Đó là một ngôi chùa đẹp nhất và tôi nghĩ rằng những bức ảnh dưới đây nói chuyện tốt hơn nhiều so với bất kỳ từ nào có thể diễn tả.
Một hướng dẫn cho chúng ta thấy Việt Cộng biến mất vào một đường hầm trong chiến tranh
Một hướng dẫn cho chúng ta thấy Việt Cộng biến mất vào một đường hầm trong suốt chiến tranh
Vào buổi chiều, chúng tôi đi về phía địa đạo Củ Chi. Đây là đường hầm dưới lòng đất đã được sử dụng bởi Việt Cộng trong chiến tranh. Khi nhìn những đường hầm, tôi bắt đầu để có một đánh giá cao hơn đối với tầm cỡ của nhiệm vụ đó phải đối mặt với các lực lượng Mỹ trong chiến tranh. Phức tạp Đường hầm này là ít hơn 50 dặm từ Sài Gòn, đó là trụ sở của lực lượng Mỹ trong chiến tranh. Tuy nhiên, gần 10.000 du kích đã sống trong những khu phức hợp đường hầm, chưa phát hiện và không thể truy cập. Không có cách nào để biết người ngồi cạnh bạn trong một quán cà phê là một người ủng hộ Việt Nam hay Việt Cộng. Có rất nhiều người ở miền Nam không ủng hộ chiến tranh và họ đã không mang dấu hiệu trên trán của họ nói rằng, "Hãy nhìn xem, tôi là kẻ thù." Thật là khủng khiếp như vậy vô ích. Tôi đã có cơ hội để thu thập thông tin thông qua một phần của đường hầm đó là dài 30 mét và tôi không thể chờ đợi để có được ra ngoài. Trời nóng, ngột ngạt, và như vậy tối bạn không thể nhìn thấy bàn tay của bạn ở phía trước của khuôn mặt của bạn. Tôi nhích cùng cho đến khi tôi nhận được để theo lối ra đầu tiên. Hầu như tất cả mọi người trong nhóm của chúng tôi để lại, ở 30 mét; chỉ có ba linh hồn nồng nhiệt đã làm toàn bộ 100 mét.
Bên kia chiến tuyến ở đây (ý định chơi chữ) là những người Việt không bao giờ muốn sự giúp đỡ của người Mỹ. Trong thực tế, trước khi chúng tôi được phép vào các trang web hầm chúng tôi bị lùa vào một giảng đường và thực hiện để xem một bộ phim tuyên truyền của Thiên Chúa-khủng khiếp mà phỉ báng những hành động của người Mỹ, với hình ảnh của các cơ quan xẻo thịt và trẻ em bị thương tật không còn nhận ra bỏng hóa chất, vv . Tôi bước ra ngoài và từ chối để xem nó. Thay vào đó, tôi ngồi trên những bậc thang và nói chuyện với hướng dẫn của chúng tôi. Tôi hỏi anh ta, nơi ông là từ và ông nói với tôi rằng ông đã được sinh ra ở Sài Gòn. Sau đó tôi hỏi nếu anh ta đã ở đây trong thời gian chiến tranh, hay nếu anh ta còn quá trẻ. Ông ta nhìn quanh lén, sau đó cúi xuống và thì thầm vào tai tôi, "Tôi là sĩ quan Không Quân Việt Nam và họ gửi cho tôi đến Mỹ để đào tạo chuyên ngành thông tin liên lạc. Đó là lý do tại sao tiếng Anh OK. "Anh hỏi tôi tại sao tôi đã không được xem phim và tôi đã nói với anh ấy tôi không cần phải xem công tác tuyên truyền của chính phủ về người Mỹ là kẻ giết bé. "Từ đó có nghĩa là gì?", Ông hỏi. Tôi giải thích rằng tuyên truyền là một thông điệp rằng chính phủ muốn đưa ra, bất kể sự thật của nó. Ông lấy ra một máy tính xách tay và yêu cầu tôi viết ra những lời như vậy anh có thể cải thiện tiếng Anh của mình. Ở dưới cùng của một danh sách dài các từ đã được viết bởi khách du lịch đã đến trước tôi, tôi thêm vào công tác tuyên truyền từ. Ông nói thêm: "Bộ phim" đằng sau đó và sau đó đã viết một lưu ý cho mình trong tiếng Việt vì vậy anh sẽ nhớ những gì nó có nghĩa. Tôi khá chắc chắn rằng trong chuyến lưu diễn tiếp theo của mình, ông sẽ kết hợp một số bài diển văn về "bộ phim tuyên truyền" mà tất cả mọi người phải xem trước khi đi vào đường hầm.
Một điều tôi phải thêm, mặc dù. Tôi không có nghĩa là để cho thấy rằng những điều này được thực hiện một cách trách móc. Tình yêu Việt Mỹ và chào đón chúng tôi với vòng tay rộng mở và nụ cười dễ dàng. Nó chỉ là họ là v
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: