What happens in this case to your appointment…with this Godet…Godot…Go dịch - What happens in this case to your appointment…with this Godet…Godot…Go Việt làm thế nào để nói

What happens in this case to your a

What happens in this case to your appointment…with this
Godet…Godot…Godin… anyhow you see who I mean, who has your future in his
hands (19).
The possibility that Godot might represent “tomorrow” also could be reasonable
way of interpreting who he is. It is obvious that the tramps in Waiting for Godot have been 23
waiting for Godot for a long time, even though the person “didn’t say for sure he’d come”
(10). During the play, the audience witnesses neither any accomplishment, nor any loss
within these two days, and we come to realize that somehow the tramps’ intention is to
meet Godot, and waiting is the action they choose to accomplish their desire. They are
hoping that if Godot does not come “today” then he may come “tomorrow”, but when
tomorrow arrives it is the same hope once again, and it is again “tomorrow” which will
never arrive. Therefore, the illusion of “tomorrow” reflects Godot, although the tramps may
not be ready accept the fact that Godot is an illusion, and that he may only be a fictional
figure in the mind of Vladimir. Angela Hotaling’s ideas on this are described in her article,
“Godot will never come and the clarity that Godot might offer will never be reached” (11).
However, this cannot be certain, as the tramps are going to be waiting tomorrow for Godot,
he may appear tomorrow denying all our arguments.
However, since the audience is in the darkness about who Godot really is, the
audience has many choices in interpreting him. The fact that there are so few details of one
of the main characters makes it difficult for the audience to figure out what sort of character
they are waiting for, and therefore they can apply their own hopes and expectations to
Godot’s identity. These ideas can be seen Anthony Chadwick’s opinion for the possibilities
that Godot might represent is:
He (Godot) is simultaneously whatever we think he is and not what we think he is:
he is an absence, who can be interpreted at moments as God, death, the lord of the
manor, a benefactor, even Pozzo. But Godot has a function rather than a meaning.
He stands for what keeps us chained – to and in – existence. He is the unknowable
that represents hope in an age when there is no hope, he is whatever fiction we want
him to be – as long as he justifies our life-as-waiting.
Since the tramps have been waiting “Fifty years maybe” (35), it is understandable
for the tramps to be frustrated after they have been manipulated for so many years.
Throughout the play, although Vladimir persuades Estragon not to give up hope on Godot, 24
Godot’s absence makes Vladimir frustrated, disappointed as well depressed when they do
not attain what they are waiting for, he goes on:
Or for night to fall. (Pause.) We have kept our appointment and that’s an end to
that. We are not saints, but we have kept our appointment. How many people can
boast as much? (51).
When their only hope fades away, they become hopeless and that may be the reason they
came up with the idea of hanging themselves. Angela Hotaling brings the same idea that
“Vladimir and Estragon, frustrated and discouraged contemplate not showing up and decide
that when they arrive tomorrow they will bring a rope to hang themselves” (3).
The play seems to suggest that not waiting for Godot could result in some sort of
punishment. When they do not see a shadow of Godot by the time night falls, they think of
giving up on him, but they are afraid to disobey or disrespect Godot by not coming
tomorrow. At the end of the second act Estragon asks, “If we dropped him? (pause.) If we
dropped him?” Vladimir reply is “He’d punish us” (59). Therefore, they come tomorrow to
wait for Godot as Estragon asks “You say we have to come back to-morrow? Vladimir
“Yes” (60), is it because they “have” to, not because they “want” to? Angela Hotaling
insists “Without Godot, the men have lost the meaning to their days. What is the
“punishment” for dropping Godot? It is essentially the loss of meaning” (4).
Beckett has created the entire plot of the play based on the themes of unknown and
uncertainty. Since the uncertainty takes part in unknown, the rest of the chapter is reserved
for discussing the uncertainty in Waiting for Godot. Esslin sees the play as a production
which produces the feelings of uncertainty:
In Waiting for Godot, the feeling of uncertainty it produces, the ebb and flow of this
uncertainty-from the hope of discovering the identity of Godot to its repeated
disappointment - are themselves the essence of the play. (The Theatre of the
Absurd, 45). 25
The play provides the idea that whatever is certain in this moment may turn out to
be uncertain in the next moment, and as Estragon insists “No, nothing is certain” (35). In
act one Pozzo and Lucky were healthy, but in act two, the following day, Pozzo has
become blind and Lucky dumb. Pozzo, the master, was “rich, powerful, and certain of
himself” (The Theatre of the Absurd, 48), the day before, but the following day he is as
deflated as a balloon without air. In only one day both of their lives have changed. Pozzo’s
dialogue in the second act is an excellent illustration of the uncertainty of life, which is,
ironically, one of the few certainties in life:
Have you not done tormenting me with your accursed time!...One day, is that not
enough for you, one day he went dumb, one day I went blind, one day we’ll go
deaf, one day we were bone, one day we shall die, the same day, the same second,
is that not enough for you? They give birth astride of a grave, the light gleams an
instant, then it’s night once more. (He jerks the rope.) On! (57).
The tramps idea of uncertainty in life proves the argument mentioned in chapter
one, the tramps intention is to spend their time doing nothing. Unfortunately, the tramps do
not try to use the time but “Let it to go to waste” (52), for unknown Godot, and it seems
that they have come to the conclusion “Nothing to be done” (7,8,14), a phrase which is
constantly repeated throughout the play. They are certain that whatever they achieve will
last only for a short time, that in one second they will lose everything, and end up attaining
nothing, stuck in the same place where they began. Hence, they simply do not try to change
the present situation, because what is certain in this moment may turns out to be uncertain
in the next as Vladimir says “Nothing is certain when you’re about” (10). So they may
think that there is no reason to work, if the only certainty in life is uncertainty as Vladimir
insists:
We wait. We are bored. No, don’t protest, we are bored to death, there’s no
denying it. Good. A diversion comes along and what do we do? We let it go to 26
waste. Come, let’s get to work! In an instant all will vanish and we’ll be alone
once more, in the midst of nothingness (52).
If we put this idea “In an instant all will vanish and we’ll be alone once more, in the midst
of nothingness” (52), on a large scale then the events of the play remain the same and go
round and round, like a circle as Vladimir says “Sometimes I feel it coming all the same”
(8). The tramps disconsolate situation parallels our lives’ circle of birth, survival, death and
rebirth.
Angela Hotaling points out “Death seems so attractive” to the tramps “because it
seems to end the confusion of existence” (7). The realist reflection throughout the absurdity
in the play is Vladimir’s philosophy for death, which is also the only certainty in our lives.
We have no doubt that one day we will die, but what we do not know is when we will die,
even though we know that it could be today or tomorrow. The play seems to raise the
question of whether they are waiting for death, because he says “We are bored to death”
(52), certainly they are not prepared for death. If someone is bored to death, he wants to
continue living, which is what the tramps seem intent on doing. Although Angela Hotaling
argues that death seems to attract the tramps, Anthony Chadwick points out Beckett’s
characters are not born for death, but they are born sinful, he explains it as such:
There is the abiding concern with death and dying, but death as an event is
presented as desired but ultimately impossible, whereas dying as a process is shown
to be our only sure reality. Beckett’s characters are haunted by ‘the sin of having
been born‘, a sin which they can never expiate.
The two men’s decision is quite different from the reality of the method that they
choose for continuing to live when they are bored to death. They spend their time waiting
for Godot, which does not make them happy and satisfied, but rather only makes them
miserable and disconsolate. Nevertheless, they strongly believe in the uncertainty of life,27
therefore, they do not attempt to make any changes, because everything they have done will
vanish in an instant, resulting in no reward for their time and hard work
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Điều gì xảy ra trong trường hợp này để bổ nhiệm của bạn... với điều này
Godet...Godot...Godin... nhưng dù sao bạn thấy những người tôi có nghĩa là, những người có tương lai của bạn trong
tay (19).
khả năng rằng Godot có thể đại diện cho "ngày mai" cũng có thể được hợp lý
cách giải thích những người Anh ta. Nó là hiển nhiên rằng các tramps trong Waiting for Godot đã có 23
chờ Godot trong một thời gian dài, mặc dù người "không nói chắc chắn ông sẽ đến"
(10). Trong khi chơi, khán giả chứng kiến bất kỳ hoàn thành, cũng như bất kỳ tổn thất
trong vòng hai ngày, và chúng tôi đến để nhận ra rằng bằng cách nào đó tramps' ý định là để
đáp ứng Godot, và chờ đợi là hành động họ muốn thực hiện mong muốn của họ. Họ là
Hy vọng rằng nếu Godot không đến "hôm nay", sau đó ông có thể đến "ngày mai", nhưng khi
ngày mai đến nó là hy vọng cùng một lần nữa, và nó là một lần nữa "ngày mai" đó sẽ
không bao giờ đến. Vì vậy, những ảo ảnh của "ngày mai" phản ánh Godot, mặc dù các tramps có thể
không sẵn sàng chấp nhận một thực tế Godot là một ảo ảnh, và rằng ông có thể chỉ là một nhân vật
tìm trong tâm trí của Vladimir. Angela Hotaling của ý tưởng về điều này được mô tả trong bài viết của mình,
"Godot sẽ không bao giờ đến và rõ ràng Godot có thể cung cấp sẽ không bao giờ được tới" (11).
Tuy nhiên, điều này không chắc chắn, như các tramps sẽ chờ đợi ngày mai Godot,
ông có thể xuất hiện vào ngày mai từ chối tất cả các đối số của chúng tôi.
Tuy nhiên, kể từ khi các đối tượng là trong bóng tối về Godot thực sự là ai, các
đối tượng có nhiều sự lựa chọn trong giải thích anh ta. Thực tế là có rất ít thông tin chi tiết của một
của các nhân vật chính làm cho nó khó khăn cho các đối tượng để tìm ra những gì sắp xếp của nhân vật
họ đang chờ đợi, và do đó họ có thể áp dụng hy vọng và sự mong đợi để
Godot của danh tính. Những ý tưởng có thể là nhìn thấy Anthony Chadwick ý kiến cho khả năng
Godot có thể đại diện cho là:
ông (Godot) đồng thời là bất cứ điều gì chúng tôi nghĩ rằng ông là và không phải những gì chúng tôi nghĩ rằng ông là:
ông là một sự vắng mặt, những người có thể được giải thích ở những khoảnh khắc như Thiên Chúa, cái chết, Chúa của các
manor, một ân nhân, thậm chí Pozzo. Nhưng Godot có một chức năng chứ không phải là một ý nghĩa.
Ông là viết tắt cho những gì giữ chúng ta bị xích-để và trong-sự tồn tại. Ông là unknowable
mà đại diện cho hy vọng trong một thời đại khi không có không có hy vọng, ông là viễn tưởng bất cứ điều gì chúng tôi muốn
ông là-miễn là ông biện minh cho cuộc sống của chúng tôi-như-chờ đợi.
kể từ khi các tramps đã chờ đợi "năm mươi có thể" (35), nó là dễ hiểu
cho tramps để được thất vọng sau khi họ đã được chế tác cho rất nhiều năm.
Trong suốt vở kịch, mặc dù Vladimir persuades Estragon không đến từ bỏ hy vọng vào Godot, 24
làm cho sự vắng mặt của Godot Vladimir thất vọng, thất vọng cũng chán nản khi họ làm
không đạt được những gì họ đang chờ đợi, ông đi về:
hoặc cho đêm rơi. (Tạm dừng). Chúng tôi đã giữ hẹn của chúng tôi và đó là một kết thúc để
mà. Chúng tôi không phải là Thánh, nhưng chúng tôi đã giữ hẹn của chúng tôi. Làm thế nào nhiều người có thể
khoe khoang càng nhiều? (51).
Khi hy vọng duy nhất của họ mất dần đi, họ trở nên vô vọng và có thể là lý do họ
đến với ý tưởng của treo mình. Angela Hotaling mang lại cùng một ý tưởng mà
"Vladimir và Estragon, thất vọng và khuyến khích suy niệm không hiện lên và quyết định
rằng khi họ đến nơi vào ngày mai họ sẽ mang lại một sợi dây thừng treo mình" (3).
Vở kịch dường như cho thấy rằng không phải chờ Godot có thể dẫn đến một số loại
trừng phạt. Khi họ không thấy một bóng tối của Godot đến đêm thời gian rơi, họ nghĩ về
bỏ về anh ta, nhưng họ đang sợ không tuân theo hoặc không tôn trọng Godot không đến
vào ngày mai. Ở phần cuối của các hành động thứ hai Estragon hỏi, "nếu chúng tôi bỏ anh ta? (tạm dừng). Nếu chúng tôi
bỏ anh ta?"Vladimir trả lời là"Ông sẽ trừng phạt chúng tôi"(59). Vì vậy, họ đến vào ngày mai để
chờ Godot như Estragon hỏi "bạn nói chúng ta phải trở lại để morrow? Vladimir
"Có" (60), là nó, vì họ "có", không phải vì họ "muốn" để? Angela Hotaling
khẳng định "mà không có Godot, những người đàn ông đã mất ý nghĩa đến ngày của họ. Những gì là các
"trừng phạt" cho rơi Godot? Nó là chủ yếu là sự mất ý nghĩa"(4).
Beckett đã tạo ra toàn bộ cốt truyện của vở kịch dựa trên những chủ đề của chưa biết và
không chắc chắn. Kể từ khi sự không chắc chắn tham gia vào chưa biết, phần còn lại của chương được dành riêng
để thảo luận về sự không chắc chắn trong Waiting for Godot. Esslin thấy vở như là một sản xuất
mà tạo ra những cảm giác của sự không chắc chắn:
trong Waiting for Godot, cảm giác của sự không chắc chắn nó tạo ra, suy tàn và dòng chảy của điều này
không chắc chắn-từ Hy vọng khám phá bản sắc của Godot để lặp đi lặp lại của nó
thất vọng - là bản thân những tinh túy của vở kịch. (Nhà hát của các
ngớ ngẩn, 45). 25
vở cung cấp ý tưởng rằng bất cứ điều gì là nhất định trong thời điểm này có thể bật ra
được không chắc chắn trong thời điểm tiếp theo, và như Estragon nhấn mạnh "không, không có gì là nhất định"(35). Ở
hành động một Pozzo và Lucky được khỏe mạnh, nhưng trong hành động hai, ngày hôm sau, Pozzo có
trở thành mù và may mắn câm. Pozzo, Thạc sĩ, là "phong phú, mạnh mẽ, và một số của
mình" (The nhà hát của Absurd, 48), ngày trước khi, nhưng ngày hôm sau ông là
xì hơi như một quả bóng mà không có máy. Trong chỉ một ngày cả hai cuộc sống của họ đã thay đổi. Của Pozzo
đối thoại trong hành động thứ hai là một minh hoạ tuyệt vời của sự không chắc chắn của cuộc sống, đó là,
trớ trêu thay, một trong những chắc chắn vài trong cuộc sống:
bạn đã không làm tormenting tôi với thời gian accursed của bạn...Một ngày, là không
đủ cho bạn, một ngày ông câm, một ngày tôi đã mù, một ngày chúng tôi sẽ đi
điếc, một ngày chúng tôi đã xương, một ngày chúng ta sẽ chết, cùng ngày, cùng một thứ hai,
đó không phải là đủ cho bạn? Họ cung cấp cho sinh của một ngôi mộ, gleams ánh sáng một
ngay lập tức, sau đó nó là đêm một lần nữa. (Ông giật dây.) Ngày! (57).
chứng minh ý tưởng tramps không chắc chắn trong cuộc sống các đối số được đề cập trong chương
một, tramps ý định là để dành thời gian của họ không làm gì. Thật không may, các tramps làm
không cố gắng sử dụng thời gian nhưng "Để cho nó để đi đến chất thải" (52), cho Godot không rõ, và nó có vẻ
rằng họ đã đi đến kết luận "Không có gì phải được thực hiện" (7,8,14), một cụm từ đó là
liên tục lặp đi lặp lại trong suốt vở kịch. Họ là chắc chắn rằng bất cứ điều gì họ đạt được sẽ
cuối chỉ trong một thời gian ngắn, mà tại một thứ hai họ sẽ mất tất cả mọi thứ, và sẽ chỉ đạt được
không có gì, mắc kẹt trong cùng một vị trí nơi họ bắt đầu. Do đó, họ chỉ đơn giản là không cố gắng để thay đổi
tình hình hiện nay, bởi vì những gì là nhất định trong thời điểm này có thể hóa ra là không chắc chắn
trong kế tiếp như Vladimir nói "Không có gì là nhất định khi anh về" (10). Do đó, họ có thể
nghĩ rằng có không có lý do để làm việc, nếu sự chắc chắn duy nhất trong cuộc sống là không chắc chắn là Vladimir
khẳng định:
chúng tôi chờ đợi. Chúng tôi đang chán. Không, không phản đối, chúng tôi đang chán đến chết, có là không có
từ chối nó. Tốt. Một chuyển hướng đến cùng và chúng tôi phải làm gì? Chúng tôi để cho nó đi đến 26
lãng phí. Nào, chúng ta hãy làm việc! Ngay lập tức tất cả sẽ biến mất và chúng tôi sẽ được một mình
một lần nữa, ở giữa hư vô (52).
Nếu chúng ta đặt ý tưởng này "ngay lập tức tất cả sẽ biến mất và chúng tôi sẽ được một mình một lần nữa, ở giữa
của hư vô" (52), trên một quy mô lớn sau đó các sự kiện của vở kịch vẫn như cũ và đi
tròn và vòng, như một vòng tròn như Vladimir nói "Đôi khi tôi cảm thấy nó đến tất cả cùng"
(8). Tình hình disconsolate tramps song song với cuộc sống của chúng tôi vòng tròn ra đời, sự sống còn, cái chết và
tái sinh.
Angela Hotaling chỉ ra "Cái chết có vẻ hấp dẫn như vậy" các tramps "bởi vì nó
có vẻ như để kết thúc sự nhầm lẫn về sự tồn tại"(7). Những phản ánh hiện thực trong suốt những absurdity
trong vở kịch là triết lý của Vladimir cho cái chết, mà cũng là chắc chắn duy nhất trong cuộc sống của chúng tôi.
Hiện có không có nghi ngờ rằng một ngày chúng ta sẽ chết, nhưng những gì chúng tôi không biết là khi chúng ta sẽ chết,
mặc dù chúng tôi biết rằng nó có thể là vào ngày hôm nay hoặc ngày mai. Vở kịch dường như nâng cao các
Các câu hỏi của cho dù họ đang chờ đợi cho cái chết, bởi vì ông nói "Chúng tôi đang chán đến chết"
(52), chắc chắn họ không được chuẩn bị cho cái chết. Nếu ai đó đang chán đến chết, ông muốn
tiếp tục sống, đó là những gì các tramps dường như ý định về làm. Mặc dù Angela Hotaling
lập luận rằng cái chết có vẻ như để thu hút các tramps, Anthony Chadwick chỉ ra của Beckett
nhân vật không được sinh ra cho cái chết, nhưng họ được sinh ra tội lỗi, ông giải thích nó như vậy:
không tuân thủ các mối quan tâm với cái chết và chết, nhưng cái chết như một sự kiện là
trình bày như mong muốn nhưng cuối cùng không thể, trong khi chết như một quá trình Hiển thị
phải thực tế chỉ chắc chắn chúng tôi. Beckett của ký tự bị ám ảnh bởi ' tội lỗi có
sinh ', một tội lỗi mà họ không bao giờ có thể expiate.
Hai người quyết định là khá khác nhau từ thực tế của các phương pháp mà họ
chọn để tiếp tục sống khi họ đang chán đến chết. Họ chi tiêu của họ chờ đợi thời gian
Godot, mà không làm cho họ hạnh phúc và hài lòng, nhưng thay vì chỉ làm cho họ
đau khổ và disconsolate. Tuy nhiên, họ mạnh mẽ tin vào sự không chắc chắn của cuộc sống, 27
do đó, họ không cố gắng để làm cho bất kỳ thay đổi nào, bởi vì tất cả mọi thứ họ đã thực hiện sẽ
biến mất ngay lập tức, kết quả là không có phần thưởng cho thời gian và công việc khó khăn của họ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
What happens in this case to your appointment…with this
Godet…Godot…Godin… anyhow you see who I mean, who has your future in his
hands (19).
The possibility that Godot might represent “tomorrow” also could be reasonable
way of interpreting who he is. It is obvious that the tramps in Waiting for Godot have been 23
waiting for Godot for a long time, even though the person “didn’t say for sure he’d come”
(10). During the play, the audience witnesses neither any accomplishment, nor any loss
within these two days, and we come to realize that somehow the tramps’ intention is to
meet Godot, and waiting is the action they choose to accomplish their desire. They are
hoping that if Godot does not come “today” then he may come “tomorrow”, but when
tomorrow arrives it is the same hope once again, and it is again “tomorrow” which will
never arrive. Therefore, the illusion of “tomorrow” reflects Godot, although the tramps may
not be ready accept the fact that Godot is an illusion, and that he may only be a fictional
figure in the mind of Vladimir. Angela Hotaling’s ideas on this are described in her article,
“Godot will never come and the clarity that Godot might offer will never be reached” (11).
However, this cannot be certain, as the tramps are going to be waiting tomorrow for Godot,
he may appear tomorrow denying all our arguments.
However, since the audience is in the darkness about who Godot really is, the
audience has many choices in interpreting him. The fact that there are so few details of one
of the main characters makes it difficult for the audience to figure out what sort of character
they are waiting for, and therefore they can apply their own hopes and expectations to
Godot’s identity. These ideas can be seen Anthony Chadwick’s opinion for the possibilities
that Godot might represent is:
He (Godot) is simultaneously whatever we think he is and not what we think he is:
he is an absence, who can be interpreted at moments as God, death, the lord of the
manor, a benefactor, even Pozzo. But Godot has a function rather than a meaning.
He stands for what keeps us chained – to and in – existence. He is the unknowable
that represents hope in an age when there is no hope, he is whatever fiction we want
him to be – as long as he justifies our life-as-waiting.
Since the tramps have been waiting “Fifty years maybe” (35), it is understandable
for the tramps to be frustrated after they have been manipulated for so many years.
Throughout the play, although Vladimir persuades Estragon not to give up hope on Godot, 24
Godot’s absence makes Vladimir frustrated, disappointed as well depressed when they do
not attain what they are waiting for, he goes on:
Or for night to fall. (Pause.) We have kept our appointment and that’s an end to
that. We are not saints, but we have kept our appointment. How many people can
boast as much? (51).
When their only hope fades away, they become hopeless and that may be the reason they
came up with the idea of hanging themselves. Angela Hotaling brings the same idea that
“Vladimir and Estragon, frustrated and discouraged contemplate not showing up and decide
that when they arrive tomorrow they will bring a rope to hang themselves” (3).
The play seems to suggest that not waiting for Godot could result in some sort of
punishment. When they do not see a shadow of Godot by the time night falls, they think of
giving up on him, but they are afraid to disobey or disrespect Godot by not coming
tomorrow. At the end of the second act Estragon asks, “If we dropped him? (pause.) If we
dropped him?” Vladimir reply is “He’d punish us” (59). Therefore, they come tomorrow to
wait for Godot as Estragon asks “You say we have to come back to-morrow? Vladimir
“Yes” (60), is it because they “have” to, not because they “want” to? Angela Hotaling
insists “Without Godot, the men have lost the meaning to their days. What is the
“punishment” for dropping Godot? It is essentially the loss of meaning” (4).
Beckett has created the entire plot of the play based on the themes of unknown and
uncertainty. Since the uncertainty takes part in unknown, the rest of the chapter is reserved
for discussing the uncertainty in Waiting for Godot. Esslin sees the play as a production
which produces the feelings of uncertainty:
In Waiting for Godot, the feeling of uncertainty it produces, the ebb and flow of this
uncertainty-from the hope of discovering the identity of Godot to its repeated
disappointment - are themselves the essence of the play. (The Theatre of the
Absurd, 45). 25
The play provides the idea that whatever is certain in this moment may turn out to
be uncertain in the next moment, and as Estragon insists “No, nothing is certain” (35). In
act one Pozzo and Lucky were healthy, but in act two, the following day, Pozzo has
become blind and Lucky dumb. Pozzo, the master, was “rich, powerful, and certain of
himself” (The Theatre of the Absurd, 48), the day before, but the following day he is as
deflated as a balloon without air. In only one day both of their lives have changed. Pozzo’s
dialogue in the second act is an excellent illustration of the uncertainty of life, which is,
ironically, one of the few certainties in life:
Have you not done tormenting me with your accursed time!...One day, is that not
enough for you, one day he went dumb, one day I went blind, one day we’ll go
deaf, one day we were bone, one day we shall die, the same day, the same second,
is that not enough for you? They give birth astride of a grave, the light gleams an
instant, then it’s night once more. (He jerks the rope.) On! (57).
The tramps idea of uncertainty in life proves the argument mentioned in chapter
one, the tramps intention is to spend their time doing nothing. Unfortunately, the tramps do
not try to use the time but “Let it to go to waste” (52), for unknown Godot, and it seems
that they have come to the conclusion “Nothing to be done” (7,8,14), a phrase which is
constantly repeated throughout the play. They are certain that whatever they achieve will
last only for a short time, that in one second they will lose everything, and end up attaining
nothing, stuck in the same place where they began. Hence, they simply do not try to change
the present situation, because what is certain in this moment may turns out to be uncertain
in the next as Vladimir says “Nothing is certain when you’re about” (10). So they may
think that there is no reason to work, if the only certainty in life is uncertainty as Vladimir
insists:
We wait. We are bored. No, don’t protest, we are bored to death, there’s no
denying it. Good. A diversion comes along and what do we do? We let it go to 26
waste. Come, let’s get to work! In an instant all will vanish and we’ll be alone
once more, in the midst of nothingness (52).
If we put this idea “In an instant all will vanish and we’ll be alone once more, in the midst
of nothingness” (52), on a large scale then the events of the play remain the same and go
round and round, like a circle as Vladimir says “Sometimes I feel it coming all the same”
(8). The tramps disconsolate situation parallels our lives’ circle of birth, survival, death and
rebirth.
Angela Hotaling points out “Death seems so attractive” to the tramps “because it
seems to end the confusion of existence” (7). The realist reflection throughout the absurdity
in the play is Vladimir’s philosophy for death, which is also the only certainty in our lives.
We have no doubt that one day we will die, but what we do not know is when we will die,
even though we know that it could be today or tomorrow. The play seems to raise the
question of whether they are waiting for death, because he says “We are bored to death”
(52), certainly they are not prepared for death. If someone is bored to death, he wants to
continue living, which is what the tramps seem intent on doing. Although Angela Hotaling
argues that death seems to attract the tramps, Anthony Chadwick points out Beckett’s
characters are not born for death, but they are born sinful, he explains it as such:
There is the abiding concern with death and dying, but death as an event is
presented as desired but ultimately impossible, whereas dying as a process is shown
to be our only sure reality. Beckett’s characters are haunted by ‘the sin of having
been born‘, a sin which they can never expiate.
The two men’s decision is quite different from the reality of the method that they
choose for continuing to live when they are bored to death. They spend their time waiting
for Godot, which does not make them happy and satisfied, but rather only makes them
miserable and disconsolate. Nevertheless, they strongly believe in the uncertainty of life,27
therefore, they do not attempt to make any changes, because everything they have done will
vanish in an instant, resulting in no reward for their time and hard work
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: