This time it was Lauren’s turn to try and move away but Camila put her dịch - This time it was Lauren’s turn to try and move away but Camila put her Việt làm thế nào để nói

This time it was Lauren’s turn to t

This time it was Lauren’s turn to try and move away but Camila put her right hand around her waist and pulled her closer to her, trying to deepen the kiss. She heard Lauren moan in response to the contact and when she opened her mouth slightly to let another moan escape, Camila took the opportunity to lightly suck on Lauren’s bottom lip. As though finally gathering her faculties, Lauren snapped her head back quickly, placing the back of her hand over her mouth and stepping away from Camila when the arm she’d held around Lauren’s waist relaxed slightly.

Camila made a move to step towards Lauren this time, her eyes pleading with the other girl but Lauren held hers up between them, staying her.

“No,” Lauren told her firmly. “Please don’t.”

Camila looked confused and tried to step towards her once again. This time Lauren physically pushed her back.

“Jesus Camila,” Lauren muttered. “Don’t ok? Don’t kiss me if you don’t mean it. I don’t need your pity.”

Camila’s features took on a surprised expression and she stepped forward once again but Lauren held her back.

“I have to go,” Lauren told her matter of factly. “I can’t do this. I’m sorry.”

Lauren turned quickly on her heels and got into the car before Camila even had time to react. She locked the doors around her just as Camila stepped around to try and open it. She banged on the window with the palm of her hand but Lauren ignored her, ignored the tears, the pleading look, because as much as she cared for Camila she couldn’t tolerate her pity. She wouldn’t. Camila had already admitted that there wasn’t anyone she had a crush on. She’d said it herself that she didn’t think about anyone the way Lauren or the other girls’ did. Camila didn’t understand what it was like to be in love, she’d told Lauren that herself. So Lauren deduced that, if all that were true, then Camila kissing Lauren wasn’t because the feelings she had for her were mutual. It was because of something else, because she wanted to comfort Lauren or because she pitied her. Either option tore Lauren’s insides asunder but, if there was one thing Lauren hated more than rejection it was people feeling sorry for her.

Lauren turned the keys in the ignition, stirring the engine to life, tears starting to form in her own eyes now as Camila kept banging on the window frantically. She pulled away slowly at first, careful not to hurt Camila in the process, but, once she was clear of where she’d stood, Lauren pushed her foot into the pedal firmly, picking up speed and disappearing out of sight.

Camila had tried calling Lauren after she’d left. In fact, she’d phoned her multiple times over the course of the evening but Lauren had ignored each attempt, instead wallowing in the only kind of pity that she welcomed gratefully, self-pity. Lauren had struggled to sleep that night, her thoughts consumed with thoughts about Camila, about what had happened and where they could possibly go from here. She’d woken up tired, irritable and moody, arriving late to school and barely concentrating when she was there. Camila remained off today and Lauren couldn’t help but feel slightly grateful for that small reprieve. At lunch, Lauren was quiet and finally, unable to bear her mood any longer, Ally addressed it outright.

“Ok,” Ally said putting her sandwich down and turning to Lauren. “What the hell is the matter with you today?”

“Nothing,” Lauren told her miserably.

“Nothing? Really?” Ally asked her. “You know you could have fooled me. You’ve not touched your food and you’ve barely spoken to anyone all day.”

“Perhaps I’m just not feeling well,” Lauren told her offering a small glare in irritation.

“You were fine yesterday.” Normani commented, taking a bite of her sandwich.

“Yeah well that was yesterday,” Lauren responded testily.

“Did something happen at Camila’s?” Dinah asked, not looking at Lauren, her attention on the plate of food in front of her.

“What?” Lauren asked defensively, “No, nothing happened at Camila’s. Why would you ask that?”

Dinah lifted her head to look at Lauren.

“I called her this morning,” Dinah informed her. “She’s having a bad day too so I just wondered if something happened.”

“What?” Lauren asked panicked. “What did Camila say?”

“Nothing,” Dinah told her honestly. “She literally didn’t say one word to me.”

Dinah pulled her phone out of her pocket and fiddled with it momentarily before handing it to Lauren.

“She sent me this text afterwards but I have no idea what she’s trying to say,” Dinah explained. “Any clues?”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
This time it was Lauren’s turn to try and move away but Camila put her right hand around her waist and pulled her closer to her, trying to deepen the kiss. She heard Lauren moan in response to the contact and when she opened her mouth slightly to let another moan escape, Camila took the opportunity to lightly suck on Lauren’s bottom lip. As though finally gathering her faculties, Lauren snapped her head back quickly, placing the back of her hand over her mouth and stepping away from Camila when the arm she’d held around Lauren’s waist relaxed slightly.Camila made a move to step towards Lauren this time, her eyes pleading with the other girl but Lauren held hers up between them, staying her.“No,” Lauren told her firmly. “Please don’t.”Camila looked confused and tried to step towards her once again. This time Lauren physically pushed her back.“Jesus Camila,” Lauren muttered. “Don’t ok? Don’t kiss me if you don’t mean it. I don’t need your pity.”Camila’s features took on a surprised expression and she stepped forward once again but Lauren held her back.“I have to go,” Lauren told her matter of factly. “I can’t do this. I’m sorry.”Lauren turned quickly on her heels and got into the car before Camila even had time to react. She locked the doors around her just as Camila stepped around to try and open it. She banged on the window with the palm of her hand but Lauren ignored her, ignored the tears, the pleading look, because as much as she cared for Camila she couldn’t tolerate her pity. She wouldn’t. Camila had already admitted that there wasn’t anyone she had a crush on. She’d said it herself that she didn’t think about anyone the way Lauren or the other girls’ did. Camila didn’t understand what it was like to be in love, she’d told Lauren that herself. So Lauren deduced that, if all that were true, then Camila kissing Lauren wasn’t because the feelings she had for her were mutual. It was because of something else, because she wanted to comfort Lauren or because she pitied her. Either option tore Lauren’s insides asunder but, if there was one thing Lauren hated more than rejection it was people feeling sorry for her.Lauren turned the keys in the ignition, stirring the engine to life, tears starting to form in her own eyes now as Camila kept banging on the window frantically. She pulled away slowly at first, careful not to hurt Camila in the process, but, once she was clear of where she’d stood, Lauren pushed her foot into the pedal firmly, picking up speed and disappearing out of sight.Camila had tried calling Lauren after she’d left. In fact, she’d phoned her multiple times over the course of the evening but Lauren had ignored each attempt, instead wallowing in the only kind of pity that she welcomed gratefully, self-pity. Lauren had struggled to sleep that night, her thoughts consumed with thoughts about Camila, about what had happened and where they could possibly go from here. She’d woken up tired, irritable and moody, arriving late to school and barely concentrating when she was there. Camila remained off today and Lauren couldn’t help but feel slightly grateful for that small reprieve. At lunch, Lauren was quiet and finally, unable to bear her mood any longer, Ally addressed it outright.“Ok,” Ally said putting her sandwich down and turning to Lauren. “What the hell is the matter with you today?”“Nothing,” Lauren told her miserably.“Nothing? Really?” Ally asked her. “You know you could have fooled me. You’ve not touched your food and you’ve barely spoken to anyone all day.”“Perhaps I’m just not feeling well,” Lauren told her offering a small glare in irritation.“You were fine yesterday.” Normani commented, taking a bite of her sandwich.“Yeah well that was yesterday,” Lauren responded testily.“Did something happen at Camila’s?” Dinah asked, not looking at Lauren, her attention on the plate of food in front of her.“What?” Lauren asked defensively, “No, nothing happened at Camila’s. Why would you ask that?”Dinah lifted her head to look at Lauren.“I called her this morning,” Dinah informed her. “She’s having a bad day too so I just wondered if something happened.”“What?” Lauren asked panicked. “What did Camila say?”“Nothing,” Dinah told her honestly. “She literally didn’t say one word to me.”Dinah pulled her phone out of her pocket and fiddled with it momentarily before handing it to Lauren.“She sent me this text afterwards but I have no idea what she’s trying to say,” Dinah explained. “Any clues?”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lần này đến lượt Lauren để thử và di chuyển đi nhưng Camila đặt bàn tay phải của mình quanh eo cô và kéo cô gần lại cô, cố gắng để làm sâu sắc thêm những nụ hôn. Cô nghe thấy Lauren rên để đáp ứng với các số liên lạc và khi cô mở miệng một chút để cho một lối thoát tiếng rên, Camila nắm lấy cơ hội để hút nhẹ vào môi dưới của Lauren. Như thể cuối cùng thu thập khoa của cô, Lauren gãy đầu lại một cách nhanh chóng, đặt mu bàn tay lên che miệng của mình và bước ra khỏi Camila khi cánh tay cô đã được tổ chức xung quanh eo của Lauren nới lỏng một chút.

Camila làm một động thái để bước về phía Lauren này thời gian, đôi mắt cầu xin với cô gái khác nhưng Lauren tổ chức cô lập giữa chúng, ở cô.

"Không," Lauren nói với cô ấy chắc chắn. "Xin đừng."

Camila nhìn bối rối và cố gắng bước về phía cô một lần nữa. Lần này Lauren chất đã đẩy cô ấy trở lại.

"Chúa Giêsu Camila," Lauren lẩm bẩm. "Đừng ok? Đừng hôn tôi, nếu bạn không có nghĩa là nó. Tôi không cần thương hại của bạn. "

Tính năng Camila chiếm phần vẻ ngạc nhiên và cô bước về phía trước một lần nữa nhưng Lauren tổ chức trở lại của cô.

" Tôi phải đi, "Lauren nói vấn đề của sự thật hiển nhiên của cô. "Tôi không thể làm điều này. Tôi xin lỗi. "

Lauren quay một cách nhanh chóng trên đôi giày cao gót của mình và bước vào xe trước khi Camila thậm chí có thời gian để phản ứng. Cô khóa cửa xung quanh cô chỉ là Camila bước xung quanh để cố và mở nó. Cô đập vào cửa sổ với lòng bàn tay của cô, nhưng Lauren lờ cô đi, bỏ qua những giọt nước mắt, những cái nhìn van nài, bởi vì nhiều như cô chăm sóc cho Camila cô không thể chịu đựng được thương hại cô. Cô sẽ không được. Camila đã thừa nhận rằng không có bất cứ ai, cô đã phải lòng. Cô cho biết bản thân rằng cô đã không nghĩ rằng bất cứ ai về cách Lauren hay các cô gái khác đã làm. Camila không hiểu nó là cái gì giống như là trong tình yêu, cô đã nói với Lauren rằng mình. Vì vậy, Lauren suy luận rằng, nếu tất cả các điều đó là đúng, sau đó Camila hôn Lauren đã không phải vì tình cảm cô đã cho cô lẫn nhau. Đó là vì cái gì khác, bởi vì cô muốn an ủi Lauren hay vì cô thương hại cô. Hoặc lựa chọn xé bên trong của Lauren từng mảnh nhưng, nếu có một điều Lauren ghét hơn từ chối nó được mọi người cảm thấy tiếc cho cô ấy.

Lauren quay các phím trong đánh lửa, khuấy động cuộc sống, nước mắt bắt đầu hình thành trong đôi mắt của cô bây giờ là Camila giữ đập vào cửa sổ điên cuồng. Cô kéo đi từ từ lúc đầu, cẩn thận để không làm tổn thương Camila trong quá trình này, nhưng, một khi cô ấy rõ ràng về nơi cô đứng, Lauren đẩy chân cô vào bàn đạp vững chắc, chọn lên tốc độ và biến mất khỏi tầm mắt.

Camila đã cố gắng gọi Lauren sau khi cô đã để lại. Trong thực tế, cô đã gọi điện cho cô nhiều lần trong quá trình của buổi tối nhưng Lauren đã bỏ qua mỗi nỗ lực, thay vì đắm mình trong các loại chỉ thương hại cô ấy chào đón với lòng biết ơn, tự thương hại. Lauren đã phải vật lộn để ngủ đêm đó, suy nghĩ của cô được tiêu thụ với những suy nghĩ về Camila, về những gì đã xảy ra và nơi mà họ có thể có thể đi từ đây. Cô đã đánh thức dậy mệt mỏi, dễ cáu kỉnh và thất thường, đến muộn để học và hầu như không tập trung khi cô ấy ở đó. Camila vẫn ra hôm nay và Lauren không thể không cảm thấy một chút biết ơn điều đó ân xá nhỏ. Vào giờ ăn trưa, Lauren đã yên tĩnh và cuối cùng, không chịu nổi tâm trạng của cô nữa, Ally quyết nó ngay.

"Ok," Ally nói đặt bánh sandwich của mình xuống và chuyển sang Lauren. "Cái quái gì có chuyện gì với bạn là ngày hôm nay?"

"Không có gì," Lauren nói với cô ấy đau khổ.

"Không có gì? Thật không? "Ally hỏi cô. "Bạn có biết bạn có thể đã lừa tôi. Bạn đã không chạm vào thức ăn của bạn và bạn đã hầu như không nói chuyện với bất cứ ai cả ngày. "

" Có lẽ tôi chỉ cảm thấy không khỏe, "Lauren nói với cô ấy cung cấp một ánh sáng chói nhỏ kích động.

" Bạn là tốt ngày hôm qua. "Normani nhận xét, cắn một miếng bánh sandwich của cô.

"Yeah tốt đó là ngày hôm qua," Lauren trả lời gắt gỏng.

"có chuyện gì xảy ra tại Camila không?" Dinah hỏi, không nhìn Lauren, sự chú ý của mình vào đĩa thức ăn trước mặt cô.

"cái gì? "Lauren hỏi phòng thủ," Không, không có gì xảy ra tại Camila của. Tại sao bạn lại hỏi vậy? "

Dinah ngẩng đầu lên để nhìn Lauren.

" Tôi gọi cô ấy sáng nay, "Dinah thông báo cho cô. "Cô ấy có một ngày xấu quá nên tôi chỉ tự hỏi nếu có điều gì xảy ra."

"Cái gì?" Lauren hỏi hoảng sợ. "Đã Camila nói gì?"

"Không có gì," Dinah nói với cô ấy một cách trung thực. "Cô theo nghĩa đen đã không nói với tôi một lời."

Dinah rút điện thoại của mình ra khỏi túi của mình và nghịch nghịch với nó trong giây lát trước khi đưa nó cho Lauren.

"Cô ấy đã gửi cho tôi văn bản này sau đó, nhưng tôi không có ý tưởng những gì cô ấy đang cố gắng để nói, "Dinah giải thích. "Bất kỳ manh mối?"
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: