No...It's….it's okay…It's…

No...It's….it's okay…It's…" Gajeel

No...It's….it's okay…It's…" Gajeel sat up, rubbing his eyes and looking at Laxus. He still had his day clothes on and probably didn't shower last night. Laxus wiped his face in embarrassment. Gajeel kept his sleepy eyes on him. He crawled back over to him, resting beside him and laying his head on his shoulder. "It's okay."

This was weird.

Laxus didn't say anything. They spent the morning there, asleep. Changing positions. Wrapping their arms around each other. They had no idea what they were doing but they'd embraced the soft touches and tight hugs. The two would look at each other when the positions would change. Eventually, it was 12pm, and Laxus pulled Gajeel out of bed, "Let's eat."

"Okay."



Laxus went to work over an hour ago. It was 4pm. The place was quiet; the TV was left off and Gajeel sat silently. He could no longer bear the silence and so made his way outside. Today was a miracle. It was warm, and sunny. The breeze wasn't too cold or too harsh. It had been over a month since he'd moved in, and Gajeel hadn't seen a day like this since.

Gajeel ended up walking through the town square. There was a fountain at the center with kids running around, flailing their ribbons around and talking with food in their mouths. There were markets selling toys and cute foods on sticks. He bought himself a rice ball that shaped like a panda. It was rather cute, and many people would regret eating it. However, Gajeel is not many people.

The ground was decorated with chiseled stones around the fountain and up, along with dried pink paint as if it were thrown around by kids, along with glitter and popped balloons. He kicked it around, angered at the polluted area, even though it still looked quite pretty. He moved through the crowd and out of the square. Gajeel passed a park, also full of kids playing sports as if they had no idea what they were doing, and the burger place he went to his first day here. It wasn't as cheap anymore, 100 jewels for two burgers. Still, nothing he couldn't pay for. He walked in, enjoying the less crowded area within the place.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
No...It's….it's okay…It's…" Gajeel sat up, rubbing his eyes and looking at Laxus. He still had his day clothes on and probably didn't shower last night. Laxus wiped his face in embarrassment. Gajeel kept his sleepy eyes on him. He crawled back over to him, resting beside him and laying his head on his shoulder. "It's okay."This was weird.Laxus didn't say anything. They spent the morning there, asleep. Changing positions. Wrapping their arms around each other. They had no idea what they were doing but they'd embraced the soft touches and tight hugs. The two would look at each other when the positions would change. Eventually, it was 12pm, and Laxus pulled Gajeel out of bed, "Let's eat.""Okay."Laxus went to work over an hour ago. It was 4pm. The place was quiet; the TV was left off and Gajeel sat silently. He could no longer bear the silence and so made his way outside. Today was a miracle. It was warm, and sunny. The breeze wasn't too cold or too harsh. It had been over a month since he'd moved in, and Gajeel hadn't seen a day like this since.Gajeel ended up walking through the town square. There was a fountain at the center with kids running around, flailing their ribbons around and talking with food in their mouths. There were markets selling toys and cute foods on sticks. He bought himself a rice ball that shaped like a panda. It was rather cute, and many people would regret eating it. However, Gajeel is not many people.The ground was decorated with chiseled stones around the fountain and up, along with dried pink paint as if it were thrown around by kids, along with glitter and popped balloons. He kicked it around, angered at the polluted area, even though it still looked quite pretty. He moved through the crowd and out of the square. Gajeel passed a park, also full of kids playing sports as if they had no idea what they were doing, and the burger place he went to his first day here. It wasn't as cheap anymore, 100 jewels for two burgers. Still, nothing he couldn't pay for. He walked in, enjoying the less crowded area within the place.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Không ... Không ... .it sao đâu ... Nó ... "Gajeel ngồi dậy, dụi mắt và nhìn vào Laxus. Ông vẫn có quần áo ngày trên và có lẽ không tắm đêm qua. Laxus lau mặt vì ngượng Gajeel giữ. đôi mắt buồn ngủ của mình vào anh ta. Ông trườn trở lại về phía anh, nghỉ ngơi bên cạnh anh và đặt đầu lên vai anh. "Không sao đâu." Đây là kỳ lạ. Laxus đã không nói bất cứ điều gì. Họ đã dành buổi sáng đó, giấc ngủ. Thay đổi tư thế . Bọc tay ôm nhau. Họ không có ý tưởng những gì họ đã làm, nhưng họ sẽ chấp nhận những nét mềm mại và ôm chặt. Hai sẽ nhìn nhau khi các vị trí sẽ thay đổi. Cuối cùng, đó là 12 giờ đêm, và Laxus kéo Gajeel ra khỏi giường, "Chúng ta hãy ăn." "Được rồi". Laxus đã đi làm việc hơn một giờ trước Đó là 04:00 Nơi này yên tĩnh;... TV đã được để ngoài và Gajeel ngồi lặng lẽ Anh không còn có thể chịu đựng sự im lặng và nên làm theo cách của mình bên ngoài. Hôm nay là một phép lạ. Thật ấm áp và đầy nắng. Gió đã không quá lạnh hoặc quá khắc nghiệt. Nó đã hơn một tháng kể từ khi anh chuyển đến ở, và Gajeel đã không nhìn thấy một ngày như thế này kể từ đó. Gajeel đã kết thúc đi qua quảng trường thành phố. Có một vòi phun nước ở trung tâm với những đứa trẻ chạy xung quanh, vẫy băng của họ xung quanh và nói chuyện với thức ăn vào miệng. Có những thị trường bán đồ chơi và thực phẩm dễ thương trên gậy. Ông mua cho mình một bóng gạo có hình dạng như một con gấu trúc. Nó khá dễ thương, và nhiều người sẽ phải hối hận ăn nó. Tuy nhiên, Gajeel không phải là rất nhiều người. Các mặt đất được trang trí bằng đá đục xung quanh đài phun nước và lên, cùng với lớp sơn màu hồng khô như thể nó đã được ném xung quanh của con trẻ, cùng với long lanh và bóng bay xuất hiện. Anh đá nó xung quanh, tức giận tại khu vực bị ô nhiễm, mặc dù nó vẫn còn trông khá xinh xắn. Anh di chuyển qua đám đông và ra khỏi quảng trường. Gajeel đã thông qua một công viên, cũng đầy đủ của trẻ em chơi thể thao, nếu như họ không có ý tưởng những gì họ đang làm, và nơi hamburger ông đã đi đến ngày đầu tiên của mình ở đây. Đó không phải là giá rẻ nữa, 100 trang sức cho hai bánh mì kẹp thịt. Tuy nhiên, không có gì anh không thể trả tiền cho. Ông bước vào, thưởng thức các khu vực ít đông đúc trong các nơi.













đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: