FanFictionJust InCommunityForumMoreSugar, We're Going Down by Ashida A dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreSugar, We're Going Down by Ashida A Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Sugar, We're Going Down by Ashida
Anime » Finder Series Rated: T, English, Humor & Romance, T. Akihito, Asami R., Kirishima, Words: 1k+, Favs: 38, Follows: 19, Published: Nov 13, 2014
19
I just realised I never posted this on FFnet when I first wrote it! But posted it everywhere else, my bad! Better late than never! Beware, crack up ahead.

It was Friday morning, the beginning of the end, for Kirishima Kei.

Asami was on his way out of the penthouse, with his loyal secretary in tow, when it happened.

That brat, Takaba, left a bag of candy on the dining room table.

Kirishima tried to shield the sugary sweets from his boss's view as they walked, but it was too late. Kirishima felt his life span shorten significantly when his boss stopped, and plucked the bag of impending doom off the table.

"Ah, let me get rid of that for you, Asami sama." Kirishima urged, holding his hand out, hoping for salvation.

"It's fine, Kirishima." His boss continued walking, reaching into the bag, Kirishima's life flashed before his eyes.

"Boss, are you sure that's a good idea?" he interrupted before the sweet could hit his boss's lips. Millimeters away from the apocalypse.

"Why wouldn't it be?"

"…Asami sama, you know. What happens." Kirishima struggled with words, because there were none to explain what happened when his boss consumed high amounts of sugar.

His boss stopped then, turning to look at him with a quizzical brow.

"What happens?" came the monotone question. Defensive.

"You know what you get like." Kirishima admonished, sweating in his suit.

"What do I get like, hm?" his boss threw the candy into his mouth, and smiled as the gelatinous treat dissolved on his tongue.

It wasn't too late, to save the world yet.

Kirishima backed around, blocking his boss's exit now, he couldn't let Asami Ryuichi go outside after sugar consumption.

"You know what I'm talking about Asami sama." Kirishima really didn't want to say it.

"Spell it out, Kirishima." His boss ordered.

"…..Boss, you get hyper." The secretary stated.

"Do not." Another candy followed the defensive remark.

The situation was fast getting out of hand.

"You do." The first step to getting over a problem, was to admit you had one, but that would never happen.

"I don't, you just get boring." Another candy consumed. Kirishima sighed, no, it would never happen.

"Asami sama." He entreated. "Put the bag down."

"No, Kirishima, I don't think I will."

Doomed, they were all doomed. The secretary slunk away to the kitchen to send Suoh a message and then call the person responsible for this mess, leaving Asami to guard his bag of treats in the lounge, there wasn't a chance in hell of getting them off him now.

First, the text to Suoh: 'Sugar, we're going down.'

From wherever Suoh was, he would lock down all of Tokyo, and freeze Asami's assets so that he couldn't make any sugar crazed purchases like last time.

Then, Suoh would cancel all meetings for the next two days, the first day was for the high, the second day was for the come down, Kirishima could never decide which one was worse. One thing was for sure though, his boss couldn't see any business partners, clients or rivals in that time.

No one could know Asami Ryuichi's true weakness. Sugar.

Once that was done, he called the brat. He picked up after two rings, and so he should, this was a damn emergency!

"Kirishima wh-"

"Takaba, what did I tell you about leaving your candy in the penthouse. Asami sama found them!" Kirishima tried not to hiss his irritation.

"Oh, that bastard didn't throw them out did he?!" he could hear the blonde bristle on the other end, but oh, Kirishima wished what Takaba said were true.

"…No Takaba, something much worse than that."

"Huh, what are you talking about?" Poor boy was confused now.

"Takaba, he ate them!" Kirishima tried to stay calm.

"What? I thought he didn't like sweets?"

The spectacled man paced across the kitchen, getting more and more unhinged with each step as he explained.

"It's not that he doesn't like sweets. It's that he bounces off the walls and turns into a giant man child with a gun! Get your ass back here and take care of the problem you created, Takaba!"

"Is this for real? Or are you just trying to lure me back?" the blonde sounded suspicious.

"Takaba, do I ever make jokes?" This was enough to convince Akihito.

"Oh my god, I wouldn't miss this for the world. Haha! I'll be right there, Kirishima."

The phone clicked off, Kirishima cringed. Takaba might sound amused now, but it would be a different story when he actually saw the sugar hulk.

In the meantime, he just had to find a cupboard to hide in, or a closet, or anywhe-

"Kei! Lets have some target practice!" too late.

He turned to see his boss, with sugar filled glee in his eyes, a gun in each hand, barrels pointed towards the ceiling.

"Boss, put the guns down."

It was going to be a long wait, until Takaba got to the penthouse.

Was it an hour, or 5 hours, or 5 days? Kirishima didn't know, but the sound of the penthouse door opening sounded exactly like freedom.

In the time it took Takaba to get to the penthouse, his boss had pretend brought a new jet, an island, 2 sweets companies and a chocolate factory. Suoh froze the accounts just in time, his boss may have thought he was buying things from his home office, but he really wasn't, thank goodness.

"Boss, that's Takaba." His words brought the man out his his clicking frenzy.

"Oh good! He's much more fun than you, Kei." The man's smile widened as he walked the halls to find Akihito in the lounge already, inspecting the finished bag of sweets on the table, mouth open in disbelief.

Asami ignored that part, choosing to prowl up to his lover and take him in an embrace, looking down at him with sugar coated features.

"Akihito, you're home! I brought you an island, and a plane. Are you hungry? Do you want some sushi, chocolate maybe? OH! Chocolate covered sushi!" with that, he placed soppy kisses all over Akihito's face, ignoring the sputtering blonde, who was trying to process what was actually happening right now.

He managed to push away from the over bearing sugar monster, looking around him to stare at Kirishima and mouth the words 'oh my god.' before he burst out laughing.

Asami laughed with him too, and if they hadn't just skirted WW3, then Kirshima would have thought the pair looked good, laughing together like that. But he knew the truth about his boss and sugar, this had been a narrow miss.

The secretary took his chance to escape as his boss threw Akihito down on the couch, tickling him and kissing him all over as they continued giggling.

"Kirishima! Bring more sweets!" his boss yelled before he could shut the penthouse door.

.

"Oh yes, Asami. More!" Akihito pleaded as Asami held the chocolate inches away from his mouth with his teeth.

They were laying on the bed, the larger man had Akihito pinned on his back, straddling him as he fed him sweet after sweet with his mouth.

"Please, Asami." Akihito whined, and was rewarded with the chocolate being pushed between his lips, followed by Asami's hot tongue, melting the cocoa confectionary as it mixed with their saliva.

Akihito moaned into Asami's mouth, the chocolate was long gone, but the lingering taste was still there, mixed with the taste of Asami, it was amazing.

It was ridiculous to feel bad, he was enjoying this a lot, this Asami was perfect, he shouldn't feel like he was cheating on Asami with Asami.

It was the same damn person.

Another chocolate found its way in between their mouths, causing Akihito's thoughts to disappear completely as the taste flooded his system.

"Is that good?" his lover pulled away and asked, his eyes seeking approval, Akihito never thought he would say this about Asami, but he was so cute right now.

"So good, Asami." He answered.

Asami smirked, feral and sugar crazed as he leant back down to attack him with confectionary fueled affection.

He was kissed everywhere, tickled and nibbled on, pinched, nipped and sucked on as Asami undressed him, both of them laughing uncontrollably when breath allowed them.

The crime lord put chocolates all over his body, trailing his flesh with his mouth to chomp down, bring the chocolate up, and share half with Akihito in a mind numbing kiss.

The photographer had no idea what Kirishima was talking about, how was this Asami bad? He was fucking awesome, and he would definitely be leaving bags of candy in plain sight around the penthouse from now on.

.

The sky was red, helicopters and jets were flying back and forth around Tokyo tower as a large hand swatted at the air craft like flies.

"More sugar!" a deep voice boomed from the top of the tower.

The giant Godzilla Asami clung to the side of the tower, crazed in his search for more sweet fuel.

"Sergeant, we need to hit him with another ton of starbursts, ASAP!" a panicked voice said over the communicator.

"Give him everything we've got dammit!" Sergeant Kirishima screamed into the device, "Give him chocolate, give him jelly beans, give him lollipops, just stop the damn sugar beast!"

The spectacled sergeant watched from his vantage point as the massive creature ransacked Tokyo city, he'd torn open chocolate factories, sweet stores and markets in his craze, and he wouldn't stop, there was nothing they could do.

They were no match for Godzilla Asami, once he got his first taste of sugar, he was unstoppable, the end was coming.

Kirishima gasped awake, his chest heaving as he fought to catch his breath, he shot out of bed to look out the window of his apartment, relieved to see the Tokyo skyline look as it should.

He checked his watch, it was midnight, they were in the clear, his boss would be in the come down period now.

It seemed Takaba was capable of handling sugar Asami, but Kirishima would still see to it that Asami never got his hands on any more sweets, it just wasn't worth the risk.

He would have to have
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnĐường, chúng tôi đang đi xuống bởi Ashida Anime» Finder loạt đánh giá cao: T, tiếng Anh, hài hước và lãng mạn, T. Akihito, Asami R., Kirishima, từ: 1 k +, yêu thích: 38, sau: 19, xuất bản: 13 tháng mười một năm 2014 19Tôi chỉ nhận ra tôi không bao giờ đăng trên FFnet khi tôi lần đầu tiên đã viết nó! Nhưng đăng nó ở khắp mọi nơi khác, xấu của tôi! Thà muộn còn hơn không bao giờ! Hãy cẩn thận, crack phía trước.Đó là buổi sáng thứ sáu, sự khởi đầu của kết thúc, cho Kirishima Kei.Asami là trên đường ra khỏi căn hộ penthouse với thư ký trung thành của mình trong hai đêm, khi nó xảy ra.Đó brat, Takaba, để lại một túi kẹo trên bàn phòng ăn.Kirishima đã cố gắng để che chắn các đồ ngọt ngọt từ ông chủ của mình xem như họ đi, nhưng nó đã quá muộn. Kirishima cảm thấy của mình cuộc sống span rút ngắn đáng kể khi ông chủ của mình dừng lại, và ngắt túi của doom sắp ra khỏi bàn."Ah, hãy để tôi thoát khỏi đó cho bạn, Asami sama." Kirishima kêu gọi, đang nắm giữ bàn tay của mình ra, Hy vọng cho sự cứu rỗi."It's fine, Kirishima." Ông chủ của mình tiếp tục đi bộ, đạt đến vào túi, cuộc sống của Kirishima nhảy trước mắt của ông."Ông chủ, bạn có chắc chắn đó là một ý tưởng tốt?", ông gián đoạn trước khi ngọt có thể nhấn đôi môi của ông chủ của mình. Mm từ Khải huyền."Tại sao nó sẽ không?""… Asami sama, bạn biết. Điều gì xảy ra." Kirishima vật lộn với từ, bởi vì có không có gì để giải thích những gì đã xảy ra khi ông chủ của mình tiêu thụ lượng đường cao.Ông chủ của mình dừng lại sau đó, chuyển sang nhìn vào anh ta với một trán hay chế nhạo."Điều gì xảy ra?" đến câu hỏi không thay đổi. Phòng thủ."Bạn biết những gì bạn nhận được như thế." Kirishima admonished, đổ mồ hôi trong phù hợp với mình."Những gì tôi làm được như thế, hm?" ông chủ của ông đã ném các bánh kẹo vào miệng của mình, và cười như điều trị như chất keo giải tán trên lưỡi của mình.Nó không phải là quá muộn, để cứu thế giới được nêu ra.Kirishima sao xung quanh, ngăn chặn lối ra ông chủ của mình bây giờ, ông không thể để Asami Ryuichi đi ra ngoài sau khi tiêu thụ đường."Bạn biết những gì tôi đang nói về Asami sama." Kirishima thực sự không muốn nói nó."Chính tả nó ra, Kirishima." Ông chủ của ông đã ra lệnh."….. Ông chủ, bạn nhận được siêu." Bộ trưởng nói."Thì không." Kẹo khác sau đó là những nhận xét phòng thủ.Tình hình đã nhanh chóng nhận được ra khỏi tầm tay."Bạn làm." Bước đầu tiên để nhận được qua một vấn đề, là phải thừa nhận bạn đã có một, nhưng đó sẽ không bao giờ xảy ra."Tôi không, bạn chỉ nhận được nhàm chán." Một kẹo tiêu thụ. Kirishima thở dài, không, nó sẽ không bao giờ xảy ra."Asami sama." Ông entreated. "Bỏ túi xuống.""Không, Kirishima, tôi không nghĩ rằng tôi sẽ."Doomed, họ đã được tất cả doomed. Bộ trưởng slunk đi đến nhà bếp để gửi Nanano thư và sau đó gọi những người chịu trách nhiệm về mess này, để lại Asami để bảo vệ túi của mình xử lý ở sảnh tiếp khách, không có một cơ hội trong địa ngục của nhận được chúng ra bây giờ.Đầu tiên, văn bản để Nanano: 'Đường, chúng ta sẽ.'Từ bất cứ nơi nào Nanano, ông sẽ khóa xuống tất cả Tokyo, và đóng băng tài sản của Asami do đó ông không thể làm cho bất kỳ mua hàng đường điên rồ như thời gian qua.Then, Suoh would cancel all meetings for the next two days, the first day was for the high, the second day was for the come down, Kirishima could never decide which one was worse. One thing was for sure though, his boss couldn't see any business partners, clients or rivals in that time.No one could know Asami Ryuichi's true weakness. Sugar.Once that was done, he called the brat. He picked up after two rings, and so he should, this was a damn emergency!"Kirishima wh-""Takaba, what did I tell you about leaving your candy in the penthouse. Asami sama found them!" Kirishima tried not to hiss his irritation."Oh, that bastard didn't throw them out did he?!" he could hear the blonde bristle on the other end, but oh, Kirishima wished what Takaba said were true."…No Takaba, something much worse than that.""Huh, what are you talking about?" Poor boy was confused now."Takaba, he ate them!" Kirishima tried to stay calm."What? I thought he didn't like sweets?"The spectacled man paced across the kitchen, getting more and more unhinged with each step as he explained."It's not that he doesn't like sweets. It's that he bounces off the walls and turns into a giant man child with a gun! Get your ass back here and take care of the problem you created, Takaba!""Is this for real? Or are you just trying to lure me back?" the blonde sounded suspicious."Takaba, do I ever make jokes?" This was enough to convince Akihito."Oh thần của tôi, tôi sẽ không bỏ lỡ này cho thế giới. Haha! Tôi sẽ có ngay, Kirishima."Điện thoại nhấp vào tắt, Kirishima cringed. Takaba có thể âm thanh amused bây giờ, nhưng nó sẽ là một câu chuyện khác nhau khi thực sự nhìn thấy các hulk đường.Cùng lúc ấy, ông chỉ cần phải tìm một tủ để ẩn trong, hoặc một buồng riêng, hoặc anywhe-"Kei! ««Cho phép có một số thực hành mục tiêu!» quá muộn.Ông quay sang nhìn thấy ông chủ của mình, với đường đầy glee trong mắt, một khẩu súng trong tay mỗi thùng chỉ hướng tới trần nhà."Ông chủ, bỏ súng xuống."Nó đã có là một chờ đợi lâu dài, cho đến khi Takaba phải penthouse.Nó là một giờ, hoặc 5 giờ, hoặc 5 ngày? Kirishima không biết, nhưng những âm thanh của căn hộ penthouse cửa mở vẻ chính xác như quyền tự do.Trong thời gian nó đã Takaba để có được đến penthouse, ông chủ của mình đã giả vờ mang một chiếc máy bay mới, một hòn đảo, kẹo 2 công ty và một nhà máy sô cô la. Nanano đóng băng các tài khoản chỉ trong thời gian, ông chủ của mình có thể có thể nghĩ rằng ông đã mua những thứ từ văn phòng nhà của ông, nhưng ông thực sự không, cảm ơn lòng tốt."Ông chủ, mà là Takaba." Lời nói của ông đã mang người đàn ông trong của mình của mình điên cuồng cách nhấn vào."Oh tốt! Ông là vui vẻ hơn nhiều hơn bạn, Kei." Nụ cười của người đàn ông mở rộng khi ông đi các hội trường để tìm Akihito trong sảnh khách đã, kiểm tra túi hoàn thành của kẹo trên bàn, miệng mở trong sự hoài nghi.Asami bỏ qua phần đó, cách chọn để prowl đến người yêu của mình và đưa anh ta trong một ôm hôn, nhìn xuống lúc anh ta với các tính năng đường tráng."Akihito, you're home! I brought you an island, and a plane. Are you hungry? Do you want some sushi, chocolate maybe? OH! Chocolate covered sushi!" with that, he placed soppy kisses all over Akihito's face, ignoring the sputtering blonde, who was trying to process what was actually happening right now.He managed to push away from the over bearing sugar monster, looking around him to stare at Kirishima and mouth the words 'oh my god.' before he burst out laughing.Asami laughed with him too, and if they hadn't just skirted WW3, then Kirshima would have thought the pair looked good, laughing together like that. But he knew the truth about his boss and sugar, this had been a narrow miss.The secretary took his chance to escape as his boss threw Akihito down on the couch, tickling him and kissing him all over as they continued giggling."Kirishima! Bring more sweets!" his boss yelled before he could shut the penthouse door.."Oh yes, Asami. More!" Akihito pleaded as Asami held the chocolate inches away from his mouth with his teeth.They were laying on the bed, the larger man had Akihito pinned on his back, straddling him as he fed him sweet after sweet with his mouth."Please, Asami." Akihito whined, and was rewarded with the chocolate being pushed between his lips, followed by Asami's hot tongue, melting the cocoa confectionary as it mixed with their saliva.Akihito moaned into Asami's mouth, the chocolate was long gone, but the lingering taste was still there, mixed with the taste of Asami, it was amazing.
It was ridiculous to feel bad, he was enjoying this a lot, this Asami was perfect, he shouldn't feel like he was cheating on Asami with Asami.

It was the same damn person.

Another chocolate found its way in between their mouths, causing Akihito's thoughts to disappear completely as the taste flooded his system.

"Is that good?" his lover pulled away and asked, his eyes seeking approval, Akihito never thought he would say this about Asami, but he was so cute right now.

"So good, Asami." He answered.

Asami smirked, feral and sugar crazed as he leant back down to attack him with confectionary fueled affection.

He was kissed everywhere, tickled and nibbled on, pinched, nipped and sucked on as Asami undressed him, both of them laughing uncontrollably when breath allowed them.

The crime lord put chocolates all over his body, trailing his flesh with his mouth to chomp down, bring the chocolate up, and share half with Akihito in a mind numbing kiss.

The photographer had no idea what Kirishima was talking about, how was this Asami bad? He was fucking awesome, and he would definitely be leaving bags of candy in plain sight around the penthouse from now on.

.

The sky was red, helicopters and jets were flying back and forth around Tokyo tower as a large hand swatted at the air craft like flies.

"More sugar!" a deep voice boomed from the top of the tower.

The giant Godzilla Asami clung to the side of the tower, crazed in his search for more sweet fuel.

"Sergeant, we need to hit him with another ton of starbursts, ASAP!" a panicked voice said over the communicator.

"Give him everything we've got dammit!" Sergeant Kirishima screamed into the device, "Give him chocolate, give him jelly beans, give him lollipops, just stop the damn sugar beast!"

The spectacled sergeant watched from his vantage point as the massive creature ransacked Tokyo city, he'd torn open chocolate factories, sweet stores and markets in his craze, and he wouldn't stop, there was nothing they could do.

They were no match for Godzilla Asami, once he got his first taste of sugar, he was unstoppable, the end was coming.

Kirishima gasped awake, his chest heaving as he fought to catch his breath, he shot out of bed to look out the window of his apartment, relieved to see the Tokyo skyline look as it should.

He checked his watch, it was midnight, they were in the clear, his boss would be in the come down period now.

It seemed Takaba was capable of handling sugar Asami, but Kirishima would still see to it that Asami never got his hands on any more sweets, it just wasn't worth the risk.

He would have to have
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Đường, Chúng tôi đang đi xuống bởi Ashida Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, hài hước và lãng mạn, T. Akihito, Asami R., Kirishima, Words: 1k +, favs: 38, Như Sau: 19 , Được đăng: 13 tháng 11 năm 2014 19 Tôi chỉ nhận ra tôi không bao giờ đăng này trên FFnet khi lần đầu tiên tôi đã viết nó! Nhưng đăng nó ở khắp mọi nơi khác, xấu của tôi! Muộn còn hơn không! Hãy coi chừng, crack lên phía trước. Đó là sáng thứ Sáu, bắt đầu của kết thúc, cho Kirishima Kei. Asami đang trên đường ra khỏi căn hộ penthouse, với thư ký trung thành của mình trong tow, khi nó xảy ra. Đó brat, Takaba, để lại một túi kẹo trên bàn ăn. Kirishima đã cố gắng để che chắn cho các đồ ngọt có đường từ điểm boss của mình khi họ đi, nhưng đã quá muộn. Kirishima cảm thấy tuổi thọ của ông rút ngắn đáng kể khi ông chủ của mình dừng lại, và chộp lấy cái túi của doom sắp ra khỏi bàn. "Ah, hãy để tôi được thoát khỏi điều đó cho bạn, Asami sama." Kirishima thúc giục, nắm tay của mình ra, hy vọng cho sự cứu rỗi. "Không sao, Kirishima." Ông chủ của mình tiếp tục đi, cho tay vào túi, cuộc sống của Kirishima lóe lên trước mắt anh. "Boss, bạn có chắc rằng đó là một ý tưởng tốt?" ông bị gián đoạn trước khi có thể nhấn đôi môi ngọt ngào boss của mình. Mm khỏi ngày tận thế. "Tại sao nó sẽ không được?" "... Asami sama, bạn biết. Điều gì xảy ra." Kirishima phải vật lộn với các từ, vì đã có ai giải thích những gì đã xảy ra khi ông chủ của mình tiêu thụ một lượng đường cao. Ông chủ dừng lại sau đó, quay lại nhìn anh với một trán hay chế nhạo. "Điều gì xảy ra?" đến những câu hỏi đơn điệu. Phòng thủ. "Bạn biết những gì bạn nhận được như thế nào." Kirishima đã khuyên nhủ, đổ mồ hôi trong bộ đồ của mình. "Tôi nhận được gì như thế, hm?" ông chủ của mình ném kẹo vào miệng của mình, và mỉm cười khi các điều trị gelatin hòa tan trên đầu lưỡi. Nó không phải là quá muộn để cứu thế giới nào. Kirishima hậu thuẫn xung quanh, chặn lối ra boss của mình bây giờ, anh không thể để Asami Ryuichi đi ra ngoài sau khi tiêu thụ đường. "Bạn biết những gì tôi đang nói về Asami sama." Kirishima thực sự không muốn nói ra. "chính tả nó ra, Kirishima." Ông chủ ra lệnh. "... ..Boss, bạn sẽ có được siêu." Các thư ký nói. "Không." Kẹo khác theo nhận xét ​​phòng thủ. Tình hình đã nhanh chóng nhận ra tay. "Bạn làm gì." Bước đầu tiên để nhận được trên một vấn đề, ​​đã phải thừa nhận bạn đã có một, nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. "Tôi thì không, bạn chỉ nhận được nhàm chán." Kẹo khác tiêu thụ. Kirishima thở dài, không, nó sẽ không bao giờ xảy ra. "Asami sama." Ông khẩn khoản. "Đặt túi xuống." "Không, Kirishima, tôi không nghĩ rằng tôi sẽ." Doomed, tất cả họ đều phải chịu số phận. Thư ký slunk đi vào nhà bếp để gửi Suoh một tin nhắn và sau đó gọi người chịu trách nhiệm cho mớ hỗn độn này, để lại Asami để bảo vệ túi của ông về xử lý trong phòng khách, không có một cơ hội trong địa ngục của họ nhận ra anh ta bây giờ. Đầu tiên , các văn bản để Suoh: '. Đường, chúng tôi đang đi xuống " . Từ bất cứ nơi nào Suoh là, ông sẽ khóa chặt tất cả Tokyo, và đóng băng tài sản của Asami để ông không thể thực hiện bất kỳ đường mua sắm điên cuồng như lần trước đó, Suoh sẽ hủy bỏ tất cả các cuộc họp trong hai ngày tiếp theo, ngày đầu tiên đã cho cao, ngày thứ hai đã được cho đi xuống, Kirishima không bao giờ có thể quyết định cái nào là tồi tệ hơn. Có một điều chắc chắn, mặc dù ông chủ của ông không thể nhìn thấy bất kỳ đối tác kinh doanh, khách hàng hoặc các đối thủ trong thời gian đó. Không ai có thể biết được điểm yếu thực sự Asami Ryuichi. Sugar. Một khi đã được thực hiện, ông gọi là nhóc. Anh nhặt sau hai vòng, và vì vậy ông nên, đây là một trường hợp khẩn cấp chết tiệt! "Kirishima wh-" "Takaba, tôi đã nói những gì bạn để lại khoảng kẹo của bạn trong căn hộ penthouse. Asami sama thấy họ!" Kirishima cố không rít khó chịu của mình. "Oh, tên khốn đó đã không ném chúng ra đã làm anh ?!" anh có thể nghe thấy lông tóc vàng trên đầu kia, nhưng oh, Kirishima ước gì Takaba nói là sự thật. "... Không Takaba, một cái gì đó tồi tệ hơn nhiều so với điều đó." "Huh, những gì bạn nói về?" Cậu bé nghèo đã nhầm lẫn bây giờ. "Takaba, ông ăn chúng!" Kirishima cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi nghĩ gì? ông không thích đồ ngọt?" Người đàn ông đeo kính độ nhanh qua nhà bếp, nhận được nhiều và rối trí nhiều hơn với mỗi bước như ông giải thích. "Nó không phải là anh không thích đồ ngọt. Đó là ông nảy ra các bức tường và biến thành một người đàn ông trẻ khổng lồ với một khẩu súng Nhận ass trở lại đây và chăm sóc của vấn đề bạn tạo ra!, Takaba! " "Đây có phải là sự thật? Hoặc là bạn chỉ cần cố gắng để thu hút tôi trở lại ? " các cô gái tóc vàng có vẻ đáng ngờ. "Takaba, tôi từng nói đùa?" Điều này là đủ để thuyết phục Akihito. "Oh my god, tôi sẽ không bỏ lỡ này cho thế giới. Haha! Tôi sẽ đến ngay đây, Kirishima." Chiếc điện thoại này nhấp off, Kirishima co rúm. Takaba có vẻ buồn cười, nhưng nó sẽ là một câu chuyện khác nhau khi ông thực sự thấy hulk đường. Trong khi đó, ông phải tìm một cái tủ để ẩn trong, hoặc một tủ quần áo, hoặc anywhe- "Kei! Cho phép có một số mục tiêu thực hành! " quá muộn. Ông quay lại nhìn ông chủ của mình, với đường đầy niềm vui sướng trong mắt anh, một khẩu súng trong mỗi bàn tay, thùng chỉ về phía trần nhà. "Boss, đặt súng xuống." Nó sẽ là một chờ đợi lâu, cho đến khi Takaba đã đến căn hộ penthouse. Đó có phải là một giờ, hoặc 5 giờ, hoặc 5 ngày? Kirishima không biết, nhưng âm thanh của việc mở cửa căn hộ penthouse có vẻ chính xác như tự do. Trong thời gian nó mất Takaba để đến penthouse, ông chủ của ông đã giả vờ mang một máy bay phản lực mới, một hòn đảo, 2 công ty bánh kẹo và một nhà máy sản xuất sô cô la . Suoh đóng băng các tài khoản chỉ trong thời gian, ông chủ của mình có thể đã nghĩ rằng ông đã mua những thứ từ nhà văn phòng của ông, nhưng ông thực sự là không, cảm ơn lòng tốt. "Boss, đó là Takaba." Lời nói của con người ra mình điên cuồng cách nhấn mình. "Oh tốt! Anh ấy là nhiều chi tiết thú vị hơn bạn, Kei." Nụ cười của người đàn ông mở to khi anh ta bước vào hội trường để tìm Akihito trong phòng chờ đã, kiểm tra các túi thành đồ ngọt trên bàn, miệng mở trong sự hoài nghi. Asami bỏ qua phần đó, lựa chọn để đi vơ vẩn đến người yêu của anh và đưa anh ta trong vòng tay , nhìn xuống anh với các tính năng đường tráng. "Akihito, em ở nhà! Tôi mang đến cho bạn một hòn đảo, và một chiếc máy bay. Em có đói không? Bạn có muốn ăn một chút sushi, sô cô la có thể? OH Sôcôla phủ sushi!!" với điều đó, anh đặt nụ hôn thấm nước trên tất cả các mặt Akihito, bỏ qua các cô gái tóc vàng phún xạ, người đã cố gắng để xử lý những gì đã thực sự xảy ra ngay bây giờ. Ông quản lý để đẩy ra xa các con quái vật đường qua mang, nhìn xung quanh mình để nhìn chằm chằm vào Kirishima và miệng các từ "oh my god". trước khi ông phá lên cười. Asami cười với anh ấy quá, và nếu họ không chỉ đi men WW3, sau đó Kirshima sẽ có suy nghĩ các cặp nhìn tốt, cười với nhau như thế. Nhưng anh biết sự thật về ông chủ và đường của mình, điều này đã được một lỡ hẹp. Các thư ký mất cơ hội của mình để thoát khỏi như ông chủ của mình ném Akihito xuống trên chiếc ghế dài, cù anh và hôn anh hơn tất cả khi họ tiếp tục cười khúc khích. "Kirishima! Mang theo nhiều đồ ngọt! " ông chủ của mình hét lên trước khi ông có thể đóng cửa penthouse. . "Oh yes, Asami. thêm!" Akihito cầu xin khi Asami tổ chức inches sô cô la ra khỏi miệng của ông với hàm răng của mình. Họ đang nằm trên giường, người đàn ông lớn hơn đã Akihito gắn trên lưng, đứng giữa anh khi anh cho anh ăn ngọt sau khi ngọt ngào bằng miệng của mình. "Xin vui lòng, Asami . " Akihito rên rỉ, và được tưởng thưởng với sô cô la được đẩy giữa đôi môi của mình, tiếp theo lưỡi nóng Asami của, làm tan chảy các bánh kẹo ca cao như nó trộn lẫn với nước bọt của họ. Akihito rên rỉ vào miệng Asami của, sô cô la đã qua lâu rồi, nhưng hương vị kéo dài vẫn còn ở đó, trộn với các hương vị của Asami, thật tuyệt vời. Đó là vô lý để cảm thấy xấu, anh ta đã được thưởng thức này rất nhiều, Asami này là hoàn hảo, anh không nên cảm thấy như ông đã lừa dối Asami với Asami. Đó là cùng người chết tiệt. sô cô la khác được tìm thấy đường vào giữa miệng, gây ra những suy nghĩ của Akihito biến mất hoàn toàn như hương vị tràn ngập hệ thống của mình. "Đó có phải là tốt?" người yêu của mình kéo đi và hỏi, đôi mắt anh tìm kiếm chính, Akihito không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ nói điều này về Asami, nhưng anh ấy rất dễ thương ngay bây giờ. "Vì vậy, tốt, Asami." Ông trả lời. Asami nhếch mép cười, hoang dã và đường điên như anh nghiêng xuống để tấn công hắn bằng bánh kẹo thúc đẩy tình cảm. Anh đã hôn lên khắp mọi nơi, cù và mon men vào, bị chèn ép, nipped và hút vào như Asami cởi quần áo anh ta, cả hai đều cười không kiểm soát được khi hơi thở cho phép họ. Các chúa tội phạm đưa sôcôla trên cơ thể của mình, kéo xác thịt của mình với miệng của mình để nhai xuống, mang lại cho các sô cô la lên, và chia sẻ một nửa với Akihito trong tâm trí tê nụ hôn. Các nhiếp ảnh gia đã không có ý tưởng những gì Kirishima đã nói về , là làm thế nào Asami này xấu? Ông đã được fucking awesome, và anh chắc chắn sẽ rời khỏi túi kẹo trong cảnh đồng bằng xung quanh penthouse từ bây giờ. . Bầu trời màu đỏ, máy bay trực thăng và máy bay đã bay trở lại và ra xung quanh tháp Tokyo như một bàn tay lớn đập mạnh vào nghề không khí như ruồi. "More đường!" một giọng nói trầm bùng nổ từ phía trên cùng của tháp. Các Godzilla Asami khổng lồ bám vào mặt bên của tháp, điên trong cuộc tìm kiếm nhiên liệu ngọt ngào hơn. "Trung sĩ, chúng ta cần phải đánh anh bằng một tấn starbursts, ASAP!" một giọng nói hoảng loạn cho biết trong giao tiếp. "Đưa cho anh ta tất cả mọi thứ chúng tôi đã có mẹ kiếp!" Sergeant Kirishima hét vào điện thoại, "Hãy cho anh sô cô la, cho anh ta đậu jelly, kẹo mút cho anh ta, chỉ dừng lại con thú đường chết tiệt!" Vị trung sĩ đeo kính nhìn từ điểm thuận lợi của mình như là một sinh vật khổng lồ lục soát thành phố Tokyo, ông đã xé mở nhà máy sô cô la, cửa hàng ngọt ngào và thị trường trong cơn sốt, và anh sẽ không dừng lại, không có gì họ có thể làm. Họ không phù hợp cho Godzilla Asami, một khi ông đã nhận hương vị đầu tiên của ông về đường, ông đã không thể ngăn cản, cuối cùng đã đến . Kirishima thở hổn hển tỉnh táo, phập phồng ngực của mình như ông đã chiến đấu để nắm bắt hơi thở của mình, anh ta bắn ra khỏi giường nhìn ra ngoài cửa sổ căn hộ của mình, nhẹ nhõm khi nhìn thấy đường chân trời Tokyo nhìn như nó phải. Anh kiểm tra đồng hồ của mình, đó là nửa đêm, họ trong rõ ràng, ông chủ của ông sẽ là trong giai đoạn đi xuống bây giờ. Nó dường như Takaba là khả năng xử lý đường Asami, nhưng Kirishima vẫn sẽ xem nó là Asami không bao giờ có bàn tay của mình trên bất kỳ đồ ngọt hơn, nó chỉ là không giá trị rủi ro. Ông sẽ phải có













































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: