Albus allowed himself to relax after finally convincing Sirius that th dịch - Albus allowed himself to relax after finally convincing Sirius that th Việt làm thế nào để nói

Albus allowed himself to relax afte

Albus allowed himself to relax after finally convincing Sirius that there was no way out of this magical binding contract. Sirius had fought and argued admirably, but in the end it was Harry's name that was entered, written by his own hand. That was enough to convince the Cup that Harry had voluntarily entered, without coercion.

Of course, Harry hadn't written his name for the purpose of entering the Tournament, but no one needed to know that. At first, Albus considered entering Harry under the name of a fourth school, guaranteeing that he would be selected. But then he figured if Harry wasn't magically strong enough to be chosen under his own merits, then there was no need to test him in the first place, which was the whole point of this Tournament.

So, Albus pulled out some of the homework Harry had turned in, cut his name out, merged this piece of parchment with another that had the words, 'Hogwarts' and slipped the name into the goblet as he took it out of the casket.

It took a little acting on Albus' part to appear surprised when Harry's name came out of the Cup, but privately he was quite pleased. Like everyone else, he wanted to see how powerful Harry had become after four years of Hogwarts' education. He didn't even mind so much that Sirius and Severus was going to help the boy through the tasks, because no matter how much help or research he did, in the end it would be his magic pitted against the tasks.

O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O

November 2, 1994

Ron watched darkly as Harry left the Gryffindor Common Room for his weekend classes. Normally he wouldn't be up at this hour, but ever since his ex-best friend's name was pulled out of the Goblet, he felt so angry and frustrated that he couldn't even sleep right! He couldn't understand how things just magically fell right into Harry's lap without him even working for it.

First, Harry had gotten on Quidditch team, breaking the century-year-long rule on first years not allowed on the team, and getting the highly sought after position of Seeker, without having to try out. Hell, even the first broom Harry got was delivered to him in the middle of the Great Hall, for free! What kind of first year had that kind of luck? Huh?

Being on the Quidditch team and being its captain was Ron's lifelong goal, and Harry had it all handed to him without even asking.

When Harry actually quit the team, Ron thought it was his chance to step up. But the only spot available was Harry's old Seeker position, and Ron knew he was no Seeker. Third year would have been fine, but then with Black's escape, everyone was treating Harry like a little prince again. Even Ron's parents were all worried about Harry when, in fact, Black had slashed up his curtains and held a knife over his bed. And that wasn't even mentioning the multiple vaults Harry inherited that year. He was probably richer than Malfoy! It was unbelievable, but what really topped it all was Sirius Black, Lord of the Most Ancient and Noble House, actually adopting Harry and made him his heir!

Meanwhile Ron, the sixth son of seven siblings, was stuck with a crooked, shabby house, sharing a room with Stuck-Up Percy, and scraping the bottom of his pockets just for some spare change. It was infuriating! This past summer, he thought he finally got something that Harry didn't, tickets to the World Cup, and VIP seats, at that! It was probably the happiest moment of his life until…. it was ripped right out of his hands by none other than his so-called best friend and his snobby-rich godfather! Surely, the great Harry Potter could have pulled some strings and get his best friend into the VIP box too.

Really, there was only so much Ronald Bilius Weasley could put up with, and this thing with the Tournament was the last straw. With each passing day, Ron could see Harry turning into a Slytherin, throwing his name and money around, keeping secrets, and avoiding…

Ron's brooding was interrupted when Hermione came out of the girls' stairway with a tote bag flung over her shoulder. Her eyes were still slightly puffy from crying last night. Ron grew a quirky smile, remembering how Hermione had flung herself in his arms after Harry practically screamed at them and accused Hermione of caring more for the house-elves than for her friends. Ron had Hermione all to himself that night, and she was so distraught that she didn't even nag him about his homework.

Ron got up from the couch and quickly appeared by Hermione side, helping her pick up a S.P.E.W. badge that fell out of her over stuffed tote bag. "Hey, how are you doing?" he asked trying to sound smooth, but it got awkward because Hermione's eyes weren't on him. They were darting around the room as if looking for someone.

"Did Harry go already?" she asked.

Ron scowled. Why is it always Harry? "Yeah, just left," he grumbled. "What are you looking for him for anyway? After what he said to us…after how he treated us in third year and taking our Quidditch tickets…"

"I don't care about those stupid tickets," Hermione interrupted. "And for your information, I thought Harry could help me sell some of these badges. House-elf liberations is too important, and I'm not going to jeopardize my cause just over some little argument. I'm sure Harry will come to see it my way. You know, with his popularity and all, he could be a real spokesman for S.P.E.W."

Ron's mind sort of drifted off when Hermione started ranting on about the house-elves again, but something suddenly clicked inside towards the end of her rant. "What if I told you I had a way to sell all those badges for you?" he interrupted.

Hermione came to a stop and stared. Ron usually wasn't the idea guy, so this brought her up short, and for a moment, she didn't know what to say. "I'd say that's great Ron, and I'm glad you're really getting into the spirit of this. But how?"

Ron pulled the tote bag full of badges off her shoulder. "Just let me handle it," he said, straightening up and trying to sound gallant. He felt all warm and tingly when Hermione gifted him with a wide smile.

"…let me go get…"

Ron blinked out of his daze when Hermione suddenly disappeared back up the stairs. He was left befuddled until Hermione came back down and stuffed the collection tin and a blank parchment into his arms too.

"Now, just make sure you keep a careful record of every sale, this will become our official S.P.E.W. roster…"

O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O

November 4, 1994

It was the weekends, which meant Harry had his Politic's lessons with Andromeda Tonks. While he wasn't exactly afraid of facing everyone, he was glad to have a legitimate reason to get away from all the sly looks and whispers that seemed to follow him as closely as his own shadow.

Andromeda already knew the gists of it through the newspaper and snippets of stories that managed to escape the walls of Hogwarts. Of course, most of them were false, outlandish rumors. Knowing how things tended to be blown out of proportion, Harry had written to her about the truth of what really happened-that he hadn't consented to enter the tournament.

"There are a couple things you can do," Professor Tonks began. "You can fight this. Magically binding contract or not, you did not put your name into the Goblet, and this can be easily proven. Veritaserum, oath swearing, and the like." Then she gave Harry a narrowed eyed look, demonstrating why she was a Slytherin. "But since you already know all this, I am assuming you actually want to compete now that you've been selected."

"I don't care about the money or the fame," Harry said. "But I want the chance to turn this around, make it benefit me instead of whoever's trying to hurt me." Namely Dumbledore, he added privately.

And thus, she immediately scrapped today's lessons in Goblin-Human Relation Laws in favor of Media and Privacy Laws. Harry honestly didn't know what he would do without her.

"In fact, I have been meaning to consult with you about this for a while, Harry," she said. "Your name is something we lawyers like to call Intangible Property. You own it and you have rights to how it is used, which means those who wish to profit from your name must first get your permission and compensate you for its use."

Harry only blinked blankly back. "You mean people have to pay me to use my name?" he asked, shocked.

Andromeda nodded. "Not just your name. Even your lightening bolt scar can be trademarked."

Stunned, Harry's mind instantly went to all the silly Harry Potter products, from brooms to toys to candies to books, being sold at Hogsmeade, Diagon Alley, and who knows where else. "How come no one's told me about this?" he asked.

Amdromeda shrugged. "Well, it's not every day a wizard's name becomes valuable enough to become Property," she said. "Only celebrities really have to deal with this sort of notoriety, and you can bet they already have lawyers who specialize in this sort of business."

"Huh. Well, I guess I don't mind," Harry said dubiously. He couldn't imagine forcing all those people to pay him just to use his name, like it was actually worth something. It seemed sort of pretentious to him. "It's not like I need the money or anything."

"Harry," Andromeda said, in a tone which Harry recognized was fond exasperation. "It's not about the money. It's about the rights. Trademarking your name will protect it from being abused."

"How do you abuse a name?"

Andromeda took a moment to put it in terms that her pupil would understand. "Say a bill is presented to the Wizengamut that…let's say it will classify pixies as deadly creatures and calls for their complete annihilation."

Harry snorted. "Who's gonna vote for something like that?"

"Exactly," Andromeda said. "But what if they say Harry Potter endorses it? That you think it's a good idea for all pixiess to be executed?"

Harry stiffened. "I would never!" he protested, and then he got what Andromeda was trying to tell him. "Oh, I see now." Suddenly a hundred s
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Albus cho phép mình để thư giãn sau cuối cùng đã thuyết phục Sirius đã có không có cách nào ra khỏi hợp đồng ràng buộc huyền diệu này. Sirius đã chiến đấu và lập luận đáng ngưỡng mộ, nhưng cuối cùng nó là tên của Harry đã được nhập, viết bởi bàn tay của mình. Đó là đủ để thuyết phục Cup Harry đã bước vào tự nguyện, không ép buộc.Tất nhiên, Harry đã không viết tên của mình cho các mục đích của cách nhập vào các giải đấu, nhưng không ai cần phải biết điều đó. Lúc đầu, Albus coi là nhập Harry dưới tên của một trường học thứ tư, đảm bảo rằng ông sẽ được chọn. Nhưng sau đó ông đã tìm nếu Harry không kỳ diệu mạnh mẽ, đủ để được lựa chọn theo thành tích của riêng mình, sau đó không cần để kiểm tra anh ta tại địa điểm đầu tiên, đó là điểm chung của giải đấu này.Vì vậy, Albus kéo ra một số bài tập ở nhà Harry đã bật trong, Moi tên, sáp nhập này mảnh giấy với nhau rằng đã có những từ ngữ, 'Hogwarts' và trượt tên vào chiếc cốc như ông lấy nó ra khỏi quan tài.Phải mất một chút hành động ngày Albus' phần xuất hiện ngạc nhiên khi Harry của tên ra khỏi chiếc cúp, nhưng tư nhân ông là khá hài lòng. Như mọi người khác, ông muốn nhìn thấy cách mạnh mẽ Harry đã trở thành sau bốn năm giáo dục của trường Hogwarts. Ông đã không thậm chí nhớ rất nhiều rằng Sirius và Severus sẽ giúp cậu bé thông qua các nhiệm vụ, bởi vì không có vấn đề bao nhiêu trợ giúp hoặc nghiên cứu, ông đã làm, cuối cùng nó sẽ là kỳ diệu của ông chống lại các nhiệm vụ.O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O2 tháng 11 năm 1994Ron dõi người da đen như Harry rời phòng sinh hoạt chung Gryffindor cho các lớp học cuối tuần của mình. Bình thường ông sẽ không vào giờ này, nhưng kể từ khi tên của người bạn tốt nhất cũ của ông đã được kéo ra khỏi chiếc cốc, ông cảm thấy như vậy tức giận và thất vọng rằng ông không thể thậm chí ngủ ngay! Ông không thể hiểu làm thế nào những điều kỳ diệu chỉ rơi ngay vào của Harry vòng mà không có anh ta thậm chí làm việc cho nó.Trước tiên, Harry đã nhận được vào đội Quidditch, phá vỡ quy tắc thế kỷ năm dài ngày đầu tiên tuổi không được phép trong nhóm, và nhận được rất cao tìm sau khi vị trí của tầm thủ, mà không cần phải thử. Địa ngục, thậm chí đầu tiên chổi Harry đã được giao cho anh ta ở giữa hội trường lớn, miễn phí! Những loại của năm đầu tiên có loại may mắn? Hả?Ngày đội Quidditch và là thuyền trưởng là mục tiêu lâu dài của Ron, và Harry đã có nó tất cả các giao cho anh ta mà không thậm chí yêu cầu.Khi Harry thực sự bỏ đội, Ron nghĩ rằng nó là cơ hội của mình để bước lên. Nhưng nơi duy nhất có là vị trí đầu dò cũ của Harry và Ron biết ông là không có người tìm việc. Năm thứ ba sẽ được tốt đẹp, nhưng sau đó với đen của thoát, tất cả mọi người đã điều trị Harry như một hoàng tử bé một lần nữa. Cha mẹ thậm chí Ron là tất cả các lo lắng về Harry khi, trong thực tế, đen đã cắt giảm lên màn cửa của mình và tổ chức một con dao trên giường của mình. Và đó thậm chí không nhắc đến nhiều hầm Harry thừa kế năm đó. Ông phong phú hơn có lẽ hơn Malfoy! Nó là không thể tin được, nhưng những gì thực sự đứng đầu tất cả là Sirius Black, lãnh chúa cổ xưa nhất và Noble House, thực sự áp dụng Harry và làm cho anh ta người thừa kế của mình!Trong khi đó Ron, con trai thứ sáu của 7 anh chị em ruột, đã bị mắc kẹt với một nhà quanh co, tồi tàn, dùng chung phòng với Stuck-Up Percy, và cào dưới cùng của túi của mình chỉ cho một số thay đổi phụ tùng. Đó là phẩn nộ! Này mùa hè vừa qua, ông nghĩ ông cuối cùng đã nhận một cái gì đó mà Harry không, vé cho World Cup, và chỗ ngồi VIP, lúc đó! Nó có lẽ là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất của cuộc sống của mình cho đến khi... nó được tách phải ra khỏi bàn tay của mình bởi không có gì khác hơn so với cái gọi là người bạn tốt nhất của ông và bố già snobby phong phú của mình! Chắc chắn, đại Harry Potter có thể đã kéo một số chuỗi và nhận được bạn bè tốt nhất của mình vào hộp VIP quá.Thực sự, đã có chỉ rất nhiều Ronald Bilius Weasley có thể đưa lên với, và điều này với các giải đấu là rơm cuối cùng. Với mỗi ngày qua đi, Ron có thể thấy Harry biến thành một Slytherin, ném tên của mình và tiền xung quanh, Giữ bí mật, và tránh...Của Ron brooding bị gián đoạn khi Hermione ra các cô gái cầu thang với một túi tote bao la qua vai của mình. Đôi mắt của cô vẫn còn hơi sưng húp khóc đêm qua. Ron đã tăng trưởng một nụ cười quirky, ghi nhớ như thế nào Hermione có bao la mình trong cánh tay của mình sau khi Harry thực tế gào lên lúc họ và buộc tội thủ Hermione chăm sóc hơn cho nhà thần tiên hơn cho bạn bè của cô. Ron có Hermione tất cả để tự mình đêm đó, và cô ấy đã như vậy distraught rằng cô thậm chí không nag anh ta về bài tập ở nhà của mình.Ron đứng dậy từ chiếc ghế dài và nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Hermione, giúp cô chọn lên một huy hiệu S.P.E.W. rơi ra khỏi cô ấy qua nhồi tote túi. "Hey, làm thế nào bạn đang làm?" ông yêu cầu cố gắng để âm thanh mịn, nhưng thật khó khăn bởi vì đôi mắt của Hermione không về anh ta. Họ đã xuôi xung quanh phòng như nếu tìm kiếm một ai đó."Đã làm Harry đi đã?", cô hỏi.Ron scowled. Tại sao là nó luôn luôn Harry? "có, chỉ còn lại," ông grumbled. "Những gì bạn đang tìm kiếm cho anh ta không? Sau khi những gì ông nói với chúng ta... sau khi làm thế nào ông đối xử với chúng tôi trong năm thứ ba và lấy vé Quidditch của chúng tôi...""Tôi không quan tâm về những vé ngu ngốc," Hermione gián đoạn. "Và cho thông tin của bạn, tôi nghĩ rằng Harry có thể giúp tôi bán một số những huy hiệu. House-tinh thế là quá quan trọng, và tôi sẽ không gây nguy hiểm cho nguyên nhân của tôi chỉ hơn một số đối số ít. Tôi chắc rằng Harry sẽ đến để xem nó theo cách của tôi. Bạn biết, với phổ biến của ông và tất cả, ông có thể là một phát ngôn viên thực sự S.P.E.W."Tâm trí của Ron loại trôi dạt ra khi Hermione bắt đầu ranting về nhà-tinh một lần nữa, nhưng một cái gì đó đột nhiên nhấp vào bên trong hướng tới sự kết thúc của rant của mình. "Nếu tôi nói với bạn tôi đã có một cách để bán tất cả những phù hiệu cho bạn?" ông gián đoạn.Hermione đã đứng và stared. Ron thường không phải là người ý tưởng, do đó, điều này đã mang cô ấy lên ngắn, và cho một thời điểm, cô ấy không biết phải nói gì. "Tôi sẽ nói đó là Ron tuyệt vời, và tôi vui mừng bạn đang thực sự nhận được vào tinh thần của điều này. Nhưng làm thế nào?"Ron kéo tote túi đầy đủ của các phù hiệu off vai của mình. "Chỉ cần cho tôi xử lý nó," ông nói, thẳng và cố gắng để âm thanh dũng cảm. Ông cảm thấy ấm áp và tingly tất cả khi Hermione có năng khiếu Anh ta với một nụ cười rộng.".. cho tôi đi có được..."Ron blinked ra khỏi ngây người của mình khi Hermione đột nhiên biến mất trở lại lên cầu thang. Ông là trái mụ cho đến khi Hermione trở lại và nhồi bộ sưu tập tin và giấy làm từ da trắng vào cánh tay của mình quá."Bây giờ, chỉ cần đảm bảo bạn giữ một hồ sơ cẩn thận về bán hàng, điều này sẽ trở thành danh sách S.P.E.W. chính thức của chúng tôi..."O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O4 tháng 11 năm 1994Đó là những ngày cuối tuần, mà có nghĩa là Harry đã có bài học chính trị của ông với Andromeda Tonks. Trong khi ông đã không chính xác sợ phải đối mặt với tất cả mọi người, ông đã vui mừng khi có một lý do hợp pháp để có được ra khỏi tất cả các sly trông và thì thầm rằng dường như làm theo anh ta chặt chẽ bóng của mình.Andromeda đã biết gists của nó thông qua các tờ báo và đoạn của câu chuyện mà quản lý để thoát khỏi các bức tường của trường Hogwarts. Tất nhiên, hầu hết trong số họ đã tin đồn sai, lạ lùng. Biết làm thế nào những điều có xu hướng được thổi ra khỏi tỷ lệ, Harry đã viết với cô ấy về sự thật của những gì thực sự xảy ra-rằng ông đã không đồng ý để nhập các giải đấu."Không có một vài điều bạn có thể làm," giáo sư Tonks bắt đầu. "Bạn có thể chống lại điều này. Kỳ diệu ràng buộc hợp đồng hay không, bạn đã không đặt tên của bạn vào chiếc cốc, và điều này có thể được chứng minh một cách dễ dàng. Veritaserum, lời tuyên thệ chửi thề, và như thế." Sau đó cô ấy cho Harry mắt xem thu hẹp, chứng tỏ tại sao cô ấy là một Slytherin. "Nhưng kể từ khi bạn đã biết tất cả điều này, tôi giả sử bạn thực sự muốn cạnh tranh bây giờ mà bạn đã được chọn.""Tôi không quan tâm đến tiền hoặc sự nổi tiếng," Harry nói. "Nhưng tôi muốn có cơ hội để biến điều này xung quanh, làm cho nó có lợi cho tôi thay vì bất cứ ai đang cố gắng để hại tôi." Cụ thể là giáo sư Dumbledore, ông nói thêm tư nhân.Và do đó, nó ngay lập tức tháo dỡ ngày hôm nay của bài học trong pháp luật quan hệ con người con yêu tinh trong lợi của phương tiện truyền thông và luật riêng tư. Harry thực sự không biết những gì ông sẽ làm gì mà không có cô ấy."Trong thực tế, tôi đã có nghĩa là để tham khảo ý kiến với bạn về điều này trong một thời gian, Harry," cô nói. "Tên của bạn là một cái gì đó chúng tôi luật sư muốn gọi bất động sản vô hình. Bạn sở hữu nó và bạn có quyền để làm thế nào nó được sử dụng, có nghĩa là những người muốn lợi nhuận từ tên của bạn đầu tiên phải có được sự cho phép của bạn và bồi thường cho bạn để sử dụng."Harry chỉ blinked blankly trở lại. "Bạn có nghĩa là mọi người phải trả tiền cho tôi để sử dụng tên của tôi?" ông hỏi, bị sốc.Andromeda gật đầu. "Không chỉ trong tên của bạn. Thậm chí của bạn vết sẹo tia sáng có thể được đăng ký nhãn hiệu."Choáng váng, Harry của tâm trí ngay lập tức đã đi đến tất cả các ngớ ngẩn Harry Potter sản phẩm, từ các cây chổi để đồ chơi để bánh kẹo để sách, đang được bán tại Hogsmeade, Diagon Alley, và những người hiểu biết nơi khác. "Tại sao không có ai đã nói với tôi về điều này?", ông hỏi.Amdromeda shrugged. "Vâng, nó không phải là mỗi ngày một thuật sĩ tên sẽ trở thành có giá trị, đủ để trở thành tài sản," cô nói. "Chỉ người nổi tiếng thực sự phải đối phó với loại này của tai tiếng, và bạn có thể đặt cược họ đã có luật sư chuyên về loại này của doanh nghiệp.""Huh. Vâng, tôi đoán tôi không quan tâm,"Harry nói dubiously. Ông không thể tưởng tượng buộc tất cả những người dân phải trả anh ta chỉ sử dụng tên của mình, như nó đã thực sự giá trị gì đó. Nó dường như sắp xếp của kheo khoang để anh ta. "Nó là không giống như tôi cần tiền hoặc bất cứ điều gì.""Harry," Andromeda nói, trong một giai điệu mà Harry công nhận là sự bực tức ngây thơ. "Nó không phải là về tiền bạc. Đó là về các quyền. Trademarking tên của bạn sẽ bảo vệ nó khỏi bị lạm dụng.""Làm thế nào làm bạn sẽ lạm dụng tên một?"Andromeda lấy một chút thời gian để đặt nó trong điều khoản của cô học sinh sẽ hiểu. "Nói một dự luật được trình bày cho Wizengamut mà... chúng ta hãy nói nó sẽ phân loại các pixies là những sinh vật chết người và kêu gọi của hủy diệt hoàn toàn."Harry snorted. "Ai sẽ bỏ phiếu cho một cái gì đó như thế?""Exactly," Andromeda said. "But what if they say Harry Potter endorses it? That you think it's a good idea for all pixiess to be executed?"Harry stiffened. "I would never!" he protested, and then he got what Andromeda was trying to tell him. "Oh, I see now." Suddenly a hundred s
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Albus cho phép mình thư giãn sau khi cuối cùng thuyết phục Sirius mà không có cách nào ra khỏi hợp đồng ràng buộc huyền diệu này. Sirius đã chiến đấu và lập luận đáng ngưỡng mộ, nhưng cuối cùng nó là tên của Harry đã được nhập vào, được viết bằng chính đôi tay của mình. Chừng đó cũng đủ để thuyết phục các Cup mà Harry đã tự nguyện bước vào, không bị ép buộc. Tất nhiên, Harry đã không viết tên của mình cho mục đích của bước vào giải đấu, nhưng không ai cần biết điều đó. Lúc đầu, Albus coi Harry nhập dưới tên của một trường học thứ tư, đảm bảo rằng ông sẽ được lựa chọn. Nhưng sau đó, ông đã tìm nếu Harry không phải là kỳ diệu đủ mạnh để được lựa chọn theo thành tích của chính mình, sau đó không có nhu cầu để kiểm tra anh ấy ở nơi đầu tiên, đó là toàn bộ các điểm đấu này. Vì vậy, Albus đã rút ra một số bài tập về nhà Harry lại, cắt tên của mình ra, sáp nhập này mảnh giấy da với nhau mà có những lời nói, 'Hogwarts' và trượt tên vào cốc như ông lấy nó ra khỏi quan tài. Phải mất một hành động nhỏ trên Albus ' một phần để xuất hiện bất ngờ khi tên của Harry bước ra khỏi Cup, nhưng tư nhân ông đã khá hài lòng. Cũng giống như mọi người khác, ông muốn nhìn thấy cách mạnh mẽ Harry đã trở thành sau bốn năm học Hogwarts. Ông thậm chí không bận tâm quá nhiều mà Sirius và Severus đã đi để giúp cậu bé qua từng nhiệm vụ, bởi vì ông đã không có vấn đề bao nhiêu giúp hoặc nghiên cứu, cuối cùng nó sẽ được phép thuật của mình đọ sức với các nhiệm vụ. O o 0 O 0 o O o O 0 0 o O o O 0 0 o O 02 Tháng 11 năm 1994 Ron nhìn mơ hồ như Harry rời Gryffindor Common Room cho lớp học cuối tuần của mình. Bình thường anh ta sẽ không thể lên vào giờ này, nhưng kể từ khi tên cũ thân nhất của mình đã được kéo ra khỏi chiếc cốc, anh cảm thấy rất tức giận và thất vọng rằng ông có thể thậm chí không ngủ ngay! Anh không thể hiểu những điều vừa kỳ diệu rơi ngay vào lòng Harry không có anh ấy thậm chí còn làm việc cho nó. Đầu tiên, Harry đã nhận được vào đội Quidditch, phá vỡ các quy tắc của thế kỷ năm dài trên năm đầu tiên không được phép trong nhóm, và nhận được cao sau khi tìm vị trí của Seeker, mà không cần phải thử. Địa ngục, thậm chí cả chổi đầu tiên Harry đã được giao cho anh ta ở giữa hội trường lớn, miễn phí! Những loại năm đầu tiên có mà loại may mắn? Huh? Là trong đội Quidditch và là đội trưởng của nó là mục tiêu suốt đời của Ron và Harry đã có tất cả giao cho anh ta mà không hề yêu cầu. Khi Harry thực sự rời team, Ron nghĩ đó là cơ hội của mình để bước lên. Nhưng vị trí chỉ có sẵn là vị trí Seeker cũ của Harry, Ron và biết anh đã không Seeker. Năm thứ ba sẽ là tốt, nhưng sau đó với thoát của Black, tất cả mọi người đã được điều trị Harry như một hoàng tử một lần nữa. Ngay cả cha mẹ của Ron đều lo lắng về Harry khi, trên thực tế, Black đã cắt giảm lên rèm cửa của mình và giữ một con dao trên giường của mình. Và đó thậm chí không được nhắc đến nhiều hầm Harry thừa năm đó. Ông có thể giàu có hơn Malfoy! Thật khó tin, nhưng những gì thực sự đứng đầu tất cả là Sirius Black, Lord of the Ancient nhất và Noble House, thực sự áp dụng Harry và làm anh ta là người thừa kế của mình! Trong khi đó Ron, con thứ sáu của bảy anh chị em, đã bị mắc kẹt với một quanh co, nhà tồi tàn , ở chung phòng với Stuck-Up Percy, và cạo dưới cùng của túi mình chỉ cho một số thay đổi phụ tùng. Đó là phẩn nộ! Mùa hè vừa qua, ông nghĩ rằng cuối cùng anh có cái gì đó Harry không, vé đến World Cup, và chỗ ngồi VIP, lúc đó! Đó có lẽ là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của cuộc đời mình cho đến khi .... nó bị xé ngay ra khỏi bàn tay của mình bởi không ai khác hơn là cái gọi là người bạn tốt nhất của mình và cha đỡ đầu giàu hợm hĩnh của mình! Chắc chắn, sự tuyệt vời Harry Potter đã kéo một số dây và có được người bạn tốt nhất của mình vào hộp VIP quá. Thực sự, chỉ có rất nhiều Ronald Bilius Weasley có thể đưa lên với, và điều này với các giải đấu là rơm cuối cùng. Với mỗi ngày trôi qua, Ron có thể nhìn thấy Harry trở thành một Slytherin, ném tên và tiền bạc của mình xung quanh, giữ bí mật, và tránh ... ủ ê của Ron đã bị gián đoạn khi Hermione ra khỏi cầu thang của các cô gái với một chiếc túi tote ném qua vai cô. Đôi mắt cô vẫn còn hơi sưng húp vì khóc đêm qua. Ron đã tăng trưởng một nụ cười kỳ quặc, nhớ lại Hermione đã ném mình vào vòng tay của mình sau khi Harry hầu hét vào họ và cáo buộc Hermione chăm sóc nhiều hơn cho các gia tinh hơn cho bạn bè của cô. Ron đã Hermione tất cả với chính mình đêm đó, và cô ấy đã quá quẫn trí mà cô đã thậm chí không cằn nhằn anh về bài tập về nhà của mình. Ron đứng dậy khỏi chiếc ghế dài và nhanh chóng xuất hiện của Hermione bên cạnh, giúp cô nhận được một huy hiệu phun mà rơi ra khỏi cô qua túi tote nhồi. "Hey, làm thế nào bạn đang làm gì?" ông hỏi cố gắng để âm thanh mượt mà, nhưng nó đã lúng túng vì ánh mắt của Hermione không được vào anh. Họ đã nhanh như tên bắn xung quanh phòng như thể tìm kiếm một ai đó. "Harry đã đi rồi sao?" cô hỏi. Ron quắc mắt. Tại sao nó luôn Harry? "Ừ, chỉ còn lại", ông càu nhàu. "Bạn đang tìm kiếm cái gì cho anh vì dù sao? Sau những gì anh nói với chúng tôi ... sau khi cách ông đối xử với chúng tôi trong năm thứ ba và lấy vé Quidditch của chúng tôi ..." "Tôi không quan tâm về những vé ngu ngốc," Hermione bị gián đoạn. "Và đối với thông tin của bạn, tôi nghĩ rằng Harry có thể giúp tôi bán một số trong những phù hiệu. Liberations House-elf là quá quan trọng, và tôi sẽ không gây nguy hiểm cho nguyên nhân của tôi chỉ hơn một số lập luận ít. Tôi chắc rằng Harry sẽ đến nhìn thấy nó theo cách của tôi. Bạn biết đấy, với sự nổi tiếng của mình và tất cả, anh có thể là một phát ngôn viên thực sự cho phát tán đi "tâm trí của Ron loại thiếp đi khi Hermione bắt đầu ranting trên về gia tinh một lần nữa, nhưng một cái gì đó đột nhiên nhấp bên trong vào cuối rant cô. "Nếu tôi nói với bạn tôi đã là một cách để bán tất cả những phù hiệu đối với bạn?" anh ngắt lời. Hermione đã dừng lại và nhìn chằm chằm. Ron thường không phải là anh chàng ý tưởng, vì vậy điều này đã đưa cô lên ngắn, và trong một khoảnh khắc, cô không biết phải nói gì. "Tôi muốn nói đó là tuyệt vời Ron, và tôi rất vui vì bạn đang thực sự đi vào tâm hồn của việc này. Nhưng làm thế nào?" Ron kéo túi tote đầy đủ phù hiệu khỏi vai cô. "Chỉ cần cho tôi xử lý nó," ông nói, thẳng người lên và cố gắng để âm thanh hào hiệp. Ông cảm thấy tất cả ấm áp và nồng nàn khi Hermione tặng anh với một nụ cười rộng. "... Hãy để tôi đi lấy ..." Ron chớp mắt ra khỏi bàng hoàng của mình khi Hermione đột nhiên biến mất trở lại lên cầu thang. Ông đã để lại ngớ ngẩn đến khi Hermione trở xuống và nhét tin bộ sưu tập và một cuộn giấy da trắng vào cánh tay của mình quá. "Bây giờ, chỉ cần chắc chắn rằng bạn giữ một kỷ lục cẩn thận của mỗi lần bán, điều này sẽ trở thành bảng phân tán đi chính thức của chúng tôi ..." O o 0 O 0 o O o O 0 0 o O o O 0 0 o O ngày 04 tháng 11 1994 Đó là những ngày cuối tuần, có nghĩa là Harry đã có bài học Chính trị của mình với Andromeda Tonks. Trong khi anh không hoàn toàn sợ phải đối mặt với tất cả mọi người, ông đã vui mừng khi có một lý do chính đáng để có được từ tất cả các vẻ ranh mãnh và thì thầm rằng dường như đi theo anh ta như là chặt chẽ như cái bóng của chính mình. Andromeda đã biết gists của nó thông qua các báo chí và các đoạn của câu chuyện mà quản lý để thoát khỏi bức tường của trường Hogwarts. Tất nhiên, hầu hết trong số họ đều là sai lầm, những tin đồn lạ lùng. Biết làm thế nào những thứ có xu hướng bị thổi phồng, Harry đã viết cho mình về sự thật về những gì thực sự xảy ra, rằng ông đã không đồng ý để tham gia giải đấu. "Có một vài điều bạn có thể làm," Giáo sư Tonks đã bắt đầu. "Bạn có thể chiến đấu này. Diệu ràng buộc hợp đồng hay không, bạn không đặt tên của bạn vào chiếc cốc, và điều này có thể dễ dàng được chứng minh. Veritaserum, chửi thề lời thề, và như thế." Sau đó, cô ấy đã cho Harry một cái nhìn mắt nheo lại, chứng tỏ tại sao cô là một Slytherin. "Nhưng kể từ khi bạn đã biết tất cả điều này, tôi giả sử bạn thực sự muốn cạnh tranh bây giờ mà bạn đã chọn." "Tôi không quan tâm về tiền bạc hay sự nổi tiếng," Harry nói. "Nhưng tôi muốn có cơ hội để quay lại này, làm cho nó có lợi cho tôi thay vì của bất cứ ai đang cố gắng để làm tổn thương tôi." Cụ Dumbledore, ông nói thêm tư nhân. Và vì thế, cô ngay lập tức loại bỏ những bài học của ngày hôm nay trong Luật Quan hệ Goblin-Nhân ủng hộ của truyền thông và Luật Bảo mật. Harry thật sự không biết những gì ông sẽ làm gì nếu không có nàng. "Trong thực tế, tôi đã có nghĩa là để tham khảo ý kiến với bạn về điều này trong một thời gian, Harry," bà nói. "Tên của bạn là một cái gì đó chúng tôi các luật sư muốn gọi vô hình tài sản. Bạn sở hữu nó và bạn có quyền để làm thế nào nó được sử dụng, có nghĩa là những người muốn lợi nhuận từ tên của bạn trước tiên phải có được sự cho phép của bạn và bồi thường cho việc sử dụng nó." Harry chỉ chớp mắt thất thần trở lại. "Bạn có nghĩa là người dân phải trả tiền cho tôi sử dụng tên của tôi?" anh hỏi, sửng sốt. Andromeda gật đầu. "Không chỉ là tên của bạn. Ngay cả sáng của bạn tia vết sẹo có thể được đăng ký nhãn hiệu." Choáng váng, tâm trí của Harry ngay lập tức đi đến tất cả các sản phẩm Harry Potter ngớ ngẩn, từ chổi để đồ chơi cho kẹo để sách, được bán ở Hogsmeade, Hẻm Xéo, và ai biết nơi nào khác. "Tại sao không ai nói với tôi về điều này?" ông hỏi. Amdromeda nhún vai. "Vâng, đó là không phải mỗi ngày tên của một thuật sĩ trở nên có giá trị đủ để trở thành tài sản," cô nói. "Chỉ có những người nổi tiếng thực sự phải đối phó với loại này tai tiếng, và bạn có thể đặt cược họ đã có luật sư chuyên về loại hình kinh doanh này." "Huh. Vâng, tôi đoán tôi không nhớ," Harry nói ngờ vực. Anh không thể tưởng tượng buộc tất cả những người này để trả cho anh ta chỉ sử dụng tên của mình, giống như nó đã thực sự giá trị gì đó. Nó dường như sắp xếp của tự phụ với anh. "Nó không phải là tôi cần tiền hay bất cứ điều gì." "Harry," Andromeda cho biết, trong một giai điệu mà Harry nhận ra là sự bực tức thích. "Đó không phải là về tiền bạc. Đó là về các quyền. Đăng kí nhãn hiệu tên của bạn sẽ bảo vệ nó khỏi bị lạm dụng." "Làm thế nào để bạn lạm dụng một tên?" Andromeda mất một chút thời gian để đưa nó về mà học sinh của cô sẽ hiểu. "Nói một dự luật được trình bày cho các Wizengamut đó ... hãy nói rằng nó sẽ phân loại các pixies như những sinh vật chết người và kêu gọi hủy diệt hoàn toàn của họ." Harry khịt mũi. "Ai sẽ bỏ phiếu cho một cái gì đó như vậy?" "Chính xác," Andromeda nói. "Nhưng nếu họ nói Harry Potter xác nhận nó? Mà bạn nghĩ rằng đó là một ý tưởng tốt cho tất cả pixiess để được thực thi?" Harry cứng người. "Tôi sẽ không bao giờ!" ông phản đối, và sau đó ông đã nhận những gì Andromeda đã cố gắng để nói cho anh ta. "Oh, tôi thấy bây giờ." Đột nhiên một trăm s

















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: