Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol.  dịch - Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol.  Việt làm thế nào để nói

Arabian Journal of Business and Man

Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol. 1, No.12; July 2012
43
IMPACT OF CAPITAL STRUCTURE ON THE FINANCIAL
PERFORMANCE OF NIGERIAN FIRMS
Osuji Casmir Chinaemerem
Department of Accounting, Banking & Finance
Delta State University, Asaba Campus.
Delta State Nigeria.
&
Odita Anthony
Department of Accounting, Banking & Finance
Delta State University, Asaba Campus.
Delta State Nigeria.
ABSTRACT
This paper examines the impact of capital structure on financial performance of Nigerian firms
using a sample of thirty non-financial firms listed on the Nigerian Stock Exchange during the
seven year period, 2004 – 2010. Panel data for the selected firms were generated and analyzed
using ordinary least squares (OLS) as a method of estimation. The result shows that a firm’s
capita structure surrogated by Debt Ratio, Dr has a significantly negative impact on the firm’s
financial measures (Return on Asset, ROA, and Return on Equity, ROE). The study of these
findings, indicate consistency with prior empirical studies and provide evidence in support of
Agency cost theory.
Keywords: Capital Structure, Financial Performance, agency cost
1.0 OVERVIEW OF THE STUDY
Capital structure is the means by which an organization is financed. It is the mix of debt and
equity capital maintained by a firm. The extent literature is full of theories on capital structure
since the seminal work of Modigliani and miller (1958). How an organization is financed is of
paramount importance to both the managers of the firms and providers of funds. This is
because if a wrong mix of finance is employed, the performance and survival of the business
enterprise may be seriously affected. This study wants to contribute to the debate on the
relationship between capital structure and firm performance from the agency cost theory
perspective using Nigerian date.
This study seeks to provide answer to the question, “does capital structure affect financial
performance of firms”? data of thirty firms listed on the Nigerian Stock Exchange (NSE)
between 2004 and 2010, representing 210 firm year observations would be used for the study.
Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol. 1, No.12; July 2012
44
The rest of the paper is organized as follows: sections two provides the literature review on
capital structure and firm performance. Section three discusses the variable descriptions,
expectation and methodology. The empirical results and discussion are presented in section
four. Lastly, section five concludes the study.
2.0 Review of Related Literature
All modern researches have issues with the Modigliani and Miller (1958) proposition which
states that in a world of perfect capital market and no taxes, a firm’s financial structure will not
influence its cost of capital. This, proposition submitted that firms in a given risk class would
be unaffected by financial gearing/Weston and Copeland, 1998). Borigham and Gapenski
(1996) argue that an optimal capital structure can be attained if there exist a tax sheltering
benefits provided an increase in debt level is equal to the bankruptcy costs. They suggest that
managers of a firm should be able to identify when the optimal capital structure is attained and
try to maintain it at that level. This is the point at which the financing costs and cost of capital
are minimized, thereby increasing firm value and performance. Berle and means (1932) put
forward the agency theory which also contributes to the capital structure decision. The theory
argues that conflicts arise from the possible divergence of interests between shareholders
(principals) and managers (agents) of firms. The primary duty of managers is to returns to
shareholders thereby increasing the profit figures and cost cash flows (Elliot and Chiber
(2002). However, senses and Meckling (1976) and Jensen and Ruback (1983) argue that
managers do not always run the firm to maximize returns to shareholders. As a result of this,
managers may adopt non-profitable investments, even though the outcome is likely to be losses
for shareholders. They tend to use the three cash flow available to fulfill their personal interest
instead of investing in positive not present value projects that would benefit the shareholders.
Jensen (1986) argues that the agency cost is likely to exacerbate in the presence of free cash
flow in the firm.
In an effort to mitigate this agency conflict, Pinegar and Wilbruch (1989) argue that capital
structure can be used through increasing the debt level and without causing any radical
increase in agency costs. This will force the managers to invest in profitable ventures that will
be of benefit to the shareholders. If they decide to invest in non-profitable projects and they are
Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol. 1, No.12; July 2012
45
unable to pay the interest due to debt holders, the debt holders can force the firm to liquidation
and managers will lose their decision rights or possibly their employment.
Agency theory contributes that leverage firms are better for shareholders as debt level can be
used for monitoring the managers (Boodhoo, 2009). Thus, Higher leverage is expected to
lower agency costs, reduce inefficiency and thereby lead to improvement in a firm’s
performance (Kochhar, 1996, Aghion, Dewatripont and Rey, 1999, Akintoye, 2008, Onaolapo
and Kajola, 2010).
Empirical supports for the relationship between capital structure and firm performance from
the agency perspective are many and in support of negative relationship. Zeitun and Tian
(2007), using 167 Jordanion companies over fifteen year period (1989 – 2003), found that a
firm’s capital structure has a significant negative impact on the firm’s performance indicators,
in both the accounting and market measures. Mojumder and Chiber (2004) and Rao, and Syed
(2007) also confirm negative relationship between financial leverage and performance. Their
results further suggest that liquidity, age and capital intensity have significant influence on
financial performance.
3.0 Methodology
3.1 Description of Variables and Hypotheses
The variables used in the study are as follows: Debt Ratio (DR): The agency cost theory
predicts that higher leverage is expected to lower agency costs, reduce inefficiency and thereby
lead to improvement in firm’s performance. Bergar (2002) argues that increasing the leverage
ratio should result in lower agency costs of outside equity and improve firm performance, all
else held constant. From the above contributions, we expect an inverse relationship between
leverage (DR) and firm performance. The following hypothesis will be tested:
H1: A firm’s capital structure should not have a negative impact on its performance.
Asset turnover. The efficiency of the management of a firm can be measures by the way and
manner they utilize the assets of the firm to yield positive returns to the firm. asset turnover
ration is an important financial ratio than can be used to achieve the purpose of measuring
management efficiency, hence the introduction of the variable, TURN, as a controlled variable,
Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol. 1, No.12; July 2012
46
in the study it is expected that a positive relationship exists between asset turnover and firm
performance. The hypothesis to be tested here is:
H2: There should be no positive relationship between asset turnover and firm performance.
Age: The age of a firm may also have an impact on firm’s performance, hence the introduction
of a controlling variable, AGE in this study. Stiochcombe (1965) argues that older firms can
achieve experience – based economies and can avoid the liabilities of newness. We expect a
positive relationship between age and firm’s performance. The hypothesis to be tested here is:
H4: There should be no positive relationship between firm’s age and its performance
Asset Tangibility: This is considered to be the major determinant of a firm’s performance. The
most common argument in the literature favours a positive relationship between asset
tangibility and performance. Mackie (1990) concludes that a firm with high fraction of plant
and equipment (tangible assets) is the asset base made the debt choice more likely and
influences the firm performance. Akistnye (2008) argues that a firm which retains large
investments is tangible assets will have smaller costs of financial distress than a firm that relies
on intangible assets. The relationship between asset tangibility and firm performance is
expected to be positive. The hypothesis to be tested here is
H5: there should be no positive relationship between firm’s asset tangibility and its
performance
Growth Opportunities; The extant literature considers growth opportunities available to a
firm as an important determinant of firm’s performance, hence the introduction of a controlled
variable, GROW, a proxy for growth opportunities in this study. Zeitun and Tian (2007) argue
that growth firms are able to generate profit from investment. We expect a positive relationship
between growth opportunities and firm’s performance. The hypothesis to be tested here is:
H6: there should be no positive relationship between a firm’s growth opportunity and its
performance
Industrial Sector: Marsh (1982), Costanias (1983), Bradly, Jerral and Kim (1984) and Adebola
(2002) among others argue that capital structure for firms vary from one industrial sector to
another. Also, so many other factors (such as firm’s risk and growth) influence the ability of
firms to source for external funds. Hence, industrial sector is seen to affect firm’s financial
performance. Thus, there is nend for the introduction, of industrial sector (IWD) as a controlled
variable is this study. The hypothesis to be tested here is
Arabian Journal of Business and Management Review (OMAN Chapter) Vol. 1, No.12; July 2012
47
H7: Industrial sector does not affect firm’s perform
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ả Rập tạp chí kinh doanh và quản lý xem xét (OMAN chương) Vol. 1, No.12; Tháng bảy 201243TÁC ĐỘNG CỦA CÁC CƠ CẤU VỐN NGÀY TÀI CHÍNHHIỆU SUẤT CỦA CÁC CÔNG TY NIGERIAOsuji Casmir ChinaemeremVùng kế toán, ngân hàng & tài chínhDelta State University, Asaba Campus.Delta bang Nigeria.&Odita AnthonyVùng kế toán, ngân hàng & tài chínhDelta State University, Asaba Campus.Delta bang Nigeria.TÓM TẮTBài báo này kiểm tra tác động của các cơ cấu vốn vào các hoạt động tài chính của công ty Nigeriabằng cách sử dụng một mẫu ba mươi phi tài chính công ty liệt kê trên Nigeria Stock Exchange trong cáckhoảng thời gian bảy năm, năm 2004-2010. Bảng dữ liệu cho các công ty đã chọn đã được tạo ra và phân tíchsử dụng bình thường tối thiểu (OLS) như là một phương pháp ước tính. Kết quả cho thấy rằng một công tybình quân đầu người cấu trúc surrogated bởi tỷ lệ nợ, tiến sĩ có một tác động tiêu cực đáng kể về công tyCác biện pháp tài chính (lợi nhuận trên tài sản, ROA, và lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu, ROE). Nghiên cứu cáckết quả, chỉ ra sự nhất quán với các nghiên cứu thực nghiệm trước và cung cấp các bằng chứng hỗ trợ củaCơ quan chi phí lý thuyết.Từ khoá: Cơ cấu vốn, hoạt động tài chính, cơ quan chi phí1.0 TỔNG QUAN VỀ CÁC NGHIÊN CỨUCơ cấu vốn là phương tiện mà một tổ chức được tài trợ. Nó là sự pha trộn của nợ vàvốn chủ sở hữu vốn được duy trì bởi một công ty. Các tài liệu mức độ là đầy đủ các lý thuyết về cơ cấu vốntừ công tác hội thảo Modigliani và miller (1958). Làm thế nào một tổ chức được tài trợ là củatầm quan trọng tối thượng để cả hai việc quản lý các công ty và nhà cung cấp của quỹ. Điều này làbởi vì nếu một kết hợp sai của tài chính được sử dụng, hiệu suất và sự sống còn của doanh nghiệpdoanh nghiệp có thể bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nghiên cứu này muốn đóng góp cho cuộc tranh luận trên cácmối quan hệ giữa cơ cấu vốn và hiệu suất công ty từ lý thuyết cơ quan chi phíquan điểm bằng cách sử dụng Nigeria ngày.Nghiên cứu này nhằm mục đích cung cấp cho câu trả lời cho câu hỏi, "để cơ cấu vốn ảnh hưởng đến tài chínhhiệu suất của các công ty"? dữ liệu của ba mươi công ty được liệt kê trên chứng khoán Nigeria (NSE)giữa năm 2004 và 2010, đại diện cho công ty năm 210 quan sát sẽ được sử dụng cho nghiên cứu. Ả Rập tạp chí kinh doanh và quản lý xem xét (OMAN chương) Vol. 1, No.12; Tháng bảy 201244Phần còn lại của giấy được tổ chức như sau: phần hai cung cấp đánh giá văn học vềcơ cấu vốn và hiệu suất công ty. Phần ba thảo luận về biến phần giới thiệu,kỳ vọng và phương pháp. Kết quả thực nghiệm và thảo luận được trình bày trong phầnbốn. Cuối cùng, phần năm kết luận nghiên cứu.2.0 Xem lại của văn học có liên quanTất cả các nghiên cứu hiện đại có vấn đề với Modigliani và Miller (1958) döï màtiểu bang rằng trong một thế giới hoàn hảo thị trường vốn và miễn thuế, cấu trúc tài chính của một công ty sẽ khôngảnh hưởng của nó chi phí vốn. Đề xuất này, gửi các công ty trong một lớp học rủi ro nhất định nàokhông bị ảnh hưởng bởi đòn bẩy tài chính tài chính/h. Weston và Copeland, 1998). Borigham và Gapenski(1996) tranh luận rằng một cơ cấu vốn tối ưu có thể đạt được nếu có tồn tại một thuế biếcphúc lợi cung cấp sự gia tăng mức độ nợ là tương đương với chi phí phá sản. Họ đề nghịnhà quản lý của một công ty sẽ có thể xác định khi cơ cấu vốn tối ưu đạt được vàcố gắng duy trì nó ở cấp đó. Đây là điểm mà tại đó các tài trợ chi phí và chi phí vốnđược giảm thiểu, do đó làm tăng giá trị công ty và hiệu suất. Berle và phương tiện (1932) đặtchuyển tiếp lý thuyết cơ quan mà cũng góp phần vào quyết định cơ cấu vốn. Lý thuyếtlập luận rằng cuộc xung đột phát sinh từ phân kỳ có thể của quyền lợi giữa các cổ đông(hiệu trưởng) và các nhà quản lý (đại lý) của công ty. Nhiệm vụ chính của người quản lý là để trở vềcổ đông do đó tăng con số lợi nhuận và dòng tiền mặt chi phí (Elliot và Chiber(2002). Tuy nhiên, cảm giác và Meckling (1976) và Jensen và Ruback (1983) tranh luận rằngquản lý không luôn luôn chạy công ty để tối đa hóa trả lại cho các cổ đông. Là kết quả của điều này,nhà quản lý có thể áp dụng non-profitable đầu tư, mặc dù kết quả có khả năng là thiệt hạicho các cổ đông. Họ có xu hướng sử dụng ba tiền mặt có sẵn để đáp ứng lợi ích cá nhân của họthay vì đầu tư tích cực dự án không có giá trị mà sẽ hưởng lợi các cổ đông.Jensen (1986) lập luận rằng chi phí cơ quan có khả năng làm trầm trọng thêm sự hiện diện của miễn phí rút tiền trong KSchảy trong công ty.Trong một nỗ lực để giảm thiểu này xung đột cơ quan, Pinegar và Wilbruch (1989) tranh luận rằng vốncấu trúc có thể được sử dụng thông qua tăng mức độ nợ và mà không gây ra bất kỳ căntăng chi phí cơ quan. Điều này sẽ buộc các nhà quản lý đầu tư tại liên doanh có lợi nhuận sẽCác lợi ích cho các cổ đông. Nếu họ quyết định đầu tư vào dự án non-profitable và họ là Ả Rập tạp chí kinh doanh và quản lý xem xét (OMAN chương) Vol. 1, No.12; Tháng bảy 201245không thể trả tiền lời do chủ sở hữu nợ, chủ nợ có thể ép buộc các công ty để thanh lývà quản lý sẽ mất quyền quyết định của họ hoặc có thể là việc làm của họ.Lý thuyết cơ quan đóng góp công ty tận dụng tốt hơn cho các cổ đông như mức độ nợ có thểđược sử dụng để theo dõi các nhà quản lý (Boodhoo, 2009). Do đó, tận dụng cao hơn dự kiến sẽ đếncơ quan chi phí thấp hơn, giảm không hiệu quả và do đó dẫn đến các cải tiến trong một công tyhiệu suất (Kochhar, 1996, Aghion, Dewatripont và Rey, 1999, Akintoye, 2008, Onaolapovà Kajola, 2010).Hỗ trợ thực nghiệm cho mối quan hệ giữa cơ cấu vốn và hiệu suất công ty từquan điểm cơ quan rất nhiều và hỗ trợ cho mối quan hệ tiêu cực. Zeitun và Tian(2007), bằng cách sử dụng 167 Jordanion công ty hơn mười lăm năm khoảng thời gian (1989-2003), thấy rằng mộtcơ cấu vốn của công ty có một tác động tiêu cực đáng kể về các chỉ số hiệu suất của công ty,trong các biện pháp kế toán và thị trường. Mojumder và Chiber (năm 2004) và Rao, và David(2007) cũng xác nhận mối quan hệ tiêu cực giữa đòn bẩy tài chính và hiệu suất. Của họkết quả tiếp tục đề nghị rằng tính thanh khoản, tuổi tác và cường độ vốn có ảnh hưởng đáng kể trênhoạt động tài chính.3.0 phương pháp3.1 Mô tả của biến và giả thuyếtCác biến được sử dụng trong nghiên cứu là như sau: nợ tỷ lệ (tiến sĩ): chi phí cơ quan lý thuyếtdự báo rằng cao đòn bẩy dự kiến sẽ giảm chi phí cơ quan, giảm không hiệu quả và do đódẫn đến cải tiến hiệu suất của công ty. Bergar (2002) lập luận rằng tăng đòn bẩytỷ lệ nên dẫn đến giảm chi phí cơ quan của vốn chủ sở hữu bên ngoài và cải thiện hiệu suất công ty, tất cảkhác, tổ chức liên tục. Từ những đóng góp ở trên, chúng tôi mong đợi một mối quan hệ nghịch đảo giữađòn bẩy (tiến sĩ) và công ty hiệu suất. Các giả thuyết sau đây sẽ được kiểm tra:H1: Cơ cấu vốn của công ty nên không có một tác động tiêu cực về hiệu suất của nó.Doanh thu tài sản. Hiệu quả quản lý của một công ty có thể là các biện pháp bằng cách vàcách họ sử dụng tài sản của công ty để mang lại lợi nhuận tích cực các doanh nghiệp. doanh thu tài sảnsuất ăn là một tỷ lệ tài chính quan trọng hơn có thể được sử dụng để đạt được mục đích đoquản lý hiệu quả, do đó sự ra đời của các biến, lần lượt, như là một biến điều khiển, Ả Rập tạp chí kinh doanh và quản lý xem xét (OMAN chương) Vol. 1, No.12; Tháng bảy 201246trong nghiên cứu nó dự kiến rằng một mối quan hệ tích cực tồn tại giữa công ty và doanh thu tài sảnhiệu suất. Giả thuyết để được kiểm tra ở đây là:H2: Không nên có không có mối quan hệ tích cực giữa doanh thu tài sản và công ty hiệu suất.Tuổi: Tuổi của một công ty cũng có thể có một tác động về hiệu suất của công ty, do đó việc giới thiệucủa một biến kiểm soát, tuổi trong nghiên cứu này. Stiochcombe (1965) lập luận rằng các công ty lớn có thểđạt được kinh nghiệm-dựa trên nền kinh tế và có thể tránh trách nhiệm pháp lý của newness. Chúng tôi mong đợi mộtmối quan hệ tích cực giữa tuổi và hiệu suất của công ty. Giả thuyết để được kiểm tra ở đây là:H4: Không nên có không có mối quan hệ tích cực giữa tuổi tác của công ty và hiệu quả của nóĐiều hiển nhiên tài sản: Điều này được coi là yếu tố quyết định lớn về hiệu suất của một công ty. Cáccác đối số phổ biến nhất trong các tài liệu ưa thích một mối quan hệ tích cực giữa tài sảnđiều hiển nhiên và hiệu suất. Mackie (1990) kết luận rằng một công ty với các phần nhỏ cao thực vậtvà thiết bị (tài sản hữu hình) là tài sản cơ sở thực hiện sự lựa chọn nợ nhiều khả năng vàảnh hưởng đến hiệu suất công ty. Akistnye (2008) lập luận rằng một công ty mà vẫn giữ lớnđầu tư là tài sản hữu hình sẽ có nhỏ hơn chi phí của tài chính đau khổ hơn một công ty dựatrên tài sản vô hình. Mối quan hệ giữa các tài sản điều hiển nhiên và hiệu suất công tydự kiến sẽ được tích cực. Giả thuyết để được kiểm tra ở đây làH5: không nên có không có mối quan hệ tích cực giữa điều hiển nhiên tài sản của công ty và của nóhiệu suấtCơ hội phát triển; Xem xét các tài liệu còn sinh tồn cơ hội phát triển dành cho mộtcông ty như là một yếu tố quyết định quan trọng về hiệu suất của công ty, vì thế sự ra đời của một kiểm soátbiến, phát triển, một proxy cho cơ hội phát triển trong nghiên cứu này. Zeitun và Tian (2007) tranh luậnmà công ty tăng trưởng có thể tạo ra lợi nhuận từ đầu tư. Chúng tôi mong đợi một mối quan hệ tích cựcgiữa các cơ hội phát triển và hiệu suất của công ty. Giả thuyết để được kiểm tra ở đây là:H6: không nên có không có mối quan hệ tích cực giữa cơ hội tăng trưởng của công ty và của nóhiệu suấtLĩnh vực công nghiệp: Marsh (1982), Costanias (1983), Bradly, Jerral và Kim (1984) và Adebola(2002) trong số những người khác cho rằng cơ cấu vốn cho các công ty khác nhau từ một trong những ngành công nghiệp đểkhác. Ngoài ra, rất nhiều yếu tố khác (chẳng hạn như của công ty rủi ro và tăng trưởng) ảnh hưởng đến khả năng củaCác công ty để nguồn cho bên ngoài tiền. Do đó, ngành công nghiệp nhìn thấy để ảnh hưởng đến công ty của tài chínhhiệu suất. Vì vậy, có là nend cho việc giới thiệu, lĩnh vực công nghiệp (IWD) như là một kiểm soátbiến là nghiên cứu này. Giả thuyết để được kiểm tra ở đây là Ả Rập tạp chí kinh doanh và quản lý xem xét (OMAN chương) Vol. 1, No.12; Tháng bảy 201247H7: Ngành công nghiệp không ảnh hưởng công ty của thực hiện
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Arabian Tạp chí Kinh doanh và Quản Lý (OMAN Chương) Vol. 1, số 12; Tháng 7 năm 2012
43
TÁC ĐỘNG CỦA CƠ CẤU VỐN VỀ TÀI CHÍNH
THỰC HIỆN CÁC DOANH NGHIỆP Nigeria
Osuji Casmir Chinaemerem
Sở Kế toán, Tài chính Ngân hàng
Delta State University, Asaba Campus.
Delta Nhà nước Nigeria.
&
Odita Anthony
Sở Kế toán, Tài chính Ngân hàng
Đại học Delta State, Asaba Campus.
Delta Nhà nước Nigeria.
TÓM TẮT
Bài báo này nghiên cứu tác động của cơ cấu vốn vào hoạt động tài chính của các công ty Nigeria
sử dụng một mẫu của ba mươi công ty phi tài chính niêm yết trên sàn chứng khoán Nigeria trong
khoảng thời gian bảy năm, 2004 - 2010. Bảng điều chỉnh dữ liệu cho các công ty được chọn đã được tạo ra và phân tích
bằng cách sử dụng hình vuông bình thường ít nhất (OLS) là một phương pháp lập dự toán. Kết quả cho thấy một công ty
cơ cấu đầu surrogated bởi Tỷ lệ nợ, Tiến sĩ có một tác động tiêu cực đáng kể trên của công ty
các biện pháp tài chính (lợi nhuận trên tài sản, ROA, và lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu, ROE). Các nghiên cứu về những
phát hiện này, cho thấy sự nhất quán với nghiên cứu thực nghiệm trước và cung cấp bằng chứng về mặt
lý thuyết chi phí đại lý.
Từ khóa: cơ cấu vốn, quả tài chính, cơ quan có giá
1,0 TỔNG QUAN NGHIÊN CỨU
Cơ cấu vốn là phương tiện mà một tổ chức được tài trợ. Nó là sự pha trộn của nợ và
vốn chủ sở hữu được duy trì bởi một công ty. Các tài liệu là mức độ đầy đủ của các lý thuyết về cơ cấu vốn
từ tác phẩm hội thảo của Modigliani và Miller (1958). Làm thế nào một tổ chức được tài trợ là
quan trọng với cả các nhà quản lý của các doanh nghiệp và các nhà cung cấp của quỹ. Điều này là
bởi vì nếu một kết hợp sai tài chính được sử dụng, hiệu suất và sự sống còn của doanh nghiệp
Doanh nghiệp có thể bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nghiên cứu này muốn đóng góp cho cuộc tranh luận về
mối quan hệ giữa cơ cấu vốn và hiệu suất công ty từ lý thuyết chi phí cơ quan
quan điểm sử dụng ngày Nigeria.
Nghiên cứu này nhằm cung cấp câu trả lời cho câu hỏi, "không ảnh hưởng đến cấu trúc vốn tài chính
hiệu của các công ty"? dữ liệu của ba mươi doanh nghiệp niêm yết trên sàn chứng khoán Nigeria (NSE)
từ năm 2004 đến năm 2010, đại diện cho 210 quan sát năm công ty sẽ được sử dụng cho nghiên cứu.
Arabian Tạp chí Kinh doanh và Quản Lý (OMAN Chương) Vol. 1, số 12; Tháng 7 năm 2012
44
Phần còn lại của bài báo được tổ chức như sau: phần hai cung cấp các tài liệu nghiên cứu về
cấu trúc vốn và hiệu suất công ty. Phần ba thảo luận về các mô tả biến,
kỳ vọng và phương pháp luận. Các kết quả thực nghiệm và thảo luận được trình bày trong phần
bốn. Cuối cùng, phần năm kết luận nghiên cứu.
Đánh giá 2.0 Văn học liên quan
Tất cả các nghiên cứu hiện đại có vấn đề với (1958) đề xuất Modigliani và Miller mà
nói rằng trong một thế giới của thị trường vốn hoàn hảo và không có thuế, cơ cấu tài chính của một công ty sẽ không
ảnh hưởng đến chi phí của nó vốn. Điều này, đề xuất trình mà các doanh nghiệp ở một mức độ rủi ro nhất định sẽ
không bị ảnh hưởng bởi đòn bẩy tài chính / Weston và Copeland, 1998). Borigham và Gapenski
(1996) lập luận rằng một cấu trúc vốn tối ưu có thể đạt được nếu có tồn tại một loại thuế che chở cho
lợi ích được cung cấp một sự gia tăng trong mức nợ bằng với chi phí phá sản. Họ cho rằng
các nhà quản lý của một công ty nên có thể xác định khi các cấu trúc vốn tối ưu là đạt được và
cố gắng duy trì nó ở mức độ đó. Đây là điểm mà tại đó chi phí tài chính và chi phí vốn
được giảm thiểu, do đó làm tăng giá trị công ty và hiệu suất. Berle và phương tiện (1932) đưa
ra các lý thuyết cơ quan mà còn góp phần quyết định cơ cấu vốn. Các lý thuyết
lập luận rằng những xung đột nảy sinh từ sự phân tán lợi ích giữa các cổ đông
(hiệu trưởng) và các nhà quản lý (đại lý) của các công ty. Nhiệm vụ chính của nhà quản lý là để trả về cho
cổ đông do đó làm tăng con số lợi nhuận và dòng tiền chi phí (Elliot và Chiber
(2002). Tuy nhiên, các giác quan và Meckling (1976) và Jensen và Ruback (1983) lập luận rằng
các nhà quản lý không luôn luôn chạy công ty để tối đa hóa lợi nhuận cho cổ đông. Như một kết quả của điều này,
các nhà quản lý có thể thông qua các khoản đầu tư phi lợi nhuận, mặc dù kết quả có thể sẽ là thiệt hại
cho cổ đông. Họ có xu hướng sử dụng dòng chảy ba tiền mặt có sẵn để thực hiện lợi ích cá nhân của họ
thay vì đầu tư trong các dự án có giá trị không có mặt tích cực đó sẽ có lợi cho các cổ đông.
Jensen (1986) lập luận rằng chi phí cơ quan có khả năng làm trầm trọng thêm sự hiện diện của tiền tự do
lưu lượng trong công ty.
Trong một nỗ lực để giảm thiểu xung đột cơ quan này, Pinegar và Wilbruch (1989 ) cho rằng vốn
cấu trúc có thể được sử dụng thông qua việc tăng mức nợ và không gây bất kỳ triệt để
gia tăng chi phí đại lý. Điều này sẽ buộc các nhà quản lý để đầu tư vào công ty liên lợi nhuận đó sẽ
có lợi cho các cổ đông. Nếu họ quyết định đầu tư vào các dự án phi lợi nhuận và họ là
Arabian Tạp chí Kinh doanh và Quản Lý (OMAN Chương) Vol. 1, số 12; Tháng 7 năm 2012
45
không thể trả lãi suất do chủ nợ, chủ nợ có thể buộc các công ty phải thanh lý
và các nhà quản lý sẽ mất quyền quyết định của mình hoặc có thể làm việc của họ.
Lý thuyết Cơ quan đóng góp mà các doanh nghiệp tận dụng tốt hơn cho các cổ đông như mức nợ có thể được
sử dụng để theo dõi quản lý (Boodhoo, 2009). Như vậy, đòn bẩy cao hơn dự kiến để
giảm chi phí cơ quan, giảm thiếu hiệu quả và do đó dẫn đến sự cải tiến trong một công ty
hoạt động (Kochhar, 1996, Aghion, Dewatripont và Rey năm 1999, Akintoye, 2008, Onaolapo
và Kajola, 2010).
Thực nghiệm hỗ trợ cho các mối quan hệ giữa cơ cấu vốn và hiệu suất vững chắc từ
những quan điểm cơ quan rất nhiều và hỗ trợ mối quan hệ tiêu cực. Zeitun và Tian
(2007), sử dụng 167 Jordanion công ty trong giai đoạn năm mười lăm (1989 - 2003), cho thấy một
cấu trúc vốn của công ty có một tác động tiêu cực đáng kể về các chỉ số hiệu quả hoạt động của công ty,
trong cả các biện pháp kế toán và thị trường. Mojumder và Chiber (2004) và Rao, và Syed
(2007) cũng khẳng định mối quan hệ tiêu cực giữa đòn bẩy tài chính và hiệu suất. Họ
kết quả hơn nữa cho thấy thanh khoản, độ tuổi và cường độ vốn có ảnh hưởng đáng kể đến
hoạt động tài chính.
3.0 Phương pháp
3.1 Mô tả các biến và Giả thuyết
Các biến được sử dụng trong nghiên cứu này như sau: Tỷ lệ nợ (DR): Lý thuyết chi phí cơ quan
dự báo rằng đòn bẩy cao được kỳ vọng sẽ giảm chi phí cơ quan, giảm thiếu hiệu quả và do đó
dẫn đến cải thiện hiệu suất của doanh nghiệp. Bergar (2002) lập luận rằng việc tăng đòn bẩy
tỷ lệ nên kết quả trong chi phí đại diện thấp hơn vốn chủ sở hữu bên ngoài và cải thiện hiệu suất công ty, tất cả các
khác không đổi. Từ những đóng góp trên, chúng tôi mong đợi một mối quan hệ nghịch đảo giữa
đòn bẩy (DR) và hiệu suất công ty. Các giả thuyết sau đây sẽ được kiểm tra:
H1: Cơ cấu vốn của một doanh nghiệp không cần phải có một tác động tiêu cực đến hiệu quả của nó.
Doanh thu tài sản. Hiệu quả của việc quản lý của một công ty có thể là biện pháp của các con đường và
cách thức họ sử dụng tài sản của công ty để mang lại lợi nhuận tích cực cho công ty. Doanh thu tài sản
suất là một tỷ lệ tài chính quan trọng hơn có thể được sử dụng để đạt được các mục đích đo lường
hiệu quả quản lý, do đó sự ra đời của các biến, BẬT, như là một biến kiểm soát,
Arabian Tạp chí Kinh doanh và Quản Lý (OMAN Chương) Vol. 1, số 12; Tháng 7 năm 2012
46
trong nghiên cứu hy vọng rằng một mối quan hệ tích cực tồn tại giữa doanh thu tài sản và công ty
thực hiện. Giả thuyết được thử nghiệm ở đây là:
H2: Không nên có mối quan hệ tích cực giữa doanh thu tài sản và hoạt động công ty.
Tuổi: Độ tuổi của một công ty cũng có thể có tác động đến hiệu suất của công ty, do đó sự ra đời
của một biến kiểm soát, AGE trong này học. Stiochcombe (1965) lập luận rằng các công ty lớn có thể
đạt được kinh nghiệm - dựa trên nền kinh tế và có thể tránh những trách nhiệm mới lạ. Chúng tôi mong đợi một
mối quan hệ tích cực giữa tuổi tác và hiệu suất của doanh nghiệp. Giả thuyết được thử nghiệm ở đây là:
H4: Không nên có mối quan hệ tích cực giữa tuổi tác và hiệu quả của nó vững chắc của
tài sản hữu hình: Đây được coi là yếu tố quyết định chính của hiệu suất của một công ty. Các
lập luận phổ biến nhất trong văn học ủng hộ một mối quan hệ tích cực giữa các tài sản
hữu hình và hiệu suất. Mackie (1990) kết luận rằng một công ty với một phần lớn của nhà máy
và thiết bị (tài sản hữu hình) là cơ sở tài sản đã lựa chọn thêm nợ có khả năng và
ảnh hưởng đến hiệu suất công ty. Akistnye (2008) lập luận rằng một công ty mà vẫn giữ được lượng lớn
các khoản đầu tư là tài sản hữu hình sẽ có chi phí nhỏ hơn của nạn tài chính so với một công ty mà dựa
vào tài sản vô hình. Mối quan hệ giữa tài sản hữu hình và hiệu suất công ty được
dự kiến sẽ được tích cực. Giả thuyết được thử nghiệm ở đây là
H5: không nên có mối quan hệ tích cực giữa tài sản hữu hình của công ty và nó
thực hiện
cơ hội tăng trưởng; Các tài liệu hiện còn xem xét các cơ hội tăng trưởng có sẵn cho một
công ty như là một yếu tố quyết định quan trọng về hiệu suất của công ty, do đó sự ra đời của một kiểm soát
biến, Grow, một đại diện cho các cơ hội tăng trưởng trong nghiên cứu này. Zeitun và Tian (2007) lập luận
rằng các công ty tăng trưởng có thể tạo ra lợi nhuận từ đầu tư. Chúng tôi mong đợi một mối quan hệ tích cực
giữa các cơ hội tăng trưởng và hiệu quả của doanh nghiệp. Giả thuyết được thử nghiệm ở đây là:
H6: không nên có mối quan hệ tích cực giữa các cơ hội tăng trưởng của một công ty và nó
hoạt động
ngành công nghiệp: Marsh (1982), Costanias (1983), Bradly, Jerral và Kim (1984) và Adebola
(2002) trong số người khác cho rằng cơ cấu vốn cho các công ty khác nhau từ một trong những ngành công nghiệp để
khác. Ngoài ra, rất nhiều các yếu tố khác (như rủi ro của công ty và tăng trưởng) ảnh hưởng đến khả năng của
doanh nghiệp để nguồn vốn từ bên ngoài. Do đó, ngành công nghiệp được xem là ảnh hưởng đến tài chính công ty của
hiệu suất. Như vậy, có được nend cho việc giới thiệu, các ngành công nghiệp (IWD) như là một kiểm soát
biến là nghiên cứu này. Giả thuyết được thử nghiệm ở đây là
Arabian Tạp chí Kinh doanh và Quản Lý (OMAN Chương) Vol. 1, số 12; Tháng 7 năm 2012
47
H7: ngành công nghiệp không ảnh hưởng đến công ty của thực
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: