Hi,First, I want to let you all know that I am going to use past tense dịch - Hi,First, I want to let you all know that I am going to use past tense Việt làm thế nào để nói

Hi,First, I want to let you all kno

Hi,

First, I want to let you all know that I am going to use past tense to tell the story from now on (thanks to kind explanation from a gentle reader). I hope it is not confusing. I will try to fix the previous chapters too. But, I am sure I will still have a lot of grammar issue. So, feel free to point it out or even better, explain it briefly to me (through pm if you prefer) and I will try to fix it and not to repeat the same mistake again. I will really appreciate your help. :)

Second, I changed my mind. There will no be epilogue because I may still upload new chapters in this story (which will be short stories about Asami and Akihito when Nao and Rikiya are still babies/toddlers). The sequel (Against The Wall) will be about the Asami family when the twins are a bit older. I will upload the first chapter soon.

Finally, I hope you enjoy this chapter!

Thanks a lot!

Disclaimer : As always, VF belongs to YA.

Chapter 18. Come What May

Part 1. Great Minds Think Alike

Suoh looked incredibly relieved when he saw Asami entering the penthouse. Asami's most reliable head of security was made to handle all kind of terror as long as it didn't involve emotional tears. And right now, Akihito was an emotional time bomb ready to explode at any time. Asami put his shoes aside and let Kirishima taking off his coat.

Loosening his necktie with one hand, the other was busy rolling his sleeves up, Asami asked, "Where is he?"

"Takaba-sama is sleeping in the bedroom with the boys, Asami-sama."

"Did anything happen while I was away?"

Suoh kept his face straight as he answered, but his uneasiness was profound. "Haruka found Takaba-sama cleaning his hand furiously before lunch time, saying he was going to feed the boys and afraid that he would stain them. She stopped him, quite fiercely I might add. It worked, though, and he calmed down a bit. All day long, just like the last few days, he insisted on keeping the boys close to him even if he made sure he didn't make any skin contact. He didn't even let Haruka to help him feeding them. But other than that, Takaba-sama just did the usual things; cleaning, cooking, laundering."

Asami merely nodded at the report. By now, the report didn't surprise him anymore.

"You can go now, Suoh. I believe you need to supervise the men to clean that filthy storage room."

Suoh bowed and left.

The night after Akihito had been rescued, Asami had watched the pain and guilt flashing in Akihito's eyes as the doctor explained the impact of Nao's injury. Emi, and probably also due to the impact from Akihito catching Nao after Goro'd dropped the baby, had damaged a nerve in Nao's right arm. The doctor had told them not to worry too much. They believed that there was high probability that Nao could use his right arm to do normal everyday activities, even to do sports. However, it might affect any activity that required his hand to be completely steady. They had done everything that they could for now, the doctor had said. The doctor had also suggested continuous physical therapy. For how long, the doctor couldn't be sure.

During their way home, Akihito had sternly turned down Kirishima and Asami's offers to help holding Nao. Even after Akihito'd started to fall asleep in the limo, whenever Asami had tried to quietly take Nao away from Akihito, trying to make Akihito to sleep in a more comfortable position, his lover had immediately startled awake and pulled Nao closer. Akihito's body had instantly stiffened in a survival mode as if preparing himself either to fight or flee with the baby.

The instinctive reaction had angered Asami, partly because it had made him feel as if Akihito couldn't trust him enough to protect their little family, which was a sharp reminder of his failure, but mostly because he could do nothing much now other than supporting Akihito. Furious was an understatement of how Asami truly felt. He wanted to hurt someone, killed someone, needed somewhere to channel all his uncontrollable fury. If it were possible, Asami would have brought those responsible from the land of the death so that he could torture and kill them over and over again. But it wouldn't help Akihito. The only thing he could do now was waiting patiently for Akihito to overcome this nightmare. Unfortunately, patience wasn't Asami's strongest forte whenever Akihito was involved.

The worst part was how Akihito felt like tainting their sons by touching them. What a stupid idea! Shit. If hands that had once been covered with blood could contaminate anyone, Akihito didn't need to be so afraid about tainting the boys. Because in that case, their sons had been tainted to the ninth circle of hell every time Asami hold the babies. In fact, blood might be one of the purest thing that had covered Asami's hands.

The first time Asami had accidentally caught Akihito washing his hands with strong bleach until it had bled, Asami had almost hit Akihito in his anger. And since then, they had caught Akihito doing that whenever his lover thought that no one'd watched. It wasn't Akihito's fault, Asami knew that, but despite years of keeping his feelings under tight control, it was getting harder to suppress the storm of emotion in him.

He snapped himself out of his train of thought. Anger would do no good thing right now. Entering the bedroom, he found Akihito sleeping on the bed. The twins snuggled close to Akihito as if to comfort Asami's young and naive lover. Even with each boy tucked at his side, Akihito looked a bit tense in his sleep, a complete contrast to their sons' peaceful expression.

A soft cough caught his attention. Haruka cleared her throat from the corner of Asami's bedroom, sitting with her tablet on her lap, most probably working while keeping a watch on Akihito.

"He doesn't like me following him around," his assistant whispered softly as she stood to leave the room. "He said he doesn't need…well, something along the line of a babysitter. But after this afternoon incident, I was a bit persistent about watching over him. His hands are so red from irritation already and I can't let him hurt himself even further. I am sorry that I didn't ask for your advice beforehand, Asami-sama. If you feel that I have crossed my-"

He quickly cut the apology with a gentle shake of his head, "There is no need to apologise, Haruka. You did the right thing. Thank you."

After a deep and respectful bow, Haruka walked to leave, but before she reached the door, Asami made up his mind and stopped her. "Haruka, wait a minute. Could you please bring the boys back to their room?"

"I beg your pardon, Sir? If we take the twins from Takaba-sama, he-"

"He will be fine," Asami scowled. He had lost his patience. It was time for Akihito to face the truth, no matter he was ready or not. Asami decided that playing along with Akihito's guilty conscience wouldn't help his lover to realise how wrong it was to keep running away from reality. Sometimes, what Akihito needed to be able to accept the reality was a stick instead of a carrot.

Before Haruka could argue any further, Asami strode towards the bed. Silently, he removed Akihito's arm from around Nao and Rikiya, taking the babies from his lover's embrace. He was almost successful when Akihito somehow felt the movement and suddenly startled awake, at first looking at him as if Asami was a starving mad dog trying to drag their sons away to be eaten for dinner later. But when Akihito realised it was Asami, he relaxed a bit although he was still watching Asami cautiously.

Asami quickly yet gently pulled both babies from Akihito before his lover could do anything to prevent it, exploiting Akihito's confusion after being woken so suddenly. The sudden movement stirred the twins from their slumber. They apparently didn't like being woken from their nap. Asami ignored the instant screams that filled the entire room and quickly passed both babies to the equally dumbstruck Haruka.

"Bring them for a long walk. I will tell you what to do with them later," he gave Haruka a quick instruction.

"NO!" Akihito shouted at the top of his lungs from behind Asami. Lunging himself towards Haruka, Akihito tried to get the babies back but Asami quickly blocked his path. The push Akihito gave him was unexpectedly stronger than he thought it would be, but Asami was much bulkier than Akihito and well trained to fight and kill. It didn't take much to drag his struggling lover back to bed. To his credit, Akihito fought hard and dirty. The younger man kicked, punched, and even bit Asami's hand. Ignoring the sharp pain in his lower arm, Asami hauled his wildcat to the middle of the bed, placing Akihito on all fours and pushing Akihito face down into the pillow.

"Go, Haruka," Asami growled. He could sense her hesitation. But Asami knew she would not interfere with his decision. Kirishima had made damn sure to instil that specific rule into her head. Out of the corner of his eyes, he saw Haruka quickly walked out from the room before closing the door behind her.

"LET. ME. GO!" Akihito's threat was half muffled by the soft feather pillow.

Asami ignored it. Instead, he grabbed Akihito's wrists, pulling it up and held it firmly. Using his weight as leverage, Asami kept Akihito down while binding Akihito's wrist into the headboard with his own silk tie. He made sure the binding wasn't too tight but it would be sturdy enough not to give way when Akihito struggled. Observing his handiwork, Asami hummed in satisfaction. Akihito could fight all he wanted but nothing he could do to stop Asami.

He felt Akihito's tense muscles under his palms but his lover stayed still for now, playing along while waiting for a chance to turn the table around. Akihito was smart and despite the young man's naiveness, Asami knew that Akihito can be very shrewd and sharp-witted if needed. His lover had the patience of a saint and would wait until the least expected moment to strike back. Perhaps, it was an expected talent for crime-photographers
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chào bạnTrước tiên, tôi muốn để cho tất cả các bạn biết rằng tôi sẽ sử dụng quá khứ để kể câu chuyện từ nay trên (nhờ giải thích loại từ một người đọc nhẹ nhàng). Tôi hy vọng nó không phải là khó hiểu. Tôi sẽ cố gắng sửa chữa các chương trước quá. Tuy nhiên, tôi chắc chắn tôi sẽ vẫn còn có rất nhiều vấn đề ngữ Pháp. Vì vậy, cảm thấy miễn phí để trỏ nó ra hoặc thậm chí tốt hơn, giải thích nó một thời gian ngắn đến tôi (thông qua am nếu bạn thích) và tôi sẽ cố gắng sửa chữa nó và không để lặp lại cùng một sai lầm một lần nữa. Tôi thực sự sẽ đánh giá cao sự giúp đỡ của bạn. :)Thứ hai, tôi đã thay đổi tâm trí của tôi. Sẽ không có phần kết bởi vì tôi vẫn có thể tải lên mới chương trong câu chuyện này (mà sẽ là truyện ngắn về Asami và Akihito khi Nao và Rikiya là vẫn babies/trẻ em). Phần tiếp theo (chống lại bức tường) sẽ về gia đình Asami khi các em sinh đôi là một chút cũ hơn. Tôi sẽ tải lên các chương đầu tiên sớm.Cuối cùng, tôi hy vọng bạn sẽ thích chương này!Cảm ơn nhiều!Tuyên bố từ chối: Như mọi khi, VF thuộc về YA.Chương 18. Hãy đến những gì có thểPhần 1. Cái trí lớn nghĩ như nhauNanano nhìn cực kỳ nhẹ nhõm khi thấy Asami nhập penthouse. Trưởng an ninh đáng tin cậy nhất của Asami đã được thực hiện để xử lý tất cả các loại khủng bố miễn là nó không liên quan đến nước mắt cảm xúc. Và ngay bây giờ, Akihito là một quả bom thời gian tình cảm đã sẵn sàng để nổ bất cứ lúc nào. Asami đặt giày dép của mình sang một bên và để cho Kirishima cất cánh áo của mình.Nới lỏng cà ra vát của mình với một tay, khác là bận rộn lăn tay áo của mình lên, Asami hỏi, "Ở đâu là ông?""Takaba-sama đang ngủ trong phòng ngủ với các bé trai, Asami-sama.""Đã làm bất cứ điều gì xảy ra trong khi tôi đã đi?"Nanano giữ khuôn mặt của mình thẳng như ông trả lời, nhưng lo lắng của ông rất sâu đậm. "Haruka tìm thấy Takaba-sama làm sạch tay của ông giận dữ trước khi thời gian ăn trưa, nói rằng ông đã đi để nuôi các bé trai và sợ rằng ông sẽ vết họ. Cô dừng lại anh ta, khá quyết liệt tôi có thể thêm. Nó làm việc, mặc dù, và ông calmed xuống một chút. Tất cả các ngày dài, giống như những ngày gần đây, ông nhấn mạnh vào việc giữ các bé trai gần với anh ta ngay cả khi ông chắc rằng ông đã không làm cho bất kỳ da tiếp xúc. Ông thậm chí không cho Haruka để giúp anh ta cho ăn chúng. Nhưng khác với đó, Takaba-sama chỉ cần làm những điều bình thường; làm sạch, nấu ăn, rửa."Asami chỉ gật đầu tại báo cáo. Bởi bây giờ, báo cáo không gây bất ngờ anh ta nữa."Bạn có thể đi, Nanano. Tôi tin bạn cần phải giám sát những người đàn ông để làm sạch phòng lí bẩn thỉu đó."Nanano cúi và trái.Đêm sau khi Akihito đã được cứu thoát, Asami đã xem những đau đớn và tội lỗi nhấp nháy trong Akihito của mắt như bác sĩ giải thích ảnh hưởng của chấn thương của Nao. EMI, và có lẽ cũng do ảnh hưởng từ Akihito bắt Nao sau khi Goro đã giảm xuống những em bé, đã làm hư hại một dây thần kinh trong não của cánh tay phải. Các bác sĩ đã nói với họ không phải lo lắng quá nhiều. Họ tin rằng đã có xác suất cao Nao có thể sử dụng cánh tay phải của mình để làm hoạt động bình thường hàng ngày, thậm chí để làm thể thao. Tuy nhiên, nó có thể ảnh hưởng đến bất kỳ hoạt động nào yêu cầu tay để hoàn toàn ổn định. Họ đã làm tất cả mọi thứ mà họ có thể cho bây giờ, các bác sĩ đã nói. Bác sĩ cũng đã đề xuất liên tục vật lý trị liệu. Trong bao lâu, bác sĩ không thể chắc chắn.Trong thời gian của đường về nhà, Akihito đã sternly từ chối Kirishima và của Asami cung cấp để giúp giữ Nao. Ngay cả sau khi Akihito đã bắt đầu rơi vào giấc ngủ trong xe limo, bất cứ khi nào Asami đã cố gắng để lặng lẽ đưa Nao ra khỏi Akihito, cố gắng để làm cho Akihito ngủ trong một vị trí thoải mái hơn, người yêu của mình ngay lập tức đã giật mình tỉnh táo và kéo Nao gần gũi hơn. Akihito của cơ thể đã ngay lập tức stiffened trong một chế độ sinh tồn như thể chuẩn bị cho mình hoặc để chiến đấu hoặc chạy trốn với đứa bé.Phản ứng bản năng đã tức giận Asami, một phần vì nó đã làm cho anh ta cảm thấy như thể Akihito không thể tin tưởng anh ta đủ để bảo vệ gia đình nhỏ của họ, mà là một lời nhắc nhở mạnh của sự thất bại của mình, nhưng chủ yếu là vì ông có thể làm cho không có gì nhiều bây giờ khác hơn so với hỗ trợ Akihito. Tức giận là một understatement của Asami thực sự cảm thấy thế nào. Ông muốn làm tổn thương một ai đó, giết người, cần một nơi nào đó để kênh tất cả ông fury không kiểm soát. Nếu nó đã có thể, Asami nào đã mang lại những người chịu trách nhiệm từ vùng đất của cái chết để rằng ông có thể tra tấn và giết họ hơn và hơn nữa. Nhưng nó sẽ không giúp đỡ Akihito. Điều duy nhất ông có thể làm bây giờ kiên nhẫn chờ đợi cho Akihito để vượt qua cơn ác mộng này. Thật không may, sự kiên nhẫn không của Asami mạnh nhất forte bất cứ khi nào Akihito đã được tham gia.Phần tồi tệ nhất là làm thế nào Akihito cảm thấy như tainting con trai của họ bằng cách chạm vào chúng. Điều gì là một ý tưởng ngu ngốc! Chết tiệt. Nếu tay một lần đã được bao phủ với máu có thể làm ô nhiễm bất cứ ai, Akihito đã không cần phải rất sợ về tainting các chàng trai. Bởi vì trong trường hợp đó, con trai của họ có bị nhiễm độc với vòng tròn thứ chín của địa ngục mỗi khi Asami Giữ trẻ sơ sinh. Trong thực tế, máu có thể là một trong những điều tinh khiết nhất có bảo hiểm của Asami tay.The first time Asami had accidentally caught Akihito washing his hands with strong bleach until it had bled, Asami had almost hit Akihito in his anger. And since then, they had caught Akihito doing that whenever his lover thought that no one'd watched. It wasn't Akihito's fault, Asami knew that, but despite years of keeping his feelings under tight control, it was getting harder to suppress the storm of emotion in him.He snapped himself out of his train of thought. Anger would do no good thing right now. Entering the bedroom, he found Akihito sleeping on the bed. The twins snuggled close to Akihito as if to comfort Asami's young and naive lover. Even with each boy tucked at his side, Akihito looked a bit tense in his sleep, a complete contrast to their sons' peaceful expression.A soft cough caught his attention. Haruka cleared her throat from the corner of Asami's bedroom, sitting with her tablet on her lap, most probably working while keeping a watch on Akihito."He doesn't like me following him around," his assistant whispered softly as she stood to leave the room. "He said he doesn't need…well, something along the line of a babysitter. But after this afternoon incident, I was a bit persistent about watching over him. His hands are so red from irritation already and I can't let him hurt himself even further. I am sorry that I didn't ask for your advice beforehand, Asami-sama. If you feel that I have crossed my-"
He quickly cut the apology with a gentle shake of his head, "There is no need to apologise, Haruka. You did the right thing. Thank you."

After a deep and respectful bow, Haruka walked to leave, but before she reached the door, Asami made up his mind and stopped her. "Haruka, wait a minute. Could you please bring the boys back to their room?"

"I beg your pardon, Sir? If we take the twins from Takaba-sama, he-"

"He will be fine," Asami scowled. He had lost his patience. It was time for Akihito to face the truth, no matter he was ready or not. Asami decided that playing along with Akihito's guilty conscience wouldn't help his lover to realise how wrong it was to keep running away from reality. Sometimes, what Akihito needed to be able to accept the reality was a stick instead of a carrot.

Before Haruka could argue any further, Asami strode towards the bed. Silently, he removed Akihito's arm from around Nao and Rikiya, taking the babies from his lover's embrace. He was almost successful when Akihito somehow felt the movement and suddenly startled awake, at first looking at him as if Asami was a starving mad dog trying to drag their sons away to be eaten for dinner later. But when Akihito realised it was Asami, he relaxed a bit although he was still watching Asami cautiously.

Asami quickly yet gently pulled both babies from Akihito before his lover could do anything to prevent it, exploiting Akihito's confusion after being woken so suddenly. The sudden movement stirred the twins from their slumber. They apparently didn't like being woken from their nap. Asami ignored the instant screams that filled the entire room and quickly passed both babies to the equally dumbstruck Haruka.

"Bring them for a long walk. I will tell you what to do with them later," he gave Haruka a quick instruction.

"NO!" Akihito shouted at the top of his lungs from behind Asami. Lunging himself towards Haruka, Akihito tried to get the babies back but Asami quickly blocked his path. The push Akihito gave him was unexpectedly stronger than he thought it would be, but Asami was much bulkier than Akihito and well trained to fight and kill. It didn't take much to drag his struggling lover back to bed. To his credit, Akihito fought hard and dirty. The younger man kicked, punched, and even bit Asami's hand. Ignoring the sharp pain in his lower arm, Asami hauled his wildcat to the middle of the bed, placing Akihito on all fours and pushing Akihito face down into the pillow.

"Go, Haruka," Asami growled. He could sense her hesitation. But Asami knew she would not interfere with his decision. Kirishima had made damn sure to instil that specific rule into her head. Out of the corner of his eyes, he saw Haruka quickly walked out from the room before closing the door behind her.

"LET. ME. GO!" Akihito's threat was half muffled by the soft feather pillow.

Asami ignored it. Instead, he grabbed Akihito's wrists, pulling it up and held it firmly. Using his weight as leverage, Asami kept Akihito down while binding Akihito's wrist into the headboard with his own silk tie. He made sure the binding wasn't too tight but it would be sturdy enough not to give way when Akihito struggled. Observing his handiwork, Asami hummed in satisfaction. Akihito could fight all he wanted but nothing he could do to stop Asami.

He felt Akihito's tense muscles under his palms but his lover stayed still for now, playing along while waiting for a chance to turn the table around. Akihito was smart and despite the young man's naiveness, Asami knew that Akihito can be very shrewd and sharp-witted if needed. His lover had the patience of a saint and would wait until the least expected moment to strike back. Perhaps, it was an expected talent for crime-photographers
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hi, Trước tiên, tôi muốn cho tất cả các bạn biết rằng tôi sẽ sử dụng thì quá khứ để kể câu chuyện từ bây giờ (nhờ lời giải thích từ một loại đầu đọc nhẹ nhàng). Tôi hy vọng nó không phải là khó hiểu. Tôi sẽ cố gắng sửa chữa các chương trước quá. Nhưng, tôi chắc chắn tôi vẫn sẽ có rất nhiều vấn đề ngữ pháp. Vì vậy, cảm thấy tự do đến thời điểm nó ra hoặc thậm chí tốt hơn, giải thích ngắn gọn với tôi (qua pm nếu bạn thích) và tôi sẽ cố gắng sửa chữa nó và không lặp lại những sai lầm tương tự một lần nữa. Tôi sẽ thực sự đánh giá cao sự giúp đỡ của bạn. :) Thứ hai, tôi đã thay đổi tâm trí của tôi. Sẽ không có đoạn kết vì tôi vẫn còn có thể tải lên các chương mới trong câu chuyện này (trong đó sẽ có những câu chuyện ngắn về Asami và Akihito khi Nao và Rikiya vẫn là trẻ sơ sinh / trẻ). Các phần tiếp theo (Against The Wall) sẽ được về gia đình Asami khi cặp song sinh là lớn hơn một chút. . Tôi sẽ tải lên các chương đầu tiên sớm Cuối cùng, tôi hy vọng bạn thưởng thức chương này! Cảm ơn rất nhiều! Disclaimer:. Như mọi khi, VF thuộc về YA Chương 18. Hãy đến gì May Part 1. Đại Minds suy nghĩ tương tự Suoh nhìn vô cùng nhẹ nhõm khi ông thấy Asami bước vào căn hộ penthouse. Đầu đáng tin cậy nhất của Asami an ninh đã được thực hiện để xử lý tất cả các loại khủng bố miễn là nó không liên quan đến nước mắt xúc động. Và ngay bây giờ, Akihito là một quả bom thời gian tình cảm sẵn sàng để nổ bất cứ lúc nào. Asami đặt đôi giày của mình sang một bên và để cho Kirishima cởi áo khoác của mình. Nới lỏng cà vạt của mình bằng một tay, người kia là bận rộn lăn tay áo của mình lên, Asami hỏi, "Anh ta đâu?" "Takaba-sama đang ngủ trong phòng ngủ với các chàng trai , Asami-sama. " "Có điều gì xảy ra khi tôi đi xa?" Suoh vẫn giữ khuôn mặt của mình thẳng khi ông trả lời, nhưng lo lắng của ông là sâu sắc. "Haruka thấy Takaba-sama làm sạch tay giận dữ trước giờ ăn trưa, nói rằng ông đã đi để nuôi các bé trai và sợ rằng ông sẽ bị ố họ. Cô dừng lại anh ta, khá quyết liệt tôi có thể thêm vào. Nó làm việc, mặc dù, và ông bình tĩnh lại một bit. Tất cả ngày dài, giống như mấy ngày qua, ông nhấn mạnh vào việc giữ các chàng trai gần gũi với anh ngay cả khi anh đảm bảo anh không thực hiện bất kỳ tiếp xúc với da. Anh thậm chí còn không để cho Haruka để giúp anh ta cho chúng ăn. Nhưng khác hơn, Takaba-sama chỉ cần làm những việc bình thường; làm sạch, nấu ăn, rửa ". Asami chỉ gật đầu với báo cáo. Bởi bây giờ, báo cáo không ngạc nhiên anh ta nữa. "Bạn có thể đi ngay bây giờ, Suoh. Tôi tin rằng bạn cần phải giám sát những người đàn ông để làm sạch căn phòng lưu trữ bẩn thỉu." Suoh cúi chào và ra về. Các đêm sau khi Akihito đã được cứu thoát, Asami đã xem những đau đớn và tội lỗi nhấp nháy trong mắt Akihito như các bác sĩ giải thích tác động của chấn thương của Nao. Emi, và có lẽ cũng do ảnh hưởng từ Akihito bắt Nao sau Goro'd bỏ em bé, đã làm hư hại dây thần kinh ở cánh tay phải của Nao. Các bác sĩ đã nói với họ không phải lo lắng quá nhiều. Họ tin rằng có khả năng cao là Nao có thể sử dụng cánh tay phải của mình để làm các hoạt động bình thường hàng ngày, thậm chí để làm thể thao. Tuy nhiên, nó có thể ảnh hưởng đến bất kỳ hoạt động nào cần bàn tay của mình để được hoàn toàn ổn định. Họ đã làm tất cả mọi thứ mà họ có thể cho doanh nghiệp, các bác sĩ đã nói. Các bác sĩ cũng đã đề nghị vật lý trị liệu liên tục. Trong bao lâu, các bác sĩ không thể chắc chắn. Trong đường về nhà, Akihito đã lạnh lùng từ chối Kirishima và Asami của Mời để giúp giữ Nao. Ngay cả sau khi Akihito'd bắt đầu rơi vào giấc ngủ trong chiếc limo, bất cứ khi nào Asami đã cố gắng để âm thầm lấy Nao xa Akihito, cố gắng để làm cho Akihito ngủ trong một tư thế thoải mái hơn, người yêu của anh đã ngay lập tức giật mình tỉnh dậy và kéo Nao gần hơn. Cơ thể Akihito đã ngay lập tức cứng người trong một chế độ tồn tại như thể tự chuẩn bị hoặc là để chiến đấu hoặc chạy trốn với em bé. Các phản ứng bản năng đã tức giận Asami, một phần vì nó đã làm cho anh ta cảm thấy như thể Akihito không thể tin tưởng anh ta đủ để bảo vệ gia đình nhỏ của họ , đó là một lời nhắc nhở mạnh của sự thất bại của mình, nhưng chủ yếu là vì anh không thể làm gì hơn bây giờ khác hơn là hỗ trợ Akihito. Furious là một cách nói như thế nào Asami thực sự cảm thấy. Ông muốn làm tổn thương ai đó, giết chết một người nào đó, một nơi nào đó cần thiết để tất cả các kênh giận dữ không kiểm soát được mình. Nếu có thể, Asami đã có thể đưa những người chịu trách nhiệm từ vùng đất của người chết để ông có thể tra tấn và giết chúng hơn và hơn nữa. Nhưng nó sẽ không giúp Akihito. Điều duy nhất anh có thể làm bây giờ đã kiên nhẫn chờ đợi cho Akihito để vượt qua cơn ác mộng này. Thật không may, sự kiên nhẫn không phải là sở trường mạnh nhất của Asami khi Akihito đã tham gia. Điều tệ hại nhất là làm thế nào Akihito cảm thấy như làm hoen ố con trai của họ bằng cách chạm vào chúng. Thật là một ý tưởng ngu ngốc! Shit. Nếu bàn tay mà đã từng được bao phủ bởi máu có thể gây ô nhiễm bất cứ ai, Akihito đã không cần phải là như vậy sợ làm hoen ố về các chàng trai. Bởi vì trong trường hợp đó, người con trai của họ đã bị nhiễm độc vào vòng tròn thứ chín của địa ngục mỗi khi Asami giữ trẻ. Trong thực tế, máu có thể là một trong những điều tinh khiết nhất mà đã bao phủ tay Asami của. Lần đầu tiên Asami đã tình cờ bắt gặp Akihito rửa tay bằng chất tẩy rửa mạnh cho đến khi nó đã bị chảy máu, Asami đã gần như đạt Akihito trong sự tức giận của mình. Và kể từ đó, họ đã bắt Akihito làm điều đó bất cứ khi nào người yêu của ông nghĩ rằng không có one'd xem. Đó không phải là lỗi của Akihito, Asami biết, nhưng dù năm giữ cảm xúc của mình dưới sự kiểm soát chặt chẽ, nó đã nhận được khó khăn hơn để ngăn chặn cơn bão cảm xúc trong anh. Anh ngắt lời mình ra khỏi tàu ông về tư tưởng. Tức giận sẽ không làm điều tốt ngay bây giờ. Bước vào phòng ngủ, anh tìm thấy Akihito ngủ trên giường. Các cặp song sinh xích lại gần Akihito như để an ủi người yêu trẻ và ngây thơ của Asami. Ngay cả với từng cậu bé giấu ở bên mình, Akihito nhìn một chút căng thẳng trong giấc ngủ của mình, một sự tương phản hoàn toàn với mặt yên bình của người con trai của họ '. Một cơn ho mềm làm anh chú ý. Haruka hắng giọng từ góc phòng ngủ của Asami, ngồi với máy tính bảng của mình trong lòng, có lẽ hầu hết làm việc trong khi vẫn giữ một chiếc đồng hồ trên Akihito. "Anh ấy không thích tôi theo dõi anh," trợ lý của ông thì thầm nhẹ nhàng khi cô đứng rời căn phòng. "Anh ta nói anh ta không cần ... tốt, một cái gì đó dọc theo dòng của một người giữ trẻ. Tuy nhiên, sau khi vụ việc chiều nay, tôi đã được một chút dai dẳng về theo dõi anh. Bàn tay anh rất đỏ từ kích thích đã được và tôi không thể để cho anh ta đau mình thêm nữa. Tôi xin lỗi mà tôi đã không yêu cầu tư vấn của bạn trước, Asami-sama. Nếu bạn cảm thấy rằng tôi đã vượt qua may- " Anh nhanh chóng cắt lời xin lỗi với một cái lắc nhẹ đầu mình, "Không có cần phải xin lỗi, Haruka. Bạn đã làm đúng. Cảm ơn bạn. " Sau khi một cây cung sâu và tôn trọng, Haruka đi để lại, nhưng trước khi cô đi tới cửa, Asami quyết tâm của mình và ngăn cô lại. "Haruka, chờ một phút. Ông có thể vui lòng mang theo các chàng trai trở về phòng của họ?" "Tôi xin lỗi, thưa ông? Nếu chúng ta lấy cặp song sinh từ Takaba-sama, anh ấy-" "Anh sẽ ổn thôi," Asami cau có. Ông đã mất kiên nhẫn. Đó là thời gian cho Akihito phải đối mặt với sự thật, không có vấn đề, ​​ông đã sẵn sàng hay không. Asami đã quyết định rằng chơi cùng với lương tâm tội lỗi Akihito sẽ không giúp người yêu của mình để nhận ra sai như thế nào đó là để tiếp tục chạy trốn thực tại. Đôi khi, những gì Akihito cần thiết để có thể chấp nhận thực tế là một thanh thay vì một củ cà rốt. Trước khi Haruka có thể tranh luận thêm nữa, Asami sải bước về phía giường. Lặng lẽ, anh cởi bỏ cánh tay Akihito từ khắp Nao và Rikiya, lấy các em bé khỏi vòng tay của người yêu. Ông đã gần như thành công khi Akihito bằng cách nào đó cảm thấy sự chuyển động và bỗng giật mình thức giấc, lúc đầu nhìn anh như thể Asami là một con chó điên chết đói đang cố gắng kéo người con trai của họ đi để được ăn cho bữa ăn tối sau đó. Nhưng khi Akihito nhận ra đó là Asami, anh thoải mái một chút mặc dù ông vẫn đang nhìn Asami thận trọng. Asami một cách nhanh chóng nhưng nhẹ nhàng kéo cả hai em bé từ Akihito trước khi người yêu của mình có thể làm bất cứ điều gì để ngăn chặn nó, khai thác sự nhầm lẫn Akihito sau khi bị đánh thức đột ngột như vậy. Các chuyển động đột ngột khuấy cặp song sinh từ giấc ngủ của họ. Họ dường như không thích bị đánh thức từ giấc ngủ của họ. Asami bỏ qua những tiếng thét tức lấp đầy toàn bộ phòng và nhanh chóng thông qua cả hai em đến Haruka đều chết lặng. "Mang chúng đi dạo dài. Tôi sẽ cho bạn biết phải làm gì với chúng sau này," ông Haruka một hướng dẫn nhanh chóng. "NO ! " Akihito hét lên ở phía trên của phổi của anh từ phía sau Asami. Lunging mình hướng tới Haruka, Akihito đã cố gắng để có được những đứa trẻ trở lại nhưng Asami nhanh chóng bị chặn con đường của mình. Việc đẩy Akihito cho ông đã bất ngờ mạnh hơn ông nghĩ rằng nó sẽ được, nhưng Asami là cồng kềnh hơn nhiều so với Akihito và huấn luyện để chiến đấu và tiêu diệt. Nó không mất nhiều để kéo người yêu đang gặp khó khăn của mình trở lại giường. Để tín dụng của mình, Akihito chiến đấu khó khăn và dơ bẩn. Người đàn ông trẻ hơn đá, đấm, và thậm chí cắn tay của Asami. Bỏ qua những cơn đau nhói ở cánh tay của mình thấp hơn, Asami chở mèo rừng của mình đến giữa giường, đặt Akihito trên bốn chân và đẩy Akihito mặt xuống gối. "Go, Haruka," Asami gầm gừ. Anh có thể cảm nhận được sự do dự của cô. Nhưng Asami biết cô sẽ không can thiệp vào quyết định của mình. Kirishima đã làm chết tiệt chắc chắn để truyền dẫn mà quy tắc cụ thể trong đầu cô. Ra khỏi khóe mắt, anh thấy Haruka nhanh chóng bước ra khỏi phòng trước khi đóng cửa lại. "LET. ME. GO!" Mối đe dọa Akihito đã nửa bị bóp nghẹt bởi các lông gối mềm. Asami bỏ qua nó. Thay vào đó, ông nắm lấy cổ tay Akihito, kéo nó lên và giữ nó vững chắc. Sử dụng trọng lượng của mình như là đòn bẩy, Asami giữ Akihito xuống trong khi ràng buộc cổ tay Akihito vào đầu giường với cà vạt lụa của riêng mình. Ông đã đảm bảo các ràng buộc là không quá chặt nhưng nó sẽ là đủ mạnh mẽ để không nhường đường khi Akihito đấu tranh. Quan sát công trình của mình, Asami ngân nga trong sự hài lòng. Akihito có thể chống lại tất cả anh muốn nhưng không có gì ông có thể làm để ngăn chặn Asami. Anh cảm thấy cơ bắp căng thẳng Akihito dưới lòng bàn tay của mình, nhưng người yêu của mình ở lại vẫn cho bây giờ, chơi cùng trong khi chờ đợi một cơ hội để chuyển bàn xung quanh. Akihito đã thông minh và bất chấp naiveness của chàng trai trẻ, Asami biết rằng Akihito có thể rất khôn ngoan và sáng trí nếu cần thiết. Người yêu của mình đã có sự kiên nhẫn của một vị thánh và sẽ chờ cho đến thời điểm dự kiến ít nhất để tấn công trở lại. Có lẽ, đó là một tài năng dự kiến cho tội phạm-nhiếp ảnh gia





































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: