Temari and Shikamaru whipped through the trees, the cold air stinging  dịch - Temari and Shikamaru whipped through the trees, the cold air stinging  Việt làm thế nào để nói

Temari and Shikamaru whipped throug

Temari and Shikamaru whipped through the trees, the cold air stinging their cheeks. They were at the head of the group, scouting the area before the others. They were going by the directions given to Hinata and Ino from several different sources about the Akatsuki hideout.
They were a good ten minutes ahead of the others, and they found the solitude wonderful. They hadn't had time to speak to one another in a long time, since both had been busy with missions.

The group had decided on a stealth attack at night. They would all mask their chakra and move in small groups towards the hideout once they found it, in order to remain inconspicuous.

Still, both Temari and Shikamaru had a feeling that their heightened stealth would not hide them enough from the acute Akatsuki senses. They just had to hope they could strike fast enough to catch them by surprise.

"Do you think Sakura-chan is doing alright?" Temari asked Shikamaru as they continued jumping on tree limbs.

Shikamaru spared her a glance. "I don't know, Temari. I think she can hold out on her own but…"

"But you're afraid Itachi is stronger than she is."

"I know he is." Shikamaru murmured. "And that's what's scary. I don't know anyone who is stronger than him and it worries me. How can any of us hope to fight him off? Even you know when you've been defeated. Don't you just think…sometimes…that this mission is hopeless?"

"No." Temari shook her head. "I don't, and you shouldn't either, Shikamaru no baka. Besides, you don't know that none of us are stronger than Itachi. Anyway, that's beside the point. We're not fighting him one on one. Otherwise…you'd have to leave it to me." Temari laughed as Shikamaru gave a groan of annoyance.

"Anyway…Sakura-chan is smart. She knows when to fight and when to sit back and observe. I have no doubt that's what she's doing."

"If she had her chakra she'd be able to fight back. But we both know Kisame has probably drained her of it all. She couldn't hold off a Genin at the moment."

"You don't give her enough credit." Temari snapped. "She's been training with that Rock Lee, hasn't she? He's probably been teaching her how to build up her strength without chakra. And that Hyuga has probably taught her some useful pressure points."

"Hai."

"And I taught her a few wind jutsus." Temari laughed at Shikamaru's surprised look. "If she had a fan, maybe she'd be able to manipulate the wind."

"Che. Women." Shikamaru shook his head. "If I had known you were all so troublesome, I never would have proposed."

Temari grinned at him, showing off her teeth. "Women make life interesting, Shikamaru-kun."

Tomokazu headed silently down the hallway, his stride confident and amused as he headed to the one room he hadn't gone inside of. He could tell by the slowed heart rate and shallow breathing that the occupant in the room was sleeping.
Tomokazu placed his hand upon the door, ready to slide it open. Wouldn't Itachi be surprised…?

"Ne, Tomokazu-san, I do believe your room is down three doors." Sasori answered calmly from where he leaned in his doorway. He watched Tomokazu turn to look at him with a glare. His silver eyes glittered in the darkness.

"Good evening Sasori. Shouldn't you be playing with your dolls, instead of delving into affairs that are none of your business?"

Sasori ignored the fact that Tomokazu had insulted him by not saying 'san' as well as insinuating that Sasori's puppets were mere dolls. He continued to watch Tomokazu, his own dark eyes calm and unreadable. "It's against the rules to enter another Akatsuki's room without permission."

"My, my, are you Leader's little rule book now?" Tomokazu raised one perfect brow. "I didn't know you cared so much for regulations."

"Why were you headed into Itachi-san's room?"

Tomokazu snorted. "I had the…desire to enter."

Sasori's eyes narrowed slightly, though the darkness hid this. Did Tomokazu truly believe he could enter Itachi's room without anyone knowing? True, he and Deidara were the only Akatsuki other than Zetsu who were there with Tomokazu, but surely he hadn't believed he could get away with whatever he was going to do, did he?

"Haruno Sakura is bait for the Kyuubi and not to be disturbed, Tomokazu-san."

"And I suppose that Itachi isn't doing anything to 'disturb' our dear bait?"

Sasori sighed, not liking where this was going. However, he had known from the beginning that Sakura was awake. Unlike Tomokazu, he didn't underestimate the young kunoichi. She had apparently learned how to fake her own pulse rate and breathing, as well as her chakra to make a semblance of sleep. Tomokazu had always underestimated everyone besides himself—and Itachi.

"He is the one who captured her."

Tomokazu gave a feral grin. "Maybe I'll just capture her for myself, if that is the case."

"You would be breaking Akatsuki code."

Tomokazu shrugged. "What are you going to do about it, Sasori? Tattle to Leader?"

Sasori's eyes narrowed even more as he lifted a hand, motioning to the door that was Tomokazu's. "I suggest you sleep. I have a feeling you will be leaving early in the morning, ne?"

Tomokazu sneered, "Good night Sasori." He then flicked his own fingers in dismissal before heading to his room.

Sasori watched him go, as his door clicked shut. Sasori gave a small sigh, before turning to enter his own room. That's when it hit him. His heart throbbed in pain and he let out a small gasp as blood trickled out his mouth. He hurriedly wiped it away as the pain ceased. He rubbed his chest, which was still sore.

"Sasori-san? Are you alright?" Sakura whispered as she slid open the door.

Sasori nodded mutely. "Hai, Haruno-san."

"Sasori-san?"

"Hai?"

"Arigato." Then Sakura closed the door softly before padding back to the bed.

Sasori couldn't help but give a small smile before heading into his own room. If Itachi hadn't asked anything, he probably wouldn't have interfered at all. He then realized, that he probably would have either way. Sakura was too interesting to have around. Sasori's thoughts instantly turned back to Tomokazu and the throbbing in his chest.

What did that damn Tomokazu do? He didn't even touch me…

Suddenly the door to the house opened and Itachi and Kisame walked inside. Sasori, who hadn't closed the door to his own room, merely looked out at them, wondering. Kisame looked furious yet excited at the same time, blood lust literally rolling off of him in waves.

Itachi headed straight towards Sasori. "Wake Deidara-san. We've been spotted. We're leaving."

Deidara leaned out his own door, "Where are we going, yeah? What happened?"

"Those Leaf ANBU are heading this way. They seem to have found out the coordinates of this home." Kisame grunted, before grinning, "Apparently your Mistress has been inquiring about you."

"Nani?" Deidara choked out. "Mistress, yeah?"

"One of the ANBU." Itachi supplied. "She pretended to be your mistress to get information out of the villagers."

"Damn." Deidara nodded. "I'll wake Zetsu-san, yeah."

Tomokazu opened his own door, heading into the hallway. He merely smiled politely at Itachi. "Good to see you back, Itachi-san."

Itachi regarded him coolly, as one might inspect a piece of dust on their sleeve. "Hn."

"Where are we headed?"

"Zetsu-san and Tomokazu-san have a mission to go on." Kisame answered as he handed Tomokazu a scroll. "The rest of us are heading to Deidara's house in Stone."

"Glad that someone told me of this, yeah." Deidara grinned as he came back from Zetsu's room. "By the way, would you all like to come to my home, yeah?"

"How long until the ANBU get here?" Sasori asked.

"Thirty minutes to an hour." Itachi answered.

"Well, we'd better get going, yeah." Deidara smiled as he headed into his room to pack.

Kisame did the same, heading into his room with a nod.

Sasori turned to Itachi, "He tried."

"I know." Itachi answered coldly. Sasori then realized that Itachi and Kisame must have been outside the home the entire time. If Tomokazu had tried anything…he would have been dead quicker than it took him to sneer.

Sasori nodded at Itachi before heading into his own room as well. Itachi then opened his own door.

Sakura looked up as Itachi entered. He picked up a traveling pack, putting his scrolls inside from the shelves.
"We're leaving."

"I heard." Sakura whispered as she slipped off the bed in Deidara's Akatsuki robe. Itachi immediately realized it was not his own, but he said nothing as he handed her a pack.

Sakura wordlessly began putting more of his scrolls inside of it. When Itachi seemed satisfied with the fact that they had packed all of his documents, he gave her a pack for her clothing. She had already put on the yukata and pants, and was putting her kimono in her clothing pack when Itachi picked it up to look at it.

"Where did you get this?" His voice was slightly amused, yet it had an angered warning tone as well.

Sakura merely took it from him and placed it back in her pack. Itachi watched her curiously before packing his own clothes. He handed one of the scroll packs to Sakura. "You'll carry this."

Sakura nodded mutely as she shouldered both packs. She began calculating a plan. Perhaps she could escape…no, that's just what they'd be thinking. They'd know that she would see this as a perfect opportunity for escape.

They entered the hallway where Deidara, Sasori, and Kisame awaited. All were laden with packs.

"We're going to my house, yeah." Deidara smiled at Sakura. "I'm sure you'll like it."

Sakura nodded slowly. All of them put on their hats, and Itachi handed one to Sakura. She stared at it, before taking it in her hands slowly.

As their fingers touched, Itachi noticed that her hand was freezing. If she had been asleep the entire time, why was she so cold?

Sakura awkwardly placed the Akatsuki hat on, not liking the feel of it on her. It reminded her more and more of her place here, merely an instrument that could be played and manipulated at any time.

"Let's go." Deidara and Sasor
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Temari và Shikamaru whipped qua cây, không khí lạnh chua cay của má. Bọn chúng ở phần đầu của nhóm, hướng đạo vùng trước khi những người khác. Họ đã đi theo những lời hướng dẫn cho Hinata và Ino từ nhiều nguồn khác nhau về nơi ẩn náu Akatsuki.
họ đã một mười phút tốt trước những người khác, và họ tìm thấy cô đơn tuyệt vời. Họ đã không có thời gian để nói chuyện với nhau trong một thời gian dài, kể từ khi cả hai đã được bận rộn với nhiệm vụ

đội đã quyết định về một cuộc tấn công tàng hình vào ban đêm. Họ sẽ tất cả mặt nạ của chakra và di chuyển trong các nhóm nhỏ đối với nơi ẩn náu khi họ tìm thấy nó, để duy trì không dễ thấy.

Tuy nhiên, Temari và Shikamaru đã có một cảm giác rằng của tàng hình cao nào không giấu họ đủ từ các giác quan Akatsuki cấp tính. Họ chỉ cần có để hy vọng họ có thể tấn công đủ nhanh để bắt chúng bằng cách bất ngờ.

"làm bạn nghĩ rằng Sakura-chan làm được chứ?" Temari hỏi Shikamaru khi họ tiếp tục nhảy trên cây chi.

Shikamaru tha của cô trong nháy mắt. "Tôi không biết, Temari. Tôi nghĩ rằng cô có thể giữ ngày của riêng mình nhưng..."

"Nhưng bạn đang sợ Itachi là mạnh hơn cô ấy."

"Tôi biết anh ta." Shikamaru murmured. "Và đó là những gì đáng sợ. Tôi không biết bất cứ ai là mạnh hơn anh ta và lo lắng cho tôi. Làm thế nào chúng ta có thể hy vọng sẽ đấu với anh ấy? Thậm chí bạn biết khi bạn đã bị đánh bại. Chỉ cần không... đôi khi... rằng nhiệm vụ này là vô vọng? "

"Số"Temari lắc đầu của cô."Tôi không, và bạn không nên, Shikamaru baka không có. Bên cạnh đó, bạn không biết rằng không ai trong chúng ta là mạnh hơn Itachi. Dù sao, đó là bên cạnh điểm. Chúng ta không chiến đấu anh ta một ngày một. Nếu không... bạn sẽ phải để cho tôi. " Temari cười như Shikamaru đã cho một than van ít phiền toái.

"Anyway...Sakura-chan là thông minh. Cô ấy biết khi nào để chiến đấu và khi ngồi lại và quan sát. Tôi không có nghi ngờ đó là những gì cô đang làm."

"Nếu cô ấy có chakra của cô, cô sẽ có thể để chống lại. Nhưng chúng ta đều biết Kisame đã có thể thoát nước của mình của tất cả. Cô không thể giữ tắt một Genin tại thời điểm này."

"Bạn không cho nó đủ tín dụng." Temari bị gãy. "Cô đã là đào tạo với đó Rock Lee, đã không cô? Ông đã có thể giảng dạy cô làm thế nào để xây dựng sức mạnh của mình mà không có chakra. Và Hyuga có lẽ đã dạy cô một số áp lực điểm hữu ích."

"Hai."

"Và tôi dạy cô vài gió jutsus." Temari cười tại Shikamaru của ngạc nhiên nhìn. "Nếu cô đã có một fan hâm mộ, có lẽ cô sẽ có thể thao tác Gió."

"Che. Phụ nữ." Shikamaru lắc đầu. "Nếu tôi có thể biết bạn là tất cả vì vậy phiền hà, Tôi không bao giờ sẽ có đề xuất."

Temari grinned lúc anh ta, Hiển thị ra răng của mình. "Phụ nữ làm cho cuộc sống thú vị, Shikamaru-kun."

Tomokazu đứng đầu âm thầm xuống hành lang, stride của mình tự tin và amused như ông đứng đầu một phòng, ông đã không đi bên trong. Ông có thể cho biết bởi nhịp tim chậm và nông thở rằng hành khách trong phòng ngủ.
Tomokazu đặt bàn tay của mình khi cửa, sẵn sàng để trượt nó mở. Sẽ không Itachi được ngạc nhiên...?

"Ne, Tomokazu-san, tôi tin rằng căn phòng của bạn là xuống ba cửa." Gaara trả lời một cách bình tĩnh từ nơi ông cúi trong cửa của mình. Ông dõi Tomokazu quay sang nhìn vào anh ta với một ánh sáng chói. Mắt bạc glittered trong bóng tối.

"Chào buổi tối Gaara. Bạn không nên chơi với búp bê của bạn, thay vì delving vào công việc không của doanh nghiệp của bạn?"

Gaara bỏ qua một thực tế rằng Tomokazu đã xúc phạm anh ta không nói 'san' cũng như insinuating Gaara của con rối là chỉ búp bê. Ông tiếp tục để xem Tomokazu, mình mắt tối bình tĩnh và không thể đọc được. "Đó là chống lại các quy tắc để nhập một Akatsuki phòng mà không được phép."

"Của tôi, của tôi, bạn có sách của lãnh đạo luật nhỏ bây giờ không?" Tomokazu nêu ra một hoàn hảo trán. "Tôi không biết bạn chăm sóc rất nhiều cho quy định."

"Tại sao bạn được đầu vào Itachi-san phòng?"

Tomokazu snorted. "Tôi đã có những... mong muốn nhập."

Gaara của mắt thu hẹp một chút, mặc dù bóng tối đã giấu điều này. Đã làm Tomokazu thật sự tin rằng ông có thể nhập của Itachi phòng mà không có bất cứ ai biết? Đúng, ông và Deidara là Akatsuki duy nhất khác hơn so với Zetsu những người đã có với Tomokazu, nhưng chắc chắn ông đã không tin rằng ông có thể nhận được đi với bất cứ điều gì ông đã đi làm, đã làm ông?

"Haruno Sakura là mồi cho Kyuubi và không phải băn khoăn, Tomokazu-san."

"Và tôi giả sử rằng Itachi là không làm bất cứ điều gì ' làm phiền ' mồi thân yêu của chúng tôi?"

Gaara thở dài, không thích nơi này đi. Tuy nhiên, ông đã biết từ đầu rằng Sakura được tỉnh táo. Không giống như Tomokazu, ông đã không đánh giá thấp kunoichi trẻ. Cô ấy dường như đã học hỏi làm thế nào để giả nhịp tim của riêng mình và thở, cũng như các chakra của mình để làm cho một semblance của giấc ngủ. Tomokazu đã luôn luôn đánh giá thấp tất cả mọi người bên cạnh mình — và Itachi.

"ông là một trong những người bắt cô ấy."

Tomokazu đã cung cấp một grin hoang dã. "Có lẽ tôi sẽ chỉ cần nắm bắt cô ấy cho bản thân mình, nếu đó là trường hợp."

"Bạn sẽ phá vỡ Akatsuki mã."

Tomokazu shrugged. "Những gì bạn sẽ làm gì về nó, Gaara? Tattle để lãnh đạo?"

Gaara của mắt thu hẹp thậm chí nhiều hơn như ông nâng lên một bàn tay, motioning vào cửa là của Tomokazu. "Tôi đề nghị bạn ngủ. Tôi có một cảm giác bạn sẽ phải rời sớm vào buổi sáng, ne?"

Tomokazu rưới, "Chúc ngủ ngon Gaara." Ông sau đó flicked ngón tay của mình trong sa thải trước khi đi vào phòng của mình.

Gaara dõi anh ta đi, như ông đóng cửa nhấp. Gaara đã đưa ra một sigh nhỏ, trước khi chuyển sang nhập phòng riêng của mình. Đó là khi nó hit ông. Trái tim của mình throbbed đau đớn và ông để cho ra một gasp nhỏ như máu trickled ra miệng của mình. Ông nhanh chóng xóa nó đi như đau không còn. Ông cọ xát ngực của mình, đó là vẫn còn đau.

"Gaara-san? Có bạn sao không?" Sakura thì thầm khi cô trượt mở cửa.

Gaara gật đầu mutely. "Hai, Haruno-san."

"Gaara-san?"

"Hai?"

"Arigato." Sau đó, Sakura đóng cửa nhẹ nhàng trước khi padding quay lại giường.

Gaara không thể giúp đỡ, nhưng cung cấp cho một nụ cười nhỏ trước khi đi vào phòng riêng của mình. Nếu Itachi đã không yêu cầu bất cứ điều gì, ông có lẽ sẽ không có ảnh hưởng đến ở tất cả. Ông sau đó nhận ra, rằng ông có lẽ sẽ có một trong hai cách. Sakura là quá thú vị để có xung quanh. Suy nghĩ của Gaara ngay lập tức quay trở lại để Tomokazu và throbbing trong ngực của mình.

đó damn Tomokazu đã làm gì? Ông đã không chạm vào tôi...

đột nhiên cửa nhà mở và Itachi và Kisame đi bên trong. Gaara, người đã không đóng cửa để phòng riêng của mình, chỉ đơn thuần là nhìn vào họ, tự hỏi. Kisame nhìn tức giận nhưng vui mừng cùng một lúc, máu ham muốn theo nghĩa đen cán tắt của anh ta trong sóng.

Itachi đứng đầu thẳng về phía Gaara. "Thức dậy Deidara-san. Chúng tôi đã được phát hiện. Chúng tôi đang để lại."

Deidara cúi nhà cửa của mình, "chúng ta đi đâu, có? Những gì xảy ra?"

"Những ANBU lá nhóm theo cách này. Họ có vẻ đã phát hiện ra các tọa độ này trang chủ."Kisame càu, trước khi grinning,"Rõ ràng tình nhân của bạn đã hỏi về bạn."

"Nani?" Deidara nghẹn ngào ra. "Tình nhân, có?"

"Một trong ANBU." Itachi cung cấp. "Nó giả vờ là người tình của bạn để có được thông tin ra khỏi các dân làng."

"Damn." Deidara gật đầu. "Tôi sẽ đánh thức Zetsu-san, có."

Tomokazu mở ra cánh cửa của mình, nhóm vào hành lang. Ông chỉ cười một cách lịch sự tại Itachi. "Rất tốt để xem bạn trở lại, Itachi-san."

Itachi coi anh ta coolly, là một trong những có thể kiểm tra một mảnh bụi trên tay áo của họ. "Hn."

"Mà chúng tôi đứng đầu?"

"Zetsu-san và Tomokazu-san có một nhiệm vụ để đi vào." Kisame trả lời như ông trao Tomokazu một di chuyển. "Phần còn lại của chúng tôi đang hướng về của Deidara nhà trong đá."

"Glad rằng ai đó nói với tôi về điều này, có."Deidara grinned khi ông trở lại từ Zetsu của phòng."Bằng cách này, tất cả các bạn muốn đến nhà tôi, phải không?"

"Bao lâu cho đến khi ANBU nhận được ở đây?" Gaara hỏi.

"ba mươi phút đến một giờ." Itachi trả lời.

"Vâng, chúng ta sẽ tốt hơn đi, có." Deidara cười khi ông đứng đầu vào phòng của mình để gói.

Kisame đã làm như vậy, nhóm vào phòng của mình với một gật.

Gaara quay sang Itachi, "Ông đã cố gắng."

"Tôi biết." Itachi trả lời coldly. Gaara sau đó nhận ra rằng Itachi và Kisame phải có bên ngoài nhà toàn bộ thời gian. Nếu Tomokazu đã cố gắng bất cứ điều gì... ông sẽ có chết nhanh hơn nó đã cho anh ta để sneer.

Gaara gật đầu tại Itachi trước khi đi vào phòng riêng của mình. Itachi sau đó mở cửa mình.

Sakura nhìn lên như Itachi nhập. Ông nhặt một gói đi du lịch, đưa ông cuộn bên trong từ kệ.
"Chúng tôi đang để lại."

"Tôi nghe nói." Sakura thì thầm khi cô trượt ra khỏi giường trong chiếc áo choàng của Deidara Akatsuki. Itachi ngay lập tức nhận ra nó không phải là ông của riêng, nhưng ông không nói gì như ông trao cho cô ấy một gói.

Sakura wordlessly bắt đầu đưa nhiều hơn của ông cuộn bên trong của nó. Khi Itachi có vẻ hài lòng với thực tế là họ đã đóng gói tất cả tài liệu của mình, ông đã cho cô ấy một gói cho quần áo của cô. Cô đã đã đặt trên yukata và quần, và đã đưa kimono cô trong gói quần áo của cô khi Itachi vớt nó lên để xem xét nó

"Nơi đã làm bạn có được điều này?" Tiếng nói của ông là một chút amused, nhưng nó có một giai điệu cảnh báo giận dữ như Vâng.

Sakura chỉ lấy nó từ anh ta và đặt nó trở lại trong gói của cô. Itachi theo dõi cô tò mò trước khi đóng gói quần áo riêng của mình. Ông trao một trong các gói di chuyển cho Sakura. "Bạn sẽ thực hiện điều này."

Sakura gật đầu mutely như cô vai cả gói. Cô bắt đầu tính toán một kế hoạch. Có lẽ cô có thể thoát khỏi... không, đó là chỉ những gì họ sẽ suy nghĩ. Họ sẽ biết rằng cô sẽ thấy điều này như là một cơ hội hoàn hảo cho thoát.

họ bước vào hành lang nơi Deidara, Gaara và Kisame chờ đợi. Tất cả được laden với gói.

"Chúng ta đến nhà tôi, có." Deidara cười lúc Sakura. "Tôi chắc chắn bạn sẽ thích nó."

Sakura gật đầu từ từ. Tất cả chúng lên mũ của họ, và Itachi bàn giao một cho Sakura. Cô stared vào nó, trước khi nó trong tay của mình chậm.

như ngón tay chạm vào, Itachi nhận thấy rằng tay đóng băng. Nếu cô đã ngủ trong suốt thời gian, tại sao là cô vào quá lạnh?

Sakura awkwardly đặt mũ Akatsuki trên, không thích cảm giác của nó về cô ấy. Nó nhắc nhở cô ấy hơn và chi tiết của mình đặt ở đây, chỉ đơn thuần là một công cụ mà có thể được chơi và chế tác bất cứ lúc nào.

"Hãy đi." Deidara và Sasor
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Temari và Shikamaru đánh qua cây cối, không khí lạnh thổi mạnh vào má. Họ ở phần đầu của nhóm, trinh sát khu vực trước khi những người khác. Họ đã đi theo hướng dẫn cho Hinata và Ino từ nhiều nguồn khác nhau về nơi ẩn náu của Akatsuki.
Họ là một mười phút trước người khác, và họ tìm thấy sự cô đơn tuyệt vời. Họ đã không có thời gian để nói chuyện với nhau trong một thời gian dài, kể từ khi cả hai đã rất bận rộn với nhiệm vụ. Nhóm đã quyết định một cuộc tấn công tàng hình vào ban đêm. Tất cả họ sẽ mặt nạ chakra của mình và di chuyển trong các nhóm nhỏ hướng tới nơi ẩn náu một khi họ tìm thấy nó, để duy trì không dễ thấy. Tuy nhiên, cả hai Temari và Shikamaru đã có một cảm giác rằng tàng hình cao của họ sẽ không che giấu họ đủ từ các giác quan Akatsuki cấp. Họ chỉ cần có để hy vọng họ có thể tấn công đủ nhanh để bắt họ ngạc nhiên. "Bạn có nghĩ rằng Sakura-chan đang làm chứ?" Temari hỏi Shikamaru như họ tiếp tục nhảy trên cành cây. Shikamaru tha cô trong nháy mắt. "Tôi không biết, Temari. Tôi nghĩ cô ấy có thể giữ trên của mình nhưng ..." "Nhưng anh sợ Itachi mạnh hơn cô ấy." "Tôi biết anh ta." Shikamaru thì thầm. "Và đó là điều đáng sợ. Tôi không biết bất cứ ai là người mạnh hơn anh và nó làm tôi lo lắng. Làm thế nào nào chúng ta có thể hy vọng để chiến đấu anh ta ra? Thậm chí bạn có biết khi bạn đã bị đánh bại. Bạn không chỉ cần nghĩ ... đôi khi ... rằng sứ mệnh này là vô vọng? " "Không" Temari lắc đầu. "Tôi không, và bạn không nên hoặc, Shikamaru không ngốc. Bên cạnh đó, bạn không biết rằng không ai trong chúng ta là mạnh hơn Itachi. Dù sao, đó là bên cạnh điểm. Chúng tôi không chiến đấu anh ta một ngày một. Nếu không ... bạn phải để lại nó cho tôi. " Temari cười khi Shikamaru đã đưa ra một tiếng rên rỉ của ít phiền toái. "Dù sao thì ... Sakura-chan là thông minh. Cô ấy biết khi chiến đấu và khi ngồi lại và quan sát. Tôi không có nghi ngờ đó là những gì cô ấy làm." "Nếu cô ấy có chakra cô ' d có thể để chống lại. Nhưng cả hai chúng tôi biết Kisame đã có thể thoát nước của cô tất cả. Cô không thể tổ chức một Genin vào lúc này. " "Bạn không đủ cung cấp tín dụng của mình." Temari gãy. "Cô ấy được đào tạo với Rock Lee, đã không cô? Ông có thể được giảng dạy cô làm thế nào để xây dựng sức mạnh của mình mà không cần chakra. Và đó Hyuga đã có thể dạy cho cô một số điểm áp lực hữu ích." "Hải." "Và tôi đã dạy cô một vài jutsus gió. " Temari cười nhìn ngạc nhiên của Shikamaru. "Nếu cô ấy đã có một fan hâm mộ, có lẽ cô ấy có thể thao tác gió." "Che. phụ nữ." Shikamaru lắc đầu. "Nếu tôi biết anh đều rất phiền hà, tôi sẽ không bao giờ được đề xuất." Temari cười toe toét với anh, khoe hàm răng. "Phụ nữ làm cho cuộc sống thú vị, Shikamaru-kun." Tomokazu đầu âm thầm xuống hành lang, sải chân của mình tự tin và thích thú khi anh đánh đầu vào một phòng, ông đã không đi bên trong. Ông có thể nói theo nhịp tim chậm lại và thở nông rằng người cư ngụ trong phòng ngủ. Tomokazu đặt tay trên cánh cửa, sẵn sàng để trượt mở. Itachi sẽ không ngạc nhiên ...? "Ne, Tomokazu-san, tôi tin rằng căn phòng của bạn xuống ba cửa ra vào." Sasori điềm tĩnh trả lời từ nơi ông cúi xuống ô cửa của mình. Anh nhìn Tomokazu lần lượt nhìn anh với một ánh sáng chói. Đôi mắt bạc của mình lấp lánh trong bóng tối. "Chào buổi tối Sasori. nên không được chơi với những con búp bê của bạn, thay vì đào sâu vào các vấn đề mà không ai trong doanh nghiệp của bạn?" Sasori bỏ qua thực tế là Tomokazu đã xúc phạm anh ta bằng cách không nói 'san 'cũng như nói bóng gió rằng con rối của Sasori là chỉ những con búp bê. Ông tiếp tục xem Tomokazu, đôi mắt đen của mình bình tĩnh và không thể đọc. "Đó là chống lại các quy tắc để vào một căn phòng khác của Akatsuki mà không được phép." "của tôi, của tôi, bạn có ít cuốn sách quy tắc lãnh đạo của bây giờ?" Tomokazu giơ một chân mày hoàn hảo. "Tôi không biết bạn quan tâm rất nhiều cho quy định." "Tại sao bạn đầu vào phòng Itachi-san?" Tomokazu khịt mũi. "Tôi có ... mong muốn bước vào." mắt Sasori hơi nheo lại, mặc dù bóng tối giấu điều này. Đã Tomokazu thực sự tin rằng ông có thể vào phòng của Itachi mà không ai biết? Đúng, ông và Deidara là chỉ Akatsuki khác hơn Zetsu người đã có với Tomokazu, nhưng chắc chắn ông đã không tin rằng ông có thể nhận được ngay với bất cứ điều gì ông sẽ làm gì, đúng không? "Haruno Sakura là mồi cho Kyuubi và không bị quấy rầy, Tomokazu-san. " "Và tôi cho rằng Itachi là không làm bất cứ điều gì để 'làm phiền' mồi thân yêu của chúng tôi?" Sasori thở dài, không thích nơi này đang diễn ra. Tuy nhiên, ông đã biết ngay từ đầu rằng Sakura đã tỉnh táo. Không giống như Tomokazu, ông không đánh giá thấp kunoichi trẻ. Cô dường như đã học được cách giả tốc độ của riêng mình xung và thở, cũng như chakra của mình để thực hiện một vẻ ngoài của giấc ngủ. Tomokazu đã luôn luôn đánh giá thấp tất cả mọi người bên cạnh mình và Itachi. "Anh ấy là một trong những người bị bắt cô ấy". Tomokazu đã đưa ra một nụ cười hoang dã. "Có lẽ tôi sẽ chỉ bắt cô cho bản thân mình, nếu đó là trường hợp." "Bạn sẽ được phá vỡ mã Akatsuki." Tomokazu nhún vai. "Anh sẽ làm gì về nó, Sasori nói tào lao để lãnh đạo?" mắt Sasori thu hẹp hơn nữa khi ông đưa tay chỉ về phía các cánh cửa đó là Tomokazu của. "Tôi đề nghị bạn ngủ. Tôi có cảm giác bạn sẽ được để lại vào buổi sáng sớm, ne?" Tomokazu chế nhạo, "Chúc ngủ ngon Sasori." Sau đó ông búng ngón tay của mình trong sa thải trước khi đi vào phòng của mình. Sasori nhìn anh đi, như cánh cửa của mình nhấp đóng cửa. Sasori đã đưa ra một tiếng thở dài nhỏ, trước khi quay vào phòng riêng của mình. Đó là khi nó đánh anh ta. Trái tim mình đập mạnh trong đau đớn và ông bật ra một tiếng thở hổn hển nhỏ như máu chảy ra miệng. Anh vội vã lau nó đi khi cơn đau chấm dứt. Ông cọ xát ngực, như thế vẫn còn đau. "Sasori-san? có sao không?" Sakura thì thầm khi cô trượt mở cửa. Sasori gật đầu mutely. "Hải, Haruno-san." "Sasori-san?" "Hai?" "Arigato". Sau đó, Sakura đóng cửa nhẹ nhàng trước khi đệm trở lại giường. Sasori không thể không cung cấp cho một nụ cười nhỏ trước khi đi vào phòng riêng của mình. Nếu Itachi đã không hỏi bất cứ điều gì, ông có thể sẽ không có can thiệp gì cả. Sau đó ông nhận ra, rằng ông có thể sẽ có một trong hai cách. Sakura là quá thú vị để có xung quanh. Suy nghĩ của Sasori ngay lập tức quay trở lại Tomokazu và đập rộn ràng trong lồng ngực. đã chết tiệt Tomokazu làm gì? Ông thậm chí không chạm vào tôi ... Đột nhiên cánh cửa nhà mở cửa và Itachi và Kisame bước vào trong. Sasori, người đã không đóng cửa phòng riêng của mình, chỉ đơn thuần là nhìn ra họ, tự hỏi. Kisame nhìn giận dữ nhưng vui mừng cùng một lúc, khát máu nghĩa là lăn ra của anh trong sóng. Itachi đi thẳng về phía Sasori. "Đánh thức Deidara-san. Chúng tôi đã được phát hiện. Chúng ta đi thôi." Deidara nghiêng người ra khỏi cửa của mình, "Chúng ta đi đâu, yeah gì đã xảy ra?" "Những lá Anbu đang đi theo cách này. Họ dường như có phát hiện ra tọa độ của ngôi nhà này. " Kisame lầm bầm, trước khi cười toe toét: "Hình như Mistress của bạn đã được hỏi về bạn." "Nani?" Deidara nghẹn lời. "Tình nhân, vậy sao?" "Một trong những Anbu." Itachi cung cấp. "Cô ấy giả vờ là tình nhân của bạn để có được thông tin của người dân." "Chết tiệt." Deidara gật đầu. "Tôi sẽ thức Zetsu-san, đúng vậy." Tomokazu mở cửa của mình, đi vào hành lang. Ông chỉ mỉm cười một cách lịch sự tại Itachi. "Rất vui được gặp lại, Itachi-san." Itachi coi anh lạnh lùng, như người ta có thể kiểm tra một mảnh bụi trên tay áo của họ. "Hn." "Chúng ta đi đâu?" "Zetsu-san và Tomokazu-san có một nhiệm vụ để tiếp tục." Kisame đã trả lời khi đưa Tomokazu di chuyển một. "Phần còn lại của chúng tôi đang hướng đến nhà của Deidara trong đá." "Rất vui khi ai đó nói với tôi về điều này, đúng vậy." Deidara cười khi anh trở về từ phòng của Zetsu. "Bằng cách này, tất cả các bạn muốn đến nhà tôi, đúng không?" "Làm thế nào lâu cho đến khi Anbu được đây?" Sasori hỏi. "Ba mươi phút đến một giờ." Itachi trả lời. "Vâng, chúng tôi muốn tốt hơn có được đi, yeah." Deidara mỉm cười khi anh đánh đầu vào phòng mình để đóng gói. Kisame đã làm như vậy, đi vào phòng của mình với một cái gật đầu. Sasori quay sang Itachi, "Ông đã cố gắng." "Tôi biết." Itachi đã trả lời một cách lạnh lùng. Sasori sau đó nhận ra rằng Itachi và Kisame phải có được bên ngoài nhà toàn bộ thời gian. Nếu Tomokazu đã cố gắng bất cứ điều gì ... ông sẽ có được chết nhanh hơn nó đưa ông đến chế nhạo. Sasori gật đầu với Itachi trước khi đi vào phòng riêng của mình là tốt. Itachi sau đó mở cửa của mình. Sakura nhìn lên như Itachi nhập vào. Anh nhặt một gói đi du lịch, đặt cuộn mình bên trong từ các kệ. "Chúng ta đi." "Tôi nghe nói." Sakura thì thầm khi cô bị trượt ra khỏi giường trong chiếc áo choàng Akatsuki Deidara. Itachi ngay lập tức nhận ra đó là không phải của riêng của mình, nhưng ông không nói gì khi anh đưa cho cô một gói. Sakura lặng lẽ bắt đầu đặt nhiều cuộn của ông bên trong của nó. Khi Itachi có vẻ hài lòng với thực tế là họ đã đóng gói tất cả các tài liệu của mình, ông đã cho cô một gói cho quần áo của mình. Cô đã đưa vào yukata và quần dài, và đã được đưa kimono của cô trong gói quần áo của mình khi Itachi nhặt nó lên để nhìn vào nó. "Nơi mà bạn đã có được điều này?" Giọng nói của anh đã hơi thích thú, nhưng nó đã có một giai điệu cảnh báo tức giận là tốt. Sakura chỉ lấy nó từ anh ta và đặt nó trở lại trong gói của mình. Itachi nhìn cô tò mò trước khi đóng gói quần áo của riêng mình. Ông đưa cho một trong các gói di chuyển đến Sakura. "Bạn sẽ thực hiện điều này." Sakura gật đầu mutely khi cô vai cả hai gói. Cô bắt đầu tính toán một kế hoạch. Có lẽ cô có thể thoát khỏi ... không, đó chỉ là những gì họ đã phải suy nghĩ. Họ muốn biết rằng cô ấy sẽ coi đây là một cơ hội hoàn hảo để tẩu thoát. Họ bước vào hành lang nơi Deidara, Sasori, và Kisame chờ đợi. Tất cả đều đầy gói. "Chúng tôi sẽ đến nhà tôi, yeah." Deidara mỉm cười với Sakura. "Tôi chắc chắn bạn sẽ thích nó." Sakura gật đầu. Tất cả trong số họ đặt trên mũ của họ, và Itachi trao một Sakura. Cô nhìn chằm chằm vào nó, trước khi dùng nó trong tay từ từ. Khi ngón tay chạm vào, Itachi nhận thấy rằng tay của cô đã đóng băng. Nếu cô ấy đã ngủ trong suốt thời gian, tại sao cô ấy rất lạnh? Sakura lúng túng đặt chiếc mũ Akatsuki trên, không thích cảm giác của nó trên mình. Nó nhắc nhở cô nhiều hơn và nhiều hơn nữa của vị trí của mình ở đây, chỉ đơn thuần là một công cụ có thể được chơi và thao tác bất cứ lúc nào. "Đi thôi." Deidara và Sasor













































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: