EXAMThe following article strongly criticizes the notion of fair value dịch - EXAMThe following article strongly criticizes the notion of fair value Việt làm thế nào để nói

EXAMThe following article strongly

EXAM
The following article strongly criticizes the notion of fair values and the
measurement of financial assets under IAS 39/AASB 139.


Fair value or false accounting
by Anthony Rayman

Forget Enron; forget WorldCom; forget Parmalat. Dishonest accounting can do enormous damage – but nowhere near as much as the honest variety.
‘Fair value accounting’ is the most recent example. The title sounds wonderful, but its promotion by the International Accounting Standards Board
(IASB) threatens to bring the profession into even greater disrepute by
institutionalizing false accounting on a global scale.
According to IAS 139, Financial Instruments: Recognition and Measurement, financial instruments are to be stated at their ‘fair value’ – defined as ‘the amount for which an asset could be exchanged, or a liability settled,
between knowledgeable, willing parties in an arm’s length transaction’.
‘If the market for a financial instrument is not active, an entity establishes a fair value by using a valuation technique…[including] discounted cash flow analysis and option pricing models’, says IAS 39. ‘A gain or loss on a financial asset or financial liability classified as at fair value through profit or loss shall be recognized in profit or loss.’
As far as financial instruments are concerned, fair value accounting is notable for its closeness to the long-cherished academic ideal of ‘income as present value growth.’
What possible objection can there be to fair value accounting? On the face of it, IAS 39 looks like a passport to the promised land of ‘truth and fairness of
view’.
Before leaping on to this particular bandwagon, however, it may be a good idea to try it out on a test track – an economic utopia of perfectly competitive markets.
The beauty of an economic utopia is that it provides the most favorable conditions for fair value accounting: the change in recorded equity based on ‘fair value’ coincides with the academic ideal of ‘present value growth’ as a measure of economic performance.


A cautionary tale
With the (perfect) market rate of interest at 8% per annum, the Fair Value
Company invests the whole of its investors’ capital of £100 m in ‘financial instruments’. These are various equity shareholdings with expected cash dividends totaling £8 m pa. The company has no other assets or liabilities.
Suppose an ‘event’ occurs – perhaps fear of a previously unexpected economic recession. Suppose this event causes (1) the market expectation of the
annual dividends to be revised downwards to £5.5 m and (2) the monetary authority to lower the rate of interest to 5% pa. As a consequence, the market value of the company’s financial instruments rises from [£8 m/0.08=] £100 m to [£5.5 m/0.05=] £110 m.
The £10 m increase in the ‘fair value’ of the company’s ‘financial instruments’ is based on observable market prices. According to IAS 39, it is to be
reported as a ‘gain’.
Since these financial instruments are the whole of the company’s net assets, the market value of the company’s share capital also rises from £100 m to £110 m. Investors in the Fair Value Company therefore have the opportunity of selling their shares and spending £10 m more than before.
From every point of view, it looks like an open and shut case in favor of
IAS 39 and reporting a gain of £10 m – but appearances can be deceptive.
Only if investors actually take the opportunity of realizing the market value and spending it immediately, are they able to spend £10 m more than they could before the ‘event’. If they save for one year before actually spending, the extra
spending made possible by the ‘event’ is only £7.5 m; and the equivalent present
sum (at 5% pa) at the balance sheet date is £7.1 m.
The effect of the ‘event’ on investors depends on how long they choose to
save.


For investors intending to save for more than just over 31/2 years, the effect
of the fall in the rate of interest from 8% pa to 5% pa outweighs the initial increase
in ‘fair value’. If all the investors intend to save for eight years, the ‘event’ reduces the amount available for spending by £22.6 m. To cover this shortfall, the compensation that would be required at the balance sheet date (in order to accumulate at 5% pa for eight years) amounts to no less than £15.3 m.
If the consequence of the ‘event’ is £300,000 worse than being robbed of
£15 m, is it ‘true and fair’ to report a gain of £10 m? Or is it fraudulent mis- representation?
It is certainly mis-representation, and it can be massive; but is it no intentional. The belief in the relevance of ‘value change’ as a measure of financial
performance is the result of a fallacy deeply entrenched in the conventional academic wisdom.

The present value fallacy
At any given moment, a higher market value is unquestionably preferable to a lower market value. Irrespective of subjective preferences, £110 m will (through borrowing or lending) support a higher level of spending of any chosen pattern than will £100 m. But, as the table demonstrates, this is not always true of sums available at different moments. That is why it does not necessarily follow that a
£10 m increase in market value over a period represents a gain. The fallacy underlying the IASB’s standard on fair value accounting lies in following the conventional wisdom and assuming that it does.
The tale of the Fair Value Company is simply one particular example of the
‘present-value fallacy’. But, because it takes place on the test-track of an economic utopia, it is sufficient to demonstrate that the academic ideal is false and that growth in present value (= ‘fair’ market value) is not reliable as a measure of economic performance.
(For readers with the patience to endure a spot of general economic equilibrium analysis complete with Fisher diagrams, a rigorous proof is available in the author’s book on accounting reform: Accounting Standards: True or False? London: Routledge, 2006.)

The accounting implications
The moral of the story is that there is nothing wrong with fair values in the balance sheet; there is everything wrong with fair value changes in the profit and loss
account.
In a balance sheet intended to present a ‘true and fair view’ of a firm’s financial position, the disclosure of fair values is a development to be welcomed – as an indication of the available market opportunities. On the balance sheet of the Fair Value Company after the ‘event’, no figure has a greater claim to relevance as a measure of the net assets than their fair value of £110 m.
But opportunities are not the same as actual transactions. The very fact that an item appears in a balance sheet, means that by definition it has not been exchanged. Its ‘fair’ market value represents a rejected opportunity.
The fundamental mistake is to report ‘value change’ as a ‘gain or loss’. For
‘value change’ may simply be the difference between hypothetical opportunities that have actually been discarded. What is in question, therefore, is the relevance
of fair value for reporting financial performance.
An accounting standard which generates a fair value ‘gain’ of £10 m in response to a fall in the expected annual returns from the Fair Value Company’s net assets from £8 m to £5.5 m does not inspire confidence. The ‘event’ is responsible for an increase in fair value of the company’s net assets from £100 m to £110 m. A gain of £10 m is a ‘true and fair view’ of the result on one assumption only: that the fair value is realized and actually consumed at the balance sheet date. The most common reason for investing, however, is to save for the future. Of all the assumptions that could have been chosen, immediate consumption is the least likely. It is ruled out almost by definition.
Many savers and pensioners in the UK have become materially worse off as a direct consequence of events that would be reported in ‘fair value’ accounts as substantial ‘gains’. The propagation of the market value fallacy has made a substantial contribution to the housing bubble and the pensions crisis.

Truth in accounting?
As a result of the ‘event’, the rate of return on investment in the Fair Value
Company has fallen from 8 % pa to 51/2 % pa. IAS 39 requires the accounts to
report a gain of £10 m equal to 10% on capital. This is in clear breach of English criminal law: ‘Where a person…in furnishing information for any purpose produces…any account…which to his knowledge is or may be misleading, false or deceptive in a material particular; he shall, on conviction on indictment, be liable to imprisonment for a term not exceeding seven years’ (s17, Theft Act 1968).
IAS 139 is calculated to bring the profession into disrepute. But who is really responsible – those who do their best to operate, with honesty and integrity, in accordance with the standards – or the IASB which sets them?
Source: Excerpts from Accountancy, October 2004, pp. 82-3.


Questions
1. How are assets and liabilities measured under IAS 139?
2. What impact according to the author, will fair value accounting have on the balance sheet and income statement?
3. What measurement requirement of historical cost accounting is violated?
4. Is a change in asset value an increase in wealth or income? Are they the same?
5. What do you think about fundamental value in accounting should be? Refer to the debate regarding value in use and value in exchange outlined in this chapter
when answering this question.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
KỲ THIBài viết sau mạnh mẽ chỉ trích khái niệm về giá trị công bằng và cácđo lường của các tài sản tài chính theo IAS 39/AASB 139.Giá trị hợp lý hoặc sai kế toánbởi Anthony RaymanQuên Enron; quên WorldCom; quên Parmalat. Kế toán không trung thực có thể làm tổn thương rất lớn-nhưng hư không ở gần nhiều sự đa dạng trung thực.'Công bằng giá trị kế toán' là ví dụ gần đây nhất. Các tiêu đề âm thanh tuyệt vời, nhưng xúc tiến của nó bởi Hội đồng tiêu chuẩn kế toán quốc tế(IASB) đe dọa để mang lại cho các ngành nghề vào thậm chí nhiều hơn disrepute bởithể chế sai kế toán trên quy mô toàn cầu.Theo IAS 139, công cụ tài chính: sự công nhận và đo lường, công cụ tài chính phải được nêu tại 'công bằng giá trị của họ'-định nghĩa là ' số tiền mà một tài sản có thể được trao đổi, hoặc một trách nhiệm pháp lý được giải quyết,giữa hiểu biết, sẵn sàng bên trong chiều dài của một cánh tay '.' Nếu thị trường cho một công cụ tài chính không phải là hoạt động, một thực thể thiết lập một giá trị hợp lý bằng cách sử dụng một kỹ thuật đánh giá... [gồm] phân tích dòng tiền giảm giá và tùy chọn giá cả mô hình, nói IAS 39. 'Một được hay mất trên một tài sản tài chính hoặc trách nhiệm pháp lý tài chính, phân loại là lúc các giá trị hợp lý thông qua lợi nhuận hoặc mất mát sẽ được công nhận lợi nhuận hoặc mất.'Xa như công cụ tài chính có liên quan, giá trị hợp lý kế toán là đáng chú ý nhất của nó gần gũi với ấp ủ dài học tập lý tưởng của 'thu nhập như tăng trưởng giá trị hiện tại.'Những gì đối có thể có thể có giá trị hợp lý kế toán? Trên khuôn mặt của nó, IAS 39 trông giống như một hộ chiếu đến vùng đất hứa của ' chân lý và sự công bằng củaxem '.Trước khi nhảy vào bandwagon cụ thể này, Tuy nhiên, nó có thể là một ý tưởng tốt để thử nó ra trên một thử nghiệm theo dõi-một utopia kinh tế của thị trường cạnh tranh hoàn hảo.Vẻ đẹp của một utopia kinh tế là rằng nó cung cấp điều kiện thuận lợi nhất cho giá trị hợp lý kế toán: sự thay đổi trong vốn chủ sở hữu ghi lại dựa trên 'công bằng giá trị' trùng với học tập lý tưởng của 'hiện nay giá trị tăng trưởng' như là một biện pháp của hoạt động kinh tế.A tale cảnh báoVới thị trường (hoàn hảo), lệ lãi suất 8% / năm, các giá trị hợp lýCông ty đầu tư toàn bộ các nhà đầu tư vốn của £100 m trong 'công cụ tài chính'. Đây là những khác nhau vốn chủ sở hữu cổ phần với tiền mặt dự kiến sẽ cổ tức tổng cộng là £8 m pa. Công ty đã không tài sản hoặc trách nhiệm pháp lý nào khác.Giả sử một 'sự kiện' xảy ra-có lẽ sợ hãi của một suy thoái kinh tế bất ngờ trước đó. Giả sử, sự kiện này gây ra (1) những kỳ vọng thị trường của các Các cổ tức hàng năm phải sửa đổi xuống đến £5,5 m và (2) các tiền tệ có thẩm quyền để giảm tỷ lệ lãi suất để 5% nữa. Kết quả là giá trị thị trường của công cụ tài chính của công ty tăng từ [£8 m / 0,08 =] £100 m để [£5,5 m / 0,05 =] £110 m.Tăng £10 m 'chợ giá trị' của công ty 'tài chính và các dụng cụ' dựa trên giá cả thị trường quan sát được. Theo IAS 39, nó là đểbáo cáo như là một 'tăng'.Kể từ khi các công cụ tài chính là toàn bộ tài sản ròng của công ty, giá trị thị trường của công ty chia sẻ vốn cũng tăng từ £100 m để £110 m. nhà đầu tư trong công ty hội chợ giá trị do đó có cơ hội bán cổ phần của mình và chi tiêu £10 m hơn hết.Từ mỗi điểm của xem, nó trông giống như một trường hợp mở và đóng trong lợi củaIAS 39 và báo cáo một tăng của £10 m- nhưng xuất hiện có thể được gian lận.Chỉ khi nhà đầu tư thực sự tận dụng cơ hội của việc thực hiện giá trị thị trường và chi tiêu nó ngay lập tức, là họ có thể chi tiêu £10 m nhiều hơn họ có thể trước khi sự kiện này. Nếu họ lưu một năm trước khi thực sự chi tiêu, thêmchi tiêu có thể thực hiện theo 'sự kiện' là chỉ £7.5 m; và hiện nay tương đươngTổng (lúc 5% pa) vào ngày bảng cân đối là £7.1 m.Hiệu quả của các sự kiện trên nhà đầu tư phụ thuộc vào bao lâu họ chọn để tiết kiệm. Cho các nhà đầu tư có ý định để tiết kiệm nhiều hơn chỉ cần hơn 31/2 năm, có hiệu lực sự sụp đổ trong tỷ lệ lãi suất từ pa 8% đến 5% pa outweighs sự gia tăng ban đầu'công bằng giá trị'. Nếu tất cả các nhà đầu tư có ý định để tiết kiệm cho tám năm, sự kiện này làm giảm số tiền có thể cho chi tiêu của £22.6 m. Để trang trải thiếu hụt này, việc bồi thường sẽ được yêu cầu vào ngày bảng cân đối kế (để tích lũy lúc 5% pa cho tám năm) số tiền đến không ít hơn £15.3 m.Nếu hệ quả của sự kiện này là £300.000 tồi tệ hơn bị cướp của£15 m, là nó 'đúng ' và công bằng để báo cáo một đạt được £10 m? Hoặc là nó gian lận mis-đại diện?Nó chắc chắn là MIS-đại diện, và nó có thể được lớn; nhưng là nó không cố ý. Niềm tin vào sự liên quan của 'thay đổi giá trị' như một biện pháp tài chínhhiệu suất là kết quả của một sai lầm sâu sắc cứ điểm trong sự khôn ngoan thông thường học.Những sai lầm giá trị hiện tạiTại bất kỳ thời điểm nào đó, một giá trị thị trường cao hơn là unquestionably thích hợp hơn cho một giá trị thị trường thấp hơn. Không phân biệt sở thích chủ quan, £110 m sẽ (thông qua vay hoặc cho vay) hỗ trợ một mức độ cao của chi tiêu của bất kỳ mô hình được lựa chọn hơn sẽ £100 m. Tuy nhiên, như bảng minh chứng, điều này là không luôn luôn đúng số tiền có sẵn ở những khoảnh khắc khác nhau. Đó là lý do tại sao nó không nhất thiết phải làm theo mà một£10 m gia tăng giá trị thị trường trong một khoảng thời gian đại diện cho một tăng. Những sai lầm tiềm ẩn của IASB tiêu chuẩn trên giá trị hợp lý kế toán nằm ở ngay sau sự khôn ngoan thông thường và giả định rằng nó không. Câu chuyện của công ty hội chợ giá trị là chỉ đơn giản là một ví dụ cụ thể của các'hiện nay giá trị sai lầm'. Tuy nhiên, bởi vì nó diễn ra trên đường thử nghiệm của một utopia kinh tế, nó là đủ để chứng minh rằng học tập lý tưởng là sai và rằng tăng trưởng ở giá trị hiện tại (= 'công bằng' giá trị thị trường) là không đáng tin cậy như là một biện pháp của hoạt động kinh tế.(Cho độc giả với sự kiên nhẫn để chịu đựng một vị trí nói chung cân bằng kinh tế phân tích hoàn thành với sơ đồ Fisher, một chứng minh chặt chẽ là có sẵn trong cuốn sách của tác giả về cải cách kế toán: tiêu chuẩn kế toán: đúng hay sai? London: Routledge, 2006.)Những tác động kế toánCác đạo đức của câu chuyện là rằng không có gì sai trái với công bằng giá trị trong bảng cân đối; đó là tất cả những gì sai trái với công bằng giá trị thay đổi trong lợi nhuận và mấttài khoản.Trong một bảng cân đối nhằm mục đích trình bày vị trí tài chính một 'đúng sự thật và công bằng cái nhìn' của một công ty, việc tiết lộ công bằng giá trị là một sự phát triển được hoan nghênh-như là một dấu hiệu của các cơ hội thị trường có sẵn. Trên bảng cân đối của các công ty công bằng giá trị sau 'sự kiện', không có con số này có một yêu cầu bồi thường lớn hơn để phù hợp như là một biện pháp của các tài sản ròng hơn £110 m giá trị công bằng của họ.Nhưng cơ hội không phải là giống như giao dịch thực tế. Một thực tế rất là một mục xuất hiện trong một bảng cân đối, có nghĩa là rằng theo định nghĩa nó đã không được trao đổi. Giá trị thị trường 'công bằng' của nó đại diện cho một cơ hội bị từ chối.Sai lầm cơ bản là để báo cáo 'thay đổi giá trị' như là một 'được hay mất'. Cho'giá trị thay đổi' chỉ đơn giản là có thể là sự khác biệt giữa giả thuyết cơ hội thực sự có được loại bỏ. Vì vậy, những gì là trong câu hỏi, là sự liên quanHội chợ giá trị cho báo cáo hiệu quả tài chính.Một tiêu chuẩn kế toán mà tạo ra một giá trị công bằng 'được' của £10 m để đáp ứng với một mùa thu trong hàng năm dự kiến sẽ trả về từ tài sản ròng của công bằng giá trị công ty từ £8 m để £5,5 m không truyền cảm hứng cho sự tự tin. 'Sự kiện' chịu trách nhiệm cho sự gia tăng trong công bằng giá trị tài sản ròng của công ty từ £100 m để £110 m. Đạt được một £10 m là một 'đúng sự thật và công bằng cái nhìn' của kết quả trên một trong những giả định chỉ: chợ giá trị nhận ra và thực sự tiêu thụ vào ngày bảng cân đối. Lý do phổ biến nhất cho đầu tư, Tuy nhiên, là để tiết kiệm cho tương lai. Tất cả các giả định có thể đã được chọn, tiêu thụ ngay lập tức là ít nhất có thể. Nó được cai trị gần như theo định nghĩa.Nhiều bảo vệ và người về hưu ở Anh đã trở thành vật chất tồi tệ như một hậu quả trực tiếp của sự kiện nào được báo cáo trong tài khoản của 'công bằng giá trị' là đáng kể 'lợi nhuận'. Tuyên truyền của những sai lầm giá trị thị trường đã thực hiện một sự đóng góp đáng kể để bong bóng nhà ở và cuộc khủng hoảng lương hưu.Sự thật trong kế toán?Là kết quả của các 'sự kiện', tỷ lệ lợi nhuận trên đầu tư vào các giá trị hợp lýCông ty đã giảm từ 8% pa đến pa 51/2%. IAS 39 đòi hỏi các tài khoản để report a gain of £10 m equal to 10% on capital. This is in clear breach of English criminal law: ‘Where a person…in furnishing information for any purpose produces…any account…which to his knowledge is or may be misleading, false or deceptive in a material particular; he shall, on conviction on indictment, be liable to imprisonment for a term not exceeding seven years’ (s17, Theft Act 1968).IAS 139 is calculated to bring the profession into disrepute. But who is really responsible – those who do their best to operate, with honesty and integrity, in accordance with the standards – or the IASB which sets them?Source: Excerpts from Accountancy, October 2004, pp. 82-3.Questions1. How are assets and liabilities measured under IAS 139?2. What impact according to the author, will fair value accounting have on the balance sheet and income statement?3. What measurement requirement of historical cost accounting is violated?4. Is a change in asset value an increase in wealth or income? Are they the same?5. What do you think about fundamental value in accounting should be? Refer to the debate regarding value in use and value in exchange outlined in this chapterwhen answering this question.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
KỲ THI
Bài viết sau đây chỉ trích mạnh mẽ các khái niệm về giá trị hợp lý và
đo lường của các tài sản tài chính theo IAS 39 / AASB 139. Giá trị hợp lý hoặc kế toán sai bởi Anthony Rayman Quên Enron; quên WorldCom; quên Parmalat. Kế toán không trung thực có thể làm thiệt hại rất lớn -. Nhưng không ở đâu nhiều như nhiều trung thực 'kế toán giá trị hợp lý "là những ví dụ gần đây nhất. Tiêu đề nghe có vẻ tuyệt vời, nhưng khuyến mãi do Hội đồng Chuẩn mực Kế toán Quốc tế (IASB) đe dọa mang nghề phải mang tiếng xấu thậm chí còn lớn hơn bởi chế kế toán sai trên quy mô toàn cầu. Theo IAS 139, công cụ tài chính: Ghi nhận và Đo lường, công cụ tài chính được được ghi nhận theo 'giá trị hợp lý' của họ - được định nghĩa là "số tiền mà một tài sản có thể được trao đổi, hoặc một trách nhiệm giải quyết,. giữa kiến thức, các bên sẵn sàng trong giao dịch một cánh tay '' Nếu thị trường cho các công cụ tài chính không phải là hoạt động, một thực thể thiết lập một giá trị hợp lý bằng cách sử dụng một kỹ thuật định giá ... [bao gồm] chiết khấu dòng tiền phân tích và định giá quyền chọn mô hình tăng hoặc giảm trên một tài sản tài chính hoặc nợ phải trả tài chính được phân loại theo giá trị hợp lý thông qua lợi nhuận ", IAS 39. nói ' hoặc lỗ được ghi nhận vào lợi nhuận hoặc thua lỗ. "Theo như công cụ tài chính có liên quan, kế toán giá trị hợp lý là đáng chú ý cho sự gần gũi của nó với lý tưởng học thuật lâu ấp ủ của 'thu nhập như tăng trưởng giá trị hiện tại." Những gì có thể phản đối có thể có để công bằng kế toán giá trị? Trên khuôn mặt của nó, IAS 39 trông giống như một hộ chiếu đến miền đất hứa của các "chân lý và sự công bằng của. Xem 'Trước khi nhảy vào bandwagon đặc biệt này, tuy nhiên, nó có thể là một ý tưởng tốt để thử nó ra trên một đường thử - . một điều không tưởng kinh tế của các thị trường cạnh tranh hoàn hảo Vẻ đẹp của một xã hội không tưởng kinh tế là nó cung cấp các điều kiện thuận lợi nhất cho kế toán giá trị hợp lý: sự thay đổi trong vốn chủ sở hữu được ghi nhận dựa trên "giá trị hợp lý" trùng hợp với lý tưởng học thuật của "giá trị tăng trưởng hiện 'như một biện pháp hiệu quả kinh tế. Một câu chuyện cảnh báo Với sự (hoàn hảo) lãi suất thị trường ở mức 8% mỗi năm, Hội chợ Giá trị Công ty đầu tư toàn bộ các nhà đầu tư 'vốn của £ 100 m trong' cụ tài chính ". Đây là những cổ phần vốn chủ sở hữu khác nhau với cổ tức bằng tiền mặt với tổng giá trị dự kiến £ 8 m pa. Công ty không có tài sản hoặc nợ phải trả khác. Giả sử một "sự kiện" xảy ra - có lẽ là nỗi sợ hãi của một cuộc suy thoái kinh tế trước đó bất ngờ. Giả sử sự kiện này gây ra (1) kỳ vọng thị trường của các cổ tức hàng năm được điều chỉnh giảm £ 5,5 m và (2) các cơ quan tiền tệ để giảm lãi suất 5% pa. Như một hệ quả, giá trị thị trường của các công cụ tài chính của công ty tăng từ [£ 8 m / 0,08 =] £ 100 m tới [£ 5,5 m / 0,05 =] 110 £ m. Sự gia tăng 10 £ m trong 'giá trị hợp lý' của của công ty 'công cụ tài chính "được dựa trên giá thị trường quan sát được. Theo IAS 39, nó được báo cáo như là một 'được'. Vì các công cụ tài chính là toàn bộ tài sản thuần của công ty, giá trị thị trường của vốn cổ phần của công ty cũng tăng từ £ 100 m đến £ 110 m. Các nhà đầu tư tại Công ty Fair Value do đó có cơ hội bán cổ phần của mình và chi tiêu 10 £ m hơn so với trước đây. Từ mọi góc nhìn, nó trông giống như một trường hợp mở và đóng trong lợi của IAS 39 và báo cáo tăng 10 £ m - nhưng ngoại hình có thể đánh lừa. Chỉ khi các nhà đầu tư thực sự có cơ hội nhận ra giá trị thị trường và chi tiêu nó ngay lập tức, họ có thể chi tiêu nhiều hơn 10 £ m hơn họ có thể trước khi 'sự kiện'. Nếu họ tiết kiệm cho một năm trước khi thực sự chi tiêu, các thêm chi tiêu thực hiện có thể do các 'sự kiện' chỉ là £ 7,5 m; và hiện tại tương đương tiền (tại 5% pa) tại ngày kết thúc kỳ kế toán là £ 7,1 m. Ảnh hưởng của các 'sự kiện' vào các nhà đầu tư phụ thuộc vào bao lâu họ chọn để tiết kiệm. Đối với các nhà đầu tư có ý định tiết kiệm nhiều hơn là chỉ hơn 31 / 2 năm, hiệu quả của sự sụt giảm của lãi suất từ 8% đến 5% giá trị hơn pa tăng ban đầu trong 'giá trị hợp lý'. Nếu tất cả các nhà đầu tư có ý định tiết kiệm cho tám năm, các 'sự kiện' làm giảm số lượng có cho chi tiêu của £ 22,6 m. Để che đậy sự thiếu hụt này, việc bồi thường sẽ được yêu cầu tại thời điểm này (để tích lũy ở mức 5% pa cho tám năm) số tiền không ít hơn £ 15,3 m. Nếu hệ quả của 'sự kiện' là £ 300.000 tệ vì bị cướp của £ 15 m, là nó thực và hợp lý "để báo cáo tăng 10 £ m? Hoặc là nó đại diện mệnh gian lận? Đó chắc chắn là mis-đại diện, và nó có thể đồ sộ; nhưng là nó không cố ý. Niềm tin vào sự liên quan của 'thay đổi giá trị' như là một biện pháp tài chính hiệu quả là kết quả của một sai lầm đã ăn sâu vào trí tuệ học tập thông thường. Các giá trị sai lầm hiện tại bất kỳ thời điểm nào, một giá trị thị trường cao hơn là không nghi ngờ gì thích hợp hơn với một thị trường thấp giá trị. Không phân biệt sở thích chủ quan, £ 110 m sẽ (thông qua vay hoặc cho vay) hỗ trợ một mức độ cao hơn trong chi tiêu của bất kỳ mô hình được lựa chọn hơn sẽ £ 100 m. Nhưng, như bảng cho thấy, đây không phải là luôn luôn đúng các khoản tiền có sẵn tại thời điểm khác nhau. Đó là lý do tại sao nó không nhất thiết phải theo một sự gia tăng 10 £ m trong giá trị thị trường trong thời gian đại diện cho một tăng. Sự sai lầm cơ bản tiêu chuẩn của IASB về kế toán giá trị hợp lý nằm ở sau sự khôn ngoan thông thường và giả định rằng nó. Câu chuyện về Công ty Fair Value chỉ đơn giản là một ví dụ cụ thể của 'hiện tại có giá trị sai lầm'. Nhưng, vì nó diễn ra trên các kiểm tra, theo dõi của một xã hội không tưởng kinh tế, nó là đủ để chứng minh rằng lý tưởng học thuật là sai lầm và rằng sự tăng trưởng trong giá trị hiện tại ('công bằng' giá trị thị trường =) là không đáng tin cậy như một thước đo về hiệu quả kinh tế . (Đối với người đọc với sự kiên nhẫn để chịu đựng một điểm của phân tích cân bằng kinh tế tổng quát đầy đủ với sơ đồ Fisher, một bằng chứng khắt khe có sẵn trong cuốn sách của tác giả về cải cách kế toán: Chuẩn mực Kế toán: London Đúng hay Sai: Routledge, 2006) Việc hạch toán ý nghĩa Bài học của câu chuyện này là không có gì sai trái với giá trị hợp lý trong bảng cân đối là; có tất cả mọi thứ xảy ra với những thay đổi giá trị hợp lý trong lợi nhuận và mất tài khoản. Trong một bảng cân đối kế nhằm thể hiện một 'sự thật và công bằng xem' của tình hình tài chính của một công ty, việc tiết lộ giá trị hợp lý là một sự phát triển và sẽ được đón - như là một dấu hiệu cho thấy các cơ hội thị trường có sẵn. Trên bảng cân đối của công ty Fair Value sau 'sự kiện', không có con số có một yêu cầu lớn hơn để phù hợp như một biện pháp của các tài sản ròng hơn giá trị hợp lý của £ 110 m. Nhưng cơ hội này không giống như các giao dịch thực tế. Thực tế rằng một mục xuất hiện trong một bảng cân đối, có nghĩa là theo định nghĩa nó đã không được trao đổi. 'Công bằng' giá trị thị trường là cơ hội từ chối. Những sai lầm cơ bản là để báo cáo 'thay đổi giá trị' như một 'lãi lỗ'. Đối với 'thay đổi giá trị' có thể chỉ đơn giản là sự khác biệt giữa các cơ hội giả đã thực sự bị loại bỏ. Có gì trong câu hỏi, do đó, là sự liên quan của giá trị hợp lý để báo cáo hoạt động tài chính. Một chuẩn mực kế toán mà tạo ra một giá trị hợp lý 'được' của 10 £ m để đáp ứng với một mùa thu về lợi nhuận hàng năm dự kiến từ tài sản ròng của Fair Value của Công ty từ £ 8 m đến 5,5 m £ không truyền cảm hứng cho sự tự tin. Các 'sự kiện' là chịu trách nhiệm cho sự gia tăng trong giá trị hợp lý của tài sản thuần của công ty từ £ 100 m đến £ 110 m. A tăng 10 £ m là một 'thực và hợp lý view' của các kết quả trên chỉ có một giả định: giá trị hợp lý được thực hiện và thực tế tiêu thụ tại thời điểm này. Lý do phổ biến nhất cho đầu tư, tuy nhiên, là để tiết kiệm cho tương lai. Trong tất cả các giả định rằng có thể đã được lựa chọn, tiêu thụ ngay lập tức là có khả năng nhất. Nó được loại trừ gần như theo định nghĩa. Nhiều người tiết kiệm và người về hưu ở Anh đã trở thành vật chất tồi tệ như là một hệ quả trực tiếp của sự kiện đó sẽ được báo cáo trong "giá trị hợp lý của tài khoản là 'lợi ích' đáng kể. Tuyên truyền các sự sai lầm giá trị thị trường đã có đóng góp đáng kể cho các bong bóng nhà đất và cuộc khủng hoảng lương hưu. Chân lý trong kế toán? Như một kết quả của các 'sự kiện', tỷ lệ lợi nhuận trên vốn đầu tư trong Fair Value Công ty đã giảm từ 8% pa để 51/2% pa. IAS 39 yêu cầu các tài khoản để báo cáo một lợi của £ 10 m tương đương với 10% trên vốn điều lệ. Đây là hành vi vi phạm rõ ràng của pháp luật hình sự tiếng Anh: "Trường hợp một người ... trong trang trí nội thất thông tin cho bất cứ mục đích sản xuất ... bất cứ tài khoản ... để kiến thức của mình, hay có thể gây nhầm lẫn, sai lệch hoặc lừa đảo trong một vật liệu cụ thể; ông phải, trên niềm tin vào bản cáo trạng, phải chịu phạt tù có thời hạn không quá (S17, Act Theft 1968) bảy năm. IAS 139 được tính toán để đưa nghề phải mang tiếng xấu. Nhưng những người thực sự chịu trách nhiệm - những người làm hết sức mình để hoạt động, với sự trung thực và liêm chính, phù hợp với các tiêu chuẩn - hay IASB trong đó đặt chúng? Nguồn:.. Trích từ kế toán, tháng 10 năm 2004, pp 82-3 Câu hỏi 1. Làm thế nào là tài sản và nợ phải đo theo IAS 139? 2. Điều gì tác động theo các tác giả, sẽ kế toán giá trị hợp lý có trên bảng cân đối và báo cáo thu nhập? 3. Đo lường những gì yêu cầu của kế toán chi phí lịch sử bị xâm phạm? 4. Là một sự thay đổi trong giá trị tài sản tăng sự giàu có hay thu nhập? Họ có giống nhau không? 5. Bạn nghĩ gì về giá trị cơ bản trong kế toán nên được? Tham khảo các cuộc tranh luận về giá trị sử dụng và giá trị trao đổi nêu trong chương này khi trả lời câu hỏi này.













































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: