Stylistic Analysis: “Thoughts on Peace in an Air Raid” By Virginia Woo dịch - Stylistic Analysis: “Thoughts on Peace in an Air Raid” By Virginia Woo Việt làm thế nào để nói

Stylistic Analysis: “Thoughts on Pe


Stylistic Analysis: “Thoughts on Peace in an Air Raid” By Virginia Woolf

April 25, 2012 by kiwigurl21


The purpose of this writing task is to analyze a piece of literature in relation to the stylistic variations exhibited. Terminology and concepts from Chris Holcomb and M. Jimmie Killingsworth’s book Performance Prose: The Study and Practice of Style in Composition are to be the basis by which the piece of literature is analyzed. I have chosen Virginia Woolf’s “Thoughts on Peace in an Air Raid” as the literature to be assessed for this particular writing assignment. I will be discussing how Woolf uses word choices and sentence patterns to create a relationship between herself and the reader as well as a relationship between the reader and different concepts in the text. My main objective will be to focus on the use of stylistic devices to create effects on the reader in “Thoughts on Peace in an Air Raid.” Virginia Woolf’s purpose in creating this essay was of a political nature. Woolf argues for peace in a time of war while also commanding women through the use of pathos and logos to fight for their freedom of thought which in turn will help the men of their country end the war.

Virginia Woolf wrote this essay using a combination of low, middle, and high style writing techniques. I feel she uses the low style in the sense that this essay is meant to instruct. It is meant to instruct women on how to contribute to the war and how to fight for their right to an opinion,”How far can she fight for freedom without firearms? By making arms, or clothes or food. But there is another way of fighting for freedom without arms: we can fight with our mind.” This example of low style presents simple language with the purpose of instructing women. This quote also includes an example of polysyndeton. Woolf’s use of the repetitive “or” adds more connecting words than usual when simple commas would have sufficed; this leads into her shift of also using middle style. Woolf shifts away from the low style because her writing focuses largely on language, not just the subject matter at hand. Although this piece is not necessarily meant to amuse or entertain, it does represent a variation of stylistic features such as metaphors, “. . . listening to the zoom of the hornet, which may at any moment sting you to death” and similes, “The drone of the planes is now like the sawing of a branch overhead.” Holcomb and Killingsworth mention a possible risk the writer takes when using such figurative language in the middle style, “The other risk, which also represent the strength of a more linguistically diverse style, is that these breaks in the routine of the plain style tend to draw more attention and stick in the memory” (75). I think that this is exactly the goal that Woolf has in mind. She is attempting to paint a picture of life in the war zone to draw on the pathos of her audience. Woolf is constantly making emotional appeals to her audience, “We can make ideas that will help the young Englishman who is fighting up in the sky to defeat the enemy.” She wants these images and ideas of free thinking women to remain locked in the readers memory. This is where high style comes into play in her writing. Woolf is attempting to move her audience”Down here, with a roof to cover us and a gas-mask handy, it is our business to puncture gas bags and discover seeds of truth. It is not true that we are free. We are both prisoners tonight – he boxed up in his machine with a gun handy; we lying in the dark with a gas-mask handy.” In this example of high style, Woolf is using metaphor and parenthesis in her attempt at moving the audience emotionally. Holcomb and Killingsworth define what it means to move an audience, “Movere means move in two senses: to stir emotions and to motivate the audience to action. . . and attempts to engage the audience’s senses, memories, and emotions at a deep level” (77). The high style invokes the use of pathos, which Woolf uses to manipulate the emotions of her readers.

Woolf uses a combination of high style and pathos to help manipulate her audience into action by stirring their emotions. She does this in the very first paragraph of her essay by describing the effects of war and the helplessness one feels listening to the rapid fire of guns and bombs dropping in the distance while laying in bed late at night, “Unless we think peace into existence we – not this one body in this one bed but millions of bodies yet to be born – will lie in the same darkness and hear the same death rattle overhead.” Woolf makes another appeal to women’s emotions by asking women a rhetorical question, “Could we switch off the maternal instinct at the command of a table full of politicians? Suppose the imperative among the peace terms was: ‘Child-bearing is to be restricted to a very small class of specially selected women,’ would we submit? Would we not say, ‘The maternal instinct is a woman’s glory. . .” The purpose of this rhetorical questions was to compare the difficulty women face in converting men to a mind of peace. To take away their guns, medals, and decorations is to take away everything that they have been trained, educated, and dedicated to accomplish and achieve. Woolf uses one last appeal to emotions by invoking memories of life before the war “Since the room is dark it can create only from memory. It reaches out to the memory of other Augusts In Bayreuth, listening to Wagner; in Rome, walking over the Campagna; in London. Friends’ voices come back. Scraps of poetry return. Each of those thoughts, even in memory, was far more positive, reviving, healing, and creative than the dull dread made of fear and hate.” She describes memories of freedom, nature, traveling, and companionship which are no longer possible in such a hostile war environment. Virginia Woolf not only uses pathos in her essay but she also uses logos and ethos.

Virginia Woolf makes several important claims in her essay which echo the ideas of logos and ethos in, “Thoughts on Peace in an Air Raid”. Her first claim states the main purpose of the paper, “But there is another way of fighting for freedom without arms: we can fight with the mind. We can make ideas that will help the young Englishman who is fighting up in the sky to defeat the enemy.” This claim appeals to logic and is representative of logos. It appeals to the logic of women who are stuck at home and unable to contribute to the war raging above their roofs. Following this claim, Woolf includes a quote that was mentioned in a current issue of The Times, “Women have not a word to say in politics.” This quote is meant to rile the emotions of her audience and is a prelude to her use of ethos later on in the paragraph. Woolf represents her ethos by arguing that just because women are not in the Cabinet does not mean that they should give up their individual ideas and group thinking because it seems useless “Why not bury the head in the pillow, plug the ears, and cease the futile activity of idea-making? Because there are other tables besides officer tables and conference tables. Are we not leaving the young Englishman without a weapon that might be of value to him if we give up private thinking, tea-table thinking, because it seems useless? Are we not stressing our disability because our ability exposes us perhaps to abuse, perhaps to contempt? ‘I will not cease from mental fight,’ Blake wrote. Mental fight means thinking against the current, not with it.” Woolf’s moral character in regards to her beliefs that women also have a say in what happens in their community helps shape her ethos. She is exhibiting wisdom, virtue, and good will towards her audience, all of which help shape her ethos after stating her main claim. Yet, her use of pathos, logos, and ethos are just a small portion of literary devices Woolf uses to shape her essay and its relationship with the reader.

Virginia Woolf uses a variety of tropes and schemes to shape the relationship between the reader and the key concepts she is attempting to convey. The most obvious trope exhibited is the use of metaphors. Metaphors are prevalent throughout this piece; examples include, “the hornet in the sky rouses another hornet in the mind”, “discover seeds of truth”, and “A nail fixed the whole being to one hard board”. The use of metaphors creates an image within the reader, allowing for a connection to be drawn between the context of the work and the perceived meaning. Another trope used is onomatopoeia, when a word’s sound imitates what it means, “. . . while the guns on the hill go pop pop pop. . .”. By using an onomatopoeia, Woolf is internalizing the sounds of war into actual meaning for the reader. I feel that Woolf uses more schemes than tropes in, “Thoughts on Peace in an Air Raid”. She uses parallelism quite frequently in this piece. One small example of parallelism is, “this one body in this one bed”. Woolf also uses ellipses, “Hitlerism that holds us down” is an example because words are omitted such as “It is” but are easily recovered and the sentence still makes sense. She uses ellipses and polysyndetons (example provided earlier in second paragraph) to either draw the reader in to make their own connections with the text or to create a feeling of emotion by extending more connecting words than usual. There is also the use of parenthesis, which Woolf uses as a form of interjection to state a strong exclamation about a point she wishes to drive home “Yet it is a sound – far more than prayers and anthems – that should compel one to think about peace.” Woolf’s most frequent schemes are the schemes of repetition. Woolf uses anaphoras “We must help… We must create…We must compensate”, epistrophes “The defenders are men, the attackers men”, and antimetaboles “ancient instincts, instincts fostered”. I feel that Woolf’s purpose in using the schemes of
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Phong cách phân tích: "suy nghĩ về hòa bình trong một cuộc không kích" bởi Virginia WoolfNgày 25 tháng 9 năm 2011 bởi kiwigurl21 Mục đích của công việc bằng văn bản này là để phân tích một mảnh của văn học liên quan đến các biến thể phong cách trưng bày. Thuật ngữ và khái niệm từ Chris Holcomb và M. Jimmie Killingsworth sách văn xuôi hiệu suất: The nghiên cứu và thực hành của phong cách trong thành phần phải là cơ sở mà mảnh của văn học được phân tích. Tôi đã chọn Virginia Woolf "suy nghĩ ngày hòa bình trong một cuộc không kích" như các tài liệu để được đánh giá cho nhiệm vụ cụ thể bằng văn bản này. Tôi sẽ thảo luận cách Woolf sử dụng sự lựa chọn từ và câu mẫu để tạo ra một mối quan hệ giữa mình và người đọc cũng như mối quan hệ giữa người đọc và khái niệm khác nhau trong văn bản. Mục tiêu chính của tôi sẽ là tập trung vào việc sử dụng các thiết bị phong cách để tạo ra các hiệu ứng trên người đọc "Suy nghĩ về hòa bình trong một cuộc không kích." Virginia Woolf mục đích trong việc tạo ra bài tiểu luận này là có tính chất chính trị. Woolf lập luận cho hòa bình trong một thời gian của chiến tranh trong khi cũng chỉ huy phụ nữ sử dụng pathos và biểu tượng để đấu tranh cho tự do của họ nghĩ mà lần lượt sẽ giúp những người đàn ông của đất nước kết thúc chiến tranh.Virginia Woolf đã viết bài tiểu luận này bằng cách sử dụng một sự kết hợp của thấp, Trung và cao phong cách viết kỹ thuật. Tôi cảm thấy cô sử dụng phong cách thấp trong ý nghĩa tiểu luận này là có nghĩa là để hướng dẫn. Nó có nghĩa là để hướng dẫn phụ nữ trên làm thế nào để đóng góp cho chiến tranh và làm thế nào để đấu tranh cho quyền của mình với quan điểm một, "làm thế nào đến nay có thể cô chiến đấu cho tự do mà không có vũ khí? Bằng cách làm cho cánh tay, hoặc quần áo hoặc thực phẩm. Nhưng có một cách khác để đấu tranh cho tự do mà không có vũ khí: chúng ta có thể chiến đấu với tâm trí của chúng tôi. " Ví dụ này của thấp phong cách trình bày các ngôn ngữ đơn giản với mục đích hướng dẫn phụ nữ. Báo này cũng bao gồm một ví dụ của polysyndeton. Woolf của việc sử dụng các lặp đi lặp lại "hoặc" cho biết thêm kết nối nhiều từ hơn bình thường khi đơn giản dấu phẩy sẽ có sufficed; Điều này dẫn đến sự thay đổi của cô cũng sử dụng giữa phong cách. Woolf thay đổi đi từ phong cách thấp vì của mình bằng văn bản tập trung chủ yếu vào ngôn ngữ, không chỉ vấn đề ở bàn tay. Mặc dù đoạn này không nhất thiết có nghĩa là để giải trí hoặc giải trí, nó đại diện cho một biến thể của các tính năng phong cách như ẩn dụ, "... nghe mức thu phóng của chiếc hornet, mà có thể bất cứ lúc nào đốt bạn đến chết" và similes, "mục tiêu giả của những chiếc máy bay là bây giờ như cưa một chi phí chi nhánh." Holcomb và Killingsworth đề cập đến một nguy cơ có thể các nhà văn mất khi sử dụng như ngôn ngữ tượng trưng trong phong cách giữa, "nguy cơ khác, cũng đại diện cho sức mạnh của một phong cách hơn ngôn ngữ đa dạng, là những" break "trong thói quen của phong cách đơn giản có xu hướng để vẽ sự chú ý nhiều hơn và thanh trong bộ nhớ" (75). Tôi nghĩ rằng điều này là chính xác mục tiêu Woolf có trong tâm trí. Cô là cố gắng để vẽ một bức tranh của cuộc sống trong khu vực chiến sự để vẽ trên pathos khán giả của mình. Woolf là liên tục làm cho tình cảm kháng cáo để khán giả của mình, "chúng tôi có thể thực hiện ý tưởng đó sẽ giúp người Anh trẻ người chiến đấu trên bầu trời để đánh bại kẻ thù." Cô ấy muốn những hình ảnh và ý tưởng của miễn phí tư duy phụ nữ vẫn còn khóa trong bộ nhớ của độc giả. Đây là nơi theo phong cách cao đi vào chơi bằng văn bản của mình. Woolf là cố gắng để di chuyển đối tượng của mình "xuống ở đây, với một mái nhà để bao gồm chúng tôi và một khí-nạ thuận tiện, nó là kinh doanh của chúng tôi để đục thủng túi khí và khám phá các hạt giống của sự thật. Nó không phải là sự thật rằng chúng tôi là miễn phí. Chúng tôi là cả hai tù nhân tối nay-ông đóng hộp trong máy tính của mình với một khẩu súng tiện dụng; chúng tôi nằm trong bóng tối với một khí-nạ tiện dụng." Trong ví dụ này của phong cách cao, Woolf sử dụng phép ẩn dụ và dấu ngoặc đơn trong nỗ lực của mình tại di chuyển các đối tượng tình cảm. Holcomb và Killingsworth xác định ý nghĩa của nó để di chuyển một đối tượng, "Movere có nghĩa là di chuyển trong hai giác quan: khuấy cảm xúc và thúc đẩy các đối tượng để hành động... và cố gắng để tham gia vào giác quan của khán giả, những kỷ niệm và cảm xúc ở một mức độ sâu" (77). Theo phong cách cao invokes sử dụng pathos, Woolf sử dụng để thao tác những cảm xúc của độc giả của mình.Woolf sử dụng một sự kết hợp của phong cách cao và pathos để giúp thao tác khán giả của mình vào hành động của cảm xúc của họ. Cô thực hiện điều này trong đoạn đầu tiên của bài luận của mình bằng cách mô tả ảnh hưởng của chiến tranh và bất lực một cảm thấy nghe để nhanh chóng bắn súng và bom rơi trong khoảng cách trong khi đẻ giường muộn vào ban đêm, "trừ khi chúng tôi nghĩ rằng hòa bình vào sự tồn tại chúng tôi-không này cơ thể một trong này 1 giường mà hàng triệu của các cơ quan được để được sinh ra-sẽ nằm trong bóng tối cùng và nghe cùng một cái chết rattle overhead." Woolf làm cho một kháng cáo đến cảm xúc của phụ nữ bằng cách yêu cầu phụ nữ một câu hỏi rhetorical, "có thể chúng tôi tắt bản năng bà mẹ theo lệnh của một bảng đầy đủ các chính trị gia? Giả sử mệnh lệnh trong số các điều khoản hòa bình là: 'đẻ là để được giới hạn cho một lớp học rất nhỏ của phụ nữ đặc biệt được lựa chọn,' nào chúng tôi gửi? Chúng tôi không nói, ' bản năng bà mẹ là một người phụ nữ vinh quang... " Mục đích của câu hỏi rhetorical này là để so sánh đối mặt với phụ nữ khó khăn trong chuyển đổi người đàn ông đến một cái tâm của hòa bình. Để lấy đi của súng, huy chương, và trang trí là để lấy đi tất cả mọi thứ mà họ đã được đào tạo, giáo dục, và nhằm vào đạt và đạt được. Woolf sử dụng một cuối kháng cáo đến cảm xúc bằng cách gọi những kỷ niệm của cuộc sống trước khi cuộc chiến tranh "kể từ khi phòng là tối đó có thể tạo chỉ từ bộ nhớ. Nó đạt ra cho bộ nhớ của khác FOSS ở Bayreuth, nghe Wagner; ở Roma, đi bộ qua Campagna; ở London. Bạn voices trở lại. Mẩu tin lưu niệm của thơ trở lại. Mỗi của những suy nghĩ, ngay cả trong bộ nhớ, đã tích cực hơn, phục hồi, chữa bệnh, và sáng tạo hơn sợ ngu si đần độn của xứ lo sợ và ghét." Cô mô tả những kỷ niệm của tự do, thiên nhiên, đi du lịch, và đồng hành, đó là không còn có thể trong một môi trường thù địch chiến tranh. Virginia Woolf không chỉ sử dụng pathos trong bài luận của mình nhưng cô cũng sử dụng biểu tượng và ethos.Virginia Woolf làm cho một số tuyên bố quan trọng trong các bài luận của mình mà echo các ý tưởng của logo và ethos, "suy nghĩ ngày hòa bình trong một cuộc không kích". Yêu cầu bồi thường đầu tiên của cô nói mục đích chính của giấy, "nhưng có một cách khác để đấu tranh cho tự do mà không có vũ khí: chúng ta có thể chiến đấu với cái tâm. Chúng tôi có thể thực hiện ý tưởng đó sẽ giúp người Anh trẻ người chiến đấu trên bầu trời để đánh bại kẻ thù." Tuyên bố này kháng cáo cho logic và là đại diện của biểu tượng. Nó kháng cáo cho logic của phụ nữ bị mắc kẹt ở nhà và không có đóng góp cho chiến tranh hoành hành ở trên mái nhà của họ. Sau tuyên bố này, Woolf bao gồm một báo giá đã được đề cập trong một vấn đề hiện tại của The Times, "phụ nữ có không phải là một từ để nói trong chính trị." Báo này có nghĩa là để nổi giận những cảm xúc của khán giả của mình và là một khúc dạo đầu của mình sử dụng ethos sau này trong đoạn. Woolf đại diện cho cô đặc tính của lập luận rằng chỉ vì phụ nữ không tại nội các không có nghĩa rằng họ nên từ bỏ ý tưởng cá nhân của họ và nhóm suy nghĩ bởi vì nó có vẻ vô dụng "tại sao không chôn người đứng đầu trong gối, cắm tai và chấm dứt các hoạt động vô ích của ý tưởng làm? Bởi vì không có bảng khác bên cạnh các cán bộ bảng và bàn hội nghị. Chúng tôi không để lại người Anh trẻ mà không có một vũ khí có thể có giá trị để anh ta nếu chúng ta từ bỏ riêng tư duy, trà-bảng suy nghĩ, vì nó có vẻ vô dụng? Chúng tôi không nhấn mạnh tình trạng tàn tật của chúng tôi bởi vì khả năng của chúng tôi cho thấy nhiều chúng tôi có lẽ để lạm dụng, có lẽ để khinh? 'Tôi sẽ không ngừng từ tinh thần chiến đấu,' Blake đã viết. Tinh thần chiến đấu có nghĩa là suy nghĩ so với hiện tại, không phải với nó." Woolf của nhân vật đạo đức liên quan đến niềm tin của cô rằng phụ nữ cũng có nói rằng một trong những gì sẽ xảy ra trong hình dạng của họ giúp cộng đồng đặc tính của cô. Cô trưng bày sự khôn ngoan, Đức hạnh, và sẽ tốt đối với khán giả của mình, tất cả đều giúp hình dạng đặc tính của mình sau khi phát biểu của mình yêu cầu bồi thường chính. Tuy vậy, cô sử dụng pathos, biểu tượng, và ethos là chỉ là một phần nhỏ của văn học thiết bị Woolf sử dụng để hình thành bài luận của mình và mối quan hệ với người đọc.Virginia Woolf uses a variety of tropes and schemes to shape the relationship between the reader and the key concepts she is attempting to convey. The most obvious trope exhibited is the use of metaphors. Metaphors are prevalent throughout this piece; examples include, “the hornet in the sky rouses another hornet in the mind”, “discover seeds of truth”, and “A nail fixed the whole being to one hard board”. The use of metaphors creates an image within the reader, allowing for a connection to be drawn between the context of the work and the perceived meaning. Another trope used is onomatopoeia, when a word’s sound imitates what it means, “. . . while the guns on the hill go pop pop pop. . .”. By using an onomatopoeia, Woolf is internalizing the sounds of war into actual meaning for the reader. I feel that Woolf uses more schemes than tropes in, “Thoughts on Peace in an Air Raid”. She uses parallelism quite frequently in this piece. One small example of parallelism is, “this one body in this one bed”. Woolf also uses ellipses, “Hitlerism that holds us down” is an example because words are omitted such as “It is” but are easily recovered and the sentence still makes sense. She uses ellipses and polysyndetons (example provided earlier in second paragraph) to either draw the reader in to make their own connections with the text or to create a feeling of emotion by extending more connecting words than usual. There is also the use of parenthesis, which Woolf uses as a form of interjection to state a strong exclamation about a point she wishes to drive home “Yet it is a sound – far more than prayers and anthems – that should compel one to think about peace.” Woolf’s most frequent schemes are the schemes of repetition. Woolf uses anaphoras “We must help… We must create…We must compensate”, epistrophes “The defenders are men, the attackers men”, and antimetaboles “ancient instincts, instincts fostered”. I feel that Woolf’s purpose in using the schemes of
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Phân tích Stylistic: "Suy nghĩ về hòa bình trong một Raid Air" By Virginia Woolf 25 tháng 4 năm 2012 bởi kiwigurl21 Mục đích của việc viết bài này là để phân tích một tác phẩm văn học trong mối quan hệ với các biến thể phong cách trưng bày. Thuật ngữ và khái niệm từ Chris Holcomb và Performance cuốn sách văn xuôi M. Jimmie Killingsworth của: Nghiên cứu và Thực hành của phong cách tại Thành phần là để có cơ sở mà các tác phẩm văn học được phân tích. Tôi đã chọn Virginia Woolf của "Suy nghĩ về hòa bình trong một Raid Air" như các tài liệu phải được đánh giá để chuyển nhượng bằng văn bản đặc biệt này. Tôi sẽ thảo luận làm thế nào Woolf sử dụng lựa chọn từ ngữ và mẫu câu để tạo ra một mối quan hệ giữa cô và người đọc cũng như mối quan hệ giữa người đọc và khái niệm khác nhau trong văn bản. Mục tiêu chính của tôi sẽ tập trung vào việc sử dụng các thiết bị phong cách để tạo ra hiệu ứng vào người đọc trong "Suy nghĩ về hòa bình trong một Raid Air." Mục đích của Virginia Woolf trong việc tạo ra bài luận này là có tính chất chính trị. Woolf lập luận cho hòa bình trong một thời gian chiến tranh trong khi cũng chỉ huy phụ nữ thông qua việc sử dụng các pathos và biểu tượng để đấu tranh cho quyền tự do tư tưởng mà lần lượt sẽ giúp những người đàn ông của đất nước của họ chấm dứt chiến tranh. Virginia Woolf đã viết bài luận này bằng cách sử dụng một sự kết hợp của thấp, trung, và các kỹ thuật viết theo phong cách cao. Tôi cảm thấy cô sử dụng các kiểu thấp trong ý nghĩa rằng bài tiểu luận này là có nghĩa là để hướng dẫn. Nó có nghĩa là để hướng dẫn phụ nữ về làm thế nào để đóng góp vào cuộc chiến và làm thế nào để đấu tranh cho quyền của họ để đưa ra ý kiến, "Làm thế nào đến nay cô ấy có thể chiến đấu cho tự do mà không có vũ khí? Bằng cách làm cho cánh tay, hoặc quần áo hoặc đồ ăn. Nhưng có một cách khác để đấu tranh cho tự do không có vũ khí: chúng ta có thể chiến đấu với tâm trí của chúng tôi "Ví dụ này của phong cách thấp trình bày ngôn ngữ đơn giản với mục đích hướng dẫn phụ nữ.. Quote này cũng bao gồm một ví dụ về polysyndeton. Sử dụng lặp đi lặp lại "hoặc" Woolf cho biết thêm nhiều từ kết nối hơn bình thường khi dấu phẩy đơn giản đã có thể đủ để đáp ứng; điều này dẫn vào chuyển dịch cơ cũng sử dụng phong cách giữa cô. Woolf chuyển đi từ phong cách thấp vì viết lách của mình tập trung phần lớn vào ngôn ngữ, không chỉ là vấn đề ở bàn tay. Mặc dù tác phẩm này không nhất thiết có nghĩa là để giải trí hay giải trí, nó đại diện cho một sự thay đổi các tính năng phong cách như ẩn dụ, ". . . nghe zoom của hornet, có thể bất cứ lúc nào chích bạn đến chết "và ví von," Các mục tiêu giả của những chiếc máy bay hiện nay cũng giống như quá trình cưa của một overhead chi nhánh. "Holcomb và Killingsworth đề cập đến một nguy cơ có thể các nhà văn mất khi sử dụng ngôn ngữ tượng hình như trong phong cách giữa, "Các nguy cơ khác, mà còn đại diện cho sức mạnh của một phong cách nhiều ngôn ngữ khác nhau, là những vi phạm trong việc hằng ngày của các phong cách đồng bằng xu hướng thu hút sự chú ý nhiều hơn và gắn bó trong bộ nhớ" (75) . Tôi nghĩ rằng đây chính là mục tiêu mà Woolf có trong tâm trí. Cô đang cố gắng để vẽ một bức tranh cuộc sống trong chiến khu để vẽ trên đau khổ của những khán giả của mình. Woolf được liên tục tiến hành kháng án tình cảm với khán giả của mình, "Chúng tôi có thể làm cho ý tưởng rằng sẽ giúp người Anh trẻ, những người đang chiến đấu trên bầu trời để đánh bại kẻ thù." Cô muốn những hình ảnh và ý tưởng của phụ nữ suy nghĩ tự do vẫn bị khóa trong người đọc ký ức. Đây là nơi mà phong độ cao đi vào chơi trong sáng tác của cô. Woolf đang cố gắng để di chuyển đối tượng của mình "Xuống đây, với một mái nhà để che chúng tôi và một khí-mask tiện dụng, đó là công việc của chúng tôi để thủng túi khí và khám phá hạt giống sự thật. Nó không phải là sự thật mà chúng ta được tự do. Chúng tôi là cả tù nhân tối nay - ông đóng hộp lên trong máy tính của mình với một khẩu súng tiện dụng; chúng tôi nằm trong bóng tối với một mặt nạ khí tiện dụng. "Trong ví dụ này của phong cách cao, Woolf được sử dụng phép ẩn dụ và ngoặc trong nỗ lực của mình vào việc di chuyển đối tượng cảm xúc. Holcomb và Killingsworth xác định những gì nó có nghĩa là để di chuyển một khán giả, "Movere nghĩa di chuyển trong hai ý nghĩa: để khuấy động những cảm xúc và động viên các đối tượng để hành động. . . và nỗ lực để tham gia vào các giác quan của khán giả, những ký ức và cảm xúc ở mức độ sâu "(77). Các phong độ cao gọi việc sử dụng các pathos, mà Woolf sử dụng để thao tác những cảm xúc của người đọc. Woolf sử dụng một sự kết hợp của phong cách cao và pathos để giúp thao tác đối tượng của mình thành hành động bằng cách khuấy cảm xúc của họ. Cô thực hiện điều này trong đoạn đầu tiên của bài luận của mình bằng cách mô tả ảnh hưởng của chiến tranh và sự bất lực một người cảm thấy nghe ngọn lửa nhanh chóng của súng và bom thả trong khoảng cách khi nằm trên giường vào ban đêm, "Trừ khi chúng ta nghĩ rằng hòa bình vào sự tồn tại chúng tôi - không này một thân thể trong một chiếc giường này, nhưng hàng triệu cơ quan chưa được sinh ra -. sẽ nằm trong bóng tối cùng và nghe cùng một overhead chết rattle "Woolf làm cho một sức hấp dẫn đến những cảm xúc của phụ nữ bằng cách yêu cầu người phụ nữ một câu hỏi tu từ," Có thể chúng tôi tắt những bản năng làm mẹ theo lệnh của một bảng đầy đủ các chính trị gia? Giả sử bắt buộc trong các điều khoản được bình an: "Trẻ em chịu được hạn chế đến một lớp học rất ít phụ nữ lựa chọn đặc biệt", chúng tôi sẽ gửi? Chúng tôi sẽ không nói, 'Các bản năng làm mẹ là vinh quang của một người phụ nữ. . . "Mục đích của câu hỏi tu từ này là so sánh những khó khăn phải đối mặt với phụ nữ trong việc chuyển đổi những người đàn ông với một tâm trí bình an. Để lấy đi khẩu súng của họ, huy chương, và trang trí là để lấy đi tất cả mọi thứ mà họ đã được đào tạo, giáo dục, và dành riêng để thực hiện và đạt được. Woolf sử dụng một kháng nghị cuối cùng để cảm xúc bằng cách gọi những ký ức về cuộc sống trước khi chiến tranh "Kể từ phòng là tối nó có thể tạo ra chỉ từ bộ nhớ. Nó đạt ra cho bộ nhớ của Augusts khác Trong Bayreuth, nghe Wagner; tại Rome, đi bộ trên Campagna; trong London. Tiếng nói của bạn bè quay trở lại. Đoạn tin ngắn của thơ trở lại. Mỗi của những suy nghĩ, ngay cả trong bộ nhớ, đã xa tích cực hơn, làm sống lại, chữa bệnh, và sáng tạo hơn so với nỗi sợ hãi ngu si đần độn làm bằng sợ hãi và thù hận. "Cô mô tả những kỷ niệm về tự do, thiên nhiên, du lịch, và đồng hành mà không còn có thể có trong đó một môi trường chiến tranh thù địch. Virginia Woolf không chỉ sử dụng pathos trong bài tiểu luận của cô, nhưng cô cũng sử dụng logo và ethos. Virginia Woolf làm cho nhiều yêu cầu quan trọng trong bài luận của mình mà vang vọng những ý tưởng của logo và ethos trong, "Suy nghĩ về hòa bình trong một Raid Air". Khẳng định đầu tiên của cô rõ mục đích chính của bài báo, "Nhưng có một cách khác để đấu tranh cho tự do không có vũ khí: chúng ta có thể chiến đấu với tâm trí. Chúng tôi có thể làm cho ý tưởng rằng sẽ giúp người Anh trẻ, những người đang chiến đấu trên bầu trời để đánh bại kẻ thù. "Tuyên bố này kháng cáo cho logic và là đại diện của logo. Nó xuất hiện với logic của những người phụ nữ đang bị mắc kẹt tại nhà và không thể góp phần vào cuộc chiến hoành hành trên mái nhà của họ. Sau tuyên bố này, Woolf bao gồm một trích đoạn mà đã được đề cập trong một vấn đề hiện tại của The Times, "Phụ nữ có không phải là một từ để nói về chính trị." Câu nói này có nghĩa là để chọc tức những cảm xúc của khán giả của mình và là một khúc dạo đầu cho việc sử dụng của mình ethos sau này trong đoạn văn. Woolf đại diện cho đặc tính của mình bằng cách lập luận rằng chỉ vì phụ nữ không phải trong nội các không có nghĩa rằng họ nên từ bỏ ý tưởng cá nhân của họ và tư duy tập thể vì nó có vẻ vô dụng "Tại sao không chôn đầu vào gối, cắm tai, và chấm dứt hoạt động không hiệu quả của ý tưởng định? Bởi vì có nhiều bảng khác ngoài bảng đốc và bàn hội nghị. Có phải chúng ta không bỏ rơi trẻ người Anh không có vũ khí đó có thể có giá trị với anh ta nếu chúng ta từ bỏ suy nghĩ riêng tư, suy nghĩ bàn trà, bởi vì nó có vẻ vô dụng? Có phải chúng ta không nhấn mạnh tình trạng khuyết tật của chúng tôi bởi vì chúng tôi cho thấy nhiều khả năng chúng ta có lẽ để lạm dụng, có lẽ để khinh? 'Tôi sẽ không ngừng từ cuộc chiến tinh thần ", Blake đã viết. Cuộc chiến tinh thần là suy nghĩ ngược dòng, không có nó. "Tư cách đạo đức của Woolf trong liên quan đến niềm tin của mình rằng phụ nữ cũng có tiếng nói trong những gì sẽ xảy ra trong cộng đồng của họ sẽ giúp định hình đặc tính của cô. Cô đang thể hiện sự khôn ngoan, nhân đức và thiện chí đối với khán giả của mình, tất cả đều giúp hình thành đặc tính của cô sau khi nêu yêu sách chính của cô. Tuy nhiên, sử dụng các pathos, logo, và đặc tính của cô chỉ là một phần nhỏ của các thiết bị văn Woolf sử dụng để hình thành bài luận của mình và mối quan hệ của nó với người đọc. Virginia Woolf sử dụng một loạt các tropes, đề án để hình thành các mối quan hệ giữa người đọc và các khái niệm chính cô đang cố gắng truyền đạt. Các phép chuyển nghĩa rõ ràng nhất trưng bày là việc sử dụng phép ẩn dụ. Ẩn dụ là thịnh hành trên toàn mảnh này; ví dụ bao gồm, "các hornet trên bầu trời khuấy khác hornet trong tâm trí", "khám phá hạt giống của sự thật", và "A móng tay cố định toàn bộ vật với một ban cứng". Việc sử dụng phép ẩn dụ tạo ra một hình ảnh trong đầu đọc, cho phép kết nối được đưa ra giữa bối cảnh của tác phẩm và ý nghĩa nhận thức. Một phép chuyển nghĩa được sử dụng là từ tượng thanh, khi âm thanh của một từ bắt chước những gì nó có nghĩa là, ". . . trong khi các khẩu súng trên đồi đi pop pop pop. . . ". Bằng cách sử dụng một từ tượng thanh, Woolf được nội hóa các âm thanh của chiến tranh vào ý nghĩa thực tế cho người đọc. Tôi cảm thấy rằng Woolf sử dụng chương trình hơn tropes trong, "Suy nghĩ về hòa bình trong một Raid Air". Cô sử dụng song song khá thường xuyên trong tác phẩm này. Một ví dụ nhỏ song song là, "một thân thể này trong một giường". Woolf cũng sử dụng hình elip, "Hitlerism giữ chúng tôi xuống" là một ví dụ bởi vì từ này được bỏ qua như "Đó là" nhưng có thể dễ dàng phục hồi và bản án vẫn có ý nghĩa. Cô sử dụng bầu dục và polysyndetons (ví dụ cung cấp trước đó trong đoạn thứ hai) hoặc là thu hút người đọc vào để làm cho các kết nối riêng của họ với các văn bản hoặc để tạo ra một cảm giác cảm xúc bằng cách mở rộng hơn các từ kết nối hơn bình thường. Ngoài ra còn có việc sử dụng các dấu ngoặc đơn, mà Woolf sử dụng như một hình thức của thán từ để ghi một dấu chấm than mạnh mẽ về một điểm cô muốn lái xe về nhà "Tuy nhiên, đó là một âm thanh - nhiều hơn so với lời cầu nguyện và những khúc ca - mà nên buộc chúng ta suy nghĩ về hòa bình. "đề án thường xuyên nhất của Woolf là các đề án của sự lặp lại. Woolf sử dụng anaphoras "Chúng ta phải giúp đỡ ... Chúng ta phải tạo ra ... Chúng tôi phải bồi thường", epistrophes "Các hậu vệ là nam giới, những kẻ tấn công người đàn ông", và antimetaboles "bản năng cổ xưa, bản năng nuôi dưỡng". Tôi cảm thấy rằng mục đích Woolf trong việc sử dụng các đề án của












đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: