Firs' years! Firs' years over here!

Firs' years! Firs' years over here!

Firs' years! Firs' years over here!"

Harry carefully eyed the giant - Hagrid, he recalled, the drunk - whom his father had been following in Diagon Alley. He made sure to linger in the back of the crowd so to remain as inconspicuous as possible. Draco and Hermione were on either side of him and Isis shuffled around his legs, meowing loudly.

There was nothing seemingly important about the giant of a man, or special, if looking like an unkempt vagabond didn't count. His speech gave away the fact that he was very uneducated, if not just dumb. Even so, he appeared to be friendly, smiling kindly down at the children, all of whom seemed intimidated by him.

Harry mentally shrugged. His father hadn't actually told him to spy (he had Severus Snape for that), but he might keep an eye out for anything unusual. Voldemort himself hadn't set foot on Hogwarts' grounds since the seventies, or so Harry had heard. Dumbledore had apparently warded specifically against his magical signature, making the place a stronghold for the 'Light'.

"Harry?"

Harry glanced over his shoulder in Pansy Parkinson's direction. She was gingerly holding a black and silver snake an arm's length away from her body, looking at it as if she firmly believed it would kill her at any moment.

"Is this yours?" she asked nervously. "Blaise found it in our compartment a bit after you left and we thought that since you can talk to them that it probably-"

"He's mine," Harry interrupted impatiently, glancing over at Hermione. Thankfully, she seemed to be busy cooing at the cat and not paying attention. Broadcasting the fact one was a Parseltongue was never a good idea, especially to someone who'd probably only ever read about Dark Wizards having the ability. It would inevitably lead to instant stereotyping. Accurate stereotyping, actually, but she didn't need to know that yet.

He held out his arm and the snake quickly coiled loosely around it, leaving Pansy looking relieved.

"C'mon, follow me - any more firs' years? Mind yer step, now! Firs' years, follow me!" Hagrid motioned them all to follow him and began walking up a hill.

Harry scowled as he slipped and stumbled up the steep, narrow path. It was very undignified and it was so dark he couldn't see two feet in front of him. His father hadn't warned him about this, or else he might have worn boots that were appropriate for hiking. The expensive pair that were currently on his feet weren't designed for any type of outdoor activity, and he knew they'd be ruined by the time they arrived at the school. That was six hundred galleons and a good first impression down the drain.

"Yeh'll get yer firs' sight o' Hogwarts in a sec," the giant called over his shoulder. "It's amazing when yeh see it."

As predicted, a few seconds later a sudden chorus of 'Oooohs' twittered throughout the crowd. Even Harry couldn't keep himself from making an awed exclamation. The castle before them, with its windows sparkling in the sky and many turrets and towers, was a magnificent sight to behold.

After a minute, Hagrid decided it was time for them to move on and led them down to the bank of a wide lake, which looked inky black and utterly endless in the darkness.

Harry almost shivered.

"No more'n four to a boat!" the giant called, gesturing to a line of rowboats near the shore.

Harry, Draco, Hermione, and Blaise Zabini crowded into one of the small boats. Isis made herself comfortable on Harry's lap, hissing when Blaise tried to pet her.

"Everyone in? Right then - FORWARD!"

Harry nervously tried not to move at all so as not to shake the boat and gritted his teeth anytime it jostled on its own - he had never learned how to swim and was praying to every deity he knew that the boat would not topple over and drown him.

Instead of dwelling on the lake surrounding him (which had to be very deep, he knew, possibly complete with monsters), he tried to focus on the castle looming in the distance, wondering how the wards could be so strong that his father couldn't get in. It didn't seem all that safe, and he couldn't actually feel the prickling sensation that usually came when crossing the border of strong magical protection.

Harry was jolted out of his reverie by the giant's shout of "Heads down!"

Harry quickly bowed his head so that he wouldn't be decapitated by the cliff where the castle sat, but began to calm slightly when he realized that the little boat adventure that he was enjoying so much was almost over - they were now sailing down a dark tunnel towards a type of harbor.

Harry breathed a hushed sigh of relief when he was back on the rocky ground. He absentmindedly noticed a rather pudgy boy with dark hair fussing over that toad that Isis had caught on the train, moaning something about 'teeth marks'.

Harry, still standing in between Draco, who was now holding Isis, and Hermione, followed the rest of the first years through a passageway and up a flight of damp stone steps.

They finally crowded around the huge oak door, which he assumed to be the castle's main entrance. By this time, he was more than ready to just get on with the Sorting Ceremony, whatever disaster it might turn out to be.

"Everyone here?" asked Hagrid. "You there, still got yer toad?"

The pudgy boy nodded and clutched his toad to his chest, while everyone else nodded to confirm that they were, in fact, there.

Apparently satisfied, the giant raised a huge fist and knocked three times on the door, which opened at once to reveal a tall, stern looking witch with black hair. Harry had a feeling that she was Minerva McGonagall. His had told him about her, mainly to warn him about her cat animagus and that she was very, very strict.

"The firs' years, Professor McGonagall."

"Thank you, Hagrid," she said dismissively. "I will take them from here."

Hagrid moved off to the side and she pulled the door open wide, letting the children pour in. Harry and his friends were still hanging around in the very back of the crowd and Draco still had Isis clasped in a death hold in his arms. Harry didn't notice, as he was relatively surprised by the size of the entrance hall - you could have fit several rooms of Riddle Manor into it, perhaps over half of the first floor.

McGonagall led the first years past what Harry assumed to be the entrance to the Great Hall and into a small, empty chamber. Harry and his companions still stuck close to the back, near the exit. Though, as much as a part of him wanted to, he knew he wasn't going to be bolting anytime soon.

"Welcome to Hogwarts," Professor McGonagall began. Harry wanted to tune her out, as he already knew a bit about the House points and dormitories, but decided it was worth listening to.

"The Start of Term Banquet will begin shortly," she continued, "but before you take your seats in the Great Hall, you will be sorted into your Houses."

He glanced over at Draco, who was, by now, gripping Isis so tightly that the poor cat seemed to be suffocating.

"Draco," Harry hissed, "Put the cat down before you kill it!"

Draco jumped violently (in turn startling some of those around them) and dropped Isis, who managed to land gracefully on the floor and hiss at him before running off.

"Sorry," Draco whispered back, almost sheepishly. "Nerves."

"The Sorting is a very important ceremony because, while you are here, your House will be something like your family within Hogwarts."

Harry once again decided that, considering he was actually a blood descendant of Salazar Slytherin, it would be entirely unacceptable to be sorted anywhere else, but before he could ponder it any further he had the unpleasant experience of his snake slithering its way down his body and out his pants leg. He held his breath and waited for someone to scream, but apparently everyone was too busy listening to McGonagall to notice the reptile gliding along the floor by their feet.

"You will have classes with the rest of your House, sleep in your House dormitory, and spend free time in your House Common Room."

He vaguely wondered if students from other Houses were allowed in different Common Rooms, because if he did, by some horrific, entirely tragic catastrophe, get sorted into Gryffindor, he decided that he would invite every single Slytherin into the Gryffindor Common Room just to make his lovely House Mates angry. Of course, that was if the Slytherins decided he was still worthy of being spoken to . . .

"The four Houses are called Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw, and Slytherin."

Said in descending order from most favorite to least? he wondered.

"Each House has its own noble history and each has produced outstanding witches and wizards."

"Except Hufflepuff," whispered Draco, and Harry was hard pressed to keep from laughing.

"While you are at Hogwarts, your triumphs will earn you House points while any rule breaking will lose House points. At the end of the year, the House with the most points is awarded the House Cup, a great honor. I hope each of you will become a credit to whichever house becomes yours."

If he was sorted into Gryffindor, he decided, he would endeavor to ruin the House's reputation as much as he possibly could.

"The Sorting Ceremony will take place in a few minutes in front of the rest of the school. I suggest you all smarten yourselves up as much as you can while you are waiting." After pausing to glance pointedly at a few of the students who were rather disheveled looking, such as the pudgy boy with the toad and another boy with almost painfully red hair, the tall witch took her leave, saying she would return when everything was ready for them.

As soon as she was out of sight everyone immediately began whispering among themselves.

"How exactly do they sort us into Houses?" Hermione asked, obviously nervous but trying her best to hide it. "I know it's based on personality, but-"

"You put on a Hat," Harry replied calmly, even though inside he wasn't fairing any better than she was. "It looks into your head to determine
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Sam năm! Firs năm trên đây!"Harry cẩn thận mắt khổng lồ - Hagrid, ông nhớ lại, say rượu - người mà cha ông đã theo dõi trong Diagon Alley. Ông đã đảm bảo để kéo dài ở phía sau đám đông để vẫn như không dễ thấy nhất có thể. Draco và Hermione sống ở hai bên của anh ta và Isis xáo trộn xung quanh chân của mình, meowing lớn tiếng.Đã có không có gì quan trọng dường như về người khổng lồ của một người đàn ông, hoặc đặc biệt, nếu trông như một vagabond không chải không đếm. Bài phát biểu của ông đã cho đi một thực tế rằng ông đã rất uneducated, nếu không phải là chỉ câm. Mặc dù vậy, ông dường như là thân thiện, mỉm cười vui lòng xuống vào trẻ em, tất cả đều có vẻ đe dọa bởi anh ta.Harry tinh thần shrugged. Cha ông đã không thực sự nói với ông để gián điệp (ông đã Severus Snape cho điều đó), nhưng ông có thể giữ một mắt ra cho bất cứ điều gì bất thường. Voldemort mình đã không đặt chân lên Hogwarts' Sân vườn kể từ những năm bảy mươi, hoặc vì vậy Harry đã nghe. Dumbledore đã rõ ràng warded đặc biệt đối với chữ ký huyền diệu của mình, làm cho nơi một căn cứ địa cho 'Ánh sáng'."Harry?"Harry liếc nhìn qua vai của mình ở Pansy Parkinson hướng. Cô đã gingerly giữ một màu đen và bạc rắn một cánh tay dài ra khỏi cơ thể của mình, nhìn vào nó như thể cô vững tin rằng nó sẽ giết cô ta bất cứ lúc nào."Đây có phải là bạn?", cô đã hỏi nervously. "Blaise tìm thấy nó trong khoang của chúng tôi một chút sau khi bạn rời và chúng tôi nghĩ rằng kể từ khi bạn có thể nói chuyện với họ rằng nó có thể-""Ông là tôi," Harry gián đoạn impatiently, glancing qua tại Hermione. Rất may, cô ấy có vẻ là bận rộn cooing tại mèo và không chú ý. Phát thanh truyền thực tế một là một Parseltongue không bao giờ là một ý tưởng tốt, đặc biệt là cho những người có lẽ sẽ chỉ bao giờ đọc về tối phù thủy có khả năng. Nó chắc chắn sẽ dẫn đến rập khuôn ngay lập tức. Chính xác rập khuôn, trên thực tế, nhưng cô không cần phải biết rằng được nêu ra.Ông đã tổ chức ra cánh tay của mình và con rắn một cách nhanh chóng cuộn lỏng lẻo xung quanh nó, để lại Pansy tìm thuyên giảm."Đi nào, theo tôi - bất kỳ firs thêm năm? Tâm trí yer bước, bây giờ! Firs năm, theo tôi!" Hagrid motioned họ làm theo anh ta và bắt đầu đi bộ lên một ngọn đồi.Harry scowled như ông trượt và vấp lên con đường dốc, thu hẹp. Nó đã được rất undignified và nó đã như vậy tối ông không thể nhìn thấy hai chân ở phía trước của anh ta. Cha ông đã không cảnh báo ông về việc này, hoặc người nào khác ông có thể đã đeo khởi động mà là thích hợp cho đi bộ đường dài. Các cặp đắt tiền mà là hiện nay trên đôi chân của mình không được thiết kế cho bất kỳ loại hoạt động ngoài trời, và ông biết họ sẽ bị hủy hoại bởi thời gian họ đến trường. Đó cũng là sáu trăm galleons và một ấn tượng tốt đầu tiên xuống cống."Yeh sẽ nhận được tầm nhìn yer Sam o ' Hogwarts ngay," khổng lồ gọi là qua vai của mình. "Đó là tuyệt vời khi yeh nhìn thấy nó."Theo dự đoán, một vài giây sau một điệp khúc bất ngờ của 'Oooohs' twittered trong đám đông. Harry thậm chí không thể giữ cho mình từ làm cho một dấu chấm than ngạc. Lâu đài trước khi họ, với các cửa sổ lấp lánh trong bầu trời và nhiều tháp pháo và tháp, là một cảnh để nhìn tuyệt vời.Sau khi một phút, Hagrid quyết định nó đã là thời gian cho họ để di chuyển trên và đã dẫn họ xuống bờ hồ rộng, mà trông đen đốm màu vết mực và hoàn toàn vô tận trong bóng tối.Harry hầu như shivered."Không có more'n bốn đến một chiếc thuyền!" khổng lồ gọi là, gesturing để một đường rowboats gần bờ biển.Harry, Draco, Hermione và Blaise Zabini đông đúc vào một trong các tàu thuyền nhỏ. Isis làm cho mình thoải mái ở vòng của Harry, kêu xèo xèo khi Blaise đã cố gắng để vật nuôi của mình."Mọi người trong? Ngay sau đó - về phía trước!"Harry nervously đã cố gắng không để di chuyển ở tất cả để không làm rung chuyển thuyền và gritted răng của mình bất cứ lúc nào nó jostled ngày của riêng mình - ông đã không bao giờ học hỏi làm thế nào để bơi và cầu nguyện với vị thần mỗi ông biết rằng thuyền nào không lật đổ và rút ra anh ta.Thay vì ở trên hồ xung quanh anh ta (mà có thể rất sâu sắc, ông biết, có thể hoàn thành với quái vật), ông đã cố gắng để tập trung vào lâu đài hoảng trong khoảng cách, tự hỏi làm thế nào các khu có thể là rất mạnh mẽ rằng cha mình không thể nhận được trong. Nó không có vẻ tất cả những Két an toàn, và ông không thể thực sự cảm thấy những cảm giác prickling mà thường đến khi băng qua biên giới của bảo vệ mạnh mẽ huyền diệu.Harry đã được jolted ra khỏi sự mơ tưởng của mình bởi người khổng lồ kêu la của "Người đứng đầu xuống!"Harry nhanh chóng cúi đầu do đó, rằng ông sẽ không được chặt đầu bởi vách đá nơi lâu đài ngồi, nhưng đã bắt đầu để bình tĩnh một chút khi ông nhận ra rằng cuộc phiêu lưu thuyền nhỏ mà ông đã thưởng thức rất nhiều đã hầu như hơn - họ đã bây giờ đi xuống một đường hầm tối đối với một loại của cảng.Harry thở một sigh cứu trợ hushed khi ông trở lại trên mặt đất đá. Absentmindedly ông nhận thấy một cậu bé khá pudgy với mái tóc đen tối fussing trên đó cóc Isis đã đánh bắt trên tàu, rên rỉ điều gì đó về 'vết răng'.Harry, vẫn còn đứng ở giữa Draco, những người đã bây giờ giữ Isis, và Hermione, sau đó là phần còn lại của năm đầu tiên thông qua một đoạn và lên một chuyến bay của bậc đá ẩm ướt.Họ cuối cùng đã đông đúc xung quanh thành phố cánh cửa gỗ sồi lớn mà ông giả định là lối vào chính của lâu đài. Bởi thời gian này, ông đã nhiều hơn sẵn sàng để chỉ có được trên với Lễ phân loại, bất cứ điều gì Thiên tai nó có thể bật ra."Tất cả mọi người ở đây?" hỏi Hagrid. "Bạn có, vẫn còn nhận yer cóc?"Các cậu bé pudgy gật đầu và cắp cóc của ông để ngực của mình, trong khi mọi người khác gật đầu để xác nhận rằng họ đã, trong thực tế, có.Rõ ràng hài lòng, người khổng lồ lớn lên một nắm tay lớn và rời ba lần trên cánh cửa mở ra cùng một lúc cho tiết lộ một đuôi cao, tìm phù thủy với mái tóc đen. Harry đã có một cảm giác rằng cô ấy đã là Minerva McGonagall. Ông đã nói với ông về nó, chủ yếu là để cảnh báo ông về cô mèo đã và rằng cô ấy là rất, rất nghiêm ngặt."Linh sam tuổi, giáo sư McGonagall.""Cảm ơn bạn, Hagrid," cô nói dismissively. "Tôi sẽ đưa họ từ đây."Hagrid chuyển sang một bên và cô kéo cửa mở rộng, cho phép trẻ em đổ vào. Harry và bạn bè của mình vẫn còn treo xung quanh thành phố ở phía sau rất của đám đông và Draco vẫn có Isis siết chặt trong một tổ chức chết trong cánh tay của mình. Harry đã không nhận thấy, như ông đã khá ngạc nhiên bởi kích thước của sảnh - bạn có thể có phù hợp với một số phòng câu đố Manor vào nó, có lẽ hơn một nửa của tầng đầu tiên.McGonagall dẫn những năm đầu tiên trong quá khứ những gì Harry giả định được lối vào hội trường lớn và vào một buồng nhỏ, có sản phẩm nào. Harry và companions của ông vẫn còn bị mắc kẹt gần với mặt sau, gần lối ra. Tuy nhiên, càng nhiều càng tốt, một phần của anh ta muốn, ông biết ông sẽ không bolting bất cứ lúc nào sớm."Chào mừng đến với trường Hogwarts," giáo sư McGonagall bắt đầu. Harry muốn điều chỉnh cô ấy ra, như ông đã biết một chút về nhà điểm và ký túc xá, nhưng quyết định nó đã giá trị nghe."Bắt đầu của thuật ngữ dạ yến sẽ bắt đầu một thời gian ngắn," cô tiếp tục, "nhưng trước khi bạn có chỗ ngồi của bạn trong hội trường lớn, bạn sẽ được sắp xếp vào nhà của bạn."Ông liếc nhìn qua tại Draco, người, bởi bây giờ, gripping Isis như vậy chặt chẽ cát nghèo dường như nghẹt thở."Draco," Harry hissed, "Nhốt mèo trước khi bạn giết nó!"Draco nhảy lên khốc liệt (trong biến startling một số của những người xung quanh họ) và bị bỏ Isis, người quản lý để đất một cách duyên dáng trên sàn nhà và rít vào anh ta trước khi chạy."Xin lỗi," Draco thì thầm trở lại, gần như sheepishly. "Dây thần kinh.""Phân loại là một buổi lễ rất quan trọng bởi vì, trong khi bạn đang ở đây, căn nhà của bạn sẽ là một cái gì đó giống như gia đình của bạn trong trường Hogwarts."Harry một lần nữa quyết định rằng, xem xét ông là thực sự là một hậu duệ máu của Salazar Slytherin, nó sẽ là hoàn toàn không thể chấp nhận để được sắp xếp bất cứ nơi nào khác, nhưng trước khi ông có thể suy nghĩ về nó nữa ông có kinh nghiệm khó chịu của mình con rắn sự trơn đường xuống của mình cơ thể và ra chân quần của mình. Ông giữ hơi thở của mình và chờ đợi một ai đó la hét, nhưng dường như tất cả mọi người đã quá bận rộn nghe McGonagall nhận thấy các loài bò sát trượt dọc theo sàn nhà bằng đôi chân của mình."Bạn sẽ có các lớp học với phần còn lại của căn nhà của bạn, ngủ trong phòng ngủ tập thể nhà của bạn và dành thời gian rảnh rỗi trong của bạn phòng sinh hoạt chung nhà."Ông vaguely tự hỏi nếu sinh viên đến từ những ngôi nhà khác đã được cho phép trong phòng phổ biến khác nhau, bởi vì nếu ông đã làm, bởi một số thảm họa khủng khiếp, hoàn toàn bi thảm, có được sắp xếp vào Gryffindor, ông quyết định rằng ông sẽ mời mỗi Slytherin duy nhất vào phòng sinh hoạt chung Gryffindor chỉ để làm cho bạn cùng nhà đáng yêu của mình tức giận. Tất nhiên, đó là nếu các Slytherins quyết định ông là vẫn xứng đáng được nói chuyện với..."Bốn nhà được gọi là Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin."Nói trong thứ tự giảm dần từ hầu hết các yêu thích để ít nhất? ông tự hỏi."Mỗi ngôi nhà có lịch sử cao quý và mỗi đã sản xuất xuất sắc phù thủy và phù thủy.""Ngoại trừ Hufflepuff," thì thầm Draco, và Harry được cứng ép để giữ từ cười."Trong khi bạn đang ở Hogwarts, tựu của bạn sẽ kiếm được bạn nhà điểm trong khi bất kỳ vi phạm quy tắc sẽ mất nhà điểm. Vào cuối năm, nhà với những điểm nhất trao Cúp House, một vinh dự lớn. Tôi hy vọng các bạn sẽ trở thành một tín dụng cho bất cứ nhà trở thành bạn."Nếu ông được sắp xếp vào Gryffindor, ông quyết định, ông sẽ cố gắng hủy hoại danh tiếng của nhà càng nhiều càng tốt, ông có thể có thể."Phân loại lễ sẽ diễn ra trong một vài phút ở phía trước của phần còn lại của các trường học. Tôi đề nghị tất cả các bạn smarten mình càng nhiều càng tốt, bạn có thể trong khi bạn đang chờ đợi." Sau khi tạm dừng để lướt qua chua cay một vài trong số các sinh viên đã được khá disheveled tìm, chẳng hạn như cậu bé pudgy với cóc và một cậu bé với mái tóc màu đỏ gần như đau đớn, phù thủy cao đã để lại của cô, nói rằng cô sẽ trở lại khi tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho họ.Ngay sau khi cô ấy đã ra khỏi cảnh tất cả mọi người ngay lập tức bắt đầu thì thầm với nhau."Làm thế nào chính xác làm họ sắp xếp cho chúng tôi vào nhà?" Hermione hỏi, rõ ràng là lo lắng nhưng cố gắng của cô tốt nhất để ẩn nó. "Tôi biết nó dựa vào nhân cách, nhưng""Bạn đặt trên một chiếc mũ," Harry trả lời một cách bình tĩnh, ngay cả bên trong ông đã không fairing bất kỳ tốt hơn so với cô ấy. "Nó trông vào đầu của bạn để xác định
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Năm Firs '! ! Năm Firs 'ở đây " Harry cẩn thận nhìn người khổng lồ - Hagrid, ông nhớ lại, sự say - người mà cha mình đã theo dõi trong Hẻm Xéo Ông làm chắc chắn để nán lại ở phía sau đám đông như vậy để duy trì như kín đáo càng tốt.. Draco và Hermione là ở hai bên của anh và Isis xáo trộn xung quanh chân của mình, meowing lớn. Không có gì dường như quan trọng về người khổng lồ của một người đàn ông, hay đặc biệt, nếu như chiếc vagabond nhếch nhác không đếm. bài phát biểu của ông đã đi thực tế là ông đã rất thất học, nếu không chỉ câm. Mặc dù vậy, ông tỏ ra thân thiện, mỉm cười vui lòng xuống ở trẻ em, tất cả họ dường như bị đe dọa bởi anh ấy. Harry nhún vai tinh thần. Cha của ông đã không thực sự nói với anh ta để làm gián điệp (ông đã Severus Snape cho điều đó), nhưng ông có thể giữ một mắt ra cho bất cứ điều gì bất thường. Voldemort mình đã không đặt chân vào căn cứ Hogwarts 'kể từ những năm bảy mươi, hay như vậy Harry đã nghe. Dumbledore dường như đã ngăn chặn, đặc biệt đối với chữ ký của huyền diệu của mình , làm cho nơi này một thành trì cho 'nhẹ'. "Harry?" Harry liếc nhìn qua vai của mình theo hướng Pansy Parkinson. Cô đã rón rén cầm một con rắn màu đen và bạc một cánh tay ra khỏi cơ thể của mình, nhìn vào nó như là nếu cô ấy tin tưởng chắc chắn nó sẽ giết cô bất cứ lúc nào. "Có phải bạn này?" cô lo lắng hỏi. "Blaise tìm thấy nó trong khoang của chúng tôi một chút sau khi bạn đi và chúng tôi nghĩ rằng kể từ khi bạn có thể nói chuyện với họ rằng nó probably-" "Anh ấy là của tôi," Harry sốt ruột ngắt lời, liếc nhìn Hermione. Rất may, cô có vẻ bận rộn thủ thỉ với mèo và không chú ý. Phát thanh truyền hình thực tế một người là Xà ngữ không bao giờ là một ý tưởng tốt, đặc biệt là cho những người muốn có lẽ chỉ có từng đọc về Dark Wizards có khả năng. Nó chắc chắn sẽ dẫn đến sự rập khuôn liền. Rập khuôn chính xác, thực sự, nhưng cô không cần phải biết rằng chưa. Anh đưa cánh tay của mình một cách nhanh chóng và con rắn quấn lỏng lẻo xung quanh nó, để lại Pansy nhìn nhẹ nhõm. "Thôi nào, theo tôi - năm hơn bất kỳ linh sam 'Tâm? bước yer, bây giờ! năm Firs ', theo tôi! " Hagrid ra hiệu tất cả để theo anh ta và bắt đầu đi lên một ngọn đồi. Harry cau mày khi anh trượt chân và vấp lên dốc, đường hẹp. Nó đã rất đàng hoàng và rất tối, ông không thể nhìn thấy hai chân ở phía trước của anh ta. Cha ông đã không cảnh báo ông về điều này, nếu không anh ta có thể có khởi mòn đó là thích hợp cho đi bộ đường dài. Các cặp đắt tiền mà hiện nay đã được trên đôi chân của mình không được thiết kế cho bất kỳ loại hoạt động ngoài trời, và ông biết họ muốn bị hủy hoại bởi thời gian họ đến trường. Đó là sáu trăm thuyền buồm và một ấn tượng tốt đầu tiên xuống cống. "Yeh'll nhận được 'cảnh o' linh sam yer Hogwarts trong một giây," người khổng lồ được gọi là qua vai. "Thật ngạc nhiên khi yeh nhìn thấy nó." Đúng như dự đoán, một vài giây sau, một điệp khúc đột ngột của 'Oooohs' twittered khắp đám đông. Ngay cả Harry không thể giữ cho mình khỏi làm cho một dấu chấm than kinh ngạc. Các lâu đài trước đó, với các cửa sổ của nó lấp lánh trên bầu trời và nhiều tháp pháo và tháp, là một cảnh tượng tuyệt đẹp khi ngắm nhìn. Sau một phút, Hagrid quyết định đã đến lúc họ phải di chuyển trên và dẫn họ xuống đến bờ một hồ nước rộng , mà nhìn vết mực đen và hoàn toàn vô tận trong bóng tối. Harry gần như run lên. "Không more'n bốn đến một chiếc thuyền!" người khổng lồ được gọi là, ra hiệu cho một dòng của thuyền chèo gần bờ. Harry, Draco, Hermione, và Blaise Zabini đông đúc vào một trong những chiếc thuyền nhỏ. Isis làm mình thoải mái trong lòng Harry, rít lên khi Blaise đã cố gắng để nuôi mình. "Mọi người trong Ngay sau đó -?! Forward" Harry lo lắng cố gắng không để di chuyển ở tất cả để không lắc thuyền và nghiến răng bất cứ lúc nào nó xô đẩy vào nó riêng -. ông đã không bao giờ học được cách bơi và cầu nguyện cho mọi vị thần anh biết rằng thuyền sẽ không lật đổ hơn và bị chết đuối anh Thay vì ở trên hồ xung quanh anh ta (mà đã được rất sâu, anh biết, có thể hoàn chỉnh với quái vật), ông đã cố gắng tập trung vào các lâu đài hiện ra lờ mờ ở phía xa, tự hỏi làm thế nào các phường có thể là rất mạnh mẽ rằng cha mình không thể vào được. Nó dường như không phải tất cả là an toàn, và ông có thể không thực sự cảm thấy nhói cảm giác đó thường đến khi vượt qua biên giới bảo vệ phép thuật mạnh mẽ. Harry đã giật khỏi những mộng tưởng của mình bởi tiếng hét của gã khổng lồ của "người đứng đầu xuống!" Harry nhanh chóng cúi đầu để anh không bị chặt đầu bởi các vách đá nơi lâu đài ngồi , nhưng bắt đầu bình tĩnh một chút khi ông nhận ra rằng cuộc phiêu lưu thuyền nhỏ mà ông đã được thưởng thức rất nhiều đã được hầu như trên -. Bây giờ họ đi thuyền xuống một đường hầm tối đen hướng tới một loại cảng Harry thở phào nhẹ nhõm khi trầm lắng của anh ta trở lại đất đá. Ông lơ đãng nhận thấy một cậu bé khá béo lùn với mái tóc đen rối lên trên mà cóc rằng Isis đã bắt được trên tàu, rên rỉ một cái gì đó về 'vết răng'. Harry, vẫn đứng ở giữa Draco, người đang giữ Isis, và Hermione, tiếp phần còn lại trong những năm đầu tiên thông qua một lối đi và lên một chuyến bay của bậc đá ẩm ướt. Họ cuối cùng đã đông đúc xung quanh cánh cửa gỗ sồi khổng lồ, mà anh nghĩ là lối vào chính của lâu đài. Bởi thời gian này, ông đã được nhiều hơn sẵn sàng để chỉ nhận được về với Lễ Phân loại, bất cứ thảm họa nó có thể bật ra được. "Mọi người ở đây?" hỏi bác Hagrid. "Anh kia, vẫn có cóc yer?" Cậu bé béo lùn gật đầu và nắm chặt con cóc của mình vào ngực của mình, trong khi mọi người khác gật đầu xác nhận hai người họ, trên thực tế, có. Rõ ràng hài lòng, người khổng lồ giơ một bàn tay khổng lồ và gõ ba lần trên cửa, mở cửa cùng một lúc để tiết lộ một người cao lớn, nghiêm khắc nhìn phù thủy với mái tóc đen. Harry có cảm giác rằng cô Minerva McGonagall. Ông đã nói với anh ấy về mình, chủ yếu là để cảnh báo ông về con mèo animagus cô và cô đã rất, rất nghiêm ngặt. "năm Các linh sam ', giáo sư McGonagall." "Cảm ơn bạn, Hagrid," cô nói một cách thô bạo. "Tôi sẽ đưa chúng ra khỏi đây." Hagrid chuyển sang một bên và cô ấy kéo cánh cửa mở rộng, cho phép các trẻ em đổ vào. Harry và bạn bè của ông vẫn còn quanh quẩn trong rất trở lại của đám đông và Draco vẫn có Isis siết chặt trong một cái chết giữ trong vòng tay anh. Harry không để ý, như ông đã khá ngạc nhiên bởi kích thước của tiền sảnh -. Bạn có thể có phù hợp với một số phòng của Riddle Manor vào nó, có lẽ hơn một nửa số sàn đầu tiên McGonagall dẫn những năm đầu tiên qua những gì Harry giả định là lối vào hội trường lớn và vào một phòng nhỏ, trống rỗng. Harry và các bạn của ông vẫn còn bị mắc kẹt gần lại, gần lối ra. Mặc dù, nhiều như một phần trong anh muốn, anh biết anh sẽ không được sàng bất cứ lúc nào sớm. "Chào mừng bạn đến Hogwarts," Giáo sư McGonagall đã bắt đầu. Harry muốn chỉnh cô ra, như anh đã biết một chút thông tin về các điểm nhà và ký túc xá, nhưng quyết định đó là đáng để nghe. "Start của Term tiệc sẽ bắt đầu ngay," cô tiếp tục, "nhưng trước khi bạn ngồi vào chỗ của mình trong Đại Sảnh Đường, bạn sẽ được sắp xếp vào Nhà của bạn. " Ông liếc nhìn Draco, là ai, bởi hiện nay, nắm Isis chặt đến nỗi con mèo nghèo dường như nghẹt thở. "Draco," Harry rít lên: "Hãy đặt con mèo xuống trước khi bạn giết nó! " Draco nhảy dữ dội (lần lượt giật mình một số những người xung quanh) và giảm Isis, người quản lý đất đai một cách duyên dáng trên sàn nhà và cười với anh trước khi chạy đi. "Xin lỗi," Draco thì thầm lại, gần như ngượng ngùng. "Thần kinh." "The Sắp xếp là một buổi lễ rất quan trọng bởi vì, trong khi bạn đang ở đây, nhà của bạn sẽ là một cái gì đó giống như gia đình của bạn trong trường Hogwarts." Harry lại một lần nữa quyết định, xem xét, ông thực sự là một hậu duệ của Salazar Slytherin máu, nó sẽ là hoàn toàn không thể chấp nhận để được sắp xếp bất cứ nơi nào khác, nhưng trước khi ông có thể suy ngẫm nó thêm nữa ông đã có những kinh nghiệm khó chịu của con rắn trườn mình theo cách của mình xuống cơ thể của mình và ra chân quần của mình. Ông nín thở và chờ đợi một người nào đó hét lên, nhưng dường như tất cả mọi người đã nghe quá bận rộn để McGonagall để nhận thấy loài bò sát trượt dọc theo sàn bằng đôi chân của mình. "Bạn sẽ có các lớp học với phần còn lại của nhà bạn, ngủ trong ký túc xá nhà của bạn, và dành nhiều thời gian tự do trong nhà Common Room của bạn. " Ông mơ hồ tự hỏi nếu sinh viên đến từ Nhà khác được phép ở phòng khác nhau thông thường, bởi vì nếu ông đã làm, bởi một số khủng khiếp, thảm họa hoàn toàn bi thảm, có được sắp xếp vào Gryffindor, ông quyết định rằng ông sẽ mời mỗi Slytherin duy nhất vào Gryffindor Common Room chỉ để làm đẹp Nhà Mates của mình tức giận. Tất nhiên, đó là nếu Slytherin quyết định ông vẫn xứng đáng được nói đến. . . "Bốn Nha được gọi là Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw, và Slytherin." Nói theo thứ tự từ lớn đến yêu thích nhất? anh tự hỏi. "Mỗi nhà có lịch sử cao quý của riêng mình và mỗi đã sản xuất phù thủy và pháp sư xuất sắc." "Ngoại trừ Hufflepuff," Draco thì thầm, và Harry đã chịu sức ép phải nín cười. "Trong khi bạn đang ở Hogwarts, những chiến thắng của bạn sẽ kiếm được Nhà bạn điểm trong khi bất kỳ vi phạm quy tắc sẽ bị mất House điểm. Vào cuối năm nay, các nhà có nhiều điểm được trao giải Nhà Cup, một vinh dự lớn. Tôi hy vọng tất cả các bạn sẽ trở thành một tín dụng cho bất cứ ngôi nhà trở thành của bạn. " Nếu anh đã được sắp xếp vào Gryffindor, anh quyết định, ông sẽ cố gắng để làm hỏng danh tiếng của nhà nhiều như anh có thể có thể. "Lễ Phân loại sẽ diễn ra trong một vài phút trước phần còn lại của trường. Tôi đề nghị tất cả các bạn tăng gia mình lên nhiều như bạn có thể trong khi bạn đang chờ đợi. " Sau khi dừng lại để nhìn lướt qua cay tại một vài trong số các sinh viên đã được thay tóc rối bù nhìn, chẳng hạn như các cậu bé béo lùn với con cóc và một cậu bé với mái tóc gần như đau đớn đỏ, phù thủy cao đưa cô rời đi, nói rằng cô ấy sẽ trở lại khi mọi thứ đã sẵn sàng cho chúng. Ngay sau khi cô đã ra khỏi tầm mắt mọi người ngay lập tức bắt đầu thì thầm với nhau. "Làm thế nào chính xác để họ sắp xếp cho chúng tôi vào Nhà?" Hermione hỏi, rõ ràng là lo lắng nhưng cố gắng hết sức để che giấu nó. "Tôi biết nó dựa trên tính cách, nhưng-" "Bạn đặt trên Hat," Harry bình tĩnh trả lời, mặc dù bên trong anh đã không được bất kỳ tốt hơn fairing hơn cô. "Nó trông vào đầu của bạn để xác định





































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: