Lauren’s breath caught in her throat and she looked down at the smalle dịch - Lauren’s breath caught in her throat and she looked down at the smalle Việt làm thế nào để nói

Lauren’s breath caught in her throa

Lauren’s breath caught in her throat and she looked down at the smaller girl, who had curled her fingers around her wrist. Camila bit her lip.

“You want me to…?” Lauren trailed off as soon as Camila nodded.

“Are you okay?” the green eyed girl whispered, scooting back on the bed. There were still so many questions running through her head, but her first priority was always Camila. As long as Camila was okay, her questions could wait.

Instead of responding, the smaller girl just tugged on Lauren’s arm, making her lay back on the bed. The moment she did, Camila was curled up next to her, burying her head in her shoulder.

It was at this point that Lauren realized how scared the smaller girl appeared to be. She quickly wrapped her arms around the girl, feeling how fast her heart was beating.

“Hey, Camz, breathe,” Lauren whispered. The smaller girl lifted her head, anxiety flickering in your eyes. “What are you so afraid of?”

Camila immediately shook her head and buried it in Lauren’s shoulder once more. Biting her lip, the green eyed girl propped herself up and scooted back so she was leaning against the headboard with Camila in her arms.

“It’s just us,” Lauren said softly, absentmindedly running her fingers through the smaller girl’s hair. “You can tell me anything, y'know.”

“I know,” Camila mumbled against Lauren’s shoulder. This comforted the green eyed girl somehow. At least Camila was talking. At this point, that was progress.

“I just wanna help you,” Lauren sighed, leaning her head back and gazing up at the ceiling. Camila didn’t respond. The smaller girl just took a deep breath and squeezed her eyes shut.

Lauren couldn’t remember how long they laid there for. The comfortable silence between them had nearly lulled Lauren to sleep. But, just as it began to get dark outside, but girls were startled by the knock at the door.

Camila’s eyes immediately widened, causing Lauren to grab her hand to reassure her she was okay. The smaller girl met her eyes with a panicked expression.

“Just relax,” Lauren whispered, slowly standing up and running a hand through her hair. “I’ll be right back,” she leaned down and pressed a kiss to the smaller girl’s forehead.

Camila watched with eyes full of fear as Lauren disappeared from the bedroom. Wolf immediately appeared at her side, nudging her hand to demand her attention.

Meanwhile, Lauren ran a hand through her hair as she jogged over to the door. The second she turned the doorknob, someone practically pushed the door the rest of the way open.

“What the-?” Lauren began, moments later being cut off by a small blur that whizzed past her.

“Jeremiah what did we talk about!?”

Lauren jumped, whipping her head back around to look at the older woman that stood on the front porch.

“I’m so sorry,” the woman breathed, shaking her head. “I don’t know what’s gotten into him.”

Still utterly confused, Lauren glanced back to the hallway where the young boy had disappeared down. She bit her lip, turning back to the woman in the doorway.

“I… I don’t understand…” Lauren admitted, furrowing her eyebrows together.

“Oh my god, I’m sorry,” the woman quickly shook her head. “My son, Jeremiah, is in Camila’s class. He’s-,”

“Is he okay?” Lauren interrupted, suddenly remembering how Camila had been the one to carry the smaller boy out of the building. Her heart dropped in her chest at the thought.

“He was pretty shaken up,” the woman admitted, running a hand through her short hair. “But Camila took good care of him, I suppose. By the time the police came over to question us he was more than willing to give them answers.”

“The police talked to him too?” Lauren asked, glancing back to the hallway where the boy had disappeared and biting her lip.

“Yeah. Just now, actually. Once they left he insisted on coming over her to tell Camila something,” the woman laughed somewhat nervously, making Lauren even more confused.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lauren’s breath caught in her throat and she looked down at the smaller girl, who had curled her fingers around her wrist. Camila bit her lip.“You want me to…?” Lauren trailed off as soon as Camila nodded.“Are you okay?” the green eyed girl whispered, scooting back on the bed. There were still so many questions running through her head, but her first priority was always Camila. As long as Camila was okay, her questions could wait.Instead of responding, the smaller girl just tugged on Lauren’s arm, making her lay back on the bed. The moment she did, Camila was curled up next to her, burying her head in her shoulder.It was at this point that Lauren realized how scared the smaller girl appeared to be. She quickly wrapped her arms around the girl, feeling how fast her heart was beating.“Hey, Camz, breathe,” Lauren whispered. The smaller girl lifted her head, anxiety flickering in your eyes. “What are you so afraid of?”Camila immediately shook her head and buried it in Lauren’s shoulder once more. Biting her lip, the green eyed girl propped herself up and scooted back so she was leaning against the headboard with Camila in her arms.“It’s just us,” Lauren said softly, absentmindedly running her fingers through the smaller girl’s hair. “You can tell me anything, y'know.”“I know,” Camila mumbled against Lauren’s shoulder. This comforted the green eyed girl somehow. At least Camila was talking. At this point, that was progress.“I just wanna help you,” Lauren sighed, leaning her head back and gazing up at the ceiling. Camila didn’t respond. The smaller girl just took a deep breath and squeezed her eyes shut.Lauren couldn’t remember how long they laid there for. The comfortable silence between them had nearly lulled Lauren to sleep. But, just as it began to get dark outside, but girls were startled by the knock at the door.Camila’s eyes immediately widened, causing Lauren to grab her hand to reassure her she was okay. The smaller girl met her eyes with a panicked expression.“Just relax,” Lauren whispered, slowly standing up and running a hand through her hair. “I’ll be right back,” she leaned down and pressed a kiss to the smaller girl’s forehead.Camila watched with eyes full of fear as Lauren disappeared from the bedroom. Wolf immediately appeared at her side, nudging her hand to demand her attention.Meanwhile, Lauren ran a hand through her hair as she jogged over to the door. The second she turned the doorknob, someone practically pushed the door the rest of the way open.“What the-?” Lauren began, moments later being cut off by a small blur that whizzed past her.“Jeremiah what did we talk about!?”Lauren jumped, whipping her head back around to look at the older woman that stood on the front porch.“I’m so sorry,” the woman breathed, shaking her head. “I don’t know what’s gotten into him.”Still utterly confused, Lauren glanced back to the hallway where the young boy had disappeared down. She bit her lip, turning back to the woman in the doorway.“I… I don’t understand…” Lauren admitted, furrowing her eyebrows together.“Oh my god, I’m sorry,” the woman quickly shook her head. “My son, Jeremiah, is in Camila’s class. He’s-,”“Is he okay?” Lauren interrupted, suddenly remembering how Camila had been the one to carry the smaller boy out of the building. Her heart dropped in her chest at the thought.“He was pretty shaken up,” the woman admitted, running a hand through her short hair. “But Camila took good care of him, I suppose. By the time the police came over to question us he was more than willing to give them answers.”“The police talked to him too?” Lauren asked, glancing back to the hallway where the boy had disappeared and biting her lip.“Yeah. Just now, actually. Once they left he insisted on coming over her to tell Camila something,” the woman laughed somewhat nervously, making Lauren even more confused.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hơi thở của Lauren bắt trong cổ họng của cô và cô nhìn xuống cô gái nhỏ, người đã cuộn tròn ngón tay của mình xung quanh cổ tay cô. Camila cắn môi.

"Bạn muốn tôi ...?" Lauren kéo khi ngay sau khi Camila gật đầu.

"Em không sao chứ?" Cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây thì thầm, scooting trở lại trên giường. Vẫn còn rất nhiều câu hỏi trong đầu cô, nhưng ưu tiên hàng đầu của cô là luôn Camila. Chừng Camila là không sao, câu hỏi của cô có thể chờ đợi.

Thay vì trả lời, cô gái nhỏ hơn chỉ cần kéo mạnh cánh tay của Lauren, khiến cô nằm lại trên giường. Giây phút cô ấy đã làm, Camila đã được cuộn tròn bên cạnh cô, vùi đầu mình trong vai cô.

Đó là vào thời điểm này mà Lauren nhận ra sợ các cô gái nhỏ xuất hiện để được. Cô nhanh chóng vòng tay ôm lấy cô gái, cảm giác nhanh như thế nào trái tim cô đang đập.

"Hey, Camz, hít thở," Lauren thì thầm. Cô gái nhỏ ngẩng đầu lên, lo lắng nhấp nháy trong đôi mắt của bạn. "Bạn là gì để sợ?"

Camila ngay lập tức lắc đầu và chôn nó trong vai Lauren một lần nữa. Cắn môi, cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây tựa mình lên và nhích lại để cô dựa lưng vào đầu giường với Camila trong vòng tay của mình.

"Nó chỉ là chúng tôi", Lauren nói nhẹ nhàng, lơ đãng chạy các ngón tay qua mái tóc cô gái nhỏ của. "Bạn có thể cho tôi biết bất cứ điều gì, cậu biết đấy."

"Tôi biết," Camila lầm bầm vào vai Lauren. Điều này an ủi cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây bằng cách nào đó. Ít nhất Camila đang nói chuyện. Tại thời điểm này, đó là tiến bộ.

"Tôi chỉ giúp đỡ muốn bạn," Lauren thở dài, nghiêng đầu ra sau và nhìn lên trần nhà. Camila không trả lời. Cô gái nhỏ hơn chỉ cần hít một hơi thật sâu và nhắm nghiền mắt cô đóng.

Lauren không thể nhớ chúng nằm ở đó trong bao lâu. Sự im lặng thoải mái giữa họ đã gần như ru Lauren ngủ. Nhưng, ngay khi nó bắt đầu để có được bên ngoài bóng tối, nhưng cô gái đã giật mình bởi tiếng gõ cửa.

Mắt Camila ngay lập tức mở to, gây Lauren lấy tay cô để trấn an cô cô có ổn không. Cô gái nhỏ bắt gặp ánh mắt cô với vẻ hoảng sợ.

"Chỉ cần thư giãn," Lauren thì thầm, từ từ đứng dậy và chạy một tay qua mái tóc của mình. "Tôi sẽ quay lại ngay", cô cúi xuống và đặt một nụ hôn lên trán cô gái nhỏ của.

Camila nhìn với đôi mắt đầy sợ hãi như Lauren biến mất khỏi phòng ngủ. Wolf ngay lập tức xuất hiện bên cạnh cô, thúc tay cô để yêu cầu sự chú ý của mình.

Trong khi đó, Lauren đưa tay qua mái tóc của cô khi cô chạy bộ về phía cửa. Thứ hai cô quay tay nắm cửa, một người nào đó thực tế đã đẩy cửa phần còn lại của con đường mở.

"Những gì gì-?" Lauren bắt đầu, những khoảnh khắc sau đó bị cắt đứt bởi một vệt mờ nhỏ mà rít quá khứ của cô.

"Jeremiah đã làm những gì chúng ta nói về! ? "

Lauren nhảy, whipping đầu lại để nhìn vào những người phụ nữ lớn tuổi đứng trước hiên.

" tôi rất xin lỗi, "người phụ nữ thở, lắc đầu. "Tôi không biết những gì đang nhận được vào anh ta."

Tuy nhiên hoàn toàn bối rối, Lauren nhìn lại hành lang, nơi cậu bé đã biến mất xuống. Cô cắn môi, quay lưng lại với người phụ nữ ở ngưỡng cửa.

"Tôi ... tôi không hiểu ..." Lauren thừa nhận, nhíu lông mày của mình với nhau.

"Oh my god, tôi xin lỗi," người phụ nữ nhanh chóng lắc đầu. "Con trai tôi, Jeremiah, là trong lớp Camila của. He's- ",

" Có phải anh không sao chứ? "Lauren ngắt lời, đột nhiên nhớ lại Camila đã là một thực cậu bé nhỏ hơn ra khỏi tòa nhà. Trái tim cô đã giảm trong lồng ngực ở tư tưởng.

"Ông đã khá run nhẹ," người phụ nữ thừa nhận, chạy một tay qua mái tóc ngắn của cô. "Nhưng Camila đã chăm sóc tốt của anh ta, tôi giả sử. Vào thời điểm cảnh sát đã đến hỏi chúng tôi, ông đã được nhiều hơn sẵn sàng để cung cấp cho họ câu trả lời. "

" Cảnh sát đã nói chuyện với anh ấy không? "Lauren hỏi, liếc nhìn lại hành lang nơi cậu bé đã biến mất và cắn môi.

" Yeah . Chỉ cần bây giờ, thực sự. Khi họ rời anh khăng khăng đòi đi qua cô ấy nói với Camila một cái gì đó, "người phụ nữ cười một chút lo lắng, làm cho Lauren thậm chí bối rối hơn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: