Lucius Malfoy ran a hand over his platinum blond hair as he grabbed hi dịch - Lucius Malfoy ran a hand over his platinum blond hair as he grabbed hi Việt làm thế nào để nói

Lucius Malfoy ran a hand over his p

Lucius Malfoy ran a hand over his platinum blond hair as he grabbed his travelling cloak. It was well past midnight now, and at December it meant cold weather. Luckily, Lucius wasn’t going to set foot out of a house. He’d go straight from the Ministry to his home. So why was he so angry about leaving work late?

Who was the only creature that could ever provoke any emotion on Lucius’ part?

Draco was to come over that afternoon, to spend the Christmas Holidays at the Manor, and Lucius hadn’t gone pick him up at the train station. Now, that wasn’t that big a deal. Actually there had been selected few years when Lucius had gone pick his son at the station.

There had been the remarkable first year. Lucius could remember the look on little Draco’s face when the boy saw his father, it was one of the memories he treasured the most. His son giving him a warm smile. Lucius thought Draco would run towards him and jump to his neck, clinging to him.

Draco hadn’t done so. It would have been very un-Malfoy, and Lucius had always been very strict about etiquette and what people expected from a Malfoy.

Lucius mused about all this as he absently grabbed his stuff and prepared to Disapparate to the Manor.


It was the blink of an eye, and Lucius found himself inside the living room of the ground floor. It was one of the few places where it was relatively easy to Apparate to. The whole Manor was provided of protection charms, but not from Lucius. He owed that place, and he filled it with his essence. The doors would all unlock at a wandless command of his.

The living room was dark. Lucius made a mental note to punish the House Elf that had allowed the fire to extinguish, and was about to go to his room when he heard a sound.

It was a soft sound of paper, of the pages of a book being flipped by air draft. The Malfoy Manor as a whole was windy like a dungeon, but it wasn’t the wind that caught Lucius’ attention.

There was a book, left carelessly on one of the leather armchairs. Lucius strode past it, up the stairs to the bedroom wing. A smile curved the corners of his thin, colourless mouth. Draco had been waiting up for him. Lucius felt warmth inside his chest at the thought of his boy waiting up for him, and a prod of guilt for not being there.

His son’s company was the thing Lucius endeared the most. Just to be around Draco, to watch him, no need for words or looks. Draco was the one that had all the reasons to believe his father loved him, and he too appreciated the time that they spent together and treasured it.

All he thought about as his legs took him to Draco’s room was his boy’s face.

The candles were still lit. Lucius couldn’t restrain himself from grinning in anticipation as he pushed the heavy mahogany door.

Draco was nowhere to be seen.

Lucius stood by the doorframe, his cobalt eyes scanning the room for his son. Again, sound gave away Draco’s whereabouts.

Water poured against the fine porcelain of Draco’s bathroom floor as the boy showered.

At least Lucius deducted that he was showering. He sat on the bed, legs crossed, with all the intention of waiting patiently and giving his son good night before both went to bed.

A few instants passed, and Lucius’ ears now took in the soft sound of the water with so much ease that his mind was free to wander. Absorbed on the delicious music of the water running over a body, a thought invaded his mind as he realised that it was Draco’s body. A thought that had started to become more and more frequent: Draco wasn’t his little boy any longer. His son had grown to an exquisite feline-like androgen creature, with his creamy pale complexion. He was dragged back to real world by Draco’s voice. A muffled moan.

Lucius shook the thought out of his head. Draco must have been humming. As if on cue the youth let out another moan, this time more throaty.

Suddenly Lucius’ thoughts became way too graphic for his own liking and he got up to leave the room. He shouldn’t stay there, listening to his son moaning. It was a very private moment of Draco’s and he shouldn’t intrude.

Then why was he feeling chills in the base of his spine?

Why were these - extremely explicit and graphic – thoughts sending tingles of arousal to the base of his cock?

Lucius stopped dead on his tracks. He was being torn from the inside, torn by the fatherly voice screaming for him to go knock his head on a wall and the crescent desire to stay there listening.

Another moan helped crumble what was left of Lucius’ resistance. He sat on the bed once again.

The images came back, that body every inch like his own. The alabaster white skin, the blond hair that was probably darker with the water. Looking at his own lap, Lucius wondered if his son too had the thinnest trail of blond hair starting from the bellybutton and leading to the navy and beyond. He wondered what would be like to trace that trail with his fingertips. Would it feel any like his own skin?

A small voice at the back of his mind whispered that it was sure to feel a lot better.

Lucius looked at his own well-manicured, slender hands, and closing his eyes he could almost feel the sensation that he got from ruffling his son’s silvery hair. Ah, he hadn’t done that in years... Draco was always so prime, wouldn’t let anyone mess his hair. Not that he had ever said a word about that to Lucius, or that the man had ever considered the possibility that, just to him, Draco might have made an exception.

That Draco enjoyed being touched by his father as much as Lucius enjoyed touching him, there was no doubt. But once again, it’d be very un-Malfoy of them to keep such close and affectionate contact.

They had to restrain mostly to eye contact, Lucius thought. Another muffled sound of Draco’s awakened Lucius from his daydreaming. The corner of the elder Malfoy’s mouth curled up in a wretched smile. He had eyes, and on that exact moment was craving the vision of his son more than anything in the world – he was bloody hardening over it – but Draco was behind a door.

Lucius so loved being a wizard.

He casted a rare charm on the door. It became invisible only for him. The delicious vision of Draco’s naked body filled Lucius’ greyish eyes.

He watched every curve of his son, paying special attention to the face. It was contorted in pleasure, lips parted, eyelids fluttering and cobalt eyes becoming unfocused as the hand that was around Draco’s cock increased the velocity of its fluid movements.

Draco was about to come, Lucius realised.

The sight of the white liquid spilling out of Draco was the most rewarding thing and definitely the biggest turn on Lucius had ever had. The small scream that came with the package only added more fuel to the melting furnace that Lucius’ body had become.

He bit his lower lip until blood was dropping from it to keep from putting his hands anywhere unchaste.

To his great delight, Lucius found that if he closed his eyes he could have countless replays of the scene he had just seen, with bonus zooms on Draco’s face.

Suddenly his eyes snapped open and he found himself staring at topless Draco, who had a fluffy white towel around his waist.

Lucius took a few moments to take in the fact that his gaze was being held by a pair of equally grey eyes, over which hung some strands of the damp blond silky hair.


For lack of a better thing to do in his uncomfortable situation, Draco flashed his father a smile.

"Hello Father."

Lucius jumped to his feet as if the bed had burnt him, and seemed to be regaining his composure as he spoke.

"Hello Draco."

Draco made a gesture indicating the travelling cloak and the case still by his father’s side.

"Hard day of work?"

"Yes. I’m sorry that I’ve kept you up this late."

Draco shifted his weight from the left leg to the right one, measuring his words carefully.

"It’s not that late."

Had his father really been working? He could have been fucking some prostitute in Knockturn Alley for all Draco knew. His robes were immaculately clean and tidy, but then again, he had never seen his father look otherwise.

Upon a more careful inspection of Lucius, Draco noticed that the button on the collar of the robes was undone. That his father’s cheeks held a slight shade of pink, contrary to his usually unmarked pale complexion. And it surely didn’t take a bloody expert to see that his cock was hardening.

The thought of Lucius with a whore was a bit annoying to Draco. Not because of his mother – he didn’t give a damn about Narcissa. It was about Lucius doing something so... not proper. Chills at the base of his spine were what Draco got every time he pictured his father in a dirty situation.

Draco had always been found of goosebumps.

He was sure he’d be feeling the ones caused by the – rather big – vision of Lucius’ arousal, hadn’t he just stepped out of a shower where he had been masturbating to find his father seating on the bed, just past that oh-so-thin door.

His father had probably been there for some time, waiting for him.

He knew of, and was most likely to have somehow seen, what Draco had been doing.

He was as hard as rock, Draco realised.

He should have felt disgusted. He should have wanted to run, to curse his father for thinking of such an unholy thing. And above all he shouldn’t have wanted it so badly himself.


Lucius were not a Malfoy, he’d have wrinkled his forehead in confusion. Draco had been starring blankly at him for some instants, and the older Malfoy didn’t know how to break that awkward silence. He couldn’t pretend nothing had happened, because Draco’s face gave away how much he knew. He could just hope his son would misunderstand the sudden flush of colour Lucius knew he had in his face, and the hardened erection that was stubbornly trying to find its way out of his underwear.

It didn’t seem so, by the way Draco walked up to him.

It didn’t seem so, by the way he smiled.

It definitely
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lucius Malfoy chạy một bàn tay trên mái tóc bạch kim tóc vàng của mình như ông nắm lấy áo choàng của mình đi du lịch. Nó đã tốt qua nửa đêm bây giờ, và lúc ngày nó có nghĩa là thời tiết lạnh. May mắn, Lucius không phải đặt chân ra khỏi một ngôi nhà. Ông sẽ đi trực tiếp từ bộ đến nhà của ông. Vì vậy tại sao là ông rất tức giận về để lại làm việc muộn?Sinh vật duy nhất mà bao giờ có thể kích động bất cứ cảm xúc trên một phần của Lucius là ai?Draco là đến buổi chiều hôm đó, để chi tiêu ngày lễ Giáng sinh tại Manor, và Lucius đã không đi đón anh ta tại nhà ga. Bây giờ, đó không phải là lớn một thỏa thuận. Trên thực tế có đã được lựa chọn vài năm khi Lucius đã đi đón con trai của ông tại nhà ga.Đã có các đáng chú ý đầu tiên năm. Lucius có thể nhớ nhìn trên khuôn mặt nhỏ Draco khi cậu bé thấy cha mình, nó là một trong những kỷ niệm ông quý giá nhất. Con trai của ông cho anh ta một nụ cười ấm áp. Lucius nghĩ Draco nào chạy về anh ta và nhảy đến cổ của ông, bám vào anh ta.Draco đã không làm như vậy. Nó sẽ có là rất un-Malfoy, và Lucius đã luôn luôn là rất nghiêm ngặt về nghi thức xã giao và những gì mọi người mong đợi từ một Malfoy.Lucius hỏi về tất cả điều này vì ông absently nắm lấy công cụ của mình và chuẩn bị để Disapparate để the Manor. Nó là chớp mắt, và Lucius thấy mình bên trong phòng trong tầng mặt đất. Nó là một trong những nơi ít nơi nó đã tương đối dễ dàng để Apparate để. Manor toàn bộ đã được cung cấp trong bảo vệ sự quyến rũ, nhưng không phải từ Lucius. Ông nợ nơi đó, và ông làm đầy nó với bản chất của mình. Tất cả sẽ mở khóa các cửa ra vào một lệnh wandless của ông.Phòng đã được tối tăm. Lucius thực hiện một lưu ý tâm thần để trừng phạt con gia tinh nhà mà đã cho phép chữa cháy để dập tắt, và đã là về để đi đến phòng của mình khi ông nghe một âm thanh.Đó là một âm thanh mềm của bài báo, các trang của một cuốn sách được lộn bởi máy dự thảo. Malfoy Manor như một toàn thể là gió như một dungeon, nhưng nó không phải là gió mà bắt gặp sự chú ý của Lucius.Có là một cuốn sách, còn lại carelessly trên một trong ghế da. Lucius strode qua nó, lên cầu thang đến phòng ngủ. Một nụ cười cong các góc của miệng của mình mỏng, không màu. Draco đã chờ đợi cho anh ta. Lucius cảm thấy ấm áp bên trong ngực của mình tại những suy nghĩ của cậu bé của mình, chờ đợi cho anh ta, và một prod tội lỗi vì không phải là có.Công ty của ông Sơn là điều Lucius endeared tối đa. Chỉ để xung quanh thành phố Draco, để xem anh ta, không cần phải từ hoặc trông. Draco là một trong đó có tất cả những lý do để tin rằng cha ông đã yêu anh ta, và ông cũng đánh giá cao thời gian mà họ đã dành lại với nhau và treasured nó.Tất cả các ông nghĩ về như chân của mình đưa ông đến phòng của Draco là khuôn mặt cậu bé của mình.Nến vẫn được thắp sáng. Lucius không thể kiềm chế mình từ grinning với dự đoán như ông đã đẩy cửa gỗ gụ nặng.Draco là hư không để được nhìn thấy.Lucius đứng bởi doorframe, mắt coban quét phòng cho con trai ông. Một lần nữa, âm thanh đã cho đi của Draco whereabouts.Nước đổ chống lại sứ của Draco sàn phòng tắm như cậu bé, tốt showered.Ít Lucius khấu trừ rằng ông tắm vòi sen. Ông ngồi trên giường, chân vượt qua, với tất cả ý định kiên nhẫn chờ đợi và đem lại cho con trai ông tạm biệt trước khi cả hai đi ngủ.Một vài instants thông qua, và Lucius' tai bây giờ diễn vào âm thanh mềm của nước một cách dễ dàng như vậy nhiều rằng tâm trí của mình đã được miễn phí để đi lang thang. Hấp thụ vào âm nhạc ngon của nước chảy qua một cơ thể, một ý nghĩ xâm chiếm tâm trí của mình khi ông nhận ra rằng nó là Draco của cơ thể. Một ý nghĩ rằng đã bắt đầu để trở nên thường xuyên hơn và nhiều hơn nữa: Draco không phải là cậu bé nhỏ của mình nữa. Con trai của ông đã tăng lên đến một sinh vật tinh tế giống như mèo androgen, với ông da kem nhạt. Ông được kéo về thế giới thực bằng giọng nói của Draco. Một kêu van nghe không rỏ.Lucius bắt những suy nghĩ đầu của ông. Draco phải có ồn ào. Vì nếu ngày cue các thanh thiếu niên để cho ra một kêu van, thời gian này hơn throaty.Đột nhiên suy nghĩ Lucius' trở thành cách quá đồ họa cho ý thích riêng của mình và ông đứng dậy để rời khỏi phòng. Ông không nên ở lại đó, lắng nghe con trai ông là rên rỉ. Đó là một thời điểm rất riêng của của Draco và ông không nên xen vào can thiệp.Sau đó, tại sao là ông cảm giác ớn lạnh trong cơ sở của cột sống của mình?Tại sao là đây - rất rõ ràng và đồ họa-suy nghĩ gửi tingles của kích thích các cơ sở của vòi nước của ông?Lucius dừng lại chết trên bài nhạc của mình. Ông bị xé từ bên trong, rách bằng giọng nói cha la hét cho anh ta để đi knock đầu trên một bức tường và crescent mong muốn ở lại đó nghe.Một kêu van giúp sụp đổ những gì còn lại của Lucius' kháng. Ông ngồi trên giường một lần nữa.Những hình ảnh trở lại, mà cơ thể mỗi inch giống như của riêng mình. Thạch cao tuyết hoa trắng da, tóc vàng là có lẽ sẫm màu với nước. Nhìn vào vòng của riêng của mình, Lucius tự hỏi nếu con trai của ông cũng đã có đường mòn mỏng nhất của tóc vàng bắt đầu từ rốn và hàng đầu cho Hải quân và hơn thế nữa. Ông tự hỏi điều gì sẽ như thế để theo dõi đường mòn với ngón tay của mình. Nó sẽ cảm thấy bất kỳ như làn da của mình?Một giọng nói nhỏ ở mặt sau của tâm trí của mình thì thầm rằng nó là chắc chắn để cảm thấy tốt hơn rất nhiều.Lucius nhìn tay của mình cũng manicured, mảnh mai, và đóng cửa đôi mắt của mình ông gần như có thể cảm thấy những cảm giác mà ông nhận từ ruffling con trai của ông bạc tóc. Ah, ông đã không làm điều đó trong năm... Draco là luôn luôn như vậy nguyên tố, sẽ không cho phép bất cứ ai gây rối tóc của mình. Không rằng ông đã bao giờ nói một từ về điều đó để Lucius, hoặc rằng người đàn ông chưa bao giờ xem xét khả năng rằng, chỉ với anh ta, Draco có thể đã thực hiện một ngoại lệ.Draco đó rất thích được xúc động bởi cha mình như nhiều như Lucius rất thích chạm vào anh ta, đã có không có nghi ngờ. Nhưng một lần nữa, nó sẽ là rất liên hợp quốc-Malfoy của chúng để giữ cho số liên lạc chặt chẽ và tình cảm.Họ đã để kiềm chế chủ yếu là để liên hệ với mắt, Lucius nghĩ. Một nghe không rỏ âm thanh của Draco của đánh thức Lucius từ mơ mộng của mình. Góc của miệng elder Malfoy cong lên trong một nụ cười không may. Ông có đôi mắt, và vào ngày đó chính xác thời điểm này ái dục tầm nhìn của con trai mình nhiều hơn bất cứ điều gì trên thế giới-ông là đẫm máu cứng trên nó-nhưng Draco là đằng sau một cánh cửa.Lucius yêu thương là một thuật sĩ.Ông đúc một nét duyên dáng hiếm trên cửa. Nó trở thành vô hình chỉ cho anh ta. Tầm nhìn ngon của cơ thể nude của Draco đầy Lucius' xám mắt.Ông theo dõi mọi đường cong trên con trai của ông, đặc biệt chú ý đến mặt. Nó contorted trong niềm vui, môi chia tay, mí mắt rung cánh và đôi mắt coban trở thành không tập trung như tay đã xung quanh con gà trống của Draco tăng vận tốc chuyển động chất lỏng của nó.Draco là về để đi, Lucius nhận ra.Tầm nhìn của trắng chất lỏng chảy ra khỏi Draco là điều bổ ích nhất và chắc chắn các biến lớn nhất trên Lucius đã từng có. Các scream nhỏ đi kèm với các gói phần mềm chỉ bổ sung thêm nhiên liệu vào lò nung nóng chảy Lucius' cơ thể đã trở thành.Anh ta cắn môi dưới của mình cho đến khi máu thả từ nó để giữ từ đặt bàn tay của mình bất cứ nơi nào dishonour.Để thỏa thích tuyệt vời của mình, thị trấn này có Lucius thấy rằng nếu ông nhắm mắt của mình, ông có thể có vô số Replay của cảnh mà ông đã chỉ nhìn thấy, với tiền thưởng phóng trên khuôn mặt của Draco.Đột nhiên bị gãy đôi mắt của mình mở và ông thấy mình nhìn chằm chằm topless Draco, những người đã có một chiếc khăn trắng fluffy xung quanh eo của mình vào.Lucius mất một vài phút để có trong thực tế rằng cái nhìn của ông đã được tổ chức bởi một cặp kém phần màu xám mắt, qua đó treo một số sợi tóc mượt vàng ẩm ướt. Vì thiếu của một điều tốt hơn để làm trong tình hình khó chịu của mình, Draco nhảy cha một nụ cười."Xin chào cha."Lucius nhảy lên đôi chân của mình như thể giường đã đốt cháy anh ta, và dường như giành lại giư bình tỉnh của ông khi ông nói."Xin chào Draco."Draco thực hiện một cử chỉ cho thấy áo choàng đi du lịch và vẫn còn trường hợp bên cạnh cha."Ngày khó khăn làm việc?""Có. Tôi xin lỗi rằng, tôi đã lưu giữ bạn lên đây muộn."Draco chuyển trọng lượng của mình từ chân trái để một trong những quyền, đo từ của mình một cách cẩn thận."Nó là không mà muộn."Cha ông thực sự làm việc? Ông có thể đã fucking một số gái mại dâm ở Knockturn ngõ cho tất cả Draco biết. Áo choàng của ông đã immaculately sạch sẽ và gọn gàng, nhưng sau đó một lần nữa, ông đã không bao giờ nhìn thấy cha mình nhìn khác.Sau khi một kiểm tra cẩn thận hơn của Lucius, Draco nhận thấy rằng nút trên cổ áo của các áo đã được hoàn tác. Rằng cha má tổ chức một bóng râm nhẹ của màu hồng, trái ngược với của mình màu da thường bỏ đanh dâu. Và nó chắc chắn đã không mất một chuyên gia đẫm máu để thấy rằng vòi nước của ông đã được cứng.Những suy nghĩ của Lucius với một con điếm là một chút khó chịu để Draco. Không phải vì mẹ ông-ông đã không cung cấp cho một damn về Narcissa. Nó đã về Lucius làm cái gì vậy... không thích hợp. Ớn lạnh tại cơ sở của cột sống của ông đã là những gì Draco có mỗi khi ông hình cha mình trong một tình huống bẩn.Draco luôn luôn có được tìm thấy của goosebumps.Ông đã chắc chắn ông sẽ cảm giác những gây ra bởi tầm nhìn-khá lớn-kích thích Lucius', đã không ông vừa bước ra khỏi vòi sen nơi ông đã thủ dâm để tìm cha mình chỗ ngồi trên giường, chỉ qua cánh cửa đó oh-để-mỏng.Cha ông có lẽ đã có một thời gian, chờ đợi cho anh ta.Ông biết, và là rất có thể đã nhìn thấy bằng cách nào đó, những gì đã làm Draco.Ông là như cứng như đá, Draco nhận ra.Ông cần phải có cảm thấy disgusted. Ông nên đã muốn chạy, nguyền rủa cha cho suy nghĩ của một điều unholy. Và trên tất cả ông không nên có muốn nó nên xấu mình. Lucius đã không một Malfoy, ông sẽ có nếp nhăn trán của mình trong sự nhầm lẫn. Draco đã diễn viên blankly tại Anh ta cho một số instants, và Malfoy lớn không biết làm thế nào để phá vỡ sự im lặng vụng về đó. Ông không thể giả vờ không có gì đã xảy ra, bởi vì khuôn mặt của Draco đã đi bao nhiêu ông biết. Ông chỉ có thể hy vọng con sẽ hiểu sai tuôn ra đột ngột của màu sắc Lucius biết ông đã vào khuôn mặt của mình, và cương cứng cứng đã kiên cố gắng tìm cách của mình ra khỏi đồ lót của mình.Nó không có vẻ như vậy, bằng cách Draco đi đến anh ta.Nó không có vẻ như vậy, bằng cách ông cười.Nó chắc chắn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lucius Malfoy đưa tay qua tóc vàng tóc bạch kim của anh khi anh nắm lấy chiếc áo choàng đi du lịch của mình. Nó đã quá nửa đêm nay, và ngày tháng đó có nghĩa là thời tiết lạnh. May mắn thay, Lucius sẽ không đặt chân ra khỏi nhà. Ông muốn đi thẳng từ Bộ tới nhà của ông. Vì vậy, tại sao là ông rất tức giận về việc để lại làm việc muộn? Ai là tạo vật duy nhất mà bao giờ có thể gây bất kỳ cảm xúc trên phần Lucius '? Draco là để đi qua chiều hôm đó, để chi tiêu trong ngày lễ Giáng Sinh tại The Manor, và Lucius đã không đi đón ông tại ga xe lửa. Bây giờ, đó không phải là lớn một thỏa thuận. Trên thực tế có đã được chọn vài năm khi Lucius đã đi đón con trai của ông tại nhà ga. Đã có đáng chú ý trong năm đầu tiên. Lucius có thể nhớ cái nhìn trên khuôn mặt nhỏ bé của Draco khi cậu bé nhìn thấy người cha của mình, đó là một trong những kỷ niệm anh trân trọng nhất. Con trai của ông đem lại cho anh một nụ cười ấm áp. Lucius nghĩ Draco sẽ chạy về phía anh và nhảy vào cổ anh, bám vào anh. Draco đã không làm như vậy. Nó đã có rất un-Malfoy, và Lucius đã luôn luôn rất nghiêm ngặt về mọi người mong đợi từ một. Malfoy nghi thức và những gì Lucius trầm ngâm về tất cả điều này khi ông lơ đãng nắm lấy các công cụ và chuẩn bị của mình để Độn đến Manor. Đó là chớp một mắt, và Lucius tìm thấy mình bên trong phòng khách của tầng trệt. Đó là một trong số ít những nơi mà nó là tương đối dễ dàng để Độn tới. Toàn bộ Manor đã được cung cấp những nét quyến rũ bảo vệ, nhưng không phải từ Lucius. Anh còn nợ nơi đó, và anh lấp đầy nó với bản chất của mình. Các cửa ra vào tất cả sẽ mở khóa tại một lệnh wandless của mình. Các phòng khách tối om. Lucius đã ghi nhận ý để trừng phạt các nhà Elf đã cho phép ngọn lửa để dập tắt, và đã được về để đi đến phòng của mình khi ông nghe thấy một âm thanh. Nó là một âm thanh mềm mại của giấy, các trang của một cuốn sách được lật bằng đường hàng không dự thảo. The Manor Malfoy như một toàn thể là gió giống như một hầm ngục, nhưng nó không phải là gió mà bắt gặp Lucius 'sự chú ý. Có một cuốn sách, trái ẩu trên một trong những chiếc ghế bành bằng da. Lucius sải bước qua nó, lên cầu thang vào phòng ngủ cánh. Một nụ cười cong khóe mỏng, không màu miệng. Draco đã chờ đợi cho anh ấy. Lucius cảm thấy sự ấm áp bên trong ngực của mình khi nghĩ về cậu bé của mình chờ đợi cho anh ấy, và một sản tội lỗi vì đã không ở đó. Công ty con trai của ông là điều Lucius yêu quý nhất. Chỉ cần được xung quanh Draco, để xem anh ta, không cần lời nói hay vẻ. Draco là một trong đó đã có tất cả những lý do để tin rằng cha mình yêu anh ta, và anh ta cũng đánh giá cao thời gian mà họ đã trải qua với nhau và trân trọng nó. Tất cả các anh nghĩ về khi đôi chân của ông đã đưa ông đến phòng của Draco là khuôn mặt cậu bé của mình. Những ngọn nến được vẫn lit. Lucius không thể kiềm chế bản thân từ cười toe toét với dự đoán khi anh đẩy cánh cửa gỗ gụ nặng. Draco đã chẳng thấy đâu. Lucius đứng bên khung cửa, mắt cobalt của mình quét phòng cho con trai mình. Một lần nữa, âm thanh đã đi nơi ở của Draco. Nước đổ chống lại sứ mỹ của sàn phòng tắm của Draco khi cậu bé được tắm rửa. Ít nhất Lucius trích rằng ông đang tắm. Anh ngồi trên giường, chân bắt chéo, với tất cả ý định kiên nhẫn chờ đợi và đem lại cho con trai của mình đêm tốt trước khi cả hai đi ngủ. Một vài khoảnh khắc trôi qua, và tai Lucius 'bây giờ mất trong âm thanh mềm mại của các nước với rất nhiều cách dễ dàng rằng tâm trí của mình được tự do đi lang thang. Hấp thụ vào âm nhạc ngon của nước chảy qua một cơ quan, một ý nghĩ xâm chiếm tâm trí của mình khi nhận ra rằng đó là cơ thể của Draco. Một ý nghĩ rằng đã bắt đầu trở nên nhiều hơn và thường xuyên hơn: Draco không phải cậu bé của mình được nữa. Con trai của ông đã tăng lên đến con mèo giống như sinh vật androgen tinh tế, với nước da nhợt nhạt kem của mình. Ông được kéo trở lại với thế giới thực bằng giọng nói của Draco. Một bị bóp nghẹt tiếng rên. Lucius lắc suy nghĩ ra khỏi đầu mình. Draco phải được ngân nga. Như thể có mặt đúng lúc các bạn trẻ cho ra tiếng rên khác, lần này khàn hơn. Đột nhiên nghĩ Lucius 'đã trở thành cách quá đồ họa cho ý thích của riêng mình và anh ta đứng dậy rời khỏi phòng. Ông không nên ở đó, lắng nghe tiếng rên của con trai mình. Đó là khoảnh khắc rất riêng tư của Draco và anh không nên xen vào can thiệp. Sau đó, tại sao anh cảm thấy ớn lạnh trong các cơ sở của cột sống của mình? Tại sao những - suy nghĩ gửi tingles kích thích các cơ sở của vòi nước của ông - cực kỳ rõ ràng và đồ họa? Lucius ngừng lại chết vào bài hát của mình. Ông đã bị rách từ bên trong, bị rách bởi tiếng nói của người cha la hét cho anh ta để đi gõ đầu mình vào tường và mong muốn lưỡi liềm ở lại đó nghe. Một tiếng rên giúp sụp đổ những gì còn lại của kháng Lucius '. Anh ngồi trên giường một lần nữa. Các hình ảnh trở lại, cơ thể mỗi inch như của chính mình. Các thạch cao tuyết hoa trắng da, mái tóc vàng đó có thể là tối hơn với các nước. Nhìn vào đùi mình, Lucius tự hỏi nếu con trai ông cũng đã có những dấu vết mỏng nhất của mái tóc vàng bắt đầu từ rốn và dẫn đến các lực lượng hải quân và xa hơn nữa. Anh tự hỏi điều gì sẽ được thích để theo dõi đường mòn bằng đầu ngón tay của mình. Nó sẽ cảm thấy bất kỳ giống như lớp da của mình? Một giọng nói nhỏ ở lại trong tâm trí của anh thì thầm rằng đó là chắc chắn để cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Lucius nhìn cũng manicured riêng, bàn tay mảnh dẻ của mình, và nhắm mắt lại anh ta gần như có thể cảm nhận cảm giác rằng ông nhận được từ làm rối tóc bạc của con trai mình. Ah, anh đã không làm được điều đó trong những năm ... Draco luôn rất đắc địa, sẽ không để cho bất cứ ai gây rối mái tóc của mình. Không phải là anh đã bao giờ nói một lời về điều đó để Lucius, hoặc rằng người đàn ông đã bao giờ xem xét các khả năng đó, chỉ cần cho anh ta, Draco có thể đã làm một ngoại lệ. Đó Draco rất thích được chạm vào bởi người cha của mình nhiều như Lucius thích chạm vào anh , không có nghi ngờ gì nữa. Nhưng một lần nữa, nó muốn được rất un-Malfoy của họ để giữ cho gần gũi và xúc cảm. Họ đã phải kiềm chế chủ yếu để giao tiếp bằng mắt, Lucius nghĩ. Một âm thanh bị bóp nghẹt của Draco đánh thức Lucius từ mơ mộng của mình. Các góc của miệng Malfoy elder của cuộn tròn trong một nụ cười khổ. Ông có đôi mắt, và về thời điểm chính xác mà thèm tầm nhìn của con trai ông hơn bất cứ điều gì trên thế giới - ông cứng đẫm máu trên nó -. Nhưng Draco đứng đằng sau một cánh cửa Lucius yêu thương là một thuật sĩ. Ông đúc một nét duyên dáng hiếm trên cánh cửa. Nó đã trở thành vô hình chỉ cho anh ta. Tầm nhìn ngon của cơ thể trần truồng của Draco đầy đôi mắt xám Lucius '. Ông theo dõi mọi đường cong của con trai ông, đặc biệt chú ý đến khuôn mặt. Nó được rúm lại niềm vui, đôi môi hé mở, mí mắt rung và mắt cobalt trở thành không tập trung như bàn tay đó là xung quanh vòi nước của Draco tăng vận tốc của chuyển động chất lỏng của nó. Draco sắp đến, Lucius nhận ra. Nhìn thấy chất lỏng màu trắng tràn ra khỏi Draco là điều đáng làm nhất và chắc chắn lần lượt lớn nhất trên Lucius đã từng có. Các tiếng hét nhỏ đi kèm với các gói phần mềm duy nhất được thêm nhiều nhiên liệu hơn để lò nóng chảy cơ thể Lucius 'đã trở thành. Cậu cắn môi dưới của mình cho đến khi máu đã được thả từ nó để giữ từ đặt tay bất cứ nơi nào không trinh bạch. Để thỏa thích tuyệt vời của mình, Lucius tìm thấy rằng nếu anh nhắm mắt lại anh có thể có vô số replay của cảnh anh vừa nhìn thấy, với tiền thưởng phóng trên khuôn mặt của Draco. Đột nhiên mắt anh chợt mở và ông thấy mình nhìn chằm chằm vào ngực trần Draco, người đã có một chiếc khăn trắng mịn xung quanh eo của mình. Lucius mất một vài phút để có trong thực tế là ánh mắt của anh đang bị giam giữ bởi một cặp mắt đều ​​màu xám, trên đó treo một số sợi của ẩm tóc vàng tóc mượt. Đối với thiếu một điều tốt hơn để làm trong tình huống khó xử của mình, Draco lóe cha mình một nụ cười. "Xin chào Cha." Lucius nhảy dựng lên như thể chiếc giường đã bị cháy anh, và dường như được lấy lại sự điềm tĩnh của mình khi anh nói. "Xin chào Draco." Draco làm một cử chỉ cho thấy chiếc áo choàng đi du lịch và các trường hợp vẫn ở bên cạnh cha mình. "Khó làm việc?" "Có. Tôi xin lỗi mà tôi đã giữ bạn dậy muộn này. " Draco chuyển trọng lượng của mình từ chân trái sang phải một, đo lời nói của mình một cách cẩn thận. "Nó không phải là muộn." Đã cha mình thực sự được làm việc không? Anh có thể có được fucking một số gái mại dâm ở Knockturn Alley cho tất cả Draco biết. áo choàng của ông đã được immaculately sạch sẽ và gọn gàng, nhưng sau đó một lần nữa, anh chưa bao giờ thấy cha mình tìm cách khác. Sau khi kiểm tra một cách cẩn thận hơn Lucius, Draco nhận thấy rằng các nút trên cổ áo của Cởi áo được hoàn tác. Đó là má của cha mình đã tổ chức một bóng râm nhẹ của màu hồng, trái với da xanh xao thường không rõ ràng của mình. Và nó chắc chắn đã không có một chuyên gia có máu để thấy rằng vòi nước của ông đã được làm cứng. Ý nghĩ của Lucius với một con điếm là một chút khó chịu để Draco Không phải vì mẹ anh -. ông không thèm Narcissa Đó là về Lucius làm một cái gì đó như vậy ... không thích hợp Ớn lạnh tại cơ sở của cột sống của mình là gì Draco nhận mỗi khi anh hình.. . cha mình trong một tình huống bẩn Draco đã luôn luôn được tìm thấy trong nổi da gà. Ông là chắc chắn anh ấy sẽ cảm thấy những người gây ra bởi sự - khá lớn - tầm nhìn của kích thích Lucius ', đã không ông vừa bước ra khỏi vòi hoa sen, nơi ông đã thủ dâm để tìm cha mình ngồi trên giường, chỉ cần qua cửa mà oh-so-mỏng. Cha của ông có lẽ đã ở đó một thời gian, chờ đợi anh. Anh hay biết và có khả năng sẽ có cách nào đó nhìn thấy nhất, những gì Draco đã làm. Ông là cứng như đá, Draco nhận ra. Ông nên đã cảm thấy chán ghét. Ông nên đã muốn chạy, để nguyền rủa cha mình trong suy nghĩ của một điều xấu xa như vậy. Và trên tất cả, ông không nên muốn nó như vậy xấu mình. Lucius không phải là một Malfoy, anh đã nhăn trán trong sự nhầm lẫn. Draco đã được diễn viên ngây người nhìn anh với một số khoảnh khắc, và Malfoy cũ đã không biết làm thế nào để phá vỡ sự im lặng khó xử. Anh ta không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, bởi vì khuôn mặt của Draco đã cho đi bao nhiêu ông biết. Anh ta chỉ có thể hy vọng con trai ông sẽ hiểu sai tuôn ra bất ngờ của màu Lucius biết ông đã có trong khuôn mặt của mình, và cương cứng cứng đã được kiên cố gắng tìm cách của mình ra khỏi quần lót. Nó không có vẻ như vậy, bởi cách Draco đi lên cho anh ta. Nó không có vẻ như vậy, bởi cách anh mỉm cười. Nó chắc chắn
























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: