He grabbed it immediately, ignored the cheeky grin on his friends' fac dịch - He grabbed it immediately, ignored the cheeky grin on his friends' fac Việt làm thế nào để nói

He grabbed it immediately, ignored

He grabbed it immediately, ignored the cheeky grin on his friends' faces and scrolled the screen with his fore finger. It was from Sanada, the entertainment reporter.

'Yo, Takaba,' the cheery message started. 'Sorry about the other time when I couldn't get Setsuna's tickets for you. But I managed to get something good. I know you've been crazy over this guy and you always complained that you couldn't even get a single shot of him. I happened to see him while I'm on an assignment. Just open the attachment and you're welcome!'

"What attachment?" Akihito asked aloud, smiling as he noticed Sanada had even inserted the thumbs up emoticon. Without hesitation, he downloaded the zipped file.

As he waited for the file to be downloaded, he shifted his attention to his friends who were singing about Valentines' Day and chocolates. Akihito laughed when Takato did a poor impression of the actor in the chocolate commercial.

He sat down, a hand on his ribs, trying not to laugh too much or risked getting his ribs hurt. Finally, he focused back to his phone.

Great, the download is completed. Akihito thought, clicking on the file; and froze.

He didn't know how he should react when he saw Asami and Fei Long sitting in Club Sion next to each other, toasting whisky. The picture looked harmless but it didn't fool Akihito. He was, after all a trained observer. Though Asami's face wasn't clear, Akihito detected the barest hint of smile on his face. And Fei Long; the Chinese crime lord returned his lover's smile as he raised his whisky glass, toasting the drink.

Was this the reason why Asami hadn't been touching him lately? Because he had Fei Long to satisfy him?

Akihito tried not to be obsessed with the fact that his yakuza lover hadn't been making his usual play in bed. He reminded himself that he was hurt and Asami was merely tired after spending long hours in the office.

Quit it, Takaba Akihito! He scolded himself. They were sharing drinks, why should he get so twisted over it?

But Asami sees him as an equal, a worthy opponent; a man, an inner voice nagged. He might be naïve but he was no fool. Akihito spent some time with Fei Long in Hong Kong and whilst it wasn't very long, it was enough to understand that Fei Long still harbor some feelings for Asami. Fei Long wanted Asami's heart, his acknowledgement and even though Asami could never offer him that, he begrudgingly admitted that the Chinese was exceptionally talented and he was a worthy opponent.

Akihito stared at his phone again. Asami looked devilishly handsome with the same suit he wore that morning while Fei Long ditched his usual cheong sam, opting for a business suit instead. Both of them made a great picture, thought Akihito and immediately felt his heart twitched.

He couldn't even describe his emotions clearly. It wasn't jealousy he was feeling right now, nor was it anger.

Feeling sick all of a sudden, he clamped his hands over his mouth. The tears were coming, and Akihito knew he wouldn't be able to hold it much longer. He closed his eyes forcefully, willed for the tears to stop pooling around his eyes.

Did Asami betray him for Fei Long? Did Asami look at Fei Long, then at him; and regret? Just thinking about it made Akihito's heart ached.

Xx Business as Usual xX

"Akihito, you all right?" Kou stopped laughing when he realized his friend had been staring at his phone silently for a full ten seconds.

Toru who had been watching Akihito closely, felt something wasn't quite right when he saw the photographer had suddenly gone silent. Standing up, he padded towards Akihito, peering at the contents of his phone.

Shit, Toru thought, who could have sent Takaba sama something like that? His initial thoughts went to Ishida. He scratched the idea seconds later when he remembered Kirishima informed him two mornings ago that Ishida had left Tokyo to settle down in a remote, fisherman village in Okinawa.

"Hey, isn't that the foreigner who invited us on his ship?" Takato asked, looking at the phone curiously.

Kou moved closer, squinted his eyes. "Yeah, that's him. What's he doing with Asami san? Do they know each other?"

"Takaba sama , this is – "

Toru stopped whatever he was going to say when he noticed Akihito's face turned sheet white, his hazel eyes shocked as he continued staring at the contents.

"Akihito," Kou called urgently, shaking his hand.

Slowly, the photographer looked up at his best friends. He kept the phone, offering an unconvincing smile.

"Let's continue our mahjong."

The words came out a little forceful, Toru thought.

"Akihito, are you unwell? Do you need to lie down?" Takato placed a hand on Akihito's forehead.

The photographer pushed Takato's hands away, standing up abruptly. "I am perfectly fine, let's play mahjong!" he raised the volume of his voice in attempts to sound cheerful.

The utter misery on Akihito's face and in his voice made Toru flinched. If Asami were to see his lover's face right now, Toru had no doubts the person responsible for putting that look on Akihito would be severely punished.

Asami sama must be informed immediately, he thought, retrieving his phone.

And the guard barely had time to press a single button when his master snatched the phone, keeping it in his pockets.

"What are you doing, Toru? We're waiting for you to start." Akihito's voice cracked.

With Kou and Takato in front of him, there was no way Toru could explain things to Akihito. He obliged his master, sitting on the expensive rug again and started arranging the mahjong tiles.

It's bad, Toru decided five rounds later when he noticed Akihito was losing on purpose. The photographer purposely threw out good cards for Kou and Takato, causing him to lose points. Akihito didn't even need to be told to drink; he voluntarily took the cans of beer and chugged down the entire tin before his friends could protest.

"Takaba sama, stop. You've had enough," Toru took the can of beer from Akihito.

Akihito snatched it back from his guard. "Leave me alone, Toru. I got the lowest point, I should drink," he slurred.

"Akihito, Toru san is right. You're drunk," Takato said as he helped Toru to retrieve the can from Akihito's hands.

"I'm not drunk!" Akihito laughed. "I can hold my liquor well! Did you remember during the New Year party at obaachan's place?" he threw his head back, laughing heartily.

"We remember, you were drunk too," Kou said, slowly pushing the unopened cans of beer away from Akihito's reach.

"I wasn't!" Akihito said angrily, trying to stand up, only to knock his knee on the coffee table, causing him to tumble backwards on the couch.

"Takaba sama!" Toru said urgently, helping him up. He cursed when Akihito started to cry over his bruised knee.

Sensing Toru's worry, Kou said, "Don't worry about Akihito, Toru san. He tends to go bipolar when he's drunk."

Obviously hadn't seen this side of Akihito before, Toru was at a loss. Thankfully, Takato and Kou have been friends with Akihito long enough to know how to deal with him.

"Toru san, do you mind getting us some water for Akihito?" the guard nodded and disappeared into the kitchen.

"Kou, do you know how I got – hic– Setsuna's tickets for you during the New Year's Eve?" Akihito stopped his tears and grumbled, slapping a hand on his knee.

"We do, Aki-chan. You asked Asami san for the tickets right?" Kou soothed, patting Akihito's back.

Akihito placed both hands on Kou's shoulder. "I literally worked my ass off for that!"

Obviously had no clue what Akihito was referring to, Kou merely agreed, "Yes, Takato and I know that you worked hard for it."

"That's – hic– right. And that bastard actually tossed me aside for Fei Long!" Akihito wrapped his arms around Kou's neck, tightening his grip.

Already to the brink of suffocation, Kou signaled Takato to pull Akihito away. Takato pried Akihito's hands from Kou's shoulder, pulling him back so Akihito was resting on his chest. "Who's Fei Long? Takato asked.

"Acquaintance of Asami sama," Toru answered as he walked into the living room with a glass of water.

Takato and Kou sensed there were more to that but were smart enough not to ask further. Toru passed the glass to Takato, exchanging places with him. Toru had never doubted Takato's friendship with Akihito; still it would be disastrous if his boss were to walk in at that particular moment, seeing his lover resting his back on another man's chest.

Not that Asami sama would close an eye if he sees Akihito on my chest, Toru thought rather miserably.

"Akihito, drink some water. It'll help with the hangover," Takato murmured, gently lowering the glass on Akihito's lips.

"I'm NOT drunk!" Akihito flung his arms and the glass fell on the expensive carpet.

"Ah, shit," Kou cursed, watching the dark, wet stains spreading on Akihito's sweater. Bending down to pick the glass, Kou spoke, "Toru san, I think we better change his shirt and put him to bed."
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He grabbed it immediately, ignored the cheeky grin on his friends' faces and scrolled the screen with his fore finger. It was from Sanada, the entertainment reporter.'Yo, Takaba,' the cheery message started. 'Sorry about the other time when I couldn't get Setsuna's tickets for you. But I managed to get something good. I know you've been crazy over this guy and you always complained that you couldn't even get a single shot of him. I happened to see him while I'm on an assignment. Just open the attachment and you're welcome!'"What attachment?" Akihito asked aloud, smiling as he noticed Sanada had even inserted the thumbs up emoticon. Without hesitation, he downloaded the zipped file.As he waited for the file to be downloaded, he shifted his attention to his friends who were singing about Valentines' Day and chocolates. Akihito laughed when Takato did a poor impression of the actor in the chocolate commercial.He sat down, a hand on his ribs, trying not to laugh too much or risked getting his ribs hurt. Finally, he focused back to his phone.Great, the download is completed. Akihito thought, clicking on the file; and froze.He didn't know how he should react when he saw Asami and Fei Long sitting in Club Sion next to each other, toasting whisky. The picture looked harmless but it didn't fool Akihito. He was, after all a trained observer. Though Asami's face wasn't clear, Akihito detected the barest hint of smile on his face. And Fei Long; the Chinese crime lord returned his lover's smile as he raised his whisky glass, toasting the drink.Was this the reason why Asami hadn't been touching him lately? Because he had Fei Long to satisfy him?Akihito tried not to be obsessed with the fact that his yakuza lover hadn't been making his usual play in bed. He reminded himself that he was hurt and Asami was merely tired after spending long hours in the office.Quit it, Takaba Akihito! He scolded himself. They were sharing drinks, why should he get so twisted over it?But Asami sees him as an equal, a worthy opponent; a man, an inner voice nagged. He might be naïve but he was no fool. Akihito spent some time with Fei Long in Hong Kong and whilst it wasn't very long, it was enough to understand that Fei Long still harbor some feelings for Asami. Fei Long wanted Asami's heart, his acknowledgement and even though Asami could never offer him that, he begrudgingly admitted that the Chinese was exceptionally talented and he was a worthy opponent.Akihito stared at his phone again. Asami looked devilishly handsome with the same suit he wore that morning while Fei Long ditched his usual cheong sam, opting for a business suit instead. Both of them made a great picture, thought Akihito and immediately felt his heart twitched.He couldn't even describe his emotions clearly. It wasn't jealousy he was feeling right now, nor was it anger.Feeling sick all of a sudden, he clamped his hands over his mouth. The tears were coming, and Akihito knew he wouldn't be able to hold it much longer. He closed his eyes forcefully, willed for the tears to stop pooling around his eyes.Did Asami betray him for Fei Long? Did Asami look at Fei Long, then at him; and regret? Just thinking about it made Akihito's heart ached.Xx Business as Usual xX"Akihito, you all right?" Kou stopped laughing when he realized his friend had been staring at his phone silently for a full ten seconds.Toru who had been watching Akihito closely, felt something wasn't quite right when he saw the photographer had suddenly gone silent. Standing up, he padded towards Akihito, peering at the contents of his phone.Shit, Toru thought, who could have sent Takaba sama something like that? His initial thoughts went to Ishida. He scratched the idea seconds later when he remembered Kirishima informed him two mornings ago that Ishida had left Tokyo to settle down in a remote, fisherman village in Okinawa."Hey, isn't that the foreigner who invited us on his ship?" Takato asked, looking at the phone curiously.Kou moved closer, squinted his eyes. "Yeah, that's him. What's he doing with Asami san? Do they know each other?""Takaba sama , this is – "Toru stopped whatever he was going to say when he noticed Akihito's face turned sheet white, his hazel eyes shocked as he continued staring at the contents."Akihito," Kou called urgently, shaking his hand.Slowly, the photographer looked up at his best friends. He kept the phone, offering an unconvincing smile."Let's continue our mahjong."The words came out a little forceful, Toru thought."Akihito, are you unwell? Do you need to lie down?" Takato placed a hand on Akihito's forehead.The photographer pushed Takato's hands away, standing up abruptly. "I am perfectly fine, let's play mahjong!" he raised the volume of his voice in attempts to sound cheerful.The utter misery on Akihito's face and in his voice made Toru flinched. If Asami were to see his lover's face right now, Toru had no doubts the person responsible for putting that look on Akihito would be severely punished.Asami sama must be informed immediately, he thought, retrieving his phone.And the guard barely had time to press a single button when his master snatched the phone, keeping it in his pockets."What are you doing, Toru? We're waiting for you to start." Akihito's voice cracked.With Kou and Takato in front of him, there was no way Toru could explain things to Akihito. He obliged his master, sitting on the expensive rug again and started arranging the mahjong tiles.It's bad, Toru decided five rounds later when he noticed Akihito was losing on purpose. The photographer purposely threw out good cards for Kou and Takato, causing him to lose points. Akihito didn't even need to be told to drink; he voluntarily took the cans of beer and chugged down the entire tin before his friends could protest."Takaba sama, stop. You've had enough," Toru took the can of beer from Akihito.Akihito snatched it back from his guard. "Leave me alone, Toru. I got the lowest point, I should drink," he slurred."Akihito, Toru san is right. You're drunk," Takato said as he helped Toru to retrieve the can from Akihito's hands."I'm not drunk!" Akihito laughed. "I can hold my liquor well! Did you remember during the New Year party at obaachan's place?" he threw his head back, laughing heartily."We remember, you were drunk too," Kou said, slowly pushing the unopened cans of beer away from Akihito's reach."I wasn't!" Akihito said angrily, trying to stand up, only to knock his knee on the coffee table, causing him to tumble backwards on the couch."Takaba sama!" Toru said urgently, helping him up. He cursed when Akihito started to cry over his bruised knee.Sensing Toru's worry, Kou said, "Don't worry about Akihito, Toru san. He tends to go bipolar when he's drunk."Obviously hadn't seen this side of Akihito before, Toru was at a loss. Thankfully, Takato and Kou have been friends with Akihito long enough to know how to deal with him."Toru san, do you mind getting us some water for Akihito?" the guard nodded and disappeared into the kitchen."Kou, do you know how I got – hic– Setsuna's tickets for you during the New Year's Eve?" Akihito stopped his tears and grumbled, slapping a hand on his knee."We do, Aki-chan. You asked Asami san for the tickets right?" Kou soothed, patting Akihito's back.Akihito placed both hands on Kou's shoulder. "I literally worked my ass off for that!"Obviously had no clue what Akihito was referring to, Kou merely agreed, "Yes, Takato and I know that you worked hard for it."
"That's – hic– right. And that bastard actually tossed me aside for Fei Long!" Akihito wrapped his arms around Kou's neck, tightening his grip.

Already to the brink of suffocation, Kou signaled Takato to pull Akihito away. Takato pried Akihito's hands from Kou's shoulder, pulling him back so Akihito was resting on his chest. "Who's Fei Long? Takato asked.

"Acquaintance of Asami sama," Toru answered as he walked into the living room with a glass of water.

Takato and Kou sensed there were more to that but were smart enough not to ask further. Toru passed the glass to Takato, exchanging places with him. Toru had never doubted Takato's friendship with Akihito; still it would be disastrous if his boss were to walk in at that particular moment, seeing his lover resting his back on another man's chest.

Not that Asami sama would close an eye if he sees Akihito on my chest, Toru thought rather miserably.

"Akihito, drink some water. It'll help with the hangover," Takato murmured, gently lowering the glass on Akihito's lips.

"I'm NOT drunk!" Akihito flung his arms and the glass fell on the expensive carpet.

"Ah, shit," Kou cursed, watching the dark, wet stains spreading on Akihito's sweater. Bending down to pick the glass, Kou spoke, "Toru san, I think we better change his shirt and put him to bed."
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ông nắm lấy nó ngay lập tức, bỏ qua những nụ cười táo tợn trên khuôn mặt bạn bè của mình 'và cuộn màn hình bằng ngón tay phía trước của mình. Đó là từ Sanada, các phóng viên giải trí. "Yo, Takaba, 'thông điệp vui vẻ bắt đầu. 'Xin lỗi về những thời gian khác khi tôi không thể nhận được vé của Setsuna cho bạn. Nhưng tôi quản lý để có được một cái gì đó tốt. Tôi biết bạn đã phát điên lên vì anh chàng này và bạn luôn phàn nàn rằng bạn có thể thậm chí không có được một shot duy nhất của anh ta. Tôi tình cờ nhìn thấy anh ấy trong khi tôi đang đi công tác. Chỉ cần mở file đính kèm và bạn đang chào đón! ' "đính kèm gì?" Akihito hỏi to lên, mỉm cười khi nhận thấy Sanada đã thậm chí chèn ngón tay cái lên biểu tượng cảm xúc. Không chút do dự, anh đã tải về các tập tin nén. Như anh chờ đợi các tập tin được tải về, ông chuyển sự chú ý của mình đến bạn bè của mình những người đã hát về ngày Valentine và sôcôla. Akihito cười khi Takato đã có ấn tượng xấu của các diễn viên trong thương mại chocolate. Anh ngồi xuống, một bàn tay lên xương sườn của mình, cố gắng để không cười quá nhiều hoặc liều nhận được xương sườn của mình bị tổn thương. Cuối cùng, ông đã tập trung trở lại vào điện thoại của mình. Great, tải về hoàn tất. Akihito nghĩ, nhấp vào tập tin; và đóng băng. Anh không biết làm thế nào ông sẽ phản ứng khi nhìn thấy Asami và Fei Long ngồi trong Club Sion cạnh nhau, nướng whisky. Những hình ảnh trông vô hại nhưng nó đã không đánh lừa Akihito. Ông là, sau khi tất cả các quan sát viên được đào tạo. Mặc dù khuôn mặt Asami là không rõ ràng, Akihito phát hiện các gợi ý barest của nụ cười trên khuôn mặt của mình. Và Fei Long; các chúa tội phạm Trung Quốc trở về nụ cười của người yêu anh khi anh nâng ly whisky của mình, nướng thức uống. Đây có phải là lý do tại sao Asami đã không chạm vào anh thời gian gần đây? Bởi vì ông đã Fei Long để thỏa lòng? Akihito đã cố gắng không để bị ám ảnh với thực tế rằng người yêu yakuza của ông đã không được làm cho vở kịch của anh trên giường. Ông nhắc nhở bản thân mình rằng anh đã bị tổn thương và Asami chỉ là mệt mỏi sau khi trải qua nhiều giờ trong văn phòng. Thoát khỏi nó, Takaba Akihito! Ông mắng mình. Họ được chia uống, tại sao anh có được như vậy xoắn trên nó? Nhưng Asami nhìn thấy anh ta như một người ngang, một đối thủ xứng đáng; một người đàn ông, một tiếng nói bên trong cằn nhằn. Ông có thể là ngây thơ nhưng anh đã không đánh lừa. Akihito đã dành một số thời gian với Fei Long tại Hồng Kông và trong khi nó không phải là rất dài, nó đã đủ để hiểu rằng Fei Long vẫn còn đang ôm một số tình cảm với Asami. Fei Long muốn trái tim của Asami, sự thừa nhận của mình và mặc dù Asami bao giờ có thể cung cấp cho ông rằng, ông begrudgingly thừa nhận rằng Trung Quốc đã có tài năng và anh là một đối thủ xứng đáng. Akihito nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình một lần nữa. Asami nhìn gian tà đẹp trai với cùng một bộ anh mặc vào sáng hôm đó trong khi Fei Long đã bỏ cheong của anh sam, chọn cho phù hợp với một doanh nghiệp thay thế. Cả hai người họ đã thực hiện một hình ảnh tuyệt vời, nghĩ Akihito và ngay lập tức cảm thấy trái tim mình giật giật. Ông thậm chí còn không thể diễn tả được cảm xúc của mình rõ ràng. Nó không được ghen ông đã cảm thấy ngay bây giờ, cũng không phải là tức giận. Cảm thấy ốm tất cả của một đột ngột, anh kẹp tay lên che miệng của mình. Những giọt nước mắt đã tới, và Akihito biết ông sẽ không thể giữ nó lâu hơn nữa. Anh nhắm mắt lại một cách mạnh mẽ, ý chí cho những giọt nước mắt để ngăn chặn tổng hợp xung quanh mắt của mình. Đã Asami phản bội anh ấy cho Fei Long? Đã Asami nhìn Fei Long, sau đó anh ta; và hối tiếc? Chỉ cần suy nghĩ về nó làm tim Akihito đau nhức. Xx Business as Usual XX "Akihito, tất cả các bạn phải không?" Kou ngừng cười khi nhận ra người bạn của mình đã được nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại của mình âm thầm cho một mười đầy đủ giây. Toru người đã theo dõi chặt chẽ Akihito, cảm thấy có điều gì đó không hoàn toàn đúng khi nhìn thấy các nhiếp ảnh gia đã đột nhiên biến mất im lặng. Đứng lên, anh đệm phía Akihito, nhìn chăm chú vào các nội dung của điện thoại. Mình Shit, Toru nghĩ, những người có thể đã gửi Takaba sama một cái gì đó như thế? Suy nghĩ ban đầu của ông đã đi đến Ishida. Ông trầy xước ý tưởng giây sau khi anh nhớ Kirishima thông báo với ông hai buổi sáng trước đó Ishida đã rời Tokyo đến định cư tại các vùng xa, làng ngư dân ở Okinawa. "Này, không phải là người nước ngoài, người đã mời chúng tôi trên con tàu của mình?" Takato hỏi, nhìn vào chiếc điện thoại một cách tò mò. Kou di chuyển đến gần, nheo mắt. ".? Vâng, đó là anh, anh đang làm gì với Asami san Họ có biết nhau" "Takaba sama, đây là -" Toru dừng lại bất cứ điều gì ông sẽ nói khi ông nhận thấy khuôn mặt Akihito quay tấm vải trắng, đôi mắt nâu của anh bị sốc khi ông tiếp tục nhìn chằm chằm vào các nội dung. "Akihito," Kou gọi là khẩn trương, lắc tay của mình. Dần dần, các nhiếp ảnh gia nhìn lên người bạn tốt nhất của mình. Ông giữ điện thoại, cung cấp một nụ cười không mấy thuyết phục. "Chúng ta hãy tiếp tục mạt chược của chúng tôi." Những lời nói ra một chút mạnh mẽ, Toru nghĩ. "Akihito, là bạn không khỏe? Bạn cần phải nằm xuống?" Takato đặt một bàn tay lên trán Akihito. Các nhiếp ảnh gia đã đẩy tay ​​của Takato đi, đứng lên đột ngột. "Tôi hoàn toàn tốt đẹp, chúng ta hãy chơi mạt chược!" ông nêu lên khối lượng của giọng nói của mình trong nỗ lực để âm thanh vui vẻ. Những đau khổ hoàn toàn trên mặt Akihito và trong giọng nói của anh làm Toru nao núng. Nếu Asami là để nhìn thấy khuôn mặt của người yêu anh ngay bây giờ, Toru không có nghi ngờ người đó chịu trách nhiệm đưa mà nhìn Akihito sẽ bị trừng phạt nặng nề. Asami sama phải được thông báo ngay lập tức, anh nghĩ, lấy điện thoại của mình. Và bảo vệ hầu như không có thời gian để nhấn một nút duy nhất khi chủ của mình giật lấy điện thoại, giữ nó trong túi của mình. "Anh đang làm gì vậy, Toru? Chúng tôi đang chờ đợi cho bạn để bắt đầu." Giọng Akihito nứt. Với Kou và Takato trước mặt anh, không có cách nào có thể giải thích điều Toru để Akihito. Ông buộc ông chủ của mình, ngồi trên tấm thảm đắt tiền một lần nữa và bắt đầu sắp xếp gạch mahjong. Đó là xấu, Toru đã quyết định năm viên đạn sau khi ông nhận thấy Akihito đã mất vào mục đích. Các nhiếp ảnh gia cố ném ra thẻ tốt cho Kou và Takato, khiến anh bị mất điểm. Akihito thậm chí không cần phải nói đến uống; ông đã tình nguyện các lon bia và uống ừng ực hết xuống toàn bộ tin trước khi bạn bè của mình có thể phản đối. "Takaba sama, dừng lại. Bạn đã đủ," Toru lấy lon bia từ Akihito. Akihito giật nó lại từ bảo vệ của mình. "Hãy để tôi một mình, Toru. Tôi đã nhận điểm thấp nhất, tôi nên uống", ông lắp bắp. "Akihito, Toru san là đúng. Bạn say rượu," Takato nói như ông đã giúp Toru để lấy lon từ tay Akihito. " Tôi không say rượu! " Akihito cười. "Tôi có thể giữ nổi rượu của tôi! Bạn có nhớ trong suốt buổi tiệc mừng năm mới ở nơi obaachan không?" anh ngoảnh đầu lại, cười chân thành. "Chúng ta hãy nhớ, bạn đã uống quá", Kou cho biết, từ từ đẩy lon bia chưa mở xa tầm Akihito. "Tôi không phải!" Akihito nói một cách giận dữ, cố gắng đứng lên, chỉ để gõ đầu gối của mình trên bàn cà phê, làm anh té nhào xuống về phía sau trên chiếc ghế dài. "Takaba sama!" Toru nói khẩn trương, giúp anh ta lên. Cậu nguyền rủa khi Akihito bắt đầu khóc trên đầu gối thâm tím mình. lo lắng Sensing Toru của, Kou nói, "Đừng lo lắng về Akihito, Toru san. Ông có xu hướng đi lưỡng cực khi anh ấy say rượu." Rõ ràng là đã không nhìn thấy bên này của Akihito trước , Toru đã thua lỗ. Rất may, Takato và Kou đã là bạn với Akihito đủ lâu để biết làm thế nào để đối phó với anh ta. "Toru san, làm phiền bạn nhận được chúng tôi một số nước cho Akihito?" bảo vệ gật đầu và biến mất vào trong bếp. "Kou, bạn có biết tôi như thế nào? - vé hic- Setsuna cho bạn trong đêm giao thừa năm mới" Akihito dừng lại nước mắt của mình và càu nhàu, vỗ tay lên đầu gối của mình. "Chúng tôi làm, Aki-chan. Bạn hỏi Asami san cho các vé phải không?" Kou xoa dịu, vỗ nhẹ lưng Akihito. Akihito đặt cả hai tay lên vai của Kou. "Tôi đã làm việc nghĩa đen ass của tôi ra cho rằng:" Rõ ràng là không có đầu mối những gì Akihito đã được đề cập đến, Kou chỉ đồng ý, "Có, Takato và tôi biết rằng bạn đã làm việc chăm chỉ cho nó." "Đó là - hic- đúng Và khốn đó. thực sự ném tôi qua một bên cho Fei Long! " Akihito vòng tay quanh cổ của Kou, nắm chặt của mình. Đã đến bờ vực của sự nghẹt thở, Kou hiệu Takato để kéo Akihito đi. Takato gỡ tay Akihito từ vai Kou, kéo anh trở lại như vậy Akihito đã được đặt trước ngực. "Ai Fei Long là? Takato hỏi. "Người quen của Asami sama", Toru trả lời khi anh bước vào phòng khách với một ly nước. Takato và Kou cảm nhận là có nhiều hơn để mà hắn đủ thông minh để không hỏi thêm. Toru qua . kính để Takato, trao đổi địa điểm với ông Toru đã bao giờ nghi ngờ tình bạn Takato với Akihito;. vẫn thật tai hại nếu ông chủ của mình là để đi bộ trong lúc đó đặc biệt, nhìn thấy người yêu của mình nghỉ ngơi lưng trên ngực của người đàn ông khác Không phải là Asami sama sẽ đóng một mắt nếu ông thấy Akihito lên ngực tôi, Toru nghĩ khá thảm hại. "Akihito, uống một số nước. Nó sẽ giúp với nôn nao, "Takato thì thầm, nhẹ nhàng hạ kính trên môi Akihito. "Tôi không say rượu!" Akihito ném tay và kính rơi trên tấm thảm đắt tiền. "Ah, shit," Kou bị nguyền rủa, xem bóng tối, vết bẩn ướt lan rộng trên áo len Akihito. Uốn xuống nhặt kính, Kou nói, "Toru san, tôi nghĩ chúng ta nên thay đổi áo sơ mi của anh và đưa anh ta lên giường."
















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: