26 and 27) BC20 The revised Standard requires that if one of the parti dịch - 26 and 27) BC20 The revised Standard requires that if one of the parti Việt làm thế nào để nói

26 and 27) BC20 The revised Standar

26 and 27) BC20 The revised Standard requires that if one of the parties to a contract has one or more options as to how it is settled (eg net in cash or by exchanging shares for cash), the contract is a financial asset or a financial liability unless all of the settlement alternatives would result in equity classification. The Board concluded that entities should not be able to circumvent the accounting requirements for financial assets and financial liabilities simply by including an option to settle a contract through the exchange of a fixed number of shares for a fixed amount. The Board had proposed in the Exposure Draft that past practice and management intentions should be considered in determining the classification of such instruments. However, respondents to the Exposure Draft noted that such requirements can be difficult to apply because some entities do not have any history of similar transactions and the assessment of whether an established practice exists and of what is management’s intention can be subjective. The Board agreed with these comments and accordingly concluded that past practice and management intentions should not be determining factors. Alternative approaches considered BC21 In finalising the revisions to IAS 32 the Board considered, but rejected, a number of alternative approaches: (a) To classify as an equity instrument any contract that will be settled in the entity’s own shares. The Board rejected this approach because it does not deal adequately with transactions in which an entity is using its own shares as currency, eg when an entity has an obligation to pay a fixed or determinable amount that is settled in a variable number of its own shares. (b) To classify a contract as an equity instrument only if (i) the contract will be settled in the entity’s own shares, and (ii) the changes in the fair value of the contract move in the same direction as the changes in the fair value of the shares from the perspective of the counterparty. Under this approach, contracts that will be settled in the entity’s own shares would be financial assets or financial liabilities if, from the perspective of the counterparty, their value moves inversely with the price of the entity’s own shares. An example is an entity’s obligation to buy back its own shares. The Board rejected this approach because its adoption would represent a fundamental shift in the concept of equity. The Board also noted that it would result in a change to the classification of some transactions, compared with the existing Framework and IAS 32, that had not been exposed for comment. (c) To classify as an equity instrument a contract that will be settled in the entity’s own shares unless its value changes in response to something other than the price of the entity’s own shares. The Board rejected this approach to avoid an exception to the principle that non-derivative contracts that are settled in a variable number of an entity’s own shares should be treated as financial assets or financial liabilities. IAS 32 BC © IASCF 1555 (d) To limit classification as equity instruments to outstanding ordinary shares, and classify as financial assets or financial liabilities all contracts that involve future receipt or delivery of the entity’s own shares. The Board rejected this approach because its adoption would represent a fundamental shift in the concept of equity. The Board also noted that it would result in a change to the classification of some transactions compared with the existing IAS 32 that had not been exposed for comment. Compound financial instruments (paragraphs 28–32 and AG30–AG35) BC22 The Standard requires the separate presentation in an entity’s balance sheet* of liability and equity components of a single financial instrument. It is more a matter of form than a matter of substance that both liabilities and equity interests are created by a single financial instrument rather than two or more separate instruments. The Board believes that an entity’s financial position is more faithfully represented by separate presentation of liability and equity components contained in a single instrument. Allocation of the initial carrying amount to the liability and equity components (paragraphs 31 and 32, AG36–AG38 and Illustrative Examples 9–12) BC23 The previous version of IAS 32 did not prescribe a particular method for assigning the initial carrying amount of a compound financial instrument to its separated liability and equity components. Rather, it suggested approaches that might be considered, such as: (a) assigning to the less easily measurable component (often the equity component) the residual amount after deducting from the instrument as a whole the amount separately determined for the component that is more easily determinable (a ‘with-and-without’ method); and (b) measuring the liability and equity components separately and, to the extent necessary, adjusting these amounts pro rata so that the sum of the components equals the amount of the instrument as a whole (a ‘relative fair value’ method). BC24 This choice was originally justified on the grounds that IAS 32 did not deal with the measurement of financial assets, financial liabilities and equity instruments. BC25 However, since the issue of IAS 39, IFRSs contain requirements for the measurement of financial assets and financial liabilities. Therefore, the view that IAS 32 should not prescribe a particular method for separating compound financial instruments because of the absence of measurement requirements for financial instruments is no longer valid. IAS 39, paragraph 43, requires a financial liability to be measured on initial recognition at its fair value. Therefore, a relative fair value method could result in an initial measurement of the liability component that is not in compliance with IAS 39. * IAS 1 (as revised in 2007) replaced the term ‘balance sheet’ with ‘statement of financial position’. IAS 32 BC 1556 © IASCF BC26 After initial recognition, a financial liability that is classified as at fair value through profit or loss is measured at fair value under IAS 39, and other financial liabilities are measured at amortised cost . If the liability component of a compound financial instrument is classified as at fair value through profit or loss, an entity could recognise an immediate gain or loss after initial recognition if it applies a relative fair value method. This is contrary to IAS 32, paragraph 31, which states that no gain or loss arises from recognising the components of the instrument separately. BC27 Under the Framework, and IASs 32 and 39, an equity instrument is defined as any contract that evidences a residual interest in the assets of an entity after deducting all of its liabilities. Paragraph 67 of the Framework further states that the amount at which equity is recognised in the balance sheet is dependent on the measurement of assets and liabilities. BC28 The Board concluded that the alternatives in IAS 32 to measure on initial recognition the liability component of a compound financial instrument as a residual amount after separating the equity component or on the basis of a relative fair value method should be eliminated. Instead the liability component should be measured first (including the value of any embedded non-equity derivative features, such as an embedded call feature), and the residual amount assigned to the equity component. BC29 The objective of this amendment is to make the requirements about the entity’s separation of the liability and equity components of a single compound financial instrument consistent with the requirements about the initial measurement of a financial liability in IAS 39 and the definitions in IAS 32 and the Framework of an equity instrument as a residual interest. BC30 This approach removes the need to estimate inputs to, and apply, complex option pricing models to measure the equity component of some compound financial instruments. The Board also noted that the absence of a prescribed approach led to a lack of comparability among entities applying IAS 32 and that it therefore was desirable to specify a single approach. BC31 The Board noted that a requirement to use the with-and-without method, under which the liability component is determined first, is consistent with the proposals of the Joint Working Group of Standard Setters in its Draft Standard and Basis for Conclusions in Financial Instruments and Similar Items, published by IASC in December 2000 (see Draft Standard, paragraphs 74 and 75 and Application Supplement, paragraph 318). Treasury shares (paragraphs 33, 34 and AG36) BC32 The revised Standard incorporates the guidance in SIC-16 Share Capital—Reacquired Own Equity Instruments (Treasury Shares). The acquisition and subsequent resale by an entity of its own equity instruments represents a transfer between those holders of equity instruments who have given up their equity interest and those who continue to hold an equity instrument, rather than a gain or loss to the entity. IAS 32 BC © IASCF 1557 Interest, dividends, losses and gains (paragraphs 35–41 and AG37) Costs of an equity transaction (paragraphs 35 and 37–39) BC33 The revised Standard incorporates the guidance in SIC-17 Equity—Costs of an Equity Transaction. Transaction costs incurred as a necessary part of completing an equity transaction are accounted for as part of the transaction to which they relate. Linking the equity transaction and costs of the transaction reflects in equity the total cost of the transaction. BC34– BC48 [Deleted] Summary of changes from the Exposure Draft BC49 The main changes from the Exposure Draft’s proposals are as follows: (a) The Exposure Draft proposed to define a financial liability as a contractual obligation to deliver cash or another financial asset to another entity or to exchange financial instruments with another entity under conditions that are potentially unfavoura
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
26 và 27) BC20 sửa đổi tiêu chuẩn đòi hỏi rằng nếu một trong các bên để một hợp đồng có một hoặc nhiều tùy chọn để làm thế nào nó được giải quyết (ví dụ: net bằng tiền mặt hoặc bằng cách trao đổi cổ phiếu cho tiền mặt), hợp đồng là một tài sản tài chính hoặc một trách nhiệm tài chính trừ khi tất cả các lựa chọn thay thế giải quyết sẽ cho kết quả trong phân loại vốn chủ sở hữu. Bảng kết luận rằng thực thể nên không thể phá vỡ các yêu cầu kế toán tài chính tài sản và trách nhiệm pháp lý tài chính chỉ đơn giản bằng cách bao gồm một tùy chọn để giải quyết một hợp đồng thông qua trao đổi một số cố định cổ phần cho một số tiền cố định. Hội đồng quản trị đã đề xuất trong dự thảo tiếp xúc mà qua ý định thực hành và quản lý cần được xem xét trong việc xác định phân loại của các công cụ như vậy. Tuy nhiên, người trả lời dự thảo tiếp xúc ghi nhận rằng các yêu cầu có thể được khó khăn để áp dụng vì tổ chức một số không có bất kỳ lịch sử của các giao dịch tương tự và đánh giá việc tồn tại của một thực hành được thành lập và những gì là ý định của quản lý có thể được chủ quan. Hội đồng quản trị đồng ý với những ý kiến và theo đó kết luận rằng thực hành trong quá khứ và ý định quản lý không nên xác định các yếu tố. Phương pháp tiếp cận thay thế coi là BC21 trong finalising sửa đổi để IAS 32 hội đồng quản trị xem xét, nhưng bị từ chối, một số phương pháp tiếp cận thay thế: (a) để phân loại như là một công cụ vốn chủ sở hữu bất kỳ hợp đồng sẽ được giải quyết trong các cổ phiếu của thực thể. Hội đồng quản trị từ chối cách tiếp cận này bởi vì nó không giải quyết đầy đủ với các giao dịch trong đó một thực thể đang sử dụng chia sẻ riêng của mình như là tiền tệ, ví dụ như khi một thực thể có nghĩa vụ phải trả một số tiền cố định hoặc determinable được giải quyết trong một số biến cổ phần riêng của mình. (b) để phân loại hợp đồng như là một công cụ vốn chủ sở hữu chỉ khi (i) hợp đồng sẽ được giải quyết trong các cổ phiếu của tổ chức, và (ii) những thay đổi trong chợ giá trị của hợp đồng di chuyển theo hướng tương tự như những thay đổi trong những giá trị của các cổ phiếu từ quan điểm của counterparty. Theo cách tiếp cận này, hợp đồng sẽ được giải quyết trong các cổ phiếu của thực thể sẽ là tài sản tài chính hoặc trách nhiệm pháp lý tài chính nếu, từ quan điểm của counterparty, giá trị của họ di chuyển ngược lại với giá cổ phần của tổ chức. Một ví dụ là một thực thể chịu trách nhiệm lên kế hoạch mua lại cổ phần riêng của mình. Hội đồng quản trị đã từ chối cách tiếp cận này vì nhận con nuôi của nó sẽ đại diện cho một sự thay đổi cơ bản trong các khái niệm của vốn chủ sở hữu. Hội đồng quản trị cũng lưu ý rằng nó sẽ dẫn đến một sự thay đổi để phân loại một số giao dịch, so với hiện tại khuôn khổ và IAS 32, mà đã không được tiếp xúc cho nhận xét. (c) để phân loại như là một công cụ vốn chủ sở hữu một hợp đồng sẽ được giải quyết trong các cổ phiếu của thực thể trừ khi giá trị của nó thay đổi để đáp ứng với một cái gì đó khác hơn so với mức giá của các cổ phần của tổ chức. Hội đồng quản trị từ chối điều này cách tiếp cận để tránh một ngoại lệ cho nguyên tắc đó đạo hàm không hợp đồng đó được giải quyết trong một số biến của một thực thể sở hữu cổ phần phải được coi là tài sản tài chính hoặc trách nhiệm pháp lý tài chính. IAS 32 BC © IASCF 1555 (d) để giới hạn phân loại như vốn chủ sở hữu dụng cụ để chia sẻ thông thường nổi bật, và phân loại như là tài sản tài chính hoặc trách nhiệm pháp lý tài chính tất cả các hợp đồng liên quan đến giấy biên nhận trong tương lai hay giao hàng của các cổ phần của tổ chức. Hội đồng quản trị đã từ chối cách tiếp cận này vì nhận con nuôi của nó sẽ đại diện cho một sự thay đổi cơ bản trong các khái niệm của vốn chủ sở hữu. Hội đồng quản trị cũng lưu ý rằng nó sẽ dẫn đến một sự thay đổi để phân loại một số giao dịch so với chiếc 32 IAS sẵn có mà không có được tiếp xúc cho nhận xét. Hợp chất công cụ tài chính (đoạn văn 28-32 và AG30-AG35) BC22 The tiêu chuẩn yêu cầu trình bày riêng biệt trong một thực thể cân bằng * thành phần trách nhiệm pháp lý và vốn chủ sở hữu của một công cụ tài chính duy nhất. Nó là hơn là một vấn đề của hình thức hơn là một vấn đề của chất khoản nợ và vốn chủ sở hữu lợi ích được tạo ra bởi một công cụ tài chính duy nhất chứ không phải là hai hoặc nhiều dụng cụ riêng biệt. Bảng tin rằng vị trí tài chính của một thực thể hơn một cách trung thực được đại diện bởi các thuyết trình riêng biệt của trách nhiệm pháp lý và vốn chủ sở hữu các thành phần có trong một công cụ duy nhất. Phân bổ ban đầu mang số tiền cho các thành phần trách nhiệm pháp lý và vốn chủ sở hữu (đoạn 31 và 32, AG36-AG38 và ví dụ minh họa 9-12) BC23 Phiên bản trước của IAS 32 đã không quy định một phương pháp đặc biệt để gán số tiền thực hiện ban đầu của một công cụ tài chính hợp chất cho các cấu phần tách biệt nhau trách nhiệm pháp lý và vốn chủ sở hữu. Thay vào đó, nó đề nghị phương pháp tiếp cận có thể được xem xét, chẳng hạn như: (a) gán cho các thành phần ít dễ dàng đo lường (thường là các thành phần vốn chủ sở hữu) số tiền còn lại sau khi khấu trừ từ công cụ như một toàn bộ số tiền một cách riêng biệt được xác định cho thành phần đó là dễ dàng hơn determinable (một 'với-và-mà không có' phương pháp); và (b) đo các thành phần trách nhiệm pháp lý và vốn chủ sở hữu một cách riêng biệt và, ở mức độ cần thiết, điều chỉnh các số tiền pro rata vì vậy rằng tổng của các thành phần bằng số tiền của các nhạc cụ như một toàn thể (một phương pháp 'giá trị tương đối hợp lý'). BC24 Lựa chọn này đã được ban đầu được chứng minh trên các căn cứ mà IAS 32 đã không đối phó với việc đo của tài sản tài chính, tài chính nợ và vốn chủ sở hữu dụng cụ. BC25 Tuy nhiên, từ các vấn đề của IAS 39, các IFRSs chứa các yêu cầu để đo của tài sản tài chính và trách nhiệm pháp lý tài chính. Vì vậy, quan điểm rằng IAS 32 nên không quy định một phương pháp cụ thể để tách công cụ tài chính hợp chất vì sự vắng mặt của đo lường yêu cầu cho công cụ tài chính là không còn hợp lệ. IAS 39, đoạn 43, đòi hỏi một trách nhiệm tài chính để được đo trên sự công nhận ban đầu lúc giá trị công bằng của nó. Vì vậy, một phương pháp giá trị tương đối hợp lý có thể dẫn đến một đo lường ban đầu của các thành phần của trách nhiệm pháp lý là không phù hợp với IAS 39. * IAS 1 (như đã sửa đổi vào năm 2007) thay thế thuật ngữ 'bảng cân đối' với 'tuyên bố của vị trí tài chính'. IAS 32 BC 1556 © IASCF BC26 sau khi ban đầu công nhận, một trách nhiệm pháp lý được phân loại như tại các giá trị hợp lý thông qua lợi nhuận hoặc mất mát tài chính được đo tại các giá trị hợp lý theo IAS 39, và trách nhiệm tài chính khác được đo tại chi phí amortised. Nếu các thành phần trách nhiệm của một công cụ tài chính hợp chất được phân loại như tại các giá trị hợp lý thông qua lợi nhuận hoặc mất mát, một thực thể có thể nhận ra một ngay lập tức được hay mất sau khi ban đầu công nhận nếu nó áp dụng một phương pháp giá trị tương đối hợp lý. Điều này là trái ngược với IAS 32, đoạn 31, mà các tiểu bang mà không đạt được hoặc thiệt hại phát sinh từ công nhận các thành phần của thiết bị một cách riêng biệt. BC27 theo the khung, và IASs 32 và 39, một công cụ vốn chủ sở hữu được định nghĩa là bất kỳ hợp đồng chứng cứ một quan tâm đến dư tài sản của một thực thể sau khi trừ tất cả trách nhiệm pháp lý của nó. Đoạn 67 kỳ khuôn khổ hơn nữa rằng số tiền tại vốn chủ sở hữu mà được công nhận trong bảng cân đối là phụ thuộc vào việc đo của tài sản và trách nhiệm pháp lý. BC28 The ban kết luận rằng lựa chọn thay thế trong IAS 32 để đo trên ban đầu công nhận phần trách nhiệm của một công cụ tài chính hợp chất là một số tiền còn lại sau khi tách thành phần vốn chủ sở hữu hoặc trên cơ sở một phương pháp giá trị tương đối hợp lý nên được loại bỏ. Thay vào đó thành phần của trách nhiệm pháp lý nên được đo lường đầu tiên (bao gồm cả giá trị của bất kỳ nhúng-vốn bắt nguồn từ tính năng, chẳng hạn như một tính năng nhúng cuộc gọi), và số tiền dư được gán cho các thành phần vốn chủ sở hữu. BC29 Mục tiêu của sửa đổi này là để làm cho các yêu cầu về các thực thể tách biệt của các thành phần trách nhiệm pháp lý và vốn chủ sở hữu của một công cụ tài chính hợp chất duy nhất phù hợp với các yêu cầu về đo lường đầu tiên một trách nhiệm tài chính trong IAS 39 và định nghĩa trong IAS 32 và khuôn khổ một dụng cụ vốn chủ sở hữu như là một dư. BC30 Cách tiếp cận này loại bỏ sự cần thiết để ước tính các đầu vào để, và áp dụng, phức tạp tùy chọn giá cả mô hình đo lường các thành phần vốn chủ sở hữu của một số công cụ tài chính hợp chất. Hội đồng quản trị cũng ghi nhận rằng sự vắng mặt của một cách tiếp cận quy định dẫn đến thiếu comparability giữa các thực thể áp dụng IAS 32 và rằng nó do đó là hấp dẫn để xác định một cách tiếp cận duy nhất. BC31 hội đồng quản trị lưu ý rằng một yêu cầu để sử dụng với và không có phương pháp, theo đó các thành phần trách nhiệm pháp lý được xác định trước, phù hợp với các đề xuất của nhóm công tác phối hợp của tiêu chuẩn Setters trong dự thảo tiêu chuẩn và cơ sở cho các kết luận trong công cụ tài chính và các mặt hàng tương tự, được xuất bản bởi chức vào tháng 12 năm 2000 (xem chuẩn dự thảo, đoạn 74 và 75 và bổ sung ứng dụng đoạn 318). Chia sẻ kho bạc (đoạn văn 33, 34 và AG36) BC32 tiêu chuẩn sửa đổi kết hợp hướng dẫn tại SIC-16 chia sẻ vốn — cụ vốn chủ sở hữu Reacquired riêng (kho bạc cổ phiếu). Việc mua lại và sau đó bán lại bởi một thực thể của nhạc cụ vốn chủ sở hữu riêng của nó đại diện cho cuộc giao dịch giữa các chủ sở hữu của vốn chủ sở hữu cụ người đã đưa lên lợi ích vốn chủ sở hữu của họ và những người tiếp tục giữ một công cụ vốn chủ sở hữu, chứ không phải được hay mất đến các thực thể. IAS 32 BC © IASCF 1557 lãi suất, cổ tức, thiệt hại và lợi nhuận (đoạn văn 35-41 và AG37) chi phí của một giao dịch vốn chủ sở hữu (đoạn văn 35 và 37-39) BC33 tiêu chuẩn sửa đổi kết hợp hướng dẫn tại SIC-17 vốn chủ sở hữu-chi phí của một giao dịch vốn chủ sở hữu. Chi phí giao dịch phát sinh như là một phần cần thiết của hoàn tất một giao dịch vốn chủ sở hữu đang chiếm là một phần của các giao dịch mà họ liên quan. Liên kết các giao dịch vốn chủ sở hữu và các chi phí giao dịch phản ánh trong vốn chủ sở hữu tổng số tiền giao dịch. BC34-BC48 [đã bị xoá] tóm tắt những thay đổi so BC49 dự thảo tiếp xúc với những thay đổi chính từ đề xuất dự thảo tiếp xúc là như sau: (a) The tiếp xúc dự thảo đề xuất để xác định một trách nhiệm tài chính là một hợp đồng nghĩa vụ để cung cấp tiền mặt hoặc tài sản tài chính khác đến một thực thể hoặc trao đổi các công cụ tài chính với các thực thể khác trong các điều kiện mà có khả năng unfavoura
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
26 và 27) BC20 Các tiêu chuẩn sửa đổi đòi hỏi rằng nếu một trong các bên tham gia hợp đồng có một hoặc nhiều tùy chọn như thế nào nó được giải quyết (ví dụ ròng bằng tiền mặt hoặc bằng cách trao đổi cổ phiếu thành tiền mặt), hợp đồng là một tài sản tài chính hoặc một Trách nhiệm tài chính, trừ khi tất cả các lựa chọn thay thế giải quyết sẽ cho kết quả phân loại vốn chủ sở hữu. Hội đồng đã kết luận rằng đối tượng không nên có khả năng phá vỡ các yêu cầu kế toán cho các tài sản tài chính và nợ phải trả tài chính chỉ đơn giản bằng cách bao gồm một tùy chọn để giải quyết một hợp đồng thông qua việc trao đổi một số cố định của cổ phiếu cho một số tiền cố định. Hội đồng đã đề xuất trong Dự thảo Exposure rằng thực hành và quản lý dự định trước đây cần được xem xét trong việc xác định phân loại các công cụ đó. Tuy nhiên, trả lời phỏng vấn vào Dự Exposure lưu ý rằng yêu cầu này có thể khó khăn để áp dụng vì một số đơn vị không có bất kỳ lịch sử giao dịch tương tự và việc đánh giá liệu thành trên thực tế tồn tại và những gì là ý định của ban quản lý có thể được chủ quan. Hội đồng đã nhất trí với các ý kiến ​​này và theo đó kết luận rằng thực hành và quản lý qua ý định không nên xác định các yếu tố. Những phương pháp thay coi BC21 Trong hoàn thiện các phiên bản để IAS 32 Ban xem xét, nhưng bị từ chối, một số phương pháp thay thế: (a) Để phân loại như một công cụ vốn chủ sở hữu bất kỳ hợp đồng đó sẽ được giải quyết bằng cổ phiếu của chính tổ chức. Ban từ chối phương pháp này vì nó không đối phó thích đáng với các giao dịch trong đó một thực thể được sử dụng cổ phiếu của chính mình như tiền tệ, ví dụ như khi một thực thể có nghĩa vụ phải trả một số tiền cố định hoặc xác định được đó là định cư tại một số biến của các cổ phiếu của chính mình . (B) Để phân loại hợp đồng như một công cụ vốn chủ sở hữu chỉ khi (i) hợp đồng sẽ được giải quyết bằng cổ phiếu của chính tổ chức nào, và (ii) những thay đổi trong giá trị hợp lý của các di chuyển hợp đồng trong cùng một hướng như những thay đổi trong giá trị hợp lý của cổ phiếu từ quan điểm của các đối tác. Theo phương pháp này, các hợp đồng đó sẽ được giải quyết bằng cổ phiếu của chính tổ chức sẽ là tài sản tài chính hoặc nợ phải trả tài chính nếu, từ quan điểm của các đối tác, giá trị của chúng di chuyển ngược chiều với giá cổ phiếu của chính của đơn vị. Một ví dụ là bổn phận của chủ nhân để mua lại cổ phiếu của chính mình. Ban từ chối phương pháp này vì nó được thông qua sẽ đại diện cho một sự thay đổi cơ bản trong khái niệm công bằng. Ban cũng lưu ý rằng nó sẽ dẫn đến một sự thay đổi cách phân loại của một số giao dịch, so với khung hiện tại và IAS 32, mà đã không được tiếp xúc để nhận xét. (C) Để phân loại như một công cụ vốn chủ sở hữu hợp đồng đó sẽ được giải quyết bằng cổ phiếu của chính tổ chức trừ khi thay đổi giá trị của nó để đáp ứng với một cái gì đó khác hơn so với giá cổ phiếu của chính của đơn vị. Ban từ chối phương pháp này để tránh một ngoại lệ của nguyên tắc hợp đồng phi phái sinh được giải quyết trong một số biến của các cổ phiếu riêng của một thực thể nên được coi là tài sản tài chính hoặc nợ phải trả tài chính. IAS 32 BC © IASCF 1555 (d) Để hạn chế phân loại như các công cụ vốn cho cổ phiếu phổ thông đang lưu hành, và phân loại các tài sản tài chính hoặc nợ phải trả tài chính tất cả các hợp đồng liên quan đến việc tiếp nhận hoặc chuyển giao cổ phiếu riêng của đơn vị trong tương lai. Ban từ chối phương pháp này vì nó được thông qua sẽ đại diện cho một sự thay đổi cơ bản trong khái niệm công bằng. Ban cũng lưu ý rằng nó sẽ dẫn đến một sự thay đổi cách phân loại của một số giao dịch so với IAS 32 hiện có mà đã không được tiếp xúc để nhận xét. Công cụ tài chính phức hợp (đoạn 28-32 và AG30-AG35) BC22 Các tiêu chuẩn đòi hỏi phải trình bày riêng biệt trong một entity bảng cân đối * các thành phần nợ phải trả và vốn chủ sở hữu của một công cụ tài chính duy nhất. Nó là một vấn đề của hình thức hơn là một vấn đề của chất đó cả nợ phải trả và vốn chủ sở hữu được tạo ra bởi một công cụ tài chính duy nhất thay vì hai hoặc nhiều công cụ riêng biệt. Ban tin rằng tình hình tài chính của một thực thể được trung thực hơn đại diện bằng cách trình bày riêng biệt của các thành phần nợ phải trả và vốn chủ sở hữu có trong một công cụ duy nhất. Phân bổ giá trị ghi sổ ban đầu để các thành phần nợ phải trả và vốn chủ sở hữu (đoạn 31 và 32, AG36-AG38 và ví dụ minh họa 9-12) BC23 Các phiên bản trước của IAS 32 không quy định một phương pháp cụ thể để gán giá trị ghi sổ ban đầu của một hợp chất công cụ tài chính để các thành phần nợ phải trả và vốn chủ sở hữu riêng biệt của nó. Thay vào đó, nó gợi ý rằng phương pháp tiếp cận có thể được xem xét, chẳng hạn như: (a) giao cho các thành phần ít dễ dàng đo lường được (thường là thành phần vốn chủ sở hữu) số tiền còn lại sau khi khấu trừ các dụng cụ như một toàn bộ số tiền riêng được xác định cho các thành phần đó là hơn dễ dàng xác định được (một 'với-và-không có "phương pháp); và (b) đo lường các thành phần nợ phải trả và vốn chủ sở hữu một cách riêng biệt và, trong chừng mực cần thiết, điều chỉnh các khoản tiền theo tỷ lệ sao cho tổng các thành phần tương đương với số lượng của các nhạc cụ như một toàn thể (một phương pháp 'giá trị hợp lý tương đối "). BC24 lựa chọn này ban đầu hợp lý trên cơ sở là IAS 32 đã không đối phó với số đo của tài sản tài chính, công nợ tài chính và công cụ vốn chủ sở hữu. BC25 Tuy nhiên, kể từ khi vấn đề của IAS 39, IFRS chứa các yêu cầu để đo các tài sản tài chính và nợ phải trả tài chính. Do đó, quan điểm cho rằng IAS 32 không nên quy định một phương pháp đặc biệt để tách công cụ tài chính phức hợp vì sự vắng mặt của các yêu cầu đo lường đối với công cụ tài chính không còn giá trị. IAS 39, khoản 43, đòi hỏi phải có một trách nhiệm tài chính được đo trên ghi nhận ban đầu theo giá trị hợp của nó. Vì vậy, một phương pháp giá trị hợp lý tương đối có thể dẫn đến một nhận ban đầu của các thành phần trách nhiệm đó không phải là phù hợp với IAS 39. * IAS 1 (được sửa đổi năm 2007) thay thế thuật ngữ "bảng cân đối 'với' tuyên bố của vị trí tài chính '. IAS 32 BC 1556 © IASCF BC26 Sau khi ghi nhận ban đầu, công nợ tài chính được phân loại theo giá trị hợp lý thông qua lãi hoặc lỗ được đo theo giá trị hợp lý theo IAS 39, và các khoản nợ tài chính khác được xác định theo giá trị phân bổ. Nếu thành phần trách nhiệm của một công cụ tài chính phức hợp được phân loại theo giá trị hợp lý thông qua lãi hoặc lỗ, một thực thể có thể nhận ra một lợi trước mắt hoặc mất mát sau khi ghi nhận ban đầu nếu nó được áp dụng một phương pháp giá trị hợp lý tương ứng. Điều này trái với IAS 32, đoạn 31, trong đó nói rằng không có lãi hoặc lỗ phát sinh từ ghi nhận các thành phần của các nhạc cụ riêng biệt. BC27 Theo Framework, và IASs 32 và 39, một công cụ vốn được định nghĩa là bất kỳ hợp đồng mà chứng cứ quan tâm dư trong tài sản của một thực thể sau khi trừ tất cả các khoản nợ của mình. Đoạn 67 của Khung thêm rằng số tiền mà tại đó vốn chủ sở hữu được ghi nhận trong bảng cân đối phụ thuộc vào việc đo lường của tài sản và nợ phải trả. BC28 Ban kết luận rằng các lựa chọn thay thế trong IAS 32 để đo trên ghi nhận ban đầu các thành phần trách nhiệm của một công cụ tài chính phức hợp như một số tiền còn lại sau khi tách các thành phần vốn chủ sở hữu hoặc trên cơ sở của một phương pháp giá trị hợp lý tương ứng nên được loại bỏ. Thay vào đó các thành phần trách nhiệm nên được đo đầu tiên (bao gồm giá trị của bất kỳ tính năng phái sinh phi vốn nhúng, chẳng hạn như là một tính năng gọi nhúng), và số tiền còn lại giao cho các thành phần vốn chủ sở hữu. BC29 Mục tiêu của việc sửa đổi này là để làm cho các yêu cầu về ly thân của thực thể của các thành phần nợ phải trả và vốn chủ sở hữu của một công cụ tài chính phức hợp duy nhất phù hợp với các yêu cầu về đo lường ban đầu của một trách nhiệm tài chính trong IAS 39 và các định nghĩa trong IAS 32 và Khung của một công cụ vốn chủ sở hữu như một sự quan tâm còn lại. BC30 Phương pháp này loại bỏ sự cần thiết để ước lượng đầu vào, và áp dụng, các mô hình định giá quyền chọn phức tạp để đo thành phần vốn chủ sở hữu của một số công cụ tài chính phức hợp. Ban cũng lưu ý rằng sự vắng mặt của một cách tiếp cận quy định dẫn đến thiếu năng so sánh giữa các chủ thể áp dụng IAS 32 và do đó nó là mong muốn để xác định một phương pháp duy nhất. BC31 Ban lưu ý rằng một yêu cầu để sử dụng với-và-không có phương pháp, theo đó các thành phần trách nhiệm được xác định đầu tiên, là phù hợp với đề nghị của Nhóm làm việc chung của Standard Setters trong Dự thảo tiêu chuẩn của nó và cơ sở để kết luận trong công cụ tài chính và tương tự mục, xuất bản bởi IASC vào tháng Mười Hai năm 2000 (xem dự thảo tiêu chuẩn, đoạn 74 và 75 và bổ sung ứng dụng, đoạn 318). Cổ phiếu quỹ (đoạn 33, 34 và AG36) BC32 Việc sửa đổi tiêu chuẩn kết hợp hướng dẫn tại SIC-16 Share Capital-Công ty mua lại riêng Equity Instruments (Kho bạc cổ phiếu). Việc mua lại và bán lại bởi một thực thể của công cụ vốn chủ sở hữu của nó đại diện cho một chuyển giao giữa những người nắm giữ các công cụ vốn đã bỏ vốn chủ sở hữu của họ và những người tiếp tục giữ một công cụ vốn chủ sở hữu, chứ không phải là một khoản lãi hoặc lỗ cho các thực thể. IAS 32 BC © IASCF 1557 lãi, cổ tức, được và mất (đoạn 35-41 và AG37) Chi phí của một giao dịch vốn cổ phần (đoạn 35 và 37-39) BC33 Các tiêu chuẩn sửa đổi kết hợp hướng dẫn tại SIC-17 Equity-Chi phí của một Giao dịch cổ phiếu. Chi phí giao dịch phát sinh như là một phần cần thiết của hoàn thành một giao dịch cổ phiếu được hạch toán như là một phần của giao dịch mà chúng liên quan. Liên kết các giao dịch vốn và các chi phí của giao dịch phản ánh vốn chủ sở hữu trong tổng chi phí của giao dịch. BC34- BC48 [Deleted] Tóm tắt các thay đổi từ dự thảo Exposure BC49 Những thay đổi chính từ đề xuất Exposure Dự thảo thể như sau: (a) Dự thảo Exposure đề xuất để xác định một trách nhiệm tài chính như là một nghĩa vụ hợp đồng để cung cấp tiền mặt hoặc một tài sản tài chính thực thể khác hoặc trao đổi các công cụ tài chính với một đơn vị khác trong điều kiện có tiềm năng unfavoura
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: