Ohayou Minna!Here is a one shot that I wanted to share to you guys.Dis dịch - Ohayou Minna!Here is a one shot that I wanted to share to you guys.Dis Việt làm thế nào để nói

Ohayou Minna!Here is a one shot tha

Ohayou Minna!

Here is a one shot that I wanted to share to you guys.

Disclaimer: I do not own any of the Viewfinder characters; they are the wonderful creations of Ayano Yamane-sensei.

*vf*

Nothing can stand in the way

I'm sorry Akihito. What is done is done.

Those words spoken by Asami played in Akihito's head like a broken record. He knew that in Asami's world there is no one who can make the man bow down; it is not in his nature to submit. He protects those who he cares about and if threatened, the older man will not hesitate to retaliate.

This fact Akihito had known to be true. In his years of being together with the older man, he have had his fair share of getting caught up with illegal dealings; getting kidnapped; getting shot and worst almost getting raped. But in all these situations Asami had always been there to bail him out.

He knew that he had been keeping the older man quick on his feet and he really wanted to keep himself out of trouble, but his reckless and impulsive criminal photographer instinct wouldn't allow him.

He may not admit it to himself but Asami is like family to him, but what about his own family; his blood-relations are they of less importance compared to Asami?

*vf*

Akihito just finished one of the job that Asami had approved of. For whatever unknown reason, he asked permission from the older man if he can take the job. He would normally do whatever he wants but not this time. He felt that he needed the approval to avoid any unnecessary squabble or argument.

"I'm home!" Akihito greeted barely a whisper, thinking the other occupant is not in; but after noticing the dress shoes he rush in and saw Asami standing by the window.

"How was work?" Asami with a glass of brandy in his hand asked without looking at Akihito.

Akihito approached the man slowly, sensing that there was something wrong and stood beside him.

"It was so-so. How about you? I didn't expect you to be home early? Is there something wrong?" Akihito answered while staring at the older man.

Asami drank the remaining content of the glass and set it on the nearby table; turned to Akihito, tilted his chin and kissed him passionately; he broke the kiss first and said, "Nothing is wrong. What makes you think there's something wrong? Can't I come home to see my wild kitten?" His signature smirk graced his face.

Akihito still winded with the kiss, glared at Asami with disapproving eyes.

"I'm not your damn pet! I'm your lo-." Akihito abruptly paused and blushed furiously.

Damn it! That was embarrassing! I almost said the 'L' word. Akihito still blushing furiously mentally berated himself for almost saying something unnecessary.

Asami have always enjoyed seeing his young lover blush and out of words. Looking at Akihito flushed, embarrassed and fidgety; he can't help himself but tease the younger man.

"You're my what, Akihito?" Asami asked in his seductive, playful and teasing voice.

Akihito was turning red like a tomato abruptly said "Nothing" and tried to run into the bedroom. But Asami was too quick and had anticipated the move; that he grabbed Akihito's arm; pushed him on the wall and kiss him once again; earning a pleasurable moan from Akihito. Satisfies with the response he carried the younger man to the bedroom. Not a moment later, muffled cries of ecstasy; pleasurable moans and heavy panting echoed throughout the whole room.

In the middle of the night Asami received a call from Kirishima, informing him that there is some major problem with one of the arms dealer; not so happy with the news; he left to deal with the problem personally.

Akihito felt Asami moved out of the bed, though half-asleep he heard the displeased tone Asami's voice. Another problem, I wonder what it is this time. He resisted himself from asking. He knew of Asami's business dealings; in as much as he wanted to poke his nose into these dealing he cannot bring himself to do so.

Akihito unable to keep still, slowly got up and stared at the older man,

"Where are you going? It's the middle of the night?" He rubbed some sleep off his eyes.

Asami eyed his young lover a teasing smirk on his face, he slowly walked towards the bed, tilted Akihito's chin and gave him a chaste kiss.

"I have some business to attend to." he answered without letting go of the younger man's chin

"I see, you be careful then" Akihito answered in a quiet almost sad voice.

"Is my kitten worried for me, by any chance?" Asami teased unable to resist the pouting face.

"Bastard!" Akihito tried to brush Asami's hand away from his face, but Asami held his face and gave him another long, fierce, passionate and breath-taking kiss.

"You get some sleep, I won't be long" Asami softly said after ending the kiss. "And besides, how can I not come home right away; you looked like you haven't had enough." Another smirk painted his face.

"Perverted bastard!" Akihito blushed with the statement.

"I'm going back to sleep" he quickly pulled up the duvet over his head to hide his flushing face.

Asami chuckled which earned a small growl from Akihito.

*vf*

A good fifteen minutes had pass after Asami left, when Akihito received a call from an anonymous caller, telling him to go to a warehouse. Akihito thought it was a prank call, but when he heard that Asami might be in trouble; without any hesitation he hurriedly got dress and went to the address where the warehouse was located.

Akihito was surprise to see himself in the docks, he checked the address multiple times; there's no doubt the warehouse itself is owned by Asami.

Based on his past experienced the guards are usually situated outside the main entrance; not wanting to get caught, he quietly sneaked in; he looked around to make sure that there are no guards around. He found stacks of wooden boxes which made a good leverage for him to reach the small window.

Through the small window he saw two men suspended in the air with metal chains. He was not able to see their faces, they were obstructed by two burly men; one of them he knew is Suoh because of the uncanny muscular built and blond clean cut hair and the other one is Asami without a doubt. The older man definitely has this air of power and arrogance; that you can feel it even if you do not see him face to face.

Akihito watched as the two men were mercilessly pounded like punching bags. He cannot clearly see the extent of the damage, yet every time the blow is delivered Akihito wince in pain. He remembered the pain he felt when Kirishima kneed him on his stomach; he cannot even imagine how painful the punches delivered by Suoh I'm sure I would have passed out with just one blow.

He saw Suoh moved away from one of the man, his eyes widened with shock when he saw the face, That's not possible!

*vf*

Asami took a long drag from his cigarette before saying,

"I must commend you Kurosawa, you are the first one who have stayed awake after getting multiple beatings from Suoh."

Asami spared a glance at the other man who was clearly knocked unconscious.

"You dared cheat on me with the shipments and you had the audacity to double cross me" Asami said in a cool yet menacing tone. "That alone earns a bullet on your head.

Asami unhook and took out the gun from its holster and pointed it straight at Kurosawa. "Now shall we test how resilient you are when it comes to bullets?"

Kurosawa's eyes widen and let out a guttural scream when Asami shot both of his sides. Blood flowed and started to pool underneath him, every movement he make worsens the pain, he braved himself to look at Asami he wanted to beg forgiveness but his pride won't let him. With one deep breath he started to control his breathing to ease the pain that was shooting all over his body.

Asami stared at Kurosawa, somewhat impressed how prideful the man is. most people when face in such situations will turn into snivelling cowards; but this man is different, he had the same pride and stubbornness like one boy he knows. Thinking about Akihito brought a smirk on his face.

"Kurosawa, I can see that you don't have an ounce of regret for what you did. Then I shall end your miserable existence with one bullet."

Before Asami can pull the trigger, a loud commotion outside distracted him followed by the warehouse door opening. A furious Akihito entered followed by the guard who was supposed to be standing guard. Asami shot a stern glare at the guard who immediately bowed down and asked to be forgiven.

"I apologize Asami-sama, Takaba-sama refuses to leave."

Asami waved a hand dismissing the guard and look straight at his fuming kitten, who at the moment was looking at him with displeased eyes, which in Asami's opinion is completely uncalled for.

"Akihito you should not be here." Asami said in a cool voice yet his eyes was laced with warning.

Akihito knew that he was not supposed to be here, heck he even told himself that he will not be involved nor meddle with the older man's affair. He could have easily turned around but he was worried when he received the message that Asami was in trouble.

"I received a message that you were in trouble, but I didn't expect this" Akihito stared at the two men who are suspended in the air. His heart sank when he saw the bleeding man.

Asami raised an eyebrow in disbelief, which infuriated Akihito.

"I don't care about what you are thinking, Let them go!" Akihito's eyes challenged Asami'

"This doesn't concern you." Completely ignoring Akihito, Asami signalled Suoh to bring the younger man out of the warehouse.

"I refuse to leave with Suoh, this concerns me. That is my uncle and my half-brother" Akihito stayed glued on his spot, refusing to budge an inch, his eyes not straying away from Asami.

The men present in the warehouse, stared at the young man and their boss; the tension between the two men had thickened. No one had ever tried to defy Asami silently they applaud the young man's spunk but also feared as to what their boss will do, for Asami had always been known as a ruthless
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ohayou Minna!Here is a one shot that I wanted to share to you guys.Disclaimer: I do not own any of the Viewfinder characters; they are the wonderful creations of Ayano Yamane-sensei.*vf*Nothing can stand in the wayI'm sorry Akihito. What is done is done.Those words spoken by Asami played in Akihito's head like a broken record. He knew that in Asami's world there is no one who can make the man bow down; it is not in his nature to submit. He protects those who he cares about and if threatened, the older man will not hesitate to retaliate.This fact Akihito had known to be true. In his years of being together with the older man, he have had his fair share of getting caught up with illegal dealings; getting kidnapped; getting shot and worst almost getting raped. But in all these situations Asami had always been there to bail him out.He knew that he had been keeping the older man quick on his feet and he really wanted to keep himself out of trouble, but his reckless and impulsive criminal photographer instinct wouldn't allow him.He may not admit it to himself but Asami is like family to him, but what about his own family; his blood-relations are they of less importance compared to Asami?*vf*Akihito just finished one of the job that Asami had approved of. For whatever unknown reason, he asked permission from the older man if he can take the job. He would normally do whatever he wants but not this time. He felt that he needed the approval to avoid any unnecessary squabble or argument."I'm home!" Akihito greeted barely a whisper, thinking the other occupant is not in; but after noticing the dress shoes he rush in and saw Asami standing by the window."How was work?" Asami with a glass of brandy in his hand asked without looking at Akihito.Akihito approached the man slowly, sensing that there was something wrong and stood beside him."It was so-so. How about you? I didn't expect you to be home early? Is there something wrong?" Akihito answered while staring at the older man.Asami drank the remaining content of the glass and set it on the nearby table; turned to Akihito, tilted his chin and kissed him passionately; he broke the kiss first and said, "Nothing is wrong. What makes you think there's something wrong? Can't I come home to see my wild kitten?" His signature smirk graced his face.Akihito still winded with the kiss, glared at Asami with disapproving eyes."I'm not your damn pet! I'm your lo-." Akihito abruptly paused and blushed furiously.Damn it! That was embarrassing! I almost said the 'L' word. Akihito still blushing furiously mentally berated himself for almost saying something unnecessary.Asami have always enjoyed seeing his young lover blush and out of words. Looking at Akihito flushed, embarrassed and fidgety; he can't help himself but tease the younger man."You're my what, Akihito?" Asami asked in his seductive, playful and teasing voice.Akihito was turning red like a tomato abruptly said "Nothing" and tried to run into the bedroom. But Asami was too quick and had anticipated the move; that he grabbed Akihito's arm; pushed him on the wall and kiss him once again; earning a pleasurable moan from Akihito. Satisfies with the response he carried the younger man to the bedroom. Not a moment later, muffled cries of ecstasy; pleasurable moans and heavy panting echoed throughout the whole room.In the middle of the night Asami received a call from Kirishima, informing him that there is some major problem with one of the arms dealer; not so happy with the news; he left to deal with the problem personally.Akihito felt Asami moved out of the bed, though half-asleep he heard the displeased tone Asami's voice. Another problem, I wonder what it is this time. He resisted himself from asking. He knew of Asami's business dealings; in as much as he wanted to poke his nose into these dealing he cannot bring himself to do so.Akihito unable to keep still, slowly got up and stared at the older man,"Where are you going? It's the middle of the night?" He rubbed some sleep off his eyes.Asami eyed his young lover a teasing smirk on his face, he slowly walked towards the bed, tilted Akihito's chin and gave him a chaste kiss."I have some business to attend to." he answered without letting go of the younger man's chin"I see, you be careful then" Akihito answered in a quiet almost sad voice."Is my kitten worried for me, by any chance?" Asami teased unable to resist the pouting face."Bastard!" Akihito tried to brush Asami's hand away from his face, but Asami held his face and gave him another long, fierce, passionate and breath-taking kiss."You get some sleep, I won't be long" Asami softly said after ending the kiss. "And besides, how can I not come home right away; you looked like you haven't had enough." Another smirk painted his face."Perverted bastard!" Akihito blushed with the statement."I'm going back to sleep" he quickly pulled up the duvet over his head to hide his flushing face.Asami chuckled which earned a small growl from Akihito.*vf*A good fifteen minutes had pass after Asami left, when Akihito received a call from an anonymous caller, telling him to go to a warehouse. Akihito thought it was a prank call, but when he heard that Asami might be in trouble; without any hesitation he hurriedly got dress and went to the address where the warehouse was located.Akihito was surprise to see himself in the docks, he checked the address multiple times; there's no doubt the warehouse itself is owned by Asami.Based on his past experienced the guards are usually situated outside the main entrance; not wanting to get caught, he quietly sneaked in; he looked around to make sure that there are no guards around. He found stacks of wooden boxes which made a good leverage for him to reach the small window.Through the small window he saw two men suspended in the air with metal chains. He was not able to see their faces, they were obstructed by two burly men; one of them he knew is Suoh because of the uncanny muscular built and blond clean cut hair and the other one is Asami without a doubt. The older man definitely has this air of power and arrogance; that you can feel it even if you do not see him face to face.Akihito watched as the two men were mercilessly pounded like punching bags. He cannot clearly see the extent of the damage, yet every time the blow is delivered Akihito wince in pain. He remembered the pain he felt when Kirishima kneed him on his stomach; he cannot even imagine how painful the punches delivered by Suoh I'm sure I would have passed out with just one blow.He saw Suoh moved away from one of the man, his eyes widened with shock when he saw the face, That's not possible!*vf*Asami took a long drag from his cigarette before saying,"I must commend you Kurosawa, you are the first one who have stayed awake after getting multiple beatings from Suoh."Asami spared a glance at the other man who was clearly knocked unconscious."You dared cheat on me with the shipments and you had the audacity to double cross me" Asami said in a cool yet menacing tone. "That alone earns a bullet on your head.Asami unhook and took out the gun from its holster and pointed it straight at Kurosawa. "Now shall we test how resilient you are when it comes to bullets?"
Kurosawa's eyes widen and let out a guttural scream when Asami shot both of his sides. Blood flowed and started to pool underneath him, every movement he make worsens the pain, he braved himself to look at Asami he wanted to beg forgiveness but his pride won't let him. With one deep breath he started to control his breathing to ease the pain that was shooting all over his body.

Asami stared at Kurosawa, somewhat impressed how prideful the man is. most people when face in such situations will turn into snivelling cowards; but this man is different, he had the same pride and stubbornness like one boy he knows. Thinking about Akihito brought a smirk on his face.

"Kurosawa, I can see that you don't have an ounce of regret for what you did. Then I shall end your miserable existence with one bullet."

Before Asami can pull the trigger, a loud commotion outside distracted him followed by the warehouse door opening. A furious Akihito entered followed by the guard who was supposed to be standing guard. Asami shot a stern glare at the guard who immediately bowed down and asked to be forgiven.

"I apologize Asami-sama, Takaba-sama refuses to leave."

Asami waved a hand dismissing the guard and look straight at his fuming kitten, who at the moment was looking at him with displeased eyes, which in Asami's opinion is completely uncalled for.

"Akihito you should not be here." Asami said in a cool voice yet his eyes was laced with warning.

Akihito knew that he was not supposed to be here, heck he even told himself that he will not be involved nor meddle with the older man's affair. He could have easily turned around but he was worried when he received the message that Asami was in trouble.

"I received a message that you were in trouble, but I didn't expect this" Akihito stared at the two men who are suspended in the air. His heart sank when he saw the bleeding man.

Asami raised an eyebrow in disbelief, which infuriated Akihito.

"I don't care about what you are thinking, Let them go!" Akihito's eyes challenged Asami'

"This doesn't concern you." Completely ignoring Akihito, Asami signalled Suoh to bring the younger man out of the warehouse.

"I refuse to leave with Suoh, this concerns me. That is my uncle and my half-brother" Akihito stayed glued on his spot, refusing to budge an inch, his eyes not straying away from Asami.

The men present in the warehouse, stared at the young man and their boss; the tension between the two men had thickened. No one had ever tried to defy Asami silently they applaud the young man's spunk but also feared as to what their boss will do, for Asami had always been known as a ruthless
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
! Ohayou Minna Dưới đây là một bắn mà tôi muốn chia sẻ với các bạn. Disclaimer: Tôi không sở hữu bất kỳ của các nhân vật Viewfinder; họ là những sáng tạo tuyệt vời của Ayano Yamane-sensei. * vf * Không có gì có thể cản trở con đường Tôi xin lỗi Akihito. Điều gì đang làm đã làm. Những lời nói của Asami chơi trong đầu Akihito như một kỷ lục bị phá vỡ. Ông biết rằng trong thế giới của Asami không có một người có thể làm cho người đàn ông cúi xuống; nó không phải là bản chất của mình để nộp. Ông bảo vệ những người mà anh quan tâm và nếu bị đe dọa, những người đàn ông lớn tuổi sẽ không ngần ngại trả đũa. Thực tế này Akihito đã biết là đúng. Trong những năm của mình đang cùng với người đàn ông lớn tuổi, ông đã chia sẻ công bằng của ông bị bắt với các giao dịch bất hợp pháp; bị bắt cóc; bị bắn và tồi tệ nhất gần như bị cưỡng hiếp. Nhưng trong tất cả các tình huống Asami đã luôn ở đó để giải cứu anh ta ra. Ông biết rằng ông đã được giữ người đàn ông lớn tuổi nhanh chóng trên đôi chân của mình và anh ấy thực sự muốn giữ cho mình khỏi những rắc rối, nhưng liều lĩnh và bốc đồng nhiếp ảnh gia hình sự bản năng của mình wouldn ' t cho phép anh ta. Anh ta có thể không thừa nhận điều đó với chính mình nhưng Asami là như gia đình anh, nhưng những gì về gia đình của riêng mình; máu quan hệ của mình là họ ít quan trọng hơn so với Asami? * vf * Akihito vừa hoàn thành một trong những công việc mà Asami đã được phê duyệt. Đối với bất cứ điều gì không rõ lý do, anh đã xin phép từ những người đàn ông lớn tuổi hơn nếu ông có thể mất công việc. Ông thường làm bất cứ điều gì anh muốn nhưng không phải lúc này. Ông cảm thấy rằng ông cần sự chấp thuận để tránh bất kỳ tranh luận cãi nhau hoặc không cần thiết. "Em về rồi!" Akihito chào đón hầu như không một tiếng thì thầm, suy nghĩ của người cư ngụ khác không có trong; nhưng sau khi nhận thấy những đôi giày trang phục ông vội vàng trong và nhìn thấy Asami đang đứng bên cửa sổ. "Làm thế nào là công việc?" Asami với một ly rượu trong tay hỏi mà không nhìn Akihito. Akihito tiếp cận những người đàn ông từ từ, cảm nhận được rằng có điều gì đó sai và đứng bên cạnh anh. "Đó là cái như vậy. Làm thế nào về bạn? Tôi không mong đợi bạn được về nhà sớm thế? Có chuyện gì? " . Akihito đã trả lời trong khi nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi Asami uống các nội dung còn lại của thủy tinh và đặt nó trên bàn gần đó; quay sang Akihito, nghiêng cằm và hôn anh say đắm; ông đã phá vỡ nụ hôn đầu và nói, "Không có gì là sai. Điều gì làm cho bạn nghĩ rằng có điều gì đó sai? Tôi không thể đến nhà để xem con mèo hoang dã của tôi?" Nụ cười đặc trưng của mình xăm trên khuôn mặt của mình. Akihito vẫn hơi với những nụ hôn, nhìn trừng trừng Asami với đôi mắt không hài lòng. "Tôi không phải là con vật cưng của bạn chết tiệt! Tôi lo- của bạn." Akihito đột ngột dừng lại và đỏ mặt giận dữ. Chết tiệt! Đó là đáng xấu hổ! Tôi gần như nói 'L' từ. Akihito vẫn đỏ mặt giận dữ mắng mình tinh thần cho gần như nói điều gì đó không cần thiết. Asami đã luôn luôn thích nhìn thấy người yêu đỏ mặt trẻ của mình và mất ngôn từ. Nhìn vào Akihito đỏ mặt, xấu hổ và lo lắng; ông không thể giúp chính mình nhưng trêu chọc người đàn ông trẻ tuổi. "Cậu những gì của tôi, Akihito?" Asami hỏi trong quyến rũ, giọng vui tươi và trêu chọc mình. Akihito đã chuyển màu đỏ như cà chua đột ngột nói: "Không có gì" và cố gắng chạy vào phòng ngủ. Nhưng Asami là quá nhanh và đã dự đoán sự di chuyển; rằng ông nắm lấy cánh tay Akihito; đẩy anh vào tường và hôn anh ta một lần nữa; kiếm được một tiếng rên thú vị từ Akihito. Thỏa mãn với câu trả lời, ông mang những người đàn ông trẻ hơn vào phòng ngủ. Không phải là một lát sau, tiếng khóc nghèn nghẹt của thuốc lắc; tiếng rên rỉ vui và thở hổn hển nặng nề vang vọng khắp cả căn phòng. Ở giữa đêm Asami nhận được một cuộc gọi từ Kirishima, thông báo cho ông rằng có một số vấn đề lớn với một trong những đại lý vũ khí; không nên hài lòng với những tin tức; ông còn lại để đối phó với các vấn đề cá nhân. Akihito cảm thấy Asami chuyển ra khỏi giường, mặc dù nửa ngủ, ông nghe thấy những giai điệu giọng nói của Asami không hài lòng. Một vấn đề khác, tôi tự hỏi những gì nó là thời gian này. Ông chống lại chính mình từ hỏi. Ông biết các giao dịch kinh doanh của Asami; trong nhiều như anh muốn thọc mũi vào những giao dịch ông không thể mang lại cho mình để làm như vậy. Akihito không thể ngồi yên, từ từ đứng dậy và nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi, "Anh đi đâu? Đó là lúc nửa đêm? " Ông cọ xát một số giấc ngủ tắt mắt. Asami nhìn người yêu trẻ của mình một nụ cười trêu chọc trên khuôn mặt của mình, anh chậm rãi bước về phía chiếc giường, nghiêng cằm Akihito và trao cho anh một nụ hôn. "Tôi có một số doanh nghiệp phải làm." ông trả lời không buông cằm chàng trai trẻ "Tôi thấy, bạn nên cẩn thận sau đó" Akihito đã trả lời bằng một giọng gần như buồn yên tĩnh. "Có phải con mèo con của tôi lo lắng cho tôi, bởi bất kỳ cơ hội?" Asami trêu chọc không thể chống lại các khuôn mặt hờn dỗi. "Tên khốn!" Akihito đã cố gắng để đánh tay Asami của xa khuôn mặt của mình, nhưng Asami giữ khuôn mặt của mình và trao cho anh một dài, khốc liệt, nồng nàn và hơi thở-chụp nụ hôn. "Bạn nhận được một số giấc ngủ, tôi sẽ không được lâu" Asami nhẹ nhàng nói sau khi kết thúc hôn. "Và bên cạnh đó, làm thế nào có thể tôi không về nhà ngay lập tức, bạn trông giống như bạn chưa có đủ." Một nụ cười vẽ khuôn mặt của mình. "Tên khốn Perverted!" Akihito đỏ mặt với tuyên bố. "Tôi sẽ trở lại với giấc ngủ", ông nhanh chóng kéo lên chăn bông trên đầu của mình để che giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình. Asami cười mà kiếm được một tiếng gầm gừ nhỏ từ Akihito. * vf * A tốt mười lăm phút đã trôi qua sau Asami trái, khi Akihito đã nhận được một cuộc gọi từ một người gọi ẩn danh, bảo anh ta đi đến một nhà kho. Akihito nghĩ rằng nó là một cuộc điện thoại, nhưng khi nghe nói rằng Asami thể gặp rắc rối; . mà không có bất kỳ do dự, ông vội vã đã ăn mặc và đi đến địa chỉ nơi có kho nằm Akihito ngạc nhiên khi nhìn thấy mình trong các bến cảng, ông đã kiểm tra các địa chỉ nhiều lần; không có nghi ngờ các kho chính nó là thuộc sở hữu của Asami. Dựa trên quá khứ của mình trải qua các vệ sĩ thường nằm bên ngoài cổng chính; không muốn bị bắt, ông lặng lẽ lẻn vào; ông nhìn quanh để chắc chắn rằng không có vệ sĩ xung quanh. Ông đống hộp gỗ mà làm một đòn bẩy tốt cho anh ta tiếp cận các cửa sổ nhỏ. Qua cửa sổ nhỏ, ông đã nhìn thấy hai người đàn ông treo lơ lửng trong không khí với dây chuyền kim loại. Ông đã không thể nhìn thấy khuôn mặt của họ, họ đã bị che khuất bởi hai người đàn ông vạm vỡ; một trong số họ, ông biết là Suoh vì các cơ bắp huyền bí được xây dựng và tóc vàng cắt sạch tóc và một trong những khác là Asami không nghi ngờ gì. Người đàn ông lớn tuổi chắc chắn có không khí này của quyền lực và kiêu ngạo; mà bạn có thể cảm thấy nó ngay cả khi bạn không nhìn thấy anh mặt đối mặt. Akihito xem như là hai người đàn ông đã không thương tiếc đập như đấm túi. Anh ta không thể nhìn thấy rõ mức độ thiệt hại, nhưng mỗi khi thổi được giao Akihito nhăn mặt đau đớn. Anh nhớ lại nỗi đau cậu cảm thấy khi Kirishima kneed ông trên bụng mình; ông thậm chí không thể tưởng tượng như thế nào đau đớn các đấm giao bởi Suoh Tôi chắc rằng tôi sẽ ngất đi chỉ với một cú đánh. Ông thấy Suoh chuyển đi từ một trong những người đàn ông, đôi mắt mở to vì sốc khi nhìn thấy khuôn mặt, đó là không thể ! * vf * Asami đã kéo dài từ điếu thuốc trước khi nói, "Tôi phải khen bạn Kurosawa, bạn là một trong những người đầu tiên đã ở lại tỉnh táo sau khi nhận được nhiều đánh đập từ Suoh." Asami tha một cái nhìn vào người đàn ông khác, những người đã rõ bị đánh bất tỉnh. "Bạn có dám ăn gian về tôi với các lô hàng và bạn đã cả gan tăng gấp đôi qua tôi" Asami nói với giọng đầy đe dọa nào mát mẻ. "Điều đó một mình kiếm được một viên đạn vào đầu của bạn. Asami mở móc ra và lấy ra khẩu súng từ bao da của nó và chĩa thẳng vào Kurosawa. "Bây giờ chúng ta sẽ kiểm tra nhanh phục hồi như bạn là khi nói đến viên đạn?" mắt Kurosawa mở rộng và để cho ra một scream giọng cổ khi Asami bắn cả hai bên hông. Máu chảy ra và bắt đầu bơi bên dưới anh, mọi phong trào, ông làm cho xấu đi nỗi đau, ông đã bất chấp chính mình để nhìn Asami ông muốn cầu xin sự tha thứ nhưng niềm tự hào của ông sẽ không để cho anh ta. Với một hơi thật sâu, ông bắt đầu để kiểm soát hơi thở của mình để xoa dịu nỗi đau đó được chụp trên khắp cơ thể của mình. Asami nhìn chằm chằm vào Kurosawa, một chút ấn tượng như thế nào kiêu ngạo của người đàn ông là hầu hết mọi người khi phải đối mặt trong tình huống như vậy sẽ biến thành snivelling hèn nhát;. nhưng người đàn ông này là khác nhau, ông đã có những niềm tự hào cùng và bướng bỉnh như một cậu bé mà anh biết. Suy nghĩ về Akihito đã mang lại một nụ cười trên khuôn mặt của mình. "Kurosawa, tôi có thể thấy rằng bạn không có một ounce hối tiếc cho những gì bạn đã làm. Sau đó, tôi sẽ kết thúc sự tồn tại đau khổ của bạn với một viên đạn. " Trước khi Asami có thể bóp cò, một chấn động lớn bên ngoài bị phân tâm ông tiếp theo là mở cửa nhà kho. Một Akihito giận dữ đã nhập tiếp theo là bảo vệ những người được cho là được đứng gác. Asami bắn một ánh sáng chói nghiêm khắc tại các bảo vệ người ngay lập tức cúi đầu xuống và yêu cầu để được tha thứ. "Tôi xin lỗi Asami-sama, Takaba-sama từ chối rời." Asami vẫy tay ​​sa thải nhân viên bảo vệ và nhìn thẳng vào con mèo con bốc khói của mình, người vào thời điểm này đang nhìn anh với ánh mắt khó chịu, mà theo ý kiến Asami là hoàn toàn chưa bôi cho. "Akihito bạn không nên ở đây." Asami nói bằng một giọng lạnh nhưng đôi mắt của ông đã được tẩm với cảnh báo. Akihito biết rằng anh không phải là ở đây , heck anh thậm chí còn nói với mình rằng ông sẽ không tham gia cũng không can thiệp với chuyện người đàn ông lớn tuổi. Anh ta có thể dễ dàng quay lại nhưng anh đã lo lắng khi anh nhận được tin nhắn mà Asami đã gặp rắc rối. "Tôi nhận được một thông điệp rằng bạn đang ở rắc rối, nhưng tôi không mong đợi này "Akihito nhìn chằm chằm vào hai người đàn ông đang lơ lửng trong không khí. Trông bà mệt mỏi khi nhìn thấy người đàn ông chảy máu. Asami nhướn mày trong sự hoài nghi, mà tức điên lên Akihito. "Tôi không quan tâm về những gì bạn đang suy nghĩ, Hãy để họ đi!" Mắt Akihito thách thức Asami ' "Điều này không liên quan gì." Hoàn toàn phớt lờ Akihito, Asami hiệu Suoh để mang lại những người đàn ông trẻ ra khỏi kho. "Tôi từ chối để lại với Suoh, điều này liên quan đến tôi. Đó là chú của tôi và một nửa-anh trai của tôi" Akihito ở lại dán mắt vào chỗ của mình, không lay chuyển một . inch, đôi mắt của ông không đi lạc khỏi Asami Những người đàn ông có mặt trong các nhà kho, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trẻ tuổi và ông chủ của họ; sự căng thẳng giữa hai người đàn ông đã dày lên. Không một ai đã từng cố gắng để thách Asami âm thầm họ hoan nghênh lòng dũng cảm của chàng trai trẻ nhưng cũng lo sợ như những gì ông chủ của họ sẽ làm, cho Asami đã luôn luôn được biết đến như một tàn nhẫn



























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: