Wu¨ stemann and Bischof (2007) point out that a definition of fair valu dịch - Wu¨ stemann and Bischof (2007) point out that a definition of fair valu Việt làm thế nào để nói

Wu¨ stemann and Bischof (2007) poin

Wu¨ stemann and Bischof (2007) point out that a definition of fair value as an exit price entails an itemized understanding of a firm, whose financial position can simply be derived from the fair value measurement of all the individual investments into which the firm can be subdivided. By giving a seemingly relevant liquidation value at each point, exit prices obscure the value creation process. The exit value does not reflect the value of the employment of assets within the firm and does not inform stakeholders of the future cash flows that the assets may generate. The management’s own private information about future cash flows and company risks is ignored, and managers’ ability to create value cannot be properly measured (Ronen, 2012). In this respect, Boyer (2007) argues that exit price accounting paradoxically exchanges the supposedly low quality of information provided by historical cost for the less accurate assessment of the valuation of the firm were it to be liquidated today, which is a rather unlikely event. As a result, the definition of fair value as an exit price falls short of the informational objective of financial statements (e.g. Benston, 2008; Whittington, 2008; Ronen, 2012).
The definition of fair value as an exit price also emphasizes the role of financial reporting in serving investors in capital markets. Markets are considered as sufficiently complete and efficient to provide evidence for representationally faithful measurement, and relevance is the primary characteristic required in financial statements, with reliability seen as less important (Whittington, 2008). As already mentioned, this is the approach to financial reporting adopted by the IASB.
Investors in capital markets, however, are not the only users of financial statements (e.g. Holthausen & Watts, 2001; Whittington, 2008). There exist other financial reporting users, such as banks and employees, who require a long-term approach to financial reporting. Such an approach requires stewardship, defined as accountability to all stakeholders, to be a primary objective of financial reporting, and historical cost to be the relevant measurement basis (Whittington, 2008). Although this approach also serves investors, it gives priority to all existing stakeholders and regards stewardship as an important and distinct function of financial reporting. It seeks accounting information that is relevant to forecasting future cash flows, but assumes that this can be achieved by providing information that is useful as an input to valuation models, rather than through the direct valuation of future cash flows.
The antithesis between these two different approaches to financial reporting is not merely a theoretical issue for accounting scholars, but instead constitutes a highly relevant issue because of its potential effects on the economy. As will be discussed, short-termism underpinning exit price accounting can have detrimental effects on long-term investments and can undermine economic growth (e.g. Lazonick & O’Sullivan, 2000; Crotty, 2005; Milberg, 2008; Baud & Durand, 2012). This is therefore a key issue in discussion of the potential effects of fair value reporting on society.


5. Fair Value Reporting as Discursive Practice for the Financialization of Economy

Several concerns make fair value reporting somewhat controversial as far as its consistency with the Lisbon Treaty. If this is the case, why and how has such a controversial accounting method gained so much support?
In order to answer this question, one must take a much broader view that considers the structural changes that have altered industrial economies over time.
In the last 40 years, worldwide economies have undergone profound transformations. The role of government has diminished, while that of the markets has increased. Economic transactions between countries have risen substantially, and domestic and international financial transactions have expanded at an exponential rate. In short, neoliberalism, globalization and financialization have been the key features of this changing landscape (Epstein, 2005). Financial motives, financial markets, financial actors and financial institutions have played an increasingly prominent role over time in the operation of economies.
MacKenzie (2008) highlights the fundamental role played by economic theory in this process. Modigliani and Miller (1958), for instance, looked at the corporation from the ‘outside’, i.e. from the perspective of the investors and financial markets, and considered corporate’s market maximization as the main priority of management. Accordingly, shareholder value maximization became a central feature of the corporate governance ideology, which spread across the whole private- sector (Froud et al., 2000; Lazonick & O’Sullivan, 2000). Agency theory (Jensen & Meckling, 1976) also provided an academic source of legitimacy for a greatly increased proportion of corporate executives’ rewards in the form of stocks and stock options, with the specific purpose of aligning the interests of shareholders and managers. In this financial conception of the firm, corporate efficiency was redefined as the ability to maximize dividends and keep stock prices high (Fligstein, 1990). There is no reason to think that financial economists saw themselves as acting politically in emphasizing shareholder value. Nonetheless, Van der Zwan (2014) notes that, for scholars in this body of work, shareholder value was not a neutral concept but an ideological construct that legitimized a far-reaching redistribution of wealth and power among shareholders, managers and workers. Financial economic theories therefore became the cultural frame for economic actors and intrinsic parts of the economic processes (Fligstein & Markowitz, 1993). Paraphrasing Milton Friedman, economic models were an
engine of inquiry, rather than a camera to reproduce empirical facts (MacKenzie, 2008).
As a matter of fact, the definition of fair value as an exit price institutionalizes the shareholder value paradigm in the form of accounting practices (e.g. Ju¨ rgens, Naumann, & Rupp, 2000; Bo¨ rsch, 2004; No¨ lke & Perry, 2007; Widmer, 2011), and reinforces the financialization process by shifting power from managers to markets. As outlined by Barlev and Haddad (2003), such a definition reduces the enterprise’s voice in favor of that of the market, and the reporting of assets, liabilities and income becomes independent of the manager’s influence. When analyzing financial statements, readers are now sensitive to the ‘market’s voice’.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Wu¨ stemann and Bischof (2007) point out that a definition of fair value as an exit price entails an itemized understanding of a firm, whose financial position can simply be derived from the fair value measurement of all the individual investments into which the firm can be subdivided. By giving a seemingly relevant liquidation value at each point, exit prices obscure the value creation process. The exit value does not reflect the value of the employment of assets within the firm and does not inform stakeholders of the future cash flows that the assets may generate. The management’s own private information about future cash flows and company risks is ignored, and managers’ ability to create value cannot be properly measured (Ronen, 2012). In this respect, Boyer (2007) argues that exit price accounting paradoxically exchanges the supposedly low quality of information provided by historical cost for the less accurate assessment of the valuation of the firm were it to be liquidated today, which is a rather unlikely event. As a result, the definition of fair value as an exit price falls short of the informational objective of financial statements (e.g. Benston, 2008; Whittington, 2008; Ronen, 2012).The definition of fair value as an exit price also emphasizes the role of financial reporting in serving investors in capital markets. Markets are considered as sufficiently complete and efficient to provide evidence for representationally faithful measurement, and relevance is the primary characteristic required in financial statements, with reliability seen as less important (Whittington, 2008). As already mentioned, this is the approach to financial reporting adopted by the IASB.Investors in capital markets, however, are not the only users of financial statements (e.g. Holthausen & Watts, 2001; Whittington, 2008). There exist other financial reporting users, such as banks and employees, who require a long-term approach to financial reporting. Such an approach requires stewardship, defined as accountability to all stakeholders, to be a primary objective of financial reporting, and historical cost to be the relevant measurement basis (Whittington, 2008). Although this approach also serves investors, it gives priority to all existing stakeholders and regards stewardship as an important and distinct function of financial reporting. It seeks accounting information that is relevant to forecasting future cash flows, but assumes that this can be achieved by providing information that is useful as an input to valuation models, rather than through the direct valuation of future cash flows.The antithesis between these two different approaches to financial reporting is not merely a theoretical issue for accounting scholars, but instead constitutes a highly relevant issue because of its potential effects on the economy. As will be discussed, short-termism underpinning exit price accounting can have detrimental effects on long-term investments and can undermine economic growth (e.g. Lazonick & O’Sullivan, 2000; Crotty, 2005; Milberg, 2008; Baud & Durand, 2012). This is therefore a key issue in discussion of the potential effects of fair value reporting on society.5. Fair Value Reporting as Discursive Practice for the Financialization of EconomySeveral concerns make fair value reporting somewhat controversial as far as its consistency with the Lisbon Treaty. If this is the case, why and how has such a controversial accounting method gained so much support?In order to answer this question, one must take a much broader view that considers the structural changes that have altered industrial economies over time.In the last 40 years, worldwide economies have undergone profound transformations. The role of government has diminished, while that of the markets has increased. Economic transactions between countries have risen substantially, and domestic and international financial transactions have expanded at an exponential rate. In short, neoliberalism, globalization and financialization have been the key features of this changing landscape (Epstein, 2005). Financial motives, financial markets, financial actors and financial institutions have played an increasingly prominent role over time in the operation of economies.MacKenzie (2008) highlights the fundamental role played by economic theory in this process. Modigliani and Miller (1958), for instance, looked at the corporation from the ‘outside’, i.e. from the perspective of the investors and financial markets, and considered corporate’s market maximization as the main priority of management. Accordingly, shareholder value maximization became a central feature of the corporate governance ideology, which spread across the whole private- sector (Froud et al., 2000; Lazonick & O’Sullivan, 2000). Agency theory (Jensen & Meckling, 1976) also provided an academic source of legitimacy for a greatly increased proportion of corporate executives’ rewards in the form of stocks and stock options, with the specific purpose of aligning the interests of shareholders and managers. In this financial conception of the firm, corporate efficiency was redefined as the ability to maximize dividends and keep stock prices high (Fligstein, 1990). There is no reason to think that financial economists saw themselves as acting politically in emphasizing shareholder value. Nonetheless, Van der Zwan (2014) notes that, for scholars in this body of work, shareholder value was not a neutral concept but an ideological construct that legitimized a far-reaching redistribution of wealth and power among shareholders, managers and workers. Financial economic theories therefore became the cultural frame for economic actors and intrinsic parts of the economic processes (Fligstein & Markowitz, 1993). Paraphrasing Milton Friedman, economic models were anengine of inquiry, rather than a camera to reproduce empirical facts (MacKenzie, 2008).As a matter of fact, the definition of fair value as an exit price institutionalizes the shareholder value paradigm in the form of accounting practices (e.g. Ju¨ rgens, Naumann, & Rupp, 2000; Bo¨ rsch, 2004; No¨ lke & Perry, 2007; Widmer, 2011), and reinforces the financialization process by shifting power from managers to markets. As outlined by Barlev and Haddad (2003), such a definition reduces the enterprise’s voice in favor of that of the market, and the reporting of assets, liabilities and income becomes independent of the manager’s influence. When analyzing financial statements, readers are now sensitive to the ‘market’s voice’.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Wu stemann và Bischof (2007) đã chỉ ra rằng một định nghĩa fi de giá trị hợp lý là giá xuất cảnh đòi hỏi một sự hiểu biết chi tiết từng khoản của một rm fi, mà fi vị trí tài chính chỉ đơn giản có thể được bắt nguồn từ việc đo lường giá trị hợp lý của tất cả các khoản đầu tư cá nhân vào đó rm fi thể được chia nhỏ. Bằng cách đưa ra một giá trị thanh lý dường như có liên quan tại mỗi điểm, giá xuất cảnh che khuất quá trình tạo ra giá trị. Các giá trị xuất cảnh không tái fl ect giá trị của việc làm tài sản trong rm fi và không thông báo cho các bên liên quan của tiền trong tương lai fl OWS rằng các tài sản có thể tạo ra. Thông tin cá nhân riêng của quản lý về OWS tương lai fl tiền mặt và công ty có nguy cơ bị bỏ qua, và khả năng quản lý "để tạo ra giá trị không thể đo lường đúng (Ronen, 2012). Ở khía cạnh này, Boyer (2007) lập luận rằng giá xuất cảnh chiếm nghịch lý trao đổi chất được cho là thấp của thông tin được cung cấp bởi chi phí lịch sử để đánh giá thiếu chính xác của việc định giá của rm fi là nó sẽ được thanh lý ngày hôm nay, mà là một sự kiện khá khó xảy ra. Kết quả là, trong định nghĩa fi de giá trị hợp lý như là một giá exit rơi ngắn của mục tiêu thông tin của báo các tài chính (ví dụ như Benston, 2008; Whittington, 2008; Ronen, 2012).
Các định nghĩa fi de giá trị hợp lý như là một giá exit cũng nhấn mạnh vai trò các báo cáo tài chính trong việc phục vụ các nhà đầu tư trên thị trường vốn. Thị trường được coi là rừng đặc dụng fi ciently đầy đủ và ef fi cient để cung cấp bằng chứng cho việc đo tín representationally, và sự liên quan là các đặc điểm chính cần thiết trong báo các tài chính, với độ tin cậy coi là ít quan trọng hơn (Whittington, 2008). Như đã đề cập, đây là cách tiếp cận với báo cáo tài chính được thông qua bởi IASB.
Các nhà đầu tư trên thị trường vốn, tuy nhiên, không phải là người sử dụng duy nhất của báo các tài chính (ví dụ như Holthausen & Watts, 2001; Whittington, 2008). Có tồn tại người sử dụng báo cáo tài chính khác, chẳng hạn như ngân hàng và nhân viên, những người đòi hỏi một cách tiếp cận dài hạn đến báo cáo tài chính. Phương pháp như vậy đòi hỏi phải có sự quản lý, định nghĩa là trách nhiệm đối với tất cả các bên liên quan, là một mục tiêu chính của báo cáo tài chính, và giá gốc để làm cơ sở đo lường có liên quan (Whittington, 2008). Mặc dù phương pháp này cũng phục vụ các nhà đầu tư, nó mang lại ưu tiên cho tất cả các bên liên quan hiện tại và liên quan quản lý như là một chức năng quan trọng và khác biệt của báo cáo tài chính. Nó tìm kiếm thông tin kế toán có liên quan đến dự báo tiền trong tương lai fl OWS, nhưng giả định rằng điều này có thể đạt được bằng cách cung cấp thông tin có ích như một đầu vào cho mô hình định giá, thay vì thông qua việc định giá trực tiếp bằng tiền mặt tương lai fl OWS.
Các phản đề giữa hai khác nhau các phương pháp tiếp cận để báo cáo tài chính không chỉ là một vấn đề lý thuyết kế toán cho các học giả, nhưng thay vì tạo thành một vấn đề có liên quan do tác động tiềm năng của nó đối với nền kinh tế. Như sẽ được thảo luận, ngắn termism lối ra nền tảng kế toán giá cả có thể có những ảnh hưởng bất lợi đến các khoản đầu tư dài hạn và có thể làm suy yếu tăng trưởng kinh tế (ví dụ như Lazonick & O'Sullivan, 2000; Crotty, 2005; Milberg, 2008; Baud & Durand, 2012) . Điều này do đó là một vấn đề chính trong cuộc thảo luận về những tác động tiềm năng của giá trị hợp báo cáo lên xã hội. 5. Giá trị hợp lý báo cáo thực hành như biện luận cho Financialization Kinh tế Một số mối quan tâm làm cho giá trị hợp báo cáo gây tranh cãi như xa như tính nhất quán với Hiệp ước Lisbon. Nếu đây là trường hợp, lý do tại sao và làm thế nào có một phương pháp kế toán gây tranh cãi như đã đạt được rất nhiều hỗ trợ? Để trả lời câu hỏi này, người ta phải có một cái nhìn rộng hơn nhiều mà xem xét những thay đổi về cơ cấu mà đã làm thay đổi nền kinh tế công nghiệp theo thời gian. Trong cuối 40 năm qua, các nền kinh tế trên toàn thế giới đã trải qua những biến đổi sâu sắc. Vai trò của chính phủ đã giảm đi, trong khi đó thị trường đã tăng lên. Giao dịch kinh tế giữa các quốc gia đã tăng lên đáng kể, và các giao dịch tài chính trong nước và quốc tế đã mở rộng theo cấp số mũ. Trong ngắn hạn, nghĩa tân tự do, toàn cầu hóa và fi nancialization đã được các tính năng chính của thay đổi này cảnh quan (Epstein, 2005). Động cơ tài chính, thị trường tài chính fi, diễn viên tài chính và các tổ chức tài chính đã đóng một vai trò ngày càng nổi bật trong thời gian qua hoạt động của nền kinh tế. MacKenzie (2008) làm nổi bật vai trò cơ bản chơi của lý thuyết kinh tế trong quá trình này. Modigliani và Miller (1958), ví dụ, nhìn vào các công ty từ "bên ngoài", tức là từ quan điểm của các nhà đầu tư và thị trường tài chính fi, và được coi là tối đa hóa thị trường của công ty như các ưu tiên chính của quản lý. Theo đó, tối đa hóa giá trị cổ đông đã trở thành tâm điểm của các hệ tư tưởng quản trị doanh nghiệp, trong đó lây lan qua khu vực tư thục toàn (Froud et al, 2000;. Lazonick & O'Sullivan, 2000). Lý thuyết Agency (Jensen & Meckling, 1976) cũng cung cấp một nguồn học về tính hợp pháp cho một tỷ lệ tăng lên rất nhiều phần thưởng giám đốc điều hành công ty 'trong hình thức cổ phiếu và quyền chọn cổ phiếu, với các Speci fi c mục đích của việc sắp xếp các lợi ích của các cổ đông và các nhà quản lý. Trong fi này tài chính quan niệm về rm fi, công ty ef fi ciency là fi Rede định nghĩa là khả năng tối đa hóa cổ tức và giữ giá cổ phiếu cao (Fligstein, 1990). Không có lý do gì để nghĩ rằng các nhà kinh tế tài chính đã thấy mình là hành động chính trị trong việc nhấn mạnh giá trị cổ đông. Tuy nhiên, Van der Zwan (2014) lưu ý rằng, đối với các học giả trong cơ thể của công việc này, giá trị cổ đông không phải là một khái niệm trung lập nhưng một cấu trúc tư tưởng đó đã hợp thức tái phân phối sâu rộng của sự giàu có và quyền lực giữa các cổ đông, các nhà quản lý và người lao động. Do đó các lý thuyết kinh tế tài chính đã trở thành khung văn hóa cho các thành phần kinh tế và các bộ phận nội tại của các quá trình kinh tế (Fligstein & Markowitz, 1993). Trích tóm lược Milton Friedman, các mô hình kinh tế là một công cụ của cuộc điều tra, chứ không phải là một máy ảnh để tái tạo sự kiện thực nghiệm (MacKenzie, 2008). Như một vấn đề của thực tế, các định nghĩa fi de giá trị hợp lý như là một giá thoát chế hoá các mô hình giá trị cổ đông trong các hình thức thực hành kế toán (ví dụ như Ju rgens, Naumann, & Rupp, 2000; Bo rsch năm 2004, không có lke & Perry, 2007; Widmer, 2011), và củng cố các fi quá trình nancialization bằng cách chuyển điện từ các nhà quản lý thị trường. Như đã trình bày bởi Barlev và Haddad (2003), như một định nghĩa fi de làm giảm tiếng nói của doanh nghiệp ủng hộ của thị trường, và các báo cáo của các tài sản, công nợ và thu nhập trở nên độc lập của người quản lý trong fl ảnh hướng. Khi phân tích báo cáo tài chính này, độc giả là doanh nghiệp nhạy cảm với 'giọng nói của thị trường'.










đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: