Few writers in our generation have produced the number and quality of  dịch - Few writers in our generation have produced the number and quality of  Việt làm thế nào để nói

Few writers in our generation have

Few writers in our generation have produced the number and quality of best-selling books that James A. Michener has. I am amazed at the range of his interests and his commitment to excellence. His success is not accidental. It does not come solely from the endowment of a natural talent. His success comes from developing the habit of hard work.

He was raised in poverty by a widowed mother. From age eleven, James worked six days a week every summer and delivered papers during the winter. At age fourteen he apprenticed as a plumber and worked fourteen hours a day in the summer and four hours a day in the winter. In looking back he says, “Instead of turning me against work, this ingrained in me the attitude that sensible people work hard to attain sensible goals—a philosophy I still adhere to.” (“An Authentic Work Ethic: I. The Path to Achievement,” Reader’s Digest, Jan. 1977, p. 149.)

Work is a blessing from God. It is a fundamental principle of salvation, both spiritual and temporal. When Adam was driven from his garden home, he was told that his bread must be produced by his physical toil, by the sweat of his brow. Note carefully the words: “Cursed shall be the ground for thy sake” (Moses 4:23; italics added), that is, for his good or benefit. It would not be easy to master the earth; but that was his challenge and his blessing, as it is ours.

We are cocreators with God. He gave us the capacity to do the work he left undone, to harness the energy, mine the ore, transform the treasures of the earth for our good. But most important, the Lord knew that from the crucible of work emerges the hard core of character.

Work has become a Mormon trademark. We are known throughout the world as a highly motivated, industrious people. Eric Hoffer once cautioned, “Put a Mormon in a hopper and out comes a tycoon.” (Quoted by C. Brooklyn Derr in Ensign, Feb. 1978, p. 3.)

This intense commitment to the work ethic is our tradition. Mormon industry has left its mark upon every piece of land we have occupied. Missouri, Nauvoo, the Salt Lake Basin, and all the valleys of the mountains where the Saints have settled are famous monuments to Mormon toil.

Of this period, President J. Reuben Clark observed: “We moved under our own power, without subsidy, without loan, wished on our way only by the maledictions of those who drove us out from our own homes and then appropriated, without paying for it, the property they forced us to leave behind. …

“So we struggled on against want and misery; toil and hardship were with us daily. …

“But the Church survived; the people prospered. Character endured intact. We took care of our own poor. In times of scarcity neighbors helped one another.

“Time and again, we passed through the fiery furnace; we came out of it each time, refined, with the dross burned away, re-inspirited, sanctified.” (Church Welfare Plan, pamphlet, 1939, pp. 8–9; italics added.)

In this commitment, our prophets have led by example. It is said that President Wilford Woodruff loved work. “To him it was a blessing, a privilege. … His toil in the canyons, his sweat in the harvest field, … were all important parts in divine economy. …

“To sweat, was a divine command as much so as to pray.” (Matthias F. Cowley, Wilford Woodruff: History of His Life and Labors, Salt Lake City: Deseret News, 1909, pp. 644–45.)

In our day, I know of no better example of obedience to the divine law of work than President Kimball. Personifying his “Do it!” philosophy, President Kimball has committed himself not only to the pursuit of happiness, but to the happiness of pursuit. On one occasion, when Dr. Wilkinson showed concern for President Kimball’s health and the increasing demands he was making on his body, President Kimball responded in a kindly way, “Your job, Brother Wilkinson, is to keep me going at the pace I am going to go.”

This reminds me of the farmer who was feeling a little sluggish and went to see his doctor. After examination, the doctor told him that his problem was that he was burning his candle at both ends. The farmer replied, “I knew that before I came. What I want from you is some more wax.”

President Kimball’s complete dedication to his work sets a high standard for all of us. We have a moral obligation to exercise our personal capabilities of mind, muscle, and spirit in a way that will return to the Lord, our families, and our society the fruits of our best efforts. To do less is to live our lives unfulfilled. It is to deny ourselves and those dependent upon us opportunity and advantage. We work to earn a living, it is true; but as we toil, let us also remember that we are building a life. Our work determines what that life will be.

Work is honorable. It is good therapy for most problems. It is the antidote for worry. It is the equalizer for deficiency of native endowment. Work makes it possible for the average to approach genius. What we may lack in aptitude, we can make up for in performance.

As recommended by Korsaren: “If you are poor, work. … If you are happy, work. Idleness gives room for doubts and fears. If disappointments come, keep right on working. If sorrow overwhelms you, … work. … When faith falters and reason fails, just work. When dreams are shattered and hope seems dead, work. Work as if your life were in peril. It really is. No matter what ails you, work. Work faithfully. … Work is the greatest remedy available for both mental and physical afflictions.” (The Forbes Scrapbook of Thoughts on the Business of Life, New York: Forbes Inc., 1968, p. 427.)

Let me suggest some other elements of the work ethic which are important:

1. As Latter-day Saints, if we would be true to our religion, we must perform high-quality work. It is a matter of integrity. Every piece of work we do is a portrait of the one who produced it. We are increasingly concerned with the diminishing quality of work in our society. On every hand we see shoddy workmanship for which full compensation is expected, whether the product meets acceptable standards or not. We must be motivated by a higher ideal than simply meeting the artificial standard of a society which has allowed inferior performance to be acceptable. That is not the Mormon ethic. In times of unemployment, Latter-day Saints who practice the work principles of our religion should be in great demand.
2. Let us give full, honest effort to our jobs as though we owned the enterprise. In a very real sense, each of us is in business for ourselves, no matter who pays us. Be honest with your employer. Make sure that “the laborer is worthy of his hire.” (D&C 84:79.) Our employers should get the best we have in us, not just enough to get by or to meet common standards. Each of us should set a personal standard based upon our ability. Let us exemplify the old pioneer motto: A Full Day’s Work for a Full Day’s Pay.
3. Continue to invest in your personal development. Expand your occupational horizons by constant study. Use your spare time wisely. If we waste thirteen minutes each day, it is the equivalent of two weeks a year without pay. Look to your present job as a stepping-stone along your career path. Take time to think. The dimensions of most jobs are constrained only by the mind of the uncreative worker. I like what one businessman counseled: “If at first you do succeed, try something harder!”
4. To teach our children to work is a primary duty of parenthood. Our children have experienced unprecedented prosperity created by parents who have worked hard to provide what they themselves did not have as youngsters. If we are to save our children temporally and spiritually, we must train them to work. They must learn by example that work is not drudgery, but a blessing.
Fortunate is the young man or woman who has learned how to work. Wise is the parent who requires children to learn responsibility and to meet acceptable performance standards.

In a Mother’s Day tribute, a lovely Latter-day Saint mother, Beverly Graham, expressed appreciation for her home training. She said:

“Mother’s love included strict discipline, definite rules, and regulations that were firmly enforced. We used these rules as the starch for our backbone.

“Mother loved being a mother and a lady and enjoyed the arts of homemaking. She has passed this on to my sister and me. It was with great patience that she taught us to sew, cook, clean house, iron, etc. Can reironing one of Daddy’s white shirts until it was perfect be a blessing? Or getting up to do the washing and ironing before school—a blessing? Or peeling beets, shelling peas by the hour, husking bushels and bushels of corn for canning, picking berries at the crack of dawn before the sun got too hot—blessings? You couldn’t convince me then, but you can now. They taught me great lessons in the value of thrift, work, and responsibility.”

As we teach our children these values, let us emphasize the principle of shared responsibility. Do not be confused by attempts to label some jobs as strictly male or strictly female. Generally speaking, each child should know how to do simple cooking, wash dishes, clean the house, mow the lawn, tend the baby, and wash the car. These skills will do much to make their adult lives happier and more productive.

Now, what about our leisure time? How we use our leisure is equally as important to our joy as our occupational pursuits. Proper use of leisure requires discriminating judgment. Our leisure provides opportunity for renewal of spirit, mind, and body. It is a time for worship, for family, for service, for study, for wholesome recreation. It brings harmony into our life.

Leisure is not idleness. The Lord condemns idleness. He said, “Thou shalt not idle away thy time, neither shalt thou bury thy talent” (D&C 60:13.) Idleness in any form produces boredom, conflict, and unhappiness. It creates a vacancy of worth, a seedbed for mischief and evil. It is the enemy of progress
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Vài nhà văn trong thế hệ của chúng tôi đã sản xuất số lượng và chất lượng của cuốn sách bán chạy nhất, James A. Michener có. Tôi ngạc nhiên trước những lợi ích của mình và cam kết của mình để xuất sắc. Thành công của ông không phải là tình cờ. Nó không đến chỉ từ tài trợ của một tài năng tự nhiên. Thành công của ông đến từ phát triển những thói quen làm việc chăm chỉ.Ông lớn lên trong nghèo đói bởi một người mẹ góa bụa. Từ tuổi mười một, James làm việc sáu ngày một tuần mỗi mùa hè và gửi giấy tờ trong mùa đông. Ở tuổi 14, ông nhận vào học việc như một thợ sửa ống nước và làm việc mười bốn giờ một ngày trong mùa hè và bốn giờ một ngày trong mùa đông. Trong nhìn lại ông nói, "thay vì chuyển tôi chống lại công việc, điều này ăn sâu trong tôi Thái độ hợp lý những người làm việc chăm chỉ để đạt được mục tiêu hợp lý — một triết lý mà tôi vẫn tuân theo." ("Một xác thực làm việc đạo Đức: I. đường dẫn đến thành tích," Reader's Digest, tháng 1 năm 1977, p. 149.)Công việc là một phước lành từ Thiên Chúa. Nó là một nguyên tắc cơ bản của sự cứu rỗi, tinh thần và thời gian. Khi Adam đã bị đuổi khỏi nhà vườn của ông, ông đã nói với bánh mì của ông phải được sản xuất bởi toil thể chất của mình, của mồ hôi trán của mình. Lưu ý cẩn thận những từ: "Cursed sẽ là mặt đất vì ngươi" (Moses 4:23; nghiêng thêm), có nghĩa là, cho tốt của mình hoặc hưởng lợi. Nó sẽ không được dễ dàng để làm chủ trái đất; nhưng đó là thách thức của mình và phước lành của mình, vì nó là chúng ta.Chúng tôi là cocreators với Thiên Chúa. Ông đã cho chúng tôi khả năng làm việc ông rời hoàn tác, để khai thác năng lượng, khai thác quặng, biến đổi những kho tàng của trái đất cho tốt của chúng tôi. Nhưng quan trọng nhất, Chúa biết rằng từ nồi nấu kim loại công việc nổi lên lõi cứng của nhân vật.Công việc đã trở thành một thương hiệu Mormon. Chúng tôi được biết đến trên toàn thế giới như là một người rất năng động, siêng. Eric Hoffer một cảnh báo, "Đặt một Mormon trong một phễu và ra đến một ông trùm." (Trích dẫn bởi C. Brooklyn Derr trong Ensign, tháng hai 1978, trang 3.)Này cam kết mạnh mẽ để làm việc đạo Đức là truyền thống của chúng tôi. Ngành công nghiệp mặc môn đã để lại dấu ấn trên mỗi mảnh đất chúng ta đã chiếm đóng. Missouri, Nauvoo, lưu vực hồ muối, và tất cả các thung lũng của dãy núi nơi các Thánh đã giải quyết là các di tích nổi tiếng để Mormon toil.Trong giai đoạn này, tổng thống J. Reuben Clark quan sát: "chúng tôi di chuyển dưới quyền lực của riêng của chúng tôi, mà không có trợ cấp, mà không có khoản vay, muốn đi chỉ bởi phỉ của những người lái xe đưa chúng tôi ra từ nhà riêng của chúng tôi và sau đó phù hợp, mà không cần trả tiền cho nó, nơi họ buộc chúng tôi để lại đằng sau. …"Vì vậy, chúng tôi vật lộn chống lại muốn và đau khổ; toil và khó khăn đã với chúng tôi hàng ngày. …"Nhưng giáo hội tồn tại; những người trở nên thịnh vượng. Nhân vật phải chịu đựng còn nguyên vẹn. Chúng tôi đã chăm sóc của riêng của chúng tôi nghèo. Trong thời đại của sự khan hiếm nước láng giềng đã giúp nhau."Thời gian và một lần nữa, chúng tôi đã thông qua thông qua các lò lửa; chúng tôi đến ra khỏi nó mỗi thời gian, tinh chế, với dross đốt đi, tái inspirited, Thánh. " (Nhà thờ phúc lợi kế hoạch, cuốn sách nhỏ, 1939, trang 8-9; nghiêng được thêm vào.)Trong cam kết này, tiên tri của chúng tôi đã dẫn bằng ví dụ. Người ta nói rằng tổng thống Wilford Woodruff yêu công việc. "Để anh ta đó là một phước lành, một đặc ân. … Toil của mình trong các hẻm núi, mồ hôi của mình trong việc thu hoạch ngành,... đã là tất cả các phần quan trọng trong nền kinh tế thiêng liêng. …"Đổ mồ hôi, là một lệnh thiêng liêng càng nhiều để cầu nguyện." (Matthias F. Cowley, Wilford Woodruff: lịch sử của cuộc sống của mình và lao động, Salt Lake City: Deseret News, 1909, pp. 644-45.)Trong ngày của chúng tôi, tôi biết không có ví dụ tốt hơn của sự vâng lời của pháp luật thiêng liêng của công việc hơn tổng thống Kimball. Personifying triết lý "Làm điều đó!" của ông, tổng thống Kimball đã tự mình không chỉ để theo đuổi hạnh phúc, nhưng đến hạnh phúc theo đuổi. Một lần, khi tiến sĩ Wilkinson cho thấy mối quan tâm cho tổng thống Kimball sức khỏe và các nhu cầu ngày càng cao, ông đã thực hiện trên cơ thể của mình, tổng thống Kimball trả lời một cách vui lòng, "công việc của bạn, anh trai Wilkinson, là để giữ cho tôi đi ở tốc độ mà tôi sẽ đi."Điều này nhắc tôi về người nông dân người đã cảm thấy một chút chậm chạp và đã đi đến gặp bác sĩ của mình. Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói với ông rằng vấn đề của ông đã là rằng ông đã đốt nến của mình ở cả hai đầu. Nông dân đã trả lời, "tôi biết rằng trước khi tôi đến. Những gì tôi muốn từ bạn là một số sáp thêm."Tổng thống Kimball hoàn thành sự cống hiến cho công việc của mình đặt ra một tiêu chuẩn cao cho tất cả chúng ta. Chúng tôi có một nghĩa vụ đạo đức để tập thể dục của chúng tôi khả năng cá nhân của tâm trí, cơ bắp, và tinh thần trong một cách mà sẽ trở lại để Chúa, gia đình của chúng tôi, và xã hội chúng ta những hoa quả của những nỗ lực tốt nhất của chúng tôi. Làm ít hơn là để sống cuộc sống của chúng tôi unfulfilled. Nó là để từ chối bản thân và những người phụ thuộc vào khi chúng tôi cơ hội và lợi thế. Chúng tôi làm việc để kiếm sống, đó là sự thật; nhưng như chúng tôi toil, cho chúng tôi cũng nhớ rằng chúng tôi đang xây dựng một cuộc sống. Công việc của chúng tôi xác định rằng cuộc sống sẽ.Công việc là danh dự. Nó là điều trị tốt cho hầu hết các vấn đề. Nó là thuốc giải độc cho lo lắng. Nó là bộ chỉnh âm cho thiếu hụt của nguồn gốc tài trợ. Công việc làm cho nó có thể cho mức trung bình đến phương pháp tiếp cận thiên tài. Những gì chúng tôi có thể thiếu trong aptitude, chúng tôi có thể làm cho lên cho hiệu suất.Theo khuyến cáo của Korsaren: "nếu bạn là người nghèo, làm việc. … Nếu bạn đang hạnh phúc, làm việc. Vô ích cho phép chỗ cho nghi ngờ và sợ hãi. Nếu thất vọng đến, Giữ ngay trên làm việc. Nếu phiền muộn lấn át bạn,... làm việc. … Khi niềm tin falters vườn và lý do thất bại, chỉ cần làm việc. Khi ước mơ được đập vỡ và hy vọng có vẻ như chết, làm việc. Làm việc như thể cuộc sống của bạn là trong peril. Nó thực sự là. Không có vấn đề những gì ails bạn, làm việc. Làm việc một cách trung thực. … Công việc là phương thuốc lớn nhất có sẵn cho cả tinh thần và thể chất afflictions." (Sổ lưu niệm Forbes của những suy nghĩ về kinh doanh của cuộc sống, New York: Forbes Inc, 1968, p. 427.)Let me suggest some other elements of the work ethic which are important:1. As Latter-day Saints, if we would be true to our religion, we must perform high-quality work. It is a matter of integrity. Every piece of work we do is a portrait of the one who produced it. We are increasingly concerned with the diminishing quality of work in our society. On every hand we see shoddy workmanship for which full compensation is expected, whether the product meets acceptable standards or not. We must be motivated by a higher ideal than simply meeting the artificial standard of a society which has allowed inferior performance to be acceptable. That is not the Mormon ethic. In times of unemployment, Latter-day Saints who practice the work principles of our religion should be in great demand.2. Let us give full, honest effort to our jobs as though we owned the enterprise. In a very real sense, each of us is in business for ourselves, no matter who pays us. Be honest with your employer. Make sure that “the laborer is worthy of his hire.” (D&C 84:79.) Our employers should get the best we have in us, not just enough to get by or to meet common standards. Each of us should set a personal standard based upon our ability. Let us exemplify the old pioneer motto: A Full Day’s Work for a Full Day’s Pay.3. Continue to invest in your personal development. Expand your occupational horizons by constant study. Use your spare time wisely. If we waste thirteen minutes each day, it is the equivalent of two weeks a year without pay. Look to your present job as a stepping-stone along your career path. Take time to think. The dimensions of most jobs are constrained only by the mind of the uncreative worker. I like what one businessman counseled: “If at first you do succeed, try something harder!”4. To teach our children to work is a primary duty of parenthood. Our children have experienced unprecedented prosperity created by parents who have worked hard to provide what they themselves did not have as youngsters. If we are to save our children temporally and spiritually, we must train them to work. They must learn by example that work is not drudgery, but a blessing.Fortunate is the young man or woman who has learned how to work. Wise is the parent who requires children to learn responsibility and to meet acceptable performance standards.In a Mother’s Day tribute, a lovely Latter-day Saint mother, Beverly Graham, expressed appreciation for her home training. She said:“Mother’s love included strict discipline, definite rules, and regulations that were firmly enforced. We used these rules as the starch for our backbone.“Mother loved being a mother and a lady and enjoyed the arts of homemaking. She has passed this on to my sister and me. It was with great patience that she taught us to sew, cook, clean house, iron, etc. Can reironing one of Daddy’s white shirts until it was perfect be a blessing? Or getting up to do the washing and ironing before school—a blessing? Or peeling beets, shelling peas by the hour, husking bushels and bushels of corn for canning, picking berries at the crack of dawn before the sun got too hot—blessings? You couldn’t convince me then, but you can now. They taught me great lessons in the value of thrift, work, and responsibility.”As we teach our children these values, let us emphasize the principle of shared responsibility. Do not be confused by attempts to label some jobs as strictly male or strictly female. Generally speaking, each child should know how to do simple cooking, wash dishes, clean the house, mow the lawn, tend the baby, and wash the car. These skills will do much to make their adult lives happier and more productive.Now, what about our leisure time? How we use our leisure is equally as important to our joy as our occupational pursuits. Proper use of leisure requires discriminating judgment. Our leisure provides opportunity for renewal of spirit, mind, and body. It is a time for worship, for family, for service, for study, for wholesome recreation. It brings harmony into our life.
Leisure is not idleness. The Lord condemns idleness. He said, “Thou shalt not idle away thy time, neither shalt thou bury thy talent” (D&C 60:13.) Idleness in any form produces boredom, conflict, and unhappiness. It creates a vacancy of worth, a seedbed for mischief and evil. It is the enemy of progress
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Rất ít nhà văn trong thế hệ của chúng tôi đã sản xuất số lượng và chất lượng tốt nhất-bán sách mà James A. Michener có. Tôi ngạc nhiên ở phạm vi quyền lợi của mình và cam kết của mình để xuất sắc. Thành công của ông không phải là ngẫu nhiên. Nó không đi kèm chỉ duy nhất từ các khoản hiến tặng của một tài năng tự nhiên. Thành công của ông xuất phát từ việc phát triển các thói quen làm việc chăm chỉ. Anh lớn lên trong nghèo đói của một bà mẹ góa bụa. Từ mười một tuổi, James đã làm việc sáu ngày một tuần mỗi mùa hè và giao giấy tờ trong mùa đông. Tại mười bốn tuổi, ông theo học nghề như một thợ sửa ống nước và làm việc mười bốn giờ một ngày vào mùa hè và bốn giờ một ngày trong mùa đông. Nhìn lại, ông nói, "Thay vì nhục tôi chống lại công việc, ăn sâu trong tôi những thái độ mà mọi người hợp lý làm việc chăm chỉ để đạt được mục tiêu, một triết lý hợp lý tôi vẫn tuân theo." ("An Authentic Work Ethic: I. Con đường dẫn đến thành tích, "Reader của Digest, tháng 1 năm 1977, p. 149.) Công việc là một phước lành từ Thiên Chúa. Đó là một nguyên tắc cơ bản của sự cứu rỗi, cả tinh thần và thời gian. Khi Adam đã được định hướng từ nhà vườn của mình, ông đã nói rằng bánh mì của ông phải được sản xuất bởi công việc vất vả về thể chất của mình, bằng cách đổ mồ hôi trán. Lưu ý cẩn thận những lời: "Cursed sẽ là mặt đất vì lợi ích của ngươi" (Moses 4:23; nghiêng gia tăng), đó là vì lợi ích tốt hay mình. Nó sẽ không dễ dàng để làm chủ trái đất; nhưng đó là thách thức của mình và phước lành của mình, vì nó là của chúng ta. Chúng tôi là cocreators với Thiên Chúa. Ông đã cho chúng ta khả năng để làm công việc ông bỏ dở, để khai thác năng lượng, mỏ quặng, biến đổi những kho báu của đất tốt cho chúng ta. Nhưng quan trọng hơn hết, Chúa biết rằng từ các thử thách của công việc nổi lên điều cốt lõi của nhân vật. Công việc đã trở thành một thương hiệu Mormon. Chúng tôi được biết đến trên toàn thế giới như là một động lực cao, người dân cần cù. Eric Hoffer một lần cảnh báo, "Đặt một Mormon ở một phễu và đi ra một ông trùm." (Trích dẫn của C. Brooklyn Derr trong Ensign, tháng 2 năm 1978, p. 3.) cam kết mạnh mẽ này để các nguyên tắc làm việc là truyền thống của chúng tôi. Ngành công nghiệp Mormon đã để lại dấu ấn của mình trên tất cả các mảnh đất, chúng tôi đã chiếm đóng. Missouri, Nauvoo, Salt Lake Basin, và tất cả các thung lũng của núi, nơi các Thánh đã giải quyết là các di tích nổi tiếng để làm việc cực nhọc Mormon. Trong giai đoạn này, Tổng thống J. Reuben Clark nhận xét: "Chúng tôi di chuyển theo quyền riêng của chúng tôi, mà không có trợ cấp, mà không cho vay, chúc trên đường chỉ bởi maledictions của những người đã đưa chúng ta ra khỏi nhà riêng của chúng tôi và sau đó chiếm đoạt, mà không trả tiền cho nó, những tài sản mà họ buộc chúng tôi phải để lại phía sau. ... "Vì vậy, chúng tôi đấu tranh chống lại trên muốn và đau khổ; vất vả mệt nhọc ở với chúng ta hàng ngày. ... "Nhưng Giáo hội sống sót; những người thành đạt. Nhân vật phải chịu đựng còn nguyên vẹn. Chúng tôi đã chăm sóc của người nghèo của chính chúng ta. Trong thời gian của các nước láng giềng khan hiếm giúp đỡ lẫn nhau. "Thời gian và một lần nữa, chúng tôi đi qua lò lửa; chúng tôi ra khỏi nó mỗi thời gian, tinh tế, với các chất dơ đốt đi, lại inspirited, nên thánh ". (Giáo Hội Kế hoạch phúc lợi, cuốn sách nhỏ, 1939, pp 8-9;.. nghiêng thêm) Trong cam kết này, chúng tôi đã tiên tri dẫn bằng ví dụ. Người ta nói rằng Tổng thống Wilford Woodruff yêu công việc. "Đối với ông đó là một may mắn, một đặc ân. ... Công việc vất vả của ông trong các hẻm núi, mồ hôi của mình trong lĩnh vực sau thu hoạch, ... là tất cả các bộ phận quan trọng trong nền kinh tế thần linh. ... "Để đổ mồ hôi, là một lệnh của Thiên Chúa càng nhiều để cầu nguyện." (F. Matthias Cowley, Wilford Woodruff: History of Life của Ngài và Lao động, Salt Lake City:.. Deseret News, 1909, pp 644-45) Trong ngày của chúng tôi, tôi biết không có ví dụ tốt của việc tuân theo các luật thiêng liêng của công việc hơn Chủ Tịch Kimball. Nhân cách của mình "Do it!" Triết học, Chủ Tịch Kimball đã gắn kết bản thân không chỉ để mưu cầu hạnh phúc, nhưng đối với hạnh phúc của sự theo đuổi. Có một lần, khi Tiến sĩ Wilkinson cho thấy mối quan tâm về sức khỏe của Tổng thống Kimball và nhu cầu ngày càng tăng, ông đã làm trên cơ thể của mình, Chủ Tịch Kimball trả lời một cách vui lòng, "Công việc của bạn, Brother Wilkinson, là để giữ cho tôi đi với tốc độ như tôi đi đi. "Điều này làm tôi nhớ đến những người nông dân đã cảm thấy một chút chậm chạp và đến gặp bác sĩ của mình. Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói với anh rằng vấn đề của ông là ông đã đốt nến của mình ở cả hai đầu. Người nông dân trả lời: "Tôi biết rằng trước khi tôi đến. Một số sáp nhiều hơn những gì tôi muốn từ bạn là. "Hoàn toàn cống hiến của Chủ Tịch Kimball cho công việc của mình một tiêu chuẩn cao cho tất cả chúng ta. Chúng tôi có một nghĩa vụ đạo đức để thực hiện khả năng cá nhân của chúng ta về tâm trí, cơ bắp, và tinh thần trong một cách mà sẽ trở về với Chúa, gia đình của chúng tôi, và xã hội chúng ta những thành quả của những nỗ lực tốt nhất của chúng tôi. Để làm ít hơn là sống cuộc sống của chúng ta chưa được hoàn thành. Nó là chối bỏ chính mình và những người phụ thuộc vào chúng tôi cơ hội và lợi thế. Chúng tôi làm việc để kiếm sống, đó là sự thật; nhưng khi chúng tôi làm việc cực nhọc, chúng ta cũng hãy nhớ rằng chúng ta đang xây dựng một cuộc sống. Công việc của chúng tôi sẽ xác định những gì mà cuộc sống sẽ được. Công việc là danh dự. Đó là liệu pháp tốt cho hầu hết các vấn đề. Nó là thuốc giải độc để lo lắng. Đó là những bộ cân bằng cho sự thiếu hụt của các khoản hiến tặng bản địa. Việc làm cho nó có thể cho trung bình tiếp cận thiên tài. Những gì chúng ta có thể thiếu trong chương trình aptitude, chúng ta có thể tạo nên cho hiệu suất. Theo đề xuất của Korsaren: "Nếu bạn là người nghèo, làm việc. ... Nếu bạn đang hạnh phúc, làm việc. Biếng nhác cho chỗ cho những nghi ngờ và sợ hãi. Nếu thất vọng đến, giữ ngay trên làm việc. Nếu nỗi buồn lấn át bạn, ... công việc. ... Khi vấp ngã đức tin và lý trí không thành công, chỉ làm việc. Khi giấc mơ bị phá bỏ và hy vọng dường như đã chết, làm việc. Làm việc như thể cuộc sống của bạn đang ở trong tình trạng nguy hiểm. Nó thực sự là. Không có vấn đề gì ails bạn, công việc. Làm việc một cách trung thực. ... Công việc chính là liều thuốc lớn nhất có sẵn cho cả những phiền não và thể chất "(The Forbes Scrapbook của tư tưởng trên Business of Life, New York:. Forbes Inc., 1968, p 427.). Tôi xin gợi ý một số yếu tố khác của công việc đạo đức đó rất quan trọng: 1. Là Các Thánh Hữu Ngày Sau, nếu chúng ta sẽ là đúng với tôn giáo của chúng ta, chúng ta phải thực hiện công việc có chất lượng cao. Đó là vấn đề của toàn vẹn. Tất cả các phần công việc chúng tôi làm là một bức chân dung của một trong những người tạo ra nó. Chúng tôi đang ngày càng quan tâm đến chất lượng giảm bớt công việc trong xã hội của chúng tôi. Trên mỗi bàn tay chúng ta thấy tay ​​nghề kém chất lượng mà bồi thường đầy đủ dự kiến, cho dù các sản phẩm đáp ứng các tiêu chuẩn chấp nhận được hay không. Chúng tôi phải được thúc đẩy bởi một lý tưởng cao hơn so với chỉ đơn giản là đáp ứng các tiêu chuẩn nhân tạo của một xã hội đã cho phép hiệu suất kém hơn để có thể chấp nhận được. Đó không phải là đạo đức Mormon. Trong thời gian thất nghiệp, Các Thánh Hữu Ngày người thực hành các nguyên tắc làm việc của tôn giáo của chúng ta nên có nhu cầu lớn. 2. Hãy để chúng tôi cung cấp đầy đủ, trung thực với nỗ lực công việc của mình như thể chúng tôi sở hữu doanh nghiệp. Trong một ý nghĩa rất thực tế, mỗi chúng ta là trong kinh doanh cho chính mình, không có vấn đề ai trả tiền cho chúng tôi. Hãy trung thực với chủ. Hãy chắc chắn rằng "người lao động là xứng đáng cho thuê của mình." (D & C 84:79.) Sử dụng lao động của chúng tôi nên được tốt nhất chúng tôi có trong chúng ta, không chỉ đủ sống hoặc để đáp ứng các tiêu chuẩn chung. Mỗi người chúng ta nên thiết lập một tiêu chuẩn cá nhân dựa trên khả năng của chúng tôi. Chúng ta hãy hình mẫu của các nhà tiên phong phương châm cũ:. Làm việc Một ngày đầy đủ cho Pay một ngày đầy đủ của 3. Tiếp tục đầu tư phát triển cá nhân của bạn. Mở rộng tầm nhìn nghề nghiệp của bạn bằng cách nghiên cứu liên tục. Sử dụng thời gian rảnh rỗi của bạn một cách khôn ngoan. Nếu chúng ta lãng phí phút mười ba mỗi ngày, đó là tương đương với hai tuần một năm không lương. Hãy tìm đến công việc hiện tại của bạn như là một bước đệm trên con đường sự nghiệp của bạn. Hãy dành thời gian để suy nghĩ. Các kích thước của hầu hết các công việc được hạn chế chỉ bởi tâm trí của người lao động không sáng tạo. Tôi thích những gì một doanh nhân khuyên dạy: "Nếu lúc đầu bạn không thành công, hãy thử một cái gì đó khó hơn!" 4. Để dạy cho con em chúng ta để làm việc là một nhiệm vụ chính của cha mẹ. Trẻ em của chúng tôi đã có kinh nghiệm thịnh vượng chưa từng được tạo ra bởi cha mẹ đã làm việc chăm chỉ để cung cấp những gì bản thân họ không có như cầu thủ trẻ. Nếu chúng ta để cứu con em chúng ta về thời gian và tinh thần, chúng ta phải đào tạo họ để làm việc. Họ phải học bằng ví dụ rằng công việc không phải là nhàm chán, nhưng một phước lành. May mắn là người đàn ông trẻ tuổi hoặc phụ nữ đã học được cách làm việc. Khôn ngoan là cha mẹ người yêu cầu trẻ em để tìm hiểu trách nhiệm và đáp ứng các tiêu chuẩn hiệu suất chấp nhận được. Trong ngày tưởng nhớ một người Mẹ, một Thánh Hữu Ngày Sau của mẹ đáng yêu, Beverly Graham, đánh giá cao việc đào tạo nhà cô. Cô nói: "tình yêu của mẹ bao gồm kỷ luật nghiêm ngặt, quy định và các quy định đã được thi hành vững chắc. Chúng tôi sử dụng các quy tắc như tinh bột cho xương sống của chúng tôi. "Mẹ yêu là một người mẹ và một người phụ nữ và rất thích nghệ thuật của homemaking. Cô đã vượt qua này về cho em gái tôi và tôi. Đó là với sự kiên nhẫn tuyệt vời mà cô đã dạy cho chúng tôi để may vá, nấu ăn, nhà sạch sẽ, sắt, vv Có thể reironing một áo sơ mi trắng Daddy cho đến khi nó đã hoàn hảo là một phước lành? Hoặc đứng dậy để làm giặt và ủi trước khi học một phước lành? Hoặc lột củ cải, đậu Hà Lan tách vỏ theo giờ, giạ xay xát và giạ ngô đóng hộp, hái quả tại crack của bình minh trước khi mặt trời đã quá nóng phước lành? Bạn không thể thuyết phục được tôi rồi, nhưng bạn có thể bây giờ. Họ đã dạy tôi bài học lớn trong giá trị của hành tiết kiệm, làm việc và trách nhiệm. "Khi chúng ta dạy cho con cái chúng ta những giá trị này, để chúng tôi nhấn mạnh các nguyên tắc trách nhiệm chung. Không bị nhầm lẫn bởi những nỗ lực để gắn nhãn cho một số công việc như đúng là nam hay nữ đúng. Nói chung, mỗi đứa trẻ cần phải biết làm thế nào để làm nấu ăn đơn giản, rửa bát, dọn dẹp nhà cửa, cắt cỏ, chăm sóc cho em bé, và rửa xe. Những kỹ năng này sẽ làm được gì nhiều để làm cho người lớn của họ sống hạnh phúc hơn và hiệu quả hơn. Bây giờ, những gì về thời gian giải trí của chúng tôi? Làm thế nào chúng ta sử dụng giải trí của chúng ta cũng không kém phần quan trọng để niềm vui của chúng tôi là theo đuổi nghề nghiệp của chúng tôi. Sử dụng hợp lý giải trí đòi hỏi sự phán xét ​​phân biệt đối xử. Giải trí của chúng tôi cung cấp cơ hội để đổi mới tinh thần, tâm trí và cơ thể. Đó là một thời gian để thờ phượng, cho gia đình, dịch vụ, cho nghiên cứu, giải trí lành mạnh. Nó mang đến sự hài hòa vào cuộc sống của chúng tôi. Giải trí không phải là vô ích. Chúa lên án sự biếng nhác. Ông nói, "Ngươi sẽ không nhàn rỗi đi thời gian của ngươi, ngươi sẽ không phải chôn tài năng của ngươi" (GLGƯ 60:13). Biếng nhác dưới mọi hình thức sản xuất nhàm chán, xung đột và bất hạnh. Nó tạo ra một vị trí tuyển dụng của giá trị, luống cho nghịch ngợm và cái ác. Nó là kẻ thù của sự tiến bộ



















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: