When Golden Week ends, each day starts to get hotter than the last. It dịch - When Golden Week ends, each day starts to get hotter than the last. It Việt làm thế nào để nói

When Golden Week ends, each day sta

When Golden Week ends, each day starts to get hotter than the last. It's also
when students with too much free time on their hands cause huge commotions,
which makes the days feel hotter than they need to be. I may be the cool, hard‐
boiled type, but I'm also ridiculously weak against the heat. And so, in my search
for somewhere just a bit cooler, I turned to uncharted waters.
The normal human body temperature is 36°C. Going by that number, hanging out
with other people makes it less of a midsummer day and more like a day in a
furnace. Not even I am capable of coping with such high humidity and
temperature.
Cats do the same thing, you know? They go to a secluded place when it’s hot. Out
of my sheer desire to defend myself against the heat, I also aimed for somewhere
without human presence. Mind you, it wasn’t as if I felt uncomfortable in class or
thought I didn’t fit in or anything ‐ nothing like that at all.
This was an act of instinct ‐ or, to put it more bluntly, my classmates who don’t do
the same fail as living beings. They gather in herds because they’re weak. You see,
only feeble creatures form groups out of instinct. Herbivores cluster together so
that they can sacrifice one of their own when they’re attacked by carnivores, and
my classmates are no different. They munch on the grass with innocent looks on
their faces as their friends get eaten up.
1
Prologue
S o , yeah. Strong animals don’t gather in herds or anything like that. Do they not
know the expression “a lone wolf”? Cats are cute and wolves are cool. In other
words, loners are cute and cool.
As those inconsequential thoughts took on an air of importance in my head, I kept
moving my feet. My destination: the stairs to the roof. The route was cluttered
with desks, so a single person could only just squeeze through.
If it was a normal day, then the door to the roof should have been locked tightly.
But today, the padlock was opened and swaying in place. I guessed that some
people from another class had gone to the roof to show off and make asses of
themselves ‐ you know that saying about smoke, fools and high places?
My first impulse at times like this was to show them up by stacking three desks
and two chairs to block their way. My ability to take action made me awesome as
usual. How manly. Kyaa. Make love to me.
But then I realised that it was awfully quiet past the door. How strange. As far as I
knew, male and female riajuu both hated silence. It’s the same concept as animals
being afraid of fire. They interpret silence as boring, so in order to convince
themselves that they’re not boring people, they talk and squawk and jabber on.
On the other hand, when they’re talking to me, they swallow their boredom and
appeal to me with silence. I wondered what that silence really meant… no, it’s not
what you think ‐ I prefer the quiet.
From this serene silence, it really seemed as if none of those riajuu were up there.
Could it be that no one was there at all?
2
Prologue
Whe n no one's around, you get all energetic ‐ that's what being a loner is all
about. That's how I am. It's not about being timid around others or anything like
that ‐ that's just ordinary mindfulness of others or the urge not to get in their
way.
I broke down the barricade I'd just built and put my hand on the door. It was the
kind of excitement I get when I wander into a noodle bar at the station for the
first time, and my heart was beating the way it does when I leave Chiba and go all
the way to a bookstore in Yotsukaido to buy a porn book. See, it was because I
was a loner that I could experience such a unique high.
The wide, blue sky and the endless horizon awaited me past the door. The school
rooftop was transforming into my private rooftop in front of my very eyes. Rich
people want private jets and private beaches and so on. The loners who have
private time to themselves are always winners at life, so that means loners should
have status.
The sky was so expansive and sunny, as if telling me that I would someday have
freedom in this confining world. If I described it in terms of a timeless
masterpiece, it was like something from The Shawshank Redemption. Weeell… I
never saw it, but the title makes it out to be that kind of movie.1
Gazing into the hazy, far‐off sky and gazing into the future were pretty much the
same things to me. So it was the appropriate place to fill out a certain Prospective
Workplace Tour Survey Form I had on hand. The workplace visit loomed over me
like the fixed date of an exam.

1 The Japanese title of The Shawshank Redemption is Shawshank no Sora ni, which literally means
“Shawshank’s Sky”.
3
Prologue
On that sheet of paper, I carefully listed my prospective career and the workplace
I wanted to familiarise myself with, along with my reasons for doing so. I was
perfectly sure of the future plans I’d instilled in myself, so my hand never strayed
off the page. It didn’t even take two minutes to write it all down.
… b u t then‐
The wind blew. It was the kind of wind that brings purpose, the kind that heralds
a fateful meeting after school. The single sheet of paper with my dreams written
across it flew out to meet the future as if it had become a paper aeroplane.
I might have been using flowery descriptions, but I was of course talking about
the paper I’d just been writing on a moment earlier. Oi, screw you, wind, you
piece ofcrap.
As if teasing me, the paper fluttered to the ground, only to jump high once again
just as I thought it was in my grasp.
…meh, can’t be bothered. I’d get another paper and rewrite it. My favourite
motto is “if it doesn’t work when you try, give up”, so I wasn’t that upset. While
we’re at it, you can add “give up when the going gets tough” to that.
Shrugging, I started walking away ‐ and that’s when it happened.
“This yours?”
4
Prologue
I heard a voice. With a start, I searched my surroundings for the owner of that
slightly husky and vaguely languid voice, but there was no one around me.
Solitude was normal for me, but that’s not what I’m referring to right now ‐ I
couldn’t find any trace of another person on this roof.
“Where you lookin’?” I heard the voice laugh scornfully from above.
If the voice was above me, then I was sure of where it was coming from. It was
from the place that protruded into the sky even further than the roof did ‐ the
ladder that reached up to the water tower.
The owner of the voice was leaning against the water tower, peering down at me.
As she played with a cheap‐looking hundred‐yen lighter in her hand, our eyes met
and she furtively tucked it away into her uniform pocket.
Her long, black hair fell all the way down her back; her ribbon was untied,
revealing the curve of her chest; the unnecessary parts of her shirt cuffs were
loosened up; her long, sharp legs looked made for kicking. But what made an
impression on me were her ambitionless eyes, which gazed vacantly into the
distance. The bags under her eyes really contributed to that washed‐out look.
“This yours?” the girl asked in the same tone as before.
I didn’t know how old she was, so for the time being, I kept my mouth shut and
nodded in reply.
5
Prologue
Y o u see, I’d have to be formal if she was my senpai, but if she wasn’t, then that
would be a cause for embarrassment. True strength keeps its cards close.
“…hang on a sec,” she sighed, as she put her hands on the ladder and climbed
down swiftly.
… b u t then‐
The wind blew. It was the kind of heavy wind that sweeps away a blackout, the
kind that determines one’s destiny. The single line of fabric which contained my
dreams yielded to the divine wind as if burning itself into eternal memory.
I might have been using flowery descriptions, but basically I saw her panties. Oi,
good job, wind, you’re the best!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khi kết thúc tuần lễ vàng, mỗi ngày bắt đầu để có được nóng hơn so với trước. Nó cũng làkhi sinh viên miễn phí quá nhiều thời gian trên bàn tay của họ gây ra rất lớn commotions,mà làm cho những ngày cảm thấy nóng hơn họ cần phải. Tôi có thể là mát mẻ, hard‐luộc loại, nhưng tôi cũng là ridiculously yếu chống lại nhiệt. Và như vậy, trong tìm kiếm của tôicho một nơi nào đó chỉ cần một chút mát, tôi đã chuyển sang vùng biển thám hiểm.Nhiệt độ cơ thể con người bình thường là 36° C. Đi theo con số đó, treo ravới những người khác làm cho nó ít hơn của một ngày hè và nhiều hơn nữa như một ngày trong mộtlò. Thậm chí không tôi là có khả năng đối phó với độ ẩm cao như vậy vànhiệt độ.Mèo thực hiện tương tự, bạn có biết? Họ đi đến một nơi hẻo lánh khi nóng. Trongtrong tuyệt mong muốn của tôi để bảo vệ bản thân mình chống lại nhiệt, tôi cũng nhằm mục đích cho một nơi nào đókhông có hiện diện của con người. Tâm trí bạn, nó không phải là như nếu tôi cảm thấy khó chịu trong lớp học hoặcnghĩ rằng tôi đã không phù hợp trong hoặc bất cứ điều gì ‐ không có gì như thế ở tất cả.Đây là một hành động của bản năng ‐, hoặc để đặt nó thẳng thắn hơn, các bạn học của tôi những người không làmnhư vậy thất bại là sống người. Họ tập hợp trong đàn gia súc bởi vì họ đang yếu. Bạn thấy,chỉ sinh vật yếu ớt tạo thành nhóm ra khỏi bản năng. Động vật ăn cỏ cụm với nhau đểrằng họ có thể hy sinh một số riêng của họ khi họ đang bị tấn công bởi ăn thịt, vàbạn học của tôi là không có khác nhau. Họ munch trên cỏ với vẻ vô tội trênkhuôn mặt của họ là bạn bè của họ nhận được ăn.1Mở đầuS o, đúng rồi. Mạnh mẽ động vật không tập hợp trong đàn gia súc hoặc bất cứ điều gì như thế. Họ khôngbiết các biểu hiện "một lone wolf"? Mèo dễ thương và sói là mát mẻ. Kháctừ, loners là dễ thương và mát mẻ.Như những suy nghĩ không quan trọng diễn vào một không khí của tầm quan trọng trong đầu của tôi, tôi giữdi chuyển bàn chân của tôi. Điểm đến của tôi: cầu thang lên mái nhà. Các tuyến đường được lộn xộnvới bàn làm việc, vì vậy một người duy nhất có thể chỉ siết chặt thông qua.Nếu đó là một ngày bình thường, sau đó cửa để mái nhà nên đã bị khóa chặt chẽ.Nhưng hôm nay, ổ khóa đã được mở và lắc lư tại chỗ. Tôi đoán rằng một sốngười từ một lớp đã đi đến mái nhà để hiển thị ra và làm cho các con lừa củamình ‐ bạn biết rằng nói về khói, cá và những nơi cao?Xung đầu tiên của tôi vào các thời điểm như thế này là để hiển thị chúng bằng cách xếp ba bànvà hai ghế để chặn theo cách của họ. Khả năng của tôi để có hành động làm cho tôi tuyệt vời nhưthông thường. Đàn ông như thế nào. Kyaa. Làm cho tình yêu với tôi.Nhưng sau đó tôi nhận ra rằng đó là hết sức yên tĩnh qua cửa. Làm thế nào kỳ lạ. As far as tôibiết, Nam và nữ riajuu cả hai ghét sự im lặng. Nó là khái niệm tương tự như động vậtvì sợ của lửa. Họ giải thích sự im lặng như nhàm chán, do đó, trong đặt hàng để thuyết phụcbản thân rằng chúng tôi không nhàm chán những người, họ nói chuyện và squawk và jabber trên.Mặt khác, khi họ đang nói chuyện với tôi, họ nuốt của chán nản vàkháng cáo cho tôi với sự im lặng. Tôi tự hỏi những gì rằng sự im lặng thực sự có nghĩa là... không, nó không phải lànhững gì bạn nghĩ rằng ‐ tôi thích sự yên tĩnh.Từ này im lặng thanh thản, nó thực sự có vẻ như nếu không có riajuu đã lên ở đó.Could it be that no one was there at all?2PrologueWhe n no one's around, you get all energetic ‐ that's what being a loner is allabout. That's how I am. It's not about being timid around others or anything likethat ‐ that's just ordinary mindfulness of others or the urge not to get in theirway.I broke down the barricade I'd just built and put my hand on the door. It was thekind of excitement I get when I wander into a noodle bar at the station for thefirst time, and my heart was beating the way it does when I leave Chiba and go allthe way to a bookstore in Yotsukaido to buy a porn book. See, it was because Iwas a loner that I could experience such a unique high.The wide, blue sky and the endless horizon awaited me past the door. The schoolrooftop was transforming into my private rooftop in front of my very eyes. Richpeople want private jets and private beaches and so on. The loners who haveprivate time to themselves are always winners at life, so that means loners shouldhave status.The sky was so expansive and sunny, as if telling me that I would someday havefreedom in this confining world. If I described it in terms of a timelessmasterpiece, it was like something from The Shawshank Redemption. Weeell… Inever saw it, but the title makes it out to be that kind of movie.1Gazing into the hazy, far‐off sky and gazing into the future were pretty much thesame things to me. So it was the appropriate place to fill out a certain ProspectiveWorkplace Tour Survey Form I had on hand. The workplace visit loomed over melike the fixed date of an exam. 1 The Japanese title of The Shawshank Redemption is Shawshank no Sora ni, which literally means“Shawshank’s Sky”.3PrologueOn that sheet of paper, I carefully listed my prospective career and the workplaceI wanted to familiarise myself with, along with my reasons for doing so. I wasperfectly sure of the future plans I’d instilled in myself, so my hand never strayedoff the page. It didn’t even take two minutes to write it all down.… b u t then‐The wind blew. It was the kind of wind that brings purpose, the kind that heraldsa fateful meeting after school. The single sheet of paper with my dreams writtenacross it flew out to meet the future as if it had become a paper aeroplane.I might have been using flowery descriptions, but I was of course talking aboutthe paper I’d just been writing on a moment earlier. Oi, screw you, wind, youpiece ofcrap.As if teasing me, the paper fluttered to the ground, only to jump high once againjust as I thought it was in my grasp.…meh, can’t be bothered. I’d get another paper and rewrite it. My favouritemotto is “if it doesn’t work when you try, give up”, so I wasn’t that upset. Whilewe’re at it, you can add “give up when the going gets tough” to that.Shrugging, I started walking away ‐ and that’s when it happened.“This yours?”4PrologueI heard a voice. With a start, I searched my surroundings for the owner of thatslightly husky and vaguely languid voice, but there was no one around me.Solitude was normal for me, but that’s not what I’m referring to right now ‐ Icouldn’t find any trace of another person on this roof.“Where you lookin’?” I heard the voice laugh scornfully from above.If the voice was above me, then I was sure of where it was coming from. It wasfrom the place that protruded into the sky even further than the roof did ‐ theladder that reached up to the water tower.The owner of the voice was leaning against the water tower, peering down at me.As she played with a cheap‐looking hundred‐yen lighter in her hand, our eyes metand she furtively tucked it away into her uniform pocket.Her long, black hair fell all the way down her back; her ribbon was untied,revealing the curve of her chest; the unnecessary parts of her shirt cuffs wereloosened up; her long, sharp legs looked made for kicking. But what made animpression on me were her ambitionless eyes, which gazed vacantly into thedistance. The bags under her eyes really contributed to that washed‐out look.“This yours?” the girl asked in the same tone as before.I didn’t know how old she was, so for the time being, I kept my mouth shut andnodded in reply. 5PrologueY o u see, I’d have to be formal if she was my senpai, but if she wasn’t, then thatwould be a cause for embarrassment. True strength keeps its cards close.“…hang on a sec,” she sighed, as she put her hands on the ladder and climbeddown swiftly.… b u t then‐The wind blew. It was the kind of heavy wind that sweeps away a blackout, thekind that determines one’s destiny. The single line of fabric which contained mydreams yielded to the divine wind as if burning itself into eternal memory.I might have been using flowery descriptions, but basically I saw her panties. Oi,good job, wind, you’re the best!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Khi Tuần lễ Vàng kết thúc, mỗi ngày bắt đầu trở nên nóng hơn so với trước. Nó cũng
khi học sinh có quá nhiều thời gian rảnh rỗi trên tay của họ gây ra các cuộc bạo động lớn,
mà làm cho những ngày cảm thấy nóng hơn họ cần phải được. Tôi có thể là mát mẻ, cứng
kiểu luộc, nhưng tôi cũng là ridiculously yếu so với nhiệt. Và như vậy, trong tìm kiếm của tôi
cho một nơi nào đó chỉ là một chút lạnh, tôi quay sang vùng biển thám hiểm.
Nhiệt độ cơ thể con người bình thường là 36 ° C. Đi theo con số đó, đi chơi
với những người khác làm cho nó ít hơn của một ngày giữa mùa hè và nhiều hơn như một ngày trong một
lò. Thậm chí tôi có khả năng đối phó với độ ẩm cao như
nhiệt độ.
Cats làm điều tương tự, bạn có biết? Họ đi đến một nơi hẻo lánh khi trời nóng. Ra
ham muốn tuyệt đối của tôi để bảo vệ bản thân mình chống lại sức nóng, tôi cũng nhắm vào một nơi nào đó
mà không có sự hiện diện của con người. Tâm trí bạn, nó không phải là nếu tôi cảm thấy không thoải mái trong lớp học hoặc
nghĩ rằng tôi không phù hợp với bất cứ điều gì hoặc -. Có gì như thế ở tất cả
Đây là một hành động của bản năng - hoặc, để đặt nó thẳng thừng hơn, bạn cùng lớp của tôi, những người don 't làm
cùng thất bại như chúng sinh. Chúng tập trung ở các đàn vì họ yếu đuối. Bạn thấy đấy,
những sinh vật yếu ớt chỉ hình thành các nhóm theo bản năng. Động vật ăn cỏ cụm lại với nhau để
họ có thể hy sinh một trong riêng của họ khi họ đang bị tấn công bởi các loài ăn thịt, và
các bạn cùng lớp của tôi là không có khác nhau. Họ nhai cỏ với vẻ vô tội trên
khuôn mặt của họ như những người bạn của họ có được ăn lên.
1
Prologue
S o, yeah. Động vật mạnh không thu thập trong các đàn hoặc bất cứ điều gì như thế. Do họ không
biết những biểu hiện "một con sói cô độc"? Mèo dễ thương và chó sói được mát mẻ. Trong khác
từ, cô đơn là dễ thương và mát mẻ.
Khi những suy nghĩ vụn vặt mất trên một không khí có tầm quan trọng trong đầu tôi, tôi tiếp tục
di chuyển đôi chân của mình. Điểm đến của tôi: các cầu thang lên mái nhà. Các tuyến đường được lộn xộn
với bàn, do đó, một người duy nhất chỉ có thể chỉ cần chui qua.
Nếu đó là một ngày bình thường, sau đó cánh cửa để lên mái nhà nên đã bị khóa chặt.
Nhưng ngày nay, các ổ khóa được mở ra và lắc lư tại chỗ. Tôi đoán rằng một số
người từ các lớp khác đã đi đến mái thể hiện và làm cho con lừa của
mình - bạn biết rằng nói về khói, kẻ ngu và những nơi cao?
Phản ứng đầu tiên của tôi vào những thời điểm như thế này là để hiển thị chúng lên bằng cách xếp ba bàn
và hai chiếc ghế để chặn con đường của họ. Khả năng của mình để có hành động làm cho tôi tuyệt vời như
thường lệ. Làm thế nào manly. Kyaa. Làm tình với tôi.
Nhưng sau đó tôi nhận ra rằng đó là hết sức yên tĩnh vượt qua cánh cửa. Lạ thật. Theo như tôi
biết, nam và nữ riajuu cả ghét sự im lặng. Đó là khái niệm tương tự như động vật
là sợ lửa. Họ giải thích sự im lặng như nhàm chán, vì vậy để thuyết phục
bản thân rằng họ đang không nhàm chán mọi người, họ nói chuyện và squawk và Jabber trên.
Mặt khác, khi họ đang nói chuyện với tôi, họ nuốt sự nhàm chán của họ và
thu hút tôi với im lặng. Tôi tự hỏi những gì im lặng đó thực sự có nghĩa là ... không có, nó không phải là
những gì bạn nghĩ - tôi thích sự yên tĩnh.
Từ sự im lặng thanh bình này, nó thực sự có vẻ như nếu không ai trong số những người riajuu tăng đó.
Nó có thể được rằng không có ai ở đó cả?
2
Prologue
Whe n xung quanh không có ai, bạn sẽ có được tất cả năng lượng - đó là những gì là một kẻ cô độc là tất cả
về. Đó là cách tôi. Nó không phải là sự rụt rè với những người khác hoặc bất cứ điều gì như
thế - đó chỉ là chánh niệm thông thường của người khác hoặc các yêu cầu không để có được ở
họ. Cách
tôi gục ngã rào chắn tôi chỉ muốn xây dựng và đặt tay lên cánh cửa. Đó là các
loại phấn khích tôi nhận được khi tôi đi lang thang vào một quán bar mì tại trạm cho
lần đầu tiên, và trái tim tôi đang đập theo cách nó khi tôi rời khỏi Chiba và đi tất cả
các cách để một hiệu sách ở Yotsukaidō để mua một khiêu dâm cuốn sách. Xem, đó là bởi vì tôi
là một kẻ cô độc mà tôi có thể trải nghiệm một cao, độc đáo như vậy.
Các rộng, bầu trời xanh và những chân trời vô tận chờ đợi tôi trước cửa. Các trường
trên mái nhà đã được chuyển vào mái nhà riêng của tôi ở ngay trước mắt tôi. Giàu
người muốn máy bay phản lực tư nhân và bãi biển riêng tư và như vậy. Các cô đơn, người có
thời gian riêng tư cho bản thân là luôn luôn chiến thắng tại cuộc sống, do đó có nghĩa cô đơn nên
có tư cách.
Bầu trời rất rộng và đầy nắng, như thể nói với tôi rằng tôi sẽ một ngày nào đó có
quyền tự do trong thế giới nhốt này. Nếu tôi đã mô tả nó trong điều kiện của một timeless
kiệt, nó giống như một cái gì đó từ The Shawshank Redemption. Weeell ... Tôi
chưa bao giờ nhìn thấy nó, nhưng tiêu đề làm cho nó ra được rằng loại movie.1
nhìn vào mơ hồ, xa xôi trên bầu trời và nhìn vào tương lai đã được khá nhiều những
điều tương tự với tôi. Vì vậy, nó là nơi thích hợp để điền vào một tương lai nhất định
Workplace Tour Mẫu khảo sát tôi đã có trên tay. Chuyến thăm nơi làm việc hiện ra lờ mờ trong tôi
như ngày tháng cố định của một kỳ thi. 1 Tựa tiếng Nhật của The Shawshank Redemption là Shawshank không Sora ni, mà theo nghĩa đen có nghĩa là "Shawshank của Sky". 3 Prologue On rằng tờ giấy, tôi cẩn thận liệt kê sự nghiệp tương lai của tôi và nơi làm việc tôi muốn làm quen với bản thân mình, cùng với lý do của tôi để làm như vậy. Tôi đã hoàn toàn chắc chắn về kế hoạch tương lai tôi đã thấm nhuần trong bản thân mình, vì vậy tôi không bao giờ bị lạc tay ra khỏi trang. Nó thậm chí không mất hai phút để viết tất cả xuống. ... Nhưng rồi- Gió thổi. Đó là các loại gió đó sẽ đem lại mục đích, loại báo hiệu một cuộc họp định mệnh sau giờ học. Các tờ giấy với những ước mơ của tôi được viết trên nó bay ra để đáp ứng trong tương lai, nếu như nó đã trở thành một chiếc máy bay giấy. Tôi có thể đã sử dụng mô tả hoa mỹ, nhưng tôi là tất nhiên nói về những bài báo tôi chỉ muốn được viết trên một thời điểm trước đó. Oi, vít bạn, gió, bạn mảnh ofcrap. Như thể trêu chọc tôi, giấy vỗ cánh xuống đất, chỉ để nhảy cao một lần nữa giống như tôi nghĩ rằng nó là trong nắm bắt của tôi. ... Meh, có thể không bị làm phiền. Tôi muốn có được giấy khác và viết lại nó. Yêu thích của tôi phương châm là "nếu nó không hoạt động khi bạn cố gắng, bỏ", vì vậy tôi đã không phải thất vọng. Trong khi chúng tôi đang ở đó, bạn có thể thêm "bỏ khi trở nên khó khăn" đến đó. Nhún vai, tôi bắt đầu đi bộ đi - và đó là khi nó xảy ra. "Điều này anh?" 4 Prologue tôi nghe thấy một giọng nói. Với một khởi đầu, tôi tìm kiếm xung quanh tôi cho các chủ sở hữu của giọng hơi khàn và mơ hồ uể oải, nhưng không có ai xung quanh tôi. Cô độc là bình thường đối với tôi, nhưng đó không phải là những gì tôi đề cập đến ngay bây giờ - Tôi không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết của một người khác trên mái nhà này. "Trong trường hợp bạn lookin '?" Tôi nghe tiếng cười khinh bỉ từ trên cao. Nếu giọng nói là ở trên tôi, sau đó tôi chắc chắn về nơi nó đã đến từ. Đó là từ nơi đó nhô lên bầu trời thậm chí xa hơn mái nhà đã làm - các. Thang đó đạt đến tháp nước Chủ nhân của giọng nói dựa lưng vào tháp nước, nhìn xuống tôi. Khi cô chơi với một giá rẻ -looking trăm yen nhẹ trong tay cô, đôi mắt của chúng ta gặp nhau và cô len lén giấu nó đi vào túi đồng phục của cô. dài, mái tóc đen của cô đã giảm tất cả các con đường xuống lưng; băng của cô đã được cởi trói, để lộ những đường cong của ngực; những phần không cần thiết của còng áo của cô đã được nới lỏng; chân dài, sắc nét của cô trông có vẻ làm cho đá. Nhưng điều gì đã khiến một ấn tượng trong tôi là đôi mắt ambitionless cô, mà nhìn lơ đãng vào khoảng cách. Các túi dưới mắt của cô thực sự đóng góp cho rằng cái nhìn wash-out. "Của bạn này?" Cô bé hỏi trong cùng một giai điệu như trước. Tôi không biết cô ấy bao nhiêu tuổi, vì vậy trong thời gian này, tôi ngậm miệng của tôi và gật đầu trả lời. 5 Prologue Y ou thấy, tôi muốn có được chính thức nếu cô ấy là senpai của tôi, nhưng nếu cô ấy không, thì đó sẽ là một nguyên nhân gây ra sự bối rối. Sức mạnh thực sự giữ thẻ của nó gần gũi. "... Treo trên một giây," cô thở dài, khi cô đưa tay lên các bậc thang và trèo xuống nhanh chóng. ... Nhưng rồi- Gió thổi. Đó là các loại gió lớn quét sạch một màn, các loại xác định của một số phận. Các đường duy nhất của vải trong đó có tôi ước mơ mang lại cho cơn gió thần thánh như thể đốt cháy chính nó vào bộ nhớ vĩnh cửu. Tôi có thể đã được sử dụng mô tả hoa mỹ, nhưng về cơ bản tôi thấy quần lót của cô. Oi, công việc tốt, gió, bạn là tốt nhất!























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: