AN: It's good to be back! Thanks for all the great reviews, you guys a dịch - AN: It's good to be back! Thanks for all the great reviews, you guys a Việt làm thế nào để nói

AN: It's good to be back! Thanks fo

AN: It's good to be back! Thanks for all the great reviews, you guys are the best. Fun to see new faces too. :) In this story I am writing mainly from Sirius' point of view, but there will be a significant presence of Harry in it too (ie: this chapter). I just feel that Harry's story was mostly done, at least in relation to Snape, and that there's far more angst to resolve with Sirius. But Harry also provides a good contrast for Sirius as well, I see them as radically different boys. Enjoy!

Sirius found it difficult to concentrate in class the next day because he was just thinking about the dream that he had had. He had been having a normal dream - something about him flying his broomstick over the ocean trying to catch some sort of flying fish - and suddenly Bella was there, flying beside him. She had looked just as he remembered her - a reckless, half-crazy witch with a thick mane of wild black curls and a cruel laugh. And she had laughed at him.

"Cousin Sirius, you are looking very young," she purred to him in her sinister voice. "I understand you are back at Hogwarts."

"Leave me alone, Bella," told her harshly. "You know that I want nothing to do with the family any more."

"We're all that's left now, Sirius," she quipped, smiling widely. "Let your dear cousin Bellatrix guide you. We have plans for you, we do."

"Who's we?" he asked her.

"Who do you think?" she smirked at him. "We have great plans for you Sirius. I never believed that you would really turn your back on us."

"You crazy witch!" Sirius yelled at her. "I hate you! I would never do anything for you!"

"Do you think you're one of them?" she sneered. "You're playing at being one of them Sirius. I know you, I know your blood. You will betray them, you may as well do it to your advantage."

"I would rather die than betray them," he told her, his teeth grit in anger. "Now go away before I kill you."

"Big words for a little man," she sneered. "You are not good, Sirius, no matter how hard you try. You cost Lily and James their lives, and you know it. You can't get away from the guilt just by becoming Harry's best friend."

Sirius, enraged at that point, swung his broom to crash into her. And that's when he woke, sweating and screaming.

"A Bezoar, Mr. Black," he heard Professor Snape's voice silkily ask him, bringing him out of reliving the dream and back into reality. "The class is waiting for you to enlighten us."

"It's useful for poison," he answered, wracking his brain.

"Indeed," Snape drawled. "However, that is not the question asked. Five points from Gryffindor for daydreaming. Miss Granger, please enlighten the class."

"The stomach of a goat," she answered triumphantly.

Sirius saw that Snape barely controlled rolling his eyes at her, but nodded and then went on with the lecture. He grimaced at how Snape seemed to be picking on the Gryffindors, though he had been told it was to maintain his cover and relationship with the Slytherins. Even though they knew that he had adopted their enemy, that could still be spun as an attempt to convert the enemy. Being kind to Gryffindors in general, however, was apparently another story. Even though Sirius had been warned that this was how it was going to be, it was still a hard adjustment to make. It's not that the greasy Git had become his friend or anything, but they had sort of . . . declared a truce. And he had even begun to think of him as something of an Uncle over the summer, at least when he wasn't correcting him and Harry or forcing them to keep the house tidy because his girlfriend was coming over. Whatever.

Harry had actually had more of a problem in class than Sirius had realized. It was very hard for him to see his father, whom he knew to be fair and even-handed to roll his eyes and openly mock the Gryffindors. His father had carefully avoided doing it to him, but Harry still felt the cruelty. He was beginning to understand why the older Gryffindors couldn't believe that he liked being adopted by him.

Professor Snape had told his son that he was allowed to come to his quarters any day at four for tea, and it did not surprise him when Harry showed up on the first day. He had thought the first potions class would send him up here if nothing else would.

"How was your day?" he asked Harry in his normal tone.

"Surprising," Harry answered, accepting a cup of tea.

"I would imagine that it would be," Snape answered, sipping his own tea. "Why don't you tell me about it."

"I had no idea that you would hate Gryffindors so much," Harry told him bluntly, reaching for a biscuit.

"I don't really hate them," Snape answered, frowning at the slightest bit of defensiveness in his voice. "We discussed this, remember?"

"I remember," Harry told him, looking down. "But I didn't realize how it would feel in real life. If I had known I would have tried to convince the hat to put me somewhere else."

"The hat sorts how it wants to," Snape shrugged. Then, studying Harry's face, he said softly, "I knew you were going to be sorted into Gryffindor, Harry."

"How did you know?" he asked, incredulous.

Snape arched an eyebrow. "Really? After all the foolhardy things you've done?"

"I'll bet you're disappointed I'm a Gryffindor," he said, looking down.

"I of course would have loved you in Slytherin," he admitted. "But I also want you happy, Harry, and in the house you're supposed to be in. Gryffindor just makes our fiction a bit more interesting, that's all."

"I do like it there," Harry admitted. "And Ron, Hermione and Sirius are all there too. Even Neville."

"That one was a shock," Snape nodded. "I had him in Hufflepuff for sure."

"Draco is the only one I'm sad about," Harry admitted. "But we all knew he would be in Slytherin, so it's no shock."

Snape nodded, it had been no surprise.

"In class I felt like you hated me," Harry confessed honestly, putting down his tea and not making eye contact. "That was really hard for me."

"Hard enough to require a hug?" Snape asked, his lips pressing together in consideration.

"Yes," Harry said, and Snape found his tea nearly knocked out of his hand as Harry practically dove on him to get a hug.

"No need to knock all of my air out," Snape told him in a grouchy tone, but wrapped his arms around the boy. "You know you get a hug any time you want it."

"Any time?" Harry asked, his eyes shining.

"Of course, foolish child," Snape chided gently. "When have I ever told you no?"

"What if I asked you in the middle of a potions class?" Harry asked, cheeky.

Snape arched an eyebrow. "Perhaps I would wait until after class to give it to you," he said, his voice silky. "Or perhaps I would give it to you in front of all your friends if you preferred."

"I'm not sure who would be more embarrassed," Harry chuckled, feeling much better about his Dad being his professor.

"I know this will be hard for you," Snape told his son softly. "That's why I warned you about it. But I want you to remember that this is subterfuge, and what we say here is real."

"So if I'm cheeky and force you to give me detention in class I'm just helping with your subterfuge?" he asked with a mischievous smile.

"Of course," Snape answered, his eyes twinkling. "And of course we would have to do a real detention as well, to keep up appearances if nothing else."

"Perhaps I should complain to Fiona about how cruel you are to me in class," Harry told him, his mischievous smile twinkling now. "I'll bet she'll set you straight."

"You little imp!" he told his son, barely able to keep from smiling himself. "If you do, I will tell her about who really was responsible for her face cream turning her face purple this summer."

"She already knows it was either me or Sirius!" Harry protested.

"Yes, and now she will be sure."

"How did you know?" Harry asked curiously. "I was very careful."

"Not careful enough," Snape replied. "You really ought to clean your own cauldrons, and brewing in our own lab at home means that the portrait sees you."

Rolling his eyes, Harry acknowledged defeat. "Fine, you win," he replied with as much grace as he could muster. "But I really wanted to talk to you about something important as well."

"What was that?"

"I'm worried about Sirius," Harry admitted. "He's been having . . . dreams. I think his problem in potions today was because he hadn't slept well."

"I will inform Remus," Snape nodded. "Thank you for telling me."

"And there's one more thing . . ." Harry said hesitatingly.

"What is it?" Snape looked at the boy, carefully examining his body language. This was something he was less sure about.

"I'm sure it's nothing," Harry told him, looking away. "I feel foolish even telling you."

"I would like to know your most foolish concerns," he assured the boy. "Something is bothering you, you should trust your instincts that it is more than it appears."

"Well, it's about that professor, I think his name is Quirrel," Harry admitted. "You know, the one that wears the turban."

"Yes, I know him," Snape replied neutrally.

"What do you know about him?" Harry asked.

"He's a young professor, about my age," Snape told him. "He was in Ravenclaw, so I can't remember his year. He used to teach muggle studies, he was raised by a muggle mother but I believe he had a wizard father. Anyway, he took a year off last year for a grand tour of some sort, and he's teaching defense this year. The turban was due to some religious experience he had while on his trip, I've heard."

"There's something about him that makes me feel uncomfortable," Harry confessed. "And during dinner last night, well, my scar hurt when I was looking at him."

"You were looking at his eyes?"

"No," Harry admitted. "He was looking away. But my scar hurt, and it's never done that before."

"Let me see your scar," Snape told him, lifting his wand for a diagnostic. After the diagnostic, Snape still felt unsatisfied with the results. Why would a scar, even a magically induced one, hurt like that? And for the first time in ten years?

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
MỘT: Nó là tốt để trở lại! Cảm ơn bạn đã tất cả các ý kiến tuyệt vời, you guys là tốt nhất. Thú vị để nhìn thấy khuôn mặt mới quá. :) Trong câu chuyện này, tôi đang viết chủ yếu là từ góc độ Sirius', nhưng sẽ có một sự hiện diện đáng kể của Harry ở nó quá (ví dụ: chương này). Tôi chỉ cảm thấy rằng câu chuyện của Harry đã được chủ yếu là thực hiện, tại ít nhất là trong quan hệ với Snape, và đó là có thêm rất nhiều angst giải quyết với Sirius. Nhưng Harry cũng cung cấp một tương phản tốt cho Sirius là tốt, tôi thấy họ như là chàng trai rất khác nhau. Tận hưởng!Sirius tìm thấy nó khó khăn để tập trung trong lớp học ngày hôm sau bởi vì ông đã chỉ cần suy nghĩ về những ước mơ mà ông đã có. Ông đã có một giấc mơ bình thường - điều gì đó về anh ta bay broomstick của mình trên đại dương đang cố gắng để nắm bắt một số loại cá bay – và đột nhiên Bella đã có, bay bên cạnh anh ta. Cô có nhìn cũng giống như anh nhớ cô ấy - một phù thủy thiếu thận trọng, một nửa-điên với một mane dày của hoang dã lọn tóc đen và một cười độc ác. Và cô ấy đã cười anh ta."Người Anh em họ Sirius, bạn đang rất trẻ," cô purred để anh ta trong tiếng nói nham hiểm của mình. "Tôi hiểu bạn đang trở lại tại Hogwarts.""Để tôi yên, Bella," nói với cô ấy cách gay gắt. "Bạn biết rằng tôi muốn gì để làm với gia đình nữa.""Chúng tôi tất cả những gì đã để lại bây giờ, Sirius,", cô quipped, mỉm cười rộng rãi. "Hãy để thân yêu của bạn anh em họ Bellatrix hướng dẫn bạn. Chúng tôi có kế hoạch cho bạn, chúng tôi làm."Ông "Ai là chúng tôi?" hỏi cô ấy."Bạn nghĩ ai?" cô cười lúc anh ta. "Chúng tôi có kế hoạch tuyệt vời cho bạn Sirius. Tôi không bao giờ tin rằng bạn sẽ thực sự quay lưng lại với chúng tôi.""Bạn điên phù thủy!" Sirius hét vào cô ấy. "Tôi ghét bạn! Tôi sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì cho bạn!""Bạn có nghĩ rằng bạn đang một trong số họ?" cô rưới. "Bạn đang chơi tại là một trong số họ Sirius. Tôi biết bạn, tôi biết máu của bạn. Bạn sẽ phản bội họ, bạn cũng có thể làm điều đó cho lợi ích của bạn.""Tôi thà chết còn hơn phản bội họ," ông nói với nghiến răng của mình, của mình trong sự tức giận. "Bây giờ biến mất trước khi tôi giết bạn.""Từ lớn cho một ít người đàn ông," cô rưới. "Bạn là không tốt, Sirius, không có vấn đề làm thế nào cứng bạn cố gắng. Bạn chi phí Lily và James cuộc sống của họ, và bạn biết điều đó. Bạn không thể có được ra khỏi những tội lỗi chỉ bằng cách trở thành người bạn tốt nhất của Harry."Sirius, nổi giận vào thời điểm đó, đu mình chổi đâm vào cô ấy. Và đó là khi ông tỉnh dậy, ra mồ hôi và la hét."Một Bezoar, ông đen," ông nghe giọng nói của giáo sư Snape silkily yêu cầu ông, đưa anh ta ra khỏi hồi tưởng lại những ước mơ và trở lại vào thực tế. "Các lớp học là chờ đợi bạn để dạy dô chúng tôi.""Nó là hữu ích cho các chất độc," ông trả lời, wracking bộ não của ông."Thật vậy," Snape drawled. "Tuy nhiên, đó không phải là câu hỏi. Năm điểm từ Gryffindor cho mơ mộng. Hoa hậu Granger, xin vui lòng dạy dô giai cấp.""Dạ dày của một con dê," cô ấy trả lời triumphantly.Sirius đã thấy rằng Snape hiếm khi kiểm soát cán đôi mắt của mình vào cô ấy, nhưng gật đầu và sau đó tiếp tục với các bài giảng. Ông grimaced lúc làm thế nào Snape dường như để chọn vào Gryffindors, mặc dù ông đã được cho biết nó đã là để duy trì của ông bao gồm và mối quan hệ với các Slytherins. Mặc dù họ biết rằng ông đã thông qua kẻ thù của họ, mà vẫn có thể được tách như một nỗ lực để chuyển đổi kẻ thù. Là loại để Gryffindors nói chung, Tuy nhiên, đã là rõ ràng một câu chuyện. Mặc dù Sirius đã được cảnh báo rằng điều này là làm thế nào nó đã có, nó vẫn là một điều chỉnh khó khăn để thực hiện. Nó là không nhờn Git đã trở thành người bạn của mình hoặc bất cứ điều gì, nhưng họ có loại... tuyên bố một cuộc ngưng bắn. Và ông thậm chí đã bắt đầu suy nghĩ của nó như một cái gì đó của một người trong mùa hè, ít khi ông đã không được sửa chữa anh ta và Harry hoặc buộc họ giữ cho căn nhà gọn gàng vì bạn gái của mình tới trên. Bất cứ điều gì.Harry đã thực sự có nhiều của một vấn đề trong lớp học hơn Sirius đã nhận ra. Nó đã rất khó khăn cho anh ta để xem cha mình, người mà ông biết để được công bằng và ngay cả tay để cuộn đôi mắt của mình và công khai thử các Gryffindors. Cha ông đã cẩn thận tránh làm việc đó với anh ta, nhưng Harry vẫn cảm thấy đối xử tàn ác. Ông đã bắt đầu hiểu tại sao Gryffindors cũ không thể tin rằng ông thích được thông qua bởi anh ta.Giáo sư Snape có nói với con trai ông đã được cho phép để đi đến các khu của mình bất kỳ ngày nào tại bốn cho trà, và nó đã làm ngạc nhiên anh ta khi Harry xuất hiện vào ngày đầu tiên. Ông có nghĩ rằng các lớp học đầu tiên của potions sẽ gửi cho anh ta lên đây nếu không có gì khác nào."Làm thế nào là ngày của bạn?" ông hỏi Harry trong giai điệu bình thường của ông."Đáng ngạc nhiên," Harry trả lời, chấp nhận một tách trà."Tôi sẽ tưởng tượng rằng nó sẽ," Snape trả lời, nhấm nháp trà riêng của mình. "Tại sao không bạn cho tôi biết về nó.""Tôi không có ý tưởng rằng bạn sẽ ghét Gryffindors rất nhiều," Harry nói thẳng thắn, đạt cho biscuit một."Tôi không thực sự ghét họ," Snape trả lời, frowning lúc chút chút defensiveness trong giọng nói của mình. "Chúng tôi đã thảo luận này, nhớ không?""Tôi nhớ," Harry nói với ông, nhìn xuống. "Nhưng tôi đã không nhận ra như thế nào nó sẽ cảm thấy trong cuộc sống thực. Nếu tôi đã biết tôi sẽ đã cố gắng thuyết phục mũ để đưa cho tôi một nơi nào đó khác.""Các mũ các loại như thế nào nó muốn," Snape shrugged. Sau đó, nghiên cứu của Harry mặt, ông nói nhẹ nhàng, "Tôi biết bạn sẽ được sắp xếp vào Gryffindor, Harry.""Làm sao bạn biết?" ông hỏi, không tin.Snape cong một lông mày. "Thực sự? Sau khi tất cả những điều điên rồ bạn đã làm?""Tôi sẽ đặt cược bạn đang thất vọng tôi một Gryffindor," ông nói, nhìn xuống."Tôi tất nhiên đã có thể yêu bạn ở Slytherin," ông thừa nhận. "Nhưng tôi cũng muốn bạn hạnh phúc, Harry, và trong nhà bạn nghĩa vụ phải ở. Gryffindor chỉ làm cho chúng tôi viễn tưởng hơn một chút thú vị, đó là tất cả.""Tôi thích nó có," Harry thừa nhận. "Và Ron, Hermione và Sirius đều có quá. Thậm chí Neville.""Rằng một là một cú sốc," Snape gật đầu. "Tôi đã có anh ta trong Hufflepuff chắc chắn.""Draco là người duy nhất tôi buồn về," Harry thừa nhận. "Nhưng chúng ta đều biết ông sẽ ở Slytherin, do đó, nó là không có cú sốc."Snape gật đầu, nó đã không có bất ngờ."Trong lớp học tôi cảm thấy như bạn ghét tôi," Harry thú nhận một cách trung thực, đặt xuống trà của mình và không làm cho liên hệ với mắt. "Đó là thực sự khó khăn đối với tôi.""Khó, đủ để yêu cầu một cái ôm?" Snape hỏi, đôi môi của mình cách nhấn với nhau trong việc xem xét."Vâng," Harry nói, và Snape tìm thấy trà của ông gần như loại ra khỏi bàn tay của mình như Harry thực tế chim bồ câu trên anh ta để có được một cái ôm."Không cần phải gõ tất cả các máy của tôi ra," Snape nói với anh ta trong một giai điệu grouchy, nhưng quấn cánh tay của mình xung quanh cậu bé. "Bạn biết bạn nhận được một cái ôm bất cứ lúc nào bạn muốn nó.""Bất kỳ thời gian?" Harry hỏi, mắt sáng."Của khóa học, trẻ em điên cuồng," Snape chided nhẹ nhàng. "Khi tôi có bao giờ nói với bạn không?""Nếu tôi yêu cầu bạn ở giữa một lớp potions?" Harry hỏi, táo bạo.Snape cong một lông mày. "Có lẽ tôi sẽ chờ đợi cho đến khi sau khi lớp học để cho nó cho bạn," ông nói, giọng nói của ông mượt. "Hoặc có lẽ tôi sẽ cung cấp cho nó cho bạn ở phía trước của tất cả các bạn bè của bạn nếu bạn ưa thích.""Tôi không chắc chắn ai sẽ là hơn xấu hổ," Harry chuckled, cảm thấy tốt hơn về cha của ông là giáo sư của mình."Tôi biết điều này sẽ là khó khăn cho bạn," Snape nói với con trai của ông nhẹ nhàng. "Đó là lý do tại sao tôi cảnh báo bạn về nó. "Nhưng tôi muốn bạn hãy nhớ rằng đây là subterfuge, và những gì chúng tôi nói ở đây là thực tế.""Vì vậy, nếu tôi là táo bạo và buộc bạn phải cung cấp cho tôi tạm giam trong lớp tôi là chỉ cần giúp đỡ với subterfuge của bạn?", ông yêu cầu với một nụ cười tinh nghịch."Tất nhiên," Snape trả lời, đôi mắt của ông twinkling. "Và tất nhiên chúng tôi sẽ phải làm một tạm giam thực sự là tốt, giữ lên xuất hiện nếu không có gì khác."Harry "Có lẽ tôi nên khiếu nại với Fiona về tàn nhẫn như thế nào bạn với tôi trong lớp học," nói với ông, nụ cười tinh nghịch của ông twinkling bây giờ. "Tôi sẽ đặt cược nó sẽ thiết lập bạn thẳng.""Bạn ít imp!" ông nói với con trai, hiếm khi có thể giữ từ mỉm cười mình. "Nếu bạn làm, tôi sẽ nói với cô về những người thực sự là trách nhiệm của mình kem mặt biến khuôn mặt của cô tím mùa hè này.""Cô ấy đã biết nó đã là tôi hoặc Sirius!" Harry phản đối."Có, và bây giờ cô ấy sẽ được đảm bảo.""Làm sao bạn biết?" Harry hỏi tò mò. "Tôi đã rất thận trọng.""Không cẩn thận đủ," Snape trả lời. "Bạn thực sự nên để làm sạch của riêng bạn vạc, và pha cà phê trong phòng thí nghiệm riêng của chúng tôi ở nhà có nghĩa là các gương điển hình nhìn thấy bạn."Cán đôi mắt của mình, Harry thừa nhận thất bại. "Tốt, bạn giành chiến thắng," ông trả lời với ân huệ càng nhiều như ông có thể muster. "Nhưng tôi thực sự muốn nói chuyện với bạn về một cái gì đó quan trọng là tốt.""Những gì đã là đó?""Tôi đang lo lắng về Sirius," Harry thừa nhận. "Ông đã gặp... những giấc mơ. Tôi nghĩ vấn đề của mình trong potions hôm nay đã bởi vì ông đã không ngủ tốt.""Tôi sẽ thông báo Remus," Snape gật đầu. "Cảm ơn bạn đã nói với tôi.""Và đó là một điều nữa...." Harry nói hesitatingly."Những gì là nó?" Snape nhìn cậu bé, một cách cẩn thận kiểm tra ngôn ngữ cơ thể của mình. Đây là một cái gì đó ông đã ít chắc chắn về."Tôi chắc chắn rằng không có gì," Harry nói với ông, nhìn đi. "Tôi cảm thấy ngu si thậm chí nói cho bạn.""Tôi muốn biết sự quan tâm của ngu ngốc nhất," ông bảo đảm với cậu bé. "Một cái gì đó là bothering bạn, bạn nên tin vào bản năng của bạn rằng nó là nhiều hơn nó xuất hiện.""Vâng, đó là về là giáo sư, tôi nghĩ rằng tên của ông là Quirrel," Harry thừa nhận. "Bạn biết, một trong đó đeo khăn xếp.""Vâng, tôi biết anh ta," Snape trả lời ốc."Bạn biết gì về anh ta?" Harry hỏi."Ông là một giáo sư trẻ, tuổi của tôi," Snape nói với anh ta. "Ông đã tại Ravenclaw, vì vậy tôi không thể nhớ năm của ông. Ông đã sử dụng để dạy muggle nghiên cứu, ông được nuôi dưỡng bởi một người mẹ muggle nhưng tôi tin rằng ông đã có một người cha thuật sĩ. Dù sao, ông đã một năm ra cuối năm cho một tour du lịch lớn của một số loại, và ông giảng dạy Quốc phòng năm nay. Khăn xếp là do một số kinh nghiệm tôn giáo, ông đã có trong khi trên chuyến đi của ông, tôi đã nghe.""Không có điều gì đó về anh ta mà làm cho tôi cảm thấy khó chịu," Harry thú nhận. "Và trong thời gian bữa ăn tối đêm, Vâng, vết sẹo của tôi bị thương khi tôi đã xem xét anh ta.""Bạn đã nhìn vào đôi mắt của mình?""Không," Harry thừa nhận. "Ông đã tìm kiếm đi. Nhưng vết sẹo của tôi đau, và nó đã không bao giờ làm điều đó trước khi.""Hãy để tôi xem vết sẹo của bạn," Snape nói với ông, nâng cây đũa phép của mình cho một chẩn đoán. Sau khi chẩn đoán, Snape vẫn cảm thấy không hài lòng với kết quả. Tại sao nào một vết sẹo, ngay cả một cảm ứng kỳ diệu, đau như vậy? Và cho lần đầu tiên trong mười năm?
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
AN: Thật tốt khi được trở lại! Cảm ơn tất cả các đánh giá tuyệt vời, các bạn là tốt nhất. Fun để xem gương mặt mới quá. :) Trong câu chuyện này tôi viết chủ yếu từ điểm Sirius 'của xem, nhưng sẽ có một sự hiện diện đáng kể của Harry trong nó quá (ví dụ: chương này). Tôi chỉ cảm thấy rằng câu chuyện của Harry đã được chủ yếu là thực hiện, ít nhất là trong quan hệ với Snape, và rằng có nhiều cảm giác lo lắng để giải quyết với Sirius. Nhưng Harry cũng cung cấp một sự tương phản tốt cho Sirius là tốt, tôi xem chúng như triệt chàng trai khác nhau. Thưởng thức! Sirius tìm thấy nó khó khăn để tập trung trên lớp vào ngày hôm sau vì ông chỉ nghĩ về những giấc mơ mà ông đã có. Ông đã có một giấc mơ bình thường - một cái gì đó về anh ta bay cán chổi của mình trên đại dương cố gắng để bắt một số loại cá bay - và đột nhiên Bella đã có, bay bên cạnh anh. Cô đã trông giống như anh nhớ cô - một thiếu thận trọng, phù thủy nửa điên với bờm dày của lọn tóc đen hoang dã và một nụ cười độc ác. Và cô ấy đã cười với anh. "Cousin Sirius, bạn đang tìm kiếm rất trẻ", cô thầm với anh trong giọng nói nham hiểm của mình. "Tôi hiểu bạn đang trở lại tại Hogwarts." "Hãy để tôi một mình, Bella," nói với cô ấy gay gắt. "Bạn biết tôi muốn gì để làm với gia đình nữa." "Chúng tôi tất cả những gì còn lại bây giờ, Sirius," cô nói đùa, cười ngoác miệng. "Hãy để anh em họ thân yêu của bạn Bellatrix hướng dẫn bạn. Chúng tôi có kế hoạch cho bạn, chúng tôi làm." "Ai là chúng tôi?" anh hỏi cô. "Bạn nghĩ ai?" cô mỉm cười với anh ta. "Chúng tôi có kế hoạch tuyệt vời cho bạn Sirius. Tôi không bao giờ tin rằng bạn thực sự sẽ quay lưng lại với chúng tôi." "Bạn điên phù thủy!" Sirius mắng cô. "Tôi ghét bạn! Tôi sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì cho bạn!" "Bạn có nghĩ rằng bạn là một trong số họ?" cô cười khinh bỉ. "Bạn đang chơi tại là một trong số họ Sirius. Tôi biết bạn, tôi biết trong máu của bạn. Bạn sẽ phản bội họ, bạn cũng có thể làm điều đó để lợi thế của bạn." "Tôi thà chết còn hơn là phản bội họ," ông nói với cô ấy , grit răng của mình trong sự tức giận. "Bây giờ hãy đi trước khi tôi giết bạn." "Nói cách Big cho một người đàn ông nhỏ", bà cười khinh bỉ. "Bạn không phải là tốt, Sirius, không có gì khó khăn khi bạn cố gắng. Bạn tốn Lily và James cuộc sống của họ, và bạn biết điều đó. Bạn không thể có được từ các tội lỗi chỉ bằng cách trở thành người bạn tốt nhất của Harry." Sirius, giận dữ trước đó điểm, vung chổi của mình để đâm vào cô. Và đó là khi anh thức dậy, đổ mồ hôi và la hét. "A Ngưu Hoàng, ông Black," anh nghe thấy giọng nói của giáo sư Snape silkily hỏi anh, đưa anh ta ra khỏi hồi tưởng lại những giấc mơ và trở thành hiện thực. "Các lớp học được chờ đợi cho bạn để soi sáng cho chúng ta." "Nó rất hữu ích cho độc," ông trả lời, đang tàn phá đất não của mình. "Thật vậy," Snape dài giọng. "Tuy nhiên, đó không phải là câu hỏi. Năm điểm từ Gryffindor để mơ mộng. Granger, xin soi sáng cho các lớp học." "Dạ dày của một con dê," cô trả lời đắc thắng. Sirius thấy Snape chỉ kiểm soát đảo mắt nhìn cô, nhưng gật đầu và sau đó tiếp tục với các bài giảng. Anh nhăn nhó như thế nào Snape dường như được chọn vào nhà Gryffindor, mặc dù ông đã nói với nó là để duy trì độ che phủ và mối quan hệ của mình với các nhà Slytherin. Mặc dù họ biết rằng ông đã được thông qua kẻ thù của họ, vẫn có thể được kéo thành sợi như một nỗ lực để chuyển đổi các kẻ thù. Là loại cho nhà Gryffindor nói chung, tuy nhiên, dường như là một câu chuyện. Mặc dù Sirius đã được cảnh báo rằng điều này là làm thế nào nó đã có được, nó vẫn còn là một điều chỉnh khó khăn để thực hiện. Nó không phải là Git nhờn đã trở thành người bạn hoặc bất cứ điều gì của mình, nhưng họ đã loại. . . tuyên bố một thỏa thuận ngừng bắn. Và anh thậm chí đã bắt đầu suy nghĩ về anh như một cái gì đó của một ông chú trong mùa hè, ít nhất là khi ông đã không được sửa anh và Harry hoặc buộc họ phải giữ căn nhà gọn gàng vì bạn gái của mình đang đến hơn. Dù. Harry đã thực sự đã tạo ra một vấn đề trong lớp hơn Sirius đã nhận ra. Nó là rất khó khăn cho anh ta nhìn thấy cha mình, người mà ông biết là công bằng và thậm chí tay để cuộn đôi mắt của mình và công khai chế nhạo các nhà Gryffindor. Cha ông đã cẩn thận tránh làm việc đó với anh, nhưng Harry vẫn cảm thấy sự tàn ác. Ông đã bắt đầu hiểu lý do tại sao các nhà Gryffindor lớn tuổi không thể tin rằng anh ấy rất thích được thông qua bởi anh ta. Giáo sư Snape đã nói với con trai mình rằng ông đã được phép đến khu của mình bất kỳ lúc bốn ngày cho trà, và nó đã không ngạc nhiên khi anh ấy Harry xuất hiện vào ngày đầu tiên. Ông đã nghĩ lớp potions đầu tiên sẽ gửi cho anh ta lên đây nếu không có gì khác sẽ. "Làm thế nào là ngày của bạn?" ông Harry hỏi trong giai điệu bình thường của mình. "Đáng ngạc nhiên," Harry trả lời, chấp nhận một tách trà. "Tôi tưởng tượng rằng nó sẽ là," Snape trả lời, nhấm nháp trà của riêng mình. "Tại sao anh không nói với tôi về điều đó." "Tôi không có ý tưởng rằng bạn sẽ ghét Gryffindor rất nhiều," Harry nói với ông một cách thẳng thừng, với tay lấy một cái bánh quy. "Tôi không thực sự căm ghét họ," Snape trả lời, cau mày tại các bit nhỏ của phòng vệ trong giọng nói của mình. "Chúng tôi đã thảo luận này, nhớ không?" "Tôi nhớ," Harry nói với anh, nhìn xuống. "Nhưng tôi đã không nhận ra nó như thế nào sẽ cảm thấy trong cuộc sống thực. Nếu tôi biết tôi sẽ cố gắng thuyết phục mũ để đưa tôi đến một nơi khác." "Các loại mũ như thế nào nó muốn," Snape nhún vai. Sau đó, nghiên cứu khuôn mặt của Harry, anh nhẹ nhàng nói, "Tôi biết là em sẽ được sắp xếp vào nhà Gryffindor, Harry." "Làm sao anh biết?" anh hỏi, hoài nghi. Snape nhướng mày. "Thật không? Sau khi tất cả những điều dại dột bạn đã làm?" "Tôi sẽ đặt cược bạn thất vọng tôi là một Gryffindor," anh nói, nhìn xuống. "Tôi tất nhiên sẽ yêu bạn vào Slytherin," ông thừa nhận . "Nhưng tôi cũng muốn bạn hạnh phúc, Harry, và trong nhà bạn đang phải ở trong. Gryffindor chỉ làm cho tiểu thuyết của chúng tôi một chút thú vị hơn, đó là tất cả." "Tôi rất thích nó ở đó," Harry thừa nhận. "Và Ron, Hermione và Sirius đều có quá. Ngay cả Neville." "Đó là một trong là một cú sốc," Snape gật đầu. "Tôi đã có anh ở Hufflepuff cho chắc chắn." "Draco là người duy nhất tôi cảm thấy buồn về," Harry thừa nhận. "Nhưng chúng ta đều biết rằng mình sẽ vào Slytherin, vì vậy không có cú sốc." Snape gật đầu, nó đã không có bất ngờ. "Trong lớp, tôi cảm thấy như bạn ghét tôi," Harry thú nhận một cách trung thực, đặt xuống trà của mình và không giao tiếp bằng mắt . "Đó là thực sự khó khăn đối với tôi." "đủ cứng để yêu cầu một cái ôm?" Snape hỏi, đôi môi anh ép lại với nhau trong việc xem xét. "Vâng," Harry nói, và Snape thấy chè của ông gần như bị loại ra khỏi bàn tay của mình như Harry thực tế chim bồ câu trên anh ta để có được một cái ôm. "Không cần phải gõ tất cả không khí của tôi ra, "Snape nói với ông bằng một giọng cáu kỉnh, nhưng vòng tay ôm lấy cậu bé. "Bạn biết bạn có được một cái ôm bất cứ lúc nào bạn muốn nó." "Bất cứ lúc nào?" Harry hỏi, đôi mắt sáng ngời. "Tất nhiên, con ngu ngốc," Snape khiển trách nhẹ nhàng. "Khi tôi đã từng nói với bạn không?" "Nếu tôi hỏi bạn ở giữa của một lớp potions?" Harry hỏi, táo bạo. Snape nhướng mày. "Có lẽ tôi sẽ chờ đợi cho đến khi sau giờ học để đưa nó cho em," anh nói, giọng anh mượt. "Hoặc có lẽ tôi sẽ đưa nó cho bạn ở phía trước của tất cả các bạn bè của bạn nếu bạn ưa thích." "Tôi không chắc ai sẽ xấu hổ hơn," Harry cười khúc khích, cảm thấy tốt hơn nhiều về cha của ông là giáo sư của mình. "Tôi biết điều này sẽ là khó khăn cho bạn, "Snape nói với con trai của ông nhẹ nhàng. "Đó là lý do tại sao tôi đã cảnh báo bạn về điều đó. Nhưng tôi muốn bạn nhớ rằng đây là sự lẩn tránh, và những gì chúng ta nói ở đây là có thật." "Vì vậy, nếu tôi là táo bạo và buộc bạn phải cho tôi bị giam giữ trong lớp tôi chỉ cần giúp đỡ với sự lẩn tránh của bạn? " anh hỏi với một nụ cười tinh nghịch. "Tất nhiên," Snape trả lời, đôi mắt lấp lánh của mình. "Và tất nhiên chúng tôi sẽ phải làm một trại giam thật là tốt, để xuất hiện nếu không có gì khác." "Có lẽ tôi nên khiếu nại với Fiona về cách tàn nhẫn bạn với tôi trong lớp," Harry nói với anh, nụ cười lấp lánh tinh nghịch của mình bây giờ. "Tôi sẽ đặt cược cô sẽ đặt bạn thẳng." "Bạn ít imp!" ông nói với con trai của mình, hầu như không thể giữ cho khỏi mỉm cười mình. "Nếu bạn làm thế, tôi sẽ nói với cô ấy về những người thực sự chịu trách nhiệm cho kem lên mặt cô quay mặt tím mùa hè này." "Cô biết nó đã được hoặc là tôi hoặc Sirius!" Harry phản đối. "Vâng, và bây giờ cô ấy sẽ được đảm bảo." "Làm sao anh biết?" Harry tò mò hỏi. "Tôi đã rất cẩn thận." "Không cẩn thận đủ," Snape trả lời. "Bạn thực sự nên làm sạch vạc của riêng bạn, và sản xuất bia trong phòng thí nghiệm của chúng tôi ở nhà có nghĩa là bức chân dung nhìn thấy bạn." Lăn mắt, Harry thừa nhận thất bại. "Fine, bạn giành chiến thắng," ông trả lời với nhiều ân sủng như ông có thể tập hợp được. "Nhưng tôi thực sự muốn nói chuyện với bạn về một cái gì đó quan trọng." "Cái gì vậy?" "Tôi đang lo lắng về Sirius," Harry thừa nhận. "Cậu ấy đã có... Những giấc mơ. Tôi nghĩ vấn đề của mình trong potions hôm nay là vì cậu không thể ngủ nổi." "Tôi sẽ thông báo cho Remus," Snape gật đầu. "Cảm ơn bạn đã cho tôi biết." "Và có một điều nữa..." Harry nói ngập ngừng. "nó là gì?" Snape nhìn cậu bé, cẩn thận kiểm tra ngôn ngữ cơ thể của mình. Đây là một cái gì đó ông không chắc chắn về. "Tôi chắc chắn rằng nó không có gì," Harry nói với ông, nhìn đi. "Tôi cảm thấy ngu ngốc thậm chí nói với bạn." "Tôi muốn biết mối quan tâm ngu ngốc nhất của bạn," ông bảo cậu bé. "Một cái gì đó làm phiền bạn, bạn nên tin vào bản năng của bạn mà nó là nhiều hơn nó xuất hiện." "Vâng, đó là giáo sư về điều đó, tôi nghĩ rằng tên của ông là Quirrel," Harry thừa nhận. "Bạn biết đấy, một trong đó đeo khăn xếp." "Vâng, tôi biết anh ta," Snape trả lời trung lập. "Bạn biết gì về anh ấy?" Harry hỏi. "Anh ấy là một giáo sư trẻ tuổi, về độ tuổi của tôi," Snape nói với ông. "Anh đang ở trong Ravenclaw, vì vậy tôi không thể nhớ năm mình. Ông đã sử dụng để dạy học Muggle, ông được nuôi dưỡng bởi một người mẹ Muggle nhưng tôi tin rằng ông có một người cha wizard. Dù sao, ông đã một năm vào năm ngoái cho một lớn tour du lịch của một số loại, và ông đang dạy quốc phòng trong năm nay. Các đội khăn là do một số kinh nghiệm tôn giáo, ông đã có trong khi trên chuyến đi của mình, tôi đã nghe. " "Có điều gì đó về anh ta mà làm cho tôi cảm thấy không thoải mái," Harry thú nhận. "Và trong suốt bữa ăn tối qua, tốt, tổn thương vết sẹo của tôi khi tôi đang nhìn anh." "Anh đã nhìn vào mắt anh?" "Không," Harry thừa nhận. "Anh đang nhìn đi. Nhưng tổn thương vết sẹo của tôi, và nó không bao giờ làm điều đó trước." "Hãy cho tôi thấy vết sẹo của bạn," Snape nói với anh ta, nâng cây đũa phép của mình cho một chẩn đoán. Sau khi chẩn đoán, Snape vẫn cảm thấy không hài lòng với kết quả. Tại sao một vết sẹo, thậm chí là một cách kỳ diệu gây ra, tổn thương như thế? Và lần đầu tiên trong mười năm?







































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: