Chapter 1: Default ChapterDisclaimer; I don't own anything you'll reco dịch - Chapter 1: Default ChapterDisclaimer; I don't own anything you'll reco Việt làm thế nào để nói

Chapter 1: Default ChapterDisclaime

Chapter 1: Default Chapter




Disclaimer; I don't own anything you'll recognize.

A/N/: Thanks to Sabrina for betaing this chapter.

Harry Potter: The Ancestors' Call

Chapter One

Harry was lying on his bed, staring at the ceiling. He had been at the Dursleys for nearly a month and it was a living Hell. His aunt had decided he would have to help her with the chores, which meant she would give him a list of things-to-do and watch him over the day.

Dudley was still on his diet and the amount of food Harry was given, which had never been big, had decreased, too. The only thing which had prevented him from starving had been his friends. They had sent him some food after having received his call for help.

Moreover, the nurse from Dudley's school, having noticed that Dudley wasn't losing a pound had ordered the Dursleys to make him practice some sport during the holidays. After several shouting matches, it had been decided that Dudley would start learning martial arts. The thought of Dudley doing martial arts was enough to make Harry burst into fits of laughter.

In fact these martial arts lessons had been one of the only positive points of this month, if not the only. You see, the Dursleys had decided that Harry would go to these lessons, too, probably hoping he would spend it getting beaten the hell out of him. The only drawback to this was that Harry quickly discovered he was skilled for martial arts. His medium- height gave him great agility. Seeing that, the Dursleys had made him quit these lessons but Harry had got interested in it, so he continued to train himself early in the mornings when no one would see him or later at night when everyone was asleep.

Thanks to this and jogging in the mornings, he had become more muscular, even if he remained quite small and skinny. His hair was as wild as ever and his eyes were a deep green. The change was that they lacked the happiness (which you had been able to see in them before) which had disappeared since the Third task.

Nightmares plagued him. Every night he would dream of Cedric, Voldemort, murders and tortures. He didn't know what was going on in the magical world, and his friends didn't tell him anything about Voldemort.

Harry sighed. He knew that this year would be tough. Voldemort was after him, and wouldn't stop before seeing Harry dead. Since his scar had hurt him several times during the month, he knew Voldemort had again started to gain the power he had had before his first encounter with Harry.

This encounter had given Harry the lightning scar on his forehead. It had also made him famous in the wizarding world: when he was a year old, Voldemort, thanks to the betrayal of Wormtail, had found the Potters and killed them. Then he had tried to kill Harry. But to the astonishment of everyone, the curse had bounced off Harry and hit Voldemort, making him a shadow without any power. Harry knew now, that it was his mother's sacrifice, which had protected him.

After that, he had been sent to the Dursleys. He had only discovered the wizarding world when he had received his Hogwarts letter. During the past four years, he had encountered Voldemort three times. He had also found out about his godfather, Sirius, who had been accused of the Potter's betrayal. Sirius had been put in Azkaban from where he had escaped in Harry's third year. And last year, Voldemort had recovered his full powers and Cedric had died in front of Harry's eyes and he still blamed himself for it. He shook his head. Dwelling on it wouldn't help Cedric. However, he couldn't stop himself from thinking about it and it was eating him from the inside.

He sighed again. Today was his birthday. As usual, the Dursleys had forgotten about it. Harry didn't mind; he was used to this treatment by now. But the fact that he hadn't received anything from his friends yet was worrying him.

As though his thoughts had been heard, six owls flew through the window. Harry immediately recognized Pig and Hedwig. The owls dropped their packages. Harry took them and opened Ron's first.

Hi Harry!

Happy Birthday!

How are you? Are the Muggles treating you well? Threaten them with Sirius if they don't! Hope you'll like your present. Here it's quite calm. The twins have stayed in their bedroom for most of the month, sending and receiving owls every day. Sometimes we hear some loud noises but they won't say what they're up to!

We've asked Dumbledore if you could come but he hasn't answered us yet.

See you soon!

Ron

Harry opened the package. Ron had got him a box of Bertie Bott's Every Flavour Beans and a Training Snitch! Harry looked at it with bright eyes. He was sure that it was quite expensive, but the twins might have helped Ron buying it.

He opened Hermione's present.

Happy Birthday Harry!

I hope you're fine. I spent two weeks in Bulgaria with Viktor. It was amazing! This country has such an interesting history! It's so interesting... and guess what! I've been made a prefect! Isn't it great?

Do you like Mercury? He's my new owl. My parents bought him when they learned about me being a prefect.

Anyway, things are becoming darker and darker in the wizarding world. Fudge still doesn't believe in Voldemort's return, despite the few attack, which have taken place in the country. He says they're terrorists impersonating Death Eaters to spread panic in England. But he's loosing support.

Enough with that. I hope the Dursleys treat you well.

Love,

Hermione

Hermione had given him books, as usual: 'Curses, Hexes, how to defend yourself against them' and 'Legends of Quidditch'. He was thankful for them as they might be of help this year and promised himself to read them.

Hagrid's letter was the next.

Happy birthday Harry!

How are you doing? Hope you're fine with these Muggles of yours. I'm now on a mission with Olympe. She says Happy birthday, too. I hope you like your present!

Hagrid

Hagrid had sent him one of his rock cakes and a little box.

The box contained a powder that could stop any kind of poison. At least that was what the note accompanying it said. It might be useful.

Then Harry turned to open the three remaining letters.

One of them was from Sirius. The man was asking how he was. He also said he was currently on a mission for Dumbledore and told Harry that Peter had been spotted during an attack so he might be cleared. He had given Harry a small pocket mirror that could show the holder where a person was, wherever they were if they weren't protected by a spell, of course.

The second letter was from the twins. They thanked him for the money, telling him that they were progressing with their shop. They gave him a few of their inventions "to test them on your family" as they said.

The last one was from Hogwarts.

Dear Mr. Potter,

I'm glad to announce that you have been made a prefect along with Miss Granger. Congratulations! Enclosed, you'll find the list of the material needed this year and your prefect badge. You'll have to wear it all times, except for Quidditch.

Sincerely,

Minerva McGonagall

Harry was delighted by this. He was a prefect! Then he realized that Ron hadn't been made one, and started to dread his reaction. Last year, Ron had been extremely jealous of Harry and hadn't spoken to him for a few months. Harry sighed and looked at the list. It was the usual list but for one thing which caught his attention directly. The students were asked to buy dueling robes and books. Harry just hoped that if they were to learn how to duel, the teacher would be better than Lockhart had been.

He quickly wrote thank-you notes to his friends. Then he noticed that it was nearly midnight. Suddenly he felt something burning in his hand. He looked at it and jumped in surprise. His right hand was glowing brightly. It was surrounded by a blinding light blue glow. The burning feeling got stronger and he tried to get a closer look at it. When the glow started to fade, he discovered that something had appeared in his palm. It seemed like the beginning of a rune, but he wasn't sure of that. He touched it and winced. It hurt. Slightly confused, he decided to wait for Hedwig's return and to write to Dumbledore about it. The headmaster would know what to do. Having made up his mind, he tried to sleep, but his thoughts always came back to what had just happened. Finally he managed to fall asleep, only to be woken up a few hours later by his aunt's shouts

The following days passed uneventfully. Harry had almost forgotten about the rune in his palm. Sure, he sometimes thought about it, but it wasn't hurting him anymore. He was still waiting for Hedwig to come back. But he knew it would take a while as he had sent her to Sirius. As he was still into hiding he could be anywhere, even in a very far away place.

A week had passed since his birthday, the Dursleys were their usual selves, and every evening Harry fell exhausted onto his bed. He was probably one of the only students to want to come back to school. Suddenly he experienced this strange feeling in his hand again, except it was more painful. He looked at his hand and saw it glowing but this time it had an amber glow.

It lasted for a few minutes. And afterwards he immediately noticed a new part of the rune, which had appeared. He looked at it, confused, then angry. Apparently, the pain, the fame, knowing the fact he was responsible for Cedric's death and Voldemort's return, and being the Boy Who Lived, Voldemort's foremost enemy wasn't enough! Something else had to happen to him! Why couldn't he spend a normal year like everyone else, a year without troubles following him, death threats, a year without anything strange happening to him! Was it too much to ask?

He looked at his palm, angrily. He didn't understand the meaning of the rune. He wanted to rip it from his hand, but knew he couldn't do anything except wait for Hedwig to return.

He was lying on his bed, thinking for a while before falling asleep.

The next morning he woke up and immediatel
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 1: Mặc định chươngTuyên bố từ chối; Tôi không của riêng bất cứ điều gì bạn sẽ nhận ra.Một/N /: nhờ để Sabrina betaing chöông naøy.Harry Potter: Tổ tiên gọiChương mộtHarry đang nằm trên giường của mình, nhìn trần nhà. Ông đã tại các Dursleys cho gần một tháng và nó là một cuộc sống địa ngục. Dì của ông đã quyết định ông sẽ phải giúp đỡ cô ấy với việc vặt, có nghĩa là cô ấy sẽ cho anh ta một danh sách những điều để làm và xem anh ta cả ngày.Dudley đã vẫn còn trên chế độ ăn uống của mình và số lượng thực phẩm Harry đã được đưa ra, mà chưa bao giờ được lớn, đã giảm đi, quá. Điều duy nhất mà đã ngăn cản anh ta từ đói đã là bạn bè của mình. Họ đã gửi anh ta một số thực phẩm sau khi đã nhận được cuộc gọi của mình để được giúp đỡ.Hơn nữa, các y tá trường học của Dudley, có nhận thấy rằng Dudley đã không mất một pound đã ra lệnh Dursleys để làm cho anh ta thực hành một số môn thể thao trong những ngày nghỉ. Sau khi một số reo hò trận đấu, nó đã được quyết định rằng Dudley sẽ bắt đầu học võ thuật. Những suy nghĩ của Dudley làm võ thuật là đủ để làm cho Harry burst vào phù hợp của cười.Trong thực tế những bài học võ thuật đã là một trong những điểm chỉ tích cực của tháng này, nếu không phải là duy nhất. Bạn thấy, các Dursleys đã quyết định rằng Harry sẽ đi vào những bài học, quá, có thể hy vọng ông sẽ dành nó nhận được bị đánh đập địa ngục ra khỏi anh ta. Hạn chế duy nhất này là Harry nhanh chóng phát hiện ông là có tay nghề cho võ thuật. Chiều cao trung bình của anh đã cho anh ta tính linh hoạt tuyệt vời. Thấy rằng, các Dursleys đã làm cho anh ta bỏ những bài học nhưng Harry đã có quan tâm đến nó, vì vậy ông tiếp tục đào tạo mình sớm vào buổi sáng khi không ai sẽ nhìn thấy anh ta hoặc muộn vào ban đêm khi tất cả mọi người đã ngủ.Nhờ điều này và chạy bộ vào buổi sáng, ông đã là hơn cơ bắp, ngay cả khi ông vẫn còn khá nhỏ và skinny. Mái tóc của mình là như hoang dã như bao giờ hết và đôi mắt của ông đã là một màu xanh sâu. Sự thay đổi là rằng họ không có hạnh phúc (mà bạn đã có thể nhìn thấy trong họ trước) mà đã biến mất kể từ thứ ba nhiệm vụ.Cơn ác mộng cản hắn. Mỗi đêm, ông sẽ mơ ước của Cedric, Chúa tể Voldemort, vụ giết người và tra tấn. Ông không biết những gì đã xảy ra trong thế giới huyền diệu, và bạn bè của mình không nói cho anh ta bất cứ điều gì về Voldemort.Harry thở dài. Ông biết rằng trong năm nay sẽ là khó khăn. Voldemort đã sau khi anh ta, và sẽ không dừng lại trước khi nhìn thấy Harry chết. Kể từ khi vết sẹo của ông đã thương anh ta nhiều lần trong tháng, ông biết Voldemort đã bắt đầu một lần nữa để đạt được sức mạnh mà ông đã có trước khi ông lần đầu tiên gặp phải với Harry.Cuộc gặp gỡ này đã cho Harry sét sẹo trên trán của mình. Nó có cũng làm cho anh ta nổi tiếng trên thế giới tồn: khi ông là một năm cũ, Chúa tể Voldemort, nhờ sự phản bội của Wormtail, đã tìm thấy các Potters và giết họ. Sau đó, ông đã cố gắng để giết Harry. Nhưng để ngạc nhiên của tất cả mọi người, lời nguyền đã bị trả tắt Harry và nhấn Voldemort, làm cho anh ta một bóng mà không có bất cứ quyền lực. Harry bây giờ, biết rằng nó là sự hy sinh của mẹ, có bảo vệ anh ta.Sau đó, ông đã được gửi đến các Dursleys. Ông chỉ đã khám phá ra thế giới tồn khi ông đã nhận được thư Hogwarts. Trong bốn năm qua, ông đã gặp Voldemort ba lần. Ông cũng đã phát hiện ra về bố đỡ đầu, Sirius, người đã bị cáo buộc của sự phản bội của Potter. Sirius đã được đặt trong ngục Azkaban từ nơi ông đã trốn thoát trong năm thứ ba của Harry. Và năm ngoái, Voldemort đã hồi phục sức mạnh đầy đủ của mình và Cedric đã chết ở phía trước của mắt của Harry và ông vẫn đổ lỗi cho mình cho nó. Ông bắt đầu. Ở trên nó sẽ không giúp đỡ Cedric. Tuy nhiên, ông không thể ngăn chặn chính mình từ suy nghĩ về nó và nó đã ăn anh ta từ bên trong.Ông thở dài một lần nữa. Hôm nay là sinh nhật của ông. Như thường lệ, các Dursleys đã quên về nó. Harry đã không nhớ; ông đã sử dụng để điều trị này bây giờ. Nhưng một thực tế rằng ông đã không nhận được bất cứ điều gì từ bạn bè của mình chưa lo lắng anh ta.Như thể suy nghĩ của ông đã được nghe, sáu cú bay qua cửa sổ. Harry ngay lập tức nhận ra lợn và Hedwig. Các cú bỏ gói của họ. Harry đã đưa họ và Ron mở đầu tiên của.Hi Harry!Chúc mừng Sinh nhật!Bạn khoẻ không? Những Muggle các điều trị bạn tốt? Đe dọa chúng với Sirius nếu họ không! Hy vọng bạn sẽ thích hiện tại của bạn. Ở đây nó là khá bình tĩnh. Cả hai đều đã ở lại trong phòng ngủ của họ đối với hầu hết tháng, gửi và nhận cú mỗi ngày. Đôi khi chúng tôi nghe một số tiếng ồn nhưng họ sẽ không nói những gì họ đang tới!Chúng tôi đã hỏi giáo sư Dumbledore nếu bạn có thể đi, nhưng ông đã không trả lời chúng tôi được nêu ra.Gặp lại bạn sớm!RonHarry đã mở gói. Ron cũng đã có anh ta một hộp của Bertie Bott mỗi hạt cà phê hương vị và một mui đào tạo! Harry nhìn vào nó với đôi mắt sáng. Ông đã chắc chắn rằng nó đã khá tốn kém, nhưng cả hai đều có thể đã giúp Ron mua nó.Ông mở hiện tại của Hermione.Chúc mừng sinh nhật Harry!Tôi hy vọng bạn đang sử dụng tốt. Tôi đã trải qua hai tuần ở Bulgaria với Viktor. Nó là tuyệt vời! Đất nước này có một lịch sử thú vị! Nó là như vậy thú vị... và đoán những gì! Tôi đã thực hiện một trưởng ban! Không phải là nó tuyệt vời?Bạn có thích Mercury? Ông là con cú mới của tôi. Cha mẹ tôi đã mua anh ta khi họ đã học được về tôi là một trưởng ban. Dù sao, những thứ đang trở nên tối hơn và sẫm màu hơn trên thế giới dành. Tin giờ chót vẫn không tin vào trở lại của Chúa tể Voldemort, mặc dù các cuộc tấn công vài, đó đã diễn ra trong nước. Ông nói rằng họ là những kẻ khủng bố đang mạo danh tiểu tử thần thực để lây lan hoảng loạn ở Anh. Nhưng ông mất hỗ trợ.Đủ với điều đó. Tôi hy vọng các Dursleys điều trị bạn tốt.YêuHermioneHermione đã cho ông sách, như bình thường: ' lời nguyền, Hexes, làm thế nào để bảo vệ mình chống lại họ ' và 'Truyền thuyết Quidditch'. Ông được biết ơn đối với họ khi họ có thể giúp đỡ năm nay và đã hứa với chính mình để đọc chúng.Lá thư của Hagrid đã là tiếp theo.Chúc mừng sinh nhật Harry!Bạn có khoẻ không? Hy vọng bạn đang sử dụng tốt với những Muggle của bạn. Tôi bây giờ là một nhiệm vụ với Olympe. Cô nói chúc mừng sinh nhật, quá. Tôi hy vọng bạn thích hiện tại của bạn!HagridHagrid đã gửi cho anh ta một bánh đá của mình và một hộp nhỏ.Hộp chứa một bột có thể ngăn chặn bất kỳ loại chất độc. At ít nhất đó là những gì nói ghi chú đi kèm với nó. Nó có thể là hữu ích.Sau đó, Harry quay sang mở các chữ cái còn lại ba.Một trong số họ là từ Sirius. Người đàn ông đã yêu cầu như thế nào ông. Ông cũng cho biết ông hiện đang ngày một nhiệm vụ cho giáo sư Dumbledore và nói với Harry rằng Peter đã được phát hiện trong một cuộc tấn công để ông có thể bị xóa. Ông đã cho Harry một gương túi nhỏ mà có thể hiển thị chủ nơi một người là, bất cứ nơi nào chúng là nếu chúng không bảo vệ bởi một chính tả, tất nhiên.Bức thư thứ hai từ các em sinh đôi. Họ cảm ơn ông cho tiền, nói với ông rằng họ đã tiến triển với cửa hàng của họ. Họ đã cho anh ta một vài người trong số các sáng chế của họ "để thử nghiệm chúng trên gia đình của bạn" như họ nói.Cuối cùng là từ Hogwarts.Thưa ông Potter,Tôi vui mừng thông báo rằng bạn đã được thực hiện một trưởng ban cùng với Hoa hậu Granger. Chúc mừng! Kèm theo, bạn sẽ tìm thấy danh sách các tài liệu cần thiết năm nay và huy hiệu trưởng ban. Bạn sẽ phải mặc nó tất cả các lần, ngoại trừ Quidditch.Trân trọngMinerva McGonagallHarry đã rất vui mừng bằng cách này. Ông là trưởng ban một! Sau đó ông nhận ra rằng Ron đã không được thực hiện một, và bắt đầu oai phản ứng của mình. Năm ngoái, Ron đã rất ghen tuông của Harry và đã không nói chuyện với anh ta cho một vài tháng. Harry thở dài và xem xét danh sách. Đó là danh sách bình thường nhưng đối với một điều mà bắt gặp sự chú ý của mình trực tiếp. Các sinh viên được yêu cầu mua áo đấu tay đôi và sách. Harry chỉ hy vọng rằng nếu họ là để tìm hiểu làm thế nào để đấu, các giáo viên sẽ là tốt hơn so với Lockhart đã.Ông đã viết một cách nhanh chóng cảm ơn chú để bạn bè của mình. Sau đó, ông nhận thấy rằng nó đã gần nửa đêm. Đột nhiên, ông cảm thấy một cái gì đó đốt trong bàn tay của mình. Ông nhìn vào nó và nhảy vào bất ngờ. Tay phải của ông phát sáng rực rỡ. Nó được bao quanh bởi một ánh sáng màu xanh ánh sáng blinding. Đốt cảm giác nhận mạnh mẽ hơn và ông đã cố gắng để có được một cái nhìn gần hơn vào nó. Khi ánh sáng bắt đầu mờ dần, ông phát hiện ra rằng một cái gì đó đã xuất hiện trong palm của mình. Nó có vẻ như sự khởi đầu của một rune, nhưng ông đã không chắc chắn về điều đó. Ông chạm vào nó và winced. Nó đau. Một chút bối rối, ông đã quyết định chờ đợi trở lại của Hedwig và ghi vào Dumbledore về nó. Hiệu trưởng sẽ biết phải làm gì. Có thực hiện lên tâm trí của mình, ông đã cố gắng để ngủ, nhưng suy nghĩ của mình luôn luôn trở lại để chỉ những gì đã xảy ra. Cuối cùng ông quản lý để rơi vào giấc ngủ, chỉ để được đánh thức dậy một vài giờ sau đó bởi dì của mình shoutsNhững ngày sau đây thông qua uneventfully. Harry đã quên hầu như trong palm của ông về rune. Chắc chắn, ông đôi khi nghĩ về nó, nhưng nó đã không làm tổn thương anh ta nữa. Ông vẫn chờ đợi Hedwig trở lại. Nhưng ông biết nó sẽ mất một lúc như ông đã gửi cô đến Sirius. Như ông đã vẫn còn vào ẩn ông có thể là bất cứ nơi nào, ngay cả ở một nơi rất xa.Một tuần đã trôi qua kể từ ngày sinh nhật của mình, các Dursleys đã là bản thân thông thường của họ, và mỗi buổi tối, Harry đã giảm hết lên giường của mình. Ông có lẽ là một trong các sinh viên chỉ muốn trở lại trường học. Đột nhiên ông có kinh nghiệm này cảm giác lạ trong bàn tay của mình một lần nữa, ngoại trừ nó là đau đớn hơn. Ông nhìn bàn tay của mình và thấy nó phát sáng nhưng thời gian này nó có một ánh sáng hổ phách.Nó kéo dài trong vài phút. Và sau đó ông ngay lập tức nhận thấy một phần mới của rune, đã xuất hiện. Ông nhìn vào nó, bối rối, sau đó tức giận. Rõ ràng, những đau đớn, danh tiếng, biết thực tế ông chịu trách nhiệm về cái chết của Cedric và Voldemort của trở lại, và là cậu bé người sống, kẻ thù của Chúa tể Voldemort quan trọng nhất là không đủ! Cái gì khác đã xảy ra với anh ta! Tại sao ông không thể chi tiêu bình thường một năm như mọi người khác, một năm mà không có rắc rối sau anh ta, mối đe dọa chết, một năm mà không có bất cứ điều gì lạ xảy ra với anh ta! Là nó quá nhiều để yêu cầu?Ông nhìn vào lòng bàn tay của mình, giận dữ. Ông đã không hiểu ý nghĩa của rune. Ông muốn tách nó từ bàn tay của mình, nhưng biết ông không thể làm bất cứ điều gì ngoại trừ chờ đợi cho Hedwig để trở về.He was lying on his bed, thinking for a while before falling asleep.The next morning he woke up and immediatel
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: