Excuse me, do you know how to get to Azkaban?* Harry poked his head in dịch - Excuse me, do you know how to get to Azkaban?* Harry poked his head in Việt làm thế nào để nói

Excuse me, do you know how to get t

Excuse me, do you know how to get to Azkaban?* Harry poked his head into the school owlery.

The owls were usually very good at giving directions, but for some reason, Harry's question made them terribly flustered.

*Azkaban?*

*Did he really say Azkaban?*

The owls began muttering and hooting among themselves. They rustled their feathers and puffed themselves up as if they had been caught in an icy draft of wind. Then they stuck their heads firmly under their wings. *We are not bringing any letters there,* said a large Grey Owl in a muffled voice. *Not even if they are marked as urgent. Not even if they are from Dumbledore.*

*Or Merlin,* added a snowy owl.

Harry laughed. *Oh, I don't need to send a letter to Azkaban. I just need to go there and find my godfather.*

The owls pulled their heads out from under their wings and stared at him in a puzzled sort of way. A Great Horned Owl asked Hedwig, very earnestly, if Harry had spent so much time out in the noonday sun that it had addled his wits. Hedwig took offense at this and answered rather hotly, and the other owls gave small hoots of interest at the prospect of a good fierce debate.

*Ahem.* Harry tried to get their attention again. *Could you please tell me where Azkaban is?*

To Harry's relief, a friend of Hedwig's, a minuscule pygmy owl named Oooo suddenly piped up: *Azkaban? That dark fortress on the island? Oh, I know how to get there!*, and he immediately proceeded to give Harry very precise directions about which winds to follow across the North Sea. There was a great stir among the owls at that, and several of them asked Oooo sharply why he was so anxious to send the nice human fledgling boy to his death.

Oooo fluffed his feathers indignantly. *I wasn't sending him to his death. Wooo - I beg your pardon, Hedwig - told me all about her human friend's great magical powers; he is not like the other humans. He can even fly like a bird! And besides, I've got a godfather myself, and if he were anywhere near Azkaban, I would fly there myself and help him out! So there!*

There was a great deal of outraged shrieking and hooting at Oooo's foolhardiness, but his godfather, a pygmy owl only slightly larger than Oooo himself, just flapped his wings in silence, overcome by emotion at his godson's devotion.

Harry and Hedwig took advantage of the general confusion to slip away from the owlery very quietly. On his way down the stairs, Harry noticed that something seemed stuck in his hair, and he tried to brush it off.

*Careful, sir!* squeaked Oooo. *It's just me. I decided to come along in case you need more precise directions as you travel. Don't want you catching the wrong gust across the North Sea! They all tell me I'm too small to carry letters, but a chap has to make himself useful in one way or another, right? I mean, what if you or Miss Hedwig find yourselves in danger, or blown off course? I'll come along and protect you!* Hedwig shook her head a bit at the tiny owl, who was not much bigger than an egg, but she didn't say anything.

Harry smiled and tucked the little owl into his pocket, next to the diary, and he heard Oooo introduce himself eagerly to Tom. Hedwig settled down on his shoulder. *Come on, then, everyone!* whispered Harry. *Let's fly to Azkaban!*

...

Azkaban was just as lovely as Harry had imagined that it would be.

At first, he saw nothing but the endless dark waters of the North Sea, stretching away to the distant horizon, and he wondered if Oooo had remembered the location right. But then Harry's glance fell on an indistinct darkening, right where the grey-black sea met the pale sky, and he knew that it must be Azkaban. As he flew closer, he saw a vast, rugged shape rise out of the white-capped waves. It was a stone building, so rough and dark that it almost seemed to have been fashioned out of the wild black waters themselves. It was built on an island, but the heavy walls stood right at the water's edge, and it looked as if the fortress had risen straight out of the sea. The whole place had a stark and solemn beauty about it that sent a small shiver down Harry's spine.

He looked around for some friendly sea-birds who could tell him where his godfather might be inside this vast fortress, but strangely, there were no birds to be seen.

*Maybe we should go home now,* suggested Hedwig suddenly. She seemed a little nervous.

*Of course not!* exclaimed Harry. *The place is big, but I'm sure we will be able to find Sirius Black if we just look closely. Oh, look - there are some birds we might ask for help!*

Hedwig peered up at the dark shapes that had suddenly appeared near the fortress. *I don't think those are birds, Harry.* She sounded worried.

*Oh, I remember now!" came a tiny voice from Harry's pocket. "There are supposed to be some strange flying creatures around here. I forgot about that. Now, what were they called-?"

Harry squinted at the distant figures. Were they just clouds, after all? No, they were shaped like giant birds, but their forms seemed to have unraveled a little at the edges, and dark shadows were trailing behind them. *Maybe you are right, Hedwig. They are not birds. They fly sort of strangely; I've never seen birds move like that."

The dark shapes were coming closer now; they were probably quite curious to see who the visitors to this distant place were.

"Hello!" Harry waved at them. "I'm Harry." He wanted to introduce his friends as well, but Hedwig had hidden inside his cloak now, and Oooo suddenly burrowed deep in his pocket next to the diary. "Ouch! Watch those talons!" muttered Tom indistinctly.

The shapes fluttered closer, and Harry saw that they were neither birds nor clouds, but strange and beautiful creatures made up of dark shadows that trailed through the chilly mist.

"Hello!" said Harry again, but the shadow-creatures did not respond. They merely swirled around him, closer and closer, until Harry was almost completely surrounded by wisps of dark shadows. Out of nowhere, the memory of the unfortunate Quirrell, reduced to a pile of dust on the floor, arose in his mind, and his eyes filled with tears. Poor, poor, Quirrell!

Harry shook his head slightly. Why was he remembering Quirrell's death so vividly right now, of all times? He knew that he would never forget the poor teacher, but right now he really had to focus on finding his godfather.

Harry peered around at the dark shapes. "Excuse me, would you mind moving aside a bit? I'm looking for my godfather. Have you seen him? His name is Sirius Black."

The shapes dances wildly around him, but they didn't say anything. Harry got the distinct impression that they wanted something from him, but he didn't understand what. Maybe they couldn't talk? "Is there anything I can do for you?" he asked politely.

He could sense a ripple of confusion running through them now, but they were still too shy to say a word. A few of them fluttered up and peered intensely at Harry's face, but then they just sighed a little and floated away again. The creatures were rather odd to look at up close, although they did have a strange alien beauty of their own. They didn't really have very distinct faces, just shadowy features of the sort you might imagine seeing in a cloud. But they were clearly alive, for there seemed to be a curious longing in all their movements, as if they were searching and hungering for something that they couldn't find.

"Talk to you later, then!" said Harry pleasantly, and the creatures floated silently, almost reluctantly, aside to make way for him as he flew up to the walls of Azkaban.

The walls looked very thick indeed, but Harry was beginning to get the hang of walking through stone by now. He was even able to help Hedwig and Oooo through as well, even though they both squeaked rather miserably as they passed through the heavy blocks of granite.

"What?" A bedraggled-looking lady leapt to her feet as soon as Harry entered the small room on the other side of the wall. "Who are you?"

The room was very plain, without any furniture or pictures to distract you from the stark loveliness of the dark stone itself. To Harry's surprise, there were no windows, although you could still hear the mournful sighing of the sea outside.

"I'm Harry," said Harry politely and shook the lady's pale hand.

"Are you a follower of the Dark Lord?" Her voice was hoarse. For some reason, she grabbed Harry's arm and yanked his sleeve up. "No, no Dark Mark."

"The Dark Lord? Oh, you mean Voldemort?" Harry beamed at her. "Are you a friend of his, too? No, I didn't follow him here, but I did bring him with me." He meant, of course, that he had brought the diary with Tom in it, but the lady stared at something over Harry's shoulder, as if Voldemort was standing right there.

Harry glanced back curiously. Oh! Tom really was right there! He was just as human as he had been down in the Chamber of Secrets, although he did look a little pale. When had he decided to come out of the diary again? He must be getting better at this sort of magic! Harry reached for his hand and squeezed it. "Tom! I'm so glad I can see you!"

The lady just gazed at Tom's dark curls, an expression of confusion in her large black eyes. "Who is he? There is something in his face that reminds me of... No, that cannot be..."

For some reason, Tom seemed equally confused. "Druella? Druella Rosier? Is that you?"

"Druella Rosier was my mother," said the lady hoarsely. "She is long dead now."

"Yes, of course." Tom thought for a moment. "Yes, she would have been quite old by now, of course. We went to school together, ages and ages ago... You really do look very much like her, although I also see a hint of the Black family in your features."

Bella, whispered Shard suddenly in Harry's mind. Bella! A little mad, Bella, but loyal... Nice Bella.

"Excuse me," said Harry politely to the nice lady, "I am looking for my godfather, Sirius Black. Have you seen him?"

The lady named Bella just stared at him. "Your
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xin lỗi, bạn có biết làm thế nào để có được để Azkaban? * Harry poked đầu vào trường owlery.Các cú đã thường rất tốt cho hướng dẫn, nhưng vì một số lý do, câu hỏi của Harry làm cho họ terribly flustered.* Azkaban? ** Anh ta thực sự nói Azkaban? *Các cú bắt đầu lẩm bẩm và hooting với nhau. Họ rustled lông của họ và phùng ra mình lên như thể họ đã bị đánh bắt trong một dự thảo đóng băng của gió. Sau đó, họ mắc kẹt đầu vững chắc dưới cánh của họ. * Chúng tôi đang không mang lại bất cứ thư có, * nói một cú xám lớn trong một giọng nói nghe không rỏ. * Không ngay cả khi họ được đánh dấu là khẩn cấp. Không phải ngay cả khi họ từ Dumbledore.** Hoặc Merlin, * thêm một cú tuyết.Harry cười. * Oh, tôi không cần phải gửi một bức thư cho Azkaban. Tôi chỉ cần đến đó và tìm thấy của tôi godfather.*Các cú kéo đầu ra từ dưới cánh của họ và stared lúc anh ta trong một loại cách hoang mang. Một Great Horned Owl hỏi Hedwig, rất nghiêm túc, nếu Harry đã dành rất nhiều thời gian ra trong ánh mặt trời ban trưa rằng nó có addled trí thông minh của mình. Hedwig đã phạm tội này và trả lời khá nóng bỏng, và cú khác cho nhỏ hoots quan tâm tại khách hàng tiềm năng của một cuộc tranh luận tốt khốc liệt.* Ahem.* Harry đã cố gắng để có được sự chú ý của họ một lần nữa. * Bạn có thể xin vui lòng cho tôi biết nơi Azkaban là? *Để cứu trợ của Harry, một người bạn của của Hedwig, một cú lùn chư nhỏ tên là Oooo đột nhiên đường ống lên: * Azkaban? Đó tối pháo đài trên đảo? Oh, tôi biết làm thế nào để đạt được điều đó! *, và ông ngay lập tức tiến hành để cung cấp cho Harry rất chính xác chỉ dẫn về những cơn gió để làm theo ở biển Bắc. Có một khuấy tuyệt vời giữa các cú kìa, và một vài người trong số họ yêu cầu Oooo mạnh tại sao ông đã rất lo lắng cho chàng trai non trẻ con người tốt để đời.Oooo fluffed lông của mình indignantly. * Tôi đã không gửi anh ta đến cái chết của ông. Wooo - tôi xin lỗi, Hedwig - nói với tôi tất cả về quyền hạn huyền diệu tuyệt vời bạn bè của con người của cô; ông không phải là giống như con người khác. Ông thậm chí có thể bay như một con chim! Và bên cạnh đó, tôi đã có một bố già bản thân mình, và nếu ông đã bất cứ nơi nào gần Azkaban, tôi sẽ bay có bản thân mình và giúp anh ta! Vì vậy có! *Có rất nhiều sự giận dữ shrieking và hooting tại Oooo của foolhardiness, nhưng bố đỡ đầu, một cú lùn chỉ hơi lớn hơn Oooo mình, chỉ cần flapped đôi cánh của mình trong im lặng, vượt qua bởi cảm xúc lúc lòng tận tụy của mình godson.Harry và Hedwig đã lợi dụng sự nhầm lẫn chung để trượt ra khỏi owlery rất nhẹ nhàng. Trên đường đi xuống cầu thang, Harry nhận thấy rằng một cái gì đó có vẻ bị mắc kẹt trong tóc của mình, và ông đã cố gắng để bàn chải nó.* Cẩn thận, thưa ngài! * squeaked Oooo. * Đó là chỉ cho tôi. Tôi quyết định đi cùng trong trường hợp bạn cần hướng dẫn chính xác hơn khi bạn đi du lịch. Không muốn bạn bắt lốc sai ở biển Bắc! Tất cả đều nói với tôi tôi là quá nhỏ để thực hiện các chữ cái, nhưng một chap có để làm cho mình có ích trong cách này hay cách khác, đúng? Tôi có nghĩa là, nếu bạn hoặc Hoa hậu Hedwig tìm thấy mình gặp nguy hiểm, hoặc thổi tắt khóa học? Tôi sẽ đi cùng và bảo vệ bạn! * Hedwig bắt đầu một chút tại cú nhỏ, những người đã không lớn hơn nhiều so với một quả trứng, nhưng cô ấy không nói bất cứ điều gì.Harry cười và giấu little owl vào túi của mình, bên cạnh quyển nhật ký, và ông nghe Oooo giới thiệu mình mong để Tom. Hedwig định cư xuống trên vai mình. * Đến trên, sau đó, tất cả mọi người! * thì thầm Harry. * Hãy bay đến Azkaban! *...Azkaban chỉ đáng yêu như Harry đã tưởng tượng rằng nó sẽ là.Lúc đầu, ông đã thấy gì, nhưng các vùng nước tối tăm bất tận của biển Bắc, trải dài xa tới đường chân trời xa xôi, và ông tự hỏi nếu Oooo có nhớ đúng vị trí. Nhưng sau đó nháy mắt của Harry đã giảm trên một không rõ ràng Thẫm màu do, đúng nơi biển xám-đen đã gặp bầu trời nhạt, và ông biết rằng nó phải là Azkaban. Như ông bay gần gũi hơn, ông đã thấy một hình dạng lớn, gồ ghề tăng ra khỏi những con sóng mũ trắng. Đó là một hòn đá xây dựng, vì vậy thô ráp và đen tối rằng nó gần như có vẻ để có được thời ra khỏi đen hoang dã các vùng nước mình. Nó được xây dựng trên một hòn đảo, nhưng các bức tường nặng đứng thẳng vào mép nước, và nó trông giống như chiếc fortress đã tăng thẳng ra khỏi biển. Điểm số cho toàn có một vẻ đẹp ngay đơ và long trọng về nó gửi một shiver nhỏ xuống xương sống của Harry.Ông nhìn xung quanh cho một số biển thân thiện-chim người có thể nói cho anh ta nơi bố đỡ đầu có thể bên trong pháo đài lớn này, nhưng kỳ lạ, có là không có chim để được nhìn thấy.* Có lẽ chúng ta nên về nhà bây giờ, * đề nghị Hedwig đột nhiên. Cô ấy có vẻ một chút lo lắng.* Tất nhiên không! * kêu lên Harry. * Nơi là lớn, nhưng tôi chắc chắn chúng tôi sẽ có thể tìm thấy Sirius Black nếu chúng ta chỉ nhìn chặt chẽ. Oh, nghe này - có một số loài chim mà chúng tôi có thể yêu cầu để được giúp đỡ! *Hedwig peered lên tại các hình dạng tối mà đã đột nhiên xuất hiện gần pháo đài. * Tôi không nghĩ rằng những người là các loài chim, Harry.* cô có vẻ lo lắng.* Oh, tôi nhớ bây giờ! "đến một giọng nói nhỏ từ Harry của túi. "Không có nghĩa vụ phải là một số sinh vật bay lạ xung quanh đây. Tôi quên về điều đó. Bây giờ, những gì họ đã được gọi là-? "Harry squinted lúc con số xa xôi. Là họ chỉ đám mây, sau khi tất cả? Không, họ đã được hình dạng giống như con chim khổng lồ, nhưng hình thức của họ dường như có unraveled một chút ở các cạnh, và bóng tối dấu phía sau họ. * Có thể bạn là đúng, Hedwig. Chúng không phải là chim. Họ bay loại lạ; Tôi đã không bao giờ nhìn thấy chim di chuyển như thế."Các hình dạng tối đến gần hơn bây giờ; họ đã có thể khá tò mò để xem những người khách truy cập vào nơi xa xôi này."Hello!" Harry vẫy vào họ. "Tôi là Harry." Ông muốn giới thiệu bạn bè của mình là tốt, nhưng Hedwig có ẩn bên trong áo choàng của mình bây giờ, và Oooo đột nhiên burrowed sâu trong túi của mình bên cạnh quyển nhật ký. "Ouch! Xem những vuốt"muttered Tom indistinctly.Các hình dạng fluttered gần gũi hơn, và Harry thấy rằng họ là chim cũng như đám mây, nhưng sinh vật kỳ lạ và đẹp gồm các bóng tối bóng tối mà kéo qua sương mù lạnh."Hello!", ông Harry một lần nữa, nhưng các sinh vật bóng đã không đáp ứng. Họ chỉ đơn thuần là hoà quyện xung quanh anh ta, gần hơn và gần gũi hơn, cho đến khi Harry đã gần như hoàn toàn được bao quanh bởi wisps của bóng tối. Ra khỏi hư không, bộ nhớ của Quirrell không may, giảm đến một đống bụi trên sàn nhà, nổi lên trong tâm trí của mình, và đôi mắt đầy nước mắt. Người nghèo, người nghèo, Quirrell! Harry lắc đầu hơi. Tại sao ông nhớ cái chết của Quirrell rất sinh động ngay bây giờ, của tất cả các lần? Ông biết rằng ông sẽ không bao giờ quên giáo viên nghèo, nhưng ngay bây giờ ông thực sự đã phải tập trung vào việc tìm kiếm bố đỡ đầu.Harry peered xung quanh thành phố tại các hình dạng tối. "Xin lỗi, bạn sẽ nhớ di chuyển sang một bên một chút? Tôi đang tìm cho bố già của tôi. Bạn đã thấy anh ta? Tên của ông là Sirius Black."Hình dạng các điệu múa wildly xung quanh anh ta, nhưng họ không nói bất cứ điều gì. Harry có khác biệt ấn tượng rằng họ muốn có một cái gì đó từ anh ta, nhưng ông không hiểu những gì. Có lẽ họ không thể nói chuyện? Ông "Là có bất cứ điều gì tôi có thể làm cho bạn?" yêu cầu một cách lịch sự.Ông có thể cảm nhận một gợn nhầm lẫn chạy qua chúng bây giờ, nhưng họ vẫn còn quá nhút nhát để nói một từ. Một vài trong số chúng fluttered lên và peered mạnh mẽ vào khuôn mặt của Harry, nhưng sau đó họ chỉ thở dài một chút và lưu hành đi một lần nữa. Các sinh vật đã được khá kỳ quặc để nhìn lên gần, mặc dù họ đã có một vẻ đẹp lạ người nước ngoài của mình. Họ không thực sự có rất khác biệt khuôn mặt, các tính năng chỉ vong linh của phân loại bạn có thể tưởng tượng nhìn thấy trong một đám mây. Nhưng họ đã được rõ ràng còn sống, cho dường như là một khao khát tò mò trong tất cả các phong trào của họ, như thể họ đã được tìm kiếm và hungering cho một cái gì đó mà họ không thể tìm thấy."Nói chuyện với bạn sau này, sau đó!" nói Harry ngạc, và các sinh vật lưu hành âm thầm, hầu như miễn cưỡng sang một bên để dọn đường cho anh ta như ông bay lên đến các bức tường của ngục Azkaban.Các bức tường nhìn rất dày, thực sự, nhưng Harry đã bắt đầu để có được hang của đi bộ qua đá bây giờ. Ông đã thậm chí có thể giúp Hedwig và Oooo thông qua là tốt, mặc dù cả hai đều squeaked thay vì lỗi như họ đã đi qua khối đá granite, nặng."Những gì?" Một người phụ nữ tìm bedraggled nhảy cho đôi chân của mình ngay sau khi Harry bước vào phòng nhỏ phía bên kia của bức tường. "Mày là ai?"Phòng là rất đơn giản, mà không có đồ nội thất hoặc hình ảnh để phân tâm bạn từ vẻ đẹp ngay đơ tối đá chính nó. Để bất ngờ của Harry, đã có không có cửa sổ, mặc dù bạn vẫn có thể nghe thấy sighing bi ai của biển bên ngoài."Tôi là Harry," nói Harry một cách lịch sự và lắc tay nhạt của phụ nữ."Là bạn một rong của Chúa tể bóng tối?" Tiếng nói của mình là hoarse. Đối với một số lý do, cô nắm lấy cánh tay của Harry và yanked tay áo của mình lên. "Không, không có bóng tối đánh dấu.""Dark Lord? Oh, bạn có nghĩa là Chúa tể Voldemort?" Harry beamed vào cô ấy. "Bạn có một người bạn của mình, quá? Không, tôi không làm theo ông ở đây, nhưng tôi đã mang lại cho anh ta với tôi." Ông có nghĩa là, tất nhiên, rằng ông đã mang quyển nhật ký với Tom trong nó, nhưng người phụ nữ stared vào một cái gì đó qua vai của Harry, như thể Voldemort đã đứng ở ngay đó.Harry liếc nhìn lại tò mò. Oh! Tom thực sự đã phải có! Ông là chỉ cần con người như ông đã xuống ở Chamber of Secrets, mặc dù ông đã xem xét một chút nhạt. Khi ông đã quyết định ra khỏi Nhật ký một lần nữa? Ông phải nhận được tốt hơn lúc này loại ma thuật! Harry đạt cho bàn tay của mình và vắt nó. "Tom! Tôi vui mừng vì vậy tôi có thể thấy bạn!"Người phụ nữ chỉ cần nhìn tại Tom's tối curls, một biểu hiện của sự nhầm lẫn trong đôi mắt đen lớn của cô. "Anh ta là ai? Đó là một cái gì đó trong khuôn mặt của mình mà nhắc nhở tôi về... Không, đó không thể..."Đối với một số lý do, Tom dường như nhầm lẫn như nhau. "Druella? Druella Rosier? Là bạn? ""Druella Rosier là mẹ tôi," nói rằng người phụ nữ hoarsely. "Cô ấy lâu chết bây giờ.""Có, tất nhiên." Tom nghĩ cho một thời điểm. "Có, cô ấy đã có khá cũ bây giờ, tất nhiên. Chúng tôi đã đi đến trường với nhau, lứa tuổi và lứa tuổi trước đây... Bạn thực sự trông rất giống như cô ấy, mặc dù tôi cũng thấy một gợi ý của gia đình màu đen trong các tính năng của bạn."Bella, thì thầm Shard đột nhiên trong tâm trí của Harry. Bella! Một chút điên, Bella, nhưng trung thành... Bella tốt đẹp."Xin lỗi" nói Harry một cách lịch sự với người phụ nữ đẹp, "tôi đang tìm cho bố già của tôi, Sirius Black. Bạn đã thấy anh ta?"Người phụ nữ tên là Bella chỉ stared lúc anh ta. "Của bạn
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: