Mein Kampf by Adolf Hitler
Foreward
ON NOVEMBER 9, 1923, at 12.30 in the afternoon, in front of the Feldherrnhalle as well as in
the courtyard of the former War Ministry the following men fell, with loyal faith in the
resurrection of their people:
ALFARTH, FELIX, businessman, b. July 5, 1901
BAURIEDL, ANDREAS, hatter, b. May 4, 1879
CASELLA, THEODOR, bank clerk, a. August 8, 1900
EHRLICH, WILHELM, bank clerk, b. August 19, 1894
FAUST, MARTIN, bank clerk, b. January 27, 1901
HECHENBERGER, ANTON, locksmith, b. September 28, 1902
KORNER, OSKAR, businessman, b. January 4, 1875
KUHN, KARL, headwaiter, b. July 26, 1897
LAFORCE, KARL, student of engineering, b. October 28, 1904
NEUBAUER, KURT, valet, b. March 27, 1899
PAPE, CLAUS VON, businessman, b. August 16, 1904
PFORDTEN, THEODOR SON DER, County Court Councillor, b. May 14, 1873
RICKMERS, JOHANN, retired Cavalry Captain, b. May 7, 1881SCHEUBNER-RICHTER, MAX ERWIN VON, Doctor of Engineering, b.
January 9, 1884
STRANSKY, LORENZ, RITTER VON, engineer, b. March 14, 1889
WOLF, WILHELM, businessman, a. October 19, 1898
So-called national authorities denied these dead heroes a common grave.
Therefore I dedicate to them, for common memory, the first volume of this work. As its blood
witnesses, may they shine forever, a glowing example to the followers of our movement.
Adolf Hitler
LANDSBERG AM LECH
FORTRESS PRISON
October 16, 1924
Contents | Next chapter
Home | New books | Table of Contents | Ordering Info | SearchThe Noontide Press:
Books On-Line
Mein Kampf by Adolf Hitler
Author's Preface
On April 1st, 1924, I began to serve my sentence of detention in the Fortress of Landsberg am
Lech, following the verdict of the Munich People's Court of that time.
After years of uninterrupted labor it was now possible for the first time to begin a work for
which many had asked, and which I myself felt would be profitable for the Movement. So I
decided to devote two volumes to a description not only of the aims of our Movement but also
of its development. There is more to be learned from this than from any purely doctrinaire
treatise.
This has also given me the opportunity of describing my own development in so far as such a
description is necessary to the understanding of the first as well as the second volume and to
destroy the legendary fabrications that the Jewish press has circulated about me.
In this work I turn not to strangers but to those followers of the Movement whose hearts belong
to it and who wish to study it more profoundly. I know that fewer people are won over by the
written word than by the spoken word and that every great movement on this earth owes its
growth to speakers and not to great writers.
Nevertheless, in order to produce more equality and uniformity in the defense of any doctrine,
its fundamental principles must be committed to writing. May these two volumes therefore
serve as the building blocks that I contribute to the joint work.
Adolf Hitler
The Fortress
Landsberg am Lech
Previous chapter | Contents | Next chapter
Home | New books | Table of Contents | Ordering Info | SearchThe Noontide Press:
Books On-Line
Mein Kampf by Adolf Hitler
Volume One - A Reckoning
Chapter I: In The House Of My Parents
TODAY it seems to me providential that Fate should have chosen Braunau on the Inn as my
birthplace. For this little town lies on the boundary between two German states which we of the
younger generation at least have made it our life work to reunite by every means at our disposal.
German-Austria must return to the great German mother country, and not because of any
economic considerations. No, and again no: even if such a union were unimportant from an
economic point of view; yes, even if it were harmful, it must nevertheless take place. One blood
demands one Reich. Never will the German nation possess the moral right to engage in colonial
politics until, at least, it embraces its own sons within a single state. Only when the Reich
borders include the very last German, but can no longer guarantee his daily bread, will the moral
right to acquire foreign soil arise from the distress of our own people. Their sword will become
our plow, and from the tears of war the daily bread of future generations will grow. And so this
little city on the border seems to me the symbol of a great mission. And in another respect as
well, it looms as an admonition to the present day. More than a hundred years ago, this
insignificant place had the distinction of being immortalized in the annals at least of German
history, for it was the scene of a tragic catastrophe which gripped the entire German nation. At
the time of our fatherland's deepest humiliation, Johannes Palm of Nuremberg, burgher,
bookseller, uncompromising nationalist and French hater, died there for the Germany which he
loved so passionately even in her misfortune. He had stubbornly refused to denounce his
accomplices who were in fact his superiors. In thus he resembled Leo Schlageter. And like him,
he was denounced to the French by a representative of his government An Augsburg police
chief won this unenviable fame, thus furnishing an example for our modern German officials in
Herr Severing's Reich.
In this little town on the Inn, gilded by the rays of German martyrdom, Bavarian by blood,
technically Austrian, lived my parents in the late eighties of the past century; my father a dutiful
civil servants my mother giving all her being to the household, and devoted above all to us
children in eternal, loving care Little remains in my memory of this period, for after a few years my father had to leave the little border city he had learned to love, moving down the Inn to take
a new position in Passau, that is, in Germany proper.
In those days constant moving was the lot of an Austrian customs official. A short time later, my
father was sent to Linz, and there he was finally pensioned. Yet, indeed, this was not to mean
"res"' for the old gentleman. In his younger days, as the son of a poor cottager, he couldn't bear
to stay at home. Before he was even thirteen, the little boy laced his tiny knapsack and ran away
from his home in the Waldviertel. Despite the at tempts of 'experienced' villagers to dissuade
him, he made his way to Vienna, there to learn a trade. This was in the fifties of the past century.
A desperate decision, to take to the road with only three gulden for travel money, and plunge
into the unknown. By the time the thirteen-year-old grew to be seventeen, he had passed his
apprentice's examination, but he was not yet content. On the contrary. The long period of
hardship, endless misery, and suffering he had gone through strengthened his determination to
give up his trade and become ' something better. Formerly the poor boy had regarded the priest
as the embodiment of all humanly attainable heights; now in the big city, which had so greatly
widened his perspective, it was the rank of civil servant. With all the tenacity of a young man
whom suffering and care had made 'old' while still half a child, the seventeen-year-old clung to
his new decision-he did enter the civil service. And after nearly twenty-three years, I believe, he
reached his goal. Thus he seemed to have fulfilled a vow which he had made as a poor boy: that
he would not return to his beloved native village until he had made something of himself.
His goal was achieved; but no one in the village could remember the little boy of former days,
and to him the village had grown strange.
When finally, at the age of fifty-six, he went into retirement, he could not bear to spend a single
day of his leisure in idleness. Near the Upper Austrian market village of Lambach he bought a
farm, which he worked himself, and thus, in the circuit of a long and industrious life, returned to
the origins of his forefathers.
It was at this time that the first ideals took shape in my breast. All my playing about in the open,
the long walk to school, and particularly my association with extremely 'husky' boys, which
sometimes caused my mother bitter anguish, made me the very opposite of a stay-at-home. And
though at that time I scarcely had any serious ideas as to the profession I should one day pursue,
my sympathies were in any case not in the direction of my father's career. I believe that even
then my oratorical talent was being developed in the form of more or less violent arguments
with my schoolmates. I had become a little ringleader; at school I learned easily and at that time
very well, but was otherwise rather hard to handle. Since in my free time I received singing
lessons in the cloister at Lambach, I had excellent opportunity to intoxicate myself with the
solemn splendor of the brilliant church festivals. As was only natural the abbot seemed to me, as
the village priest had once seemed to my father, the highest and most desirable ideal. For a time,
at least, this was the case. But since my father, for understandable reasons, proved unable to
appreciate the oratorical talents of his pugnacious boy, or to draw from them any favorable conclusions regarding the future of his offspring, he could, it goes without saying, achieve no
understanding for such youthful ideas. With concern he observed this conflict of nature.
As it happened, my temporary aspiration for this profession was in any case soon to vanish,
making place for hopes more stated to my temperament. Rummaging through my father's
library, I had come across various books of a military nature among them a popular edition of
the Franco-German War of 1870-7I It consisted of two issues of an illustrated periodical from
those years, which now became my favorite reading matter It was not long before the great
heroic struggle had become my greatest inner experience. From then on I became more and
more enthusiastic about everything that was in any way connected with war or, for that matter,
with soldiering.
But in another respect as well, this was to assume importance for me. For the first time, though
as yet in
Mein Kampf của Adolf HitlerForewardNGÀY 9 tháng 11 năm 1923, lúc 12: vào buổi chiều, ở phía trước của Feldherrnhalle cũng như trongSân của bộ chiến tranh cũ người đàn ông sau đã giảm, với trung thành niềm tin vào cácsự sống lại của người dân của họ:ALFARTH, FELIX, doanh nhân, sinh ngày 5 tháng 7 năm 1901BAURIEDL, ANDREAS, thợ làm mu, sinh ngày 4, 1879CASELLA, THEODOR, thư ký ngân hàng, a. 8 tháng tám, 1900EHRLICH, WILHELM, thư ký ngân hàng, sinh ngày 19 tháng 8 1894FAUST, MARTIN, thư ký ngân hàng, sinh ngày 27 tháng 1 năm 1901HECHENBERGER, ANTON, locksmith, sinh ngày 28 tháng 9 năm 1902KORNER, OSKAR, doanh nhân, sinh ngày 4 tháng 1 năm 1875KUHN, KARL, headwaiter, sinh 26 tháng 7 năm 1897LAFORCE, KARL, sinh viên của kỹ thuật, sinh ngày 28 tháng 10 năm 1904NEUBAUER, KURT, tốc độ cao, sinh 27 tháng 3, 1899PAPE, CLAUS VON, doanh nhân, sinh ngày 16 tháng 8 năm 1904PFORDTEN, THEODOR SON DER, tòa án quận ủy viên hội đồng, sinh ngày 14 tháng 9 năm 1873RICKMERS, JOHANN, đã nghỉ hưu đội trưởng kỵ binh, sinh ngày 7 tháng 5, 1881SCHEUBNER-RICHTER, MAX ERWIN VON, bác sĩ Engineering, b.9 tháng 1 năm 1884STRANSKY, LORENZ, RITTER VON, kỹ sư, sinh ngày 14 tháng 3 năm 1889WOLF, WILHELM, nhà kinh doanh, a. 19 tháng 10 năm 1898Cái gọi là chính quyền quốc gia từ chối những anh hùng chết một ngôi mộ phổ biến.Do đó tôi dành cho họ, cho phổ biến bộ nhớ, tập đầu tiên của công việc này. Là máu của nónhân chứng, có thể họ tỏa sáng mãi mãi, một ví dụ phát sáng để những người theo của phong trào của chúng tôi.Adolf HitlerLANDSBERG AM LECHPHÁO ĐÀI NHÀ TÙ16 tháng 10, 1924Nội dung | Chương kế tiếpTrang chủ | Cuốn sách mới | Bảng nội dung | Thứ tự thông tin | SearchThe Noontide báo chí:Sách trực tuyếnMein Kampf của Adolf HitlerLời nói đầu của tác giảNgày 01 tháng 4 năm 1924, tôi bắt đầu phục vụ của tôi câu giam giữ tại pháo đài Landsberg amLech, sau bản án của tòa án nhân dân Munich của thời điểm đó.Sau nhiều năm không bị gián đoạn lao động nó bây giờ đã có thể cho lần đầu tiên để bắt đầu một công việc chomà nhiều người đã yêu cầu, và bản thân tôi cảm thấy sẽ có lợi nhuận cho phong trào. Vì vậy tôiquyết định dành hai tập cho một mô tả không chỉ của các mục tiêu của phong trào của chúng tôi mà cònphát triển của nó. Đó là nhiều hơn để được học từ này hơn từ bất kỳ hoàn toàn doctrinaireluận.Điều này cũng đã cho tôi cơ hội của mô tả của riêng tôi phát triển trong quá xa như là như vậy mộtMô tả là cần thiết để sự hiểu biết của người đầu tiên cũng như tập thứ hai và đếntiêu diệt các fabrications huyền thoại báo chí Do Thái đã lưu hành về tôi.Trong tác phẩm này tôi bật không với người lạ nhưng để những người theo của phong trào trái tim mà thuộc vềđể nó và những người muốn nghiên cứu nó sâu sắc hơn. Tôi biết rằng ít người là giành chiến thắng hơn bởi cácviết lưu từ hơn bởi lời nói và đó mỗi chuyển động tuyệt vời trên trái đất này nợ của nótăng trưởng để loa và không phải nhà văn lớn.Tuy nhiên, có tại một số đơn đặt hàng để sản xuất thêm sự bình đẳng và tính đồng nhất trong việc bảo vệ của học thuyết bất kỳ,Các nguyên tắc cơ bản phải được cam kết bằng văn bản. Có thể những hai tập do đóphục vụ như là các khối xây dựng tôi đóng góp vào công việc chung.Adolf HitlerPháo đàiLandsberg am LechTrước chương | Nội dung | Chương kế tiếpTrang chủ | Cuốn sách mới | Bảng nội dung | Thứ tự thông tin | SearchThe Noontide báo chí:Sách trực tuyếnMein Kampf của Adolf HitlerKhối lượng một - một ReckoningChương I: trong nhà cha mẹ của tôiHôm nay có vẻ như với tôi cho rằng số phận nên đã chọn Braunau trên Inn như của tôinơi sinh. Đối với thị trấn nhỏ này nằm ở biên giới giữa Đức hai tiểu bang mà chúng tôi của cácthế hệ trẻ ít đã làm cho nó làm việc cuộc sống của chúng tôi để đoàn tụ bằng mọi phương tiện tại xử lý của chúng tôi.Đức-Áo phải trở về với đất nước tuyệt vời Đức mẹ, và không phải vì bất kỳxem xét kinh tế. Không, và một lần nữa không có: ngay cả khi một liên minh là không quan trọng từ mộtđiểm kinh tế của xem; có, ngay cả khi nó là có hại, nó vẫn phải diễn ra. Một trong máuyêu cầu một đế chế. Không bao giờ sẽ quốc gia Đức có quyền đạo đức để tham gia vào các thuộc địachính trị cho đến khi, ít nhất, nó bao trùm con trai riêng của mình trong một nhà nước duy nhất. Chỉ khi Đế chếbiên giới bao gồm Đức cuối cùng, nhưng có thể không đảm bảo của ông bánh mì hàng ngày, sẽ là đạo Đứcphải có được đất nước ngoài phát sinh từ đau khổ của người dân của riêng của chúng tôi. Thanh kiếm của họ sẽ trở thànhplow của chúng tôi, và từ những giọt nước mắt của chiến tranh bánh mì hàng ngày của thế hệ tương lai sẽ phát triển. Và như vậy nàyCác thành phố nhỏ ở biên giới có vẻ với tôi là biểu tượng của một nhiệm vụ lớn. Và trong một tôn trọng nhưVâng, nó khung dệt là một lưu ý cho tới ngày nay. Hơn một trăm năm trước đây, điều nàykhông đáng kể nơi có sự khác biệt của đang được bất tử trong biên niên sử tối thiểu của Đứclịch sử, cho nó là một thảm họa bi thảm mà gripped toàn bộ quốc gia Đức. Tạithời gian của tổ quốc của chúng tôi sâu nhất nhục, Johannes Palm của Nuremberg, burgher,bookseller, hater kiên quyết của quốc gia và Pháp, chết có cho Đức mà ôngyêu thương như vậy thậm chí nhiệt tình trong bất hạnh của mình. Ông kiên đã từ chối để tố cáo của mìnhaccomplices người là trong thực tế, cấp trên của mình. Tại vì vậy ông giống như Leo Schlageter. Và như ông,ông lên án Pháp bởi một đại diện của chính phủ của ông cảnh sát An Augsburgtrưởng giành được danh tiếng unenviable này, do đó trang trí nội thất một ví dụ cho chức Đức hiện đại của chúng tôi trongHerr Severing của Reich.Trong thị trấn nhỏ trên các quán trọ, gilded bởi tia tử đạo Đức, Bavarian bằng máu,về mặt kỹ thuật áo, sống cha mẹ tôi trong eighties cuối của thế kỷ trước; cha tôi một hiếu thảocông chức mẹ tôi cho tất cả của mình đang để các hộ gia đình, và cống hiến cho trên tất cả cho chúng tôitrẻ em trong vĩnh cửu, yêu thương chăm sóc ít vẫn còn trong bộ nhớ của tôi trong giai đoạn này, cho sau khi một vài năm bố tôi đã phải rời khỏi thành phố biên giới nhỏ anh đã học được cho tình yêu, di chuyển xuống các quán trọ để cómột mới vị trí ở Passau, có nghĩa là, ở Đức thích hợp.Trong những ngày đó di chuyển liên tục đã là nhiều một áo viên Hải quan. Một thời gian ngắn sau đó, của tôiCha đã được gửi đến Linz, và có ông cuối cùng pensioned. Tuy vậy, thực sự, điều này là không phải để có nghĩa là"res" ' cho người già. Trong ngày của mình trẻ hơn, là con trai của một cottager nghèo, ông không thể chịuđể ở nhà. Trước khi ông thậm chí đã mười ba, bé tẩm knapsack nhỏ của mình và đã chạy trốntừ nhà của ông ở Waldviertel. Mặc dù các tại tempts 'kinh nghiệm' dân làng để khuyên canAnh ta, ông thực hiện theo cách của mình để Vienna, có để tìm hiểu một thương mại. Đây là trong fifties của thế kỷ qua.Một quyết định tuyệt vọng, để đi đến đường với chỉ ba gulden để du lịch tiền, và laothành không rõ. Lúc mười ba tuổi lớn là mười bảy, ông đã thông qua của mìnhkiểm tra của người học việc, nhưng ông đã không được nội dung. Ngược lại. Thời gian dàikhó khăn, đau khổ vô tận và đau khổ, ông đã đi qua của ông quyết tâm tăng cường.bỏ thương mại của mình và trở thành ' một cái gì đó tốt hơn. Trước đây cậu bé nghèo đã coi các linh mụcnhư là hiện thân của tất cả đạt được humanly heights; bây giờ trong các thành phố lớn, mà đã rất lớnmở rộng quan điểm của mình, nó đã là xếp hạng của công chức. Với tất cả sự kiên trì của một người đàn ông trẻmà đau khổ và chăm sóc đã thực hiện 'cũ' trong khi vẫn còn một nửa một đứa trẻ, mười bảy tuổi clung đểquyết định mới của mình-ông tham dự dịch vụ dân sự. Và sau gần hai mươi năm, tôi tin rằng, ôngđạt được mục tiêu của mình. Do đó ông dường như đã hoàn thành một nguyện ông đã thực hiện như một cậu bé nghèo: màông sẽ không quay trở lại ngôi làng bản xứ yêu quý của mình cho đến khi ông đã thực hiện một cái gì đó của mình.Mục tiêu của ông đã được thực hiện; nhưng không ai trong làng có thể nhớ cậu bé cũ ngày,và để anh ta làng đã trở nên kỳ lạ.Khi cuối cùng, ở tuổi năm mươi sáu, ông đã đi vào nghỉ hưu, ông có thể không chịu để chi tiêu một đĩa đơnngày của mình giải trí trong vô ích. Gần áo trên thị trường làng của Lambach ông mua mộtTrang trại, trong đó ông làm việc cho mình, và do đó, trong các mạch của một cuộc sống lâu dài và siêng, quay trở lạithành phố này có lịch sử từ tổ tiên của mình.Đó là tại thời điểm này những lý tưởng đầu tiên mất hình dạng trong vú của tôi. Tất cả của tôi chơi khai,việc đi bộ dài đến trường, và đặc biệt là Hiệp hội của tôi với bé trai cực kỳ 'husky', màđôi khi gây ra nỗi đau đắng mẹ của tôi, làm cho tôi các rất đối diện của một giữ. Vàmặc dù tại thời điểm đó tôi hiếm có bất cứ ý tưởng nghiêm trọng như các ngành nghề tôi nên một ngày theo đuổi,cảm tình của tôi đã trong bất kỳ trường hợp nào không theo hướng sự nghiệp của cha tôi. Tôi tin rằng thậm chísau đó tài năng oratorical của tôi đã được phát triển trong các hình thức bạo lực hơn đối sốvới bạn học của tôi. Tôi đã trở thành một ít ringleader; ở trường tôi đã học được một cách dễ dàng và vào thời gian đóRất tốt, nhưng nếu không được khá khó khăn để xử lý. Kể từ khi trong thời gian rảnh của tôi, tôi đã nhận được ca hátbài học ở cloister tại Lambach, tôi đã có cơ hội tuyệt vời để intoxicate bản thân mình với cáclong trọng huy hoàng của các lễ hội nhà thờ rực rỡ. Như đã được chỉ tự nhiên abbot dường như với tôi, nhưCác linh mục làng có một lần dường như cha tôi, lý tưởng cao nhất và hấp dẫn nhất. Trong một thời gian,ít nhất, điều này là trường hợp. Nhưng kể từ khi cha của tôi, vì lý do dễ hiểu, chứng minh không thểđánh giá cao tài năng oratorical của cậu bé pugnacious của mình, hoặc để rút ra từ chúng bất kỳ kết luận thuận lợi về tương lai của con cái của mình, ông có thể, nó đi mà không nói, đạt được khôngsự hiểu biết cho các ý tưởng trẻ trung. Với mối quan tâm, ông quan sát thấy cuộc xung đột này của thiên nhiên.Như nó đã xảy ra, tôi tạm thời cho nghề nghiệp này là trong bất kỳ trường hợp nào sớm biến mất,làm cho nơi để hy vọng hơn nói với tính khí của tôi. Rummaging thông qua cha tôithư viện, tôi đã đi qua các cuốn sách khác nhau của một bản chất quân sự trong số đó một phiên bản phổ biến củachiến tranh Pháp-Đức năm 1870-7I nó bao gồm hai vấn đề của một định kỳ minh họa từnhững năm qua, mà bây giờ đã trở thành của tôi yêu thích đọc sách nó đã không lâu trước khi đạicuộc đấu tranh Anh hùng đã trở thành kinh nghiệm bên trong lớn nhất của tôi. Từ đó về sau, tôi trở nên giống vànhiệt tình về tất cả mọi thứ đó là trong bất kỳ cách nào kết nối với chiến tranh, hoặc cho rằng vấn đề,với lính.Nhưng mặt khác là tốt, điều này là để thừa nhận tầm quan trọng đối với tôi. Lần đầu tiên, mặc dùnhư được nêu ra tại
đang được dịch, vui lòng đợi..

Mein Kampf của Adolf Hitler
foreward
ON ngày 09 tháng 11 1923, tại 12.30 vào buổi chiều, ở phía trước của Feldherrnhalle cũng như trong
sân của cựu Bộ Chiến tranh của người đàn ông sau đây đã giảm, với niềm tin trung thành trong
sự sống lại của người dân của họ:
ALFARTH , Felix, doanh nhân, b. 05 Tháng 7 1901
BAURIEDL, Andreas, thợ làm nón, b. Ngày 04 tháng 5 năm 1879
của Casella, Theodor, nhân viên ngân hàng, một. 08 Tháng 8 1900
EHRLICH, Wilhelm, nhân viên ngân hàng, b. 19 Tháng 8 1894
FAUST, MARTIN, nhân viên ngân hàng, b. 27 Tháng 1 1901
HECHENBERGER, Anton, thợ khóa, b. 28 tháng 9 năm 1902
Korner, Oskar, doanh nhân, b. 04 tháng 1 1875
Kuhn, KARL, headwaiter, b. Tháng Bảy 26, 1897
LAFORCE, KARL, sinh viên kỹ thuật, b. 28 tháng 10 năm 1904
Neubauer, Kurt, dịch vụ, b. 27 Tháng Ba 1899
Pape, Claus VON, doanh nhân, b. 16 Tháng 8 1904
PFORDTEN, Theodor SƠN DER, County Court Hội viên Hội đồng, b. 14 tháng năm 1873
RICKMERS, Johann, nghỉ hưu Kỵ Captain, b. 07 Tháng Năm, 1881SCHEUBNER-Richter, MAX Erwin VON, Doctor of Engineering, b.
09 tháng 1 1884
Stransky, Lorenz, Ritter VON, kỹ sư, b. 14 tháng 3 1889
WOLF, Wilhelm, doanh nhân, một. Ngày 19 tháng 10 năm 1898
Cái gọi là chính quyền quốc gia từ chối những anh hùng đã chết một huyệt mộ chung.
Vì vậy, tôi dành cho họ, cho bộ nhớ phổ biến, tập đầu tiên của tác phẩm này. Khi máu của
nhân chứng, họ có thể tỏa sáng mãi mãi, một ví dụ phát sáng để những người theo phong trào của chúng tôi.
Adolf Hitler
Landsberg Am Lech
Fortress TÙ
16 tháng 10 năm 1924
Nội dung | chương kế tiếp
Trang chủ | Sách mới | Mục lục | Thông tin đặt hàng | SearchThe ban trưa Press :
Sách On-Line
Mein Kampf của Adolf Hitler
của tác giả Lời nói đầu
Ngày 01 tháng 4 năm 1924, tôi bắt đầu thụ án của tôi bị giam giữ trong các pháo đài của Landsberg am
. Lech, sau phán quyết của Tòa án nhân dân Munich thời gian mà
Sau nhiều năm bị gián đoạn lao động bây giờ có thể cho lần đầu tiên để bắt đầu một công việc cho
mà nhiều người đã hỏi, và trong đó tôi cảm thấy bản thân mình sẽ được lợi nhuận cho phong trào. Vì vậy, tôi
quyết định dành hai tập cho một mô tả không chỉ trong những mục tiêu của Phong trào của chúng tôi mà còn
phát triển của nó. Có nhiều hơn để được học từ này nhiều hơn bất kỳ học thuyết thuần túy
luận.
Điều này cũng đã cho tôi cơ hội để mô tả sự phát triển của riêng tôi ở xa như một ví dụ
mô tả là cần thiết cho sự hiểu biết của người đầu tiên cũng như khối lượng thứ hai và
phá hủy các huyền thoại bịa đặt rằng báo chí Do Thái đã được lưu hành về tôi.
Trong tác phẩm này, tôi biến không để người lạ nhưng lại để những người theo phong trào mà trái tim thuộc về
nó và những người muốn nghiên cứu nó một cách sâu sắc hơn. Tôi biết rằng những người ít được chinh phục bởi các
chữ viết hơn bởi lời nói và rằng tất cả các phong trào lớn trên trái đất này còn nợ của nó
tăng trưởng với loa và không để những nhà văn lớn.
Tuy nhiên, để sản xuất nhiều hơn sự bình đẳng và thống nhất trong việc bảo vệ lý thuyết nào,
nguyên tắc cơ bản của nó phải được cam kết bằng văn bản. Có thể hai tập những do đó
phục vụ như là các khối xây dựng mà tôi đóng góp vào công việc chung.
Adolf Hitler
The Fortress
Landsberg am Lech
Previous chương | Nội dung | chương kế tiếp
Trang chủ | Sách mới | Mục lục | Thông tin đặt hàng | SearchThe ban trưa Press:
Sách On line
Mein Kampf của Adolf Hitler
Volume One - Một Reckoning
Chương I: In The House Of My Parents
TODAY có vẻ như với tôi rằng quan phòng Fate nên đã chọn Braunau trên Inn là của tôi
nơi sinh. Đối với thị trấn nhỏ bé này nằm trên ranh giới giữa hai nước Đức mà chúng của các
thế hệ trẻ hơn ít nhất đã làm cho nó làm việc cuộc sống của chúng tôi để đoàn tụ bằng mọi phương tiện của chúng tôi.
Đức-Áo phải trở về đại gia Đức Mẹ, và không phải vì của bất kỳ
vấn đề kinh tế. Không, và một lần nữa không: ngay cả khi một liên minh như vậy là không quan trọng từ một
quan điểm kinh tế; vâng, thậm chí nếu nó là có hại, nó vẫn phải diễn ra. Một máu
đòi hỏi một Reich. Sẽ không bao giờ nước Đức chiếm hữu quyền đạo đức để tham gia vào các thuộc địa
chính trị cho đến khi, ít nhất, nó bao trùm con trai riêng của mình trong một nhà nước duy nhất. Chỉ khi Reich
biên giới bao gồm Đức cuối cùng, nhưng không thể đảm bảo lương thực hằng ngày của mình, sẽ đạo đức
quyên mua đất nước ngoài phát sinh từ nạn của nhân dân ta. Thanh kiếm của họ sẽ trở nên
cày của chúng ta, và từ những giọt nước mắt của cuộc chiến bánh mì hàng ngày của các thế hệ tương lai sẽ phát triển. Và vì vậy đây
thành phố nhỏ trên biên giới với tôi dường như là biểu tượng của một sứ mệnh lớn. Và ở khía cạnh khác là
tốt, nó như một lời nhắc nhở khung dệt cho đến ngày nay. Hơn một trăm năm trước đây, điều này
diễn ra không đáng kể có sự phân biệt được bất tử trong lịch sử ít nhất của Đức
lịch sử, nó là cảnh của một thảm họa bi thảm mà nắm chặt toàn bộ quốc gia Đức. Tại
thời điểm nhục sâu nhất Tổ quốc của chúng ta, Johannes Palm của Nuremberg, thị dân,
bán sách, tộc không khoan nhượng và ghét Pháp, chết ở đó cho Đức mà anh
đã từng yêu rất say đắm ngay cả trong sự bất hạnh của mình. Ông đã kiên quyết từ chối tố cáo của ông
đồng lõa người trong thực tế được cấp trên của mình. Trong do đó anh rất giống Leo Schlageter. Và giống như ông,
ông đã bị tố cáo đối với người Pháp bởi một đại diện của chính phủ của ông Một cảnh sát Augsburg
trưởng giành được danh tiếng unenviable này, do đó trang trí nội thất là một ví dụ cho các quan chức Đức hiện đại của chúng tôi ở
Reich Herr cắt đứt của.
Trong thị trấn nhỏ bé này trên Inn, mạ vàng bởi tia tử đạo của Đức, Bavarian huyết thống,
kỹ thuật người Áo, cha mẹ tôi sống ở cuối thập niên tám mươi của thế kỷ trước; cha tôi một tinh thần trách nhiệm
công chức mẹ tôi cho tất cả các con của mình để các hộ gia đình, và trên hết là dành cho chúng
con trong đời, yêu thương chăm sóc bé vẫn còn trong trí nhớ của tôi trong giai đoạn này, vì sau một vài năm cha tôi đã phải rời khỏi biên giới ít thành phố ông đã học được cách yêu thương, di chuyển xuống Inn để lấy
một vị trí mới trong Passau, đó là, ở Đức thích hợp.
Trong những ngày di chuyển liên tục là rất nhiều, một quan chức hải quan của Áo. Một thời gian ngắn sau đó, tôi
cha đã được gửi đến Linz, và ở đó ông cuối cùng đã được nghỉ hưu. Tuy nhiên, trên thực tế, điều này không có nghĩa là
"res" 'cho ông bạn già. Trong những ngày còn trẻ của anh, là con trai của một người ở nhà quê nghèo, anh ta có thể không chịu
ở nhà. Trước khi ông thậm chí mười ba tuổi, cậu bé tẩm chiếc ba lô nhỏ của mình và bỏ chạy
khỏi nhà của ông ở Waldviertel. Mặc dù tại cám dỗ của 'kinh nghiệm' dân làng ngăn cản
anh, anh đi đến Vienna, có học nghề. Đó là những năm năm mươi của thế kỷ trước.
Một quyết định tuyệt vọng, để mang đến đường với chỉ ba Gulden cho tiền đi lại, và lao
vào không rõ. Bởi thời gian mười ba tuổi đã phát triển thành mười bảy tuổi, ông đã qua mình
kiểm tra học việc, nhưng ông vẫn chưa nội dung. Ngược lại. Thời gian dài
khó khăn, đau khổ vô tận, và đau khổ, ông đã trải qua củng cố quyết tâm của mình để
từ bỏ nghề nghiệp của mình và trở thành "một cái gì đó tốt hơn. Trước đây cậu bé nghèo đã coi các linh mục
là hiện thân của con người có thể đạt được tất cả những đỉnh cao; bây giờ trong các thành phố lớn, mà đã như vậy rất nhiều
mở rộng quan điểm của ông, đó là cấp bậc của công chức. Với tất cả sự kiên cường của một người đàn ông trẻ tuổi
mà khổ đau và chăm sóc đã làm 'cũ' trong khi vẫn còn một nửa một đứa trẻ, mười bảy tuổi bám lấy
mình mới quyết định ông đã nhập vào dịch vụ dân sự. Và sau gần hai mươi ba năm, tôi tin rằng, ông
đã đạt được mục tiêu của mình. Vì thế, ông dường như đã hoàn thành một lời thề mà ông đã thực hiện như một cậu bé nghèo: đó
. anh sẽ không quay trở lại quê hương yêu dấu của mình cho đến khi ông đã làm một cái gì đó của mình
Mục tiêu của ông đã đạt được; nhưng không ai trong làng có thể nhớ các cậu bé của cựu ngày,
và với ông làng đã phát triển kỳ lạ.
Khi cuối cùng, ở tuổi năm mươi sáu, ông đã về hưu, ông có thể không phải chịu chi một single
ngày giải trí của mình trong sự biếng nhác. Gần làng thị trường Upper Áo Lambach ông mua một
trang trại, trong đó ông làm việc của mình, và do đó, trong các mạch của một cuộc sống lâu dài và siêng năng, trở về
nguồn gốc của cha ông.
Đó là vào thời điểm này mà những lý tưởng đầu tiên đã hình thành trong vú của tôi. Tất cả chơi của tôi về trong mở,
chuyến đi dài đến trường, và đặc biệt là sự kết hợp của tôi với chàng trai cực kỳ 'khàn', mà
đôi khi gây ra đau khổ cay đắng của mẹ tôi, làm cho tôi trái ngược với một kỳ nghỉ tại nhà. Và
mặc dù lúc đó tôi hầu như không có bất kỳ ý tưởng nghiêm túc như đến với nghề tôi một ngày nên theo đuổi,
sự đồng cảm của tôi là trong mọi trường hợp không phải theo hướng sự nghiệp của cha tôi. Tôi tin rằng thậm chí
sau đó tài năng hùng biện của tôi đã được phát triển trong các hình thức nhiều hơn hoặc ít bạo lực đối số
với bạn học của tôi. Tôi đã trở thành một ít kẻ cầm đầu; ở trường tôi học được một cách dễ dàng và tại thời điểm đó
rất tốt, nhưng mặt khác đã khá khó khăn để xử lý. Vì trong thời gian rảnh rỗi, tôi nhận được hát
những bài học trong các tu viện tại Lambach, tôi đã có cơ hội tuyệt vời để xông lên đầu bản thân mình với những
huy hoàng trang nghiêm của lễ hội thờ rực rỡ. Như đã chỉ tự nhiên trụ trì dường như với tôi, như
các linh mục làng đã một lần dường như người cha của tôi, những lý tưởng cao nhất và hấp dẫn nhất. Trong một thời gian,
ít nhất, đây là trường hợp. Nhưng kể từ khi cha tôi, vì những lý do dễ hiểu, chứng minh không thể
đánh giá cao tài năng hùng biện của cậu bé đang muốn gây sự của mình, hoặc để vẽ từ họ bất cứ kết luận thuận lợi liên quan đến tương lai của con mình, ông có thể, nó đi mà không nói, không đạt được
sự hiểu biết cho như trẻ trung ý tưởng. Với sự quan tâm mà ông quan sát xung đột này của thiên nhiên.
Khi nó xảy ra, khát vọng tạm thời của tôi dành cho nghề này là trong mọi trường hợp sớm biến mất,
làm cho nơi cho hy vọng nhiều hơn nói đến tính khí của tôi. Lục lọi của cha tôi
thư viện, tôi đã đi qua nhiều cuốn sách có tính chất quân sự trong đó có một phiên bản phổ biến của
cuộc chiến tranh Pháp-Đức 1870-7I Nó gồm hai vấn đề của một kỳ minh họa từ
những năm đó, mà bây giờ đã trở thành đọc yêu thích của tôi Đó là vấn đề không lâu trước khi các đại
cuộc đấu tranh anh hùng đã trở thành kinh nghiệm nội tâm lớn nhất của tôi. Từ đó về sau tôi càng
nhiệt tình hơn về tất cả mọi thứ đó là trong bất kỳ cách nào kết nối với chiến tranh hoặc, cho rằng vấn đề,
có đi lính.
Nhưng ở khía cạnh khác là tốt, đây là giả định tầm quan trọng đối với tôi. Lần đầu tiên, mặc dù
vẫn chưa ở
đang được dịch, vui lòng đợi..
