Akihito's eyes darted away from Asami's chest.

Akihito's eyes darted away from Asa



Akihito's eyes darted away from Asami's chest. "Where are we?"

Placing the report on the bedside table, he turned his lover. "In a plane," he answered easily.

It was then Akihito realized that the noise that woke him up belonged to the massive Rolls Royce engines of Asami's private plane.

Akihito got up immediately. "Ex—excuse me? Did you say that we're in a plane?"

Asami cupped the photographer's chin. "Are you still intoxicated?"'

The photographer pushed Asami's hand away. "No, and don't avoid the question, why are we in a plane?"

"Why are you whispering?"

Akihito swallowed, trying to ease the discomfort of his dry throat. "I'm thirsty and my throat hurts," he whispered, eyes darting to the bedside table for some water. There wasn't any so Akihito flipped the covers away, trying to get up.

A yank on his arm had Akihito fall back on the bed again. His yakuza lover hovered over him, cupping his chin firmly before lowering himself on Akihito. Forcing Akihito's mouth to open, he transmitted the cool water into the photographer's mouth.

Akihito would have resisted but he was so thirsty that he sucked on it greedily. When Asami was done, Akihito could only stare at the yakuza in longing, wanting more. His lover did not disappoint. Taking in another gulp, Asami bend down and fed the photographer again.

"Better?"

Embarrassed, Akihito pushed Asami away. "Ye - yeah. I could have drunk it myself," he muttered as he looked away.

Giving Akihito a smirk, the yakuza stood up, walking to the door. "Get dress, we're landing shortly."

"Hey, you still haven't told me where we're –," Akihito stopped, staring at the closed door. Infuriated, he stood up, put on the only set of clothes available in the room and stepped out.

Barely after he called his guard's name, the pilot announced that they would be landing shortly and requested all passengers to buckle up. Toru guided him to a single seat next to Asami before taking his own next to Ando. Kirishima and Suoh were already seated and buckled.

Tensed, Akihito shut his eyes. He didn't hate flying but he had an unexplainable dislike for take offs and landings. His heart pumped faster and before he knew it, he was already half panting when the plane started to descend.

"Akihito."

The photographer's eyes shot wide open, looking at the yakuza. Without a word, Asami pulled Akihito to him and crushed their mouths together. The yakuza coaxed his lover's mouth to open for him; and when he did, Asami took the opportunity to slip his tongue into the hot cavern of Akihito's mouth. A hand rose behind Akihito's neck, holding him firmly as Asami angled his head to kiss the photographer deeper.

"Hn – Asa –," Akihito panted, trying to push his lover away but Asami held his grip and continued ravishing his mouth. Unable to fight Asami, Akihito closed his eyes, succumbing to the heat that was slowly radiating inside him.

The kiss went on for a moment before Asami pulled back. Puzzled, Akihito opened his eyes and realized that they had already landed. He blushed, embarrassed that he had responded eagerly to Asami's kisses.

And a thought came into his mind; did Asami do that to distract him from his fear?

Xx Business as Usual xX

As expected from a VIP entourage, Akihito found himself exiting the terminal in record breaking time. He tried making sense of his surrounding but since he was dwarfed by the four guards, he didn't manage to see which airport the plane had landed.

At least we're still in Japan; Akihito thought when he was led outside the terminal.

Now, wait a fucking minute, Akihito froze when he exited the airport, recognizing the surroundings immediately.

He pushed his way through the guards and marched to Asami. "Why are we in Fukouka?"

"Vacation," the crime lord answered simply as he placed his hand at the small of Akihito's waist, leading him to the parking area.

"Why Fukouka?"

The crime lord remained silent as he ushered Akihito to a luxurious car which name Akihito could not even pronounce. The vehicle didn't come as a surprise to Akihito, since he was used to Asami travelling in expensive rides but when Kirishima opened the door to the driver seat for Asami, Akihito's eyebrows arched.

"What are you doing?" Akihito asked as he climbed into the passenger seat.

"Driving," Asami said, putting on his sunglasses.

Akihito tried not to blush at the sight. The crime lord rarely had anything covering his intense golden eyes but the sunglasses made the photographer's heart nearly skipped a beat. To say Asami looked good in the dark sunglasses would be an understatement.

"Why are you driving? What about Toru and the rest?" Akihito tried to ask normally as he fastened the seat belt.

The yakuza focused his attention to the front as he drove the car away from the airport. "They're behind us."

Akihito turned around. True enough, the rest were following them in a black sedan. "Asami, are you unwell today?" He fixed his attention to the yakuza. "Why the sudden vacation?"

Asami smirked in response. "Don't tell me that you have forgotten your birthday."

Cheeks flushed, the photographer averted his eyes. "Of—of course I remember my own birthday!" He stole a glance at Asami. The man's attention was focused on the road. "Besides, what has it got to do with coming to my hometown?"

"It's your birthday celebration," Asami answered, which did not make any sense to Akihito.

Akihito wanted to ask why Asami chose Fukouka as his so-called birthday vacation celebration. It wasn't that Akihito hated Fukouka; he loved it. But even he had to admit that it was an odd choice for vacation.

"Akihito –"

The low, almost sensual voice had Akihito's heart racing. "Wh—what?"

Using a hand to maneuver, Asami slid the other in his pocket, pulling out a small digital camera before dumping it on Akihito's hands.

"Take some photographs," he said when Akihito stared at him, dumbfounded.

"Is this my birthday present?"

"Not really since I took it from your camera store," the yakuza chuckled.

Right, Akihito had almost forgotten that he owned a camera shop in Shibuya. He studied the camera; recognizing the brand and model almost instantly. The baby might be small but the performance was on par with some of the DSLR. Not to mention that the model didn't come cheap.

Staring at the camera again, Akihito's mind wandered to the moments when they were in Bali. He remembered how he had stood on the beach, staring onto the horizon, trying to calm his troubled mind when Asami suddenly appeared with a camera. He had the same confused look back then and he remembered asking Asami, 'Why a camera?'

'Because it looks like a camera is what you needed the most right now,' Asami had answered.

And Asami was right. The tiny camera calmed him; as it did again right now. Akihito looked at Asami. "Thank you."

Without tearing his gaze from the road, the yakuza yanked Akihito to him and planted a quick kiss on his mouth.

Akihito pushed him away, laughing. "Asami, concentrate on the road!" His cheeks flushed as he rolled the window to take a few shots along the coastline.

Xx Business as Usual xX

Meanwhile, in another car

Kirishima sat next to Suoh at the back seat of the car as Toru drove the Lexus behind their boss. Ando sat in the passenger's seat in silence, preoccupied with the beautiful scenery of the coastline.

"Ah –" Ando exclaimed suddenly as he pointed to the car in front of him, prompting his seniors to divert their attention at their masters' car. "—Takaba sama has rolled down the windows."

Kirishima looked ahead and relaxed in his seat when he saw Akihito's slender arms shot out of the window, holding the digital camera he had brought from Akihito's store the day before.

"This is another rare opportunity for the four of us, isn't it?" Ando asked, eyes diverting to Toru at the driver's seat.

Toru nodded his head as he continued following the car in front of him from a safe distance.

"It is," Kirishima agreed, looking at his old friend beside him. "And since we're all together now, I'd like to discuss a few things."

Sensing something wasn't right, Suoh immediately returned his friend's troubled gaze. "Is it about Chey?
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Akihito của mắt darted cách xa của Asami ngực. "Chúng ta ở đâu?"Đặt báo cáo trên bàn cạnh giường ngủ, ông bật người yêu của mình. "Trong một mặt phẳng," ông trả lời một cách dễ dàng.Đó là sau đó Akihito nhận ra rằng tiếng ồn đánh thức anh ta lên thuộc về động cơ Rolls Royce lớn của máy bay riêng của Asami.Akihito đứng dậy ngay lập tức. "Ex-xin lỗi? Anh nói rằng chúng tôi đang trong một mặt phẳng?"Asami cupped của nhiếp ảnh gia cằm. 'Bạn có vẫn còn say?"'Các nhiếp ảnh gia đẩy của Asami tay đi. "No, và không tránh các câu hỏi, tại sao chúng tôi đang trong một mặt phẳng?""Tại sao có bạn thì thầm?"Akihito nuốt phải, cố gắng để giảm bớt sự khó chịu của khô cổ họng của mình. "Tôi là khát và đau cổ họng của tôi," ông thì thầm, mắt xuôi để bàn cạnh giường ngủ cho một số nước. Hiện đã không là bất kỳ để Akihito lộn bao gồm đi, cố gắng để có được.Một yank trên cánh tay có Akihito rơi trở lại trên giường một lần nữa. Người yêu của mình yakuza bay lượn qua anh ta, thử cằm của ông vững chắc trước khi hạ mình trên Akihito. Ông buộc Akihito của miệng để mở, chuyển nước lạnh vào miệng của nhiếp ảnh.Akihito nào đã chống lại nhưng ông khát đến rằng ông hút vào nó tham ăn. Khi Asami đã được thực hiện, Akihito có thể chỉ nhìn chằm chằm vào yakuza trong Khao, muốn thêm. Người yêu của mình đã không thất vọng. Tham gia trong một gulp, Asami uốn cong xuống và cho ăn các nhiếp ảnh gia một lần nữa."Tốt hơn?"Xấu hổ, Akihito đã đẩy Asami đi. "Ye - Vâng. Tôi có thể đã uống nó bản thân mình,"ông muttered khi ông nhìn đi.Cho Akihito nhếch mép, các yakuza đứng dậy, đi đến cửa. "Nhận được ăn, chúng tôi đang hạ cánh một thời gian ngắn.""Hey, bạn vẫn chưa nói với tôi nơi chúng tôi-," Akihito ngừng lại, nhìn chằm chằm đóng cửa vào. Tức giận, ông leo cây, đặt trên các thiết lập duy nhất của quần áo có sẵn trong phòng và bước ra.Chỉ sau khi ông gọi là guard của mình tên, Phi công đã thông báo rằng họ sẽ hạ cánh ngay và yêu cầu tất cả hành khách để khóa. Toru hướng dẫn anh ta đến một chỗ ngồi bên cạnh Asami trước khi mình bên cạnh ông. Kirishima và Nanano đã được ngồi và buckled.Căng thẳng, Akihito đóng đôi mắt của mình. Ông không ghét bay nhưng ông đã có một không thích unexplainable cho take off và hạ cánh. Trái tim của ông bơm nhanh hơn và trước khi ông biết nó, ông là đã nửa thở hổn hển khi chiếc máy bay bắt đầu đi xuống."Akihito."Các nhiếp ảnh gia mắt bắn rộng mở, xem xét các yakuza. Mà không có một từ, Asami kéo Akihito với anh ta và nghiền nát miệng với nhau. Yakuza các coaxed của mình người yêu miệng mở cho anh ta; và khi ông đã làm, Asami đã có cơ hội để trượt lưỡi của mình vào hầm nóng của Akihito của miệng. Một bàn tay tăng đằng sau Akihito của cổ, Giữ anh ta vững chắc như Asami chéo một góc hướng đầu để hôn các nhiếp ảnh gia sâu hơn."Hn-Asa-," Akihito panted, cố gắng để đẩy người yêu đi của mình nhưng Asami tổ chức kẹp của mình và tiếp tục lắm mồm. Không thể chống Asami, Akihito đóng cửa đôi mắt của mình, succumbing đến nhiệt tỏa ra từ từ bên trong anh ta.Những nụ hôn đã đi vào cho một thời điểm trước khi Asami kéo trở lại. Hoang mang, Akihito mở mắt của mình và nhận ra rằng họ đã hạ cánh. Ông trang, xấu hổ rằng ông đã đáp lời hăm hở những nụ hôn của Asami.Và suy nghĩ một đi vào tâm trí của mình; Asami đã làm mà để đánh lạc hướng ông sợ hãi của mình?XX kinh doanh như bình thường xXNhư mong đợi từ một đoàn tùy tùng VIP, Akihito thấy mình ra khỏi nhà ga trong thời gian kỷ lục phá vỡ. Ông đã cố gắng làm cho tinh thần của mình xung quanh nhưng kể từ khi ông dwarfed bởi bốn vệ sĩ, ông đã không quản lý để xem đó xe máy bay đã hạ cánh.Tối thiểu chúng tôi vẫn còn ở Nhật bản; Akihito nghĩ khi ông đã được lãnh đạo bên ngoài nhà ga.Bây giờ, chờ một phút fucking, Akihito đã đóng băng khi ông rời sân bay, công nhận các khu vực xung quanh ngay lập tức.Ông đẩy theo cách của mình thông qua các vệ sĩ và hành quân đến Asami. "Tại sao có chúng tôi trong Fukouka?""Kỳ nghỉ," Chúa tội phạm trả lời đơn giản là khi ông đưa tay nhỏ của Akihito eo, dẫn ông tới khu vực đậu xe."Tại sao Fukouka?"Tội phạm Chúa vẫn im lặng như ông mở ra Akihito để một chiếc xe sang trọng mà tên Akihito có thể không thậm chí phát âm. Chiếc xe đã không đến như là một bất ngờ cho Akihito, kể từ khi ông sử dụng để Asami đi du lịch trong rides đắt tiền nhưng khi Kirishima mở cửa đến chỗ ngồi của lái xe cho Asami, Akihito của lông mày cong."Bạn đang làm gì?" Akihito hỏi như ông leo lên ghế hành khách."Lái xe", Asami nói, đưa vào kính mát của mình.Akihito đã cố gắng không để blush khi nhìn thấy. Tội phạm Chúa hiếm khi có bất cứ điều gì bao gồm mắt vàng dữ dội nhưng kính mát mà làm cho trái tim của nhiếp ảnh gần như bỏ qua một đánh bại. Để nói Asami nhìn tốt trong bóng tối kính râm sẽ là một understatement."Tại sao có bạn lái xe? Còn Toru và phần còn lại thì sao?" Akihito đã cố gắng để yêu cầu bình thường như ông gắn chặt vành đai chỗ.Yakuza các tập trung sự chú ý sang phía trước như ông đã lái xe chiếc xe từ sân bay. "Họ đang phía sau chúng tôi."Akihito quay lại. Đúng, đủ, phần còn lại đã sau đó trong một chiếc sedan đen. "Asami, có bạn không khỏe ngày hôm nay?" Ông cố định của ông quan tâm đến các yakuza. "Tại sao các kỳ nghỉ bất ngờ?"Asami cười trong phản ứng. "Đừng nói với tôi rằng bạn đã quên ngày sinh nhật của bạn."Má đỏ ửng, các nhiếp ảnh gia ngăn chặn mắt của ông. "Của — tất nhiên tôi nhớ sinh nhật của riêng tôi!" Ông lấy trộm một glance tại Asami. Sự chú ý của người đàn ông đã được tập trung trên đường. "Bên cạnh đó, những gì nó có để làm với đến quê hương của tôi?""Nó là kỷ niệm sinh nhật của bạn," Asami trả lời, mà đã không làm cho bất kỳ ý nghĩa để Akihito.Akihito muốn hỏi tại sao Asami đã chọn Fukouka như là kỷ niệm kỳ nghỉ cái gọi là sinh nhật của ông. Nó không phải là Akihito ghét Fukouka; ông yêu thích nó. Nhưng thậm chí ông đã phải thừa nhận rằng nó là một sự lựa chọn kỳ lạ cho kỳ nghỉ."Akihito"Thấp, gần như sensual giọng nói đã có trái tim của Akihito đua. "Wh-những gì?"Bằng cách sử dụng một bàn tay để cơ động, Asami trượt khác trong túi của mình, kéo ra một máy ảnh kỹ thuật số nhỏ trước khi bán phá giá nó trên Akihito của bàn tay."Chụp ảnh một số," ông nói khi Akihito stared lúc anh ta, dumbfounded."Đây có phải là món quà sinh nhật của tôi?""Không thực sự kể từ khi tôi lấy nó từ cửa hàng máy ảnh của bạn," yakuza các chuckled.Phải, Akihito đã gần như quên rằng ông sở hữu một cửa hàng máy ảnh ở Shibuya. Ông học máy ảnh; công nhận thương hiệu và mô hình gần như ngay lập tức. Các em bé có thể là nhỏ nhưng hiệu suất là ngang bằng với một số chiếc máy ảnh DSLR. Không phải đề cập đến rằng các mô hình không đến giá rẻ.Nhìn chằm chằm vào máy ảnh một lần nữa, tâm trí của Akihito lang thang để những khoảnh khắc khi họ đã ở Bali. Ông nhớ làm thế nào ông đã đứng trên bãi biển, nhìn chằm chằm vào đường chân trời, cố gắng để bình tĩnh tâm trí của mình gặp rắc rối khi Asami đột nhiên xuất hiện với một máy ảnh. Ông có cái nhìn nhầm lẫn cùng trở lại sau đó và ông nhớ yêu cầu Asami, 'tại sao một máy ảnh?''Bởi vì nó trông giống như một máy ảnh là những gì bạn cần thiết nhất ngay bây giờ,' Asami đã trả lời.Và Asami đã đúng. Máy ảnh nhỏ bình tĩnh anh ta; vì nó đã một lần nữa ngay bây giờ. Akihito nhìn Asami. "Cảm ơn bạn."Mà không rách của mình chiêm ngưỡng từ đường, các yakuza yanked Akihito với anh ta và trồng một nụ hôn nhanh chóng trên miệng của mình.Akihito đã đẩy anh ta đi, cười. "Asami, tập trung vào đường!" Má của ông đỏ ửng như ông cuộn cửa sổ để mất một vài bức ảnh dọc theo bờ biển.XX kinh doanh như bình thường xXTrong khi đó, trong một chiếc xe khácKirishima ngồi bên cạnh Nanano ở ghế sau của xe như Toru lái xe Lexus đằng sau ông chủ của họ. Ông ngồi ở ghế của hành khách trong im lặng, bận tâm với phong cảnh đẹp của bờ biển."Ah-" ông kêu lên đột ngột khi ông chỉ để xe ở phía trước của anh ta, khiến cho người cao niên của mình để chuyển hướng sự chú ý của Thạc sĩ xe. "-Takaba sama đã cuộn xuống các cửa sổ."Kirishima nhìn phía trước và thoải mái trong ghế của mình khi ông thấy Akihito của cánh tay mảnh mai bắn ra khỏi cửa sổ, đang nắm giữ các máy ảnh kỹ thuật số, ông đã mang từ Akihito của cửa hàng một ngày trước."Đây là một cơ hội hiếm có cho bốn người trong chúng ta, không phải là nó?" Ông hỏi, mắt chuyển hướng để Toru tại chỗ ngồi của lái xe.Toru gật đầu đầu của mình khi ông tiếp tục sau xe ở phía trước của anh ta từ một khoảng cách an toàn."It's," Kirishima đồng ý, nhìn người bạn cũ của mình bên cạnh anh ta. "Và kể từ khi chúng tôi tất cả cùng nhau bây giờ, tôi muốn thảo luận về một vài điều."Cảm biến một cái gì đó không đúng, Nanano ngay lập tức trở lại của bạn mình chiêm ngưỡng gặp rắc rối. "Là nó về Chey?
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: