A concussive force rocked the hangar Alan was in, but no signs of dama dịch - A concussive force rocked the hangar Alan was in, but no signs of dama Việt làm thế nào để nói

A concussive force rocked the hanga

A concussive force rocked the hangar Alan was in, but no signs of damage appeared. It seemed like Eve had gotten him far enough away that the explosion wouldn’t harm him. While the explosion was loud, it wasn’t enough to set Alan’s ears ringing.

Glancing outside however, all Alan saw in the direction of the tent was smoke and debris. The constant gunfire returned. Looking upwards, Alan saw two small dots approaching. Whether they were ally or enemy ships however, he had no idea.

They are of an unknown force, failing to give any identification. Thus it is likely they are rebel forces. Eve answered his unasked question for him.

So, what, you’re just answering what I’m wondering? Wait, no don’t answer that. I need to figure out where to go from here… what am I supposed to do? Actually, this is a game, right? Maybe this is actually part of the tutorial.

Question unclear, under whose directive are you supposed to-

Stop. Don’t answer rhetorical questions.

Yes sir.

Ok, if I try to go out there and fight the rebels, what are the likelihood I’ll survive? Actually, also, I should figure out how death works in the Game…

Should you attempt to engage the rebel fighting forces I estimate your survival to be 3.2%. Should you find and wield a weapon, I estimate your survival to be 1.6%.

What? Why is my survival rate lower if I get a weapon?

You will be more likely be seen as a threat, and thus annihilated.

Uhh okay… do you know anything about what happens if you die in the Game?

Unclear. Various sources cite loss of items, abilities, experience and currency.

Experience? Wait, what’s my level now?

3.

Everything was so lifelike Alan had forgotten he was in a game. The world, the other people, his own body, all felt exactly like they were in real life. He could smell, taste the smoke that was in the air now. Each gunshot a loud shock to his mind. It seemed however like he’d been gaining experience for his actions, and for Eve’s. That meant if he killed a few rebels, he’d probably get experience too… except he’d probably die trying to do so.

Status screen, Alan thought.

His status popped up, along with a 360° picture of himself. He was shown having 100% HP, 89% stamina, free of disease. There was a tab for skills, but none were listed.

Where are the stats, the points I should be able to distribute now that I’ve leveled? The Game is supposed to have character development like a RPG, right?

Unknown. Most likely this is to be explained in the Tutorial.

Okay, well, what should-
A message popped up in front of Alan:

“The presentation by the United World Government has been determined to have ended. Please proceed to the designated ship to begin the Tutorial.”

Once he read the message, another popped up.

“Player: AdamPwnage

Ship: The Grasshopper, Scout Class.

Destination: Mars.

Please proceed to your ship as soon as possible.”

A small icon appeared on Alan’s map of a spaceship of some sort, probably The Grasshopper. A green line on the ground showed him a path to the ship.

Alright well I guess that answers that question… What was the ship Kitana was going to be on? They were going to someplace, Khersath, I wonder what that place is…

Analyzing data… Kitana is designated for The Titan, a Haxlard ambassador ship. Khersath is the capital planet of humanoids within the Game.

Huh, alright, well-

The Titan’s AI detected my presence accessing it’s passenger list on the network, it managed to hide its presence on the network somehow. It wishes to communicate with me, accept?

Uh, sure.

Alan waited a few seconds, wondering what this was about, then a new message popped up:

“Transfer to The Titan, Light Battleship Class, destination Khersath?”

Alan thought for a second, then agreed. Kitana and her friends probably knew what the hell was going on, right? Then again, Alan had no idea if they had even survived the explosion/invasion/whatever was happening right now.

The Titan AI is transferring directions now, through a route which will avoid the majority of the fighting.

Alright, lead the way, Alan thought.

A second later, the green line on the ground and destination on his map changed. Glancing outside, Alan saw a few soldiers in mechanized armor running past. They appeared to be holding laser rifles of some sort.

Are you sure this is safe?

Both sides appear to be avoiding firing upon new players. As long as you do not engage anyone in battle, it appears to be safe.

Drawing a deep breath, Alan burst out of the hangar he was hiding in, sprinting as fast as he could. Alan kept his head down, following the green line before him. Better safe than sorry, after all.

He heard a soldier call out to him, but he continued running with all his might, adrenaline pumping through him. Unfortunately, it seemed like even though he had gotten stronger and faster, he still tired just as easily as in real life. A minute later along the path Alan was completely winded, panting, slowing to a walk as he glanced around him and saw no one. Maybe he should have worked out more in real life… this correlation to his endurance in real life certainly explained why all the people the companies were hiring looked super fit.

The path he was following seemed to lead him along a bunch of runways, which couldn’t be safe, but Alan continued along the path. Behind him, he could see the hangars and smoke where the tent had been. The ships he’d seen approaching earlier appeared to be small jets. They were firing laser fire onto the ground while missiles were fired back at them. However, the jets appeared to be far more nimble than any aircraft Alan had seen before, weaving back and forth, reversing as though inertia wasn’t a thing.

Suddenly, two giant green lasers shot out from where Alan was running to, slamming into the jets, disintegrating them.

Uh, was that The Titan?

Uncertain.

Squinting his eyes, looking forward, Alan could see a faint outline of a small ship landed in the middle of a runway. Eve classified it as a Haxlard dropship. It was fairly nondescript, a small grey aircraft that looked sort of like a carrier helicopter but without the rotors, designed to carry goods and people to and from larger class spaceships. Alan started jogging forward. He could make out a Haxlard mounted on some sort of assembled laser turret. Alongside him was a truck with Kitana and her friends on it.

As Alan approached, Kitana looked up at him, looking surprised to see him. The Haxlard, wearing a green mask with a single white, vertical stripe, stepped forward. A few more Haxlards, wearing completely black masks stepped out of the aircraft and began disassembling the turret.

He is an Ultihaxlard not a Haxlard, Eve told him.

“Greetings Earthling! You must be AdamPwnage, our new addition. I am Pharaoh, the captain of the Titan.”

“Uh, greetings Ultihaxlard sir. Um, you can just call me Alan,” Alan responded, really wishing Icewolf had used a different username.

“New addition?” The Mexican guy in a white suit asked. His body language practically yelled that Alan shouldn’t be here. What was his name again?

Thiago.

“Yes. Alan here somehow managed to convince the Titan AI to allow him aboard and grant him passage. Also, how did you manage to discern I was an Ultihaxlard?”

“Uh, actually my AI told me.”

“Well, I suppose that answers both questions then. Now that we’re all here, let’s get aboard this dropship so we can get to the Titan.”

Thiago threw Alan a questioning glance, but followed Pharaoh as he walked up the ramp of the dropship. Alan waited until everyone else was in front of him, following Kitana who was the last of the group to walk aboard. Alan noticed a splattering of blood on her robe. Everyone else seemed rather disheveled as well, the knight was missing his helmet and had a small dent in his armor, while there were small tears he noticed in other people’s clothing.

Pharaoh led them into the loading zone, where five seats aligned each side of the ship, silver rectangular blocks that adjusted for each person that stood in front of them. In the middle there appeared to be space for other belongings and cargo, but there was nothing there now.

Pharaoh paused before entering the room where Alan assumed the pilots sat.

Negative. Dropship most likely piloted by Titan AI.

“Alright well then, you’ll all begin the Tutorial once aboard as agreed. You should also explain some things to Alan, as he likely doesn’t know what’s going on. Rest assured however we aren’t brainwashing your leaders or anything like that too.

Now for the rest of you, in case it escaped your notice, his AI managed to leave enough of an impression on Titan’s AI that the AI requested Alan to come aboard, so remember to use that to your advantage.”

Pharaoh entered the cockpit as everyone sat down.

Once seated, Alan noticed a metallic seatbelt and strapped it over his waist as he looked up at everyone. Not sure what to say he just looked up at Thiago, seated directly across from him, and said:

“So uh, what happened to you guys?”

“After the announcement of the bomb, a force field covering the stage and first few rows was activated while people evacuated. The force field stopped most of the blast, however the people in the middle and back rows weren’t so lucky. It seemed like one of the new players was used as a suicide bomber of some sort. We were quickly extracted and found our way here, although some of us decided to join in on the fighting,” Thiago answered, glancing at Kitana.

Well at least the blood probably isn’t hers.

“Well, I’m glad to hear the announcement helped.”

“Wait, that was you?”

“Well it was Eve, my AI that did it really.”

“How?”

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
A concussive force rocked the hangar Alan was in, but no signs of damage appeared. It seemed like Eve had gotten him far enough away that the explosion wouldn’t harm him. While the explosion was loud, it wasn’t enough to set Alan’s ears ringing.Glancing outside however, all Alan saw in the direction of the tent was smoke and debris. The constant gunfire returned. Looking upwards, Alan saw two small dots approaching. Whether they were ally or enemy ships however, he had no idea.They are of an unknown force, failing to give any identification. Thus it is likely they are rebel forces. Eve answered his unasked question for him.So, what, you’re just answering what I’m wondering? Wait, no don’t answer that. I need to figure out where to go from here… what am I supposed to do? Actually, this is a game, right? Maybe this is actually part of the tutorial.Question unclear, under whose directive are you supposed to-Stop. Don’t answer rhetorical questions.Yes sir.Ok, if I try to go out there and fight the rebels, what are the likelihood I’ll survive? Actually, also, I should figure out how death works in the Game…Should you attempt to engage the rebel fighting forces I estimate your survival to be 3.2%. Should you find and wield a weapon, I estimate your survival to be 1.6%.What? Why is my survival rate lower if I get a weapon?You will be more likely be seen as a threat, and thus annihilated.Uhh okay… do you know anything about what happens if you die in the Game?Unclear. Various sources cite loss of items, abilities, experience and currency.Experience? Wait, what’s my level now?3.Everything was so lifelike Alan had forgotten he was in a game. The world, the other people, his own body, all felt exactly like they were in real life. He could smell, taste the smoke that was in the air now. Each gunshot a loud shock to his mind. It seemed however like he’d been gaining experience for his actions, and for Eve’s. That meant if he killed a few rebels, he’d probably get experience too… except he’d probably die trying to do so.Status screen, Alan thought.His status popped up, along with a 360° picture of himself. He was shown having 100% HP, 89% stamina, free of disease. There was a tab for skills, but none were listed.Where are the stats, the points I should be able to distribute now that I’ve leveled? The Game is supposed to have character development like a RPG, right?Unknown. Most likely this is to be explained in the Tutorial.Okay, well, what should-A message popped up in front of Alan:“The presentation by the United World Government has been determined to have ended. Please proceed to the designated ship to begin the Tutorial.”Once he read the message, another popped up.“Player: AdamPwnageShip: The Grasshopper, Scout Class.Destination: Mars.Please proceed to your ship as soon as possible.”A small icon appeared on Alan’s map of a spaceship of some sort, probably The Grasshopper. A green line on the ground showed him a path to the ship.Alright well I guess that answers that question… What was the ship Kitana was going to be on? They were going to someplace, Khersath, I wonder what that place is…Analyzing data… Kitana is designated for The Titan, a Haxlard ambassador ship. Khersath is the capital planet of humanoids within the Game.Huh, alright, well-The Titan’s AI detected my presence accessing it’s passenger list on the network, it managed to hide its presence on the network somehow. It wishes to communicate with me, accept?Uh, sure.Alan waited a few seconds, wondering what this was about, then a new message popped up:“Transfer to The Titan, Light Battleship Class, destination Khersath?”Alan thought for a second, then agreed. Kitana and her friends probably knew what the hell was going on, right? Then again, Alan had no idea if they had even survived the explosion/invasion/whatever was happening right now.The Titan AI is transferring directions now, through a route which will avoid the majority of the fighting.Alright, lead the way, Alan thought.A second later, the green line on the ground and destination on his map changed. Glancing outside, Alan saw a few soldiers in mechanized armor running past. They appeared to be holding laser rifles of some sort.Are you sure this is safe?Both sides appear to be avoiding firing upon new players. As long as you do not engage anyone in battle, it appears to be safe.Drawing a deep breath, Alan burst out of the hangar he was hiding in, sprinting as fast as he could. Alan kept his head down, following the green line before him. Better safe than sorry, after all.He heard a soldier call out to him, but he continued running with all his might, adrenaline pumping through him. Unfortunately, it seemed like even though he had gotten stronger and faster, he still tired just as easily as in real life. A minute later along the path Alan was completely winded, panting, slowing to a walk as he glanced around him and saw no one. Maybe he should have worked out more in real life… this correlation to his endurance in real life certainly explained why all the people the companies were hiring looked super fit.The path he was following seemed to lead him along a bunch of runways, which couldn’t be safe, but Alan continued along the path. Behind him, he could see the hangars and smoke where the tent had been. The ships he’d seen approaching earlier appeared to be small jets. They were firing laser fire onto the ground while missiles were fired back at them. However, the jets appeared to be far more nimble than any aircraft Alan had seen before, weaving back and forth, reversing as though inertia wasn’t a thing.
Suddenly, two giant green lasers shot out from where Alan was running to, slamming into the jets, disintegrating them.

Uh, was that The Titan?

Uncertain.

Squinting his eyes, looking forward, Alan could see a faint outline of a small ship landed in the middle of a runway. Eve classified it as a Haxlard dropship. It was fairly nondescript, a small grey aircraft that looked sort of like a carrier helicopter but without the rotors, designed to carry goods and people to and from larger class spaceships. Alan started jogging forward. He could make out a Haxlard mounted on some sort of assembled laser turret. Alongside him was a truck with Kitana and her friends on it.

As Alan approached, Kitana looked up at him, looking surprised to see him. The Haxlard, wearing a green mask with a single white, vertical stripe, stepped forward. A few more Haxlards, wearing completely black masks stepped out of the aircraft and began disassembling the turret.

He is an Ultihaxlard not a Haxlard, Eve told him.

“Greetings Earthling! You must be AdamPwnage, our new addition. I am Pharaoh, the captain of the Titan.”

“Uh, greetings Ultihaxlard sir. Um, you can just call me Alan,” Alan responded, really wishing Icewolf had used a different username.

“New addition?” The Mexican guy in a white suit asked. His body language practically yelled that Alan shouldn’t be here. What was his name again?

Thiago.

“Yes. Alan here somehow managed to convince the Titan AI to allow him aboard and grant him passage. Also, how did you manage to discern I was an Ultihaxlard?”

“Uh, actually my AI told me.”

“Well, I suppose that answers both questions then. Now that we’re all here, let’s get aboard this dropship so we can get to the Titan.”

Thiago threw Alan a questioning glance, but followed Pharaoh as he walked up the ramp of the dropship. Alan waited until everyone else was in front of him, following Kitana who was the last of the group to walk aboard. Alan noticed a splattering of blood on her robe. Everyone else seemed rather disheveled as well, the knight was missing his helmet and had a small dent in his armor, while there were small tears he noticed in other people’s clothing.

Pharaoh led them into the loading zone, where five seats aligned each side of the ship, silver rectangular blocks that adjusted for each person that stood in front of them. In the middle there appeared to be space for other belongings and cargo, but there was nothing there now.

Pharaoh paused before entering the room where Alan assumed the pilots sat.

Negative. Dropship most likely piloted by Titan AI.

“Alright well then, you’ll all begin the Tutorial once aboard as agreed. You should also explain some things to Alan, as he likely doesn’t know what’s going on. Rest assured however we aren’t brainwashing your leaders or anything like that too.

Now for the rest of you, in case it escaped your notice, his AI managed to leave enough of an impression on Titan’s AI that the AI requested Alan to come aboard, so remember to use that to your advantage.”

Pharaoh entered the cockpit as everyone sat down.

Once seated, Alan noticed a metallic seatbelt and strapped it over his waist as he looked up at everyone. Not sure what to say he just looked up at Thiago, seated directly across from him, and said:

“So uh, what happened to you guys?”

“After the announcement of the bomb, a force field covering the stage and first few rows was activated while people evacuated. The force field stopped most of the blast, however the people in the middle and back rows weren’t so lucky. It seemed like one of the new players was used as a suicide bomber of some sort. We were quickly extracted and found our way here, although some of us decided to join in on the fighting,” Thiago answered, glancing at Kitana.

Well at least the blood probably isn’t hers.

“Well, I’m glad to hear the announcement helped.”

“Wait, that was you?”

“Well it was Eve, my AI that did it really.”

“How?”

đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một lực lượng concussive làm rung chuyển nhà chứa máy bay Alan ở, nhưng không có dấu hiệu tổn thương xuất hiện. Nó có vẻ như Eve đã nhận anh đủ xa rằng vụ nổ sẽ không làm hại ông. Trong khi vụ nổ lớn, đó là không đủ để đặt tai Alan nhắc nhở. Liếc nhìn bên ngoài tuy nhiên, tất cả Alan đã thấy trong sự chỉ đạo của các lều là khói và mảnh vụn. Những tiếng súng liên tục trở lại. Nhìn lên trên, Alan đã thấy hai chấm nhỏ tiếp cận. Cho dù họ là đồng minh hoặc các tàu đối phương tuy nhiên, ông không có ý tưởng. Họ là một lực lượng không rõ, không đưa ra bất kỳ nhận dạng. Vì vậy nó có khả năng họ là lực lượng nổi dậy. Eve đã trả lời câu hỏi không được yêu cầu của mình cho anh ta. Vì vậy, những gì, bạn chỉ cần trả lời những gì tôi đang tự hỏi? Chờ đợi, không có không trả lời. Tôi cần phải tìm ra nơi để đi từ đây ... những gì tôi phải làm gì? Trên thực tế, đây là một trò chơi, phải không? Có lẽ điều này thực sự là một phần của hướng dẫn. Câu hỏi không rõ ràng, mà theo chỉ thị bạn có nghĩa vụ to- Dừng. Đừng trả lời câu hỏi tu từ. Vâng thưa ngài. Ok, nếu tôi cố gắng đi ra khỏi đó và chiến đấu chống lại quân nổi dậy, khả năng tôi sẽ tồn tại là gì? Trên thực tế, cũng có, tôi nên tìm ra cách chết hoạt động trong game ... bạn nên cố gắng tham gia vào các lực lượng chiến đấu nổi dậy tôi ước tính sống còn của bạn là 3,2%. Bạn nên tìm và vận dụng một vũ khí, tôi ước tính sống còn của bạn là 1,6%. gì? Tại sao tỷ lệ sống sót của tôi thấp hơn nếu tôi nhận được một vũ khí không? Bạn sẽ có nhiều khả năng sẽ được xem như là một mối đe dọa, và do đó tiêu diệt. Uhh sao ... Bạn biết gì về những gì sẽ xảy ra nếu bạn chết trong các trò chơi? Không rõ ràng. Nhiều nguồn tin trích dẫn mất mặt, khả năng, kinh nghiệm và tiền tệ. Trải nghiệm? Chờ, trình độ của tôi bây giờ? Là những gì 3. Mọi thứ đều giống như thật Alan đã quên ông là trong một trò chơi. Trên thế giới, những người khác, cơ thể của chính mình, tất cả cảm thấy chính xác như họ đã được trong cuộc sống thực. Anh có thể cảm nhận, hương vị khói trong không khí bây giờ. Mỗi tiếng súng một cú sốc lớn đến tâm trí của mình. Tuy nhiên có vẻ như anh ta đã đạt được kinh nghiệm cho hành động của mình, và cho Eve. Điều đó có nghĩa là nếu ông ta đã giết một vài phiến quân, ông có thể muốn có được kinh nghiệm quá ... ngoại trừ ông có thể muốn chết vì cố làm như vậy. màn hình Status, Alan nghĩ. Tình trạng của ông hiện lên, cùng với một 360 ° hình ảnh của mình. Ông đã thể hiện có 100% HP, 89% khả năng chịu đựng, không có bệnh. Có một tab cho các kỹ năng, nhưng không có cái nào được liệt kê. Đâu là những số liệu thống kê, những điểm tôi sẽ có thể phân phối bây giờ mà tôi đã san bằng? Các trò chơi được cho là có sự phát triển nhân vật như một game nhập vai, phải không? Không biết. . Nhiều khả năng đây là để được giải thích trong Hướng dẫn Okay, tốt, những gì nên- Một thông báo hiện lên trước mặt Alan: "Các bài thuyết trình của Chính phủ Hoa Thế giới đã được xác định như đã kết thúc. Xin vui lòng vào con tàu định để bắt đầu Hướng dẫn ". Khi anh đọc tin nhắn, khác hiện lên. "Player: AdamPwnage Ship: The Grasshopper, Scout Class. Điểm đến:. Mars . Xin vui lòng vào tàu của bạn càng sớm càng tốt " A biểu tượng nhỏ xuất hiện trên bản đồ của Alan của một tàu vũ trụ của một số loại, có lẽ The Grasshopper. Một dòng màu xanh lá cây trên mặt đất cho thấy anh ta một con đường cho tàu. Được rồi tôi cũng đoán rằng câu trả lời câu hỏi đó ... Những gì là tàu Kitana đã có được trên? Họ đã đi đến một nơi nào đó, Khersath, tôi tự hỏi những gì diễn ra đó là ... Phân tích dữ liệu ... Kitana được chỉ định cho The Titan, một con tàu đại sứ Haxlard. Khersath là hành tinh vốn của humanoids trong Game. Huh, alright, nổi AI của Titan phát hiện sự hiện diện của tôi truy cập vào đó là danh sách hành khách trên mạng, nó quản lý để ẩn sự hiện diện của mình trên mạng bằng cách nào đó. Nó muốn giao tiếp với tôi, chấp nhận? Uh, chắc chắn. Alan chờ đợi một vài giây, tự hỏi điều này đã được về, sau đó một tin nhắn mới hiện lên: "? Chuyển đến The Titan, Light Battleship Class, điểm đến Khersath" Alan suy nghĩ một thứ hai, sau đó đồng ý. Kitana và bạn bè của cô có lẽ đã biết cái quái gì đang xảy ra, phải không? Sau đó, một lần nữa, Alan đã không có ý tưởng nếu họ thậm chí còn sống sót sau vụ nổ / xâm lược / bất cứ điều gì đang xảy ra ngay bây giờ. Các Titan AI là chuyển hướng nghiệp, thông qua một con đường mà sẽ tránh được phần lớn các cuộc giao tranh. Được rồi, dẫn đường, Alan suy nghĩ. Một giây sau, dòng màu xanh lá cây trên mặt đất và điểm đến trên bản đồ của mình thay đổi. Liếc nhìn bên ngoài, Alan đã nhìn thấy một vài người lính trong cơ giáp chạy qua. Họ xuất hiện để được cầm súng laser của một số loại. Bạn có chắc chắn này là an toàn? Cả hai bên có vẻ để được tránh bắn vào những người mới chơi. Miễn là bạn không tham gia vào bất cứ ai trong trận chiến, nó có vẻ an toàn. Vẽ một hơi thật sâu, Alan burst ra khỏi nhà chứa máy bay, ông đã ẩn náu tại, chạy nước rút nhanh nhất có thể. Alan giữ đầu cúi xuống, theo đường màu xanh trước khi anh ta. Tốt hơn an toàn hơn xin lỗi, sau khi tất cả. Anh nghe thấy một người lính gọi ra với ông, nhưng ông vẫn tiếp tục chạy với tất cả sức mạnh của mình, adrenaline bơm qua ông. Thật không may, nó có vẻ như mặc dù ông đã nhận được mạnh mẽ hơn và nhanh hơn, ông vẫn còn mệt mỏi dễ dàng như trong cuộc sống thực. Một phút sau đó dọc theo con đường Alan đã hoàn toàn hụt hơi, thở hổn hển, làm chậm lại để đi bộ như ông liếc nhìn xung quanh và thấy không có ai. Có lẽ ông nên đã làm ra nhiều hơn trong cuộc sống thực ... tương quan này cho độ bền của mình trong cuộc sống thực tế chắc chắn giải thích lý do tại sao tất cả những người đã được các công ty tuyển dụng nhìn siêu phù hợp. Các con đường anh đang đi theo dường dẫn ông cùng một loạt các đường băng, mà couldn 't được an toàn, nhưng Alan tiếp tục dọc theo con đường. Phía sau ông, ông có thể nhìn thấy các nhà chứa máy bay và khói nơi lều đã được. Các tàu anh nhìn thấy lần tiếp cận trước đó dường như là máy bay phản lực nhỏ. Họ đã bắn cháy laser lên mặt đất trong khi tên lửa được bắn trở lại vào họ. Tuy nhiên, các máy bay phản lực xuất hiện để được nhiều hơn so với bất kỳ máy bay nhanh nhẹn Alan đã thấy trước đây, dệt lại, đảo chiều như quán tính không phải là một điều. Đột nhiên, hai tia laser màu xanh lá cây khổng lồ bắn ra khỏi nơi mà Alan đã chạy đến, đâm vào các máy bay phản lực, phân huỷ chúng. Uh, là The Titan? bấp bênh. Nheo mắt, nhìn về phía trước, Alan có thể nhìn thấy một đường viền mờ nhạt của một con tàu nhỏ hạ cánh ở giữa một đường băng. Eve phân loại nó như là một dropship Haxlard. Nó được khá khó nhận, một chiếc máy bay nhỏ màu xám trông giống như một máy bay trực thăng vận chuyển nhưng không có cánh quạt, được thiết kế để chở hàng hoá và con người đến và đi từ phi thuyền không gian lớp học lớn. Alan bắt đầu chạy bộ về phía trước. Ông có thể làm ra một Haxlard gắn trên một số loại lắp ráp tháp pháo laser. Bên cạnh ông là một chiếc xe tải với Kitana và bạn bè của cô trên đó. Như Alan tiếp cận, Kitana nhìn anh, nhìn ngạc nhiên khi nhìn thấy anh. Các Haxlard, đeo khẩu trang màu xanh lá cây với một màu trắng, sọc dọc duy nhất, bước về phía trước. Một vài chi tiết Haxlards, đeo mặt nạ đen hoàn toàn bước ra khỏi máy bay và bắt đầu tháo tháp pháo. Ông là một Ultihaxlard không một Haxlard, Eve nói với anh ta. "Chúc mừng đât! Bạn phải AdamPwnage, bổ sung mới của chúng tôi. Tôi Pharaoh, đội trưởng của Titan. " "Uh, lời chào Ultihaxlard sir. Um, bạn chỉ có thể gọi tôi là Alan, "Alan trả lời, thực sự có nhu cầu Icewolf đã sử dụng một tên khác. "Ngoài ra New?" Chàng trai Mexico trong một bộ đồ màu trắng hỏi. Ngôn ngữ cơ thể của mình thực hét lên rằng Alan không nên ở đây. Tên anh lần nữa? Là gì Thiago. "Vâng. Alan ở đây bằng cách nào đó quản lý để thuyết phục các Titan AI để cho phép ông trên tàu, cấp cho ông đi qua. Ngoài ra, làm thế nào bạn quản lý để phân biệt tôi là một Ultihaxlard? " "Uh, thực AI của tôi nói với tôi." "Vâng, tôi cho rằng câu trả lời cả hai câu hỏi sau đó. Bây giờ tất cả chúng ta ở đây, chúng ta có được trên tàu dropship này vì vậy chúng tôi có thể đến được với các Titan. " Thiago ném Alan nháy mắt hỏi, nhưng sau Pharaoh khi bước lên đoạn đường nối của dropship. Alan chờ đợi cho đến khi tất cả mọi người khác đã ở phía trước của anh ta, sau Kitana người là người cuối cùng của nhóm để đi trên tàu. Alan nhận thấy một splattering máu trên áo choàng. Những người khác có vẻ khá rối bời cũng như, các hiệp sĩ đã mất tích mũ bảo hiểm của mình và có một vết lõm nhỏ trong bộ áo giáp của mình, trong khi có những giọt nước mắt nhỏ, ông nhận thấy trong quần áo. Người khác Pharaoh dẫn họ vào khu vực tải, nơi năm chỗ ngồi phù hợp mỗi bên tàu, khối chữ nhật bằng bạc mà điều chỉnh cho mỗi người đứng trước mặt họ. Ở giữa có vẻ như là không gian cho các đồ dùng khác và hàng hóa, nhưng không có gì có bây giờ. Pharaoh dừng lại trước khi vào phòng nơi Alan giả định các phi công ngồi. Negative. Dropship rất có thể điều khiển bởi Titan AI. "Được rồi cũng sau đó, tất cả các bạn sẽ bắt đầu Hướng dẫn một lần trên tàu theo thoả thuận. Bạn cũng nên giải thích một số điều để Alan, khi anh có thể không biết những gì đang xảy ra. Tuy nhiên Hãy yên tâm, chúng tôi không được tẩy não lãnh đạo hay bất cứ điều gì của bạn như thế quá. Bây giờ cho các phần còn lại của bạn, trong trường hợp nó thoát thông báo của bạn, AI của mình quản lý để lại đủ của một ấn tượng về AI của Titan rằng AI yêu cầu Alan để đi trên tàu , vì vậy hãy nhớ sử dụng để lợi thế của bạn. " Pharaoh bước vào buồng lái như tất cả mọi người ngồi xuống. Khi ngồi, Alan nhận thấy một dây an toàn bằng kim loại và đeo nó trên lưng anh khi anh nhìn lên tất cả mọi người. Không chắc chắn những gì để nói, ông chỉ nhìn lên Thiago, ngồi trực diện với ông, và nói: "Vì vậy, uh, những gì đã xảy ra với cậu?" "Sau khi thông báo của quả bom, một trường lực bao gồm các giai đoạn và vài hàng đầu tiên đã được kích hoạt khi người dân sơ tán. Các trường lực dừng lại hầu hết các vụ nổ, tuy nhiên người dân ở những hàng ghế giữa và lại không được may mắn như vậy. Nó có vẻ như một trong những cầu thủ mới được sử dụng như một máy bay ném bom tự sát của một số loại. Chúng tôi đã nhanh chóng rút ra và tìm thấy con đường của chúng tôi ở đây, mặc dù một số người trong chúng ta đã quyết định tham gia vào cuộc chiến đấu ", Thiago đã trả lời, liếc nhìn Kitana. Cũng ít nhất máu có lẽ không phải là của cô ấy. "Vâng, tôi rất vui khi nghe thông báo giúp. " "Đợi đã, đó là bạn?" "Vâng đó là Eve, AI của tôi đã làm điều đó thực sự." "Làm thế nào?"
















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: